1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

LIÊU THẦN - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 95: Nam nhiều nữ thiếu
      Edit: Song Ngư

      Khi mở mắt mắt ra, trước mặt mảnh đen tối.

      Chung quanh truyền đến từng đợt thét chói tai, giống như bị gì đó công kích, tiếng kêu của con người vang lên đầy thảm thiết tràn đầy tuyệt vọng.

      Trì An dùng sức ôm ba lô vào trong ngực, ngửi thấy trong khí có mùi máu tươi, còn có tiếng người kêu tuyệt vọng thảm thiết, bản năng tìm kiếm gian an toàn, thân thể theo bản năng còn lưu lại trong cơ thể trốn đến vào khe hở, cũng biết mình trốn ở chỗ nào, chỉ biết sau lưng là vách tường cứng rắn lạnh băng.

      Sau khi giấu mình kỹ, Trì An cảm thụ chung quanh, có thể nghe được cách đó xa có vài tiếng thở dốc nặng nề, đè nén sợ hãi.

      biết qua bao lâu, tiếng kêu tuyệt vọng thảm thiết kia cũng từ từ lại, mãi cho đến khi biến mất, chỉ có vài tiếng kêu thê lương đến cực điểm ở nơi xa ngẫu nhiên vọng lại, hiển nhiên là có người gặp bất trắc, tại nơi nhìn thấy điểm cuối trong bóng tối, càng làm cho lòng người thêm lo sợ.

      Cuối cùng, toàn bộ thế giới cũng an tĩnh lại.

      Trì An tập trung lắng nghe, có thể cảm giác được gần đó có vài tiếng hít thở nặng nề, xa hơn chút cảm giác được gì.

      Rất nhiều người cũng giống như , trước tiên tìm chỗ trốn, dám phát ra thanh gì.

      Trì An biết tình huống tại ra sao, vừa đến thế giới này, trong nháy mắt mở mắt ra, trước mắt chỉ là mảnh đen tối, hoàn cảnh chung quanh ra sao cũng chưa nhìn thấy ràng, khiến còn tự hỏi bản thân mình có phải bị mù hay .

      dùng sức mà chớp mắt, trong bóng tối mờ mịt trước mặt, phát vẫn là nhìn lắm hoàn cảnh chung quanh, rốt cuộc thử lại nữa.

      tình huống, Trì An dám hành động thiếu suy nghĩ, kiên nhẫn ngủ đông, cảnh giác chung quanh.

      Vừa cảnh giác, vừa dụng tâm tìm hiểu thân thể tại, phát bản thân chỉ là người thường, cũng có gì đặc thù, trong cơ thể càng tia linh lực hay nội lực gì. thử vận hàng „Hỗn Nguyên Tâm Kinh“, rất nhanh phát cơ thể này vô cùng thích hợp tu luyện.

      Sau lần vận hành „Hỗn Nguyên Tâm Kinh“, tia nội lực mỏng manh xuất trong kinh mạch.

      Trì An nhàng thở ra.

      tại là tình huống gì, nhưng theo bản năng cảm giác được thế giới này rất nguy hiểm, nếu tại thân thể này thể tu luyện, thập phần phiền toái.

      Có thể là sống vài chục năm ở thế giới trước, trước khi chết tu luyện thành công, cho nên tại khi vận hành „Hỗn Nguyên Tâm Kinh“, tốc độ nhanh ít, rất nhanh, trong cơ thể Trì An toát ra chút linh khí.

      Linh khí tuy thiếu, nhưng cũng đủ cho ứng phó với tình huống trước mắt.

      Khi vừa ngủ đông vừa tu luyện, Trì An đột nhiên phát , bóng tối mà trước đó duỗi tay thấy được năm ngón tay dường như phai nhạt ít, vì Trì An có thể mơ hồ nhìn thấy bóng người di chuyển cách đó xa.

      Xem ra mắt có bị mù.

      Điều này lại lần nữa khiến thở phào nhõm.

      chỉ có , những người trốn ở chung quanh cũng phát ra những bóng người hoạt động trong bóng tối, có vài người kiềm chế được muốn nhân cơ hội rời khỏi chỗ nấp, sờ soạng bước tới.

      Tiếp theo, tiếng kêu thảm thiết vang lên, xuyên trong bóng tối.

      Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, mãi cho đến khi biến mất, những người này biết gặp phải chuyện gì, còn sống hay chết.

      Những người vốn có dự định ra thấy thế, vội thu hồi chân, đem bản thân trốn sâu hơn.

      Chung quanh tràn ngập hơi thở khẩn trương và tĩnh mịch, những người nấp lại càng dám thở mạnh.

      Tất cả mọi người khẩn trương mà mở to mắt nhìn những bóng người lại trong bóng đêm, đáng tiếc vì ánh sáng đủ, bọn họ thấy hình ảnh của những người đó, cho nên thể nào nhìn chủng tộc của bọn họ.

      Khi phạm vi hoạt động của những người đó ngày càng gần, tất cả mọi người nỗ lực ngừng thở, sợ kinh động bọn họ.

      Thời gian chậm rãi trôi , bóng đêm cũng dần thối lui theo.

      Nơi chân trời xuất đạo ánh sáng nhợt nhạt của mặt trời, rốt cuộc cũng đem bóng đêm xé rách, làm lộ ra nguyên trạng của thế giới.

      Bóng đêm thối lui, sương sớm tràn ngập, những người đó cuối cùng cũng nhìn thấy bóng người hoạt động chung quanh, càng làm cho họ càng thêm sợ hãi.

      Mọi người dùng ánh mắt sợ hãi mà nhìn những “người” đó.

      Hoặc là , bọn chúng cũng thể gọi là người.

      Những “người” đó có thân hình của con người, người mặc đồng phục màu nâu, nhưng mà ngũ quan chúng nó lại bẹp, miệng lại có môi, đầu bóng loáng sợ tóc, làn da màu xanh, tay chân chúng nó hơi dài, chân là đôi giày bó màu đen, tuy tay áo để lộ phần tay giống người, nhưng ngón tay có lớp màng, tương tự như của con ếch.

      Nhìn kỹ, quả như là loại ếch tiến hóa thành người.

      Theo đánh giá có thể gọi là người nhái.

      Trong tay bọn chúng cầm cây gậy bằng kim loại sáng bóng, chung quanh sưu bắt người thường, đôi mắt dẹp lóe lên tia nhìn lạnh như băng, chỉ cần có người thường bị chúng bắt được, trực tiếp dùng gập kim loại trong tay công kích, đối đãi như với súc vật. Nếu dám phản kháng bọn chúng, bị chúng dùng gậy đánh lên lưng, đem xương sống đánh gãy, sau đó ném mặt đất.

      Nhiều người trốn ở gần đó đều bị bọn chúng tìm được, người phản kháng bị đánh gãy xương sống, máu chảy đầy đất.

      “A –“

      Lại tiếng kêu thảm thiết nữa vang lên, người đàn ông bị người nhái đánh đến đầu rơi máu chảy, ngã đất run rẩy tiếng động, sau đó bị người nhái xách chân lên kéo tựa như là kéo rác rưởi.

      Những người nấp ở nơi bí thấy màn như vậy, sợ tới mức dùng tay che miệng lại, dám thở mạnh cái nào.

      Nhóm người nhái tìm kiếm chung quanh trận, càng ngày càng có nhiều người bị chúng lục soát ra.

      Vị trí Trì An trốn cũng tính là bí , là khe hở giữa mặt tường cùng cây cột đá thô to, trốn ở đó, thả hô hấp.

      Lúc này, người nhái qua cột đá, Trì An nhịn được rụt về phía sau, thần sắc ngưng trọng, chớp mắt nhìn nó.

      Đột nhiên người nhái kia đem đầu xoay chuyển về phía sau lưng, xoay 180 độ, làm Trì An thấy mà nặng nề thở dốc trong lòng, biết rốt cuộc đây là sinh vật gì, còn có thể đem đầu vặn ra sau gáy.

      Với màn phi thường quỷ dị này, dù trái tim Trì An đủ mạnh mẽ, nhưng cũng bị kinh sợ.

      Người nhái kia nhìn qua chỗ trốn, khi xem xét ràng chỗ của Trì An, mặt bẹp kia lộ ra biểu tình giống như là cười, nhìn như muốn mở miệng, lộ ra hàm răng nanh trắng bóng, trầm khủng bố, gậy kim loại trong tay đâm thẳng vào tim Trì An.

      Trì An tay mắt lanh lẹ túm chặt lại đầu gậy đâm thẳng vào tim mình, dồn linh lực lên tay, dễ dàng mà đem gậy đó đoạt .

      Người nhái nghĩ đến đoạt gậy của nó, phú sơ sẩy, theo quán tính, thân thể lảo đảo ngã về phía Trì An.

      Trì An tay mắt lanh lẹ mà dùng gậy quấn cổ người nhái, kéo vào góc.

      Gậy kia biết làm từ vật liệu gì, vào tay lại uyển chuyển nhàng, trọng lượng đáng , tính chất lại thập phần cứng rắn, Trì An dùng nó quấn cổ người nhái kia, thoáng dùng sức, cổ người nhái liền bị vang lên tiếng rồi bị gãy, mềm nhũn rũ xuống.

      Trì An kéo thân thể người nhái, chậm rãi để xuống, phát ra chút thanh nào.

      Đột nhiên, quay đầu, nhìn thấy cách đó xa, phía sau cánh cửa có người nấp, là thanh niên trẻ, dùng ánh mắt kinh dị nhìn .

      Trì An để ý , tiếp tục khẩn trương nhìn chăm chú những người nhái khác ngang qua tìm bắt người.

      Người nhái cũng xem mấy người trốn này là người, phàm ra nhìn thấy, trước đánh gậy, làm cho đầu rơi máu chảy, sau đó trực tiếp kéo .

      Trì An chú ý thấy, những người nhái đó đem những người bị đánh trọng thương đến tàn phế hoặc là chết kéo đến cách đó xa, chất đống giống như chất hàng hóa.

      Qua lát, người nhái tìm được người ngày càng ít, chúng tập trung lại nơi chất đống những người bị bắt, châu đầu vào nhau thương lượng gì đó.

      Sau lúc thảo luận, nơi xa vang lên tiếng động cơ, tiếp theo cục sắt cổ quái lớn từ nơi xa xuất , rất nhanh đến trước mắt bọn người nhái.

      Khi cục sắt đó tiếp đất, cửa tự động mở ra, cái thang được đưa xuống, tiếp theo, bọn người nhái khiêng những người bị bắt lên, vào bên trong cục sắt.

      Cho đến khi toàn bộ người nhái đều vào trong, cửa của cục sắt kia đóng lại, hưu tiếng rồi bay .

      Lúc này, sương mù dày đặc thối lui, sắc trời sáng hẳn.

      Nhờ ánh mặt trời, rốt cuộc Trì An cũng nhìn hoàng cảnh chung quanh.

      Nơi này là thành phố hoang tàn, đưởng tùy ý có thể thấy vài công trình kiến trúc bị sập, vách tường toàn dấu vết loang lỗ, đường nơi nơi đều là bụi, những mặt tường đó bị ăn mòn bởi hơi thở của năm tháng, như là tòa nhà lâu năm thiếu bảo trì. Nhưng Trì An vẫn có thể từ những dấu vết hoang tàn nhìn ra, nơi đây là thành phố đại hóa, những người bị tập kích chung quanh cũng mặc quần áo có hơi thở đại.

      Xem ra thế giới lần này là thế giới đại, nhưng hình như có chút bất đồng.

      Từ diện mạo kỳ lạ của bọn người nhái vừa rồi, còn có cục sắt như đĩa bay tồn tại, đều chứng tỏ thế giới này phải là thế giới quen thuộc, khoa học kỹ thuật so với đại còn phát triển hơn nhiều.

      Lúc này khắp nơi là mảnh yên tĩnh, bầu trời xa xăm thê lương, thành phố hoang tàn vẫn như cũ yên tĩnh.

      Sau khi bọn người nhái rời , những người trốn tránh cũng dễ dàng từ chỗ ấn nấp ra, dùng ánh mắt cảnh giác mà nhìn trộm bên ngoài, vẫn như cũ kiên nhẫn chờ đợi.

      Trì An cũng có bước ra khỏi chỗ trốn, mới đến, tuy biết thế giới này là dạng gì, nhưng lại tin tưởng những người trốn tránh chung quanh có phương thức hành xử giống mình.

      Quả nhiên, ước chừng qua nửa giờ, nghe thấy tiếng động cơ vang lên.

      Tiếp theo, chiếc đĩa bay giống cục sắt vừa chở người nhái từ xa bay đến, gào thét bay qua, cuốn lên trận bụi mù.

      bầu trời, tựa hồ có loài chim vô cùng lớn bay qua, nhưng khi cẩn thận nhìn, Trì An phát kia cũng phải là chim gì, mà là người chim.

      Người chim từ bầu trời đáp xuống, đáp xuống tòa nhà cao cách đó xa.

      Người chim so với người nhái lúc nãy, từ vẻ ngoài mà , càng giống con người hơn, ngũ quan có nét của loài chim, thoạt nhìn tương đối sắc bén, mũi đặc biệt nhọn, đầu là lớp lông trắng nhìn giống như tóc, người mặc quần áo thoải mái, lưng là đôi cánh màu xám, khi nó đậu xuống, hai cánh thu lại, rũ xuống phía sau nó.

      Người chim nhìn về thành phố phía dưới, đôi mắt sắc bén như tìm kiếm gì đó.

      trận gió thổi tới, cuốn tro bụi lâu năm đường phố, hoang tàn thê lương.

      Người chim kia phát được gì, sau lúc lâu mới thu hồi ánh mắt, hướng lên bầu trời đập cánh bay , mãi cho đến khi biến mất dấu vết.

      Như thế qua tiếng đồng hồ, mặc kệ là trời hay là dưới đất đều khôi phục lại yên tĩnh, những người trốn mới cẩn thận từ chổ ần thân bước ra, nương theo kiến trúc điêu tàn chung quanh, cẩn thận mà nhìn mà về tòa nhà cao lớn cách đó xa.

      Trì An ôm ba lô trong ngực, cũng lặng lẽ theo mọi người.


      AliceNguyen, daovan210, Phương Lăng12 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Chu choa vậy thời kỳ này trước thời đại rồi.. biết thân phận Tư Ngang là gì. thanks Nàng
      song ngư thích bài này.

    3. Mshalloween90

      Mshalloween90 Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      38
      Mỗi lần đều như vậy, khi đau khổ vì An An ra bỏ lại Tư Ngang với tuổi thọ gần như vĩnh hằng lại bị thế giới mới hấp dẫn đến quên buồn luôn!!
      Thế giới này hấp dẫn quá à!!!!!!! :ex10:
      Ta luôn thích truyện của Vụ Thỉ Dực, nhưng Liêu Thần đúng là siêu phẩm, đọc hấp dẫn chết được!!!
      La Thùy Dương, Tứ công tửsong ngư thích bài này.

    4. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Mới chương 1 thấy hấp dẫn rồi. edit quá. Chỉ hận edit ko 3 đầu 6 tay để ngày ngày có chương mới
      La Thùy Dươngsong ngư thích bài này.

    5. talamotconrong

      talamotconrong New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      9
      các bác cứ từ từ mà thưởng thức càng về sau con hấp dẫn hơn nữa cơ
      Tứ công tử, La Thùy Dươngsong ngư thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :