1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Duyên Tình Một Đêm - Đậu Toa (C10) END

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 5.2:

      "Tinh Nhã, những người đó cuối cùng cũng có động tĩnh rồi!" Liễu Thuần Đình hai tay ngừng lật giở tài liệu, mắt hơi ngước lên nhìn trần nhà.

      "Cuối cùng cũng ra! Làm mình chờ lâu vậy, bọn cuối cùng nhịn được rồi." Sở Thiến ngồi ở trước bàn làm việc, cầm bút xoay xoay.

      " sao? Tốt quá, lâu được vận động gân cốt là buồn chán." Duỗi người cho thoải mái, Cổ Tinh Nhã có vẻ thoải mái .

      "Như vậy mà tốt sao?" Làm nốt phần tài liệu cuối cùng, Liễu Thuần Đình đột nhiên hỏi câu.

      "Cái gì tốt sao?" Sở Thiến cắn bút khó hiểu hỏi lại.

      để ý tới Sở Thiến, Liễu Thuần Đình quay sang Cổ Tinh Nhã nghiêm túc hỏi: "Cậu cho ấy biết thân phận của chúng ta có phải tốt !"

      "Ân. . . . . ." đề cập tới cũng quên mất.

      "Vậy cậu với ấy !" Cổ Tinh Nhã chỉ hướng Sở Thiến, ý đồ muốn đem vấn đề này đẩy cho người khác.

      "Đó là chồng cậu, phải chồng tớ." điên mà động vào cái núi lửa ấy. Bị dọa chết mất thôi. Sở Thiến vội vàng đem trách nhiệm đẩy trở lại.

      "Vậy Thuần Đình !" Cổ Tinh Nhã lại quay sang người khác.

      "Cậu đừng mơ!" Liễu Thuần Đình nhanh chóng cự tuyệt.

      "Kia. . . . . ." Nhất thời lâm vào bế tắc. Cổ Tinh Nhã luôn luôn tỉnh táo mà nay lại sợ sệt. "Quên ! Đến lúc nào đó ấy tự biết thôi." vung tay đem vấn đề chấm dứt.

      sao, hi vọng đến lúc đó cậu còn sống. Liễu Thuần Đình nghĩ đến tính khí Trọng Suất Ngụy liền có mấy lạc quan.

      "Nga! Đúng, vẫn quay về vấn đề chính thôi!" Cổ Tinh Nhã lấy lại tinh thần, đột nhiên nghĩ đến vấn đề trước đó.

      "Đúng nha!" Sở Thiến đồng tình.

      "Vậy dự định thế nào?" Liễu Thuần Đình nhàn nhã tiếp tục ăn bữa điểm tâm của mình.

      Ân! Quả nhiên ăn ngon! ngọt nhạt, hổ là đầu bếp khách sạn năm sao làm.

      "Mình thấy, để bọn chúng chơi thử mấy món đồ chơi mình chuẩn bị sẵn ." Sở Thiến dẫn đầu đưa ra chủ ý.

      "Nhưng là nếu bị cậu đùa chết làm sao bây giờ?" Liếc Sở Thiến cái, Liễu Thuần Đình nhàm chán hỏi lại. Đột nhiên nghĩ đến cái gì liền luôn: "Tinh Nhã, tại mình vui vẻ, bằng. . . . . ." Môi khẽ nụ cười, ánh mắt thâm hiểm.

      "Như vậy sao? Mình cứ tưởng. . . . . . Thiến, cậu mượn mấy món đồ chơi ít lực sát thương chút! Thuần Đình, giao cho cậu! Tớ phản đối lãnh đạo Ân Long tổ năm người thành sáu người đâu." Cổ Tinh Nhã trong mắt lóe lên tia lạnh lùng làm người ta phát rét.

      "Là sao? Tớ đây liền buông tay làm." A! Lại có thể có chút việc rồi đây.

      "Mình chuẩn bị đồ chơi vậy" Sở Thiến khỏi tính toán lấy những gì để dùng cho tốt.

      Dùng thuốc gây mê mới cải tiến hay là bột phấn đây? là! Rốt cuộc dùng cái gì mới tốt đây, là khó chọn mà!

      "Thuần Đình, cần báo cho năm người kia biết việc này. Mình muốn xem bọn chúng có phải hay thần kinh trở nên trì độ mất rồi!" Nụ cười giảo hoạt, Cổ Tinh Nhã dặn dò chút.

      "Ha ha. . . . . . Mình biết!"

      Ba người tính kế ánh mắt hẹn mà gặp, khuôn mặt đồng thời gợi lên nụ cười ác ma, tuyên cáo có người sắp đến ngày tận thế.

      Có người muốn bị xui xẻo rồi! "Phanh!" tiếng, cánh cửa gỗ phòng khách bị cước đá văng ra, mà ba người nhàn nhã ngồi uống trà vẫn thèm ngẩng mặt lên nhìn, vẫn tiếp tục câu chuyện của họ.

      "Các con thấy rồi." Trọng Suất Ngụy lo lắng .

      "Vậy sao?" kinh ngạc, Cổ Tinh Nhã chỉ nhíu mày hỏi, tiếp tục thưởng thức cốc hồng trà tay.

      " sao? Em hỏi sao? Chẳng nhẽ em quan tâm đến con. Chúng là con trai chúng ta đó!" Trọng Suất Ngụy tức giận thái độ của .

      "Em có quan tâm mà!" Hồng trà này uống tệ. Lần sau mình phải bảo người làm mua nhiều hơn mới được.

      Nhìn rót thêm chén trà nữa, Trọng Suất Ngụy nén được cơn giận tiếp tục rống to: "Uống trà chính là thái độ quan tâm của em sao?"

      Sở Thiến chịu nổi tiếng rống giận của Trọng Suất Ngụy bèn : "Tinh Nhã, cậu chuyện với ấy , đừng để ấy hét lên nữa."

      " là, điểm tâm ăn cũng ngon nữa." Liễu Thuần Đình phụ họa , trong tay vẫn cầm miếng bánh hạnh nhân ăn dở.

      "Có chuyện gì mà tôi biết à?" Ánh mắt Trọng Suất Ngụy đảo qua ba người chờ đợi câu trả lời.

      "Các con được bảo vệ ngầm rồi. Trừ khi đối phương dùng đến sát thủ bậc nhất thế giới, bằng tuyệt đối có vấn đề gì xảy ra. Cho nên cần lo lắng." Cổ Tinh Nhã nhàng xong lại đưa cốc trà lên uống tiếp, hoàn toàn lờ người bên cạnh . Trọng Suất Ngụy càng nghe càng mờ mịt. .

      Cái gì bảo vệ ngầm? hoàn toàn hiểu, bất quá đây phải trọng điểm, trọng điểm là hai con của sao là tốt rồi.

      "Em để mặc lo lắng mà cho biết sao?" Trọng Suất Ngụy cắn chặt hàm răng, cố nén ý muốn đánh người.

      "Cũng , chỉ là muốn xem thái độ của ra sao mà thôi. Cũng rất thú vị." Sở Thiến đề phòng , còn lại hai người kia đều đồng tình.

      "Là sao, Nhã nhi!" thanh trầm thấp chứa đầy tức giận của làm Cổ Tinh Nhã thấy an toàn, vội bưng hồng trà bỏ chạy.

      "Còn dám chạy! Em . . . . . ." Trong suốt Ngụy đuổi theo , nhưng chưa hết câu liền thấy Cổ Tinh Nhã vung ra nhúm bột phấn. Chưa hiểu chuyện gì ngã luôn xuống đất.

      Đột nhiên cả phòng khách giống lâm lạc vào gian khác. An tĩnh tiếng động.

      "Tinh Nhã . . . . . . Cậu làm cái gì, " mắt mở to nhìn Trọng Suất Ngụy nằm mặt đất, Sở Thiến vội kêu lên.

      "Tớ, tớ . . . . . . chỉ là mê hồn phấn thôi mà." Cổ Tinh Nhã vội trả lời.

      "Vậy. . . . . . Nhưng là, thuốc mê sớm dùng hết rồi. . . . . ."

      "Kia là cái gì?" Vẫy vẫy tay vẫn còn cầm nửa lọ thuốc mê, Cổ Tinh Nhã sắc mặt trắng xanh.

      thể nào! Đây chẳng nhẽ là loại thuốc mới sao. “Hình như rất nhanh tác dụng .” Trong đầu suy nghĩ, rất nhanh Sở Thiến lên tiếng.

      ! Khiển đáng là thế nào chủng hoàn thí nghiệm ngộ tân dược !"Ta hình như là trang rất nhanh hôn mê cường lực yên giấc dược !" Thiên đầu nghĩ nghĩ, Sở Thiến lên tiếng.

      "Nga! Vẫn còn may." Thở dài hơiCổ Tinh Nhã ném cái lọ tay , ngồi phịch xuống sofa bất động.

      "Trời ạ! ấy mà nổi giận lên là đáng sợ." Bỏ tách hồng trà xuống, Sở Thiến ôn tồn .

      "Đừng nghĩ, nghĩ đến lại thấy sợ." Cổ Tinh Nhã nghĩ đến nhiều chuyện mình còn giấu diếm khỏi lo lắng.

      "Nghĩ về chuyện đêm nay trước ! làm vậy chúng ta chuyện đêm nay có làm được ." Liễu Thuần Đình đường chọn lựa nhìn Trọng Suất Ngụy, quay lại công việc.

      "Cũng chỉ có thể như vậy thôi." Các nhìn nhau, gật đầu tán thành.

      "Vậy hôm nay kết thúc luôn hay vẫn chơi đùa chút hả?" Cổ Tinh Nhã trưng cầu ý kiến người khác.

      "Nếu kết thúc luôn vui chút nào." Chu môi, Sở Thiến vừa sửa móng tay vừa .

      "Ân! Mình cũng cho là vậy." Liễu Thuần Đình phụ họa.

      "Vậy hôm nay trước hết trừ bỏ nửa người của bọn ! Thuận tiện xem có ai trong bọn chúng có thể sử dụng được ."

      "Ân! Kia ràng là hồng môn yến, tương đối tốt để bắt người, cũng có thể nhìn ra năng lực của bọn chúng."

      Hừ hừ! Như vậy lại có món đồ chơi mới rồi.

      "Vậy chúng ta nhất trí diễn vở kịch, luyện tập chút khả năng săn mồi xem sao." Liễu Thuần Đình tà ác tính kế, chờ con mồi vào bẫy.

      "Cứ như vậy ." Giọng Cổ Tinh Nhã có chút vui mừng.

      " thôi! Tối nay đón khách quý, chúng ta phải chuẩn bị tốt đừng để thất lễ với họ."

      Ba người ưu nhã đứng dậy, chuẩn bị nghênh đón kiện đêm nay.

      Bên ngoài, ánh mặt trời chói trang. Vậy mà người bên ngoài lại cảm thấy rét lạnh. Như là nghe thấy tiếng cười từ xa xăm vọng lại, chuẩn bị cho cuộc chiến trong cõi ti.

      Đến nỗi Trọng Suất Ngụy hôn mê nằm đó cũng bị bỏ quên. Đành chờ cho thuốc mê hết tác dụng.

    2. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Ôi trời, khổ thân

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      chưa đọc truyện nào mà nữ 9 khủng tnay.thank nàng:p:)
      Mẹ Mìn thích bài này.

    4. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Nữ cường a, t thích, hệ liệt nàng làm đúng gu của t, tks tks
      Mẹ Mìn thích bài này.

    5. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 6.1:

      Bên ngoài nhà, thanh ồn ào huyên náo. Bên trong nhà khí lại trái ngược hoàn toàn. chiếc bàn dài nằm giữa phòng, mặt bàn được trải chiếc khăn trắng muốt. Xung quanh đầu bàn, mấy người mang gương mặt hung thần, mặc tây trang mầu đen đứng dàn hàng ngang.

      Đồng hồ treo tường kêu lên báo hiệu 12 giờ. Đúng lúc này, cửa phòng chậm rãi mở ra. Mấy người áo đen lập tức quay người, rút súng chĩa thẳng ra cửa. Ba bóng người xuất sau cánh cửa nhìn tình hình trong phòng lấy làm ngạc nhiên. Những người cầm súng vẫn đứng nguyên bất động.

      Cổ Tinh Nhã trước, tà áo sườn sám màu tím lay động theo từng bước chân. Ngang hông thắt dải lụa trắng. Mái tóc đen mượt được vấn gọn gàng sau đầu, cài lên đó chiếc trâm ngọc cổ. Những sợi tóc mai ngàng rơi xuống bên tai làm tăng thêm mấy phần quyến rũ.

      Bên phải, Sở Thiến với mái tóc quăn gợn sóng, mặc váy dài xẻ bên đùi, để lộ cặp đùi trắng muốt như như sau làn váy. Tay cầm hờ hững chiếc áo khoác mỏng. Ai cũng ngỡ ngàng với vẻ đẹp chói sáng của .

      Nếu Sở Thiến là vẻ đẹp chói sáng Liễu Thuần Đình lại có vẻ đẹp lạnh lùng. thân kimônô màu lam được thiết kế cách điệu làm lộ ra bờ vai trắng ngần. dùng mấy chiếc trâm cài lên mái tóc mượt mà. Mấy làn tóc tơ đen mượt lẫn trong những chiếc trâm bạc sáng bóng.

      Ba người nhàng đến đầu bàn bên kia cùng ngồi xuống. Cận Nghị lấy lại vẻ mặt lạnh lùng, cao giọng : "Bỏ súng xuống."

      Phía sau, đám người đồng loạt hạ súng xuống. Chỉ có cái nhìn vẫn chiếu thẳng vào ba trước mặt. thân lễ phục mê người, chút nào giống như người chuộc con tin cả.

      Cận nghị ra lệnh mới làm bọn chúng hoàn hồn, khôi phục ánh mắt hờ hững ban đầu.

      " hổ danh là Nữ Tu La thương trường. Nghe tin con trai bị bắt cóc mà vẫn giữ được bình tĩnh." Hừ! tin còn có thể giữ bình tĩnh được bao lâu.

      "Ở đâu! Bất quá, Cận tiên sinh, ngài xác định tôi có năng lực giữ tỉnh táo sao?" Cổ Tinh Nhã thản nhiên cười.

      "Đương nhiên, nếu hôm nay cùng năm lãnh đạo của tập đoàn Ân Long, tôi hoài nghi nhưng. . . . . ." Nhìn hai ngồi cạnh , gợi lên chút cười lạnh, " thư ký, nhân viên văn phòng, tự tin của đáng ngạc nhiên."

      " thương trường được khinh địch, đạo lý này ngài học chưa thuộc rồi, Cận tiên sinh." Cổ Tinh Nhã cười, nhưng trong mắt lộ vẻ ngoan đủ để làm người ta rung động.

      Sở Thiến cùng Liễu Thuần Đình mới rồi nhìn rất phong tình, trong chốc lát vẻ mặt thay đổi thành lạnh băng.

      "Nhưng đúng như lời tôi phải sao? Hai bên thực lực khác xa nhau, chỉ cần liếc mắt là biết, vẫn là. . . . . .tập đoàn Ân Long có quá nhiều người tự tin?"

      "Ha ha, có lẽ vậy! Nhưng hôm nay mục đích tôi đến đây phải để chuộc ngươì."

      "Nga, là sao, chẳng nhẽ định cướp người?"

      "." Phun ra câu khinh thường, Cổ Tinh Nhã cầm chén rượu bàn hướng về phía gật đầu: "Tôi muốn hủy nửa thế lực của ngài."

      Câu chưa dứt, ba người đồng loạt hành động. Cổ Tinh Nhã vung ra cái roi bạc uốn lượn trung trông như con rồng ra oai, nhất tiếng kêu gào, than khóc nổi lên, máu tươi văng bốn phía.

      Liễu Thuần Đình đưa tay tìm trong người, thoáng chốc lôi ra thanh kiếm sáng loáng. Thân ảnh màu lam bay lượn xuyên qua làn đạn, gọn gàng hạ gục từng tên .

      Sở Thiến kéo váy như khiêu vũ, bước chân nhanh nhẹn như con thoi, tay nhàng vung lên, kỳ lạ là đám người áo đen cứ vậy ngã xuống. như giữa chốn người.

      Các hành động hoa lệ, khỏi làm Cận nghị choáng váng, khẽ nguyền rủa quay súng bắn các .

      Trong nháy mắt, đại sảnh đống hỗn độn. Lúc này cả bốn người đều nhìn chung điểm.

      "Hôm nay ngươi cố gắng rồi, mặt khác. . . . . ." Cổ Tinh Nhã dừng chút, ánh mắt liếc về phía Liễu Thuần Đình.

      "Mặt khác. Trước khi đến đây chúng ta giải quyết hết người của ngươi rồi, còn có. . . . . ." Sửa sang lại ống tay áo, Liễu Thuần Đình lại đẩy cho Sở Thiến tiếp.

      "Còn có, ngày mai ngươi liền nghe được tin công ty của ngươi phá sản và bị thu mua rồi." Sở chuyện rất nhanh tiếp tục , tuyên án tử hình cho .

      "Các . . . . . . , có khả năng. . . . . ." Cận Nghị nghe xong, gương mặt trở dữ tợn, vết sẹo mặt càng lộ ra đáng sợ.

      "Cận tiên sinh, thương trường đừng bao giờ khinh địch, nhất lại là nữ nhân, biết !" Cổ Tinh Nhã lười biếng . ý cười lại lộ trong ánh mắt.

      Hung hăng trừng . Cận Nghị đanh mặt .

      Liễu Thuần Đình hài lòng cười cười, cẩn thận để mưu đồ lộ ra trong mắt.

      "Chúng ta thôi!" Cổ Tinh Nhã tiêu sái dời cùng hai người bạn.

      "Đợi chút, muốn , trừ khi bước qua xác ta." cam lòng chịu nhục, Cận Nghị giơ súng hướng về phía các , lạnh lùng .

      "Ha ha. . . . . ." Sở Thiến cười khinh đáp lại , liền giống như tượng đá, cách nào động đậy.

      "Ngươi cũng còn chút hữu dụng đối với chúng ta, rất tiếc ngươi lại làm hư rồi." Trước khi Cận Nghị ngã xuống, nghe được câu đầy thâm ý của Liễu Thuần Đình và nhìn thấy hình ảnh cười tươi của ba . Đó là ký ức cuối cùng của .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :