1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình Thiên Hạ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yoolirm Park

      Yoolirm Park Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      56
      Lại có người vào rừng mơ bắt con tưởng bở

    2. annie196

      annie196 Active Member

      Bài viết:
      103
      Được thích:
      116
      Mụ này sao xứng gọi tiểu tam chứ. Lại 1 kẻ ngu ngốc muốn tìm chết rùi.
      Thanks editor nhiều. Dạo này năng suất quá.

    3. botihell

      botihell New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      4
      vất vả và khó nhọc cho kiêu vương

    4. Rum23

      Rum23 New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      19
      Mong mỏi từng ngày :yoyo57:

    5. Meohoangngungoc

      Meohoangngungoc Well-Known Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      1,342
      @: Dạo này bận quá các nàng ạ, tranh thủ lúc nào rảnh mình mới edit được. Lúc trước đọc bộ này giữa chừng thèm quá nên nhảy hố edit, nhảy rồi mới thấy: Tưởng sâu mà sâu tưởng.ahuhu


      CHƯƠNG 131


      Edit: Meohoangngungoc

      Phong ba ở Bá Di vừa mới lắng xuống, Kiêu vương nghĩ trước hết để cho Phi Yến dưỡng cho thân thể tốt lên chút, sau đó về Giang Nam dạo chơi ngắm cảnh cho khuây khỏa tâm tình, nhưng Phi Yến cũng mặn mà gì, trong lòng nàng lại mong ngóng có cơ hội để gặp Long Trân. Bụng của nàng chắc cũng lớn, tuy bên cạnh có phân phó hạ nhân coi chừng, nhưng Phi Yến vẫn luôn yên lòng, nghĩ đến lúc lâm bồn, nếu có nàng ở bên cạnh tốt rồi.

      Nhưng chưa kịp gặp gỡ cái bụng này, con thuyền lớn giương buồm đem theo cái bụng lớn khác tới trước cửa.

      Kiêu vương mặt mày trầm, đem tin tức tình báo ở Hoài Nam – giải thích nguyên do tỷ muội Nhạc Bình cùng An Khánh công chúa đến đây báo cho Phi Yến hay, Phi Yến nghe xong nửa ngày khép miệng lại được.

      Nhạc Bình xưa nay luôn hành quái đản, phóng đãng biết chừng mực, tuy việc này cũng lạ lẫm gì với giới quyền quý kinh thành, nhưng mà lần này quả là hơi rối.

      Phò mã gia Vương Ngọc Lãng tuân theo hoàng mệnh, hơn nửa năm trước lên đường ra biên thùy tòng quân. Nhạc Bình tuổi trẻ ngông cuồng, tha hồ ăn chơi kiêng dè gì, lại cùng hòa thượng tuấn tú ở kinh thành phát sinh chuyện cẩu thả.

      Nàng xưa nay thường chơi bời ngày đêm, lại thích uống rượu, nguyệt tín cũng vì vậy mà thường chuẩn, cho nên liên tục ba tháng nguyệt tín tới vẫn hề lo lắng, chỉ cảm thấy như vậy cũng đỡ phiền, có thể nhàng thoải mái mà vui chơi.

      Cho đến khi Khương lão Thái y ở thái y viện được vời đến kiểm tra sức khỏe cho công chúa, gương mặt nghiêm túc , hai ngón tay căng ra áp vào mạch tượng công chúa, mới phát ra tuy cùng trượng phu chia cách ước chừng hơn nửa năm nhưng công chúa cư nhiên mang thai được hơn hai tháng.

      Rốt cuột cũng là lão thái y kinh nghiệm đầy mình, chỉ trình bẩm công chúa cơ thể suy nhược, nên chú ý ăn uống điều độ, nghỉ ngơi đầy đủ. Sau đó liền bất động thanh sắc lui ra ngoài tìm người nghe ngóng, quả nhiên hay tin Phò mã gia xuất phủ được nửa năm, chưa hề quay về lén lụt vụng trộm cùng công chúa lần nào, lão cáo già sau khi chẩn mạch cho công chúa quay về liền “bệnh” nặng, hơi thở mong manh, qua vài ngày liền liệt giường, gởi công sớ xin thái y viện cho cáo lão hồi hương, về với quê cha đất tổ.

      Thái y viện lại phái tới thái y học việc, lần đầu chẩn mạch liền thấy khó hiểu, nhưng cũng biết Phò mã gia có ở trong phủ cho nên nghi ngờ mình bắt mạch đúng, thấp thỏm dám phán đại đành phải quay về hỏi xin ý kiến sư phó, nhưng người nọ nghe miêu tả mạch tượng xong cũng trợn tròn cặp mắt nửa ngày, sau đó cũng giải đáp theo kiểu trời dưới biển, cũng cho ra đáp án cụ thể nào.

      Tiểu hài tử trong lòng nhất thời khổ sở, mơ hồ cảm nhận được mình dính vào rắc rối nhưng biết ràng chuyện gì, trái lo phải nghĩ, đúng lúc công chúa lại gọi vào hỏi vì sao nguyệt của mình dạo này thấy đến, lại nơm nớp quay sang hỏi thị nữ của công chúa xem công chúa có dấu hiệu nôn mửa hay buồn ngủ gì . Thị nữ của công chúa cũng thuộc dạng thông minh nhanh nhẹn, vừa nghe thái y hỏi như vậy, trong lòng liền chấn động, cũng hiểu được ý tứ của thái y, liền kéo thái y cùng nàng trở về gặp công chúa.

      Tiểu thái y đó lại vừa nơm nớp vừa xem mạch tượng cho công chúa, sau đó vẻ mặt vô cùng đau khổ chúc mừng công chúa có thai, mà thai nhi cũng đại khái được bốn tháng có dư.

      Nhạc Bình công chúa tuy trước kia cũng thường xuyên nay chung mai chạ, nhưng đều có biện pháp tránh thai, biết làm sao lần này lại bị sơ sẩy, cư nhiên hoài thai nghiệt chủng. Lập tức im lặng gì, sai người hầu hạ thái y ăn cơm trưa.Nhân lúc đến nhà ăn liền có mấy người thị vệ tay chân cường tráng đem Thái y bắt lại, đem cột vào ghế, sau đó dùng giấy thấm ướt từng tầng đắp lên mặt, lên miệng, mũi. đầy khắc, cả người run rẩy rồi bao lâu nữa ngừng thở hẳn.

      Nhạc Bình thay quần áo phụ nhân dân thường, vụng trộm vào y quán danh tiếng, cũng được chẩn ra kết quả giống như tiểu Thái y – thai nhi hơi lớn, cũng bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để bỏ thai, tùy tiện phá bỏ dẫn đến hậu quả khôn lường.

      Nhạc Bình vô cùng ảo não, việc này nếu để cho có người biết mà dèm pha, rơi vào tai phụ hoàng chính mình cũng xong. Vì thế liền vụng trộm tiến cung, tìm Thẩm hoàng hậu thương lượng đối sách. Thẩm hoàng hậu nghe nữ nhi lắp bắp kể lể trình bày xong, tức giận đến nửa ngày cũng biết gì, sau đó lần đầu tiên từ lúc sinh ra - hung hăng cho nữ nhi bảo bối cưng chiều từ bé bạt tai, miệng mắng: “Ngươi làm ra loại chuyện hoang đường gì thế này, cả triều bá quan văn võ đều biết trượng phu của ngươi ở vạn dặm ngoài biên thùy, trong bụng ngươi lại hoài thai dã chủng của ai?”

      Nhạc Bình bị mẫu thân tát cái này cũng ngơ ngẩn theo, trong lòng biết tai họa gây ra này quá lớn, chỉ còn biết cầu xin mẫu thân nghĩ cách giúp.

      Thẩm hoàng hậu vừa tức giận vừa mắng nhiếc tiếc lời, nhưng sau khi phát tiết lửa giận xong cũng đành phải lo lắng nghĩ cách giúp nữ nhi thu dọn tàn cục. Thẩm hoàng hậu nghĩ tới nghĩ lui, liền nghĩ ra được điểm mấu chốt chính là để cho văn võ đại thần biết được tin tức của Nhạc Bình, lập tức tìm cái cớ hợp lý cho Nhạc Bình ra khỏi kinh thành. Để nàng ở bên ngoài hạ sinh nghiệt chủng xong, xử lý thỏa đáng rồi mới quay lại kinh thành.

      Chỉ là biết nên làm sao cho phải? Nếu là Lĩnh Nam, cái miệng của lão Tam kia biết giữ bí mật được bao lâu. Nếu là đưa đến nơi khác, có người thân để dựa vào cũng đáng lo. Lúc này Thẩm hoàng hậu liền nghĩ tới đứa con trai thứ hai của mình. Tuy rằng lão Nhị chính là loại mặt lạnh như băng, nhưng trắc phi kia nhìn ra chính là loại người ổn trọng, hành cũng vô cùng cẩn thận.

      Tuy nàng cùng thiếp thất của đứa con trai thứ hai này tiếp xúc nhiều lắm, nhưng cũng nhận ra Phi Yến giống như những phu nhân nữ quyến bình thường khác, chỉ là loại chỉ biết bôi son trát phấn mà còn rất sâu sắc khéo léo. Ngay lão Nhị cũng chính là đứa tính tình trầm ổn, Nhạc Bình đưa đến nơi đó, mình cũng yên tâm phần nào.

      Trong lòng thầm so sánh cân nhắc hồi, sau đó liền quyết định. Thẩm hoàng hậu tự tay viết cho Kiêu vương phong thư, niêm phong bằng ba tầng sáp mỏng, sau đó phái người đưa Hoài Nam.

      Chỉ là Nhạc Bình Hoài Nam cũng biết tìm lý do gì cho thích hợp. Thẩm hoàng hậu suy tư hồi cũng nghĩ ra được chủ ý.

      lâu sau trong cung truyền đến tin tức, Công chúa An Khánh 9 tuổi quá sức thương nhớ Kiêu vương, muốn đến Hoài Nam vấn an nhị ca. Bởi vì An Khánh công chúa tuổi còn quá , cho nên Nhạc Bình công chúa phải hộ tống nàng đến Hoài Nam.

      May mà bụng Nhạc Bình cũng còn chưa lớn, mặc quần áo rộng thùng thình chút liền nhìn ra điều gì khác thường.

      An Khánh dù sao cũng còn là tiểu hài tử, cũng hề biết thân thể gia tỷ có gì khác thường, chỉ nghe được đến chỗ nhị ca chơi trong lòng vô cùng vui sướng.

      Thẩm hoàng hậu bên này cũng thở phào nhõm, bao nhiêu phiền toái đều mang vứt đến Hoài Nam.

      Phi Yến nghe ngọn nguồn, nhìn sắc mặt ngưng trọng của Kiêu vương, biết bởi vì hành vi hoang đường của Nhạc Bình mà tức giận, đưa tay ngọc nhàng vuốt ve ngực ….

      Trong lòng Phi Yến biết Kiêu vương vốn thể hòa hợp ở chung với người nhà, quan hệ với Nhạc Bình cũng rất lạnh nhạt. Nhưng lần này chính là liên hệ tới danh tiết của em chồng, nếu Kiêu vương lại nổi cơn, đem Nhạc Bình đẩy nơi khác lại càng ổn, hành động như vậy chẳng khác nào trực tiếp đánh vào mặt Thẩm hoàng hậu.

      Vì thế dịu dàng : “ Những việc này nên để cho thiếp xử lý, điện hạ chỉ cần chuyên tâm xử lý công vụ là được rồi.”

      Vì để tránh ánh mắt người khác dòm ngó, Nhạc Bình công chúa cố ý lệnh cho thuyền công tính toán hành trình sao cho vừa vặn đêm khuya đến Hoài Nam phủ. Phi Yến sớm lệnh cho Ngụy tổng quản chuẩn bị phòng ốc sạch yên tĩnh, lại mua thêm rất nhiều trang sức đồ dùng quý báu, để cho hai vị kim chi ngọc diệp được tiện nghi thoải mái.

      Đợi cho đến đêm khuya, rốt cuộc cũng chờ được Tiết Phong mang đội thị vệ hộ tống người về đến trước cửa vương phủ. Phi Yến dẫn Bảo Châu cùng chúng thị nữ đứng ở cửa chờ. Tiếu Thanh dẫn đầu các thị vệ tinh nhuệ đứng tả hữu hai bên.

      Lúc Nhạc Bình công chúa xuống xe, Phi Yến tự mình bước xuống bậc thang đón, lệnh cho Bảo Châu đỡ Nhạc Bình công chúa. Phi Yến nhìn Nhạc Bình mặc cái áo hoa rộng thùng thình, làn váy bay bay lả lướt nhìn ra điểm khả nghi nào.

      Nhạc Bình công chúa có lẽ trong lòng biết Phi Yến cũng hiểu chuyện, nên mặt nhìn ra nửa điểm xấu hổ nào. Nắm lấy tay Phi Yến thân thiết lôi lôi kéo kéo, đường tàu cũng mệt nhọc nên có chút đói bụng, nên muốn ăn cái gì lót dạ.

      Phi Yến cười : “Sáng sớm nay mệnh cho phòng bếp chuẩn bị sẵn cái ăn, chờ nhị vị công chúa đến là có thể dọn lên ăn được ngay.”

      xong liền quay đầu nhìn lại phía công chúa An Khánh vừa xuống xe. Công chúa An Khánh này so với năm ngoái nhìn cao hơn ít, bộ dáng càng thêm mỹ miều, nhìn càng giống với dáng dấp của Thẩm hoàng hậu, mặt ý cười ngọt ngào lại có cảm giác vô cùng sắc bén.

      Thấy Phi Yến mỉm cười nhìn về phía nàng, đôi môi đào khẽ nhếch, đưa tay cho hạ nhân đỡ lấy bước tới, tuy thoạt nhìn vẫn giống như trước nhưng ra hiểu chuyện hơn nhiều, trước đây gặp lúc như vậy liền tùy tiện chạy đến kêu hai tiếng “Chị dâu”, nhưng tại mỉm cười ngọt ngào : “ Lâu quá gặp Trắc phi, vẫn khỏe chứ? Bản cung cố ý mang đến bộ thoại bản gần đây được thịnh hành nhất kinh thành, mong rằng Trắc phi ghét bỏ, vui lòng nhận lấy, lúc bình thường dùng tiêu khiển thời gian cũng tốt.”

      Khánh trong trí nhớ của Phi Yến, vẫn là tiểu nương chưa cao hơn mặt bàn, suốt ngày mè nheo muốn thứ này thứ kia, mới thời gian quá hai năm, đạo lý đối nhân xử thế của tiểu nương đến 10 tuổi kia so với nhị tỷ hoang đường của mình cẩn trọng hơn rất nhiều. Nghe Hoàng thượng thỉnh tam tiểu thư Phó gia vào cung làm nữ quan, dạy dỗ tiểu công chúa. Gia tộc nhà Thái tử phi gia phong nghiêm khắc, công chúa cũng nhờ đó mà được lợi ít.

      Cũng biết nàng từ đâu nghe được mình thích đọc sách, lại từ kinh thành ngàn dặm xa xôi mang theo mấy bộ sách đến đây, cũng là có tâm.

      Lúc Phi Yến dẫn hai vị công chúa vào nội sảnh, bàn bày biện đầy các món ăn vô cùng tinh xảo.

      Nhạc Bình công chúa cũng hề khách khí với Phi Yến, liền ngồi xuống cầm lấy đũa nhâm nhi thưởng thức. An Khánh công chúa ngược lại, trước khách sáo vài câu rồi mới cầm đũa.

      Phi Yến quan sát các thị nữ theo nhị vị công chúa đến Hoài Nam, người nào thoạt nhìn cũng khôn khéo lanh lợi, nhưng số lượng người cũng nhiều lắm, so với lúc bình thường xuất cũng ít hơn rất nhiều, nghĩ cũng e ngại có nhiều người lắm miệng, tiết lộ tin tức ra ngoài.

      Thấy hai công chúa ăn uống cũng hài lòng, Phi Yến mới mở miệng : “Hôm nay cũng muộn rồi, nhị vị công chúa sớm nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai ta phái thêm các thị nữ được việc sang hầu hạ nhị vị công chúa.”

      An Khánh công chúa khó khăn lắm, nhưng Nhạc Bình công chúa bên kia cần phải tìm thị nữ lanh lẹ chút. Tuy rằng hạ nhân theo hầu Nhạc Bình công chúa đều là theo nàng từ kinh thành mang đến, nha hoàn của Vương phủ đưa qua cũng chỉ để ở ngoại viện của công chúa làm thô sử nha hoàn, nhưng cũng phải chọn người tay chân lanh lẹ, thông minh linh hoạt, tuân thủ lễ nghi, biết giữ mồm miệng.

      Phi Yến gọi Bảo Châu tới, kêu nàng an bài vài thị nữ trong viện của mình sang hầu hạ cho Nhạc Bình công chúa.

      Bảo Châu liền lựa chọn vài nha hoàn linh lợi mới vào viện điều sang chỗ Nhạc Bình công chúa, Linh Nguyệt cùng Cẩm Hoa đều được chọn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :