1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ttc

      ttc New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      10
      Giât tem:yoyo26::yoyo26:
      Cherry Võ thích bài này.

    2. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Chương này mình góp ý nha bạn nên beta lại , từ ngữ xưng hô Ko được hay lắm, nhìu từ chưa thuần Việt nên tối nghĩa. Cảm ơn !!
      Cherry VõA fang thích bài này.

    3. Cherry Võ

      Cherry Võ Active Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      199
      Mk xem lại bài rồi nha.
      Thank b góp ý ah
      Nhược Vân thích bài này.

    4. Cherry Võ

      Cherry Võ Active Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      199
      Chương 86: ghen

      Chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới, mới vừa thở phào nhõm, fan lại bắt đầu bận rộn bôn ba giống như được tiêm máu gà.

      Nhân số chú ý Weibo Từ Y Nhân trải qua biết bao nhiêu lần cao tốc tăng tiến, tin mới nhất là tin nhắn văn bản cũng bị fan lấy lại trực tiếp xoát bạo.

      - Đánh bình nước tương: “Cái này tuyệt đối là lăng xê, giám định hoàn tất!”
      - Ta là thân mụ phấn: “Con ta nhận được thích của nhiều người là rất tốt? Là thân mụ phấn, ta cảm thấy thập phần hưng phấn. Nếu vậy, vẫn là gả cho tổng tài tốt hơn, nam thần thức tỉnh, nam nhị sắp lên sân khấu, chỉ có tổng tài trăm năm ngã ah!”
      - Ta phải đại miêu: “Giống như lầu , Tống soái ca tuyệt đối là cọ nhân khí! Trứng đau!”
      - Tiểu Tống phấn: “Các ngươi màu đỏ tốt sao?( giải thích chút nha cả nhà: nếu ai còn nhớ trò chơi ns trong chương trình nu9 và nam phụ tgia trước khi xảy ra tai nạn nhớ đến tình tiết chiếc quần ... màu đỏ của nam phụ) tiểu Tống Tống chúng ta cũng có quyền lợi theo đuổi tình ah!”
      - Luân gia hảo ngượng ngùng: “Cùng tiền tam lâu giải thích!”
      - Trong gió con rết: “Emma, Diệp nam thần nhà ta mới vừa tỉnh, cứ như vậy lại bị quả quả khiêu chiến, là muốn tiết tấu ở điện ảnh dọn về thực sao?”

      ……

      Theo thói quen xem Weibo, sắc mặt Thiệu Chính Trạch càng ngày càng lạnh, mới đẩy cửa tiến vào, Vương Tuấn cảm giác có phải nhầm vào hầm băng hay .

      đợi mở miệng chuyện, nam nhân ngẩng đầu lên mà : “Ra bên ngoài gọi điện thoại, kêu Tống Dục lên đây!”

      phát Weibo cho Tống Dục, tự nhiên là vẫn luôn chú ý trạng thái Weibo của Từ Y nhân, nhìn đến nửa fan trở lên đều đầu đuôi mà đĩnh Thiệu Chính Trạch, trong khoảng thời gian ngắn khó tránh khỏi có chút buồn cười.

      Quan hệ em, quan tâm như vậy là bình thường sao? Có chút buồn bực cong môi cười cười, nhìn Weibo chính mình lại tăng thêm nhân số chú ý, cũng hoàn toàn để ý những người đó lăng xê thần tốc.

      Đặc biệt là, ở địa phương như giới giải trí này, lăng xê mới bình thường phải sao? Có lối tắt mà ngươi chính là ngốc tử!

      Nghĩ đến khi đóng phim kia, cảm giác ôm lấy Từ Y Nhân, da thịt trắng nõn như tuyết của thiếu nữ, ở dưới ánh đèn luôn giống như được sữa bò tẩy rửa qua, trơn bóng sáng tỏa. Mặt mày như họa động lòng người, còn có trước mắt, chỉ số nhân khí ngày càng tăng, nổi bật trong nhất thời, giống như tiểu hoa đán Thẩm Vi nổi lên vào mấy năm gần đây.

      Để chính mình cân nhắc
      thời gian, thời điểm nghe được “Thiệu tổng cho mời”, vẻ mặt chỉ chút khẩn trương cũng có.

      Nhưng cố gắng trấn định bình tĩnh như vậy, ở thời điểm bước vào văn phòng tổng tài bị hơi thở nam nhân đánh sâu vào làm cho còn thừa bao nhiêu trấn định.

      ràng chỉ lớn hơn chính mình ba tuổi, nhưng lại ngồi ngay ngắn ở mặt sau bàn công tác, làm cho có cảm giác xa xa nhìn vào nam nhân này. Tựa như lần đầu tiên gặp mặt tại phòng khám bệnh trong trường học, đội mưa gió đẩy cửa tiến vào, trong nháy mắt kia, khí chất thanh lãnh tự phụ có thể làm cho toàn bộ gian ảm đạm thất sắc.

      Giương mắt nhìn trong nháy mắt kia, ta ảo não co quắp, dường như quay về với tuổi tác học sinh trung học. Đặc biệt là câu thanh thanh lãnh lãnh kia, mang theo lạnh lẽo như nước suối “ cần”, làm ta trong lúc nhất thời cứng họng, chưa có phản ứng lại, chính là Thiệu Chính Trạch thường gặp TV.

      Công ty truyền thông lớn nhất tại Quốc nội, người kia trong mắt ngoại giới luôn mang theo chút cảm giác thần bí, vĩnh viễn cao cao tại thượng, lạnh lùng khó thể tiếp cận.

      Xuất thân quý trọng, gia thế phong phú, tướng mạo thanh tuấn, khí chất cao hoa……

      có được hết thảy, có bao nhiêu người dù phấn đấu cả đời cũng vô pháp đạt tới những hy vọng xa vời này, nam nhân đều có tư cách ghen ghét nhưng vô số nữ nhân, chỉ sợ là muốn tìm mọi cách để bò lên giường .

      Chờ phản ứng lại, tới cửa phòng học của Từ Y Nhân rồi. ta nếu hiểu, tự nhiên vội vàng theo đuổi, như vậy, ngày lại ngày nỗ lực tiến lên nhưng chuyện ngoài ý muốn luôn liên tiếp phát sinh.

      Trước mắt là Thượng Quan Diệp cứu ấy mạng, mà ấy cứ cách mấy ngày liền đến bệnh viện thăm, Weibo các fan điên cuồng kêu họ “Ở bên nhau”, nếu ta thổ lộ, sợ là vĩnh viễn đều có cơ hội.

      Nghĩ vậy, ta yên lặng điều chỉnh hô hấp, tận lực dùng thanh cùng thái độ tự cho là bình thường mở miệng : “Thiệu tổng, ngươi tìm ta?”

      Thiệu Chính Trạch chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt dừng mặt , ánh mắt hơi lãnh đạm lại mang theo uy áp trong lúc nhất thời làm ta dám đối diện, lại cố tình trừ giả trang trấn định cái gì ta cũng thể làm.

      “Thời điểm ký hợp đồng, người đại diện chưa cho ngươi xem hợp đồng sao?” Thu hồi tầm mắt, Thiệu Chính Trạch thanh mát lạnh truyền tới.

      giống như ta tưởng tượng là thẳng đến Từ Y Nhân, Tống Dục chỉ có thể ngượng ngùng mở miệng : “có xem ah”

      “Nga?” ánh mắt Thiệu Chính Trạch còn ở người , thanh bình ổn nghe ra cảm xúc: “Vậy ngươi làm chuyện này là như thế nào? Loại bày tỏ tình này là lời chính mình có thể tùy ý tuyên bố sao, ai cho ngươi quyền lợi như vậy, muốn làm gì làm, hay là ngươi cảm thấy muốn bước vào vết xe đổ của Tô Khả Nhi, trực tiếp giải ước tương đối tốt?”

      “Này……” Nơi nào có thể nghĩ đến căn bản cũng đề cập tới Từ Y Nhân, Tống Dục sửng sốt chút, có chút tê dại da đầu mở miệng : “Ta là thích ấy. Weibo ấy cùng Thượng Quan Diệp quá nổi bật. Ta nhất thời sốt ruột, cầm lòng đậu. Thỉnh tổng tài thông cảm, cho phép ta theo đuổi ấy.”

      “Phốc……” Bên cạnh là Vương Tuấn đứng xa hơn chút nhìn ta với ngữ khí cùng thần sắc giống nhau, nhịn được cười phun tiếng, muốn lên chụp chưởng vào đầu ngốc của ta.

      Tống Dục bị đột nhiên cười làm cho ta biết xảy ra chuyện gì, Thiệu Chính Trạch bởi vì những lời này của lại ngẩng đầu lên, lành lạnh nhìn cái.

      Ánh mắt kia, sách, cũng chỉ ở sau này khi Thiệu Chính Trạch cùng Từ Y Nhân công bố quan hệ, nhớ lại mới có thể lĩnh hội được ý vị dài lâu của nó.

      Ngay cả tình địch đều chưa tới, nhợt nhạt thoáng nhìn, giống như “Sách, chưa đủ lông đủ cánh mà cũng muốn theo đuổi heo con trắng noãn của nhà chúng ta.”

      Nam nhân tuấn mà sắc bén, khuôn mặt lãnh đạm lại cũ kỹ, nhìn , môi mỏng lại đột nhiên tràn ra tiếng cười thể nghe thấy, thong thả mở miệng : “ thích? Ngươi là thích của nhà chúng ta, hay vẫn là thích Thiệu gia sau lưng ấy?”

      “Ta……” ý tưởng trong lòng bị trực tiếp chọc phá, vẻ mặt Tống Dục xẹt qua tia xấu hổ, “Ngài hiểu lầm. Ta cũng có……”

      “A, ngươi cần với ta, vào ngày đó ở phòng khám bệnh ngươi nhận ra ta là trai của ấy? Sau đó, ngươi cũng biết ta là ai?” thanh Thiệu Chính Trạch lãnh lãnh đạm đạm truyền tới, chút cảm xúc cũng nghe ra, như vậy, bình bình đạm đạm hỏi lại câu làm có điểm chịu nổi.

      Mà Vương Tuấn bên cạnh, tại khí quỷ dị bên trong, boss dăm ba câu đánh gục tình địch, là rất vất vả mới nén cười được.

      “Được rồi. Lúc này đây ta có thể bỏ qua chuyện cũ, trước mắt ngươi đủ tư cách để theo đuổi ấy, chờ đến ngày nào đó, ngươi có thể cùng ấy nằm cùng độ cao, hoặc là , ngươi lấy được thành tích siêu việt như ấy, lại đến như vậy với ta!” mặt vô biểu tình xong phen lời , mắt thấy Tống Dục có điểm ý tứ xấu hổ lại giận dữ, Thiệu Chính Trạch tiếp tục mở miệng : “ kịch bản《 say đắm bảy bảy bốn mươi chín thiên 》 trước mắt hẳn là ở chỗ Lý Thắng. Trong《 thanh mai trúc mã 》 ngươi biểu tồi, tranh thủ cho ngươi bộ phim thần tượng này là nhân vật nam chính. xuống chuẩn bị , hảo hảo biểu !”

      “Cám ơn ngài.” Tống Dục phải là người vụng về, tự nhiên nhìn ra được Thiệu Chính Trạch này phen lời kỳ là vẫn nguyện ý nâng đỡ , thoải mái trong lòng cũng tiêu tán rất nhiều.

      Rốt cuộc, Hoàn Á ký với nhiều nghệ sĩ như vậy, mới vừa ký hợp đồng tân nhân cũng phải người hai người, tình thanh xuân là phim thần tượng luôn luôn có thị trường tốt.

      Kịch bản phim《 say đắm bảy bảy bốn mươi chín thiên 》 ta vừa vặn cũng nhìn qua, tình hài kịch, hình tượng nam chính như ánh mặt trời tuấn lãng, dùng để tích lũy nhân khí thể nào tốt hơn được.

      Chờ đóng cửa lại rời văn phòng, Thiệu Chính Trạch liền liếc mắt nhìn Vương Tuấn cách đó xa, lành lạnh mở miệng : “Ngươi cười chưa đủ sao?”

      “Đủ rồi…… Ách, phải, boss, ta cũng là có công việc muốn bẩm báo.” Duỗi tay ở mũi xoa xoa, Vương Tuấn nghiêm trang .

      .”

      “《 Cố Thanh Thư 》 quay chụp có vấn đề. Trước mắt Thượng Quan Diệp tuy tỉnh, nhưng bác sĩ kiến nghị tốt nhất phải tĩnh dưỡng mấy tháng, ta cảm thấy thích hợp để đảm nhiệm nhân vật nam chính. Đạo diễn Dư Minh cùng cha mẹ có quan hệ tồi, lại rất thích . Ta ts đây là xin chỉ thị của người, muốn hay đề cử người khác đảm nhiệm?”

      thanh Vương Tuấn vừa dứt, Thiệu Chính Trạch môi mỏng nhấp nháy, trong lúc nhất thời có chút trầm mặc.

      “Trước mắt Dư đạo diễn muốn cùng chúng ta hợp tác quay chụp phim mới, tin tức cũng được truyền ra ngoài. Đài truyền hình Giang Bắc bên kia gặp phải vấn đề này cũng . Ta cảm thấy thay đổi người là biện pháp tốt nhất, não bộ bị thương, đúng là thể sơ ý.”

      " Hoãn lại.” Cân nhắc ngắn ngủi qua , Thiệu Chính Trạch trực tiếp mở miệng : “Cấp Dư đạo diễn giải thích chút. Nhân tiện lấy danh nghĩa công ty phát ra lời thanh minh, người Thượng Quan Diệp bị thương, sớm định ra là cùng Từ Y Nhân đảm nhiệm vai chính trong《 Cố Thanh Thư 》, tạm dừng hết thảy công việc, chờ dưỡng thương tốt về sau lại .”

      “Này?” Vương Tuấn có chút chần chờ nhìn cái, cuối cùng yên lặng gật đầu lui ra ngoài.

      Fan đoàn Thượng Quan Diệp vốn dĩ rất hoành tráng, nếu chỉ bởi vì bị thương lại thay đổi người mà tiểu phu nhân tiếp tục đảm nhiệm vai chính, tựa hồ là có điểm đả thương đến cảm tình fan. Mà Dư Minh đạo diễn chuyện chuẩn xác, trong giới giải trí ở cùng độ tuổi có ai có đôi mắt như Thượng Quan Diệp.

      Muốn phong lưu khi tai họa người, muốn ôn nhu khi mê say người. Thiếu soái Tần Xuyên bên trong《 Cố Thanh Thư 》còn phải là nhân vật như vậy sao, đôi mắt phong lưu đào hoa khắp nơi phóng điện loạn xạ.

      Nhưng ra là rất đáng tiếc cho mái tóc dài của tiểu phu nhân ah! Vương Tuấn nhịn được lắc lắc đầu thở dài hơi.

      ……

      Bệnh viện Thiên Luân.

      Ánh mặt trời nhàn nhạt xuyên thấu qua nửa cánh cửa sổ chiếu rọi vào phòng, ngoài cửa sổ mầm non đung đưa theo gió.

      Thượng Quan Diệp còn nhiều trở ngại, ngồi dậy dựa vào đầu giường, nhìn thiếu nữ cúi đầu tại mép giường, vẻ mặt chuyên chú dùng dao gọt hoa quả thái táo.

      Ngón tay tiểu xảo lại tinh tế, móng tay được tu bổ thập phần sạch , vỏ táo dài vòng quanh thịt quả vòng, tới cuối cùng, thế nhưng cũng có cắt rớt.

      Trong lúc nhất thời, lại làm cho cảm thấy, chỉ cần như vậy, ngồi xem gọt táo cũng là loại hưởng thụ.

      Cha mẹ mấy ngày trước bay ra nước ngoài, chỉ là thời điểm trước khi mẹ có mở miệng nhờ chăm sóc chút, nha đầu này tựa như tiểu học sinh nhận được mệnh lệnh của lão sư, thừa dịp thời gian rỗi liền tới đây chuyến. chưa từng nghĩ tới, nguyên lai sinh bệnh cũng là kiện tốt đẹp như thế này.

      “Ngọt, tốt. Có thể ăn.” Nắm vỏ trái cây, đem quả táo trơn bóng trong tay đưa qua, Từ Y Nhân khóe môi mang theo nụ cười, mở miệng : “Quả táo chính là quả có dinh dưỡng nhất. Ngươi nếu còn muốn ăn, ta lại giúp ngươi gọt thêm quả?”

      “Trước nay phát , nguyên lai thế giới này còn có quả táo đẹp như vậy, hoàn mỹ giống như kiện tác phẩm nghệ thuật. nghĩ tới ngươi còn có chiêu tuyệt sống như vậy ah!”

      Cầm quả táo tấm tắc khen ngợi, nhìn nửa ngày lại là đều bỏ được đến khi Từ Y Nhân bật cười, vẻ mặt hoài niệm : “Trước kia Trịnh mụ mụ thực thích ăn quả táo, ta lại luôn là ở trước mặt bà khoe mẽ! Cho nên liền luyện thành thủ nghệ gọt vỏ trái cây ngừng.”

      “Trịnh mụ mụ?” Trước nay nghe qua tên người này, Thượng Quan Diệp trong khoảng thời gian ngắn tò mò nhướng mày.

      “Cái này, trước kia là hàng xóm thực chiếu cố ta.” Phản ứng lại Từ Y Nhân hàm hồ câu này, Thượng Quan Diệp “Nga” tiếng đem quả táo tiến dần lên trong miệng.

      Thuận tay đem vỏ trái cây ném vào sọt rác bên cạnh, Từ Y Nhân vừa nhấc đầu, lại là sửng sốt chút, đứng dậy mở miệng : “A Trạch, sao lại tới đây?”

      Thiệu Chính Trạch vẻ mặt bình tĩnh nâng bước tiến vào, đằng sau là Vương Tuấn đối với Từ Y Nhân trộm so khẩu hình miệng : “Tới được lúc rồi.”

      Từ Y Nhân vẻ mặt mờ mịt nhìn , trong lòng Vương Tuấn trận kêu rên. Tiểu phu nhân, nên ngươi ngốc hay là ngốc đâu? Như vậy mà giúp người khác gọt táo là tốt sao? Đặc biệt là còn bị boss thấy được!

      khắc kia, biểu tình mặt boss, đành lòng nhìn lại a!

      “Cảm giác thế nào?” Dạo bước tới gần giường bệnh, xem xét liếc mắt cái vẫn thấy động tác ăn táo ngừng của Thượng Quan Diệp, Thiệu Chính Trạch dời tầm mắt, thanh nhàn nhạt.

      sai biệt lắm. Đánh giá mấy ngày nay hẳn là có thể xuất viện. Kỳ cũng có gì ghê gớm. Còn bởi vậy mà chậm trễ tiênd độ quay chụp của《 Cố Thanh Thư 》, là hổ thẹn.” thanh vừa dứt, lại há mồm “Dát băng” cắn chút táo, Thượng Quan Diệp nghẹn ở trong lòng nhiều ngày vì phát cắn này mà giảm bớt.

      Dù cho là tổng tài, dù cho là chồng, dù cho là miễn cưỡng tính thủ trưởng, nhưng đến nay nhớ tới buổi sáng ngày đó, cố tình tuyên cáo câu trong điện thoại “ ấy còn ngủ”, trong lòng vẫn có chút thoải mái.

      Vừa rồi khi Thiệu Chính Trạch cùng Vương Tuấn tới cửa, tự nhiên cũng chú ý tới nhưng lại cứ cười càng thêm xuân phong đắc ý giống như trước, làm cho khuôn mặt nam nhân kia thất sắc.

      có việc gì. Dư đạo diễn bên kia thông báo qua, ngươi hảo hảo dưỡng thương. tình công tác cũng nóng nảy, ngươi là bởi vì ấy mới bị thương, trong khoảng thời gian này hết thảy phí dụng nằm viện, còn có kế tiếp nếu bởi vì chậm trễ công tác mang đến tổn thất, nhà của chúng ta đều gánh vác.” bình tĩnh xong câu, nhưng dừng ở bên tai hai nam nhân trong phòng, đều nghe được rất kỳ quái.

      Đặc biệt là câu cuối cùng, “Nhà của chúng ta” này ba chữ nơi nào giống thanh lãnh và ngay ngắn khi Thiệu tổng tài .

      Ấn theo tác phong trước sau như của , hẳn là “Công ty đều toàn quyền gánh vác” mới đúng!

      Vị dấm chua lớn ah……

      Vương Tuấn nén cười dịch tới cửa phòng bệnh, Từ Y Nhân ngu si, mặt liền viết “Ta cái gì cũng có nghe hiểu”, mà Thượng Quan Diệp, vốn dĩ thần sắc tốt đẹp khó tránh khỏi ảm đạm rất nhiều, trong miệng nhấm nuốt quả táo đều có thơm ngọt như vừa rồi!

      “Nếu có gì đáng ngại. Chúng ta về trước , em ở chỗ này hẳn là cũng ngây người hồi lâu, ông nội kêu Tống thúc hầm canh chờ chúng ta rồi.” Thuận tay ôm thiếu nữ lên, tay có thể ôm hết eo, thần sắc thân mật Thiệu Chính Trạch mở miệng câu.

      Chưa từng gặp qua cái dạng này của , Thượng Quan Diệp bị sặc chút, mà Từ Y Nhân lại là hề thấy vậy, ở khuỷu tay , ngẩng đầu nở nụ cười ngọt ngào, “ ân” tiếng.

      Quay đầu lại, hướng về phía Thượng Quan Diệp vô tâm vô phế mở miệng : “Chúng ta liền về trước nga.”

      thôi.” Thượng Quan Diệp vô lực giơ tay vẫy vẫy.

      đường đánh xe trở về đại trạch, cơm nước xong, bị lão gia tử vì mấy ngày chưa thấy mà lôi kéo tay ngồi sô pha xem TV.

      《 máu tươi nhiễm hồng cờ xí 》 tại mùa nghỉ đông đổ bộ đài truyền hình Hoa Hạ, bởi vì thu được hiệu quả đặc biệt tốt, trước mắt phát lại lần thứ hai.

      Lão gia tử thích xem phim kháng chiến, mỗi lần đều xem hết, đúng giờ chờ đợi. Thậm chí, đến màn cuối cùng khi chết kia, giống như tiểu hài tử thương cảm rơi nước mắt.

      Thời điểm ăn tết, mấy ngày kia ở nhà đều có chắt trai Tiểu Úc nhịn được mà mở miệng xấu hổ xấu hổ xấu hổ.

      Giờ phút này trong TV vừa vặn diễn đến cảnh cùng Trịnh Thu chạy ra chiến trường kia, lão gia tử xem đến đây cả tròng mắt đều động.

      Đoan đoan chính chính ngồi có chút mệt, Từ Y Nhân đơn giản cuộn chân ngồi sô pha mềm mại. Ánh mắt nhàn nhạt dừng ở rổ quả bàn trà, Thiệu Chính Trạch thuận tay cầm quả táo, chút để ý mở miệng : “Gọt táo cho chúng ta ăn .”

      xem TV, lão gia tử liếc cái, vẻ mặt vui : “Ngươi tự mình gọt được ah? Nha đầu kia mỗi ngày chụp mấy thứ này rất mệt rồi, về đến nhà còn phải bị ngươi sai sử sao?”

      Thiệu Chính Trạch tay cầm quả táo ngừng ở giữa trung, giờ khắc này muốn làm xét nghiệm ADN, xem chính mình rốt cuộc có phải hay là cháu trai của lão gia tử.

      “Gia gia, ta có việc gì. Gần nhất chút cũng vội.” Từ Y Nhân có chút bất đắc dĩ hướng về phía nam nhân le lưỡi, động tác nhanh nhẹn đem quả táo trong tay tiếp nhận. tay nắm dao gọt hoa quả, tay cầm quả táo, thiếu nữ với đầu tóc vừa vặn khoác đến đầu vai, theo động tác của cọ qua cọ lại gương mặt trắng nõn.

      Bên cạnh Thiệu Chính Trạch xem mà ngứa trong lòng, thậm chí nhịn được muốn thò lại gần sờ chút.

      “Ngọt, tốt.” Đem vỏ trái cây tay ném vào hộp rác, cẩn thận cắt khối trực tiếp dùng tiểu đao đưa cho lão gia tử, dư lại ý cười đưa tới trước mặt nam nhân, " , nửa cái có đủ hay ?”

      đủ!” Tiếp nhận quả táo cắn ngụm, nam nhân với ngữ khí nghiêm trang.

      Từ Y Nhân sửng sốt chút, lão gia tử dùng loại ánh mắt như xem bệnh nhân tâm thần trừng mắt nhìn liếc mắt cái, Từ Y Nhân “Nga” tiếng, tiếp nhận tiểu đao lại gọt quả thứ hai.

      Khóe môi nhấp cười, Triệu Chính Trạch xem đến bộ dáng ngoan ngoãn của trong lòng tự nhiên là trận mềm mại, chờ gọt tốt quả táo thứ hai mới duỗi tay cầm qua đưa tới tay lão gia tử, lôi kéo cổ tay liền trực tiếp hướng lầu .

      “A Trạch, đừng màu đỏ tím nha, coi lại bị gia gia chê cười ah.” đường tới bậc thang rồi, bé con mới có chút đỏ mặt tránh thoát tay , ngẩng đầu, bĩu môi vẻ mặt xấu hổ buồn bực oán giận. Thiệu Chính Trạch cúi đầu xem , bé con đỏ mặt đem tay buông xuống, chạy tiếp theo hướng đó. Ban đêm trong phòng ánh đèn mờ ảo, cái đơn giản mà mờ ám, nhìn lại nên lời, rất thẹn thùng vũ mị.

      Theo “A” tiếng thét kinh hãi, vội vàng duỗi tay che miệng, cả người bị Thiệu Chính Trạch chặn ngang bế lên ở trong ngực.

      “Về sau thể gọt quả táo cho người khác ăn.” Nam nhân thấp thấp chuyện. Trong lòng ngực, bé con vẻ mặt manh manh ngoan ngoãn nhìn .

      “Nghe thấy được sao?” Mắt thấy lâm vào trạng thái sững sờ, Thiệu Chính Trạch bình tĩnh đối mặt với đôi mắt của , chuyện với tiếng thấp nhu nhàng mà chậm chạp, khóe môi lại lộ ra mạt tươi cười làm người người mê say, khuôn mặt thanh tuấn cũng nên lời ôn nhu lưu luyến.

      mặt này, tự nhiên là làm Từ Y Nhân vô cùng lưu luyến si mê, chỉ gật đầu như gà con mổ thóc.

      ……

      Gió lạnh thấu xương dần dần bị ánh mặt trời nhu hòa thay thế, nhiệt độ khí tháng ba lại như cũ mang theo chút lạnh lẽo, từ cái khe hở cửa sổ xe thổi vào, làm tinh thần người này vì nó mà rung lên.

      Đường Tâm giương mắt nhìn chút, cơ bản từ lúc lên xe, thần sắc Từ Y Nhân luôn chuyên chú xem kịch bản, hơi trầm tư chút, cuối cùng là cái gì cũng chưa như cũ nhắm mắt dưỡng thần.

      Từ đài truyền hình Giang Bắc, Hoàn Á, Kinh Hoa, ba nhà liên hợp đầu tư sản xuất phim truyền hình cổ trang, khi tin tức được đưa ra tự nhiên lại có trận oanh động kém hơn《 tiêu dao kiếm 》.

      Nữ nhân vật chính, tuy là lực cạnh tranh rất lớn, nhưng dựa vào hình tượng của Từ Y Nhân và đạo diễn Tần Phong đối với chút nào che dấu thích, hẳn là hề trì hoãn mới đúng.

      Đem kịch bản tay lật qua lại xem hơn hai lần mới nhàng khép lại, Từ Y Nhân thở ra hơi sâu.

      Đạo diễn Tần Phong xem chuyện xưa ánh mắt từ trước đến nay luôn sắc bén, thể , này bộ tiểu thuyết ngôn tình cổ đại của năm trước ở mạng đạt được bạo hồng, chính xác là có làm cho ánh mắt của người trước mắt thêm sáng ngời.

      Đăc biệt là, nữ chính với linh hồn xuyên qua đến cổ đại, tràn ngập khúc chiết, tùy thời tùy chỗ, những điều trải qua đều làm cho mọi người vì nàng mà lo lắng.

      Tình tiết hoàn hoàn tương khấu, tình cảm rắc rối phức tạp, lại thêm hình tượng nhân vật đông đảo, chỉ là riêng về vai phụ quan trọng liền có hơn hai mươi người. Đặc biệt là, mỗi vị đều có mỹ mạo cùng tâm kế rất được xem trọng, cơ bản là có hai nhân vật nào tương tự nhau.

      Có thể tưởng tượng, chỉ cần chọn lựa diễn viên cách thích đáng, chỉ là đội hình nhân vật tinh quang rạng rỡ, siêu xa hoa này đều khiến cho mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, đáp ứng xuể. Nếu so sánh với kịch bản《 Cố Thanh Thư 》 cũng coi như là tương đương sàn sàn như nhau.

      Nguyên tên tiểu thuyết là 《 Tà Vương thứ phi 》, cái tên thực phù hợp với tiểu thuyết ngôn tình cổ đại đặc sắc. Trải qua Tần Phong cải biên, phim truyền hình định được tên là《 Hách Liên Vương phi 》, tinh tế đại khí rất nhiều.

      Toàn bộ chuyện xưa hư cấu ở cấp bậc trật tự nghiêm ngặt, hình phạt tàn khốc, quân vương bạo ngược tùy ý. Nữ chính là tứ nữ nhi của Vũ Văn Thừa tướng quyền khuynh triều dã, người từ bị coi như nha hoàn mà nuôi lớn, là nữ nhi thứ xuất được sủng ái.

      thực tế, trong xương cốt lại có dòng maú cao quý. Mẫu thân nàng chính là nữ nhi đại phu nhân của nguyên lão tam triều, văn nhân thanh lưu, bởi vì là đại học sĩ quen việc hoàng đế hoang dâm vô đạo, can gián bảy lần đều có kết quả mà dẫn tới hoàng đế giận tím mặt.

      Trong phủ học sĩ, trăm hai mươi ba nam tử toàn bộ xử tử, nữ tử thành niên sung làm quân kỹ, nữ tử tuổi bán vì nô. muốn chịu nhục, nữ nhân phủ học sĩ trong đêm đồng loạt thắt cổ bỏ mình, duy nhất đại tiểu thư Tô Giang Tâm tuổi lại bị bán cho Trấn Quốc Công phủ, làm nhị đẳng thị tỳ cho tiểu thư con vợ cả Tần Nguyệt Dung của Trấn Quốc Công phủ.

      Tướng mạo thanh lệ, tính cách trầm tĩnh, từ được giáo dưỡng khắc nghiệt nên Tô Giang Tâm cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, khí chất cùng quy củ đều là nhất đẳng, nhất xuất sắc, tự nhiên lâu sau liền trở thành thị tỳ bên người Tần Nguyệt Dung. Chuyện xưa gút mắt cũng từ nơi này mà chính thức bắt đầu.

      Tần Nguyệt Dung thích đại công tử Tần Nguyệt Minh được Quốc công phủ thu dưỡng, Tần Nguyệt Minh lại coi trọng thị nữ Tô Giang Tâm bên người nàng. Tần nguyệt Dung được, vâng theo lệnh phụ thân gả cho Thừa tướng Vũ Văn Phong làm vợ kế. năm sau, tiệc đầy tháng của đôi nhi nữ, do uống nhiều mà Vũ Văn Thừa tướng chiếm đoạt Tô Giang Tâm duyên dáng kiều. lâu sau, Tô Giang Tâm sinh ra nữ nhi vì phủ Thừa tướng là tứ tiểu thư Vũ Văn Thanh, ôm hận mà chết. Vũ Văn Thanh là cái gai trong lòng củaThừa tướng phu nhân Tần Nguyệt Dung, tự nhiên là từ có ngày lành để sống. Thiếu dinh dưỡng, gầy yếu như hài đồng. Sắp cập kê, lại bị Thừa tướng phu nhân làm chủ, phải gả cho đại thái giám Sùng công công trong triều đình làm Cửu di nương. Vũ Văn Thanh cam lòng chịu nhục, nhảy giếng tự vẫn, tới lúc được vớt lên may mắn còn lại hơi thở, bị quất roi hồi rồi bán vào thanh lâu lớn nhất tại kinh thành. Bị quan cấm bế khoảng thời gian nên buông tay ra . Mà ở đại lại có mạt u hồn trong giới giải trí, cùng nàng trùng tên trùng họ trọng sinh người nàng. Treo biển hành nghề tiếp khách bán đêm đầu tiên, thiếu niên kinh thành, các thế lực lớn đồng thời lên sân khấu, Vũ Văn Thanh lấy tâm tư lả lướt muốn leo lên giường Vương gia ôn nhuận Quân Lâm Giang, cuối cùng lại bị tam công tử Hách Liên Huyên tà mị tuấn mỹ của Hách Liên vương phủ đoạt được, hoàn toàn quấn vào các thế lực lốc xoáy phong vân mãnh liệt tại trung tâm quyền lực. Chuyện xưa kinh thành cùng tồn tại với tám thế lực lớn, kết bè kết cánh, làm theo ý mình tự nhiên phải là chơi. Vũ Văn Thanh đường từ thanh lâu đến hoàng cung, từ hoàng cung hồi tướng phủ, từ tướng phủ lại đến vương phủ, cuối cùng lại cùng Hách Liên Huyên nắm tay quy , phong ba nổi lên, tình tiết chuyện xưa đối với xã hội đại xưa nay an nhàn làm người đọc chỉ nhìn liền cảm thấy trong lòng run sợ.

      Đường Tâm từ đạo diễn Tần Phong nơi đó lấy được kịch bản này, mà muốn thử diễn chính là nhân vật nữ chính, Vũ Văn Thanh.
      Last edited: 30/3/18

    5. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Đọc nội dung kịch bản mag như xem tác giả viết bộ ngon tinh cũng đấu xuân thu khác@.@
      Cherry Võ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :