1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ma tôn cùng Thần tôn vợ chồng diễn kịch hằng ngày - Hạnh Dao Vị Vãn (Chương 66 ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Chỉ còn đêm nay...
      tới thứ hai
      Chỉ còn đêm nay..
      Cố lên e đít tơ
      Nếu ngày mai vẫn k thấy bài
      phải xác định rằng ...
      Chờ thêm nữa thôi
      La Thùy Dương, dehanmingukmansehoaibt thích bài này.

    2. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      lâu quá gặp con chim , ý lộn, đại bàng bé rồi nàng ơi...
      La Thùy Dương thích bài này.

    3. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      Thành xin lỗi mọi người.
      Đợt vừa rồi cả hai editor đều bận rộn thể chạy kịp edit nên hoãn đến tận bây giờ vẫn chưa có chương mới. Vì thời gian dành cho cv nhiều hơn nên mình đành phải rút bộ này, nhưng công việc edit vẫn do chị @Diệp Nhược Giai tiếp tục đảm trách. Quý dị nào theo dõi Ma tôn từ lúc mới mở hố tới bi dờ hãi tiếp tục dắt tai à dắt tay editor đến kết thúc nhe. Tuy mình rút 1 chân, nhưng động Chim Tôn vẫn tiếp tục cho đến khi lấp đầy hố. Chương mới được chị chủ thớt đăng lên trong thời gian sớm nhất có thể!

      Mong mọi người tiếp tục ủng hộ Chim Tôn! mọi người! Cả chị @levuong và cả bà @Vy RuRi nữa, dù ai ngược dề xuôi 2 chị dẫn là khán dả tận tụy comment và chịu lầy lội với động Chim Tôn nhất. Love 2 chị <3 :yoyo69:
      Last edited: 10/4/18
      linhdiep17, hikari2088, 10122 others thích bài này.

    4. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Sorry mọi người, t4 tuần sau mình đăng chương mới, sau đó tiếp tục tiến độ 2-3c/tuần, mong mọi người ủng hộ :)
      linhdiep17, hikari2088, hoaibt4 others thích bài này.

    5. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Chương 72: Ta hoàn toàn muốn báo thù theo cách như thế
      Edit: DNG

      Lăng Yên vừa dứt lời, bốn bề lại trở nên yên tĩnh.

      Trầm Ngọc ngẩng đầu lên, nhưng hai mắt cũng bắt được ánh nhìn của Lăng Yên, thậm chí còn thể xác định được là, “hai từ” mà nàng đề cập đến là hai từ gì. Vì thế, đành dè dặt cất giọng thăm dò: “Ma tôn?”

      Lăng Yên: “......”

      Hay .

      Lăng Yên cười lạnh tiếng, nâng tay tóm lấy vạt áo của Trầm Ngọc, chỉ nháy mắt áp lên tường hành lang, chút khách khí cắn lên đôi môi của người ấy.

      Trầm Ngọc chỉ cảm thấy cơ thể mình đột nhiên bị lực mạnh đánh ngã, sau thoáng thất thần cuối cùng cũng hiểu được chuyện gì vừa mới xảy ra. do dự lúc, rốt cuộc vẫn thể nào đẩy đối phương ra, chỉ đành phải chờ cho đến khi làn môi mềm mại của Lăng Yên rời , mới cụp mắt giọng : “Thực xin lỗi.”

      Lăng Yên khựng người, khó hiểu nhìn .

      Trầm Ngọc áy náyquay đầu , giống như mới chính là người ép buộc Lăng Yên, gây ra tội ác tày trời.

      Lăng Yên lời, Trầm Ngọc lại tiếp: “Ta vốn nên đến, nhưng ta lại an tâm về Phong Hoa.”

      “Ồ?” Giọng Lăng Yên lạnh hơn vài phần, thuận miệng đáp lời câu rồi hỏi lại: “Còn gì nữa?”

      Trầm Ngọc lắc đầu, ngụ ý rằng còn lý do gì khác.

      Lăng Yên chế trụ cổ tay , hỏi lại lần nữa: “Rốt cuộc tại sao mắt ngươi lại bị thế này?”

      Dường như Trầm Ngọc còn định che giấu thêm, nhưng Lăng Yên lập tức nhìn ra ý đồ của , liền sửa lời: “Ngươi trả lời ta tự đến Thần giới hỏi cho . Ngươi xem, ta nên tìm ai mới có được đáp án đây? Tam đại tư thần? Hay là Đông Cẩm? Hoặc là Xích Diễn? Ta đánh bọn họ trận bọn họ có hay đây?”

      Đến nước này, Trầm Ngọc cũng còn lựa chọn nào khác. vội vàng nắm chặt lấy ống tay áo của Lăng Yên, lắc đầu : “Ngươi đừng , bọn họ đông người lắm, mình ngươi đánh lại đâu!”

      Lăng Yên: “......”

      Nàng biết là nên cảm thấy bất mãn vì Trầm Ngọc xem mình, hay là nên vui sướng vì đối phương lòng lo lắng cho mình nữa. Nàng ôm tâm trạng phức tạp trừng Trầm Ngọc lúc lâu, sau đó lớn tiếng : “Vậy ngươi cho ta biết , rốt cuộc tại sao mắt ngươi lại như vậy? Có phải là vì...” Lời giữa chừng đột nhiên im bặt, sau đó lại nặng nề cất lên: “Là vì ta sao?”

      Trầm Ngọc thấy thể nào trốn tránh được nữa, chần chờ lúc, cuối cùng vẫn đành ra: “Từ ta như vậy rồi, liên quan gì đến ngươi, ngươi đừngnghĩ nhiều.”

      Lăng Yên chỉ im lặng lên tiếng, lúc lâu sau mới nhướng mày hỏi: “ ?”

      Nếu là vậy Trầm Ngọc mà nàng quen vài tháng trước đây là thế nào? Chẳng lẽ khi đó cũng bị mù à?

      Đương nhiên là Lăng Yên tin vào mấy lời lừa gạt của , nhưng dù nàng có gạn hỏi thế nào Trầm Ngọc vẫn cứ cương quyết chịu ra , cuối cùng nàng đành phải từ bỏ. Nàng vừa tức vừa giận, nhưng vừa nhìn thấy đôi mắt chút ánh sáng của , ngọn lửa giận dữ ngút trời kia lại lập tức bị dập tắt. Nàng đứng giằng co với Trầm Ngọc lúc lâu, cuối cùng vẫn chỉ giơ tay lên chạm vào mắt .

      Trầm Ngọc cũng nhận ra cử động của Lăng Yên, cơ thể thoáng chốc cứng đờ, mi mắt cũng khe khẽ rung động. Lăng Yên cảm nhận hàng lông mi dài rậm của Trầm Ngọcphất qua đầu ngón tay, cảm giác hơi nhột, giống như là những hạt mưa xuân lất phất rơi vào lòng bàn tay. Nàng buông tay xuống, nắm chặt lại thành quyền, lẩm bẩm : “Thôi.”

      Dứt lời, nàng lại nắm lấy tay Trầm Ngọc, giọng nhu hòa: “Ta dẫn ngươi đến phòng ở.”

      gian lại lần nữa trở về trạng thái yên tĩnh, lần này hai người chưa được bao xa Lăng Yên đưa Trầm Ngọc vào căn phòng . Căn phòng này được bày biện khá ngăn nắp, sau khi vào phòng rồi, Lăng Yên liền dẫn Trầm Ngọc đếnbên ghế ngồi, còn mình bắt đầu nấu nước pha trà: “Ngươi ngồi .”

      ấm trà pha xong, Lăng Yên trở lại bên cạnh bàn, lúc này mới phát Trầm Ngọc vẫn cứ đứng nguyên tại chỗ, ngồi xuống mà cũng rời , nàng bất giác hỏi: “Sao, sợ ta nhân cơ hội hạ độc hại ngươi à?”

      Trầm Ngọc lắc đầu, đáp: “Ngươi cần tự mình đưa ta đến, lại càng cần phải làm việc này.”

      Sắc mặt Lăng Yên khẽ biến, nhưng lập tức phát giận, mà chỉ dịu dàng : “Ngươi còn chưa kể cho ta nghe về chuyện của Phong Hoa.”

      Trầm Ngọc nghe vậy mới ngẩn ra, Lăng Yên dìu ngồi xuống, rồi lạibưng chén trà đặt vào tay , thấp giọng nhắc nhở: “Coi chừng nóng.”

      “Cám ơn.” Trầm Ngọc tay cầm chén trà, do dự tiếng cảm ơn. cũng biết giờ vẻ mặt Lăng Yên thế nào, chỉ giọng mọi hành tung của Phong Hoa cách đây vài ngày cho Lăng Yên biết. Lăng Yên im lặng nghe xong, cuối cùng mới : “Ngươi lần trước Phong Hoamất tích là cách đây nửa tháng ở Chân Võ thư viện, nhưng vài ngày trước lại xuất ở ngay bên ngoài Ma cung của bọn ta, vậy trong khoảng thời gian ấy đâu?”

      Trầm Ngọc cùng Lăng Yên đồng thời trầm mặc, manh mối tới đây bị cắt đứt, xem ra thể lần ra thêm được chút gì từ chỗ Phong Hoa rồi.

      “Vậy bây giờ chỉ có thể chờ kết quả từ phía Thanh Minh thôi.” Lăng Yên buông ra câu, Trầm Ngọc lập tức đứng dậy : “Nếu như vậy ta cũng xin được cáo từ, ta quay về Thần giới phái thêm người cùng điều tra.”

      “Đứng lại.” Mắt thấy Trầm Ngọc nhấc chân định rời , Lăng Yên chút do dựcắt ngang lời . Nàng cũng đứng dậy theo Trầm Ngọc, cho phép kháng cự, : “Ngươi như thế này sao tự về được?”

      đoạn, nàng lập tức bồi thêm: “ cần ngươi căn dặn Xích Diễn cũng biết cần phải làm những gì, ngươi cứ an tĩnh ở đây đợi Xích Diễn về là được. Nếu Ma giới bọn ta đáp ứng hợp tác cùng các ngươi, ngươi thân là Thần tôn, cũng nên bày tỏ chút thành ý chứ đúng ?”

      Xét về khía cạnh biết xấu hổ, Ma giới vĩnh viễn luôn cao hơn Thần giới bậc. Mặc dù biết Lăng Yên lấy việc công làm việc tư, nhưng dưới những lời đe dọa cộng thêm da mặt dày của nàng, Trầm Ngọc vẫn đành phải thỏa hiệp,lưu lại Ma cung.

      Có điều, kể từ hôm ấy, Lăng Yên càng lúc lại càng khó mà tập trung làm được việc gì.

      Chỉ mới hai ba ngày ngắn ngủi thôi, mà hầu như ngày nào nàng cũng chạy đến chỗ Trầm Ngọc, nhưng đến rồi lại vào phòng mà chỉ mình ngồi bức tường cao ngoài viện, đôi mắt lại đau đáu nhìn vào trong phòng.

      Cửa sổ phòng Trầm Ngọc lúc nào cũng mở toang, từ chỗ ngồi của Lăng Yên có thể nhìn thấy mọi thứ trong phòng. Vì thế, nàng cũng nhìn thấy Trầm Ngọc ngày ngày yên lặng ngồi trong phòng, giống như ngây ngốc, có đôi khi nghiêng tai lẳng lặng nghe ngóng gì đấy, nhưng Lăng Yên giấu hơi thở của chính mình, nên gian xung quanh chỉ còn lại có tiếng gió cùng chim hót vàtiếng lá cây xào xạc.

      Ngày hôm ấy, cũng như mọi hôm, Lăng Yênvẫn đến ngồi nơi chỗ cũ, Trầm Ngọc cũng ngồi ở trong phòng, hạ nhântrong Ma cung thu dọn đồ đạc rời , lúc còn lại mình, Trầm Ngọc liền tới bên cửa sổ. Ánh mặt trời ấm áp vừa vặn chiếu rọi khung cửa, Lăng Yên nhìn Trầm Ngọc đứng trong vầng sáng mờ ảo, trong lúc ngây ngẩn chợt nhớ tới hình dạng khi hóa thành phượng hoàng.

      Nhớ lại hình ảnh uy vũ của phượng hoàng khi tung mình lên trời cao, rồi lại nghĩ đến bộ dạng lúc này của , ánh mắt còn, e là bao giờ có thể tự tại bay lượn được nữa.

      Mà tất cả những chuyện này, cho dù Trầm Ngọc chịu , nhưng Lăng Yên cũng vẫn biết được, nàng thoát khỏi liên quan.

      Ngay khi Lăng Yên thất thần, Trầm Ngọc chợt đỡ tay lên tường, lần bước ra ngoài cửa.

      Căn phòng mà Trầm Ngọc ở chỉ có cánh cửa ra vào, Lăng Yên thấy Trầm Ngọc sắp đụng vào cửa, sắc mặt lập tức biến đổi, thân hình nhoáng cái tiến về phía .

      Nhưng ngay khi Trầm Ngọc sắp va vào cửa lại đột nhiên dừng chân, dường như nghe được tiếng động gì đó, bật thốt lên hỏi: “A Tinh?”

      Lăng Yên trông chừng ở đây được vài ngày mà hề để lộ sơ hở gì, ngờ hôm nay lại bị Trầm Ngọc phát ra dễ dàng như thế. Nàng khựng người lại, đứng cách Trầm Ngọckhông xa, ánh mắt lóe lên, cất giọng ràng thừa nhận: “Là ta, sao ngươi biết được?”

      Trầm Ngọc im lặng, vẻ như bị giật mình.

      Lăng Yên về hướng , định tới gần nghe thấy giọng Trầm Ngọc vang lên: “Ta biết.”

      Dù Trầm Ngọc , nhưng Lăng Yên thông minh cỡ nào, ngay lập tức hiểu được suy nghĩ gì.

      Có lẽ vốn phát ra nàng, chỉ là khi nghe được tiếng động liền vô thức mở miệng gọi ra tên nàng thôi.

      Có thế này nàng mới hiểu được, mấy ngày qua Trầm Ngọc ở trong phòng ngẩn người, có lẽ cũng phải là hoàn toàn ngẩn người, mà là đợi nàng xuất .

      Ánh nắng ấm áp ngoài kia dường như chiếu rọi thẳng vào trong lòng nàng, Lăng Yên chậm rãi đến trước người Trầm Ngọc, nắm lấy tay , : “Ngươi nhấc chân lên, ở đây là cửa, cẩn chút.”

      Trầm Ngọc lại chỉ im lặng gì, cũng có cử động gì mà chỉ đứng im tại chỗ. Ánh mặt trời từ mái hiên chiếu rọi xuống dưới, nhảy múa vạt áo , hơi mím môi, cuối cùng nắm chặt tay Lăng Yên, cất giọng : “Mặc dù ta vẫn còn rất nhiều điều chưa thể suy nghĩ thấu triệt, nhưng mấy ngày nay ta vẫn luôn suy nghĩ.”

      Sức tay của Trầm Ngọc lớn, nhưng cũng đủ để khiến cho Lăng Yên thể giãy ra. Nàng lẳng lặng nhìn Trầm Ngọc, chờ những câu tiếp theo của .

      “Mắt ta cũng là do ta gieo gió gặt bão, liên quan gì đến ngươi. Nếu ngươi vì chuyện này mà tự trách, rồi đối đãi với ta giống như giờ, ta ......”

      Trầm Ngọc thể hết câu, vì Lăng Yên chút khách khí cắt ngang lời : “Chẳng lẽ lúc mắt ngươi nhìn được, ta đối với ngươi rất tệ à?”

      Trầm Ngọc: “......”

      Sau quãng yên lặng kỳ quái, Lăng Yên mở to mắt trừng , tiếp: “ liên quan đến việc này.”

      Nghe được lời này, mặt Trầm Ngọc trong nháy mắt lên chút ý cười, lại giọng : “Ta biết đối với ngươi mà , Thần giới làm những chuyện như vậy là quá đáng thế nào. Những việc xảy ra, ta thể thay đổi, cho dù ta có muốn đền bù, cũng có cách nào đền bù lại được hết bao nhiêu năm ấy. Ta thể thay đổi nguyện vọng của ngươi, cũng có quyền ngăn cản ngươi báo thù. Cho nên như bây giờ là ta thấy thỏa mãn lắm rồi, ta cưỡng bách ngươi nữa.”

      Tiếp theo đó lại là quãng yên lặng dài dằng dặc, Trầm Ngọc xong lời này mở miệng nữa.

      lúc lâu sau, Lăng Yên khẽ bật cười, cụp mắt : “Vậy à?”

      “Ngươi nghĩ rằng ta muốn báo thù thế nào?”

      Lăng Yên nắm chặt lấy tay Trầm Ngọc, lực mạnh đến mức khiến phải hơi nhíu mày, Lăng Yên lại làm như thấy, chỉ tiếp: “Ngươi nghĩ ta muốn giết sạch tất cả các thần? Muốn máu chảy thành sông, muốn thiên hạ đại loạn, muốn trở thành đấng chí tôn của Tam giới?”

      “Ta, phải là Hoành Tố thứ hai, cũng trở thành Hoành Tố thứ hai.” Lăng Yên gằn từng tiếngđầy nghiêm túc: “Từ trước tới giờ, ta hoàn toàn muốn báo thù theo cách như thế. Kẻ địch của ta, cũng phải là ngươi.”

      Nàng xong lời này, lại nhìn vào đôi mắt có tiêu cự của Trầm Ngọc, trong lòng khỏi mềm nhũn, thầm tiếp: “Đương nhiên là ta rất chán ghét Thần giới, nhưng ta chán ghét ngươi, vậy phải giải quyết thế nào đây?”

      Từng câu từng chữ nàng thốt ra đều ngập tràn vẻ bất đắc dĩ, đồng thời cũng lộ ra vẻ yếu ớt trước giờ chưa từng xuất nơi nàng.

      Trầm Ngọc nghe được, sắc mặt hơi biến đổi, bỗng nhiên về phía Lăng Yên.

      Có điều, quên mất lời nhắc nhở trước đó của nàng, chân vừa nhấc lên trực tiếp vấp phải bậc cửa, cả người mất thăng bằng nghiêng về phía trước, Lăng Yên lại ngăn ở trước người , cứ thế mà ôm cả người nàng vào trong lòng.

      Hai người đều động đậy gì, áng mây bàng bạc khẽ trôi phía chân trời, ánh nắng loang lổ mặt đất. lâu lâu sau, Trầm Ngọc mới giọng thầm bên tai Lăng Yên: “Như thế này... có được ?”

      Lăng Yên đáp lại, nàng buông tay ra, lẳng lặng nhìn lúc rồi đột nhiên đến gần Trầm Ngọc, hôn lên ánh mắt .

      Loanh loanh quanh quanh, mà vẫn nỡ buông bỏ, thôi cứ cùng nhau tiếp .

      Thậm chí nàng còn bắt đầu tin tưởng, mọi việc rồi chuyển biến tốt hơn thôi.
      HoanHoan, linhdiep17, nữ sinh 9x8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :