1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 94: Vòng tròn

      Phó Trường Khải rồi, Tiêu Lan ở Kính Tư điện ngồi lát, đem tình trước sau nghĩ lần, nhưng đều là điểm hai điểm rời rạc, thể xâu chuỗi, liền tạm thời bỏ qua, về Xích Ô Điện trước.

      Mẫn Hinh còn chưa , xem thực đơn ăn trưa, cho Cảnh nương tử cái nào phải thay đổi, Diên Mi ở nội điện, ở trong thư phòng đông thiên điện.

      Tiêu Lan qua, thấy nàng vẽ tranh, vẽ cũng phải là đồ vật trong ngày thường, mà là gian trạch viện - - chính xác mà , là gian nông viện, rất bình thường, bên ngoài có hàng rào vây quanh, có hai người ngước đầu đứng trát hàng rào thêm cao lên, trong nội viện còn có ba người nữa, lớn, hai , lớn ngồi như đốt lửa, hai chỗ, biết làm gì.

      Tiêu Lan nhìn trong chốc lát, có chút hiểu được, hỏi nàng: "Khi còn bé, trong nhà sao?"

      Diên Mi hề ngẩng đầu lên: "Lúc trước."

      Tiêu Lan đem ghế bành lại gần hơn, ngồi xuống, ôm lấy Diên Mi ngồi vào chân mình, Diên Mi cũng quay đầu lại, tay vẽ ngừng, như cũ nghiêm túc chăm chỉ tô nóc nhà.

      Cằm Tiêu Lan đặt vai nàng, tay vòng qua eo nàng, tay chỉ chỉ lên bức vẽ: "Nóc nhà lợp bằng cái gì?"

      "Cỏ lau, rơm rạ, bùn." Diên Mi có thể là nhớ tới thời điểm tuổi đắp nhà mới, giọng mang chút nhàng.

      Tiêu Lan ừ, hỏi tiếp: "Nàng ở nơi nào?"

      Diên Mi dùng bút chỉ chỉ vào tiểu sương phòng phía tây: "Bên trong này."

      Ngón tay Tiêu Lan liền gõ bên cạnh "Sương phòng" kia, sương phòng được vẽ lớn, ngón tay Tiêu Lan cũng đủ để che hết, nhưng đối với Phó gia khi đó có thể để cho Diên Mi cũng có gian phòng ngủ riêng nho là Phó Tế và Phó Trường Phong phải sớm về tối, làm nhiều vài phần công việc mới có thể có được.

      Tay Tiêu Lan chuyển qua hàng rào bên cạnh, tách ngón cái và ngón trỏ ra khoa tay múa chân, tựa hồ muốn ước lượng đo đạc hàng rào kia cao bao nhiêu, Diên Mi : "Rất cao rất cao."

      - - Đó là cảm giác khi nàng còn bé, đứng ở bên cạnh hàng rào, luôn cảm thấy rất cao rất cao, có thể vây quanh hết cả sân , làm thành Phó gia.

      Tiêu Lan lại chỉ chỉ hai người cao cao chút bên cạnh hàng rào: "Phụ thân, đại ca?"

      Diên Mi ừm, Tiêu Lan lại rê ngón tay, trong nội viện tựa như chuẩn bị lò nhóm lửa thể nghi ngờ là Phó phu nhân, hơi do dự, Diên Mi tự mình nhàng vuốt ve, giọng khe khẽ: "A nương."

      Gò má Tiêu Lan dán lên gáy nàng cọ cọ, bên cạnh còn có hai người nho , tất nhiên là Diên Mi và Phó Trường Khải, nhưng là vẽ có chút loạn, Tiêu Lan nửa ngày vẫn hiểu được là làm gì, liền hỏi: "Nhị ca dạy nàng đọc sách biết chữ?"

      Trong tưởng tượng của là như vậy, bởi vì ở Đoan Vương Phủ, lúc mới bắt đầu là Tiêu dạy .

      Diên Mi phồng miệng, lại đề bút thêm vài nét, cánh tay của người trong đó liền biến thành sáu cái, Tiêu Lan càng hiểu, Diên Mi : " đánh nhau! Nhị ca vò loạn tóc ta, cắn huynh ấy."

      Phó Trường Khải mới trước đây tay ngắn, muốn trêu chọc nàng khóc, nhưng Diên Mi từ nước mắt nhiều, khi đùa thường thường liền muốn đánh lên, Diên Mi thuộc dạng lên tiếng lại dám xuống tay, Phó Trường Khải lúc nào cũng chủ động gây chiến, đánh nhau lại ra tay được, miệng liền gào thét, gào đến là lợi hại, cách ba năm nhà cũng có thể nghe thấy giọng .

      Trước mắt Tiêu Lan ra cảnh tượng sống động - - có khói bếp, có phụ huynh lúc làm việc ngẫu nhiên chuyện, còn có Diên Mi bé trong nội viện cùng với ca ca chịu lớn lên đánh nhau loạn thất bát tao, thỉnh thoảng có mấy tiếng Phó mẫu hét gọi.

      Tươi mới sống động như vậy, Tiêu Lan cũng nhịn được vươn tay, kéo búi tóc Diên Mi, hỏi: "Vậy ai đánh thắng?"

      dùng lực, nhưng Diên Mi cảm giác được búi tóc trầm xuống, vô thức quay đầu ghét bỏ nhìn , cái cằm Tiêu Lan còn đặt tại vai nàng, vừa quay đầu, hai người cơ hồ mặt dán mặt, Tiêu Lan liền ở trước môi nàng hôn cái.

      Bàn tay Diên Mi chống lên vai Tiêu Lan, đẩy ra khỏi vai mình, nghiêng người nhìn chằm chằm.

      Tiêu Lan cùng nàng nhìn nhau hồi lâu, khẽ nổi lên chút lúng túng - - mới nhớ tới, chính mình cùng Diên Mi còn giận nhau mà.

      ... Có phải nên cái gì trước hay ?

      Nhưng lại có chút đúng lúc, trước mắt toàn bộ tâm tư Diên Mi đều đặt lên bệnh tình Phó phu nhân, nhưng Tiêu Lan biết, trong lòng nàng khẳng định nhớ kỹ chính mình hôm qua đạp cửa bỏ , chỉ là chuyện Phó phu nhân đè nặng, còn có phát tác.

      há miệng, cũng biết nên cái gì, lại muốn tích tụ trong lòng mình cùng Diên Mi, liền dứt khoát tới gần, lại dùng lực hôn cái.

      Diên Mi nhìn Tiêu Lan, gì, qua lát, đột nhiên nắm tay lên, hung hăng cắn cái.

      Nàng là lưu tình, Tiêu Lan cứng rắn chịu đựng lên tiếng, chờ Diên Mi buông ra mới thở hơi, nhéo nhéo mặt Diên Mi, muốn chuyện, vành mắt Diên Mi lại bỗng nhiên đỏ lên.

      Tiêu Lan nên lời , ôm nàng vào trong lòng.

      Diên Mi cũng rơi lệ, nàng dùng sức trợn tròn mắt đem nước mắt nuốt trở về, nàng nhớ tới lần tuổi cùng Phó Trường Khải đánh nhau, Phó phu nhân trước kêu hai tiếng, thấy kêu có tác dụng qua vỗ vào Phó Trường Khải, ôm Diên Mi lên, dạy dỗ trận.

      nay nàng cũng gây gổ với Tiêu Lan, Phó phu nhân như thế nào còn bất tỉnh tới dạy dỗ chứ?

      Nàng từ Tiêu Lan trong lòng tránh ra, đóng bức tranh mới vẽ lại, rầu rĩ : "Đói."

      - - Kỳ chút cũng đói bụng, chỉ là đến giờ dùng cơm trưa, thói quen sai khiến.

      Tiêu Lan cũng hoàn toàn ràng nàng sau đó nghĩ cái gì, chỉ cho là nàng vẫn tức giận, mím môi : "Mi Mi."

      Diên Mi duỗi tay dắt tay , muốn lúc này chuyện khác, hỏi: "Truyền lệnh?"

      Tiêu Lan đành phải theo nàng ra ngoài, phân phó Hoa Sinh: "Truyền lệnh ."

      Diên Mi đói nhưng ăn ràng ít hơn so với ngày thường, ăn xong liền lẳng lặng chờ Tiêu Lan, Tiêu Lan cũng có khẩu vị, sai người dọn xuống, hai người nghỉ trưa.

      Diên Mi ngoan ngoãn cực kỳ, ngủ liền ngủ, Tiêu Lan cái gì nàng đáp ừm, Tiêu Lan ôm lấy nàng nàng cũng ôm lại, nhưng càng như vậy, Tiêu Lan càng yên tâm.

      Buổi tối, Diên Mi gặp ác mộng.

      Đây là chuyện rất hiếm xảy ra, - - tâm tư nàng thanh thản, trong lòng lại kiên cường, chỗ lo lắng và e ngại rất ít.

      Nhưng đêm này, nàng ở trong mộng bừng tỉnh.

      Tiêu Lan vốn là dám ngủ sâu, nghe được nàng có động tĩnh liền ngồi dậy, gọi Đào Diệp gác đêm ở ngoài điện vào gẩy đèn sáng, sắc mặt Diên Mi có chút trắng, khẩn trương cầm lấy tay : "Lan ca ca."

      Móng tay nàng bóp vào trong lòng bàn tay Tiêu Lan, có chút đau, Tiêu Lan nhàng vuốt ve lưng nàng: "Ở đây, ta ở đây."
      Diên Mi liền cuống cuồng hướng trong ngực củng củng, lại ôm cổ , dùng sức dùng sức ôm.

      Tiêu Lan cũng dùng sức ôm nàng.

      Hai người ngực dán ngực, có thể cảm giác được Diên Mi dồn dập thở dốc.

      Lăn qua lăn lại khoảng khắc đồng hồ, Diên Mi mới dần dần bình phục lại, buông tay ra, xuống giường.

      Tiêu Lan ở phía sau khoác bộ y phục cho nàng, cho rằng nàng là muốn uống nước, nhưng Diên Mi lại tới thư phòng, Tiêu Lan cùng qua, thấy nàng trải rộng giấy ra, lấy bút, mực.

      Tiêu Lan nghĩ Diên Mi có thể vẽ ra chút ít chuyện nàng lớn lên ở Phó gia, liền lẳng lặng nhìn, nhưng Diên Mi cái gì cũng vẽ, chỉ là vẽ từng vòng từng vòng tròn.

      Thé nhưng, nàng vẽ bản, hài lòng, lại vẽ bản nữa, vẫn là hài lòng.

      Như thế vẽ khoảng chừng mười tờ, tay Diên Mi khẽ phát run, bỗng nhiên, nàng đem những tờ giấy kia toàn bộ quét xuống bàn, bút cũng ném xa.

      Tiêu Lan từ phía sau ôm lấy nàng, phát thân thể nàng cũng run rẩy.

      "Sao vậy?", Tiêu Lan nhàng hỏi.

      Diên Mi dưới ngọn đèn ngửa đầu nhìn , trong mắt tất cả đều là ánh nước, giọng nàng run sợ : "Ta vẽ tròn, Lan ca ca, ta vẽ tròn."

      Tiêu Lan nhặt vài tờ giấy bị vo thành nắm kia lên, liếc mắt nhìn - - cơ hồ đều méo ở nét cuối.

      thế nhưng trong nháy mắt liền hiểu được ý Diên Mi.

      lần nữa phô giấy ra, nhúng mực, cầm lấy tay Diên Mi, bút thành hình, vẽ hình tròn chuẩn mực.

      "Nàng xem", Tiêu Lan : "Này phải tốt lắm sao."

      Diên Mi lấy giấy ra, Tiêu Lan nắm tay nàng, chậm rãi vẽ hình nữa.

      Đoàn đoàn viên viên, chút cũng thiếu.

      Diên Mi thở gấp hai hơi, xoay người nhìn , Tiêu Lan hôn hôn ót nàng, thầm : "Đừng sợ, sao cả."

      Diên Mi mở bừng hai mắt, đột nhiên duỗi tay áp lên ngực Tiêu Lan.

      Lức trước nàng có cỗ dự cảm, khắc này tựa hồ trông thấy ràng, có ngọn núi, giống như nông viện Phó gia, sừng sững dựng lên, đông có thể che gió cản tuyết, hạ có thể rợp bóng đón gió.
      Nàng liền dựa vào ngọn núi này.

      "Lan ca ca." Diên Mi thầm.

      Tiêu Lan cúi đầu, thấy sắc mặt nàng thả lỏng, lên tiếng đáp: "Ừ."

      Diên Mi nhìn , xoay chuyển con ngươi, lát sau, tay lại phủ lên mắt mình, : "Trở về ngủ."
      Last edited: 7/3/18

    2. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 95: Gặp nhau

      Buổi tối tỉnh hồi, sáng sớm lúc thỉnh an Diên Mi liền có tinh thần, Tiêu Lan cùng Hoắc thị ở thế giằng co, cho nên cũng được mấy lời, ngây người đến phút đồng hồ Tiêu Lan liền dẫn Diên Mi rời Chiêu Minh Cung.

      Hoắc thị cười lạnh : "Liên ngươi nhìn , người hai người, đây là tỏ sắc mặt với ai gia đâu."

      Liên khuyên nhủ, Hoắc thị lại hỏi: "Hôm qua Hoàng thượng mang Phó gia nha đầu kia xuất cung?"

      "Vâng", liên trả lời: "Hạ triều Hoàng thượng và hoàng hậu đều xuất cung, còn dẫn theo thái y viện Lưu Viện Chính, bao lâu sau Mẫn thái y cũng nhận ý chỉ, nghe là Định Quốc Công phủ lão phu nhân bị bệnh."

      "Đồ bỏ Định Quốc Công", Hoắc thị khinh thường : "Tiểu môn tiểu hộ, gánh nổi hai chữ này? Trong nhà bay ra con chim sẻ , còn coi là phượng hoàng? Cũng áng chừng xuất thân bản thân. Trước mắt sao? Bị bệnh? Đây chính là mệnh - - nhận nổi phú quý, hưởng nổi mệnh vinh hoa! Đến số rồi."

      "Vừa mới nãy, hoàng hậu hiển nhiên ban đêm ngủ được ngon giấc", Liên : "Có thể thấy bệnh tình lão phu nhân ."

      Hoắc thị hừ tiếng, lại thở dài: "Đáng tiếc, tất nhiên nha đầu Phó gia mấy ngày này lòng dạ nào thị tẩm, mới tiến cung còn có chút cơ hội. Chỉ là Hoàng thượng cáu kỉnh, ngược lại khó mà , uổng cho gương mặt đó của Ngô thị."

      xong, liếc mắt nhìn Bạch Thiến hầu hạ bên cạnh, phân phó: " lát nữa ngươi đến Kính Tư điện bẩm tiếng, thân thể ai gia khó chịu, Hoàng thượng chỉ cần sáng sớm tới thỉnh an là được, buổi tối ai gia nghỉ sớm, cần đến đây, đến giờ, ngươi đáp lời là được."

      Bạch Thiến vội đáp: "Vâng."

      Hoắc thị liếc nhìn nàng, đuôi mắt động động: "Đừng ngày ngày , hôm sau mới tốt, nếu chọc Hoàng thượng phiền."

      Bạch Thiến cúi thấp đầu: "Nô tỳ đều nghe thái hậu phân phó."

      Hoắc thị thu hồi ánh mắt, Liên thoáng phất tay, ý bảo Bạch Thiến lui xuống trước, Hoắc thị nhắm mắt lát, lại hỏi: "Mẫn Hành cũng ?"

      "", liên : "Thái y viện kia bên cạnh đáp lời, mấy ngày này Lưu Viện Chính cùng Mẫn thái y đều ở trong cung, bắt mạch cho thái hậu tạm thời đổi vị thái y khác."

      Hoắc thị chau mày lại, hồi lâu có lên tiếng.

      "Thái hậu có cần triệu Mẫn Hành trở về ?"

      " cần", Hoắc thị chậm rãi lắc đầu, bỗng nhiên cười cười, : " cần quản, cho , chờ hồi cung lại gọi tới hỏi. Mặt khác, ngươi chuẩn bị chút, Ngu gia lão phu nhân mấy ngày nữa muốn vào cung yết kiến."

      "Nhưng Hoàng thượng..." Liên có chút lo lắng, mẫu tử hai người mới nháo xong, lời Hoàng thượng hôm đó rất nặng, nếu như thêm lần nữa như thế nào mới tốt?

      Hoắc thị ôm lấy cánh tay, nửa nằm giường thấp, : "Lần này là Ngu gia lão phu nhân muốn yết kiến, phải là ý chỉ ai gia, nàng có cáo mệnh người, tuổi lại gần sáu mươi, yết kiến lần dễ dàng, hoàng thượng tất nhiên chuẩn. Trước hoàng hậu nạp phi, ai gia liền có hảo ý giúp nàng tuyển hai người tiến cung, bây giờ Hoàng thượng nạp, ai gia cũng có bức đến cung khác, cái gì cũng theo bọn họ, còn thế nào nữa?"

      Liên sợ bà nhắc lại chuyện hôm đó lại tức giận nên : "Bất quá nhất thời cãi nhau, thái hậu cũng đừng để trong lòng, mẫu tử nào có thù qua đêm."

      Hoắc thị "hừ" tiếng: "Mà thôi, chuyện Phó gia vừa để chúng ta biết được, cũng thể giả câm vờ điếc, ngươi chọn mấy thứ dược liệu tốt, sai người đưa đến quốc công phủ."

      Liên đáp, vừa xoay người muốn , Hoắc thị lại : "Còn nhớ trước khi phải báo cáo Hoàng thượng, đỡ phải cho rằng ai gia có hảo tâm."

      Liên che miệng: "Xem thái hậu kìa."

      Chờ Liên ra cửa, Hoắc thị nhắm mắt lại thở dài ra hơi, cúi đầu lẩm bẩm: " trải qua chuyện gì liền cho rằng cánh mình đủ cứng, dù sao cũng phải bức lần mới có thể hiểu được khổ tâm của mẫu thân, đây là tính tình đụng tường Nam hồi đầu, đánh cũng thay đổi được."

      ... ...

      Qua mấy ngày, Phó Trường Khải rời kinh, chỗ Lưu Viện Chính và Mẫn Hành có tin tức tốt hồi bẩm, nhưng cũng may, cũng có tin tức xấu hơn.

      Mắt thấy vào tháng chạp, bởi vì Tiêu Lan từng ở trong phật tự long tiềm, lễ tắm phật ngày mồng tám tháng chạp liền đặc biệt long trọng, bên trong cung muốn làm cháo thất bảo ngũ vị phân thưởng ban thưởng cho quan viên, mấy phủ cũng hướng trong cung dâng thực.

      Trước ngày mồng tám tháng chạp, Tiêu Lan và Diên Mi có thời gian rỗi, Diên Mi đối với mấy gia tộc trong kinh còn chưa hiểu lắm, nhưng được cái là trí nhớ nàng tốt, nữ quan đem mấy danh sách quan gia dâng thực đến trình cho nàng, lại tình huống đại khái mỗi phủ lần, nàng có thể nhớ đại khái, như thế cũng tốt, để dời chú ý của nàng chỗ khác, đỡ phải nhớ thương Phó phu nhân.

      Sau ngày mồng tám tháng chạp đó, Ngu gia lão phu nhân vào cung yết kiến.

      Phiền thân phận của bà ta, cũng sợ Diên Mi thích ứng nên Tiêu Lan cũng đến cung Hoắc thị ngồi lát.

      Vóc người Ngu gia lão phu nhân cao, gầy gầy gò gò, thậm chí trang phục mệnh phụ mặc lên người có chút rộng, nhưng mà này đều che được thân khí thế cao ngạo, lúc hành lễ với Diên Mi, mí mắt bà ta buông thõng, mơ hồ lộ ra cỗ tuỳ tiện vô lễ.

      Hoắc thị sai người ban ngồi, cười : "Phong thái năm đó của lão phu nhân giảm."

      Ngu lão phu nhân cười cái cực nhạt: " dám, thái hậu mới chính là lúc thịnh nhất."

      "Lão phu nhân khiêm tốn", Hoắc thị sai người dâng trà, "Mấy ngày trước Hoàng thượng còn nhắc tới với ai gia, Ngu gia đều là tài tuấn."

      "Đó là đùa", Ngu lão phu nhân khom người, "Hoàng thượng mới là oai hùng."

      Tiêu Lan bình đạm hớp trà, như cười như : "Trong triều tài tuấn Ngu, Thẩm hai nhà ra hết, cũng là chuyện may mắn của trẫm."

      Ngu lão phu nhân : "Ngu thị tận tâm tận lực, phụ tá Hoàng thượng."

      "Vậy tốt rồi", Tiêu Lan đặt chén trà xuống, ngoài cửa Hoa Sinh bẩm: "Hoàng thượng, Lục đại nhân và Lục nhị tiên sinh đến, ở Tĩnh Tư điện."

      Tiêu Lan liền đứng dậy, "Vậy trẫm bồi nữa, có chuyện muốn hỏi, hoàng hậu cũng theo trẫm. Lão phu nhân thong thả chuyện cùng mẫu hậu, nán lại chút thời gian mới tốt."

      Ngu lão phu nhân nghe được Lục gia ánh mắt lóe lên, nhưng rất nhanh lại như thường, đứng dậy đáp lễ, mắt nhìn chằm chằm bóng lưng Diên Mi.

      Chiêu Minh Cung ra, Diên Mi phải về Xích Ô Điện, Tiêu Lan giữ nàng lại: "Nàng cùng ta đều Tĩnh Tư điện."

      Diên Mi nháy mắt mấy cái, chợt để sát vào giọng : "Ta thích bà ta." - - nàng là Ngu lão phu nhân.

      Tiêu Lan thấy nàng vừa ra khỏi cửa cung liền thả lỏng, nên cũng giọng : "Ta nhìn ra."

      Diên Mi phồng miệng, hai tay ở nhàng vỗ, theo Kính Tư điện. - - kỳ chuyện này có chút hợp quy củ, bởi vì ngoài mấy nghi thức tế lễ cùng với cung yến, hoàng hậu nên diện kiến thần tử.

      Nhưng Hoàng thượng ở đây nên ai cũng dám thêm cái gì.

      Lục Văn Chính hành lễ, bên cạnh nam tử ngồi xe lăn, mặc đại sam sẫm màu, mũ cao đại rộng, ở dưới bậc kim xa xa đứng dậy muốn hành lễ.

      Tiêu Lan nâng nâng tay: "Tiên sinh đứng bất tiện, quỳ lễ liền miễn."

      Nam tử kia cười cười, đứng dậy, vái chào sâu, thong dong : "Như thế, tiểu dân đa tạ Hoàng thượng ân điển."

      Thanh ông ôn hoà hiền hậu, mang thân nho nhã tự nhiên, theo ông đứng dậy, ghế dựa sau lưng cũng thoáng nghiêng, phát ra tiếng động rất , chờ lúc ngồi xuống, ghế lại đứng thẳng.

      Diên Mi bỗng chốc bị hấp dẫn chú ý, có chút tò mò, nhưng lại biết ở ngoài điện, thể lộn xộn lung tung, nên chỉ từ xa nhìn qua.

      Tiêu Lan hôm nay là cố ý mang lên nàng lại đây, cũng phải muốn kiểm tra vị lục Nhị lão gia này, mà là muốn Diên Mi phân tán chú ý, đỡ cho nàng mãi nhớ tới bệnh Phó phu nhân, cho nên cũng khách sáo, cười : "Tiên sinh cần để ý, hoàng hậu cũng thích mấy cơ quan, cho nên mới nhìn ghế tiên sinh ngồi, biết tiên sinh có thể cho nàng nhìn chút ?"

      Lục Tiềm hơi ngoài ý muốn, nữ tử thích mấy thứ này quả thực nhiều, vỗ vỗ xe lăn, : "Được nương nương để vào mắt, đó là may mắn của mấy khối gỗ này."

      Tiêu Lan phân phó ban ngồi chỗ khác, hai tên tiểu thái giám bước tới muốn nâng ông dậy, Lục Tiềm khoát khoát tay: "Lục mỗ chỉ là chân bệnh, tuy chậm chút nhưng chút chuyện này vẫn có thể tự mình làm."

      Ông ở xe lăn ấn xuống, chỗ tay vịn liền chậm rãi ló ra thanh gỗ, rút ra, còn có thể thay đổi độ dài ra gấp hai, đầu mở ra, chỉa thành ba chân, lập tức biến thành quải trượng chắc chắn, ông chống xuống, nhanh chậm ngồi lên ghế bên cạnh, hướng về phía Diên Mi cúi người, ngồi đưa tay ra hiệu xin mời.

      Diên Mi nhìn Tiêu Lan chút, Tiêu Lan gật đầu, cùng nàng cùng nhau xuống bậc kim.

      Toàn bộ chú ý Diên Mi đều ở xe lăn, Tiêu Lan phỏng đoán nếu phải là Lục Tiềm ở đó, nàng tháo cái ghế này ra rồi lắp lại chừng.

      Nhất thời cũng có ai chuyện, Lục Tiềm khí độ thong dong ôn hòa, cũng bởi vì lần đầu gặp vua mà câu thúc hoặc được tự nhiên, mặt vẫn mang nụ cười nhạt, nhìn Diên Mi vây quanh xe lăn.

      Chỉ chốc lát sau, Diên Mi hiểu nguyên nhân vừa rồi xe lăn có thể nghiêng, lên tiếng : "Thêm gỗ co duỗi, còn có đoạn dây thép chịu lực."

      Lục Tiềm cười gật gật đầu, Diên Mi lại : "Gỗ co duỗi dễ dàng bị mài mòn, được bao sáp, hơn nữa trước sau còn có hai đầu móc."
      Lúc này Lục Tiềm mới lên tiếng, xác định Diên Mi là hiểu , mà phải là chỉ ra vẻ thích bên ngoài, liền hành lễ : "Vâng, Hoàng hậu nương nương tuệ nhãn."

      Diên Mi cũng khách khí, lại xem trong chốc lát, : "Đây chỉ là ít, bên trong xe lăn còn có rất nhiều cơ quan."

      Lục Văn Chính bị dạo, vội : "Hoàng thượng, ta tuyệt phạm quân ý."

      Tiêu Lan khoát khoát tay, Diên Mi : " phải là cơ quan hại người, là cơ quan thuận tiện cho bản thân."

      Lục Tiềm khẽ cười, gật đầu, nhưng Diên Mi mò cái cơ quan này là làm sao, liền nhìn , Lục Tiềm : "Cho phép tiểu dân thể cho nương nương phen."

      Tiểu thái giám liền đẩy xe lăn tới, Lục Tiềm liền cách khoảng vài bước nhất nhất mở ra hết cơ quan cho Diên Mi xem phen, Tiêu Lan theo nhìn xong cũng nhịn được tán dương, bên trong xe lăn giấu được rất nhiều vật khéo, thậm chí có mộc phiến có thể co duỗi, lúc trời nóng cần tự mình động cánh tay, mộc phiến kia liền có thể dưới chuyển động tạo thành quạt gió.

      "Tiên sinh chế tạo mấy đồ vật này nhưng là bao lâu rồi?" Tiêu Lan hỏi.

      "Có chút tuổi đời", Lục Tiềm : "Khi còn trẻ có chút say mê nghiên cứu, chỉ là trong nhà cho phép, về sau", ông vỗ vỗ chân mình, "Nhàn rỗi ở nhà, cũng có thời gian, mới dần dần tìm lại hứng thú trở về. Chỉ là Lục mỗ do ma sát lâu năm, Hoàng hậu nương nương nhưng là thiên phú, cực kỳ khó có được."

      Tiêu Lan trong lòng tự nhủ, đó là tất nhiên, biết nhất.

      Lục Tiềm cười ha ha, ông vốn là người ở danh môn, mấy năm nay lên lên xuống xuống, đúng như tên ông, lặn sâu lộ (Tiềm: ngầm, kín), rất có phong thái khiêm tốn. Tiêu Lan cũng lấy dáng vẻ đế vương, sai người pha trà ngon, liền trong điện cùng ông tán gẫu, hương trà lượn lờ, Lục Văn Chính khoanh tay ở bên, Diên Mi ở trong phạm vi tầm mắt Tiêu Lan, còn vây quanh xe lăn nghiền ngẫm.

      Tiêu Lan vốn là muốn tìm cho Diên Mi ít chuyện phân tán chú ý, cũng chứng minh, biện pháp của rất đúng - - tinh thần Diên Mi chẳng những là ngày đó bị hấp dẫn, chờ Lục Tiềm xuất cung rồi, mấy ngày sau đó, Diên Mi vẫn luôn cân nhắc cái xe lăn kia của ông.

      Mỗi ngày hoặc là vẽ tay, hoặc là vẽ trong đầu, cứ có ý tưởng vẽ ra, nhất định phải giống y chóc ban đầu.

      Tiêu Lan quả thực rất ấm ức, ở nơi này là tìm việc cho Diên Mi, ràng là tìm việc cho mình mà.

      Cũng may lúc giữa tháng, Lưu Viện Chính vội vã hồi cung, mặt cực kỳ vui mừng: "Hoàng thượng, chúng thần cuối cùng có phụ tín nhiệm của ngài và nương nương."

      Tiêu Lan thầm thở phào - - cuối cùng cũng chờ được tin tức tốt.
      Last edited: 7/3/18

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Khổ quá. Mẹ vợ mà khoẻ lại Tiêu Lan mất vợ như chơi.
      A Huyền 152 thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Mẫn Hinh thích Trường Khải. Tiêu chân thích Mẫn Hinh. Thêm khúc mắc này nữa đây
      A fangA Huyền 152 thích bài này.

    5. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Ko biết nha ho man nay co am mưu gi?
      A Huyền 152 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :