1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Nam chính đáng quá, sắp thành soái ca mặt lạnh tâm nónng rồi
      Hết ngược r đúng huhu cứ ngọt ngào đến hết nhé
      Thanh Thanh MạnMaiAnhSF thích bài này.

    2. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      [Cổ đại – phương Tây – huyền huyễn] Đẩy ngã quan đại thần – chương 18:



      mặt gương trong suốt thân thể hai người quấn lấy nhau, người đàn ông trẻ tuổi cao lớn ôm xinh, hai đùi nàng bị tách rộng ra, chỗ kết hợp giữa hai người loạn thành đống hỗn độn bị phơi bày ra chút che lấp. Bộ lông đen nhánh, thô cứng của người đàn ông bị dâm thủy làm cho ướt đẫm bết thành đống, hai túi tinh hoàn nặng trịch treo lủng lẳng phía dưới, cũng bị dính ít dâm thủy. Mặt vì dục vọng mà đỏ lên , tính khí sung huyết bị dâm thủy chảy ra làm ướt đẫm, Margaret vừa sợ vừa mê mẩn duỗi tay ra, nhịn được mà sờ đến chỗ hạ thể nơi mình và Theodore kết hợp chặt chẽ.


      Ẩm ướt, vừa nóng vừa trơn trượt. Bên ngoài tiểu huyệt vẫn còn non nửa gậy thịt cứng rắn, nóng rực Margaret thể tưởng tượng được cái "lỗ" của mình bình thường chỉ bằng ngón tay sao có thể đem cái đại gia hỏa này nuốt vào? Nàng vô thức vuốt ve, đầu ngón tay giống như sợi lông vũ quét qua gậy thịt Theodore. Nhưng nàng hề chú ý đến tiếng thở dốc bên tai ngày càng dồn dập, cho đến khi Theodore chụp lấy tay nàng, sóng ngầm trong con ngươi bắt đầu chuyển động.


      "Muốn câu dẫn ... cần dùng loại biện pháp này." Giọng của trầm thấp, khàn khàn.


      "Hả?" Margaret vừa định em có câu dẫn vật to lớn trong tiểu huyệt bỗng nhiên chuyển động. Cái gậy thịt to kinh người kia biết từ lúc nào lại trướng lớn thêm vòng, hoa huyệt bị căng ra cách thô bạo, quy đầu đâm mạnh thẳng tới hoa tâm sớm mềm nhũn, thêm chút chút nữa, gần như sắp xuyên qua người nàng, Margaret hoảng sợ kêu lên: "A.... A, đâm... Đâm đến rồi, đâm đến chỗ đó Theo..."


      Nàng bây giờ cần câu dẫn mình, tuy là vì muốn thỏa mãn nguyện vọng của Margaret, nhưng chỉ có trời mới biết khi nhìn thấy dáng vẻ của nàng qua gương, Theodore phải cố gắng lắm mới kiềm chế được xúc động muốn làm chết nàng.


      mê muội nhìn ngắm đóa hoa tinh xảo trong gương, hai phiến hoa môi bị bẻ ra hai bên, vì bị ma sát trong thời gian dài mà sưn đỏ như sắp chảy máu. "Nhụy" hoa non nớt, kiều mị bị cái gậy thịt chống đỡ ra ra vào vào, dâm thủy chảy ra ngừng, chảy ra huyệt khẩu xuống dọc theo đường cong mỹ miều của cặp mông. Chảy cả vào trong bắp đùi, thậm chí cả tiểu cúc huyệt cũng bị nhiễm ướt, tích dần dần rồi xuống đất, kéo thành đường chỉ bạc dâm mỹ.


      Cái miệng nhắn phía dưới đúng là dâm đãng đến cực điểm, cái miệng phía cũng kém.


      Theodore ngậm lấy bờ môi mềm mại như hoa đào thô lỗ mút cái, đầu lưỡi nạy mở khớp hàm của nàng, cuốn lấy cái lưỡi trơn trượt, thơm tho mà trêu chọc, làm loạn trong miệng nàng hồi. Lại nắm lấy cái cằm của Margaret đem nước bọt trong miệng mình đút sang cho nàng, Margaret tham lam nuốt hết, nước bọt kịp nuốt xuống theo khóe miệng chảy ra, thanh liếm mút "chậc chậc" so với tiếng gậy thịt cắm rút dưới tiểu huyệt còn vang dội hơn.


      "A... Ưm, a.. Theo... Quá lớn..." Theodore buông tha cho đôi môi của nàng, cúi xuống cắn mút bầu ngực trắng muốt, tiếng rên rỉ ngay lập tức từ trong miệng nàng tràn ra, "Gậy thịt quá lớn... A, a... Bị thao chết mất... Quá lớn..."


      Khuôn mặt vừa lẳng lơ vừa dâm đãng này của nàng là mê người mà, Theodore nhịn được mà muốn ép buộc nàng. Cố ý đem gậy thịt rút ra, chỉ chừa lại quy đầu vẫn cắm nơi huyệt khẩu. Trong hoa huyệt ngay lập tức liền xuất cảm giác trống rỗng, Margaret bám lên cánh tay , nũng nịu cầu xin : "Theo, mau cắm vào a... Tiểu huyệt, bên trong tiểu huyệt ngứa a..."


      "Em nhìn ." Theodore thong thả xoay mặt nàng qua, ý bảo nàng nhìn vào tron gương. Chỉ thấy giữa hai chân trắng nõn của nàng có cây gậy dữ tợn, vừa thô vừa to màu đỏ đậm xuyên qua nhục phùng của nàng, huyệt khẩu tự chủ được mà rụt lại cái, cái gậy thịt kia liền nảy lên phát, nghiễm nhiên là bày ra cái dáng vẻ bệ vệ, kiêu ngạo của nó cho nàng xem cũng muốn cho nàng biết sức chiến đấu kinh người của nó, "Thích ?" Người đàn ông khàn giọng hỏi.


      "Thích..." Đương nhiên là thích, thích đến mức hận thể tùy thời tùy chỗ đem nó cắm trong cơ thể, cứng rắn lấp kín mình.


      "Thích nhiều hơn hay là thích nó nhiều hơn?"


      Margaret nghĩ tới người đàn ông này lại hỏi như thế, nàng lắc mông cọ lên gậy thịt cứng rắn bên dưới: "Đều thích nha."


      Theodore cho nàng lấp liếm cho xong chuyện, cắn lên cổ nàng để trêu chọc: "Phải chọn cái."


      Margaret biết là Theodore hỏi vấn đề là do xấu hổ, dám hỏi thẳng nàng, là nàng vì sao lại mình? Theodore nghĩ ra bản thân mình có cái gì hấp dẫn nàng, dù sao lúc gặp mặt luôn muốn giết Margaret, mà Margaret cũng vô cùng căm hận . Sau đó hai người hồ đồ xảy ra quan hệ, lại càng khiến cục diện càng thêm nát bét. Theodore nghĩ tới nghĩ lui, lại cảm thấy hình như mình chỉ có cái thân thể làm Margaret vừa lòng.


      Tất nhiên những lời ngu xuẩn đó nhất định ra miệng. Margaret có lòng mình hay , quan đại thần đại nhân vẫn có thể cảm nhận được. Nhưng khi nghe những lời dâm đãng của nàng, ngọn lửa ghen tị trong lòng lại bùng cháy.


      "Theo, đương nhiên là thích Theo hơn chút..." Margaret trả lời, trong tiểu huyệt ngứa ngáy khó chịu, rất muốn được gậy thịt lớn của cắm vào làm nàng, Margaret bứt rứt cọ xát lung tung người , "Được rồi... Mau làm em , ngứa quá a... Mau làm em ..."


      Thế mà Theodore còn cố tình hỏi tiếp: "Nếu từ nay về sau làm tình với em nữa, em còn thích ?"


      "Ưm, ưm a..." Nàng vểnh mông trêu chọc gậy thịt phía sau, nghe thấy thế thiếu chút nữa nhịn được mà trừng mắt với Theodore, cái người đàn ông ngây thơ này, làm tình mà còn chuyên tâm, ngay cả dấm chua của dương vật của chính mình mà cũng ăn, "Từ nay về sau, thao cái tiểu tao huyệt này..." Ngón tay này duỗi xuống giữa hai đùi, tự mình banh hai phiến hoa môi ra, nũng nịu hỏi: "Theo, nhịn được sao?"


      Chết tiệt! Theodore làm sao có thể nhịn được, nén nổi mà phát ra tiếng gầm từ trong cổ họng, bây giờ chỉ cần nhìn cái dáng vẻ động tình của nàng, nhịn nổi.


      Gậy thịt nóng rực chiều theo mong muốn của Margaret, lần nữa cắm vào tiểu huyệt của nàng. Có lẽ là bị dáng vẻ phóng đãng lúc nãy của nàng kích thích, mỗi cú đâm vào của lần sau so với lần trước càng thêm mạnh mẽ, bóp chặt cái eo của nàng, đứng trước gương làm tình, để Margaret nhìn thấy dáng vẻ bị chà đạp của mình. Mà hai chân của nàng sớm mềm nhũn, có chút lực, chỉ có thể giống như bãi xuân thủy dựa vào lồng ngực của Theodore, vô lực chống đỡ những cú thúc hung mãnh của .


      Đêm nay, hai người dây dưa đến tận lúc bình minh mới bình tĩnh lại, sau khi đứng trước gương bắn tinh lần, người đàn ông lại ôm Margaret trở lại giường, đè lên người nàng tiếp tục đâm chọc. Margaret mệt mỏi mơ màng ngủ mất, khi tỉnh lại vẫn thấy Theodore còn cày cấy giữa hai chân nàng. Lẽ nào.... Nàng rên rỉ đứt quãng, trước khi chìm vào hôn mê chỉ có suy nghĩ, sao nam chủ nào của thịt văn, sau khi khai trai cũng đều biến thành cầm thú thế này? Nhưng Theo khai trai cũng lâu rồi mà. Cảm giác được luồng chất lỏng nóng rực bắn nhanh vào trong cơ thể, nàng còn sức để mà suy nghĩ nữa, lập tức hôn mê bất tỉnh, đáp án của vấn đề này chắc chỉ có Theo mới biết được.

      @baoyeubaoyeu vẫn còn ngược nhé bn!

    3. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Ôi khai trai láu rồi mà còn sung sức quá huhu
      Theo càng ngày càng rơi vào tình lối thoát rồi

    4. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      [Cổ đại – phương Tây – huyền huyễn] Đẩy ngã quan đại thần – chương 19:





      "Thedore a, hai người tuổi trẻ thể lực tốt, nhưng nên túng dục quá độ." ông lão đeo cặp kính dày, để chòm râu dê dài cách đầy hàm ý, khi thấy Theodore chuẩn bị nổi giận, ông ta vội vàng ngăn lại: "Nhìn mặt cậu hồng hào, tươi tắn chắc chắn là gần đây ban đêm thường xuyên làm lụng vất vả phải ?"


      Theodore nhịn được mà giật giật khóe miệng: "Nếu ông chủ động gặp ta vì mấy câu châm chọc tầm thường này, vậy ta đây."


      "Này, này, này!" Garo vội vàng gọi lại, "Đừng nóng, đừng nóng, tôi có việc quan trọng muốn với cậu."


      Lời nguyền người Theodore tuy được giải trừ, nhưng vẫn chưa tìm ra được hung thủ đứng phía sau. Theodore nghĩ rằng, lui tới cũng chỉ có thể là do mấy người kia. Bệnh tình của Giáo Hoàng đến giai đoạn nguy kịch, chọn lúc này mà ám hại , nguyên nhân rất đơn giản, vặn ngã đồng nghĩa với việc danh vọng của Martin - người được nhiều người ủng hộ trở thành Giáo Hoàng kế nhiệm nhất - bị giảm sút nghiêm trọng, vậy ta có nhiều cơ hội đạt được mục đích hơn.


      Trong nội bộ Giáo đình, ngoại trừ Martin còn có 3 người đại giáo chủ nữa có cơ hội kế nhiệm vị trí Giáo Hoàng, cho nên cả 3 người này đều có thể là chủ mưu của việc nguyền rủa Theodore.


      "Tìm được manh mối? " Theodore hỏi.


      Garo gật đầu: "Tôi tìm được người Ma pháp sư hạ lời nguyền, người sai khiến ..." Là Lane hay là Danny? Theodore thờ ơ suy đoán, nếu cũng liên quan đến mấy người đó. Garo dừng chút, có vẻ như do dự, nhưng cuối cùng vẫn ra, "Là Martin."


      #



      Margaret tìm đọc mấy cuốn sách lịch sử giá sách, phải là do nàng đột nhiên từ đứa con chơi bời lêu lổng bỗng biến thành người hiếu học, mà là vì từ lúc này xuyên qua đến nay, nàng vẫn luôn muốn biết giữa đại lục Wesson với đại lục Jutta có mối quan hệ gì .


      Bị ngăn cách bởi đại dương mênh mông nhưng hai bên đại lục vẫn giao lưu qua lại với nhau, cả giữa chính phủ lẫn người dân hai bên. Cho nên lúc còn ở trong xóm nghèo, Margaret cũng tìm được từ nhiều nguồn ít thông tin về đại lục Jutta.


      Đại lục bên kia cũng giống như trước có vương quốc là Yilla, trong vương quốc cũng có thành phố Damon, là lãnh địa của gia đình đại quý tộc Farman. Nhưng trong gia tộc Farman này có người thừa kế tên là Alex hay bình dân như Margaret thể nào biết được.


      Nếu có cách nào thăm dò thực hư vậy qua đó xem thử lần là cách tốt nhất. quyết định Margaret cũng nhanh chóng thực , nàng tìm được chiếc thuyền buôn chuyên vượt biển sang đại lục Jutta buôn bán, nhưng kế hoạch này lại liên tiếp thất bại. Lần đầu tiên là do chân của nàng bị thương, khi chạy được đến bến tàu tàu sớm xuất phát. Lần thứ hai, nàng vô cùng khỏe mạnh, nhưng cánh buồm vừa mới giương ra bị hỏng. Đến lần thứ ba càng khoa trương hơn, mặt biển sóng yên biển lặng đột nhiên nổi giông bão, hành trình vượt biển của Margaret hiển nhiên cũng thất bại.


      Kế hoạch hết lần này đến lần khá đều thất bại, mà mỗi lần đều thình lình xảy ra đủ loại chuyện quá mức trùng hợp, khiến nàng thể sang bên kia tìm ra .


      đọc lướt lướt qua đột nhiên ánh mắt Margaret dừng lại. Cuốn sách trong tay nàng là danh sách những thành viên chủ chốt trong thần điện của Quang Minh thần giáo đại lục Jutta, loại sách này chỉ có những người có địa vị cao như Theodore mới có được. Lúc này, ngón tay nàng run rẩy dừng lại cái tên quen thuộc Alex Kriging Farman.


      Phía sau cái tên là chuỗi dài những danh hiệu, thần điện đại kỵ sĩ vương quốc Yilla, người thừa kế gia tộc Farman, Công tước đời tiếp theo của Malbran.


      Quả đúng là như vậy, Margaret cũng biết trong lòng mình bây giờ là cảm giác gì, lúc vừa mới xuyên qua nàng cảm thấy rằng mình cùng Alex sống trong cùng thế giới, càng bất ngờ hơn là, còn cùng khoảng thời gian. Vậy nếu như nàng thuận lợi đến được đại lục Jutta, nàng có thể tìm được Alex ở thành Damon.


      Bây giờ, người bên cạnh kỵ sĩ đại nhân liệu có phải là cũng có tên là Margaret?


      Nhưng đây nhất định là câu hỏi có lời giải, sau vô số lần thất bại, Margaret buông tha cho việc vượt biển sang đại lục Jutta tìm hiểu ngọn ngành. Nhưng trong bóng tối, dường như có thế lực nào đó ngăn cản nàng. Nàng khôn biết thế lực đó là gì, là người khống chế thế giới này, hay là người lừa nàng xuyên ?


      Nàng cầm cuốn sách ngồi ngẩn người, khi Theodore đẩy cửa vào, nàng nhạy cảm phát ra Theodore thoạt nhìn có chút gì đó là lạ: "Theo, sao vậy?"


      " có gì." Theodore nhìn nàng cười cười.


      cư xử như vậy càng khiến Margaret cảm thấy bất thường, nhưng nếu Theodore muốn , nàng cũng tiếp tục truy hỏi. Bây giờ là hoàn hôn, ăn xong bữa tối, hai người rửa mặt rồi lên giường ngủ. Margaret xoay người lại ôm lấy cổ Theodore, thấy có phản ứng gì, liền làm càn hôn lên cằm . Thấy Theodore vẫn còn ngẩn người, nàng bất mãn kéo tóc Theodore: "Rốt cuộc là làm sao vậy?"


      Làm sao vậy? Nghe xong tin tức mà Garo điều tra được, đầu óc Theodore loạn thành đống.


      Người ngoài nhìn vào thấy quan hệ giữa với Martin thân thiết khác gì cha con ruột, dù là mặt tình cảm hay là liên quan tí lợi ích, hai người đều ràng buộc lẫn nhau. Nhưng Theodore biết, ra giữa với Martin sớm còn xíu tình cảm gì. Từ năm Theo năm tuổi, Martin vì muốn có được quyền lực mà biến trở thành cái gọi là con của thần, mà đối với đứa trẻ như Theodore ông ta như người thầy, mà có bất kỳ tình cảm gì sâu sắc.


      từng coi Martin như cha của mình, bởi vì trong cuộc sống của có ai là bậc cha chú, dùng thân phận người thầy để đạy dỗ Theodore, Martin cùng lớn lên, cũng là người mà Theodore tín nhiệm nhất, gần gũi nhất. Nhưng Martin chỉ coi như công cụ mà thôi.


      Theodore quên bắt đầu khi nào ý thức được điều này, có thời điểm chính xác, có là khi Martin hết lần này đến lần khác quan tâm đến ý nguyện của , chỉ biết đưa ra mệnh lệnh cầu làm việc cho ông ta. Theodore cũng hiểu được mình lừa gạt người đời, mà mưu này cũng do tay Martin bày nên.


      cái thế giới này chỉ có 3 người biết, cái gọi là con của thần từ đầu đến cuối là lừa dối.


      Từ rất lâu rồi, Martin là người có dã tâm, nhưng ông ta quyền thế, muốn trở thành kẻ đứng đầu trong thần điện là quá khó, nhưng sau khi gặp Theodore, biện pháp tuyệt diệu nảy ra trông đầu ông ta. Nếu đứa bé này là con của thần theo những câu chuyện tron truyền thuyết vậy ông ta có thể thăng tiến rất nhanh.


      Nhưng tất nhiên Theodore phải là con của thần. Nếu phải vậy làm cho phải.


      "Lily" Theodore đột nhiên mở miệng , giọng của khàn khàn nhưng rất bình tĩnh, "Em từng hỏi tại sao mái tóc của lại biến thành màu đen đúng ?"


      ra phải là tóc Theodore biến thành màu đen màu mái tóc vốn dĩ là màu đen.


      "Hả?" Nàng lắp bắp kinh hãi, cẩn thận ngẫm lại, lúc làm tình với Theo, nàng thấy lông mu của đúng là có màu đen, "Nhưng.... tại sao lại muốn biến tóc thành như vậy?"


      Lúc đầu, đây hoàn toàn là chủ ý của mẹ Theodore. Vì muốn con mình được Hyde công tước chấp nhận, nàng bỏ ra ít tiền để tìm về thứ ma dược có thể thay đổi màu tóc, rồi cho Theodore uống. Bởi vậy Theodore mới có mái tóc vàng như bây giờ. Nhưng mái tóc này khiến Martin chú ý, liên tưởng đến những ghi chép cổ xưa từng có người tóc vàng được gọi là Thánh tử, ý nghĩ này cứ nhảy nhót trong đầu Martin.


      "Em chắc là nghe qua những lời đồn về ." Nụ cười bên môi Theodore vẫn thản nhiên, "Đủ loại chuyện thần kì, khi còn mang thai mà mơ thấy nhập vào người, lúc cầu nguyện phiến đá xuất thần tích, có thể giao tiếp với thần linh..." Đủ loại chuyện thần kì, khiến người dân vô cùng kính sợ Theodore.


      "Tất cả đều là giả." Từ mái tóc vàng của , cho đến phong thái thánh khiết thần thánh mà bày ra cho người đời nhìn thấy, tất cả đều là giả dối.


      cón nghi ngờ gì nữa Martin quả cao thủ mưu tính, tay ông ta thao túng tất cả, ở trong dân gian Theodore có được danh tiếng , rồi trở thành con của thần được Giáo phái tán thành. Những người trong Giáo phái cũng phải là kẻ ngốc, tất nhiên cũng từng hoài nghi có phải là Martin bày ra trò lừa bịp này. Nhưng thiên phú ma pháp của Theodore quá mức hơn người, dựa vào ma lực hơn người để duy trì được "thần tích" người mình, mà thông qua được kiểm nghiệm của thần điện. Mà những người trong Giáo phái cũng hoàn toàn thể ngờ rằng có người to gan dám dối như vậy.


      Bắt đầu từ lúc đó, cuộc sống của Theodore hoàn toàn thay đổi.


      Tài phú, địa vị, quyền thế tất cả những thứ cứ ngỡ chỉ có trong mơ lại bày ra trước mặt . Mà những tộc nhân ngày trước từng khinh thường , bây giờ đều phải quỳ gối trước mặt , thậm chí Công tước Hyde từng vô cùng khinh miệt cũng phái người mang thư đến. Mà nguyện vọng duy nhất của Theodore là muốn mẹ của mình phải sống cực khổ nữa cũng được hoàn thành cách đơn giản.


      Nhưng cảm thấy vui vẻ chút nào. Sống cuộc đời giả dối như thế, sao có thể vui vẻ cho được.


      muốn bí mật này bị tiết lộ, thể tin bất kì người nào ngoại trừ Martin và mẹ . thể kết bạn, cũng thể bộc lộ những tình cảm, cảm xúc chân , thậm chí thể tiếp xúc quá nhiều với người ngoài. cứ sống như vậy, ngày qua ngày mang chiếc mặt nạ giả dối, dần dần ngay chính cũng biết diện mạo chân của mình.


      " cho em biết chuyện này, có phải là tin tưởng em rồi ?"


      Nghĩ đến chuyện quá khứ, Theodore có chút hoảng hốt, bàn tay mềm mại nhàng đặt lên lưng . quay đầu, nàng cười dịu dàng nhìn , dáng vẻ hưng phấn của nàng vô cùng đáng , nàng chút để ý đến việc kẻ lừa đảo to gan lớn mật, mà chỉ cảm thấy vui mừng vì chịu nỗ lực tin tưởng nàng.


      "Ừ." nhàng đáp lời.


      Suốt nhiều năm qua, còn chút tin tưởng nào với người thầy và mẹ của , có lúc nghĩ rằng cuộc đời này thể tìm được người mà có thể tin tưởng. Nhưng cuối cùng, thần linh vẫn rất thiện vị .


      "Em phản bội sao?" nhịn được mà hỏi nàng, bàn tay đặt chăn cũng tự chủ mà nắm chặt lại.


      "Tất nhiên là ." Nàng trả lời chút do dự, "Em tuyệt đối phản bội ."

    5. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      [Cổ đại – phương Tây – huyền huyễn] Đẩy ngã quan đại thần – chương 20:





      "Em tuyệt đối phản bội ."


      Theodore mở to mắt, suy nghĩ vẫn còn có mê mang. Lúc xử lý công vụ lại ngủ gục, gần đây càng ngày càng dễ mệt mỏi, chẳng lẽ đúng như cái lão hồ ly Garo đó là do túng dục quá độ? Nghĩ đến cách sống phóng túng bất kể ngày đêm của mình với Margaret, mặt Theodore có chút nóng.


      Lúc trước Margaret rằng da mặt quá mỏng, là đoán quá chuẩn. Hai người bày tỏ nỗi lòng với nhau cũng được hơn mười ngày, nhưng khi Theodore nhớ lại mấy chuyện biến thái mà mình làm vẫn cứ đỏ mặt. hiểu cách biểu đạt tình cảm, đúng hơn là xưa nay chưa từng trải qua mấy việc như thế này. Theodore thử lại thẳng thắn thêm chút, ra những suy nghĩ trong lòng mình. Việc này đối với mấy quen thuộc, cũng là việc rất khó khăn. Nhưng cảm thấy mình nên vì người con ấy mà làm số chuyện, vì người kia là Margaret nên dù phải trả cái giá là tin tưởng, đem bí mật lớn nhất của mình cho nàng, Theodore cũng do dự chút nào.



      Nhưng chuyện này đúng là kỳ quái, người muốn được tín nhiệm quả ít, nhưng chưa bao giờ dao động lần. Nhưng khi quay đầu nhìn về phía Margaret, Theodore lại hề đấu tranh tư tưởng mà ra điểm yếu của mình. Từ trước đến nay chưa bao giờ tin tưởng ai như vậy - nếu Margaret phản bội nhất định nàng làm được.


      "Đại nhân! Đại nhân!" Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa dồn dập.


      Là Jess, Theodore đứng bật dậy, cậu ta là tượng người luyện kim nên cực ít khi mất bình tĩnh đến như thế,"Xảy ra chuyện gì?" mở cửa ra, khuôn mặt của người tùy tùng đứng trước mặt hề có chút thay đổi, nhưng Theodore nhìn thấy trong ánh mắt cậu ta chứa đầy lo lắng.


      "Bên ngoài tụ tập rất nhiều tín đồ, biết là ai đem bí mật của ngài công bố ra ngoài, bây giờ cả thành đều nổi lên lời đồn, ngài," Jess ngưng lại chút, " phải là 'con của thần'."


      #

      Trong đêm, cả tòa thành Fort West dường như bị đảo lộn.


      Khắp phố lớn ngõ dán đầy những dòng chữ màu đỏ như máu khiếp người ta ghê sợ - " mưu kinh thiên? Con của thần có phải là ?" Nội dung dài đến mấy ngàn chữ, liệt kê tất cả những vị quan đại thần đương nhiệm của vương quốc mỗi người ai cũng tôn kính người được gọi là "Con của thần", nhưng Theodore Vise Fernandez lại vì muốn có được quyền thế nên lừa gạt tất cả giáo sĩ cũng như tín đồ của Giáo phái.


      Lúc đầu, người dân vẫn tin, nhưng lời đồn lan truyền càng ngày càng rộng, cộng thêm có người châm thêm lửa, lời đồn bị thêm mắm dặm muối vào, cuối cùng nhóm tín đồ cũng kiềm chế được nữa.


      "Các tín đồ giờ chặn bên ngoài thần điện, cầu được gặp ngài." Jess đứng bên cạnh người Theodore, thấp giọng bẩm báo.


      Lời dối khủng khiếp này cuốc cùng cũng bại lộ, nhưng ra Theodore hề có cảm giác hoảng loạn. sớm biết là có ngày này, từ lúc mà bắt đầu mang chiếc mặt nạ giả dối ấy lên, Theodore hiểu được rằng chuyện này thể nào vĩnh viễn bị bại lộ. từng nghĩ tới là phải thoát khỏi những thứ gông xiềng này, lúc trước là vì quá , đủ năng lực để phản kháng Martin. Đợi đến khi có đủ lực lượng, thứ ngăn cản lại biến thành thân tình.


      "Theo... Xin con đừng bỏ , Theo." Theodore vĩnh viễn quên được hình ảnh người phụ nữ ấy quỳ xuống trước mặt vừa khóc vừa cầu xin, cái người mà đáng lẽ ra phải gọi là mẹ. Cuộc sống an nhàn sung sướng nhiều năm đem dấu vết phong sương mặt bà gột sạch , bà ấy búi kiểu tóc thịnh hành nhất lúc bấy giờ, người mặc chiếc váy lụa lộng lẫy, quý giá dù bà ấy khóc thảm thiết, nhưng trang dung hề có chút tổn hại.


      Đây là mẹ của ...


      "Nếu con rồi" Người phụ nữ ấy níu lấy tay khóc nức nở, "Mẹ phải làm sao bây giờ?"


      "Mẹ có thể cùng với con." Theodore ôn hòa , "Con để dành được khoản tiền, tuy nhiều lắm, nhưng cũng đủ cho mẹ con ta trang trải cuộc sống."



      từng vạch ra kế hoạch cùng mẹ mình cư đến nơi mà ai nhận ra , sống những ngày bình yên. có lừa gạt, còn nghi ngờ, cũng cần tiếp tục ngụy trang. Từ năm năm tuổi, được quyền sống cuộc đời của mình. Những lời dối khác gì xiềng xích trói buộc, nặng trĩu treo người . Lúc đầu là hoảng sợ chịu nổi, nhưng dần dần Theodore cũng chết lặng. giống như con cá sống trong bể, chỉ biết hô hấp để duy trì sống, còn những thứ khác - vui vẻ, tự do, chân thực... cái gì cũng có.


      "Cùng nhau... bỏ ?" Người phụ nữ sững sờ, "Nhưng mà..." Theodore phát , bà ấy lùi dần về phía sau, "Thầy của con sao, còn có... Còn có những người tín đồ đó, nếu bỏ , phải..." Bà ấy dự, nhưng cuối cùng cũng ra suy nghĩ của mình, " thể sống những ngày giống như bây giờ nữa."


      Những ngày giống như bây giờ là thế nào? Theodore rất muốn hỏi bà ấy đáp án ràng.


      Làm mẹ của quan đại thần hơn nữa còn là người có được danh xưng "Con của thần", cuộc sống của bà ta xa xỉ đến mức mà trước kia bà ta hoàn toàn thể nào tưởng tượng ra nổi. Nhưng chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, tất cả những thứ mà bà ta luôn mơ tới tất cả đều biến thành . Mặc những bộ váy đẹp đẽ nhất, ăn những món ăn ngon nhất, ngay cả những người có thân phận là đại quý tộc cao quý ai sánh nổi lúc trước cũng đến nịnh bợ bà. Cuộc sống như thế, bà ta thể từ bỏ.


      "Theo..." Đôi mắt Theodore tối sầm lại, bà ta vội vàng bước tới muốn bắt lấy , " phải là mẹ thông cảm cho con, nhưng con bây giờ phải là vẫn rất tốt sao?" Bà ta vụng về biện bạch - Theodore biết, bà rất lo lắng, cũng rất sợ hãi, sợ đứa con đem đến cho bà cuộc sống xa hoa bỏ , bà muốn trói chặt , "Cho dù xảy ra chuyện gì nữa, phải là vẫn còn có thầy của con..."


      "Con hiểu rồi." Theodore nở nụ cười, thể trong lòng lúc đó rốt cuộc là tư vị gì, nhưng kể từ ngày đó bao giờ đến tìm mẹ để tìm kiếm bất cứ giúp đỡ nào.


      Nhưng cuối cùng vẫn chấp nhận bị trói buộc, phải là do thể dứt bỏ cái thứ thân tình sớm biến chất đó mà đột nhiên tìm thấy ý nghĩa của việc bỏ . Dù cho sống tiếp cuộc sống đeo mặt nạ đó nữa thế nào? Đại lục này rộng lớn như thế, có vô số sinh linh sống, nhưng tìm được ai khiến tình nguyện tháo xuống cái mặt nạ này.


      "Đại nhân!" Neisen vội vàng chạy đến, Theodore quay đầu, khuôn mặt chút biểu cảm.


      ngày, cuối cùng cũng có ngày tìm được người đó. cởi xuống cái mặt nạ này, chút do dự ra bí mật của mình cho người kia. Bí mật chỉ có ba người biết, nhưng ngày hôm nay, lại bị lan truyền ra khắp thiên hạ đều biết.


      "Tiểu thư Margaret, .... Tiểu thư Margaret nàng" Dù cho Neisen là con rối luyện kim nhưng trong khoảnh khắc đó ta thấy được tuyệt vọng lóe lên trong ánh mắt của chủ nhân, ta do dự, nhưng cuối cùng cũng ra giống như cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà, " thấy đâu nữa."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :