1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trẫm cũng rất nhớ nàng - Sơ Vân Chi Sơ Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      Các nàng cố lên nha :yoyo52::yoyo52::yoyo52:
      Cobe thích bài này.

    2. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 74 Ngọt ngào

      Hoàng đế chân chân chính chính thuộc chòm sao bò cạp, mỗi món nợ vẫn luôn ghim trong lòng dù là nhất, nửa phần thiệt thòi cũng chịu nhận.

      Đừng là Thanh Li đắc tội lớn với , mà loại chuyện nhặt như chịu uống chung ly nước với ở phủ quốc công, đều nhớ kỹ chưa từng quên giây, tiếp đó chờ tiểu nương gả đến, lúc này mới bắn mũi tên báo thù.

      Hơn nữa, còn là đòi cả vốn lẫn lời.

      Đêm đó, Thanh Li nghe ra giọng điệu ổn, trong lòng thầm tăng thêm cảnh giác, ai ngờ đến ngày thứ hai, rồi ngày thứ ba, nhưng vẫn chưa thấy Hoàng đế tỏ vẻ gì, dường như quên chuyện này, khiến nàng khỏi sửng sốt.

      Song nếu thương mình, bỏ qua chuyện kia...

      Phì, loại chuyện có này chỉ là tưởng tượng của Thanh Li, chẳng đáng tin chút nào.

      Mặc kệ nó, loại chuyện này làm sao mà đề phòng được, nếu như Hoàng đế dễ đối phó, nàng bị bắt nạt ức hiếp hết lần này đến lần khác như vậy rồi, thay vì phòng ngự đối đầu với , chi bằng cứ ngoan ngoãn thành dưỡng thai ở Tuyên Thất Điện cho khoẻ.

      Bây giờ nàng mang thai, dám bắt nạt nàng nữa đâu, hừ (^)

      Lại tiếp, sau khi Hoàng đế phong bút cần vất vả vì chính nữa, ngược lại có nhiều thời gian rảnh ở cùng nàng.

      Giữa phu thê, nhất thiết phải khi ở giường mới lưu luyến triền miên, bình thường khi ở chung, những cử chỉ ân cần vụn vặt, có chỗ nào thể loại đưa tình dịu dàng khác.

      Khả năng viết thư pháp của Hoàng đế rất giỏi, vẽ tranh cũng khá lắm, còn Thanh Li theo ngoại tổ phụ từ , mưa dầm thấm đất, nàng cũng có hứng thú với mấy loại hình này, phu thê hai người tìm được sở thích chung, ngày mua đông thích hợp ra ngoài chơi, thế là hai người bèn ôm nhau ngồi giường ấm trong Tuyên Thất Điện viết chữ vẽ tranh, cực kỳ hoà hợp.

      Thanh Li là nữ nhi chân yếu tay mềm, Đổng thái phó cũng chưa từng dạy cho nàng cái gì gọi là cuồng thảo chi lưu*, mà chỉ tập trung dạy nàng viết thể chữ liễu, bảo nàng chuyên tâm học loại chữ này, nhiều năm trôi qua, chữ viết của nàng thanh lệ rất có khí chất, cũng có vài phần phong phạm.

      *Cuồng thảo chi lưu: Chữ khải viết theo phong cách mạnh mẽ.

      Khách quan mà , chữ viết của Hoàng đế mang phong cách mạnh mẽ nghiêm túc hơn rất nhiều, mang theo từng trải tích góp nhiều năm, lúc có tuổi rồi mới hoà hoãn lại chút, tựa như ngọn gió vô hình, vô cùng ung dung tao nhã.

      So sánh hai cách viết thư pháp, đương nhiên cách nào cũng đẹp, song bàn về lực bút Hoàng đế thắng nàng bậc.

      Thấy Hoàng đế viết chữ mà lòng dạ Thanh Li ngứa ngáy, nàng bèn năn nỉ dạy, Hoàng đế cũng chẳng từ chối, ôm nàng từ phía sau, nắm chặt bàn tay bé của nàng, từng nét từng nét viết ra.

      Vẻ mặt tuấn tú, thái độ ung dung, dung mạo nàng thanh tú xinh đẹp, khí chất xuất trần, đôi bích nhân dựa vào cùng chỗ, ánh mắt chuyên chú rơi ngòi bút chứ liếc nhìn đối phương, nhưng lại khiến người ta cảm nhận đuôc tình ý liên tục, khó tách khó rời.

      Dường như chỉ có hai người ảnh hưởng lẫn nhau, còn tất cả những người còn lại, đều là vật dư thừa.

      Lẳng lặng dò xét lát, đám thái giám và cung nhân cảm thấy mình vướng bận, sau khi cúi đầu thi lễ với đế hậu đường lui xuống.

      Thanh Li tập trung viết chữ hồi, nàng bỗng cảm thấy cổ tay hơi mỏi, lúc này mới khoan thai dừng lại, nàng nghiêng đầu khen ngợi Hoàng đế, ‘Chữ viết của Diễn lang đẹp quá, trước đây ta từng nghe ngoại tổ phụ đề cập qua, khi ấy ta còn phục, sau khi thấy rồi lại tâm phục khẩu phục.’

      ‘Chữ viết bình thường, vẻ tranh tốt hơn nhiều,’ Hoàng đế ngắm mấy trang giấy Nam Dương trước mặt mình lát rồi lắc đầu cười, ‘Khi nào Diệu Diệu rảnh rỗi, trẫm vẽ cho nàng xem.’

      Thanh Li muốn ‘Vẽ hôm nay luôn ’, thế nhưng lời còn chưa thốt ra khỏi miệng bên ngoài vang lên tiếng xôn xao của đám cung nhân, ‘----- Tuyết rơi kìa.’

      Tuyết rơi?

      Đúng thế, ngày cuối năm gần kề, dù tuyết có rơi cũng chẳng có gì lạ cả.

      Năm nay thành Kim Lăng còn chưa rơi trận tuyết nào đâu, lòng tiểu nương cực kỳ phấn khởi, nàng bò ra khỏi lòng Hoàng đế, muốn đến bên cạnh cửa sổ ngắm lát, có điều Hoàng đế lại cho.

      ‘----Trong phòng nóng, bên ngoài lạnh, tuỳ tiện mở cửa sổ cảm lạnh đấy!’

      Thanh Li suy nghĩ lát, nàng cũng hiểu lý lẽ này, cho nên nàng ba chân bốn cẳng bò ra khỏi lòng Hoàng đế, ngay cả giày cũng mang, bịch bịch bịch chạy ra cửa chính.

      giày giày, bao nhiêu lần rồi nàng chẳng chịu để trong lòng gì cả,’ Hoàng đế cầm giày thêu của nàng đuổi theo, gọi nàng ngồi xuống ghế mang giày xong, trầm mặc : ‘Phải đánh!’

      ‘Bởi vì ta biết có lang quân ở bên cạnh mà,’ Thanh Li hề sợ chút nào, ngược lại nàng còn cười hì hì sấn tới, ‘Ngoài miệng chàng chỉ hung dữ mà thôi, chứ chàng chẳng nở đánh ta đâu.’

      Hoàng đế cong tay búng lên trán nàng cái, ngoài miệng hầm hừ: ‘Chẳng trách nàng sợ trẫm.’

      Lúc này vừa lập đông, Thanh Li lại có thai, nhưng nàng lại đặc biệt thích chân trần mặt đất, Hoàng đế mấy lần, nàng vẫn chưa sửa được.

      Hoàng đế sợ thân thể tiểu nương nhiễm lạnh, lại sợ nàng thích tung tăng bay nhảy, cẩn thận ngã mất, sau đó đành sai người trải thảm vân nhung đỏ tươi rộng khắp mặt sàn, dù cho có vô ý ngã cũng chẳng có chuyện lớn gì.

      ----- Đó là thảm Cẩm Châu đặc biệt tiến cống, xưa nay nổi tiếng mềm mịn, giẫm lên có cảm giác giẫm lên mây, mềm mại vô cùng, cho nên mới có cái tên khác biệt này.

      Đương nhiên trừ chuyện này ra, Hoàng đế còn vô số chuyện cần phải chuẩn bị.

      căn dặn thái y viết danh sách những thức ăn thích hợp với nữ nhân có thai đưa cho ngự thiện phòng, để ngự thiện phòng loại bỏ ra khỏi thực đơn của Tuyên Thất Điện, son phấn và đồ trang sức thích hợp cũng loại bỏ, còn sai người kiểm tra các đồ vật hay dùng trong Tuyên Thất Điện lượt, e sợ chỗ nào đó có hại.

      Hài tử còn chưa sinh ra mà Hoàng đế có cảm giác của người làm phụ hoàng.

      ---- Thanh Li mang thai đôi, chẳng qua là nữ nhi sinh ra trước, nhi tử sinh ra sau.

      Đáng nhắc tới chính là, dù sinh ra trước nhưng nữ nhi vẫn chịu nghe lời, ỷ vào tuổi còn , cộng thêm phụ hoàng mềm lòng, cho nên chẳng có cách nào dạy bảo được.

      ----- Tuỳ hứng

      Tuy nhiên, những chuyện này để sau.

      Lúc thái giám trải thảm mềm lên sàn nội điện, Thanh Li chóng cằm nhìn Hoàng đế cầm theo cái búa, dùng vật liệu mềm bao bọc từng góc bàn cạnh ghế rồi cẩn thận đóng đinh.
      Last edited: 2/4/18
      Danny Elee, nkhanh3324, Phong nguyet25 others thích bài này.

    3. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 74 tt

      Mặc dù những chuyện này đáng ra là do cung nhân làm, song nhìn dáng vẻ giờ, ngược lại Thanh Li có cảm giác ---- hiền thê lương mẫu.

      Đương nhiên, dù có đánh chết nàng, những lời này nàng cũng dám với Hoàng đế.

      Sau khi sửa sang từng góc bàn cạnh ghế, tuy là mùa đông nhưng trán Hoàng đế vẫn lấm tấm mồ hôi.

      Thanh Li lấy khăn lau mồ hôi cho , còn đáng lên tiếng lấy lòng, ‘Diễn lang tốt nhất, gả cho chàng là may mắn của ta.’

      Hoàng đế chẳng có cách nào với tiểu tổ tông này nữa cả, kéo nàng sang bên cạnh ngồi xuống, sau khi chậm rãi uống hớp trà, mới cười lạnh, ‘Đúng là thiếu nợ nàng mà.’

      Bên ngoài tuyết rơi rất lớn, hổ là tuyết lông ngỗng, thời gian chỉ mới ngắn ngủi lát mà mặt đất bị phủ đầy tầng tuyết trắng, Thanh Li dám ra nghịch tuyết, nàng chỉ đành núp bên trong áo choàng của Hoàng đế rồi ló đầu ra ngoài nhìn, ‘Tuyết rơi là báo hiệu năm được mùa, là điềm tốt.’

      ‘Con vừa đến là tuyết rơi,’ Hoàng đế sờ sờ bụng nàng, ấm giọng tiếp: ‘Cái này có phải là may mắn do con mang lại ?’

      ‘Đương nhiên rồi,’ Dù chưa từng thấy qua hài tử trong bụng, còn chưa biết là nam hay nữ, nhưng Thanh Li vẫn ra dáng gà mẹ bảo vệ gà con, ‘Con của ta ngoan nhất!’

      Đúng thế đúng thế nha,’ Hoàng đế cười chế nhạo nàng, ‘Đại khái là nàng nhường phần ngoan ngoãn nghe lời kia cho con hết rồi, còn nàng rất nghịch ngợm phải ?’

      dám đâu,’ Thanh Li xoay đầu sang chỗ khác, kiêu ngạo mắng: ‘Chàng đừng bậy.’

      Tuyết lớn dần, ngắm cũng đủ rồi, Hoàng đế mỉm cười muốn hơn thua với nàng làm gì mà chỉ bế nàng vào nội điện.

      Theo như quy tắc cũ, trong đêm 30 Hoàng tộc vốn phải tề tựu, mở cung tiệc đoàn viên, đồng thời thể hưng thịnh giàu có.

      Hoàng đế chỉ còn lại mấy đệ muội chẳng mấy thân thuộc, cộng thêm tiểu thê tử của có thai, trong lòng chỉ muốn nhà ba người bọn họ ngọt ngào cùng nhau đón giao thừa mà thôi, làm gì sẵn lòng tiếp những người khác cùng chuyện dư thừa, làm mất buổi tối ấm áp chứ.

      Như thế, tự chủ trương sửa lại ngày tiệc đoàn viên, mời mấy vị thái phi, công chúa và vị đệ đệ duy nhất còn sống là Thất vương đến Thừa Minh Điện dự tiệc vào ngày 29, chừa buổi tối đêm 30 lại.

      Tuy rằng như vậy ràng là đối xử lạnh nhạt với những người kia, nhưng thực tế, đây chẳng phải là chuyện khiến người ta khó chấp nhận gì.

      ---- Đều là thái độ bình thường.

      Thừa Minh Điện nằm ở cung Vị Ương, xa Tuyên Thất Điện là bao, sau khi đại hôn, đây là lần thứ hai Thanh Li xuất trước mặt mọi người, thiếu được phải cẩn thận trang điểm, việc đeo đồ trang sức hết sức phiền phức, Hoàng đế cũng kiên nhẫn, mỉm cười ngồi bên quan sát nàng tỉ mỉ, chẳng lời.

      Thanh Li búi tóc theo kiểu phao gia kế, lúc nàng quan sát mình kỹ trong gương Hoàng đế tiến tới, tự tay lấy chiếc trâm hoa mẫu đơn cài lên búi tóc chi nàng, sau đó ôm vai nàng khen, ‘Trông Diệu Diệu rất đẹp.’

      bừa.’ Nghe khen khoé môi Thanh Li nhếch lên, nhìn vào gương lát rồi nàng bĩu môi tiếp, ‘Còn chưa vẽ lông mày, chưa tô son môi, chưa hoàn mỹ.’

      ‘Chẳng phải thái y rồi sao,’ Hoàng đế hết sức bất đắc dĩ về thiếu kinh nghiệm của tiểu thê tử nhà mình nên đành khuyên nhủ: ‘Những thứ đó tốt cho con, còn nữa, Diệu Diệu của chúng ta trời sinh đẹp sẵn, cần gì phải dùng đến mấy thứ phụ trợ kia?’

      ‘Cũng đúng,’ Thanh Li cực kỳ dễ dụ, nghe khích lệ bản thân, khuôn mặt nhắn lập tức tươi cười, vô cùng kiêu ngạo, ‘Dù sao ta sinh ra đẹp, chẳng cần mấy thứ phù hoa này.’

      Hoàng đế bị nàng chọc cười, lúc muốn tiến tới hôn nàng cái nghe Trần Khánh bên ngoài vọng vào: ‘Bệ hạ, nương nương, chư vị thái phi, các công chúa và thất vương đều tới Thừa Minh Điện ạ.’

      Ánh mắt Thanh Li nhìn mang theo vài phần ý tứ, đôi mắt hạnh nghiêng nghiêng, hiển nhiên là giễu cợt Hoàng đế trộm được hương.

      Hoàng đế mỉm cười hôn lên môi nàng, bàn tay thuận thế trượt xuống eo nàng nhàng véo cái.

      Thanh Li sợ ngứa nhất, vừa bị đụng tới là nàng chịu nổi mà nhảy dựng lên khỏi ghế, cười hì hì chạy sang bên.

      Cũng may nàng biết chừng mực chạy ra bên ngoài, nàng gọi Oanh Ca và Ngọc Trúc lấy áo choàng rồi đợi Hoàng đế cùng ra ngoài.

      Hoàng đế chậm rãi ra, nhận công việc từ tay Oanh Ca, tự mình buộc dây áo khoát cho nàng, ‘Tuyết vừa rơi, đường rất trơn, nàng phải cẩn thận chút đấy!’

      Thanh Li ngoan ngoãn trả lời, nàng ngẩng đầu lên ngắm nhìn trượng phu mình lát, thấy vẻ mặt chăm chú của , còn có đáy mắt thể che giấu hết tình nồng mật ý, thấy cử chỉ điềm tỉnh thong dong tay , nàng chỉ càm thấy trái tim mềm nhũn nhộn nhạo.

      Kiếp trước, nàng từng xem qua rất nhiều chuyện xưa kể về mối tình sinh ly tử biệt oanh oanh liệt liệt, kết thúc chuyện xưa, phần lớn thường rất cảm động, đôi nam nữ nắm tay nhau cả đời.

      Khi đó nàng vẫn còn , đối với tình và người trong tương lai của mình, nàng thầm mơ ước lâu.

      Bình thường, thiếu nữ nào mà mơ mộng?

      nương nhà ai chưa từng hi vọng phu quân của mình cỡi bạch mã đến đón, rồi đưa mình đến những nơi thơ mộng xa xăm?

      Song tại, chỉ cần nhìn thấy người nam nhần này, là lòng nàng dâng lên cảm giác xuân tình nhộn nhạo khó kiềm nén, vừa lạ lẫm, vừa quen thuộc, tựa như rơi vào giấc mộng đẹp, mãi mãi muốn tỉnh lại.

      Thắt dây áo choàng cho tiểu nương xong, Hoàng đế thu tay lại, thế nhưng lại bị nàng kéo trở về.

      Tay bị ngăn lại, hơi giật mình.

      Thanh Li nhìn sắc mặt Hoàng đế, nàng chỉ kéo bàn tay đưa lên môi, dịu dàng hôn cái mới buông ra, sau đó giương mắt nhìn .

      Ánh mắt nàng cực kỳ dịu dàng, tình ý liên tục, ánh mắt cũng như thế.

      Khoảnh khắc đó, nở nụ cười, nàng cũng cười.

      Hoàng đế thuận tay sờ sờ mặt tiểu thê tử, Thanh Li hơi đỏ mặt nhưng trốn, người tới ta lúc, chưa từng thêm lời nào thừa thãi.

      Ngoài trời tuyết rơi rất lâu, mãi cho đến tối mối dừng lại, bông tuyết trắng xoá phủ đầy đất, tựa như cảnh đẹp trong mơ.

      Thái giám dọn đường từ lâu, mặc dù tuyết ngừng rơi nhưng vẫn còn những bông tuyết mặt đất bị gió thổi bay, lười biếng rơi xuống thân người.

      tay Hoàng đế ôm chặt eo tiểu nương, tay che dù, dẫn nàng đến Thừa Minh Điện.

      Đèn cung đình đỏ rực hoà cùng nền tuyết trắng xoá, lộ ra ánh sáng lung linh mờ ảo, phu thê hai người nắm tay đồng hành, hai chiếc bóng mặt đất vẫn luôn quấn quýt lấy nhau.

      Lẳng lặng lát, Thanh Li len lén quan sát bên mặt tuấn của trượng phu, bỗng nhiên nàng nở nụ cười.

      Nụ cười ngọt ngào, mềm mại, thấm đẫm hạnh phúc mật đường.

      ---- Bọn họ bình thản trải qua tình nồng mật ý, kỳ cũng rất đẹp.

      Tác giả: chương ngọt ngào, sau đó chuẩn bị bắt đầu nột dung cốt truyện rồi.
      Last edited: 2/4/18
      Danny Elee, nkhanh3324, Phong nguyet30 others thích bài này.

    4. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      Ô ô ô ngọt sắp chết ta rồi :yoyo40::yoyo40::yoyo40:
      Tồn Tồn thích bài này.

    5. LyLy Mai

      LyLy Mai Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      47
      ngọt, ngọt quá... :hoan ho:
      Tồn Tồn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :