1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vương phủ sủng thiếp - Giả Diện Đích Thịnh Yến (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Dự chương sau có nc hầm xương, chứ thịt chắc còn xa vời quá
      -Thỏ- thích bài này.

    2. -Thỏ-

      -Thỏ- Well-Known Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      1,124
      @Anhdva có lẽ còn lâu lắm b ạ hahaha
      @huynhnhu_uni chuẩn bị sẵn khăn giấy nha, 1 gói 5k dc rồi :3

    3. -Thỏ-

      -Thỏ- Well-Known Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      1,124
      Dập đầu tạ lỗi với các nàng, tự Thỏ thấy mình hư hỏng, trong suốt những ngày cung đóng, Thỏ thay vì cần mẫn edit lại xách váy đọc hết bộ này!!!! Đọc mạch đến 166 chương và vẫn còn muốn đọc tiếp, hay Thỏ đọc tiếp nha để các nàng chờ Thỏ đọc xong rồi edit tiếp :04(1):

      CHƯƠNG 29:

      Từ lúc chào đời đến giờ chắc hẳn đây là thời khắc chật vật nhất của Tấn Vương phi.

      Cái gì thể diện, cái gì tôn nghiêm đều bị phá hủy còn mảnh giáp

      Kỳ còn có lần, là năm nàng ta mới gả cho Tấn Vương, thời điểm còn ở kinh thành.

      Chỉ là Tấn Vương phi cũng muốn nhớ đến đoạn ký ức kia, bởi vì theo người đến Tấn Châu, những ký ức xa xôi kia đối với nàng như thế khác.

      Nàng cũng thay đổi được thong dong yên tĩnh, còn rối rắm như xưa, kỳ số việc cũng khó khăn như tỏng tưởng tượng, chỉ cần thời gian trôi qua, là đủ để quên những người dù từng khắc cốt ghi tâm.

      Có thể lời của Tấn Vương chẳng khác nào thanh kiếm đâm vào tâm nàng, tàn nhẫn xé rách miệng vết thương chôn giấu lâu. Huyết nhục tung tóe, đau đến chết sống lại, các loại tâm tình dây dưa trong lòng Tấn Vương phi này, lại lớn lên như cây đại thụ che bầu trời, khiến cho nàng như muốn nổi điên.

      “Ngươi cút! Cút cho ta”

      Đôi mắt nàng ửng đỏ, mặt trắng bệch dọa người, cả khuôn mặt đều vặn vẹo khó coi, nhưng thnah đè nén khắc chế. Nàng trừng mắt nhìn Tấn Vương, mang theo loại ác độc hung tàn.

      Chứng kiến bộ dạng này của Tấn Vương phi, ánh mắt của Tấn Vương đầy mỉa mai nhưng cũng tràn trề thương cảm.

      Từ Yến Như trong ký ức của phải như thế này, cao ngạo tựa con phượng hoàng, đối với ai cũng chẳng màng ngó tới, cho dù là hoàng tử cao cao tại thượng.

      thể phủ nhận lúc Tấn Vương còn là hoàng tử, khi biết được Từ Yến Như là hoàng tử phi của mình, sâu trong nội tâm của cũng có chút cao hứng.

      riêng gì bởi việc sau lưng nàng là cả thế lữ, cũng là bởi vì chính con người nàng.

      Trong kinh thành Từ Yến Như nổi danh tài nữ, là đóa hoa cao ngạo, thanh niên tài tuấn tỏng kinh muốn kết hôn với nàng rất nhiều, thậm chí là vài tên huynh đệ chưa thành thân của cũng nhìn trúng nàng. Nhưng đóa hoa xinh đẹp này lại thuộc về chính mình, khi đó Tấn Vương còn trẻ, rốt cuộc vẫn là còn tính khí cạnh tranh của tuổi thiếu niên.

      Người khác chiếm được, ngược lại mình có được, liền cảm thấy hơn người.

      Chỉ là từ khi cưới được nàng về, Tấn Vương mới phát ra số việc chẳng hề như mình nghĩ.

      Đêm tân hôn, nàng muốn chạm đến mình, ánh mắt nhìn cũng tràn trề chán ghét và vứt bỏ.

      cho rằng nàng sợ hãi, muốn cưỡng ép nàng, chính cũng có chút chướng ngại tâm lý, liền muốn hai bên cho nhua chút thời gian để tiếp nhận đối phương.

      Sau đó xảy ra việc, làm thay đổi toàn bộ cái nhìn của Tấn Vương đối với Tấn Vương phi

      chỉ là cái nhìn, mà còn là ghét bỏ và thống hận.

      vĩnh viễn quên được hình ảnh ngày hôm đó, hai thân thể nữ nhân lại giống như dòi bọ mà quấn lấy nhau hòa hợp chỗ… (Thỏ giữ nguyên lời tác giả nhé)

      kinh tởm đến buồn nôn bay thẳng lên cổ họng, Tấn Vương móc từ tay áo ra chiếc khăn lụa trắng nửa che đậy môi mỏng. Mà Tấn Vương phi lúc này lại tựa như hoàn toàn hiểu lầm ý , nàng cho rằng Tấn Vương cố kích thích nàng.

      Bởi vì vừa rồi Tấn Vương chán ghét nàng nên mới thế sao

      Chán ghét nàng, chán ghét nàng…

      Nàng tự rước lấy nhục rồi mà!

      (Bổn nương cũng tự thấy nhục dùm ngươi!)

      Nàng nên có tâm tư như vậy mới đúng!

      “Ngươi biến mau, cút ra ngoài!” Tấn Vương phi lúc này khắc chế nổi, như điên như dại mà khóc rống lên.

      Động tĩnh trong phòng dường bị người bên ngoài nghe được, từ ngoài cửa truyền đến tiếng gọi của Tử Yên, Chu ma ma cũng lên tiếng, nhưng ai đáp lại bọn họ.

      Tấn Vương nhìn nữ nhân chật vật trước mắt, cảm giác hứng thú ban nãy cũng giảm nhiều, cũng còn ý nghĩ muốn trả thù nàng.

      lạnh mặt, lại lần nữa vác lên chiếc mặt nạ bang giá, thanh lạnh lẽo: “Từ Yến Như, cuối cùng bản vương với cho ngươi hay, yên ổn ngồi tốt cái ghế vương phi của ngươi, đừng cố gắng tới khiêu chiến tính nhẫn nại của bổn vương. Ngươi làm mấy chuyện như này, cũng đủ bổn vương phế người mấy lần!”

      Buông lại câu đó, Tấn Vương liền rời , lưu lại mình Tấn Vương phi thân thể vô lực ngã ngồi mặt đất,

      Ngoài cửa trận đại loạn, Chu ma ma vội vã chạy vào.

      “Nương nương, làm sao vậy? Đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

      Tử Yên cũng theo phía sau bà, nghe thấy lời này, liền mở miệng ngắt lời: “Ma ma, vẫn là nên dìu nương nương dậy trước , có chuyện gì đợi lát nữa sau.

      Chu ma ma gật đầu liên tục, cùng nàng cúi xuống đỡ Tấn Vương phi lên giường.

      *

      Bước chân Tấn Vương rất gấp, tựa như làn gió.

      Trăng sáng treo cao đỉnh đầu, có gió thổi nhưng lại thể khiến người ta mát mẻ.

      Phúc Thành vừa theo sau vừa thở hồng hộc

      Đột nhiên, Tấn Vương dừng bước, Phúc Thành thiếu chút nữa là đụng đầu vào lưng .

      Tấn Vương chậm rãi về phía trước, bước chân nhanh chậm, Phúc Thành thở dài , bước chân cũng chậm dần theo

      *

      Trong cái chớp mắt, sắc mặt Tấn Vương chợt trầm, cảm giác được cả cơ thể toát ra cỗ hỏa khí, gân xanh trán nhảy lên từng đợt

      Cuối cùng Phúc Thành cũng ý thức được Tấn Vương có khác, lo lắng kêu tiếng: “Điện hạ?”

      Tấn Vương để ý đến , bước chân càng chậm, trán rịn ra lớp mồ hôi dày đặc.

      Hai người rất nhanh liền đến Triều Huy Đường

      Thấy điện hạ trở về, tiểu thái giám từ bên trong ra nghênh đón

      Phúc Thành nhanh giọng sai sử: “Sai người chuẩn bị nước”

      xong, liền vội vàng theo Tấn Vương tiến vào phòng ngủ.

      *

      Bồn tắm cẩm thạch, ao vuông hai trượng, bốn góc đều có chế tác hình đầu thú bằng đồng. Nước mát từ miệng bốn con thú phun ra ào ào.

      Nước lạnh buốt thấu người.

      Người trong bồn lại như lửa đốt, đnag hừng hực bùng cháy.

      Thân thể tựa như đúc từ khối cẩm thạch thon dài, cao ngất, đường cong khít khao, vân da rang. Nam tử có mái tóc dài đen như mực, lúc này lại hỗn loạn sau lưng, hai mắt hẹp dài nhắm chặt, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy nhẫn.

      Phúc Thành ngồi xổm xuống bên cạnh bồn: “Điện hạ, ngài tắm có ổn , hay để lão nô gọi Lưu Lương Y đến?”

      Tấn Vương cúi mặt, đáp lại .

      Đau đớn chầm chậm, cảm giác như có thể bùng nổ, Tấn Vương cũng quá xa lạ loại cảm giác này. Nghiêm túc mà , cơn đau như từng đợt sóng triều ập đến, bình thường nhịn chút qua, duy chỉ có đêm trăng tròn lại hết sức gian nan.

      Hơn nữa, thế mà tiện nhân kia lại dám hạ thúc tình dược lên .

      Trong rượu có vấn đề, chắc chắn là do hương?

      Tấn Vương xưa nay cẩn thận, chỉ là thể nghĩ đến Từ Yến Như lại vì để đạt được mục đích mà dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy.

      Vừa rồi ở Tư Ý Viện, Tấn Vương phát có điều đúng.

      Từ khi trúng độc hơn năm nay, liền quen với phát tác của loại độc này, nhưng lần này hoàn toàn khác. Nghĩ đến bộ dạng của Chu ma ma trước đó, Tấn Vương làm sao hiểu ?

      nửa khép mắt dựa vào bồn, mượn nước lạnh để giảm nhiệt độ cơ thể. Đáng tiếc hiệu quả lại có, trong đầu liền xuất vài hình ảnh…

      Đều là chuyện quan hệ với nữ tử

      Bất luận trong lòng có chán ghét thế nào, nhưng cũng thể cưỡng chế nó xuất , càng giấu trong đầu, giờ càng bộc phát mạnh mẽ.

      Tấn Vương thở kịch liệt, cảm giác lục phũ ngũ tạng như muốn nôn hết ra, nhưng cách nào áp chế được ham muốn bản thân, chỉ có thể ngừng nôn khan.

      đột nhiên thấy mình ra tay chưa đủ ác, đông cung nhất mạch gì gì đó đều đáng chết hết.

      Hoàng Thái Tôn, Từ Yến Như, Vĩnh Vương Phi…

      “Điện hạ, nếu lão nô gọi Tô nhũ nương đến?” Nhìn đến tình huống của Tấ Vương nghiêm trọng như thế, Phú Thành đành phải thử đủ mọi cách trong tuyệt vọng

      Lỗ tai Tấn Vương vừa động, trog đầu bắt đầu trình diễn hình ảnh quan hệ của mình cùng nhũ nương, đôi gò bồng đào nhút nhát e lệ trong tay, nhũ hoa hồng đào ướt át bóng loáng…

      *

      Dao Nương nghỉ ngơi sớm hơn trước đây chút.

      Bây giờ nàng còn cần phải trực đêm, mỗi ngày đều dậy sớm, ngủ sớm.

      Trong phòng có chút nóng, nàng mơ màng thấy mình đổ nhiều mồ hôi, liền từ tháp ngồi dậy, ra sau tấm bình phong và dùng nước tắm rửa cọ xát chút. Nước lạnh khiến nàng cảm thấy thập phần thoải mái, nàng lại leo lên tháp lần nửa.

      tháp trải đệm trúc, nơi nàng vừa nằm xuống thấy nóng lên, Dao Nương dứt khoát đổi vị trí nằm, từ đầu đến cuối mắt cứ mở to khó nhắm lại.

      Nàng tỉnh, nhưng ý thức lại ràng lắm.

      Mơ mơ màng màng nàng lại ngủ, hiểu sao lại có cảm giác như có người nhìn mình.

      Ai nhìn cơ chứ? Dao Nương nghĩ. Nàng ở trong phòng mình, có ai bên cạnh, cho nên có lẽ nàng nằm mơ.

      u ám, có bóng người đứng yên được ánh trăng chiếu rọi lên u như bóng ma, chỉ có đôi mắt phiếm hồng là ràng.

      Tấn Vương bây giờ huyết mạch bành trướng, đứng nhìn người tháp, vải mỏng che lấp đường cong cơ thể thoắt thoát kia. Thắt lưng buộc chặt, mông vểnh lên cao.

      là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng lúc ngủ của nữ nhân cơ đấy, thế mà lại còn có thể ngủ thành bộ dạng như thế. Nhưng lại thể chối bỏ rằng hình ảnh này khiến cảm thấy đẹp, lại nghĩ đến cảm giác muốn nôn mửa kia…

      tự chủ được bước lên trước, ôm lấy cái tròn tròn kia…

      Dao Nương tỉnh táo hẳn, nhưng nàng thà bất tỉnh còn hơn.

      Sau khi tỉnh lại có cảm giác có người ôm mình sít sao, là người đàn ông, thân thể nóng bỏng, **, lực đạo rất lớn, đẩy cách nào cũng ra.

      *Thỏ: Đừng hỏi em vì sao, "**" em biết là sao, đừng hỏi em vì sao giấc mơ của chúng ta tàn mauuuuuu

      Dao Nương bị dọa mặt mũi trắng bệch, nghĩ muốn gọi người đến.

      Nàng sắp bị người ép chặt, lại còn là tư thế này, nàng muốn mở miệng cũng thấy khó khắn. Tự hồ cảm thấy chính mình tỉnh táo, ngón tay của người đàn ông kia mò vào miệng mình, nàng vừa định há miệng, chiếc lưỡi hồng hồng bị tay của đối phương ngăn chặn.

      Dao Nương hoảng sợ, khuôn mặt yếu ớt, nghĩ cách nào cũng nghĩ ra trong Vương phủ có người to gan xâm nhập như thế, vậy còn xâm nhập vào phòng của nhũ nương như nàng.

      Nàng nên làm gì bây giờ? Nếu biết sớm có chuyện như này, lúc trước thà nàng hầu hạ Tấn Vương còn hơn.

      Nhớ đến Tấn Vương, Dao Nương liền cảm thấy hình như có gì đó sai sai. Bởi vì hình như người đè nặng nàng này cũng chỉ đơn giản là nằm đè nặng, cũng chẳng có động tác gì khác. Ngửi ngửi nàng còn ngửi thấy mùi hương quen thuộc nơi chóp mũi, hiểu mùi hương kia, tâm can Dao Nương run lên, vô ý thức hô lên tiếng: “Điện hạ?”

      thanh từ trong cổ, rất , tựa như tiếng muỗi kêu.

      Lại rất dễ lọt vào tai đối phương, dù sao khoảng cách của hai người lại gần như thế. Thân thể cơ hồ là dán chặt vào nhau, còn gương mặt đối phương lại chôn vào phía sau gáy nàng.

      Đối phương mơ mơ hồ hờ ừ tiếng, chỉ lúc này Dao Nương mới nghe được, là Tấn Vương.

      Chỉ là làm sao lại đến phòng nàng, vào bằng cách nào? vì sao lại làm chuyện như này? Lẽ nào sau lần đó, vẫn là chết tâm, liên tục ngấp nghé mình tha?

      Biết người này là Tấn Vương, mặc dù tâm tư Dao Nương hỗn loạn, nhưng cũng còn sợ hãi như trước.

      Nàng cũng thể đó là cảm giác gì, tựa hồ chỉ cần là Tấn Vương, cho dù tình huống có nguy hiểm hơn nữa, nàng cũng sợ.

      “Điện hạ, người có thể xuống trước hay ? Chúng ta thế này được cho lắm…”

      được” giọng nam khàn khàn, quyết đoán cắt đứt ý nghĩ của nàng.

      Ặc…

      Dao Nương vẫn là sợ hãi, nàng phải sợ Tấn Vương đè nặng mình, mà là sợ Tấn Vương khắc chế được làm ra chuyện gì với nàng, nàng lại có phải phải trở về con đường cũ hay .

      Nàng muốn làm thiếp của Tấn Vương, nàng muốn về nhà…

      “Bản vương rất khó chịu, ngươi đừng động…”

      *Thỏ: tạm thời để để Bản vương – ngươi vậy :3

      Khó chịu? Dao Nương bất chấp suy nghĩ, cũng là lúc nàng ý thức được tình cảnh của mình – người đối phương rất nóng, mà lại nóng ở chỗ duy nhất, chính là nơi chống vào bắp đùi của nàng…

      Cho dù trong phòng rất tối tắm, Dao Nương đều biết mặt mình bây giờ chắc chắn rất đỏ.

      Cảm giác chỉ cần oanh tiếng, bị vỡ thành từng mảnh vụn.

      muốn làm gì? làm gì? sao lại đột nhiên muốn “làm gì” nàng…

      *Thỏ: suy nghĩ xem bản nương có nên viết truyện ngắn dâng làm lễ ra mắt các nàng ? Vì ta thấy H của các đại hiệp giang hồ vẫn thỏa mãn ta…khụ khụ… ra vẫn nên gọi là tiểu thuyết diễm tình hơn, nghe H là giang hồ quá…bản nương vẫn rất trong ráng như nàng thơ mà :4:
      Last edited: 17/4/18
      Matcha2604, Sô Cô la Đắng, Sandra47 others thích bài này.

    4. huynhnhu_uni

      huynhnhu_uni New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      8
      Chời ơi , vào cung được tui mừng mún khóc :031: Thỏ đọc xong rồi mới từ từ edit chắc tui sống sao :runintears::runintears::runintears:
      saoxoay-Thỏ- thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      H hay diễm tình tớ đều thích hết. cứ có thịt là được:yoyo40::yoyo19::yoyo19:
      saoxoay-Thỏ- thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :