1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Diện thủ - Nữ Vương Không Ở Nhà (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenny mare

      Yenny mare Well-Known Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      894
      Chuyện tình gian nan quá. Thương cho cả hai.
      heavydizzy thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hic. Người ta nam nhân tranh đoạt mỹ nhân. Đây mỹ nam cũng bị tranh đoạt máu lửa bởi hai nữ nhân cơ mà thuộc về Triêu Dương gia rồi.
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 81

      Mấy ngày nay, trong triều luôn luôn gióng trống khua chiêng, đại quân chẩn bị xuất phát. Diệp Tiềm thẩm duyệt lần cuối cùng danh sách xuất chinh lần này, phần lớn đều là thân tín theo vào sinh ra tử, ngẫu nhiên cũng có thiếu niên trong nhà các chư hầu bản triều, đây đều là cha mẹ trong nhà vì rèn luyện bọn họ mà tống xuất ra ngoài lai lịch luyện tập, kì thực là xem bọn họ có thể theo Diệp Tiềm tranh phần quân công, coi như làm rạng rỡ tổ tông.

      Đám đệ tử chư hầu đó phần lớn chào hỏi Diệp Tiềm từ trước, sắp xếp vị trí đều vô cùng tốt, có người thậm chí vừa vào trong quân là tướng. Tuy thế, trong lòng Diệp Tiềm đương nhiên có so đo, đám đệ tử đó tuy vậy vạn vạn thể thực làm tướng, vạn nhất tổn thất ai, sợ là chọc chuyện phiền toái. nhất nhất duyệt qua, dùng bút điểm, bỗng nhiên, ngọn bút ngừng lại, cái tên quen thuộc nhảy vào mắt -- Bình Tây Hầu Phùng Đào.

      Diệp Tiềm trầm ngâm, người này là con của chủ nhân trước, cũng chỉ gặp mấy lần, ấn tượng khắc sâu nhất là ngày Phùng Kiệt lại muốn nhúng chàm Triêu Dương công chúa, vừa đúng Phùng Đào gặp được, tức giận phụ thân mình.

      Từ khi Phùng Kiệt mất, Phùng Đào tập tước Bình Tây Hầu, vài năm nay ít có tin tức, thậm chí cũng ra vẻ lui tới nhiều với Triêu Dương công chúa.

      Năm đó phụ thân qua đời, bất quá hơn mười tuổi thôi, tiểu hài nhi, tự lực chống đỡ đất phong phương. Sau này Hoàng thượng huyết tẩy chư hầu, nghe cũng suýt nữa khó giữ được tính mạng, may mắn Triêu Dương công chúa tự mình cầu tình, mới bảo trụ được tước vị.

      giờ, Phùng Đào này cũng lớn thành binh sĩ thiếu niên, muốn lên sa trường lịch lãm sao?

      Phùng Đào chức vị trong quân là lang tướng, vị trí cao thấp, vừa quá mức khiêm tốn quá đáng, cũng dựa vào quyền thế bước lên trời.

      Diệp Tiềm lại mở hồ sơ ra, dùng bút vẽ cái vòng ở tên Phùng Đào, nghĩ trước khi nhất định phải gặp lần.

      Làm xong, xoa xoa ngạch tâm, nghĩ đại quân sắp xuất phát, còn rất nhiều việc phải làm, còn hôm nay cần phải làm tiến cung gặp tỷ tỷ lần. giờ thế cục trong triều, Diệp gia phương độc đại, đảng thái hậu bên cạnh như hổ rình mồi cực kỳ bất mãn, Thanh Hà Hầu càng mấy lần để ý thể diện khiêu khích Diệp Tiềm, cái này Diệp Tiềm đều nhất nhất né tránh.

      Diệp Tiềm nghĩ nếu mình rời , Diệp gia mọi người ai quản thúc, vạn nhất bị Thanh Hà Hầu chọc giận gây ra phiền toái, tất nhiên ổn, huống hồ mấy ngày trước đây nghe vị gia tướng nhắc tới, hoàng hậu từng lệnh tìm ít người võ công cao cường, cũng biết muốn làm cái gì. Diệp Tiềm nhớ tới đây, chỉ cảm thấy mi tâm hơi đau.

      Tức thời Diệp Tiềm vội vàng tiến cung, cầu kiến hoàng hậu Diệp Trường Vân, Diệp Trường Vân nhàn nhã tựa vào giường, dỗ Hú Nhi cùng chơi đùa.

      Hú Nhi lâu gặp cậu, cũng tưởng niệm, thấy rồi miệng cười ngừng, lộ ra răng trắng : "A cữu, sao bây giờ người dạy ta và A Ly nữa?"

      Diệp Trường Vân nhàng vuốt tóc Hú Nhi: "Hú Nhi, cữu cữu bận đại ."

      Hú Nhi mờ mịt: "Đại gì?"

      Diệp Tiềm ôn hòa cười nhìn Hú Nhi: "Hú Nhi giờ còn , chờ con trưởng thành biết."

      Lúc này, Diệp Trường Vân lệnh cung nữ, ma ma dẫn Hú Nhi , Hú Nhi bất đắc dĩ, đành phải quyệt miệng ly khai, trước khi còn mong mỏi dặn Diệp Tiềm: "Cữu, ta biết ngươi phải xuất chinh đánh giặc, nếu ngươi ra ngoài dẫn theo A Ly, cũng nên quên ta a."

      Diệp Tiềm ách nhiên thất tiếu: "Con đây là nghe ai ? Ta đánh giặc, cũng phải chơi."

      Diệp Trường Vân nghe thế cũng cười, bảo Hú Nhi xuống, tức thời trong phòng chỉ còn lại tỷ đệ hai người.

      Từ lúc Diệp Tiềm và Triêu Dương công chúa tốt hơn, trong lòng biết Diệp Trường Vân tất nhiên phản đối, khi gặp sắc mặt nàng quả nhiên rất tốt, vì thế thời gian gần đây tỷ đệ hai người lâu chuyện. Nhưng đến cùng là cùng bụng mẹ, tất cả đều là cùng cành lá, cùng vinh cùng bại, qua lại trong lúc đó cũng thể tức giận qua đêm, lúc này sắp xuất chinh, đương nhiên có rất nhiều điều muốn dặn dò.

      Diệp Tiềm trầm mặc lát, rốt cục vẫn mở miệng trước: "A tỷ, ta lần này ra ngoài, chậm ba năm tháng, lâu hai năm. Lần này xuất chinh, Diệp gia mọi người theo ta xuất chiến rất nhiều, trong triều chúng ta cơ hồ còn ai, tỷ ở trong cung, phải nhớ khiêm tốn làm việc, cẩn thận hầu hạ thái hậu, né tránh Thanh Hà Hầu, như vậy chúng ta ở ngoài chinh chiến cũng có thể an tâm."

      Diệp Trường Vân kỳ thực trong lòng cũng nghĩ đến điều này, gật đầu : "Đệ đệ cực kỳ đúng, mặc dù ta hiểu binh pháp, nhưng cũng biết lần này viễn chinh Bắc Địch đường sá xa xôi, cần chuẩn bị kĩ càng, tuy Hoàng thượng đương nhiên lòng bắc chinh, người bình thường dám dễ dàng khó xử, nhưng nếu có người ngầm xuống tay chân, hại các binh sĩ Diệp gia ta, vậy chẳng phải là đại ổn."

      Diệp Tiềm gật dầu: "Tỷ tỷ, cực kỳ đúng."

      Diệp Trường Vân nhíu mày: " giờ trong triều văn võ bá quan, cũng ai dám là địch cùng Diệp gia, nếu có, chỉ có tộc thái hậu. Hoàng thượng xưa nay bất mãn Thanh Hà Hầu, nhưng chỉ sợ ném chuột vỡ đồ, dễ dàng xuống tay, sợ thái hậu thương tâm."

      Diệp Tiềm nhíu mi, nhìn kỹ tỷ tỷ : "Ta nghe tỷ tỷ chuẩn bị đao phủ và cung tiễn, biết muốn thế nào?"

      Diệp Trường Vân nghe vậy trong mắt chợt lóe: "Còn phải là vì đệ!"

      Diệp Tiềm càng hiểu.

      Diệp Trường Vân lạnh nhạt : "Hôm nay đệ và Triêu Dương công chúa hỗn cùng chỗ, thế nhân biết bao nhiêu, lời đồn đãi nổi lên bốn phía, đại đại bất lợi với đệ."

      Diệp Tiềm nhíu mày: "Bất quá là chút đồn đãi thôi, Tiềm để trong lòng."

      Diệp Trường Vân hừ tiếng: "Đề thèm để ý, nhưng Diệp gia để ý, mẫu thân để ý, ta để ý!"

      Nàng vung tay áo ngồi xuống, thở dài : "Đề cũng biết, Bích La phu nhân lần này đến, lại thân thiết cùng Thanh Hà Hầu phu nhân, ai biết bọn họ ngầm mưu tính chúng ta cái gì!"

      Diệp Tiềm nghe vậy, thầm nhíu mày, bất quá vẫn : "Xin hỏi tỷ tỷ cho rằng bọn họ mưu tính cái gì."

      Diệp Trường Vân nghe xong lời này, càng tức giận: "Tiềm, chúng ta tuy rằng là đại tướng quân, là hoàng hậu, nhưng vị trí này ta làm yên ổn, ta nằm mơ, có đôi khi bừng tỉnh, mơ thấy chúng ta hai bàn tay trắng, mơ thấy ta và mẫu thân ở bờ sông rét lạnh giặt quần áo, giặt đến chân tay nứt da!"

      Nàng banh mặt : "Đệ cũng biết, giờ lời đồn đãi trong thành đều là Bích La phu nhân tung ra, chừng nàng còn thủ đoạn khác chưa thi triển, đệ có thể thẹn với lương tâm, nhưng ta thể."

      Diệp Tiềm im lặng .

      Diệp Trường Vân trào phúng cười lạnh, nghiến răng nghiến lợi : "Ta nhớ được, nữ nhân kia đệ trong tâm can, năm đó tùy tay đưa ta đến thị tẩm người khác thế nào." Nàng nhìn chằm chằm Diệp Tiềm: "Với ta, là sỉ nhục, là hận thể nhắc tới, là trùng độc chôn dưới ngai vàng hoàng hậu, làm ta vĩnh viễn thể ngồi yên."

      Diệp Tiềm nhàn nhạt mở miệng: "Triêu Dương nàng... Tuyệt đối , tỷ có thể yên tâm."

      Diệp Trường Vân cười: "Phải ? Bích La phu nhân đâu? Thanh Hà Hầu đâu? giờ Bích La phu nhân và Thanh Hà Hầu thông đồng, đệ bọn họ dùng cái gì thầm tính toán chúng ta?"

      Diệp Tiềm nhíu mày, nửa ngày mới : "Chuyện này, trước khi ta an bài chút."

      Diệp Trường Vân lắc đầu: "Thôi, cũng cần." Nàng chậm rãi thong thả bước trong sảnh, làn váy dài kéo mặt đất: "Ta chỉ muốn đệ biết, phải ta muốn sinh , mà là tình đến, chúng ta cũng tránh được, phải đón đầu trước."

      Diệp Tiềm lại kiên định lắc đầu: "Tỷ tỷ, ta lưu lại vài tâm phúc, nếu Bích La phu nhân làm khó dễ, nghĩ cách xử lý. Chuyện này ta thích tỷ tự mình nhúng tay." ngừng lại, tiếp tục trầm giọng : " giờ vị trí của tỷ quá mức chú mục, nếu vạn nhất thành, ngược lại chuốc họa đến thân."

      Diệp Trường Vân chăm chú nhìn đệ đệ lát, rốt cục gật đầu : "Tốt, như vậy cũng được."

      ====================

      Diệp Tiềm về đến nhà, sắc trời tối muộn, ai ngờ vừa vào phủ, nghe được thị vệ bẩm báo, là A Ly Tiểu Hầu Gia chờ lâu. Nhớ tới tiểu gia hỏa kia, cũng mấy ngày thấy, bên môi nổi lên ý cười.

      A Ly thấy Diệp Tiềm trở về, chạy nhanh đến, sống chết ôm đùi Diệp Tiềm kêu lên: "Đại tướng quân, ngươi nhất định phải giúp ta!"

      Diệp Tiềm nhíu mày, hiểu : "A Ly, ngươi làm sao?"

      A Ly nắm nắm tay rất tròn : "Đại tướng quân, A Ly muốn ở trong phủ đọc sách, mỗi ngày rất phiền chán, A Ly muốn theo đại tướng quân xuất chinh Bắc Địch, kiến công lập nghiệp!"

      Diệp Tiềm cười khẽ, nhưng cũng tiếp lời.

      A Ly vụng trộm xem xét sắc mặt Diệp Tiềm, biết là có hi vọng, khỏi nức nở kêu to tiếng: "Đây là cái thế đạo gì, vì sao người khác có thể muốn ăn cái gì ăn, muốn chơi , ta lại phải ở nhà đọc sách luyện công!"

      Diệp Tiềm nắm tay A Ly, vẫn cười .

      A Ly kêu rên: "Luyện công cũng thôi, nhưng mà có đại tướng quân dạy! có đại tướng quân dạy, ta học giỏi thể nào!"

      Diệp Tiềm than tiếng, cười ngồi xuống: "A Ly, ngươi cần kêu, hôm nay ta đưa ngươi Khánh nghĩa lâu ăn bánh hạt dẻ mật hoa quế, được ?"

      A Ly vừa nghe, trong mắt sáng lên: "Tốt!"

      Diệp Tiềm tay ôm , chọc hoan hô tiếng: "Tốt, bây giờ chúng ta ."

      Tức thời Diệp Tiềm cũng mang người hầu, tự cưỡi khoái mã, ôm A Ly, đến thẳng Khánh nghĩa lâu. Đến nơi, đúng lúc điểm tâm buổi chiều ra lò, biết bao nhiêu dân chúng phụ cận đều thèm khát, ào ào tới xếp hàng.

      Diệp Tiềm dừng dây cương, chỉ thấy hàng dài xếp trước cửa sổ chuyên bán điểm tâm, thế này biết phải đợi tới khi nào. A Ly nóng vội, chỉ vào cửa sổ kia : "Đại tướng quân, điểm tâm ở chỗ này!"

      Diệp Tiềm gật đầu, xoay người xuống ngựa, dẫn theo cùng xếp hàng.

      Lúc này, bởi vì cử chỉ khác người thường, có rất nhiều dân chúng quay đầu nhìn, đương nhiên dẫn tới chưởng quầy trước cửa hàng nhìn sang. Chưởng quầy này cũng có kiến thức rộng rãi, bỗng nhận ra đây là đại tướng quân nhất phẩm bản triều, vội sai người mời vào bên trong ngồi, cũng hai tay dâng điểm tâm.

      Diệp Tiềm từ chối, dẫn A Ly, chờ ở sau cùng.
      Last edited: 20/4/18
      HangVO9, olivedth, Tô Đát Kỷ17 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Iu, thể màn cha con tình thăm hử, thể chủ quyền trước khi , là nước cờ tốt, tiềm nô ngày càng manh, ai chẳng có quá khứ, sao phải khư khư cố chấp, nhìu khi phải nghĩ thông, nếu ko gặp triêu nữ vương, ko có râu ria gì cỡ nào mới lên đc ngôi hậu, jazz, .. .
      heavydizzyMi Han Mo Yu thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 82 Ngắm mai

      Đợi biết bao lâu, A Ly rốt cục ăn được bánh hoa quế, Diệp Tiềm xưa nay thích đồ ngọt, trong thực đơn Khánh nghĩa lâu, chọn ít đồ ăn, ăn cùng A Ly.

      bữa no đủ rồi, A Ly rất vừa lòng, hai mắt đầy tinh thần nhìn Diệp Tiềm: "Đại tướng quân, ngươi chừng nào trở về?"

      Diệp Tiềm nhíu mày cười : " năm rưỡi ."

      A Ly nhíu mày: "Hóa ra lâu như vậy a!"

      Diệp Tiềm gật đầu: "Chờ ta trở lại, mang ngươi dã ngoại săn thú, thế nào?"

      A Ly nghe vậy mừng rỡ, bổ nhào vào trong ngực Diệp Tiềm: "Tốt, ngươi cũng thể nuốt lời!"

      Diệp Tiềm cười: "Ta đương nhiên nuốt lời."

      A Ly ở trong lòng lăn lộn lát, lại nhớ tới cái gì : "Đại tướng quân, chờ ngươi dẫn ta săn thú, cũng mang theo Hú Nhi cùng ."

      Diệp Tiềm vỗ về tay A Ly ngừng lại, tán thưởng cười : "Tốt. Làm khó A Ly còn nhớ Hú Nhi ca ca."

      Đợi hai người ăn đủ đủ, là đêm đen gió lớn, hơi lạnh khắp nơi, Diệp Tiềm ôm A Ly vào trong lòng mình, dưới ánh trăng quất ngựa phủ Triêu Dương công chúa.

      Đến phủ Triêu Dương công chúa, ở cửa phủ giao A Ly cho thị vệ, liền quay đầu ngựa lại. A Ly đứng ở cửa, hai má đỏ bừng đông lạnh, hai cái mắt lóe ra nước mắt đông lạnh, nhìn đại tướng quân hiểu sao : "Đại tướng quân vì sao đến cửa nhà ta lại vào?"

      Diệp Tiềm quay đầu trong gió lạnh, tay nắm dây cương, cười mỉm nhìn A Ly : "Đợi viễn chinh trở về lại đến thăm ngươi." xong giục ngựa .

      A Ly chịu đựng gió lạnh, đứng ở cửa, nhìn bóng lưng nam nhân rời , đứng hồi lâu, mãi đến lúc cách đó xa truyền đến tiếng bước chân Triêu Dương công chúa, mới chạy nhanh vào.

      ============================

      Mùa đông năm nay, nhất phẩm đại tướng quân Diệp Tiềm suất lĩnh hai mươi vạn đại quân viễn chinh Bắc Địch, thiên tử tự mình tiễn đưa, đội danh dự uy phong lẫm lẫm xếp đầy ngoài sông đào bảo vệ thành, khiến phần đông dân chúng vây xem, trong khoảng khắc, ngoài Đôn Dương Thành cơ hồ đều bị tiếng động lớn đánh thức.

      Bích La phu nhân ngồi trong xe ngựa, xuyên qua tầng tầng tường thành nguy nga và đám người đông đúc, ánh mắt tập trung người nam tử cưỡi ngựa lớn cầm trường kiếm trong đám người kia. Nàng hơi hơi nheo con ngươi, trong lòng tự với mình: "Diệp Tiềm, ngươi giờ cướp hết vinh quang thế gian, ngươi có biết tư vị từ cao ngã xuống sao?"

      lầu cao khác, người trong hoàng thất ngồi, nhìn quân đội viễn chinh từ tường thành uốn lượn rời .

      Diệp Trường Vân phát ra tiếng thở dài, chuyển mắt nhìn mắt Triêu Dương công chúa bên cạnh: " nghĩ tới, năm đó Hoài Nhu quận chúa đưa kiếm tuệ cho , đến nay vẫn dùng."

      Triêu Dương công chúa bên môi bật cười ra, nhìn hoàng hậu cái: "Dù thế nào, người ta luôn có mảnh tình khác."

      Hoàng hậu nghiêm cẩn đánh giá Triêu Dương công chúa, nửa ngày đột nhiên : "Tiềm chỉ quá mức cố chấp, cho nên nhìn bản thân chân chính muốn gì."

      Triêu Dương công chúa cúi mắt cười khẽ, nàng có thể cảm giác được hương vị mưa gió đến, tức thời vẫn theo lời hỏi: "Lời này giảng thế nào?"

      Hoàng hậu cau mày thở dài: "Hoài Nhu quận chúa khối tình si, Tiềm tuy rằng mặt lãnh nhược băng sương, nhưng trong lòng làm sao có thể cảm hoài? Nhưng từ lúc thiếu niên trong lòng chỉ có ngươi, những năm gần đây chỉ ngóng trông có thể trèo lên địa vị cao để cưới ngươi. Đây là điểm chấp niệm ở đáy lòng , mấy năm nay chưa bao giờ thay đổi."

      Triêu Dương công chúa hừ lạnh tiếng, nhíu mày cười : "Trong thiên hạ, chúng sinh mờ mịt, có thể được người như thế chấp niệm, cũng rất tốt."

      Hoàng hậu tận tình khuyên nhủ: "Công chúa, ngươi nếu thực cảm niệm Tiềm lòng say mê, phải nghĩ thay Tiềm vài phần."

      Triêu Dương công chúa ghé mắt chăm chú nhìn nàng: "Ta nghĩ, lòng say mê, ta thành toàn , chẳng phải là hợp tâm ý nhất, đây mới là suy nghĩ vì ."

      Hoàng hậu nhíu mày: "Công chúa, ngươi hai lần lập gia đình, sao nghĩ tới Diệp Tiềm xuất sinh nhập tử?"

      Triêu Dương công chúa thu tay áo: "Khi đó Diệp Tiềm còn đáng để ta nghĩ."

      Hoàng hậu nhất thời gì, độc ác trừng mắt nhìn nàng mắt cái, nhíu chặt mày: "Công chúa, ngươi -- "

      Triêu Dương công chúa lại cười : "Hoàng hậu nương nương nếu có việc khác, Triêu Dương trước." xong vung tay áo muốn , thân hình tiêu sái.

      Hoàng hậu gắt gao chau đầu mày lại, thanh lạnh lùng : "Ngươi cũng biết hôm qua Bích La phu nhân tiến cung gặp mẫu hậu, là cùng Thanh Hà Hầu phu nhân."

      Triêu Dương công chúa lạnh nhạt gật đầu: "Biết."

      Hoàng hậu : "Việc này phải là ."

      Triêu Dương công chúa như hồn nhiên hiểu: "Có gì kỳ quái, Bích La phu nhân này vốn cũng là cốt nhục hoàng thất, từ thường theo tổ mẫu tiến cung, lại cực kì quen biết mẫu hậu, giờ đến Đôn Dương, đương nhiên phải vào cung bái kiến."

      Hoàng hậu biết vậy nên đau đầu, bất đắc dĩ ấn tính tình xuống giải thích: "Ngươi hiểu hoặc là giả vờ biết, giờ Bích La phu nhân và Thanh Hà Hầu cấu kết đường, ai biết làm cái gì."

      Triêu Dương công chúa khẽ cười tiếng: "Mấy ngày nữa, Bích La phu nhân phát thiệp mời, mở tiệc chiêu đãi quý thích danh viện trong Đôn Dương Thành đến thưởng mai, chúng ta cùng , đến lúc đó có thể tìm kết quả."

      Hoàng hậu nghe lời này, biết vậy nên nhìn kỹ Triêu Dương công chúa : "Khó được ngươi thế nhưng còn tìm hiểu tin tức bực này."

      =======================

      ngày, Bích La phu nhân ở Mậu viên bên ngoài Đôn Dương Thành bày tiệc ngắm hoa, chiêu đãi hào môn quý nữ cùng với hoàng thân nữ quyến ở Đôn Dương đến thưởng mai. Mậu viên là cổ trạch tiền triều có, truyền thuyết là sủng phi Triệu quý phi tiền triều xây ở tư gia ngoài thành, bên trong trồng cả trăm mẫu mai vàng, cũng góp nhặt núi đá tứ đại danh sơn, xây dựng đình đài lầu các phong cách khác nhau qua các đời. Sau này thay đổi triều đại, từng lần hoang phế, mấy năm trước khu nhà này được ban cho Thành Hiên hầu trẻ tuổi, Thành Hiên hầu xưa nay thích phong nhã, tức thời tiếc tốn kém sửa sang vườn này, sau mấy năm, thành cảnh đẹp nhất ngoài Đôn Dương Thành.

      Bích La phu nhân là tỷ tỷ Thành Hiên hầu, lúc này chủ nhân xa chưa về, mượn vười bày thịnh yến cũng là theo lý thường.

      Lần này người dự tiếc rất đông, đều là hiển quý trong Đôn Dương Thành, trong đó đáng chú ý nhất đương nhiên là đương kim trưởng công chúa Triêu Dương và hoàng hậu Diệp Trường Vân. Đợi hai người đến, mọi người trong lòng thầm kinh ngạc, bất quá đám phu nhân thiên kim đều từng trải việc đời, mặt cũng ai thất thố.

      Bích La phu nhân quần áo màu trắng, trang dung quý lệ, trong hoàng tộc quý thích cũng chút kém, hơn nữa cử chỉ nàng hào sảng, mạnh vì gạo bạo vì tiền, khi sang sảng cười to cùng khuê trung bạn thân ngày xưa ôn chuyện, hoặc là nhiệt tình thoải mái nghênh đón quý nữ chưa từng gặp mặt, trong khoảng khắc, sáng rọi tứ phương, tất cả mọi người thầm kinh ngạc, nghĩ Bích La phu nhân vì tránh Đôn Dương, có thế tiếng tăm gì nhiều năm, giờ nàng lần nữa quay về, Đôn Dương Thành lại thêm vài phần náo nhiệt.

      Các quý nữ đầu tiên là phẩm trà, chỉ thấy đám nam thị bạch y, dung mạo thanh tú, thân hình phiêu dật, vừa đến, nối đuôi nhau mà , châm trà cho các quý nữ phu nhân. Tay cầm ấm trà bạch ngọc cũng người người trắng nõn như ngọc, so sánh với bàn tay các quý nữ phu nhân ở đây, dĩ nhiên là kém mảy may, khỏi càng giật mình, nghĩ sớm nghe đồn Bích La phu nhân thường nuôi dưỡng nam sủng, môn hạ ba ngàn, người người xuất chúng, giờ xem ra, là danh bất hư truyền.

      Bích La phu nhân mỉm cười ánh mắt đảo qua mọi người, vừa lòng thấy mọi người phản ứng. Cuối cùng, ánh mắt của nàng dừng ở người Triêu Dương công chúa, Triêu Dương công chúa bên môi ôm lấy chút ý cười nhàn nhạt, nhưng con ngươi có chút độ ấm nào, thờ ơ lạnh nhạt xem hồi tuồng náo nhiệt.

      Nàng chớp chớp mắt, lấy môi ngữ ý bảo: "Hôm nay trò hay còn ở phía sau."

      Triêu Dương công chúa lại ngoảnh mặt làm ngơ, vẻ mặt chút chưa biến.

      Bích La phu nhân hừ nở nụ cười, quay đầu nhìn phía hoàng hậu Diệp Trường Vân, chỉ thấy Diệp Trường Vân cùng vài vị hầu phu nhân chuyện, vẻ mặt đoan trang tường hòa, chợt nhìn qua thực là khí phái đứng đầu lục cung.

      Nàng trong ý cười tràn ra chút thở dài, ngày xưa cúi đầu làm nữ nô, giờ công khai ngồi ở ghế , cũng kém dương sai, duyên phận cho phép. Bất quá, trời cao công bằng, ngai vàng chói mắt, cũng có hai cái lỗ thủng.

      Các vị phu nhân quý nữ phẩm trà thơm xong, cùng chúng nam thị đứng dậy hậu viên xem mai vàng. Mọi người đến nơi, thấy chỗ mai vàng là loạt tiêu phòng, tiêu phòng mặt đặt bình phong sơn thủy từng tấm kéo dài. Lúc này cũng thấy hoa mai, chỉ có thể ngửi từng trận hương mai xông vào mũi, mọi người mặt lộ ra nghi hoặc, hiểu hoa mai ở nơi nào.

      Các vị phu nhân khuê nữ ngồi vào chỗ của mình, nam thị liền tiến lên dời bình phong, mở ra ô cửa, phảng phất bỗng chốc trước mắt rộng mở trong sáng. Hóa ra mặt tiêu phòng có cửa sổ bằng gỗ lớn hình hoa mai, ngoài cửa sổ đó là mấy trăm dặm mai vàng nở rộ, bên trong có nam tử mặc trang phục huyền sắc, tay cầm kéo lớn, cắt mai.

      Mọi người khỏi kinh thán tiêu phòng này kì diệu, có thể ở trời đông giá rét này bị rét lạnh, có năng lực xem trăm dặm mai vàng quanh đây. Bích La phu nhân thấy mọi người tán thưởng thôi, khẽ cười "Đây đều là chủ ý của Thành Hiên, cũng chỉ có làm việc đàng hoàng, mới vắt óc tìm biện pháp bực này."

      Ở đây, người biết Thành Hiên hầu khỏi che miệng cười: "Thành Hiên hầu thiếu niên tài, nghe là người cực kỳ phong nhã, đáng tiếc vài năm nay luôn luôn xa ở ngoài, ta chưa từng thấy phong tư."

      Trong đó cũng có người quá trẻ biết Thành Hiên hầu, ào ào hỏi, vì thế mọi người bắt đầu về vị Tiểu Hầu Gia này, trong khoảng khắc cười cười náo nhiệt.

      Diệp Trường Vân trong lòng khỏi kinh ngạc, nàng giờ là hoàng hậu, thế nhưng chưa từng nghe trong Đôn Dương Thành còn có nhân vật bậc này, tức thời cười nhợt nhạt, nghe mọi người . Triêu Dương công chúa cũng ở bên cạnh hờ hững xem mai, mọi người , đều vào trong tai.

      Mọi người ở đây giỡn, Diệp Trường Vân ánh mắt lơ đãng đảo qua gốc cây mai vàng, thấy bên cây có người, cầm kéo sắt cúi đầu sửa mai.

      Thân ảnh kia, giống như từng biết.

      Máu cả người nàng bỗng bị đông cứng, đứng đờ ở đó nên lời. Ngay cả ý cười nhợt nhạt nhất quan bên môi cũng như bị hàn lưu tháng chạp đông cứng lại.

      Bên cạnh thị nữ phát nàng khác thường, lấy tay nhàng chạm góc áo nàng, giọng gọi: "Hoàng hậu?"

      Môi Diệp Trường Vân trắng bệch, nàng run rẩy, muốn nhưng nên lời, dùng ánh mắt khiếp sợ chuyển về phía Bích La phu nhân.

      Bích La phu nhân mượt mà như ngọc, lúc này thấy Diệp Trường Vân nhìn nàng, nhướn môi cười, cười đến sáng ngời phóng đãng, rất động lòng người, nhưng Diệp Trường Vân lại cảm thấy nàng là la sát, ác quỷ lấy mạng, làm cho sau lưng người ta phiếm lãnh, môi răng lập cập.

      Triêu Dương công chúa lúc này cũng phát Diệp Trường Vân khác thường, nàng tìm tòi nghiên cứu nhìn trong phiến mai vàng, thấy thân ảnh nam tử huyền sắc dần dần xa, có chút mơ hồ.

      Cho dù nhìn chân thiết, nhưng nàng cũng minh bạch, thân ảnh kia thực quá mức quen thuộc.

      Bởi vì lúc nàng mười ba mười bốn tuổi, thân ảnh này từng tràn đầy tim nàng.

      Triêu Dương công chúa qua, tay bắt được tay hoàng hậu Diệp Trường Vân, vào tay chỉ cảm thấy lạnh như băng, ẩm mồ hôi run run.

      Nàng mở miệng, lấy thanh thầm : "Việc này điểm đáng ngờ rất nhiều, từ từ tra."

      Triêu Dương công chúa tới, Diệp Trường Vân cảm thấy vài phần an ủi, trong sóng biển bắt được tấm ván gỗ, thân hình nàng ngừng run, hít sâu mấy hơi thở, gật đầu : "Ta sao."

      Bên cạnh mọi người cũng nhìn ra nàng khác thường, đều khỏi nhìn về bên này, Diệp Trường Vân khẽ cười : "Tuy rằng trong tiêu phòng ấm áp, nhưng mở cửa sổ ra, bản cung thế nhưng có vài phần khoẻ."

      Mọi người đều gật đầu phụ họa: "Hoàng hậu nương nương thân kiều thể quý, chịu được phong hàn cũng đúng, còn nữa nơi này đến cùng có chút lạnh."

      Bích La phu nhân gật đầu cười: "Thời gian cũng sớm, bằng chúng ta dùng bữa."
      Vân Kibo, HangVO9, olivedth17 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :