1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chào anh, thổ hào! - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 67: đàm phán (1)


      Mới ra khỏi tiểu khu Trương gia, bên ngoài đổ mưa. Gió thổi mạnh từng hạt mưa lớn như hạt đậu dày đặc đánh lên trước kính chắn gió, nhìn liền làm Trương Kỳ Kỳ cảm thấy rét lạnh và co rúm lại, tuy rằng hệ thống sưởi hơi trong xe được Tô Khả mở rất mạnh.


      Tuy rằng trời đông giá rét, nhưng nguyên nhân đại khái là Chủ nhật, rất nhanh mật độ dòng xe cộ đường vẫn rất đông, Tô Khả mở cần gạt nước ra.


      Trong lòng của mặc dù có chuyện, nhưng vẫn lái xe vô cùng ổn.


      Trương Kỳ Kỳ lặng lẽ liếc Tô Khả, cảm thấy bộ dạng chăm chú lái xe rất tuấn tú, trong lòng liền quyết định đời này đối với Tô Khả tốt hơn chút.


      Tiếp theo liền sợ hãi: cả đời? sao lại nghĩ đến trải qua cả đời với Tô Khả?


      Tiếp theo liền nghĩ đến ý nghĩ của Tô Khả: Tô Khả suy nghĩ như thế nào? Có lẽ căn bản nghĩ tới sau này đâu. . .


      Vừa nghĩ như thế, Trương Kỳ Kỳ cũng có chút bắt đầu thấp thỏm yên, cảm thấy trong lòng trống trơn, khỏi nhìn về phía trước lặng lẽ thở dài.


      Tô Khả đã nghe được tiếng thở dài của , liền nhìn cái, thấp giọng : "Đêm nay Đế Hồ bên kia nhé."


      Trương Kỳ Kỳ: ". . . trở về Cẩm Tú viên hả ?" Đây là Tô Khả lại muốn cái tiết tấu kia sao?

      Bởi vì xe còn có hai đội viên bảo an, cho nên Tô Khả cũng tiện nhiều lời, chỉ "ừ" tiếng.


      Thấy Trương Kỳ Kỳ có chút ngẩn người, suy nghĩ chút, lại bổ sung câu: " đưa mẹ đến nhà Tô Di rồi."


      Trương Kỳ Kỳ: "Nhưng ba mẹ em. . ."


      Tô Khả lại nhìn cái: " gọi điện thoại cho ba mẹ em nhé!" và Trương Kỳ Kỳ là vợ chồng , dứt khoát làm với cha mẹ hai bên cho rồi! sớm cân nhắc qua vấn đề này, cảm thấy mẹ Trương Kỳ Kỳ có vấn đề, ba của có thể thông qua bác cả của thuyết phục được; mà cha của Tô Khả quản , mà mẹ tính cách mềm mại, có nắm chắc có thể thuyết phục mẹ của mình.


      Trương Kỳ Kỳ nghe vậy lại càng hoảng sợ: "Ách, em tới cho!"


      lấy điện thoại di động ra nhắn tin nhắn cho ba ba, quá muộn mình thể gọi xe, nên ở nhà bạn học ở ngoại ô phía tây.


      Tô Khả nhìn thấy chiếc điện thoại cũ trong tay , lập tức ngọn lửa vô danh liền bốc lên, thiêu đốt lục phủ ngũ tạng của đau đớn.


      liếc Trương Kỳ Kỳ, lạnh lùng : "Điện thoại mới phải mua cho em rồi sao? Vì sao còn đổi điện thoại!"


      Trương Kỳ Kỳ ra muốn lấy thẻ sim trong điện thoại cũ ra thay cho điện thoại mới, kết quả nghe được Tô Khả như thế, lập tức tức giận, cũng để ý Tô Khả, cố ý thả điện thoại cũ lại trong túi xách - - cho dù thế nào, đoạn hồi ức này là đoạn kinh nghiệm trong sinh mệnh , Trương Kỳ Kỳ cảm thấy mình có lỗi.


      khí trong xe lập tức ngưng trệ.

      Hai đội viên bảo an Trần Hiểu Tĩnh và Tần Hiểu ngồi cùng xe vốn cảm thấy để ông chủ tự mình lái xe ổn, lúc này phát giác được bầu khí trong xe khác thường, lại càng cố gắng hết sức giảm bớt cảm giác tồn tại.


      Đến trong sân biệt thự, Tô Khả dừng xe lại, Trương Kỳ Kỳ liền xuống xe mở cửa xe, trực tiếp về hướng cửa chính biệt thự, dùng chìa khóa Tô Khả cho mở cửa, sau khi vào đóng sầm cửa lại.


      Tô Khả theo phía sau : ". . ." trong tay cầm cây dù che cho Trương Kỳ Kỳ.


      cảm thấy có chút mất mặt, liền nhìn Trần Hiểu Tĩnh và Tần Hiểu vừa xuống xe, phát hai người này mượn danh nghĩa tránh mưa, giống như chạy trốn rút vào trong lầu phía tây rồi.

      Tô Khả: ". . ." Hai tiểu tử này cực kỳ có ánh mắt.


      Chờ lần nữa mở cửa vào, phát Trương Kỳ Kỳ có trong phòng khách, liền trực tiếp vào bên trong, phát Trương Kỳ Kỳ rửa tay ở nhà vệ sinh, liền cũng tới, nhét chung chỗ với Trương Kỳ Kỳ.


      Trương Kỳ Kỳ nhìn Tô Khả trong gương, "Hừ" tiếng, trong lòng rất đắc ý, bởi vì cảm giác mình chiếm được thượng phong.


      Rửa tay, Trương Kỳ Kỳ nhìn Tô Khả: "Chúng ta chuyện !"


      Tô Khả "ừ" tiếng, vẻ mặt chảnh chó. ra nhìn mình trong gương đứng song song với Trương Kỳ Kỳ bởi vì có mang giày cao gót nên thấp hơn khúc, trong lòng rốt cuộc tìm được chút cảm giác của người đàn ông to lớn, nên thoải mái được chút!


      Trương Kỳ Kỳ cúi đầu cầm kem dưỡng da tay thoa từng chút mu bàn tay, hỏi: " ở đâu đây?"


      Tay Tô Khả sáp tới mu bàn tay Trương Kỳ Kỳ, quệt miếng kem dưỡng da tay: "Phòng ngủ!"


      Trương Kỳ Kỳ liếc cái: "Phòng ngủ. . ." cái dáng vẻ băng sơn tuyết liên nghiêm nghị thể xâm phạm vẻ mặt thằng cha Tô Khả này, chẳng lẽ còn muốn. . .


      Tô Khả bình tĩnh nhìn Trương Kỳ Kỳ, ý là "em đừng nghĩ nhiều" .


      Nhìn khuôn mặt tuấn tú của Tô Khả dưới ánh đèn sáng chói, tim Trương Kỳ Kỳ đập nhanh, nghĩ tới chút da thịt thân thiết với Tô Khả, khuôn mặt của chậm rãi đỏ lên.


      Tô Khả thấy ánh mắt long lanh, trong lòng khỏi khẽ động, liền cúi đầu hôn Trương Kỳ Kỳ.


      Trương Kỳ Kỳ bị đầu độc, tự chủ được ngửa đầu nghênh đón.


      Hai người nhịn được lại hôn nhau.


      Đây là nụ hôn bọn họ cảm thấy hài hòa nhất từ trước đến giờ. Trương Kỳ Kỳ bị Tô Khả hôn đến mức cả người xụi lơ, nếu phải cánh tay hữu lực của Tô Khả ôm , sớm ngã xuống mặt đất rồi.


      Tô Khả cũng động tình. vừa vội vàng hôn Trương Kỳ Kỳ, vừa đè lên người Trương Kỳ Kỳ.


      Khi cảm nhận được bộ vị có phản ứng của Tô chỉa vô mình, Trương Kỳ Kỳ vội vàng đẩy Tô Khả ra - - và Tô Khả còn chưa , cũng thể làm cái kia ngay ở chỗ này nha?


      Tô Khả sắc mặt đỏ lên, đôi mắt đen kịt dường như bịt kín tầng hơi nước, nhìn hết sức mê người. giọng khàn khàn: lên bên dội nước cái, em cũng mau chút !" Dứt lời liền vội vã ra.


      Trương Kỳ Kỳ cả người tựa lên bồn rửa mặt, cả buổi mới hồi phục lại nhịp tim.

      có vội vã lên lầu. Bởi vì trong lòng quá loạn, Trương Kỳ Kỳ liền vào phòng bếp, mang bao tay nhựa plastic, cẩn thận rửa sạch gạo, đậu đỏ, đậu xanh, lúa mạch, bo bo, hạt sen, nếp than và ngân nhĩ, dùng nồi cơm điện định thời gian bắt đầu nấu cháo.


      Xong hết những thứ này, tâm tình của bình tĩnh lại, lại hâm cho Tô Khả ly sữa bưng lên.


      Đến phòng ngủ Tô Khả, Trương Kỳ Kỳ vừa kêu tiếng "Tô Khả", liền nghe được giọng Tô Khả từ trong phòng tắm truyền ra: "Kỳ Kỳ, cầm cho cái quần lót!"


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ."


      Dừng lại vài giây đồng hồ, mới để cái ly ở bàn chính giữa hai chiếc ghế sofa, qua tìm đồ lót Tô Khả.


      ra rất dễ tìm, bởi vì tủ quần áo Tô Khả rất có quy luật. Trương Kỳ Kỳ kéo cửa ra, phát ngăn tủ bên phải có loạt ngăn kéo, kéo ngăn thứ nhất bên trái ra liền phát bên trong đều là chồng đồ lót chỉnh tề, hơn nữa tất cả đều là màu trắng!


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ."


      mang theo lòng hiếu kỳ kéo ra ngăn thứ hai bên trái - - bên trong tất cả đều là đồ lót màu đen.


      Trương Kỳ Kỳ theo tinh thần thăm dò căn cứ khoa học, đếm số lượng quần lót trong mỗi ngăn kéo, phát đều là số chẵn!


      có chút tò mò: với hành vi của người mắc bệnh cuồng số chẵn, chẳng lẽ lần mặc hai cái quần lót?


      Trương Kỳ Kỳ cầm hai cái quần lót đen trắng qua.


      mở cửa phòng tắm ra đường , sau đó thò tay vào: "Tô Khả, đồ lót!"


      Giọng nghi ngờ của Tô Khả rất nhanh truyền tới: "Tại sao là hai cái?"


      Trương Kỳ Kỳ: "Ha ha!"


      lại đưa ly sữa bò vào.


      Đợi Tô Khả tắm xong ra, lại phát thấy Trương Kỳ Kỳ, lập tức có chút nóng nảy, cuối cùng tìm được Trương Kỳ Kỳ trong phòng tắm dưới lầu - - tắm xong dùng máy sấy tóc sấy tóc.


      Đợi hết thảy sẵn sàng, qua 0 giờ.


      Tô Khả và Trương Kỳ Kỳ người dựa hai cái gối, cũng nghiêng người mặt đối mặt, định bắt đầu chuyện.


      Trương Kỳ Kỳ vừa muốn mở miệng, Tô Khả liền nhíu mày : "Em cách xa quá."


      duỗi ra cánh tay phải ra hiệu gối Trương Kỳ Kỳ, sau đó ôm Trương Kỳ Kỳ vào trong lòng, " !"


      Trương Kỳ Kỳ vùng vẫy cái: "Quá gần, có cách nào !"


      Cánh tay phải của Tô Khả ôm , cánh tay trái khống chế cái mông , thành công ngăn cản vùng vẫy của Trương Kỳ Kỳ, giam trong ngực mình.


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ." Gần như vậy, sao mà đây!


      người rất có nguyên tắc, cho nên cảm thấy dù cho tư thế mập mờ, cũng phải đàm phán ràng với Tô Khả, liền ra chủ đề cần ấp ủ ở trong lòng, cuối cùng quyết định ba điểm, điểm thứ nhất đến vấn đề Tô Khả thích ăn dấm chua, điểm thứ hai tới việc xác định quan hệ giữa và Tô Khả, điểm thứ ba đến việc buổi tối rốt cuộc xảy ra chuyện gì, cùng với việc Tô Khả vì đùa giỡn để ý đến vấn đề an toàn thân thể.


      Mọi suy nghĩ ấp ủ được ra, Trương Kỳ Kỳ bỗng nhiên khỏi có chút khẩn trương, hương vị thanh đạm người Tô Khả dường như quanh quẩn khắp người , làm cho trái tim đập liên hồi, hô hấp đều có chút khó khăn. hít sâu hơi, cố gắng ngăn cản hormone nam tính Tô Khả phát ra, ho khan tiếng, : "Tô Khả, em thừa nhận trước kia em qua chuyện đương. Đối với năm nay cũng 23 rồi, người hơn hai mươi tuổi, ai qua chuyện đó nha! em thể vì em và đương mà xin lỗi chuyện lúc trước - - "


      Tô Khả: " gì đâu nè."


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ." Còn có thể hớn hở mà tán gẫu hay hả?
      Last edited: 27/4/18

    2. Ý Như

      Ý Như New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      5
      Mình hay google Bình Lâm mạc mạc yên như chức
      Chỉ ra mấy bộ quen thuộc thôi
      Mới thấy nàng bên Hoàng Ân. Vội qua nhà xem mới hay truyện này
      Hơi muộn màng nhưng mình xin chân thành ủng hộ và theo dõi hahah
      Thích ăn thịt thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Thấy mình bên Hoàng Ân là sao bạn, mình hiểu cho lắm

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 68: tiểu phiên ngoại


      Tô Chấn Vũ mấy ngày nay lại bị Tô Khả hung hăng thu thập trận.


      Cậu rất thích nghe chuyện thám tử kì bí, mỗi lúc trời tối đều phải bảo Trương Kỳ Kỳ dùng aipai.com mở truyện audio cho cậu nghe, còn lấy cớ nghe truyện xong sợ hãi, bắt Trương Kỳ Kỳ phải ngủ cùng cậu.


      Tô Khả thích chuyện, vẫn cố chịu đựng, tự với mình Tô Chấn Vũ mới sáu tuổi.


      Thế nhưng Tô Chấn Vũ được tấc lại muốn tiến thước, ngay cả lúc ngủ trưa cũng muốn Trương Kỳ Kỳ ngủ với cậu.


      Tô Khả rốt cuộc sau hơn 1 tuần phòng đơn chiếc bóng thể nhịn được nữa.


      Thừa dịp Trương Kỳ Kỳ tiệm bánh mì, bảo mẫu ở nhà cùng Tô Chấn Vũ, lặng lẽ từ công ty trở về, trước tiên đưa Tô Chấn Vũ đến thư phòng đánh cho trận, sau đó tiến hành giáo dục tư tưởng, cuối cùng còn uy hiếp Tô Chấn Vũ được phép cho mẹ cậu biết.


      Tô Chấn Vũ sợ ba ba nhất, bị đánh cũng dám khóc, còn phải đáp ứng ba ba.


      Tô Khả yên tâm cái này.


      Buổi trưa Trương Kỳ Kỳ trở về nấu ăn cho hai cha con Tô Khả Tô Chấn Vũ.


      Tô Chấn Vũ thừa dịp ba ba chú ý, lặng lẽ chạy vào phòng bếp, nhào tới người mẹ.


      Mới mở miệng nước mắt cậu liền trào ra, khuôn mặt đẹp trai nhắn giàn giụa nước mắt: "Mẹ, ba ba đánh con!"


      Trương Kỳ Kỳ: ". . . Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?"


      Tô Chấn Vũ thêm mắm thêm muối kể lể phen.


      Trương Kỳ Kỳ ôm con trai, cực kỳ đau lòng: "Con yên tâm, mẹ giúp con báo thù!"

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Đúng là con trai tri kỷ mà. Thanks Nàng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :