1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể - Lam Ngải Thảo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CHƯƠNG 34

      Hồ Hậu Phúc là huynh trưởng tốt điều này cần phải hoài nghi.

      Nhận thấy tin tức Hứa Thanh Gia báo về có hàm nghĩa kì quái, cả người liền lo lắng yên. Vì sợ chính mình đọc thư tự suy diễn lung tung, hiểu ý của em rể muốn diễn đạt trong thư nên liền bỏ chút tiền thuê tú tài đường đọc lại bức thư.

      Ngụy thị thấy lo lắng cho em đến mức độ nuốt trôi cơm nên buổi chiều liền với : “ Hay là…muội muội làm chuyện gì khiến em rể mất hứng? Hứa Thanh Gia dù gì bây giờ cũng làm quan, dù sao cũng phải có vài phần quan uy?” Với loại tính tình kia của em chồng, chừng thực xảy ra chuyện.

      Hồ Hậu Phúc nghe nương tử vậy lại càng sốt ruột nóng nảy.

      “ A Kiều từ rất ngoan ngoãn cũng gây ra chuyện gì, người khác nếu khi dễ nàng nàng rất dễ chuyện, nếu lần này có chuyện chẳng lẽ muội phu nạp thiếp rồi sao? Hay ở bên ngoài có người gây làm A Kiều mất hứng? Nếu có chuyện A Kiều đem muội phu ra đánh chứ?’ Với sức lực của muội muội , nếu muội phu ở bên ngoài có người khác mà muội muội lại đánh cho kêu cha gọi mẹ mới là chuyện lạ.

      “ Nghe chàng kìa, muội muội nhà ta làm sao có thể đánh trượng phu chứ.” Ngụy thị vốn là đến để khuyên mà lại bị suy nghĩ trong đầu làm cho phát hoảng.

      Hồ Hậu Phúc thập phần khẳng định: “ Nếu muội phu thực làm điều gì khiến A Kiều mất hứng, ta chắc chắn A Kiều đánh trận. Bất quá… Nếu là A Kiều tức giận đến mức đánh , cái này chứng minh muội phu thực làm chuyện có lỗi với A Kiều.” Tóm lại lỗi nhất định phải do muội muội nhà mình.

      Ngụy thị đều bị thái độ bao che khuyết điểm này của chọc cười:

      “ Đúng đúng đúng, nhất định phải A Kiều nhà chúng ta sai!!! Nhất định là do Hứa lang làm ra việc gì đó khác thường rồi. Nếu chàng thực lo lắng trước cứ đóng cửa hàng nghie buôn bán, tự mình huyện Nam Hoa kiểm tra chút. Dù sao muội muội cũng đ hơn năm rồi, sao đến bây giờ cũng chưa nghe thấy tin vui gì??? Ngày trước ta có chùa cầu lá bùa, chàng cầm tự tay giao cho muội muội, để cho muội ấy để ở đầu giường, chẳng mấy chốc có tin vui…”

      Đề nghị này làm cho hai mắt Hồ Hậu Phúc tỏa sáng: “ Vậy ta ngày mai tiêu cục, xem có thương đội nào Nam Hoa hay ngang qua đó ta cùng họ chuyến. Chỉ là trong nhà chỉ có mình nàng nên ta có chút yên tâm, hay nàng gọi nhạc mẫu sang ở với nàng vài ngày?”

      Màn đêm dần buông phu thê hai người vẫn bàn về hành trình ngày mai. Ngày hôm sau, Hồ Hậu Phúc tới tiêu cục tìm thương đội. Ngụy thị ở nhà chuẩn bị đồ cho phu quân mang . hơn năm gặp, nàng chuẩn bị rất nhiều để Hồ Hậu Phúc mang cho Hồ Kiều, từ trang phục đến vớ, giày, ngoài ra nàng còn chuẩn bị lượng lớn quần áo trẻ con, từ trong ra ngoài đều có cả. Dù sao thứ này sớm muộn gì cũng phải dùng, lần này Hồ Hậu Phúc tự mình vừa vặn mang theo luôn.

      Sau khi mọi thứ chuẩn bị xong, Hồ Hậu Phúc cũng tìm được thương đội. Thời điểm xuất phát, Hồ Hậu Phúc mang theo hai bao lớn Ngụy thị chuẩn bị thep thương đội thẳng tiến đến huyện Nam Hoa. Ngày đêm nghỉ, được tháng mới tới được điểm đầu của huyện Nam Hoa. Thương đội mà theo lúc này lại muốn chuyển hướng xem như qua Nam Hoa huyện vsò thành nữa. Sau khi thanh toán tiền cho thương đội liền tiến vào thành tìm người hỏi đường đến nha môn, rồi thẳng hướng nha môn mà .

      Ở trước của huyện nha, lính gác cổng thấy người đàn ông thân hình tráng kiện nhưng phong trần mệt mỏi lưng cõng 2 bao hành lý lớn thẳng về hướng nha môn liền cản lại : “ tại huyện lệnh đại nhân trở lại hậu viện dùng cơm rồi nên có ai xử lí công việc, ngươi nếu có điều gì oan khuất đợi qua bữa trưa rồi hãy quay lại.”

      Hồ Hậu Phúc thấy lính gác cho mình vào liền hất ra xông vào: “ Ta là vợ của Hứa huyện lệnh, phải đến báo án.”

      Tên lính canh bị hắt mạnh giữ được thăng bằng liền loạng choạng phải vịn vào cây cột cửa mới đứng vững rồi từ phía sau kéo lấy cổ áo của Hồ Hậu Phúc: “ với ngươi là giờ đại nhân có ở đây rồi, ngươi còn xông vào trong làm gì? đại nhân buổi chiều mới trở lại. Người ngươi là ai tới đây làm gì?”

      Hồ Hậu Phúc thời điểm trước nhận được thư của Hồ Kiều liền biết Hứa Thanh Gia được thăng quan rồi, giờ là huyện lệnh đại nhân. Việc nay ngoài dự đoán của , lúc biết được tin này còn lấy bầu rượu bày mâm cơm ra ăn mừng. Giờ thân là vợ đường mệt mỏi còn bị tên lính kéo cổ áo, liền quay đầu lại gằn từng chữ: “ Ta là vợ của Hứa huyện lệnh!”

      Tên lính gác nghe xong trợn tròn mắt: “ Ngươi ngươi là…huynh trưởng của phu nhân?!”

      Thấy Hồ Hậu Phúc gật gật đầu, hai mắt tên lính gác liền tỏa sáng, cười xun xoe lấy lòng: “ Mời cữu gia theo tiểu nhân ạ, nếu phu nhân biết cữu gia từ xa tới thăm nhất định rất cao hứng! biết lần này tới thăm cữu gia định ở lại mấy ngày, ít nhất cũng là ở lại hai ngày , nếu cữu gia có thời gian rảnh tiểu nhân mời ngài ra ngoài uống rượu.” Tên lính vừa vừa dẵn đến cửa sau của nha môn.

      Hồ Hậu Phúc bị nhiệt tính của khiến cả người được tự nhiên, trong lòng nghĩ: muội phu có khi nào làm quan đứng đắn ? Tại sao sai dịch của huyện nha lại khúm núm cẩn thận nịnh bợ nh vậy?

      Tên sai dịch hưng phấn gõ cửa vài cái rồi to: “ Đại nhân, có người nhà của phu nhân đến thăm ạ!” Cửa sau két tiếng từ từ mở ra.

      Cánh cửa từ từ mở ra, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt 2 người đứng ngoài cửa đó là huyện lệnh phu nhân khiêng huyện lệnh đại nhân vai. Hồ Kiều nghe thấy tiếng người gọi quay đầu ra cửa thấy huynh trưởng nhà mình vội quăng Hứa Thanh Gia xuống đất rồi chạy tới cửa. Tn sai dịch thấy phu nhân chạy về hướng mình mới hồi thần lại lúc nãy mình nhìn thấy cảnh gì vậy, sau đó vội lấy tay che mắt lại, bày ra tư thái ( tư thế + thái độ ) mình cái gì cũng nhìn thấy, nghe thấy, cái gì cũng biết! Quay người liền trở lại hướng cửa lớn nha môn.

      Sau khi bị phu nhân nhà mình quang , huyện lệnh đại nhân giờ có vẻ mặt xấu hổ ngồi mặt đất, hướng về phía phu nhân của mình gọi: “ A Kiều…..”

      Ở trước cửa giờ chỉ còn lại Hồ Hậu Phúc đứng ngẩn người. Tưởng tượng ra cảnh muội muội nhà mình dũng mãnh đánh cho muội phu trận. Nhưng tưởng tượng là chuyện, nhìn thấy tận mắt lại là chuyện khác, thực tế ngay trước mắt, cũng biết xử lý việc này như thế nào cả.

      Muốn thiên vị khẳng định cũng thiên vị muội muội nhà mình, thế nhưng mà…đối với muội phu trung thực này nếu thể chủ trì công đạo cho , là cảm thấy có lỗi…Huống hồ bây giờ muội phu là huyện lệnh rồi, cũng nên cho vài phần mặt mũi.

      Tên sai dịch thông minh nên chạy rồi, giờ đến cửa tìm người cũng thể bỏ như người qua đường.

      Hồ Kiêu có nằm mơ cũng nghĩ tới đại ca nhà mình vượt ngàn dặm tới huyện Nam Hoa này thăm nàng. Nhìn thấy đại ca nhà mình Hồ Kiều liền đem Hứa Thanh Gia ném ra sau đầu.

      Gần đây việc thường xảy ra nhất trong ngày của Hồ Kiều là nàng tại huyện học chơi diều hâu bắt gà con với mấy đứa hoặc bị huyện lệnh đại nhân bắt lên giường chơi, hung ác giày vò nàng hồi. Sau khi xong việc nàng liền đem huyện lệnh đại nhân vác lên vai làm bộ muốn ném vào trong ao sen. Hôm nãy cũng vậy, buổi trưa hôm nay, sau khi ăn cơm xong Hồ Kiều ngồi nghỉ ngơi tiêu thực huyện lệnh đại nhân lại nổi lên tà niệm, Hồ Kiều nhận ra ý đồ của lửa giận trong lòng lại bụng lên, liền muốn đem cái tên dâm tặc khôn nạn ban ngày ban mặt cũng bỏ được tính dâm này ném xuống hồ. Sau đó mới có cảnh phu nhân huyện lệnh vác huyện lệnh vai nhưng ngờ lần này lại để người khác nhìn thấy.

      Hồ Hậu Phúc bị muội muội lôi vào trong nhà, lưng còn khiêng 2 cái bao lớn, dưới tình huống này còn quên quay người khóa cửa lại cho muội muội đề phòng bộ dạng dũng mãnh của muội muội bị bên ngoài nhìn thấy.

      Hồ Kiều đỡ hai bao hành lý to lưng Hồ Hậu Phúc xuống, Hứa Thanh Gia thấy vậy đỏ mặt vội chạy đến: “ Đại ca đến, sao huynh thong báo cho ta trước ta phái người đón huynh.”

      Mặt Hồ Hậu Phúc so với mặt còn đỏ hơn, nhíu mày khách khí với : “ Đây phải… Lòng ta gấp, nghĩ đến ta bất ngờ đến tạo cho các ngươi bất ngờ.” Nếu sớm biết thấy màn vừa rồi, dù thế nào cũng tìm khách điếm trước, rồi phái tiểu nhị đến thông báo câu, hẹn thời gian mình đến gặp. là giờ hối hận muốn chết!!!

      Hồ Kiều ngược lại chút cũng có ý thức hành động vừa rồi của mình bị đại ca bắt gặp ổn chút nào, ca ca đường xa đến thăm nàng, vui đến điên mất. Đem bao đồ đặt sang bên cạnh rồi lôi kéo Hồ Hậu Phúc hỏi han còn Hứa Thanh Gia mang trà đến. chuyện được lúc Hồ Kiều mới nhớ ra Hồ Hậu Phúc mới đường xa cần tây rửa chút, chắc đại ca cũng đói bụng rồi.

      “ Ca, ngươi trước ngồi nghỉ lát, ta nấu cho nước cho ngươi tẩy rửa, rồi ta nấu cơm, đợi đến lúc ăn cơm chúng ta lại trò chuyện.”

      Hứa Thanh Gia nghe nàng vậy vội ngăn nàng lại: “ A Kiều nàng nấu cho đại ca chút nước nóng để đại ca tẩy rửa chút à tốt rồi, ta sai người ra ngoài đặt bàn tiệc rượu, ta phải hảo hảo mời đại ca bữa tiệc tẩy trần mới được.”

      Hồ Kiều xuống bếp nấu nước cho Hồ Hậu Phúc còn Hứa Thanh Gia cầm bạc ra ngoài sai người đặt bàn tiệc. Còn Hồ Hậu Phúc người ngồi trong phòng khách suy nghĩ, nhìn bộ dáng muội phu như vậy… chắc còn tức giận nữa rồi.

      Chẳng lẽ là… ngày thường bị muội muội mình đánh quen rồi!? Bị ức hiếp thành thói quen?!

      suy nghĩ lúc, cảm thấy cho dù muội muội nhà mình… trong nhà có đạo lý, khi dễ muội phu, nhưng là muội phu tìm cách cáo trạng, mà được tập thành thói quen bị A Kiều quản thúc, như vậy về sau dù trở thành đại quan, việc trong nhà vẫn do muội muội mình hoàn toàn quyết định!!! Kết quả này làm cho thực thỏa mãn.

      Đợi đến lúc Hứa Thanh Gia từ bên ngoài trở về, mới uyển chuyển hướng Hứa Thanh Gia biểu đạt an ủi: “ A Kiều…Sức lực có hơi lớn, bình thường chơi đùa biết nặng , muội phu cũng đừng buồn. Nàng rất mềm lòng, muội phu chỉ cần với nàng là có việc gì rồi.”

      Hứa Thanh Gia nghe Hồ Hậu Phúc vậy cũng biết về chuyện lúc nãy, cũng may hiểu nhầm gì cả, quả thực vừa rồi phu thê bọn họ chỉ là chơi đùa với nhau, nếu Hồ Hậu Phúc mà nghĩ “ Muội phu bị muôi muội ngày ngày sử dụng bảo lực gia đình” như vậy vấn đề này nghiêm trọng. Hứa Thanh Gia cười : “ Quả thực sức lực của nàng có hơi lớn, nhưng cũng sao cả, thỉnh thoảng bọn ta chơi như vậy cũng rất vui,…” Bị lão bà vác vai rồi quang ngã sấp xuống ngay trước mặt huynh trưởng như thế nào cũng có chút làm cho người ta xấu hổ.

      Huyện lệnh đại nhân vẻ mặt nghiêm túc nhìn huynh trưởng, Hồ Hậu Phúc bị nhìn chằm chằm như vậy có chút được tự nhiên, cũng cẩn thận : “ Nhận được thư của muội phu ta liền gấp gáp lên đường đến đây, thế nhưng mà A Kiều… Nàng thoải mái ở đâu?”

      Huyện lệnh đại nhân rất muốn giữ lấy cổ áo vợ hỏi câu: Đại ca muội muội nhà huynh thông quỷ thần là huynh dạy ra sao?

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Có mấy chỗ bị lỗi, nàng sửa lại chút là ok lắm luôn
      Cobeboogoo97 thích bài này.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      @Quýt Đường sai chỗ ào vậy nàng.chính tả hay từ dịch...chỉ mỵ vs

    4. Cobe

      Cobe Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      4,449
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 21/3/18
      levuong, Chris_Luu, saoxoay26 others thích bài này.

    5. Cobe

      Cobe Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      4,449
      Chương 36.1:

      Edit: A Huyền 152




      Trong ánh mắt lo lắng của Hồ Hậu Phúc và Hứa Thanh Gia, Hồ Kiều cười sắp thắt hết cả ruột.


      Thông linh? Ngày thải dương đêm bổ ?


      Nàng xoa xoa bụng, hậu tri hậu giác nhớ tới, hai tháng này, mỗi lần bọn học chữ trong Huyện học từ nhà trở lại luôn mang theo chút chuyện nhờ nàng chỉ điểm, như là việc hôn nhân của a tỷ có được hay , a cha xuất môn ra ngoài có thể thuận lợi trở về hay linh tinh, hoàn toàn coi nàng là vu sư đến cầu cát hung.


      Lúc ấy nàng trả lời như thế nào ấy nhỉ?


      Hồ Kiều lau mồ hôi lạnh nghĩ nghĩ, hình như... mấy lời lúc ấy của nàng đều là lời tốt, vì trấn an bọn mà lời của nàng đều rất may mắn.


      Nhưng bởi vì vụ án giết người mà thu về nhiều fan hâm mộ như vậy, đây là điều mà Hồ Kiều chưa từng đoán được.


      Chẳng qua lo lắng của Hồ Hậu Phúc và Hứa Thanh Gia hoàn toàn ở trong dự liệu của nàng. Vốn sau khi Hứa Thanh Gia trở về từ bên ngoài, nàng cũng muốn với chuyện mình làm. Nhưng vì ở thế giới này việc trong nhà, ngoài nhà phân biệt rất ràng. Nàng vi phạm điều đó rồi, cũng biết Hứa Thanh Gia có thể cao hứng vì điều đó hay nữa, nên mới hề nhắc tới việc này.


      Trong quan niệm của nàng, khi vợ chồng ở chung tốt nhất đừng vượt qua điểm mấu chốt của nhau, miễn cho trong cuộc sống hôn nhân nảy sinh điều thoải mái.


      Có thể bao dung cho mình hết thảy, là lão nương, phải lão công.


      Ôm quan niệm như vậy, nàng liền an ổn ở lại hậu trạch, ngẫu nhiên mới ra ngoài lần, lại làm bộ mình chưa từng làm việc này. Hứa Thanh Gia đề cập tới, nàng cũng vui vẻ giả ngu.


      Tất nhiên đòi khen thưởng, dù sao thu nhập của huyện lệnh đại nhân đều được nộp, lại từ tay nàng mà nhận tiền tiêu vặt. Cho dù có thưởng cũng bất quá là lấy từ túi tiền bên trái bỏ vào túi tiền bên phải mà thôi, căn bản có gì khác nhau.


      Lại biết Hứa Thanh Gia bị việc lão bà có năng lực dọa sợ, hoàn toàn nghĩ tới nàng có thể làm được chuyện tốt như vậy, hoàn toàn phá vỡ hình tượng lão bà khí lực lớn lại nhiệt tình trong lòng mình. Lại bởi vì nàng hề nhắc tới mà ở trong lòng biết sinh ra bao nhiêu cái ý niệm kỳ quái trong đầu. Khi biết được ngay cả đại ca cũng là bị viết thư triệu đến, Hồ Kiều càng hết chỗ luôn.


      “Việc này sao chàng hỏi ta chứ?”


      Giờ phút này Huyện lệnh đại nhân làm ra động tác vô cùng ngốc nghếch, cúi đầu mình xuống, điệu bộ nàng thể ra chỉ số thông minh khó có được: “Chuyện này phải... rất kỳ quái à?!”


      Hồ Kiều hỏi thẳng : “Là cảm thấy lấy đầu óc của ta thể phá được án tử này cho nên phá được rồi mới thấy kỳ lạ chứ gì?” sau đó quay đầu kéo dài giọng gọi Hồ Hậu Phúc xin giúp đỡ: “Ca --, ý của là muội muội huynh chính là đứa đầu đất!” xảy ra trước mắt còn chịu thừa nhận ta thực thông minh!


      Học dở cũng có sở trường riêng chứ!


      Hồ Hậu Phúc vội vàng trấn an vuốt lông muội muội: “Ca ca tin muội! A Kiều nhà ta bất luận là chuyện gì ca ca đều tin muội có thể làm tốt! A Kiều thông minh nhất !” Loại tín nhiệm mù quáng này của làm cho Hồ Kiều có chút hưởng thụ, thuận tiện giáo dục Hứa Thanh Gia: “Nhìn thấy ? Về sau chàng phải học tập ca ca nhiều vào!”


      Huyện lệnh đại nhân cúi đầu khom lưng tỏ vẻ: Về sau nhất định cố gắng học tập lấy cữu huynh làm chuẩn!


      Hồ Hậu Phúc cũng mặc kệ muội muội giáo dục muội phu, cảm thấy hứng thú nhất vẫn là việc án tử này là muội tử nhà mình phá sao?


      “A Kiều mau cho ca ca nghe chút, ta nghe người bên ngoài mà mây mù dày đặc, đều cảm thấy giống .”


      Huyện lệnh đại nhân cũng lập tức chăm chú lắng nghe.


      tình cũng qua vài tháng, rốt cục Hồ Kiều cũng có cơ hội thể cảm giác chỉ số thông minh ưu việt của mình ở trước mặt Hứa Thanh Gia, bộ dáng có chút đắc ý, nhấp ngum trà liền bắt đầu , từ thăm dò trường thế nào đến lớn mật phỏng đoán như thế nào, cuối cùng làm sao để nghi phạm tự mình khai ra hành vi phạm tội. So với Tiền Chương khoa trương, lời đồn đãi ngoài phố và tiên sinh kể chuyện cải biên chuyện xưa, sau khi Hứa Thanh Gia nghe được phiên bản gốc của lão bà đại nhân phá án, rốt cục may mắn nghe được tình tiết vu án .


      Mặc kệ là xuất phát từ ý niệm trân trọng lão bà, hay là do thái độ lão bà về việc này rất thận trọng mà Hứa Thanh Gia đều theo trực giác lựa chọn tin tưởng phiên bản chân nhất này của thê tử mình. Ngoại trừ kinh ngạc mức độ hung tàn của vụ án này làm kinh ngạc vẫn là A Kiều thận trọng tinh tế, quan sát tỉ mỉ.


      -- nghĩ tới lão bà nữ hán tử còn có mặt như vậy.


      Hồ Hậu Phúc nghe cũng mơ màng, cuối cùng còn trách muội phu thấy kỳ quái: “Từ A Kiều vốn rất thông minh, có thể phá án tử này cũng lạ! Ta sớm rồi, những người này muốn người khác biết được A Kiều thông minh hơn bọn , liền bịa chút chuyện thần thần quỷ quỷ lung tung lừa gạt người!” sau khi hết lo lắng, bây giờ mắt cũng sáng lấp lánh, ánh mắt nhìn muội muội nhà mình cùng Tiền Chương nhìn Hồ Kiều có gì khác nhau.


      là quá tuyệt vời, trở về phải lập tức báo cho cha nương nghe, tỏ vẻ mình có công dưỡng dục muội muội nhiều năm, nhất định phải khoe thành tích với cha nương mới được!


      Hứa Thanh Gia vô lực che trán: Đại cữu, huynh trốn tránh trách nhiệm như vậy mà được à?!


      ràng lúc trước còn có thái độ giống ta, đều lo lắng yên, sao mới đảo mắt đẩy việc này cho mình ta?


      Bất quá lão bà bị chính mình dọa hỏng, mấy ngày nay quả nhiên là ở Huyện học chơi đùa thập phần vui vẻ, là tốt rồi. Huống hồ... có thể kiếp trước nàng phải tu luyện phúc khí kiếp này mới có nhiều khả năng như vậy.


      Huyện lệnh đại nhân tỏ vẻ: Kiếp trước nhất định ta là người tốt, kiếp này mới có được lão bà tài năng!


      Hơn nữa vì tán dương lão bà đại nhân “Thông minh xinh đẹp”, Huyện lệnh đại nhân cố ý rút ra hai ngày nghỉ, mang theo lão bà cùng cữu huynh châu phủ chơi ngày. Châu phủ so với chi huyện phủ tự nhiên phồn hoa hơn rất nhiều, nơi đây đa số là di tộc, các tộc có phong tục bất đồng, lại có rất nhiều thứ mới mẻ thú vị. Hồ Kiều ăn thẳng đường mà , Hồ Hậu Phúc lại xuất ra bạc người chuẩn bị tiêu hết toàn bộ: “Ta thấy nơi này có rất nhiều thứ lạ mắt thú vị, lại có rất nhiều đồ ăn ngon, đều là thứ ở Hỗ Châu chưa từng gặp qua, nếu ta đến đây chuyến, bằng chọn mua nhiều hơn chút trở về, bán cũng có thể kiếm chút lãi.”


      Trước khi đến, vì sợ muội muội cần bạc, cơ hồ đem theo hơn nữa ngân phiếu tích góp trong nhà ra để mang theo tùy thân.


      Hồ Kiều và Hứa Thanh Gia đều cảm thấy chủ ý này tệ, dứt khoát cùng vài vòng trong châu phủ, bàn định bước đầu buôn bán hàng hóa. Ở bản địa thừa thải chân giò hun khói, các loại lá trà, cùng với đồ ăn vặt của di nhân, lại có đặc sản quý ở miền núi, hoa quả khô, da lông động vật. Hỗ Châu gần phía nam, cũng có mấy thứ này. Ba người ở chỗ khách điếm, lại ấn theo bạc mà Hồ Hậu Phúc mang người, mua đầy ba xe lớn, mướn tiểu nhị đưa đến huyện nha Nam Hoa, lúc này mới coi như xong.


      Nếu muội muội có chuyện gì, thời gian Hồ Hậu Phúc cũng ngắn, quá hai ngày liền từ biệt nhà muội muội, muốn đưa ba xe hàng hóa này trở lại Hỗ Châu. Hứa Thanh Gia tự mình ra mặt, ở huyện tìm thương đội tiêu cục, lại mướn tiểu nhị, còn có trang sức Hồ Kiều chuẩn bị cho Ngụy thị, nửa chân giò hun khói trong khố phòng nhà mình, còn có sơn trân linh tinh tặng cho Hồ Hậu Phúc, lưu luyến rời tiễn đến cổng thành mới quay về.


      Chờ về đến nhà, nhìn quần áo Ngụy thị chuẩn bị cho nàng, cùng với quần áo cho đứa tương lai của nàng, càng cảm thấy thương cảm.


      Hứa Thanh Gia ở bên khuyên bảo vài ngày, thấy nàng vẫn có vẻ vui, tựa hồ Hồ Hậu Phúc đến đây chuyến cũng mang linh hồn của nàng theo về rồi. Biết nàng đây là nhớ nhà, nhưng lúc này nhậm chức, nhất thời thể có thời gian trở lại Hỗ Châu, chỉ sợ cơ hội có thể về Hỗ Châu là rất ít, cuối cùng nghĩ đến bộ dáng nàng ở Huyện học rất vui vẻ, liền cổ vũ nàng theo bọn ở Huyện học chơi nhiều hơn, ngay cả việc nhà cũng được Huyện lệnh đại nhân ôm đồm.


      Chờ đến khi nàng ở Huyện học chơi với bọn bốn năm ngày mới dần nguôi ngoai. Chỉ là nàng vui vẻ, trò chơi cũng ngày càng đa dạng, mang theo bọn trèo cây nắt chim, ở trong vườn ngược xuôi, bị Huyện lệnh đại nhân chạy tới gọi lão bà về nhà ăn cơm gặp được, tổng lo lắng bụng nàng chút.


      Nàng chơi như vậy... Có chút quá mức hay ?


      Chờ tối đến khi nàng vào mộng đẹp, Huyện lệnh đại nhân lại bắt đầu vuốt ve cái bụng mềm mại ấm áp của nàng.


      Mùa thu năm nay, toàn bộ huyện Nam Hoa nộp thuế má đều vô cùng thuận lợi. Năm rồi Chu Đình Tiên ra mức thuế rất cao, nhưng giao cho châu phủ kì thực chỉ có phần ba, hai phần còn lại đều bị ông ta xử lý như của riêng. Năm nay Hứa Thanh Gia kiểm tra tình hình ruộng đất lần, dựa theo tình huống thực tế định thuế phú, toàn bộ bầu trời đầu dân chúng huyện Nam Hoa đều bừng sáng, giao thuế xong rồi còn có thể dư giả của cải, đều đối với tân nhậm Huyện lệnh đại nhân cảm động và nhớ nhung thôi.


      Hứa Thanh Gia mang theo Cao Chính tự mình đem thuế thu nha môn châu phủ gặp mặt thủ trưởng.


      làm công , Hồ Kiều chỉ có thể mình ở lại hậu viện huyện nha, vì thế nàng trừ Huyện học chơi cùng bọn , có rảnh xuất môn dạo phố, hoặc là đến nhà Cao Chính, cùng Cao nương tử và mấy thị thiếp nhà Cao gia chơi trò gieo xúc xắc.


      Trò gieo xúc xắc còn gọi hô lô, khối năm quân, do đó gọi là ngũ mộc. Cách thức chơi đen trắng. quân có hai mặt, mặt đen vẽ nghé con, mặt trắng vẽ gà rừng. Nếu như ném được cả năm đen là đạt được mức cao nhất, gọi là lô. Nếu bốn đen trắng, gọi là trĩ, này là nhất đẳng. Từ đó mà thắng.


      Khi ném mạnh, chỉ có thể xuất sáu loại tình huống, là toàn đen, hai là bốn đen trắng, ba là ba đen hai trắng, bốn là hai đen ba trắng, năm là đen bốn trắng, sáu là toàn trắng.


      Mỗi khi Cao nương tử ném Hồ Kiều ở bên vỗ tay kêu to: “Năn trắng năm trắng năm trắng...”


      Mấy thị thiếp kia của Cao Chính cũng chia phe, có mấy người trợ uy cho Cao nương tử: “Năm đen năm đen năm đen...” Cũng có mấy người theo Hồ Kiều hô: “Năm trắng năm trắng năm trắng...” Dù sao sòng bạc chẳng phân biệt được lớn , lúc bắt đầu còn có chút câu nệ, sau lại cảm thấy bằng uống rượu cho kích thích hơn nữa, đơn giản lấy rượu đến. Có hai lần Hồ Kiều uống đến say, liền xấu tính chịu đổ, làm cho Cao nương tử và bầy thị thiếp cười ngừng.


      nghĩ tới phu nhân cũng đùa giỡn như vậy…”


      Cao nương tử thay nàng biện bạch: “Các ngươi nào biết rằng, phu nhân đây là nhớ Huyện lệnh đại nhân, thế này mới mượn rượu nhập sầu, hóa thành tương tư lệ, mượn rượu nhớ người đâu!”


      Hồ Kiều bị nàng chọc xấu hổ xắn tay áo lên: “Cao tỷ tỷ cứ đùa ! Chúng ta hôm nay tái chiến!”


      Cao gia lão phu nhân còn sống, tuy rằng Cao nương tử quản gia, nhưng đầu có bà bà tóm lại có chút câu thúc, mượn việc bồi Huyện lệnh phu nhân mà phóng túng ngày. Thị thiếp nhà nàng cũng luôn giữ quy củ, cũng liền gia nhập sòng bạc cùng Huyện lệnh phu nhân chơi đến chẳng phân biệt được lớn , hề câu thúc. Huống chi Cao Chính cũng ở nhà, cần hầu hạ nam nhân, ngày dài nhàm chán, ai cũng đều ngóng trông nàng đến.


      Hồ Kiều cách mấy ngày , liền có thị thiếp đến trước mặt Cao nương tử hỏi chút: “Thái thái, phu nhân nhiều ngày làm cái gì đâu sao lại thấy đến?”


      Cao nương tử cũng buồn, dứt khoát kêu mấy thị thiếp nghe lời tới: “ bằng hôm nay các ngươi theo giúp ta đến huyện nha nhìn chút xem phu nhân làm cái gì. Mang theo trò gieo xúc xắc, giấu thêm mấy hũ rượu, chúng ta thay phu nhân giải giải buồn , đỡ cho nàng người buồn hỏng.”


      Đoàn người chậm rãi ngồi xe ngựa thẳng đến huyện nha, kết quả vỗ cửa hông nửa ngày mà nghe hề thấy động tĩnh, lại nghe trong vườn sau truyền tới tiếng cười, liền đoán: “Hay là phu nhân ở trong Huyện học?”

      levuong, Chris_Luu, saoxoay27 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :