1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Gia Thiếu Dạy Dỗ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Thư Họ Phạm

      Tiểu Thư Họ Phạm Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      70
      Chương 29: Thất bại thảm hại

      Du Niệm thấy cây đinh băng tay cả vội vàng kéo Khúc Quyến Sí tới. Con ngươi nhu hoà soi bóng người trước mặt, làm cho người ta vui sướng vì cảm nhận được bản thân là độc nhất vô nhị trong mắt , được quý trọng.

      cả”

      Đáy mắt tĩnh lặng của Lương Lễ loé hung ác, dán mắt vào hai bàn tay nắm chặt nhau. ngước mắt nhìn khuôn mặt kiều và nụ cười đằm thắm của Du Niệm. Lương Lễ vươn tay cưng chiều xoa tóc em , sau đó thuận thế choàng xuống bả vai kéo Du Niệm vào lòng mình, tay khác hất Khúc Quyến Sí ra.

      cả?”

      Lương Lễ thoạt nhìn hơi gầy, nhưng khi áp người , Du Niệm cảm thấy thể nhìn bề ngoài mà bắt hình dong được. Du Niệm vui vẻ ăn đậu hủ trai, vòm ngực cường tráng mà ấm áp, bờ vai vững chãi che chắn khỏi gió mưa. Hương vị máu tươi dung nhập vào máu thịt Lương Lễ thoang thoảng khiến cảm thấy rất thoải mái.

      La Sinh Nhược Lương Lễ là người rất lý trí, luôn cẩn trọng che giấu cảm xúc của mình, thế mà hôm nay lại phản ứng lớn như vậy. Quả có chút ngoài dự kiến của .

      Lương Lễ vỗ lưng trấn an em , lạnh lùng hướng về Khúc Quyến Sí. Đám người xung vừa nhìn thấy biển số chữ “L” liền tản ra. Bọn họ có thể biết mặt người nhà La Sinh Nhược, nhưng chắc chắn thể biết chủ nhân của chiếc xe kiêu ngạo đó là ai.

      Lương Lễ khó chịu lườm Khúc Quyến Sí. Khúc Quyến Sí thất vọng siết nắm đấm, thấy Du Niệm náu mình trong ngực La Sinh Nhược Lương Lễ cau mày bất mãn, bộ dáng chim nép sát vào người như này còn chưa được trải nghiệm đâu.

      “Người Khúc gia à?” Lương Lễ tỉ mỉ đánh giá Khúc Quyến Sí từ xuống dưới, chắc chắn hỏi.

      Do nhà Luật Pháp Tước thường xuyên làm ăn với gia tộc La Sinh Nhược cho nên nhớ mặt mũi các thành viên trong nhà họ lắm.

      Du Niệm vươn tay đè cây đinh băng của trai xuống, mỉm cười với Lương Lễ: “ ơi, ấy là bạn trai của em.”

      Đầu ngón tay mềm mại vừa chạm tới, Lương Lễ lập tức thu hồi vũ khí, rũ mi nhìn Du Niệm. chậm rãi dùng ngữ khí nghiêm khắc tỏ vẻ đồng ý: “Nhà La Sinh Nhược thể kết thông gia với Thập Tam Tước.”

      Khúc Quyến Sí nhăn nhó, hơi tức giận vì ý trong lời của Lương Lễ. Ai chẳng biết ý nghĩa gia tộc chống lưng chứ, cần gì phải thẳng ra như vậy? “ thấy mình quản quá nhiều à?”

      “Kẻ yếu có quyền lên tiếng” Lương Lễ bình thản đáp trả, kèm theo là cây đinh băng trong suốt bất ngờ phóng tới.

      Khúc Quyến Sí đương nhiên phải kẻ yếu, chẳng qua ta quá lười nhác muốn đếm xỉa tới mà thôi. Bằng sao ta có thể đứng trong hàng ngũ Thất Tịch chứ.

      Thấy đinh băng lao đến, nhích vai né tránh. Khúc Quyến Sí nghi hoặc, Đại thiếu gia La Sinh Nhược Lương Lễ nổi tiếng là thiên tài trẻ tuổi mạnh nhất gia tộc La Sinh Nhược, cũng nổi danh là keo kiệt. Bình thường chế tạo cây đinh băng chẳng đáng bao nhiêu, nhưng chỉ cần là tiền, xu Lương Lễ cũng tuyệt đối lãng phí.

      tại ta…

      Khúc Quyến Sí nào biết rằng cái tên Lương Lễ em này bị châm thuốc nổ. tại ta chỉ muốn đánh chết cái thằng ôn dịch xấu xa dám bỏ bùa em . Mệ nó chứ, mấy cây đinh băng này tính là gì!!!

      loạt đinh băng trong suốt xuất kẹp giữa các ngón tay chuẩn bị tấn công tiếp đột nhiên bị bàn tay trắng nõn chặn lại. Du Niệm dịu dàng mà nghiêm túc nhìn trai, mang theo dáng vẻ kiên trì che chở: “Kìa !”

      Lương Lễ thấy Du Niệm bảo vệ Khúc Quyến Sí như vậy, đáy mắt nổi lên tầng tầng kích động, con ngươi càng thêm u ám.

      “Cậu ta kém hơn Đan Khương Hằng. Còn rất lười, nuôi nổi em đâu” Lương Lễ điều chỉnh thanh, hề lộ ra chút phập phồng nào nhưng Du Niệm vẫn nhận ra vui.

      “Ớ!” Trán Khúc Quyến Sí ba vạch đen. Cái gì mà lười nuôi nổi Du Niệm hả? Tuy lười nhưng biết sáng tạo chứ bộ!

      Đừng là nuôi, có thể kiếm cả đống tiền để Du Niệm vung tiền như rác, nhàn tản cả đời luôn đấy nhé! Còn nữa, mắc mớ gì so sánh với Đan Khương Hằng, trước kia sao, nhưng bây giờ lại thấy cực kì khó chịu.

      Thất Tịch của học viện Boutis có năm nam hai nữ, trong đó Đan Khương Hằng đứng đầu, đứng cuối cùng là Khúc Quyến Sí.

      đúng là, ừ …hơi chênh lệch tí…

      Lương Lễ thích chí đả kích cái tên vọng tưởng mê hoặc em mình, còn chưa bỏ tức tiếp tục chê bai: “Cậu ta thông qua kiểm tra có tư cách trở thành người nhà La Sinh Nhược. Hơn nữa, cậu ta còn yếu như thế, bảo vệ em được.”

      “Này…” Dù có đến chuyện cưới gả chăng nữa phải trở thành thành viên gia tộc La Sinh Nhược, mà là Du Niệm trở thành người nhà họ Khúc bọn họ. Còn nữa, nào có kém như vậy chứ.

      “Tiểu Niệm còn , hiểu được lòng người hiểm ác, con sâu gạo này chỉ biết gặm nhấm gia sản, chẳng có nghề ngỗng gì đàng hoàng. Thân là con trai Luật Pháp Tước mà địa vị còn thấp hơn cả Thánh Tử nhạc. Quá kém, Tiểu Niệm phải nhớ cho kĩ, tìm đàn ông nhất định phải tìm người biết kiếm tiền, biết giữ tiền, có thực lực, uy vọng, khiến người khác dám mạo phạm!”

      Lương Lễ thèm nể mặt chỉ Khúc Quyến Sí, cố ý nhấn mạnh từng chữ đâm thẳng vào lòng đối phương, giọng vui sướng thoả mãn, khác hẳn lời đồn.

      “…” câm nín

      ra hy vọng Du Niệm cũng tìm kẻ tham tiền giống đúng ? Thế giới này có La Sinh Nhược Lương Lễ thứ hai sao? Ai có thể vừa kiếm tiền vừa giữ tiền giỏi hơn ta chứ? Chỉ cần thốt ra ba từ La Sinh Nhược, có mấy ai dám chống đối? Huống hồ Lương Lễ còn được xưng là cỗ máy giết người hoàn mỹ nhất gia tộc La Sinh Nhược.

      cả à”

      Du Niệm vô lực đỡ trán, nắm chặt tay Lương Lễ ngăn cản tiếp tục tự sướng, đề nghị: “Chúng ta về nhà ?”

      Thấy Du Niệm nghe lời đá văng Khúc Quyến Sí, Lương Lễ vui vẻ ra mặt, mắt sáng như sao, khoé miệng nâng lên độ cong hiếm hoi, bất kì ai cũng có thể miêu tả được khoái chí của .

      “Được” ngừng chút rồi nhìn sang Khúc Quyến Sí: “Cậu làm tôi tốn đống nước miếng với mấy cây đinh băng, năm triệu, xin mời quẹt thẻ ngay lập tức, nếu xuống địa ngục” xong, Lương Lễ lấy từ trong túi áo ra chiếc POS loại , mắt lạnh nhìn Khúc Quyến Sí, tựa như khẳng định lời đe doạ của mình.

      *Point of Sale : loại máy cà thẻ ATM.

      Hừ! Cho chừa, ai bảo cậu dám mơ tưởng vấy bẩn Tiểu Niệm nhà chúng tôi. gài bẫy cậu, gọi là La Sinh Nhược Lương Lễ.

      Khúc Quyến Sí bất đắc dĩ lấy tấm thẻ vàng ra, hề đau lòng bấm vài con số, sau đó ném hai vật hình tròn như đồng xu cho Du Niệm.

      Du Niệm giơ tay bắt lấy, là hai huy chương đặc chế sáng bóng, chạm khắc tinh xảo, cổ xưa tựa như cất giấu bí mật trọng đại nào đó…Ngôi sao sáu cánh, biểu tượng cho vinh dự và quyền lực tại học viện Boutis .

      cái của Cố Dịch Hiên, cái của tôi. phải muốn nó ư?” Khúc Quyến Sí đút hai tay vào túi quần, lười biếng hếch cằm liếc xéo Lương Lễ rồi xoay người rời .

      Đồ cuồng em chết tiệt! Sao trước đây phát ra La Sinh Nhược Lương Lễ là cái đồ bám đuôi em chứ? Sao ta em trai ? Khốn kiếp!

      Tóm lại, trận PK đầu tiên giữa Khúc báo con và Lương Lễ cuồng em : Khúc báo con thất bại thảm hại.
      Chris thích bài này.

    2. Tiểu Thư Họ Phạm

      Tiểu Thư Họ Phạm Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      70
      Chương 30: Gia chủ đánh tới cửa

      Con ngươi Lương Lễ co rụt nhìn hai chiếc huy hiệu trong tay em . Nếu Du Niệm nhạy cảm, ắt hẳn bỏ qua biến hoá chớp nhoáng này.

      Người ta thường đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, chỉ cần bạn suy nghĩ chuyện gì nó biểu cảm xúc nội tâm chân nhất, cũng như bộc lộ bản chất con người.

      Theo khoa học chứng minh, con ngươi giãn to nếu nhìn ra xa và thu khi nhìn gần. Còn tâm lý học cho rằng, khi cảm xúc con người quá mãnh liệt, tròng đen của họ thay đổi theo từng phản ứng. Mà giờ phút này, ràng Lương Lễ thuộc tình huống sau.

      Du Niệm nghiêng đầu với Lương Lễ: “Hai ngôi sao sáu cánh này có vấn đề gì hả ?”

      Ánh mắt Lương Lễ chất chứa sương mù hỗn tạp: “Vì sao cậu ta lại cho em cái này?”

      “Em với ấy là em muốn” Du Niệm hồn nhiên đáp.

      “Lý do?” Lương Lễ bắt lấy hai chiếc huy hiệu trong tay , sát khí nổi lên vùn vụt như thể muốn bóp nát chúng.

      Trong lòng Du Niệm hơi tò mò, với tay cướp lại: “Chẳng phải huy hiệu này tượng trưng cho vinh dự à?” Du Niệm cất vào túi “Nếu em chiếm hết bảy cái những vết nhơ trước kia được xoá bỏ."

      Lương Lễ kéo Du Niệm chui vào trong xe, ra lệnh cho tài xế: “Ra ngoài.”

      “Dạ!” thành viên gia tộc La Sinh Nhược phải lấy mệnh lệnh của chủ nhân mà sống, ông ta lập tức xuống xe.

      Du Niệm là có lòng hiếu kì mạnh mẽ gần như biến thái. Nếu tương lai mà có tận thế hay cương thi kiểu gì nàng cũng tha về con, mổ xẻ nó ra xem người ngoài hành tinh và người trái đất khác gì nhau. Thậm chí nàng trưng bày cả não lẫn nội tạng vào bảo tàng cũng chưa biết chừng.

      Bởi vậy, nếu Lương Lễ muốn cảnh cáo Du Niệm cái gì đừng có mà mờ mờ ám ám, bằng chỉ có thể bạn Lương Lễ à, bạn muốn có bao nhiêu bi kịch đây.

      cả?”

      “Trả hết , bảy ngôi sao sáu cánh thể ở trong tay em” Lương Lễ trịnh trọng khuyên nhủ, quan sát thái độ của Du Niệm.

      “Có thể cho em biết nguyên nhân ?” Du Niệm vẫn mỉm cười yếu ớt, để cho người ta nhìn ra biến hoá tâm trạng.

      Công quốc Rebis, Thập Tam tước, con nhà La Sinh Nhược và đặc quyền ưu tiên. Thế giới này nhiều bí mật, làm sao bây giờ, trí tò mò của bị khơi gợi rồi.

      Khuyên can thành, còn làm dấy lên hiếu kỳ cho người ta. Lương Lễ à, thảm rồi.

      Hồi lâu sau, thở dài, đặt tay lên đầu Du Niệm trấn an: “Chuyện này em đừng bận tâm. cả bảo vệ em.”

      chưa bao giờ quên quy tắc thứ nhất của gia tộc La Sinh Nhược, để Du Niệm bị thương tổn cho dù có trở thành kẻ địch của toàn thế giới chăng nữa.

      Du Niệm giật mình, bảo vệ sao? Hoá ra bí mật này liên quan đến an toàn của . Hừm! Kết hợp với đoạn đối thoại của Đan Khương Hằng và Đan Vận Hi xuất của “Nó” phụ thuộc vào .

      Ừm…đối thủ là Thập Tam tước - đại diện của Rebis à? lẽ trai định mình chống lại cả quốc gia sao? Bây giờ mà vỗ tay khen thú vị, biết có bị người ta đánh nữa?

      Chắc là chưa có ai muốn chết sớm đâu nhỉ?

      Thấy trai mím môi im lặng, Du Niệm tự hiểu gật đầu. Bí mật gì đó, tự mình tìm tòi kích thích hơn. Bảy ngôi sao sáu cánh được phép ở tay sao? Du Niệm búng ngón tay, quá tốt, gợi ý đầu tiên có. nhất định phải thu hết về để xem thử có bao nhiêu phản ứng dây chuyền xảy ra.

      Biết núi có hổ mà vẫn lên chính là phong cách của Du Niệm. phải dũng cảm mà đây là ác thú khiến người ta giận sôi gan.

      Quãng đường ba mươi phút nhanh chóng kết thúc. Vừa xuống xe, hai em đều kinh ngạc nhìn trời, biết hôm nay ngày gì mà Nhị thiếu gia La Sinh Nhược Lương Hàn chịu chui ra khỏi cái ổ của ta, qua lại trước cổng trông ngóng Du Niệm.

      “Ây cha! Tiểu Niệm về!”

      Trong bốn đứa con Lương Hàn có khuôn mặt giống Tề Úy Lam nhất, cặp mắt đào hoa, ngũ quan ưu nhã quyến rũ, thanh cũng trầm thấp hấp dẫn. Mỗi khi cất giọng đều tiết ra loại hormone kích thích người khác giới. Hoàn toàn phù hợp với danh hiệu playboy hơn cả Đoan Mộc Hoặc.

      Có điều, chàng này lại là trạch nam cuồng máy tính!

      Tóm lại, chỉ có thể nhà La Sinh Nhược này chẳng đào ra được kẻ nào bình thường cả. mặt lạnh tham tiền, trạch nam nghiện máy tính, tiểu shota biến thái mê tra tấn…

      hai!” Du Niệm ôm chầm trai.

      Lương Hàn ngơ ngẩn sau đó nhe răng cười to, mười phần hương vị nắng ấm. Lại cố tình biến thành dụ dỗ: “Tiểu Niệm này, dạo phố với hai được ?”

      Du Niệm nhướng mày, quét mắt nhìn chiếc xe đậu gần đó. Biểu tượng in xe là của Luật Pháp Tước trong Thập Tam Tước.

      Nghĩ tới người đàn ông trung niên giao điện thoại hồi trưa, khoé miệng Du Niệm nhếch lên, muốn can thiệp vào trò chơi đương của sao?

      Hừm…chuyện này được đâu, ghét nhất là gián đoạn nửa chừng.

      Trước khi đến đây, trò chơi của bị cắt ngang lần nhưng bởi vì người phá đám là Ly Nhi nên Du Niệm đành buồn bực có chỗ giải toả. Lần này lại là Thập Tam Tước.

      Du Niệm từ chối: “Xin lỗi hai, em hơi mệt, muốn ngủ chút…”

      Biểu tình Lương Hàn cứng đờ: “Ơ… vậy sao… haha, Tiểu Niệm à, lúc nãy Đường Diệm với là muốn dẫn em tới tầng hầm chuyến. thôi, thôi, chúng ta xem thử thằng nhóc Đường Diệm muốn làm cái quỷ gì, xong rồi về ngủ nhé?”

      Tầng hầm ở bên cạnh nhà chính, chắc con bé chạm mặt mấy người đó đâu nhỉ…

      Du Niệm nhìn chằm chằm Lương Hàn, đôi mắt dịu dàng thấu triệt. Lương Hàn bị nhìn như vậy, cười gượng, sờ mũi lại biết mượn cớ gì tiếp theo.

      Lương Lễ để ý đến Lương Hàn với Du Niệm: “Cùng nhau vào !”

      !” Lương Hàn lắc đầu, Luật Pháp Tước ở bên trong đó …

      là chỗ dựa cho con bé” Lương Lễ kiêu ngạo thẳng, để lại bóng lưng cao lớn, cứng cáp vững chãi.

      Lương Hàn thấy hai người bình tĩnh như vậy gấp gáp cào tóc rồi vội vàng chạy theo. Loại chuyện này đâu phải muốn bảo vệ là bảo vệ, loại mặt lạnh tiền như trừ tiền ra biết cái gì!

      được, quả nhiên mấy vụ quân sư tình cảm cho em phải để cho La Sinh Nhược Lương Hàn làm mới đúng! Mặt lạnh mê tiền mau cút xéo!
      Chris thích bài này.

    3. Tiểu Thư Họ Phạm

      Tiểu Thư Họ Phạm Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      70
      Chương 31: Giết cũng sao

      Tại nhà họ Khúc.

      Trong trang viên rộng lớn, từng nhóm cảnh vệ vác súng vai, nghiêm trang canh gác.

      Đây là biệt thự của gia tộc Luật Pháp Tước - trong mười ba Tước sĩ có địa vị tối cao. Bọn họ nắm trong tay các toà án, quan toà và luật sư hiển nhiên thuộc loại cần ưu tiên bảo vệ.

      Khúc Quyến Sí vào phòng khách, cảm giác là lạ, ngừng chân quét mắt xung quanh thấy bóng người. Con ngươi sắc bén loé lên ánh sáng lạnh.

      “Thiếu gia về rồi ạ!” Khúc quản gia vừa thấy Khúc Quyến Sí đứng đó vội vàng chạy tới, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. biết tại sao chỉ cần nhìn thấy thiếu gia là ông thể tỉnh táo nổi. Ngay cả chủ nhân cũng nhắm mắt làm lơ, nhiều chuyện bằng bớt chuyện.

      “Cha tôi đâu?” Khúc Quyến Sí xoay người nhìn quản gia thấp thỏm cúi đầu.

      Khúc quản gia run bắn, luồng gió lạnh lướt qua cổ: “Ông chủ, ngài ấy… xử lí việc gấp rồi ạ.”

      Sau khi biết chuyện tam tiểu thư nhà La Sinh Nhược kết giao với thiếu gia nhà bọn họ, ông chủ liền trầm bỏ , đây còn phải là chuyện gấp hay sao?

      Khúc Quyến Sí nheo mắt: “Chuyện gấp? Là công hay tư? Có liên quan đến tôi ?”

      Lúc này, sống lưng của quản gia ướt nhẹp mồ hôi, nghĩ thầm, thiếu gia nhà bọn họ đúng như lời Tổng tước , đáng nhẽ phải sinh ra trong nhà Chấp Pháp Tước mới đúng. cần gì hết, chỉ cần đứng trước mặt phạm nhân hai giây, phạm nhân đó lập tức ngoan ngoãn khai cung. giống với nho nhã của Luật Pháp Tước tí nào.

      “Hửm?” nâng cao giọng mũi, quản gia suýt chút nữa quỳ rạp xuống, dám che giấu, ngọn nguồn.

      Khúc Quyến Sí chỉ cảm thấy đầu mình bốc khói nồng nặc, tâm tình của khiến áp suất xung quanh trở nên lạnh băng.

      “Xen vào chuyện người khác!” lạnh lùng bỏ lại câu, Khúc Quyến Sí chạy ào ra cửa.

      ***

      Du Niệm và Lương Lễ vừa bước vào căn nhà đầy hương vị lịch sử cùng máu tanh nồng đậm tiếng chuyện trong phòng khách chợt im bặt, tất cả mọi ánh mắt đều chuyển hướng về phía bọn họ.

      Lần đầu tiên Du Niệm nhìn thấy cha của Khúc Quyến Sí, Luật Pháp Tước trong lời đồn. Tóc đen được chải chuốt cẩn thận, bộ đồ vest sang trọng cùng màu. Ngũ quan cương nghị, giống Khúc Quyến Sí đến sáu phần. sống mũi là chiếc kính màu vàng, vẫn giữ được vẻ nho nhã thời niên thiếu. Toàn thân ông ta toát lên vẻ ổn trọng, khôn khéo của luật sư.

      Trong lúc Du Niệm đánh giá Khúc Duệ Hiền ông ta cũng nghiền ngẫm hẹn hò với thằng nhóc lười nhà mình. bé này có đôi mắt hoa đào đặc trưng của gia tộc La Sinh Nhược xinh đẹp hấp dẫn hơn hẳn đám người ở đây, nhưng ngoại trừ đôi mắt ấy ra ngũ quan chỉ có thể gọi là thanh tú.

      biết trí nhớ của ông có bị lão hóa hay mà ông lại cho rằng La Sinh Nhược Du Niệm bây giờ đẹp hơn trước kia rất nhiều. Vài tháng trước, Du Niệm được xem là người thừa kế số gen “vượt trội” của nhà La Sinh Nhược, bất kể bề ngoài hay tư chất đều là dơ bẩn, tại con bé lại cho ông cảm giác chim sẻ biến thành phượng hoàng.

      Điển Trị thấy Du Niệm tiến vào chân mày hơi nhíu, con ngươi lợi hại quét qua Lương Lễ và Lương Hàn, người trước thèm quan tâm, người sau giả bộ liếc ngang liếc dọc, nhìn trời.

      “Tiểu Niệm, sao con lại…”

      Tề Uý Lam nhăn nhó, người luôn luôn con như bà lúc này hơi nóng nảy, vì đề tài bọn họ có liên quan đến con bé.

      “Chào buổi chiều ba mẹ, à còn cả ngài Luật Pháp Tước nữa” Du Niệm bình thản cúi người chào hỏi, những mềm mại tao nhã cao quý, mà mỗi động tác vô cùng chuẩn mực, hấp dẫn khó có thể dời mắt.

      Tề Úy Lam muốn gì đó bị Điển Trị kềm lại, khuôn mặt tuấn nghị gật đầu với Du Niệm, chậm rãi cất giọng: “Tiểu Niệm, con có quan hệ gì với Khúc thiếu gia?” Con ông trưởng thành, giỏi giang hiểu chuyện, sao vẫn dây dưa với đám nhóc nhà Thập Tam Tước kia vậy.

      Đầu tiên là Đan Khương Hằng, bây giờ là Khúc Quyến Sí, còn làm cho Khúc Hiền Duệ đích thân tìm tới cửa nữa chứ. Ha ha, Du Niệm nhà ông là càng ngày càng giống người nhà La Sinh Nhược mà.

      “Là người ạ” Du Niệm mỉm cười trả lời, chuyện này chẳng có gì phải giấu giếm cả. con nhà La Sinh Nhược với con trai của trong Thập Tam Tước nhau có gì là sai.

      Tuy gia tộc La Sinh Nhược có đặc quyền, được mọi người thừa nhận, nhưng bọn họ là sát thủ, là góc tối, là tội phạm. Mà Thập Tam Tước thuộc phe chính nghĩa, vì dân phục vụ nhằm đảm bảo an toàn, công bằng cho dân chúng. Điều đó có nghĩa, gia tộc La Sinh Nhược chính là kẻ địch của Thập Tam Tước, thể nào chung sống hoà bình được.

      Được rồi, đây chỉ là lý do công khai mà thôi. ra, hai bên được phép đến với nhau là vì truyền thuyết giấu đằng sau thân phận con nhà La Sinh Nhược…Con nhà bọn họ là chìa khoá mở ra bí mật, cho nên tại thời điểm mấu chốt này Thập Tam Tước nhất định để bất kì biến số gì xảy ra.

      sao?”

      Khúc Duệ Hiền nâng kính, nhìn Du Niệm: “Thế hai đứa chia tay ” nhà họ Khúc bọn họ có năng lực nuốt trôi khối thịt béo La Sinh Nhược Du Niệm này đâu, huống chi đằng sau còn có kho báu bị cả thế giới nhăm nhe.

      Du Niệm nhìn Khúc Duệ Hiền, ràng có chút biến hoá nào mà lại khiến người ta lạnh lẽo tới tận óc: “Tôi ghét nhất những kẻ muốn chia rẽ tôi với bạn trai.”

      Khoé miệng Du Niệm nhếch lên nụ cười sâu xa: “Ba, vì bảo vệ lợi ích bản thân, dù ai đặt hàng con giết ông ta cũng sao chứ ạ?”

      lá bài mỏng manh chợt xuất giữa ngón tay loé lên ánh sáng quỷ dị. Kẻ nào muốn cản trở trò chơi của đều phải chuẩn bị tinh thần gặp mặt thượng đế.

      “!” trừ Lương Lễ mặt liệt ra, tất cả mọi người đều bị câu hỏi của hù doạ.

      Du Niệm à, có thể hống hách, có thể phách lối thêm chút nữa được ? Dù nhà có đặc quyền đó, nhưng vẫn sống lãnh địa của người ta mà! có cần quang minh chính đại quăng cú sốc cho chúng tôi thế hả?

      Trời ơi là trời, còn muốn giết trong những vị lãnh đạo cao cấp nữa cơ á! muốn bọn tôi lên cơn đau tim chết ngất đấy à?

      “Ừ” Khiến người ta câm nín hơn là Lương Lễ lại gật đầu đồng ý. Vãi đạn, Lương Lễ à, còn dám ừ nữa hả?!!!

      Khúc Quyến Sí vừa chạy đến trước cửa bị hai em nhà này hù suýt trượt chân. Mệ nó chứ, quá siêu cấp kiêu ngạo rồi!

    4. Tiểu Thư Họ Phạm

      Tiểu Thư Họ Phạm Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      70
      Chương 32: Kẻ phá đám nên chết

      “Ha ha, tôi có nên khen hổ danh ‘Điện hạ’ nhà La Sinh Nhược nhỉ?” Khúc Duệ Hiền ngẩn người, sau đó cúi đầu nở nụ cười trầm thấp, ánh mắt dưới thấu kính giống Khúc Quyến Sí như đúc, vừa hứng thú vừa thưởng thức lại thêm mấy phần ý phức tạp.

      Hai từ ‘Điện hạ’ có vẻ như là xưng hô cấm kị khiến cho bàn tay Tề Uý Lam trở nên lạnh lẽo, níu chặt Du Niệm.

      Tâm lý học giải thích rằng, nếu người quá sợ hãi, máu đồn về tim theo bản năng, bảo vệ bộ phận quan trọng nhất của cơ thể. Bởi vậy, nơi mất máu đầu tiên chính là tay chân.

      Tề Uý Lam là con dâu nhà La Sinh Nhược, sao có thể là người bình thường, hai tay nhiễm máu tanh. Chuyện gì có thể làm bà sợ hãi như vậy?

      Du Niệm ôm Tề Uý Lam an ủi, ý cười vẫn môi, lá bài nhảy múa đầu ngón tay. khẳng định, tất cả mọi chuyện, bao gồm ‘Nó’ trong miệng bọn họ, cả huy hiệu ngôi sao sáu cánh đều liên quan tới . mưu khổng lồ nào đó chậm rãi hoạt động. Điểm mấu chốt là phải động đến cơ quan phát nổ, giải mở toàn bộ bí mật đen tối này.

      Có lẽ chỉ cần “Ầm” tiếng, toàn bộ thế giới bị chôn vùi dưới lòng đất.

      Nhưng mà…

      Du Niệm nghiêng đầu tự hỏi, mấy chuyện này xuất là vì La Sinh Nhược Du Niệm hay là Lam Ảnh? Ừm…vấn đề này đáng để suy nghĩ. Nếu nguyên nhân đến từ La Sinh Nhược Du Niệm vậy phải nhọc lòng lo lắng cho gia tộc La Sinh Nhược chút. Còn nếu vì Lam Ảnh có lẽ Ly Nhi đón tới trước khi thế giới này biến thành vô số mảnh vụn.

      Nếu có người đọc được suy nghĩ khủng bố này của Du Niệm, ắt hẳn sắc mặt của họ vặn vẹo khó coi hơn cả gặp quỷ.

      “Chắc các người xác định được công chúa điện hạ là vị nào rồi chứ?” ánh mắt Khúc Duệ Hiền đảo vòng, chỉ trừ Du Niệm.

      Bàn tay lạnh lẽo của Tề Uý Lam càng thêm cứng ngắc, gương mặt xinh đẹp trẻ tuổi lên biểu cảm bi thương, thống khổ khó nén: “, tôi để cho con của tôi…”

      “Lam nhi!” Điển Trì nặng nề cảnh cáo.

      Hốc mắt Tề Uý Lam đỏ bừng dám nhìn thẳng Du Niệm. Tại sao lại như vậy? Nếu biết sớm, chắc chắn bà sinh hai đứa con tội nghiệp của bà ra. Chỉ cần có con , ‘Nó’ thể khởi động. Nếu như vậy, bà thà chấp nhận…chấp nhận Du Niệm vẫn giống như trước đây, đừng trở nên tài giỏi ưu tú như bây giờ, theo cái quỹ đạo chết tiệt kia.

      “Mấy người đều biết tương lai của La Sinh Nhược Du Niệm như thế nào, ai có thể kéo bé ra khỏi con đường này hết. Tôi cho các người biết chuyện đó là bởi vì đầu các người còn treo dòng họ La Sinh Nhược. Tóm lại, chuyện giữa A Sí và Du Niệm phải chấm dứt ngay lập tức. Tôi nghĩ các người gánh nổi hậu quả nếu dám gây trở ngại ‘Nó’. Mà tôi cũng thoát khỏi.”

      “Ông gì vậy, còn rất lâu ‘Nó’ mới đến, chẳng lẽ con tôi thể làm gì mình thích, thể có những kí ức vui vẻ hay sao?” Tề Uý Lam giận run người, nếu phải Du Niệm nắm tay bà, tay khác bị Lương Hàn nhanh nhẹn kéo lại. Tề Uý Lam nhất định nhào lên chém chết cái tên khốn kiếp trước mặt.

      Con mới bắt đầu thân thiết với bà, vừa hưởng thụ lợi ích của gia tộc. Cho dù con bé dây dưa với người nhà Thập Tam Tước sao. Du Niệm là đứa bé ngoan ngoãn xuất chúng, nó xứng đôi với bất kì người nào.

      Tên khốn chết tiệt này dựa vào đâu mà dám đứng đây phun nước miếng cầu Du Niệm rời khỏi Khúc Quyến Sí chứ? Có bản lĩnh về với con trai ông đấy?

      “Vui vẻ càng nhiều, tương lai càng đau khổ. Cho dù các người quan tâm, nhưng A Sí là con trai duy nhất của tôi, tôi hy vọng thằng bé có bất kì quan hệ gì với Du Niệm ở thời điểm mẫn cảm này. Tôi nghĩ, đều là cha mẹ, các người có thể cảm thông cho…” thanh im bặt. Mắt kính của Khúc Duệ Hiền hơi lệch xuống, tròng mắt trừng lớn, vài sợi tóc nhàng đáp mặt đất.

      Điển Trị, Tề Uý Lam, Lương Hàn cũng bị bất ngờ. Lương Lễ hề thay đổi cảm xúc nhưng con ngươi lại hơi động đậy bán đứng rung động và kinh ngạc của .

      Giờ phút này Khúc Duệ Hiền ngồi sofa, hai bên gò má, cổ, hông là sáu lá bài cắm chặt vào lớp da cừu phủ ghế. Chúng sắc bén như lưỡi dao, sát khí và hàn khí vô cùng đậm đặc, chỉ cần ông ta dám nhúc nhích chút bị lá bài cắt vào động mạch chủ, rồi mất máu đến chết.

      Du Niệm lại kẹp lá Q bích đặc chế giữa hai ngón tay, che khuất nửa mặt, lộ ra đôi mắt ma quái: “Tôi , tôi ghét nhất người xía vào chuyện riêng của tôi. À, thêm câu nữa, tôi cũng ghét luôn những kẻ có vọng tưởng khống chế tôi, dám vạch sẵn tương lai của tôi. Nếu chúng dám xuất , tôi khiến chúng chết thê thảm.”

      “Tiểu Niệm, được lung tung!” Điển Trị khẽ quát, khoé mắt co giật nhìn Khúc Duệ Hiền.

      Tuy trong lòng mọi người đều hiểu kế sinh nhai của nhà La Sinh Nhược là gì, nhưng mỗi thế hệ Luật Pháp Tước đều thay đổi và định ra luật lệ mới cho nhà họ. Hơn nữa, chỉ cần bất kì ai trong gia tộc để lại chứng cứ giết người nhà họ Khúc hai lập tức lời tống cả nhà vào ngục.

      Vậy mới , trò chuyện với bất kì Tước sĩ nào cũng thể buông lỏng cảnh giác, huống chi người này cũng khó đối phó như Đan Bân Vũ.

      “Con chỉ ” Du Niệm thả lá bài xuống, ánh mắt kiên định: “Toàn bộ những kẻ dám đụng đến giới hạn của con đều xuống địa ngục bằng các loại tra tấn, bất kể kẻ đó là ai.”

      Du Niệm vốn ghét quanh co lòng vòng, ví như đám đàn ông dây dưa trước kia.

      thích Khúc Quyến Sí à?” giọng bình tĩnh của Khúc Duệ Hiền vững vàng cất lên, phá vỡ đông cứng trong căn phòng.

      Trong suy nghĩ của bọn họ, Du Niệm rất thích Khúc Quyến Sí, ấy có thể vì cậu ta mà bất chấp hết thảy, cương quyết nhượng bộ, thậm chí là uy hiếp Luật Pháp Tước.

      Chàng trai đứng bên ngoài cửa vừa nghe câu hỏi của cha mình liền căng thẳng siết chặt lòng bàn tay, để lại những vết ướt mồ hôi nắm cửa.

      Du Niệm mỉm cười dịu dàng rạng rỡ: “Đương nhiên, tôi rất thích Khúc Quyến Sí!”

      Nếu thích, sao lại chơi cùng ta...
      LoverainbowtqChris thích bài này.

    5. Tiểu Thư Họ Phạm

      Tiểu Thư Họ Phạm Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      70
      Chương 33: Mạnh

      Đối mặt với càn quấy của Du Niệm, Khúc Duệ Hiền thua cuộc vác mặt thối bỏ về. Tốn công chuyến chẳng những thành công còn bị phản hiệu quả.

      Đọc dòng tin nhắn “Ngày mai tới sớm” của Khúc Quyến Sí, khoé miệng Du Niệm vểnh cao, đôi mắt lưu ly phát sáng. Cho dù đám người Điển Trị quen thuộc với thay đổi của cũng tránh khỏi kinh ngạc.

      “Tiểu Niệm, điện thoại của em…” Lương Hàn cười tủm tỉm choàng vai Du Niệm định nhìn lén. thầm nghĩ có gì trong đó mà làm cho em vui vẻ đến vậy.

      Du Niệm cũng ngượng ngùng đưa tới trước mặt Lương Hàn, “ Sí tặng em đó, là điện thoại đôi” huơ điện thoại khoe khoang.

      Tâm trạng tốt, có nghĩa những người khác cũng vậy. Điển Trị ho khan tiếng, chỉ ghế đối diện: “Tiểu Niệm ngồi .”

      Du Niệm cất di động tới. Tề Uý Lam ngồi bên cạnh , Lương Lễ và Lương Hàn cũng có ý định tránh mặt.

      Lương Hàn đặt mông xuống chỗ còn lại, định ôm em chợt nổi da gà. Lương Hàn ngó qua ngó lại, phát ánh mắt lạnh lùng vô cảm và bàn tay vuốt đinh băng của cả rụt cổ, nhụt chí đáng thương lăn sang bên.

      “Có chuyện gì vậy ạ?” Du Niệm thừa biết vừa rồi mọi người đến bí mật động trời nào đó. Bực mình là chỉ có mình mù tịt.

      “Tiểu Niệm, quan hệ giữa con và Khúc Quyến Sí…sao con lại hẹn hò với cậu ta? phải con thích Đan Khương Hằng à?” Điển Trị rối rắm.

      Lúc trước Du Niệm chỉ vì câu lơ đãng của Đan Khương Hằng mà liều mạng hái bông hoa, khiến bọn họ cực kì phản cảm. Con bé có thể moi hết tim gan cho người ngoài thế mà chưa từng thể chút quan tâm nào cho người nhà.

      Đúng vậy, đây chính là trong những lí do ông nội của Du Niệm trở về Công Quốc Rebis ngay trong đêm nhằm xoá sổ ta ra khỏi dòng họ. Du Niệm phá vỡ gia quy cách nghiêm trọng.

      “Trước đây thích, tại con thích nữa” Du Niệm thản nhiên trả lời, nghĩ đến La Sinh Nhược Du Niệm biến thành hạt bụi, hề cảm thấy tội lỗi.

      La Sinh Nhược Du Niệm chính chủ vứt bỏ cái nhà này, Lam Ảnh thừa cơ bắt lấy, thay thế cuộc đời ta có gì là sai? Ít nhất vào giờ khắc này, Tề Uý Lam và Điển Trị đều rất hài lòng vì có đứa con tài hoa như .

      Được rồi, thừa nhận là do quá ưu tú cho nên mới dẫn đến cái đống mưu quỷ kế khiến mọi người lo lắng.

      Du Niệm điềm tĩnh đến mức ai hoài nghi lời của hay giả, tuy nhiên bọn họ vẫn thể thả lỏng tâm trạng.

      Buồn cười là, bây giờ bọn họ lại hi vọng Du Niệm vẫn thích Đan Khương Hằng. Bởi vì Đan Khương Hằng đủ lý trí từ chối con bé.

      Mà cho dù có đón nhận sao. Họ nên mô tả Đan Khương Hằng như thế nào đây? Công nhận thằng nhóc đó cái gì cũng tốt, ngoại trừ…hơi quá đẹp trai, thoạt nhìn có vẻ ‘mong manh yếu đuối’ nhưng được cái là thằng bé rất có danh tiếng, nếu được cậu ta giúp đỡ tình hình có lẽ vẫn còn đường xoay chuyển.

      “Tiểu Niệm, ba mẹ cấm con hẹn hò nhưng con đừng luỵ tình nhé?” Tề Uý Lam kéo tay Du Niệm tận tình khuyên bảo.

      Du Niệm nghiêng đầu theo thói quen: “ được đâu mẹ, con toàn tâm toàn ý dùng hết sực lực hoàn thành mong muốn của ấy” tất nhiên bao gồm lên giường và chen ngang trò chơi gia đình của .

      Bạn trai cần thiết hơn bạn tình, nhưng gia đình quan trọng hơn đương. Tóm lại, trong tất cả các vị trí người nhà phải được ưu tiên hết thảy. Nếu bắt buộc phải lựa chọn, chắc chắn Du Niệm vì cao bỏ thấp. Thế nên, chỉ cần Điển Trị cầu chia tay, do dự đá văng Khúc Quyến Sí.

      Bạn trai hợp khẩu vị rất rất dễ tìm nhưng gia đình khác. Bởi vì gia đình có rất nhiều thành viên dính líu với nhau. Gia tộc La Sinh Nhược thuộc dạng hiếm có, trừ La Sinh Nhược Du Nhiên ai trong nhà này cũng thích.

      Hầu như mọi người đều bỏ qua con đường ngắn nhất để biết nguyên nhân và mục đích của Du Niệm, bằng cách thẳng thắng cầu hành động hoặc giải thích.

      “Tiểu Niệm!” Tề Uý Lam kinh hoảng, thể tin Du Niệm lại như vậy. Con bé đến mức độ này rồi sao? Nhưng Thập Tam Tước là tử địch nhà bọn họ mà. Bà phải làm gì bây giờ?

      “Mẹ, sao còn chưa ăn cơm? Con đói quá” giọng non nớt phá vỡ bầu khí ngột ngạt.

      Đường Diệm đút tay vào túi quần, tay che miệng ngáp, đầu tóc rối tung, khuôn mặt nhắn mũm mỉm. Đương nhiên, nếu bỏ qua khí tức u ám vây quanh đứa này hẳn là thiên sứ đơn thuần, đáng .

      Thấy cả nhà tụ họp đầy đủ trong phòng khách, cậu nhóc nghịch ngợm đảo mắt sang Du Niệm, cười ác ý: “Đại hội xét xử à? Chị ba lại gây chuyện đúng ? Haha…con mà.”

      “Đường Diệm! làm nhiệm vụ ngay” Lương Lễ lạnh lùng ra lệnh.

      “Em còn chưa ăn cơm mà. Với lại em còn người chưa thẩm vấn…được rồi, em …”

      Dưới ánh mắt cảnh cáo ‘Muốn ăn đinh hả?’ của cả, Đường Diệm tiền đồ giơ tay đầu hàng, chạy vù ra cửa sẵn tiện bóc lẹ trái táo bàn.

      “Ba mẹ, trai, mọi người đừng lo lắng về chuyện của con và A Sí” Du Niệm ủ ấm bàn tay lạnh băng của Tề Uý Lam, “Con dọn dẹp sạch vật cản đường.”

      “Du Niệm, những lời này chỉ có thể chém gió ở nhà, đừng trước mặt người ngoài” Nhớ lại cảnh lúc nãy Du Niệm làm căng với Khúc Duệ Hiền, Điển Trị đổ mồ hôi hột thay . Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, quả nhiên là con ông, ngầu ngây ngất. Ông khoái!!!

      “Con thích lòng vòng.”

      “Đây gọi là che giấu! Con biết có bao nhiêu kẻ nhăm nhe nhà chúng ta hả? Cho dù chúng ta có quyền lợi đặc biệt, à , thế giới này chỉ mỗi gia tộc La Sinh Nhược có đặc quyền. Mà những kẻ đó đều muốn dùng mưu quỷ kế để đạp đổ, giẫm nát gia tộc chúng ta dưới chân” Điển Trị nghiêm túc, gằn giọng tỉ mỉ phân tích cho đứa con ngốc của ông.

      Du Niệm ném lá bài cắm thẳng vào mặt bàn cẩm thạch màu đen quý giá: “Trước mặt người có thực lực mạnh mẽ, tất cả mọi mưu ma chước quỷ đều là trò hề đáng nhắc tới. Giỏi lắm cũng chỉ gọi là mánh khoé mà thôi” xưa nay khinh thường nhất là sử dụng mưu kế.
      ChrisLoverainbowtq thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :