1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Cuối cùng cũng bị lộ bí mật rồi, nữ chính lại mất tích chắc càng làm cho nam chính tuyệt vọng mất thôi huhu
      Thanh Thanh Mạn thích bài này.

    2. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      [Cổ đại – phương Tây – huyền huyễn] Đẩy ngã quan đại thần – chương 21:





      Margaret lần nữa tỉnh lại trong căn phòng tối đen như mực, trong đầu còn có chút mê man, nàng nhớ là mình tản bộ trong trang viên của Theodore, sau đó trước mắt tối sầm, tỉnh lại ở cái chỗ quỷ quái này.



      Nàng ngay lập tức ý thức được mình bị người ta bắt cóc, là ai? Là mấy người Đại giáo chủ thích Theodore trong Giáo hội, hay là Martin? Rất ràng người Margaret bây giờ có thứ gì đáng giá, đối phương nhất định là vì muốn hại Theodore. Nàng bây giờ có lẽ được coi là con tin, dùng an toàn của nàng để uy hiếp Theodore, hay là muốn làm gì đó?


      Margaret cũng bị trói lại, nàng lục lọi thắp sáng ngọn đèn trong góc phòng, ngọn đèn dầu sáng lên chiếu rọi toàn cảnh trong phòng. pho tượng thần trang nghiêm đồ sộ,.... Rất hiển nhiên đây là gian phòng dùng để cầu nguyện.


      là Martin bắt nàng tới đây? Margaret nhớ Theodore , người hạ lời nguyền người là Martin. chỉ là Theodore, ngay cả Garo cũng hiểu nối lý do mà Martin phải làm như vậy. Nếu có cái danh thầy của "con của thần", Martin thể có được địa vị như bây giờ. Ông ta có được quyền thế hơn người suốt thời gian qua hơn phân nửa là nhờ công của Theodore, hơn bây lúc này lại là lúc mấu chốt để chọn người kế nhiệm chức vị Giáo Hoàng, nếu Theodore xảy ra chuyện tất nhiên ảnh hưởng đến Marin.


      Giáo Hoàng, Martin, ba vị giáo chủ khác... Những chuyện tranh đấu lục đục với nhau như thế này Margaret hiểu lắm, nàng khổ não suy nghĩ rất lâu, nhưng vẫn có cách nào hiểu được điểm mấu chốt. Bây giờ chỉ có thể chờ Theodore tới cứu nàng, còn vấn đề Theodore có đến cứu nàng hay , nàng hoàn toàn nghĩ tới.


      Nhưng ba ngày qua , vẫn đến. Ngoại trừ mấy con rối luyện kim đúng giờ đến đưa cơm có ai đến cứu nàng, mà người bắt nàng đến đây cũng xuất . Margaret bắt đầu cảm thấy nỏng nảy, bất kể là ai bắt nàng, dù sao cũng phải có mục đích. biết có phải người đó nghe được tiếng lòng của nàng hay , đêm hôm đó, Margaret bị hai con rối luyện kim dẫn ra khỏi phòng.


      Nàng cảm giác người bắt mình chắc chắn là người của Thần Điện, lối hành lang có kiến trúc so với trang viên của Theodore khác nhau là mấy. Nàng bị đẩy ra khỏi hành lang, phong cảnh bốn phía vô cùng hoa mỹ, nhưng trong mắt nàng lại thấy vô cùng u.


      "Đến rồi." Con rối luyện kim đứng trước cánh cửa gỗ.


      Tình cảnh này quá quen thuộc, mấy tháng trước, Margaret cũng vô duyên vô cớ bị người ta bắt , sau khi đẩy cửa ra, nàng nhìn thấy Theodore ở trong hình hài của trẻ con. Người bắt nàng là ai? Martin sao? Hy vọng là vị đại giáo chủ nào đó mà nàng biết. Vào những thời điểm càng khẩn trương tâm tình của nàng lại càng bình tĩnh, trong đầu hỗn loạn đủ loại dự đoán, nhưng nàng ngờ được rằng thực lại khác hoàn toàn so với tưởng tượng của nàng.


      Người phía sau cửa rất quen thuộc, Margaret nhìn thấy ông rất nhiều lần, nhưng chưa nhìn thấy người bao giờ chỉ là nhìn thấy chân dung của ông do Giáo hội phát ra.



      "Giáo, Giáo Hoàng miện hạ?"


      cụ già tóc trắng xóa ngồi sau bàn, bởi vì bệnh tật mà cả khuôn mặt ông vàng như nến. Cả đại lục Wesson đều biết, Giáo Hoàng miện hạ bệnh tình nguy kịch vô phương cứu chữa. Vị này đáng lẽ ra phải nằm giường bệnh sao lại chạy tới ngồi đây, hơn nữa đáng lẽ ra ông ta phải ở Thánh đường tại thành Sado chứ? Margaret chỉ hôn mê đêm nếu đây phải là đảo Fort West cũng thể là thành Sado cách Fort West cả ngàn dặm được.


      "Biết sai mà quay đầu ta tha thứ cho ngươi." Giáo Hoàng thở dài câu như vậy, ông ta ra hiệu cho hai người dẫn nàng tới trói nàng lại.


      "Chờ chút, chờ chút! Miện hạ!" Margaret vội vàng giãy giụa, "Đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Lẽ nào... Lẽ nào người bắt ta tới là ngài?"


      "Bí mật của Theodore bị bại lộ." Giáo Hoàng trả lời câu hỏi của nàng mà lại đến chuyện khác, " cùng Martin lừa dối dân chúng, lợi dụng lòng tín ngưỡng của tín đồ giành lấy quyền thế trong Giáo đình, tội thể tha, nhưng tội nghiệp của ngươi còn chưa nặng đến vậy."


      "Cái gì?!" Margaret thất kinh, Giáo Hoàng biết thân phận "con của thần" của Theodore là giả?! Thôi xong, đây phải là chuyện , Theodore, Theo có biết hay ? Ý nghĩ đầu tiên nhảy ra trong đầu nàng là phải lập tức báo tin cho Theodore, đây là tội lớn, phải bị thiêu sống!


      "Chẳng lẽ ngươi còn muốn thông đồng làm bậy với ?" Giáo Hoàng liếc nhìn Margaret cái, ông ta thở dài có vẻ như tiếc hận, "Ngươi mặc dù là nửa người nửa ma, nhưng chưa từng phạm vào tội ác tày trời. Thông đồng với Theodore nhất định là do bị lừa gạt, con à..." Ông ta dịu giọng, "Chỉ cần con chịu đứng ra vạch tội Theodore trong phiên tòa phán quyết, ta có thể đặc xá cho con."


      Margaret tinh ý nhận ra "vạch tội, phiên tòa phán quyết"? Muốn định tội cho Theodore còn cần xét xẻ và phán quyết?


      Đúng vậy, nàng đột nhiên nghĩ ra, tuy Theodore đúng là lừa gạt Giáo hội, nhưng chuyện này chỉ có 4 người biết, mà 4 người này nhất định thừa nhận. Theodore và Martin đại giáo chủ khổ tâm kinh doanh nhiều năm như vậy, trong Giáo đình nhất định có nguồn nhân mạch hùng hậu, nếu có chứng cứ xác đáng, muốn tay che trời đem quan đại thần lên giàn hỏa thiêu là chuyện hề đơn giản.


      Lấy danh là người thay mặt cho Thần Minh, nhưng trắng ra, Giáo đình cũng chỉ là nơi quyền thế tập trung lại từ những nguồn nhân mạch của nhiều nơi. Bây giờ nếu nghĩ chuyện này theo hướng đơn giản, đại khái là Giáo Hoàn muốn lật đổ Theodore, nhưng ràng cái thân phận "con của thần" là trở ngại, mà Margaret bây giờ lại trở thành nhân chứng quan trọng.


      "Ta từ chối." Thiếu nữ chút do dự cự tuyệt.


      Ánh mắt của Giáo Hoàng bỗng nhiên thay đổi, tuy rất nhanh ông ta lại khôi phục dáng vẻ hòa nhã nhưng Margaret vẫn nhìn thấy nơi đáy mắt ông ta lên ác độc, hung tợn. "Hãy suy nghĩ cho kỹ, con à..." Ông ta ôn hòa , "Theodore có đáng để con hy sinh bản thân hay , lẽ nào con nên suy nghĩ cho kỹ?"


      "Có ý gì?"


      " ta lúc này có lẽ nghĩ rằng bí mật của bị con tiết lộ ra ngoài."Giáo Hoàng mỉm cười, "Dù sao mấy ngày trước con vô duyên vô cớ mất tích, ngày hôm sau bí mật của bị truyền ra cả thành đều biết, dù là ai cũng hoài nghi con."


      Tim của nàng thoáng cái lạnh ngắt , ra... ra Giáo Hoàng sai người bắt nàng , là vì nguyên nhân này. Thảo nào đến tận bây giờ Theodore vẫn chưa tới cứu nàng, nếu mọi việc đúng như Giáo Hoàng , xảy ra chuyện này, dù là ai cũng hoài nghi nàng phản bội Theodore.


      "Nếu như con tin, ta có thể cho con ra ngoài nhìn chút tình huống trong thành lúc này." Giáo Hoàng tiếp tục hạ giọng , giống như tên thợ săn kiên nhẫn dụ dỗ con mồi, "Cho dù bây giờ con có đứng trước mặt Theodore với con phản bội , ta đoán rằng cũng tin tưởng con. Bởi vậy, con chỉ còn cách hợp tác với ta, vì con với hoàn toàn có cơ hội quay lại."


      "Vì sao?" Margaret đứng yên tại chỗ, "Vì sao muốn hại Theodore."


      " lừa gạt Thần điện, chẳng lẽ là do ta bức bách?" Thấy Margaret tiếp lời, Giáo Hoàng cũng phí lời dụ dỗ nữa, "Ta sớm biết ta phải là "con của thẩn" ." Thấy thiếu nữ kinh ngạc ngước mắt lên nhìn, nụ cười mặt ông ta càng thêm sâu.



      Lúc biết Theodore và Martin là hai tên dối trá, ra Giáo Hoàng cũng quá tức giận. Cái Giáo hội này sớm mục rữa... Để ngồi lên vị trí Giáo Hoàng này những chuyện độc ác mà ông làm còn nhiều hơn Theodore gấp mấy lần, có thể , ông ta ngược lại rất thưởng thức hai người này. Gan lớn cỡ nào mới dám làm chuyện tày đình như vậy, thế, ông ta lợi dụng phần can đảm này tốt.


      Có cái danh "con của thần" này chỉ Martin phất lên nhanh chóng mà danh vọng của Giáo hội trong đại lục Wesson cũng nhanh chóng dâng cao. Dân chúng đều ngu muội mù quáng tin theo, bọn họ tin tưởng vào thứ được gọi là thần linh, và họ sẵn sàng tin rằng họ được che chở bởi những thứ sức mạnh tưởng tượng ấy. Từ khi lời đồn đãi "con của thần" được lan truyền càng ngày càng rộng rãi, tín đồ của Quang Minh thần giáo cũng càng ngày càng nhiều thêm. Mà chính Theodore cũng ngờ tới, người lợi dụng chỉ có Martin mà ra toàn bộ Giáo hội này đều lợi dụng .


      Tất nhiên, bây giờ lợi dụng xong, cũng là lúc nên bị vứt bỏ.


      Giáo Hoàng tất nhiên là biết mình sống được bao lâu nữa, nếu như bây giờ ông ta diệt trừ Theodore Giáo Hoàng đời tiếp theo nhất định là Martin. Đây là điều mà Giáo Hoàng thể dễ dàng tha thứ, hai người này trắng ra chỉ là những tên lừa đảo, mà quan trọng hơn là họ đều phải là tâm phúc của Giáo Hoàng.


      Bởi vậy ông ta giả vờ thành ông lão bệnh đến lú lẫn cẩn thận ra ý định của mình, để lộ cho Martin biết việc, người ông ta chọn trở thành Giáo Hoàng kế nhiệm là Theodore.


      Martin sớm coi cái ghế Giáo Hoàng là vật trong túi của , nên ta đương nhiên có hành động. Quả nhiên, Martin hạ lời nguyền lên người Theodore, còn về chuyện là lời nguyền gì bản thân Giáo Hoàng cũng biết , mà ông ta cũng thèm để ý đến chuyện này. Chỉ cần khiến hai người này đấu đá lẫn nhau, chính là trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi. Hơn nữa Giáo Hoàng sớm biết Theodore bất mãn với Martin lâu. cũng cho Margaret biết, Theodore lúc này nhất định là nghi ngờ nàng là Martin phái đến.


      "Ta suy nghĩ xong." Trầm mặc hồi lâu, thiếu nữ đột nhiên ngẩng đầu, nàng nhìn Giáo Hoàng, mà như gằn từng chữ , "Ta đồng ý vạch tội Theodore, chỉ cần ngài đồng ý thả ta."

    3. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      [Cổ đại – phương Tây – huyền huyễn] Đẩy ngã quan đại thần – chương 22:






      Quang Minh thần giáo có hơn 200 năm chưa mở phiên tòa phán quyết. Buổi xét xử mang tính chất trọng đại như thế này chỉ được tiến hành khi có thần chức cấp cao phạm phải tội danh nghiêm trọng. Mà bây giờ cả vương quốc Nordo, cả đại lục Wesson đều quan tâm đến phiên tòa phán quyết này. Đến tột cùng vị quan đại thần được vạn người kính ngưỡng còn được tôn xưng là "con của thần" liệu có tên lừa đảo hay , tất cả mọi chuyện đều được công bố trong ngày hôm nay.


      Từ khi lời đồn đãi lan rộng, Theodore chưa từng liên hệ với Martin. Giáo đình cắt đứt mọi con đường truyền tin ra bên ngoài của , cho hay là chờ điều tra nhưng thực ra là giam lỏng. Nhưng Theodore cũng phải là hoàn toàn bó tay chịu trói, đúng như Margaret đoán trong nội bộ Giáo đình Theodore sớm có phe phái riêng, bởi vậy Giáo Hoàng và Martin mới kiêng kị như vậy.


      ra Theodore nên đồng ý tham gia phiên tòa này, khi biết tin đồng ý Garo tức đến nỗi phải gào lên, "Mặc kệ Martin giở trò quỷ gì, mặc kễ cái lũ ngu ngốc trong Giáo đình giở trò quỷ gì, bọn họ cũng có cách nào ngang nhiên đem ngươi kéo xuống ngựa..." ông ta hầm hừ trừng mắt nhìn Theodore, "Nhưng khi ngươi ngồi ghế của phiên tòa này, nếu bị xử có tội cho dù ngươi có khả năng đến thế nào chăng nữa cũng có cách nào xoay người, ngươi rốt cuộc có hiểu ?!"


      "Ta biết." Theodore lạnh lùng , biểu cảm mặt lạnh lùng khác thường, "Có người trong Giáo đình tìm được người đồng ý đứng ra vạch tội ta, ông đoán xem là ai?"


      Garo ngay lập tức hiểu ra ý , "Ngươi... Ngươi chỉ vì điều này..." Ông ngưng lại chút, biết nên gì mới phải, chỉ đành chần chừ , "Theo, quên nàng ta , dù là ngươi muốn đối chất với nàng hay còn vì cái gì khác, ... Bây giờ ngươi , ngươi còn có thể toàn thân rời sao?"


      Rời ... Sao? Đứng trước cổng đá đồ sộ của Thần điện, Theodore ngẩng đầu nhìn bức bích họa tinh mỹ tràn nhà, bây giờ lẻ loi mình, rời , có thể đâu được?


      "Đại nhân! Vise Fernandez đại nhân!" Bị nhóm hộ vệ ngăn bên ngoài, đám đông tín đồ nhốn nháo ồn ào, "Ta tin tưởng ngài! Ta tin tưởng ngài phải kẻ lừa gạt!"


      "Đồ dối trá! Ngươi là tên dối trá! Vise Fernandez, ngươi được chết tử tế!"


      Tiếng hò hét ngày càng lớn, trong đôi mắt của Theodore hề có tia cảm xúc dư thừa, cất bước vào phòng đặt bức tượng thần Quang Minh, phiên toàn phán quyết được tiến hành ở đây. Tất cả đều đúng như dự liệu, vị Giáo Hoàng nghe đồn bệnh tình nguy kịch giờ ngồi ghế cao nhất, dáng vẻ suy yếu run rẩy, ba vị Hồng y đại giáo chủ đứng xung quanh lão ta, còn Martin biết ra sao rồi, có lẽ chạy thoát rồi cũng nên.


      "Vậy ...", Giáo Hoàng khó nhọc ho khan, "Bắt đầu phiên tòa ."


      Quà trình cụ thể có gì hay để miêu tả, Theodore ngồi vô cùng buồn chán ghế ngồi, thậm chí còn rảnh đến mức đến số hoa văn trang trí khắc vách tường. Thái độ buồn để ý của càng thêm chọc giận dân chúng đứng vây xem, tuy rằng bị trận pháp ngăn cản, nhưng phẫn nộ của họ đạt tới đỉnh điểm.


      "Xem ra Theodore nhất định phải thân bại danh liệt." vị Hồng y đại giáo chủ cười lạnh .


      " tình thể đơn giản như thế này, phải là loại người chỉ biết bó tay chịu trói." Ngồi bên cạnh ông ta là Giáo chủ Danny trầm giọng , "Ông cảm thấy thế nào, Queri?"


      Queri gì, đưa mắt nhìn về phía người thanh niên tóc vàng ngồi ở ghế bị xét xử. Đúng lúc này, cánh cửa bên trái được mở ra, thiếu nữ bị hai con rối luyện kim kèm chặt hai bên dẫn ra giữa chính phòng, ngồi xuống ghế nhân chứng. Ánh mắt của Theodore cuối cùng cũng thay đổi, nhìn người con đó, bàn tay đặt đầu gối tự chủ được mà nắm chặt thành quyền.


      "Tại sao lại là con nhóc nửa người nửa ma?" Tiếng nghị luận của đám người càng lúc càng lớn.


      "Người vừa mới đến, họ tên gì, có quan hệ gì với người bị phán quyết?" Người phụ trách chủ trì hỏi theo lệ thường.


      Thiếu nữ mỉm cười, "Tôi là Margaret, quan hệ giữa tôi và người bị phán quyết..." Nàng ngưng chút, biết là cố tình hay vô ý, quét mắt nhìn quanh bốn phía rồi mới chậm rãi , "Tôi là người của ấy."


      "Cái gì?!"


      "Nàng ta cái gì?!"


      Trong nháy mắt tiếng huyên náo gần như phá tan nóc nhà, Giáo Hoàng nhận ra điều ổn, vừa mới chuẩn bị đứng lên lại nghe Margaret tiếp tục ra những câu kinh người: "Bởi vì hai người chúng ta có quan hệ đương nên Giáo Hoàng uy hiếp tôi làm chứng giả để vạch tội Theodore, vậy nên tôi phải đứng ở chỗ này. Còn về lời đồn đãi được lan truyền trong thành, cũng là do Giáo Hoàng sai người tung ra..." Nàng còn rất nhiều lời muốn nhưng hai tên hầu đứng bên cạnh nhào tới. Theodore hừ lạnh tiếng, từ trong tay áo bay ra luồng ánh sáng, trong nháy mắt hai tên con rối luyện kim bị chém thành hai nửa.


      Lần kinh biến này những khiến dân chúng vây xem phía ngoài chấn kinh mà những người đứng trong đại sảnh cũng hoang mang kém, nên chẳng ai rảnh mà quan tâm bọn họ. Từ lúc Theodore bắt đầu phát động công kích, những người trong đại sảnh chia thành hai phe, bắt đầu công kích nhau kịch liệt.


      "Sao lại thế này?" Margaret có chút hồ đồ, vốn chuẩn bị trổ hết bản lĩnh trong buổi phán quyết này, ngờ phần diễn của nàng lại bị đoạt như nhanh như thế.


      "Còn mau tránh ra!" Theodore vung tay giúp nàng cản cú tấn công, nắm lấy cổ tay nàng đem nàng ôm vào trong ngực, giọng của mang theo tức giận: "Em bị dọa ngu người rồi à? Thấy người ta tấn công mà cũng biết tránh!"


      "Theo..." Thiếu nữ sững sờ túm lấy tay áo , ", nghi ngờ em sao?"


      Theodore vừa ứng phó với cầu lửa bay từ bốn phương tám hướng tới, vừa che chở Margaret chạy ra ngoài: "Nghi ngờ em cái gì? Nghi ngờ em phản bội ?" đột nhiên bật cười, nụ cười ràng có chút ý tốt, " đương nhiên nghi ngờ em, vì em phải là người thông minh như vậy."


      "..." Cái tên khốn kiếp này, thế mà lúc trước uổng công nàng phải giả bộ phản bội !


      #


      Phiên tòa phán quyết sau 200 năm mới mở lại của Wesson đại lục cứ như vậy mà kết thúc, kết quả này đúng là có ai có thể ngờ tới.


      Còn Giáo Hoàng bất hạnh bỏ mạng trong cuộc hỗn chiến, hai người Hồng y đại giáo chủ là Danny và Lane thừa nhận bản thân chịu giao phó của Giáo Hoàng sai khiến môn hạ bôi nhọ Theodore, sau đó bị thiêu chết. Lời đồn đãi bị lan truyền lúc trước cũng hoàn toàn tan thành mây khói, Theodore lần nữa nhận được kính ngưỡng của dân chúng nhưng lại tiếp tục đảm nhận chức vị quan đại thần nữa.


      "Bởi vì là người thờ phụng thần linh được có tình cảm trần tục..." Đứng boong thuyền, Theodore chậm rãi , " vi phạm giáo quy, tự nguyện cách chức, từ nay về sau thoát khỏi Giáo đình."


      cách khác.... đầu óc của Margaret có chút hồ đồ, theo như cách của Theodore ngay sau khi nàng mất tích nghi ngờ có người trong Giáo đình giở trò. Vì Martin từng bảo Theodore giết Margaret nếu Margaret là gian tế do ông ta phái tới ông ta thể với như vậy. Lúc ấy Theodore đoán được độc thủ phía sau là Giáo Hoàng nhưng vẫn bí mật liên lạc với Hồng y đại giáo chủ Queri.


      " sớm muốn thoát khỏi kiểm soát của Martin." mỉm cười , "Cùng Queri thầm lui tới chính là vì ngày nào đó muốn đối phó với Martin."


      So với hai tên đại giáo chủ Lanne và Danny có quan hệ mật thiết với Giáo Hoàng, Queri cũng bị Giáo Hoàng đề phòng, bởi vậy nên hai người họ với ăn nhịp với nhau như vậy. Lúc Theodore nhận được thư cầu từ Giáo đình muốn tham gia phiên tòa phán quyết, cơ bản có thể chắc chắn người thuộc phái Giáo Hoàng muốn lật đổ .


      "Vậy nên tương kế tựu kế?"


      " sai." Theodore gật đầu, "Giáo Hoàng bình thường đều ở trong Thánh đường có thủ vệ sâm nghiêm, muốn dẫn lão ta ra ngoài phải là chuyện dễ dàng."


      Nhưng vì tham gia phiên tòa phán quyết, Giáo Hoàng buộc phải rời khỏi Thánh đường, tự mình chạy đến địa bàn của . Bởi vậy việc Giáo Hoàng tính toán ám hại Theodore ra là ngược lại, mọi chuyện sớm bị nắm trong tay. Lúc này Margaret quả có chút đồng tình với lão ta, lại nhìn lại cái tên Theodore cười híp mắt bên cạnh, nàng khỏi rùng mình cái, ngờ cái tên nam nhân ngạo kiều hay ngại ngùng này ra là tên phúc hắc, bản thân nàng trước đây lớn lối như vậy có khi nào bị ghi lại để sau này tính sổ lượt ?


      Về phần Martin, từ lúc lời đồn đãi bị loan truyền lặng lẽ bỏ trốn, cùng ông ta chạy trốn còn có mẹ của Theodore. Lúc biết được tin này trong lòng Theodore chỉ còn duy nhất suy nghĩ 'Quả nhiên là thế!'. Lúc còn trẻ Martin cả gan làm bậy nhưng từ ngày địa vị càng lúc càng cao, lá gan của ông ta lại càng lại. Có lẽ là do có được càng nhiều càng lo được lo mất. Đây cũng là lý do ông ta muốn Theodore giết Margaret lúc trước, ông ta sợ Theodore còn bị ông ta khống chế nữa. Còn về người mẹ của ... Người phụ nữ ấy thông đồng với Martin nhiều chuyện như vậy, Theodore đối với bà ta cũng có bao nhiêu tình cảm.


      "Nếu chọn con đường chạy trốn, Martin còn cơ hội quay về Giáo đình nữa." Theodore nhìn mặt biển nơi phương xa, sau khi Queri trở thành Tân Giáo Hoàng tuyên bố giáo chủ Martin lâm trọng bệnh, chắc chắn qua thời gian nữa có tin ông ta chết. Theodore vốn dĩ có tâm tranh giành quyền thế, sau khi liên thủ với Queri giành được thắng lợi, lựa chọn rời khỏi Giáo đình, còn Queri đối với hành động tức thời của cũng rất hài lòng, thậm chí còn tặng cho Theodore khối tài sản kếch xù, nhưng Theodore cũng quá để ý.


      "Kế tiếp, đến đại lục Jutta."


      Nhắc tới cái tên này, trong lòng Margaret đột nhiên cảm thấy bị siết chặt cái. Nhưng lời nguyền người Theodore ra chỉ đơn giản như vậy, có lẽ cuối cùng có chút lương tri đột nhiên trỗi dậy nên trước khi chạy trốn Martin để lại cho Theodore lá thư cho biết ra lời nguyền này có hậu quả rất đáng sợ.


      Sau khi bị Giáo Hoàng ly gián, Martin từng có dự định giết Theodore. Bởi vậy nên ông ta tìm tên ma pháp sư có pháp lực cao cường đại lục để nguyền rủa Theodore, ông ta hạ người Theodore hai loại lời nguyền cùng lúc, cái biểu ra bên ngoài khiến Theodore biến thành trẻ con, nhưng sau khi lời nguyền này bị giải trừ, lời nguyền thứ hai vẫn tồn tại người chậm rãi đẩy vào chỗ chết. Theodore cảm giác luôn uể oải, đây là do lời nguyền ăn mòn cơ thể . Trong thư của Martin, tên ma pháp sư bị Garo tìm được là do ông ta ngụy tạo, còn người hạ lời nguyền người Theodore sớm sang đại lục Jutta, mà loại lời nguyền này chỉ có thể do đích thân người hạ chú giải trừ - đây chính là nguyên nhân mà hai người con thuyền vượt đại dương này.


      "Em cứ nghĩ rằng... Cả đời này em có cơ hội đặt chân lên Jutta đại lục." Margaret thở dài.


      Lúc nghe Theodore phải đại lục Jutta, Margaret cứ nghĩ rằng mình với phải tạm xa nhau, vì trước đây nàng từng thử nhiều lần nhưng lần nào cũng thất bại. ngờ rằng khi nàng cùng với Theodore lại có thể thuận lợi lên thuyền, mà dọc đường cũng sóng yên biển lặng. Lẽ nào... là do có Theodore ở đây? Dù sao người này cũng là nam chủ của thế giới này, cho nên lực lượng thần bí vẫn luôn ngăn cản nàng cũng có cách nào ngăn sao?


      Lặng lẽ buông xuống mối lo lắng trong lòng nhưng rất nhanh Margaret nhận ra rằng nàng quá ngây thơ rồi.


      Khi con thuyền cách đại lục Jutta càng ngày càng gần, Theodore thỉnh thoảng lại rơi vào hôn mê. Margaret cứ tưởng nguyên nhân là do lời nguyền đó, nhưng Garo cùng hai người lại ngược lại.


      "Việc này phải là do lời nguyền." Garo cau mày, "Sau khi biết ta tìm hiểu lời nguyền này, thời kì ủ bệnh của nó rất dài, mà trong thời gian ấy dấu bên ngoài cũng chỉ cảm thấy cơ thể mệt mỏi, hay cảm thấy choáng váng cũng là biểu thường thấy."


      Nếu như phải là do lời nguyền... lòng Margaret nháy mắt chìm xuống đáy cốc, có lẽ nào là do cái lực lượng thần bí đó?


      chứng minh suy đoán của nàng đúng, đêm nọ sau khi Theodore chìm vào hôn mê nàng luôn canh giữ bên giường, thỉnh thoảng lấy khăn lau mồ hôi cho . nhắm chặt hai mắt lại, hai đầu lông mày nhíu chặt, còn lẩm bẩm trong miệng: "Đừng... Đừng ... Đừng..."


      "Cái gì?" Margaret cúi đầu, muốn nghe xem Theodore cái gì, "Theo, Theodore?"


      Đúng lúc này, Theodore mở mắt. "Đừng ." rất ràng, "Đừng gặp Alex." Thiếu nữ thoáng cái sợ ngây người, trước mặt nàng vẫn là gương mặt quen thuộc ấy, nhưng nàng cảm giác cả người như rơi vào hầm băng.


      Trong miệng Theo sao có thể thốt ra cái tên này, làm sao có thể biết tồn tại của Alex!


      Margaret gần như phát điên nhào tới bên người , nắm chặt lấy vai : "Ngươi cái gì vậy? Ngươi rốt cuộc là ai?"


      "Đừng gặp , nếu thế giới này sụp đổ mất." Nam nhân trả lời nàng, chỉ biết cứng ngắc lặp lại câu đó. đột nhiên nở nụ cười, trong mắt lóe lên dịu dàng. Margaret từng thấy Theodore cười, nhưng giống như bây giờ, nàng có thể dễ dàng nhận ra, đây phải là Theodore.


      Mà nụ cười này nàng cũng từng nhìn thấy, trong đoạn video trong con chip đó, ở khuôn mặt của Carto."


      "Ngươi" Nàng mờ mịt buông lỏng tay, muốn đứng dậy nhưng lại có chút sức lực, "Ngươi là..." Nàng ngừng lại quả có dũng khí ra cái tên này, "Ngươi là Cố Dần Thành."


      "Đúng." lần nữa, phải thông qua video trả lời nàng, mà Theodore ở ngay trước mắt nàng nhìn nàng gật đầu, mỉm cười , " là Cố Dần Thành."

    4. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      [Cổ đại – phương Tây – huyền huyễn] Đẩy ngã quan đại thần- Phiên ngoại: Cây nho:




      Quang Minh nắm 3721, năm nay có vẻ như là năm mấy bình yên. Giáo Hoàng của Wesson đại lục bất ngờ qua đời, bốn vị Hồng y đại giáo chủ, hai vị bị đưa lên giàn hỏa thiêu, vị bệnh nặng bỏ mình, người còn lại là Queri sau khi tiếp nhận chức Giáo Hoàng chấp chưởng quyền lực mới được nửa năm cũng đột phát bệnh cấp tính mà chết.


      Cái vị trí chí cao vô thượng lại lần nữa để trống, nội bộ Giáo hội cũng bắt đầu lục đục tranh đấu thêm lần nữa. Theodore ngồi hành lang đọc thư Garo viết cho mình. Cái lão cáo già này ở trong thư miêu tả rất cặn kẽ mấy người đại giáo chủ tranh đấu đến đầu rơi máu chảy như thế nào, cuối thư còn khuyên Theodore quay về Giáo hội, cướp đoạt vị trí Giáo Hoàng. Dù sao lúc trước Theodore tự xin rời , nhưng uy vọng của trong dân chúng vẫn còn.


      "Theo, muốn trở về ?" Margaret vừa đúng lúc ngang qua liền thuận miệng hỏi.



      "Trở về làm gì?" Theodore đối với cái Giáo hội sớm thối nát đó chút luyến tiếc cũng có, sau khi đến đại lục Jutta hai người thuận lợi tìm được vị ma pháp sư hạ lời nguyền người Theodore, sau khi giải trừ nguyền rủa định cư ở đại lục Jutta luôn. Gương mặt của Theodore ở Wesson đại lục quá quen thuộc vì muốn bị người khác quấy rầy cuộc sống của mình, đổi nơi sống cũng tốt.


      Theodore sớm có ý định rời khỏi Giáo hội, qua nhiều năm tích cóp từng chút bây giờ tài phú của nhiều đến kinh người, hai người ở Wesson đại lục cũng có thân thích bạn bè gì vì vậy rất ăn ý ít mua điền trang sản nghiệp ở Jutta, thèm để ý đến vẻ mặt oán giận của Garo trong gương 'hai người đúng là có lương tâm', mặc kệ ông ta khóc lóc kể lể, dứt khoát triệt để cắt đứt liên lạc. Thỉnh thoảng nhận được thư có nhắc tới tình hình Giáo hội tuy rằng có cảm giác hoài niệm nhưng cũng khiến Theodore cảm thấy dường như trải qua mấy đời.


      "Nếu em muốn chúng ta có thể trở về ít ngày." Suy nghĩ lát, Theodore thêm. tưởng rằng vợ mình nhớ quê cũ, tuy rằng ở nơi đó đa phần kí ức của hai người đều mấy tốt đẹp, vui vẻ nhưng ít nhất đó là quê nhà.


      Margaret lắc đầu: "Ở biển lênh đênh hơn tháng em thà ở trong trang viên nhà mình hái nho."


      Lúc này là cuối thu, nắng vàng rực rỡ, vườn nho trong trang viên cũng vừa chín. Trang viên rộng lớn này vốn thuộc về quý tộc mê rượu, nhưng vì gia cảnh sa sút nên bị Theodore mua lại. Trước khi trời vào thu, hai vợ chồng mới cưới vẫn luôn ở trong trang viên... khác gần biển, vài ngày trước mới chuyển đến đây.


      Đúng vậy, Theodore và Margaret kết hôn rồi.



      Hôn lễ rất đơn giản, Margaret cha mẹ, còn người thân duy nhất của Theodore cũng biết tung tích, ngoại trừ nhóm con rối luyện kim, tới tham dự hôn lễ cũng chỉ có mình Garo. Miêu tả có vẻ thê lương như thế nhưng đương lại cảm thấy sao cả.


      Đối mặt với nhạo báng của Garo, tân nương biểu rất thản nhiên: "Tân khách? Là cái gì thế, ta là cùng Theodore kết hôn, chỉ cần nghĩ tới chuyện này ta cảm thấy cao hứng muốn điên luôn rồi, những thứ khác hoàn toàn cần thiết."


      Có lẽ dâm ma tiểu thư ngoại trừ kỹ năng câu dẫn nam nhân đặc biệt có thiên phú khả năng biện hộ cũng đạt mãn cấp. Theo như Garo miêu tả cả đời này ông ta chưa từng thấy Theodore đỏ mặt như vậy bao giờ. Tất nhiên, tân lang thừa nhận bị tân nương dỗ ngon dỗ ngọt cảm động đến mức đó, giả vờ như có việc gì tay kéo vợ vào trong ngực, thấp giọng nhanh câu.


      "Cái gì?" Margaret chớp mắt cái, "Theo, vừa cái gì thế? Em nghe ."


      " cũng...!@#$%!"


      "Hả?"


      " cũng hạnh phúc... @#%%^**."


      " hạnh phúc cái gì?"


      Dưới kiên nhẫn truy vấn tha của Margaret, cuối cùng Theodore cũng bại trận, "Em là..." bất đắc dĩ nhìn thiếu nữ chớp mắt trong ngực mình, ra ngay từ đầu nàng nghe cũng biết nàng trêu chọc mình nhưng Theodore cũng thể hùa theo nàng. bị người con này ăn gắt gao, ngay cả chết cũng cách nào khiến thoát ra, " rất hạnh phúc..." cúi đầu, hôn lên môi nàng, "Rất hạnh phúc khi được em."


      "Em cũng vậy..." Môi dán môi, Margaret giọng , "Vậy nên.... Chúng ta bây giờ có thể ngay lập tức kết thúc hôn lễ, lên giường luôn có được ?"


      Theodore: "...."


      Nhớ lại đêm tân hôn điên cuồng đó, biểu cảm mặt Theodore có chút kỳ quái, hắng giọng cái, quay lại chủ đề ban đầu: " Wesson đại lục du ngoạn vài vương quốc khác Jutta đại lục cũng tốt." Ngẫm lại giáp với tiểu quốc hai người sống có vương quốc khác, Theodore đề nghị, "Vương quốc Yilla thế nào, Garo cùng qua với , phong cảnh nước này rất đẹp."


      Vương quốc Yilla, Margaret giật mình cái, đó chính là vương quốc Alex sống.


      Bởi vì luôn nhớ kỹ lời dặn của Cố Dần Thành, sau khi định cư ở đại lục Wesson, Margaret vẫn luôn ru rú ở trong nhà, càng có chuyện chủ động đến vương quốc mà Alex sống. Nếu may vô tình gặp được người đàn ông này, có phải giống như Cố Dần Thành ... Thế giới này sụp đổ? Margaret muốn mạo hiểm, nàng biết mục đích của Cố Dần Thành là gì, nhưng bây giờ cũng chỉ có cách tin tưởng lời của ta.


      Vào ngày hôm đó, sau khi chính miệng thừa nhận mình là Cố Dần Thành Theodore ngất lịm . Sau khi tỉnh lại, hoàn toàn nhớ gì cả, đừng là Cố Dần Thành ngay cả cái người tên là Alex cũng chưa từng nghe qua. Margaret còn nhớ trong video của Carto, từng : " biết khi em xem được đoạn video này em có còn là em , còn phải là nữa... phải ghi lại những lời này nếu ngay lập tức quên mất."


      Vậy nên, khi đó chuyện với nàng cũng là Cố Dần Thành sao? Có lẽ phải là Cố Dần Thành ý thức. Rốt cuộc là Cố Dần Thành giống như nàng, đem ý thức của mình bám vào người Carto cùng Theodore hay là họ vốn là cùng người - Cố Dần Thành ?


      Margaret nghĩ ra, mà nàng càng cố suy nghĩ lại càng thấy uể oải. Cái loại cảm giác bất lực này từ lúc nàng bắt đầu xuyên qua nhiều thế giới dường như cắn nuốt nàng. phải là do xuyên nhiều khiến cơ thể nàng yếu mà nàng mơ hồ cảm thấy, chính mình ngày càng giống mình... Có khi nào ngay cảm bản thân mình cũng bị đánh mất ?


      Em phải là em, cũng phải là ... Lẽ nào là Cố Dần Thành muốn khiến quên mất bản thân cũng cho nàng biết nên quên mất bản thân mình sao? Nghĩ tới đây Margaret liền cảm thấy tức giận, vốn là cái tên kia lừa gạt nàng xuyên vào đây nên giờ nàng mới phải đối mặt với nguy cơ này.


      Cũng chỉ có khi ở bên Theodore, tâm tình nôn nóng bất an của nàng mới biến mất. Những người nam nhân này giống như độc dược, mà cũng vì tác dụng của 'Cộng tình' những cảm xúc đương này khiến nàng an tâm lại, nhưng nàng ý thức được, chính mình nếu cứ trầm mê vào những cảm xúc này chỉ khiến nàng dần đánh mất bản thân. Thế giới tiếp theo thể tiếp tục thiếu cảnh giác như vậy nữa, trực giác mách bảo rằng Cố Dần Thành còn tiếp tục xuất , đến lúc đó, nàng nhất định phải hỏi cho ra lẽ!


      "Lily" Theodore giơ tay ra vẫy vẫy trước mặt nàng, " suy nghĩ gì thế?"


      "À..." Margaret thầm nghĩ nếu bây giờ nàng trả lời suy nghĩ về người nam nhân khác, Theodore nhất định tức giận đến xù lông, " hái nho !" Nàng cười ranh mãnh, "Tối nay em muốn hái nho làm nhân bánh."


      Theodore tất nhiên là mỉm cười đồng ý, hai người xách theo giỏ trúc lửng thững tới vườn nho, giàn treo um tùm, từng chùm nho xum xuê, tươi mọng treo lủng lẳng, tím tím hồng hồng trông cực kỳ ngon miệng. Margaret vốn chỉ kiếm cớ để dời chú ý của Theodore, nhưng lúc này bị vườn nho chín mọng này hấp dẫn, chỉ là... ra ngoài chơi lát thế nhưng lúc sau lại biến thành....


      #


      "Ừ... Ừ a...." Thiếu nữ vịn hai tay cột chống giàn nho, quần áo bị cởi ra nửa, nhắm hờ mắt nũng nịu rên rỉ. Mái tóc dài xõa xuống che hai bầu ngực cao ngất, bàn tay nam nhân xuyên qua làn tóc nắm lấy đầu vú sưng đỏ vừa nhéo vừa vặn, gậy thịt liên tục ra ra vào vào, tách ra hai phiến hoa môi xinh xắn, ở trong tiểu huyệt ẩm ướt chuyện động ngừng.


      Mức độ cắm rút của Theodore cũng quá mãnh liệt, nhưng gậy thịt cắm vào cực kỳ sâu. Quy đầu chọc vào hoa tâm, cắm vào tử cung sau đó rút ra gần hết, chỉ chừa lại quy đầu vẫn còn cắm nơi cửa huyệt, rồi lại chọc vào phát lút cán. Gậy thịt to lớn nghiền nát mỗi tấc mị thịt đường , khiến thiếu nữ trong ngực run rẩy co quắp: " muốn ăn bánh nhân nho lắm." Nam nhân cắn lên vành tai người vợ thấp giọng , thanh khàn khàn gợi cảm, nhưng vẫn có mấy phần bình tĩnh lộ ra.


      Đúng vậy, kể từ khi lộ ra bộ mặt cực kỳ phúc hắc, cái người từng bị nàng cưỡi lên người bây giờ thẹn quá hóa giận số lần đảo khách thành chủ càng ngày càng nhiều. Margaret dám khẳng định nhật định đọc rất nhiều sách đồi trụy, nếu sao tư thế giường ngày càng đa dạng, chọn địa điểm làm tình cũng ngày càng phong phú.


      Ví dụ như lúc này đây, chỉ có hai người bọn họ trong vườn nho, nho mới hái được nửa giỏ bị tùy tiện vứt xuống bên góc, ánh nắng ban chiều len lỏi chiếu qua từng kẽ lá khiến cơ thể trần truồng của nàng trở nên bóng loáng. Theodore dùng lưỡi liếm lên từng vệt sáng da nàng, rồi vừa ngậm lấy đầu vú mềm mại cắn mút, vừa đùa giỡn vợ : "Chỗ này có hai trái nho... Khiến rất muốn ăn chúng nha!"



      "Đáng ghét, Ưm Ừ a..." Cánh tay mềm nhũn của Margaret cố đẩy ra nhưng lại bị Theodore kẹp lên trái nho nhét vào trong miệng. Ngón tay thon dài ở trong miệng nàng quấy loạn xạ, động tác cực kỳ dâm mỹ.


      "Ăn , bảo bối." Thấy nàng bắt đầu ngoan ngoãn nhai nuốt, nam nhân bóp cằm của nàng, đầu lưỡi tiến quân thần tốc, nuốt xuống từng ngụm từng ngụm nước nho ngọt ngào trong miệng nàng, "Có vẻ như ăn vậy... Cũng rất ngon!" Giày vò cái miệng nhắn của nàng phen Theodore mới hài lòng buông nàng ra.


      Động tác dưới thân dưới vẫn như trước nhanh chậm, hoa tâm Margaret ngứa ngáy vô cùng, thân thể của dâm ma vừa mẫn cảm vừa phóng đãng, so với những động tác dịu dàng, âu yếm ra nàng lại thích bị Theodore hung hăng đùa bơn hơn. "Theo..." Cái mông vểnh bị nam nhân nắm trong tay uốn éo, vặn vẹo cọ lên hai túi tinh hoàn to tướng, "Trong tiểu huyệt là ngứa... Khó chịu quá !"


      "Sao lại ngứa" Theodore biết mà còn cố hỏi, "Gậy thịt phải làm em sao?"


      "Mạnh lên chút... Mạnh lên chút nha..."


      "Như thế này sao?" Theodore ung dung thưởng thức bầu ngực trắng noãn trong tay, giọng trầm thấp càng thêm quyến rũ.


      "Thao nát tiểu tao huyệt của em ..." Margaret chút xấu hổ, vừa rên rỉ vừa kiều trả lời, cố tình câu dẫn Theodore.


      Cái người con dâm đãng này, quả đúng là phóng đãm biết kiềm chế, nhưng điều khiến cảm thấy thất bại sâu sắc là trái tim vô cùng nàng. Hô hấp của nam nhân bắt đầu trở nên dồn dập: "Dùng cái gì để thao?"


      "Dùng đại dương vật của Theo" Thiếu nữ đợi Theodore tiếp tục truy hỏi, nắm lấy bàn tay vuốt ve bầu ngực của nàng, "Đại dương vật.... Thao tiểu tao huyệt, Theo... Giúp em hết ngứa , a.... Ừ a..."


      Cái mông bị vỗ mạnh phát, Theodore quả nhiên chịu nổi quyến rũ của vợ, tức giận phát mấy cái lên mông nàng lưu lại mấy dấu tay, rồi nắm chặt vòng eo mảnh khảnh của thiếu nữ nặng nề va chạm. Lần này Margaret cảm thấy cực kỳ thỏa mái, nàng nhịn được mà lớn tiếng rên rỉ, tiếng nước phụt phụt cũng cam lòng chịu yếu thế càng lúc càng vang dội. Mỗi khi nàng bật ra tiếng rên rỉ Theodore lại cố tình hung hăng đỉnh thẳng vào hoa tâm, nghiền nát miệng tử cung quy đầu to lớn pặc tiếng lọt vào tử cung, sau đó chút lưu tình tiếp tục cắm rút.


      "A... A, sâu quá a... Bị làm chết mất, tiểu huyệt... Tiểu huyệt sắp chịu nổi rồi..." Nàng hưng phấn rên rỉ, bị nam nhân đẩy cao cặp mông, cả cây gậy thịt cắm hết vào trong thừa chút nào bên ngoài. Nam nhân quả nhiên đều là cầm thú, lại lần hiểu được đạo lý này cách sâu sắc, dưới tấn công như mưa rào gió giật của chồng, ý thức của Margaret dần tan rã - lần sau làm tình ở bên ngoài nữa, nàng mơ màng nghĩ thầm, chân mỏi quá....

      ----------HẾT PHẦN 9------------​

    5. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Mấy chương sau magaret có vẻ như dung nhập vào nhân vật rồi nhỉ, cố tìm cách để đạt mức tiêu chuẩn của hệ thống mấy chương đầu.
      Thanh Thanh Mạn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :