1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại, H] Dạy hôn (Xấu hổ hình thức hôn môi dạy học) - Full

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      Ô ô ô nàng cố lên nha~~~ hóng quá
      heavydizzy thích bài này.

    2. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Ôi hay quá , thầy Triệu giỏi nắm bắt tâm lý quá
      Hi vọng gút mắc được gỡ rối
      heavydizzyokheong0x thích bài này.

    3. Shiro25

      Shiro25 Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      31
      Thầy giỏi quá, mong thầy có thể làm gia đình Thiển Thiển êm ấm lại
      okheong0xheavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      29. Đùa giỡn dưới bàn ăn ( đương vụng trộm hôn môi, cọ đủ, trêu ngược lại)

      Ngoài cửa sổ cuồng phong gào thét, trong cửa sổ khí cơ hồ ngưng tụ thành băng.

      Triệu Thuần đứng lên, từ cao nhìn xuống Hứa Uyển Quế tê liệt ngồi dưới ghế, ánh mắt mang theo thương hại và bất đắc dĩ, ngữ khí lại chút lưu tình, tiếp tục : " sâu, hận càng sâu. Bà sâu sắc chồng bà, ông ta phản bội càng làm cho bà khó chấp nhận. Tống Thiển Thiển là con của bà, cũng là con của ông ấy. Hận ý cũng của bà liền chuyển đến ấy."

      Hứa Uyển Quế sững sờ, sau lúc lâu mới lấy lại tinh thần, cười lạnh tiếng, "Thầy Triệu, thầy biết, mò cái gì?"

      Triệu Thuần tuyệt tức giậ, chậm rãi : "Tôi chẳng qua là thầy giáo, đương nhiên thể hiểu biết đứa nhiều hơn bà. Tôi chỉ thấy rằng như vậy cần thiết."

      Hứa Uyển Quế lau mặt, thô lỗ đặt mông ngồi lên ghế, trong mắt lên vẻ phức tạp: "Cái gì là cần thiết ? Con tôi, tôi cam lòng mới phải nhúng tay vào quản, cam lòng tôi bất kể nó sống chết!"

      Triệu Thuần nghe đến đó, rốt cục từ từ phát vấn đề của gia đình Tống Thiển Thiển ở đâu.

      Cha Tống Thiển Thiển sau khi qua đời, cả nhà hổ thẹn. Hứa Uyển Quế coi chồng là hổ thẹn nhục nhã, đương nhiên đối với đứa con họ sinh ra có tình cảm phức tạp. muốn gần gũi Tống Thiển Thiển, cũng quan tâm , đây là loại lảng tránh, lng tránh , cũng lảng tránh hận với cha Tống Thiển Thiển. Ở trong mắt người khác, cả nhà đương nhiên là kỳ quái mới có thể tùy ý khi dễ. Cho dù phong cách trường trung học Dục Thụ nghiêm cẩn, cũng có người dám ở ngay trước mặt Tống Thiển Thiển mẹ là "Quả phụ", bởi vậy có thể thấy nhà Tống Thiển Thiển mấy năm sống thế nào.

      Triệu Thuần thâm trầm thở dài hơi, tự tay bưng ly trà, đưa cho Hứa Uyển Quế.

      Hứa Uyển Quế ngơ ngác nhận lấy.

      Triệu Thuần thành khẩn : "Lời này vốn tôi nên , nhưng mà... Tôi tình hy vọng Tống Thiển Thiển và bà đều có thể buông chấp niệm. Tôi biết, ấy vô cùng bà."

      Hứa Uyển Quế trong mắt ra tia yếu đuối, nhưng lập tức cường ngạnh cười cười, "Tôi mới tin nó lời buồn nôn như vậy." Ngữ khí cũng tự giác hòa hoãn hơn.

      Muốn hỏi vì sao Triệu Thuần như vậy, vậy phải nhớ lại lần đầu tiên cùng Tống Thiển Thiển. Sau khi mây tan mưa tạnh, Tống Thiển Thiển kiệt sức ngã vào trong lòng thở dốc, bóng đêm thâm trầm, tắm xong, ngủ rất nhanh. Giống con mèo chôn trong lòng , mặt còn có nước mắt, mày nhíu lại như có chút đau đớn.

      Triệu Thuần ôm , cúi đầu nhìn ngủ. Tống Thiển Thiển nhắm mắt lại, thoải mái giật mình, cúi đầu kêu cái gì, Triệu Thuần ghé sát vào nghe.

      Tống Thiển Thiển vẫn trong giấc mộng, lại nhàng kêu tiếng, "Mẹ... mẹ..." Lúc từ từ nhắm mắt ngủ có vẻ càng kiều , giống đứa bé.

      Triệu Thuần chính là từ thời khắc này, bắt đầu muốn biết hết thảy về đứa bé này.

      Bỗng nhiên điện thoại vang lên, đánh gãy suy nghĩ của Triệu Thuần.

      Hứa Uyển Quế nhận điện thoại, to tiếng : " , lão nương rảnh... Gì? Ba thiếu ? Thiếu mười cũng ! Thầy giáo Thiển Thiển nhà tôi đến, gọi cái gì, chuyện gia đình, rảnh a." Trong thanh khàn khàn lộ ra vui thích dễ phát , "Được rồi được rồi, treo a." Lập tức kiên nhẫn treo điện thoại. cười với Triệu Thuần: "Thầy Triệu tiếp a." Sờ sờ tóc, giải thích: "Bàn bài hôm nay cũng có ý nghĩa, muốn ."

      Bố Tống Thiển Thiển để lại cho Hứa Uyển Quế số tiền nhiều ít, tính là túng quẫn, vẫn có thể sống qua ngày. Hứa Uyển Quế đánh bài đánh bài, nhưng vẫn có vẻ tiết chế. Bà rất khôn khéo, Ngoài tự mở tiệm bách hóa bán đồ dùng hàng ngày, chống đỡ chi tiêu trong nhà, còn trong phòng bài cũng mở cái sạp tạp hoá , nhiều lúc, bà thừa dịp đánh bài, rút ra thời gian bán trái cây đồ ăn vặt, cũng là khoản thu nhập.

      Lời này bà với Tống Thiển Thiển, đương nhiên Tống Thiển Thiển cũng biết. Chỉ biết là mẹ mình cả ngày phòng bài.

      Triệu Thuần lời vừa rồi cũng thể cùng Hứa Uyển Quế, đẩy đẩy kính mắt, thay đổi tư thế, vẻ mặt ôn hoà với Hứa Uyển Quế: "Được. Tôi với bà cứ việc thẳng ..."

      Tống Thiển Thiển ở trong phòng, lén lút trốn sau cửa, dựng thẳng hai lỗ tai, tựa vào ván cửa nghe động tĩnh bên ngoài. Hứa Uyển Quế rít gào đương nhiên nghe , nhưng thanh Triệu Thuần thủy chung trầm ổn, vừa thấp vừa thuần hậu, cơ hồ nghe cái gì. Đành phải để sát vào ván cửa, nhón chân nghe. Phòng trải thảm dày, cho nên Tống Thiển Thiển cởi giày, chỉ tất tựa vào cửa nghe.

      Sau khi nghe ngóng lại nghe thấy cái gì, Tống Thiển Thiển tức giận hận thể đẩy cửa ra ngoài nghe.

      lúc lo lắng, cửa đột nhiên mở ra.

      "Ôi!" Tống Thiển Thiển tựa vào cửa, đứng vững bổ nhào về phía trước, ngã vào trong lòng .

      thanh sung sướng từ đỉnh đầu truyền đến, " nóng nảy, vội thương nhung nhớ." Triệu Thuần đỡ lấy thắt lưng Tống Thiển Thiển, trêu chọc .

      Tống Thiển Thiển tức giận ngẩng đầu, lấy ngón tay chọc chọc ngực rắn chắc. Lại nghĩ mà sợ thò đầu ra ngoài thăm dò, "Bà ấy đâu?"

      Triệu Thuần thản nhiên : " ra ngoài."

      Tống Thiển Thiển xoay người, vẫn nhịn được cảm xúc thất vọng, "A, lại đánh bài."

      Triệu Thuần : " phải."

      Tống Thiển Thiển nghi hoặc quay đầu, trừng mắt nhìn, " phải?"

      Triệu Thuần ôn hòa : "Mẹ em mua đồ ăn, buổi tối hầm canh bổ dưỡng cho em." trầm ngâm lúc lâu, cảm khái : "Kỳ thực... Mẹ em, rất em."

      Tống Thiển Thiển nhất thời khó hiểu, cũng tiếp tục truy vấn, tươi cười long lanh, kiễng mũi chân, " bị mẹ em đuổi ra cũng là lợi hại."

      Triệu Thuần cong khóe miệng, " là thầy giáo, sao có thể bị phụ huynh đuổi ra."

      Tống Thiển Thiển vò đầu, biểu tình thiên chân vô tà, mắt cười chớp chớp, "Chỉ là thầy sao?"

      Triệu Thuần mặt chút thay đổi : "Cũng là người đàn ông của em."

      Tống Thiển Thiển lập tức đỏ mặt, bụm mặt, " cần trực tiếp như vậy! ở nhà..."

      Triệu Thuần thấy thú vị, nghiêm trang : "Tốt, nhưng bà mời ở lại ăn cơm, em thấy có nên đồng ý hay ?"

      Tống Thiển Thiển lập tức cả kinh nhảy dựng lên, "Mẹ em? Quỷ hẹp hòi đó? Còn mời ở lại ăn cơm?" Tống Thiển Thiển lôi kéo bả vai , " cái đồ vô lại cho mẹ em thuốc mê gì?"

      Triệu Thuần khó được hài hước : "Người đàn ông của em dù sao tuấn như vậy, ăn bữa cơm làm sao."

      Tống Thiển Thiển vươn ngón tay, kiễng mũi chân, ôn nhu cào cào mặt , "Xấu hổ xấu hổ."

      Triệu Thuần cúi đầu, nhìn khuôn mặt Tống Thiển Thiển tươi cười vô ưu vô lự, khỏi bỗng nhiên sinh ra nhu tình, quả thực muốn đem mọi thứ tốt nhất thế giới này đưa đến trước mặt . Hơi dùng chút lực, khe khẽ đỡ Tống Thiển Thiển dựa lên tường, cúi đầu hôn cánh môi mềm mại.

      Tống Thiển Thiển hơi hơi nhón chân, chút giãy dụa, ôn nhu mở cái miệng , tùy ý để đầu lưỡi với vào, trong khoang miệng ướt át liếm hút, còn thử duỗi đầu lưỡi lặng lẽ liếm lưỡi chút, làm cho nụ hôn vốn nóng rực càng kịch liệt lên. thậm chí hàm chứa đầu lưỡi Tống Thiển Thiển hơi hơi kéo ra bên ngoài, tiếng tư tư vang lên.

      Loại thanh khiến người ta xấu hổ này làm cho Tống Thiển Thiển chịu nổi, giữa lúc hôn, Tống Thiển Thiển thở hào hển cầu xin tha thứ: "Thầy... A... ... chân em nhuyễn ..."

      Triệu Thuần buông tha, đổi tư thế, lập tức ôm Tống Thiển Thiển lên, mơ hồ kinh hãi kêu lên, lập tức kẹp chặt cứng thắt lưng gầy của , sợ ngã xuống.

      vừa lòng đỡ lên tường, vây trong ngực mình, ôm hai tay , làm cho bỗng, chỉ có thể dựa vào lực hai chân chống đỡ ngã xuống. Tư thế này hôn càng khoái cảm, đầu lưỡi kiêng nể gì trằn trọc dâm đẵng môi , linh hoạt liếm láp đầu lưỡi mẫn cảm. Tống Thiển Thiển rất nhanh bại trận, hai chân mềm nhũn.

      Đột nhiên truyền đến tiếng mở cửa, Hứa Uyển Quế lớn giọng từ cửa truyền đến: "Thiển Thiển a! Đến giúp mẹ nhặt rau!"

      Tống Thiển Thiển bị hoảng sợ.

      nhận thấy, lập tức thay đổi tư thế, khe khẽ thả Tống Thiển xuống, buông lưỡi dây dưa ra.

      Tống Thiển Thiển kêu lớn: "Biết rồi, đến đây, thầy xem bài tập của con!" Ánh mắt cơ hồ có thể chảy ra nước, mềm mại đáng nhìn cái, còn có chút khó thở, giọng oán giận: "Miệng bị hôn sưng lên."

      Triệu Thuần ôn nhu để ý quần áo hơi hỗn độn, vô lại : " có cách nào, Thiển Thiển rất ngọt ."

      Tống Thiển Thiển xoay người mở cửa ra, nhà bếp giúp Hứa Uyển Quế nhặt rau, Hứa Uyển Quế phát , "Thầy Triệu đâu?"

      Tống Thiển Thiển oán hận bẻ rau trong tay, "Ở trong phòng xem bài tập cho con."

      Hứa Uyển Quế vừa lòng gật gật đầu, "Thầy Triệu này ra rất tốt..." Nhìn thấy Tống Thiển Thiển động tác thô lỗ, đau lòng đoạt lấy rau xanh đáng thương trong tay Tống Thiển Thiển, "Đứa này con có thể tay chút hay , rau đều bị con vò nát!"

      Tống Thiển Thiển hừ tiếng.

      Hứa Uyển Quế có chút xuất thần, nếp nhăn khóe mắt hơi giãn ra, "Năm đó... Ba con thực đẹp trai... kém thầy Triệu..." mặt ra ý cười thiếu nữ mới có, đột nhiên lấy lại tinh thần, che giấu lắc đầu, "Này, mẹ người nào vậy, nữa, rửa rau rửa rau!"

      bàn cơm trải khăn ô vuông, đồ ăn có chút bình thường, trứng xào, rau xào, đậu hũ ma bà vân vân, ánh sáng mê người, thơm nức mũi. Tống Thiển Thiển mang đến chén lớn canh sườn củ cải, Triệu Thuần vội vàng đứng dậy tiếp nhận, đặt lên bàn.

      Tống Thiển Thiển có chút hoảng hốt, "Mẹ em... lâu chưa làm đồ ăn phong phú như vậy."

      Triệu Thuần nghe vậy : "Về sau thường làm cho em."

      , Hứa Uyển Quế mặc tạp dề, cả đầu mồ hôi bưng lên mâm sườn chưng nóng hôi hổi, ngồi ở trước bàn mời Triệu Thuần: "Chỗ chúng tôi , thầy đừng khách khí a, ha ha! Về sau Thiển Thiển ở học viện, còn phải nhờ thầy săn sóc!" xong đưa ánh mắt cho Tống Thiển Thiển, "Thiển Thiển đưa đĩa rau cho thầy a!"

      Tống Thiển Thiển ngây người chút, lập tức phản ứng lại, có chút được tự nhiên lấy rau cho Triệu Thuần, "A, thầy dùng bữa."

      Triệu Thuần đứng dậy khiêm nhượng, cười , " cần khách khí. Tôi đây mặt dày ở lại, thể nếm thử tay nghề của bà."

      Hứa Uyển Quế cười đến nếp nhăn mặt đều nở hoa, lại tự đưa đĩa rau cho Triệu Thuần.

      Bàn ăn hình vuông, Hứa Uyển Quế và Triệu Thuần ngồi đối diện. Tống Thiển Thiển do dự lúc, vẫn ngồi bên Hứa Uyển Quế, cúi mắt.

      Triệu Thuần biểu khiêm tốn lại cởi mở, thường thường ra vài câu dí dỏm, khen Hứa Uyển Quế làm đồ ăn ngon, chọc Hứa Uyển Quế cười ngừng. bữa cơm, chủ khách ăn hết sức vui vẻ.

      Hứa Uyển Quế phát huy bản chất bát quái của phụ nữ trung niên, hỏi: "Thầy Triệu, thầy kết hôn chưa?"

      Tống Thiển Thiển cúi đầu ăn canh, lập tức sặc lên, "Khụ khụ..." .

      Triệu Thuần mỉm cười, "Còn chưa lập gia đình."

      Hứa Uyển Quế tiếc hận lắc đầu, cười : "Điều kiện tốt như vậy sao còn lập gia đình? Tầm mắt thầy rất cao, bằng tôi giới thiệu cho thầy."

      Tống Thiển Thiển lại ho ngừng.

      Hứa Uyển Quế liếc Tống Thiển Thiển cái, "Ho cái gì? Tử tế ăn cơm!"

      Tống Thiển Thiển dám ho nữa, xấu hổ giận dữ cúi đầu che giấu biểu tình.

      Triệu Thuần kiệt lực khống chế biểu tình thể cười ra, hai ba câu, lại đem đề tài dẫn sang chuyện khác.

      Ăn cơm lúc, Triệu Thuần cúi đầu chậm rãi uống canh, bỗng nhiên cảm thấy vật mềm mại bỗng nhiên cọ cọ mình, rất ngây ngô ... cái chân.

      Đầu tiên là thử thăm dò cọ lên ống quần, thấy mình phản ứng, càng thêm lớn mật cọ xát lên , leo lên đến đũng quần. chút chút, từ từ, hơi hơi dùng sức đè đũng quần . Triệu Thuần bất động thanh sắc giương mắt, cúi đầu, chậm rãi ăn canh, mặt ửng đỏ, lời nào, động tác dưới chân càng làm càn. Chân gác đùi , dùng đủ mọi cách xoa nơi riêng tư của .

      Triệu Thuần bị trêu chọc, dưới thân bắt đầu phát sinh biến hóa sinh lý, căng phồng bao lớn. Gian kế thực được, thừa thế muốn lùi chân về, lại bị lập tức tay mắt lanh lẹ bắt được.

      Đột phát biến cố, Tống Thiển Thiển nhịn xuống sợ hãi kêu tiếng, "A!"

      Hứa Uyển Quế ngậm miệng cơm lớn, "Sao ? Kêu gì?"

      Tống Thiển Thiển che giấu uống ngụm nước, " có việc gì... Con thấy con muỗi."

      Hứa Uyển Quế có chút nghi hoặc, cũng truy vấn, than thở : "... bắt đầu mùa đông nên có muỗi."

      Tình thế lập tức thay đổi. tại là ấn , dâm tà đem chân của đặt lên hạ bộ mình, chậm rì rì xoa nắn, thường thường ấn chút.

      Tống Thiển Thiển mặt lập tức đỏ lên.

      Cũng quá dâm đãng, nếu mẹ phát ...

      Triệu Thuần hoàn toàn nóng nảy, bàn tay chậm rãi bưng bát ăn canh, bàn tay ấn Tống Thiển Thiển, tùy ý nắn bóp, cách quần chậm rãi xoa gậy thịt mình trướng lớn.

      Đáng giận! Đùa giỡn biến thành ngược lại!

      Tống Thiển Thiển thử vài lần cũng thể thu chân về, cái khó ló cái khôn, lớn tiếng : "Thầy em ăn no, nhờ thầy hướng dẫn bài tập! thôi!"

      Hắc hắc, nếu đứng dậy, khẳng định che giấu được hạ bộ phồng lên...

      Triệu Thuần ngồi ghế, động cũng động, mỉm cười.

      Hứa Uyển Quế lên tiếng trước, "Được rồi, ngày khác thầy lại giảng bài cho con, đều muộn như vậy, thầy cũng phải về nhà. Chỉ ăn bữa cơm muốn thầy dạy kèm cho con a!"

      Triệu Thuần khiêm tốn : "Bà thế nào vậy, làm thầy giáo, đương nhiên nghĩa bất dung từ." kính của phản quang, từng chữ : "Ngày mai, nhất định cẩn thận, bổ sung, bài tập, cho Tống Thiển Thiển, tốt."

      Tống Thiển Thiển trước mắt đen xì.

      Xong rồi.

      PS: Chương sau các nàng chuẩn bị khăn giấy nhé!!!!
      _tata_, Minh huyen 84, Happyanh49 others thích bài này.

    5. Shiro25

      Shiro25 Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      31
      Cmt đầu này haha nàng năng suất quá cơ, mong chương sau phun máu
      okheong0xheavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :