1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình Thiên Hạ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Kể ra Phàn Cảnh chết cũng chưa xứng với cái tầm. Chết tầm thường quá, tội!

    2. Meohoangngungoc

      Meohoangngungoc Well-Known Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      1,342
      CHƯƠNG 128

      Edit: Meohoangngungoc

      Trắc Phi bí mật quay lại vương phủ, cho dù là hạ nhân trong vương phủ cũng biết Trắc phi có quay về, chỉ có Bảo Châu cùng Ngụy tổng quản tâm phúc thân cận đáng tin mới mơ hồ biết chút ít nội tình.

      Bảo Châu chờ sẵn ở thuyền, vừa nhìn thấy bộ dáng tiều tụy của Phi Yến nhịn được, nước mắt liền lã chã rơi xuống. Ngược lại là Phi Yến phải an ủi nàng, thời gian qua cũng chưa đến nỗi nào quá đau khổ.

      Đến lúc về đến Kiêu vương phủ, máu chân Phi Yến đông lại, chân cũng bị sưng lên, vết thương đau nhức nên thể mang giày, hơn nữa cộng thêm tinh thần uể oải, mấy ngày lại ăn uống đầy đủ, người cũng vì vậy mà gầy yếu hơn rất nhiều.

      Ngụy tổng quản đặc biệt đích thân lựa chọn mấy con gà đầu trắng béo mập được đưa lên từ thôn quê, mỗi ngày ở Vương phủ đôn đốc hạ nhân hầm các loại canh gà cùng đông trùng hạ thảo, các loại thuốc bổ cũng đa dạng kém, nhưng mà Trắc phi này có tẩm bổ cỡ nào cũng thấy béo ra.

      Mấy hôm nay Bảo Châu mới điều phối được loại cao từ phù dung, hoa sen trắng hết hợp với bột trân châu, đem đến đặt ở bên thùng nước tắm, sau khi hầu hạ trắc phi tắm rửa sạch xong, liền cùng mấy thị nữ đỡ nàng ngồi ghế, sau đó dùng cái muỗng vàng lấy tuyết liên cao bôi lên cơ thể, dùng tay nhàng mát xa thư giãn phía sau lưng.

      được nghỉ ngơi nhiều ngày nay, sắc mặc Trắc phi cuối cùng cũng khôi phục lại được chút ít, chỉ là dường như có chút thoải mái, bộ dáng luôn phảng phất tâm .

      Từ sau khi Trắc phi mất tích nhiều ngày gặp lại, Bảo Châu dám hỏi han quá nhiều. Nhưng Kiêu vương từ sau khi mang Trắc phi hồi phủ luôn ở bên ngoài lo việc công , rất ít khi hồi phủ, làm cho người khác trong lòng nghi hoặc biết xảy ra chuyện gì… Bảo Châu nghĩ tới nghĩ lui đều thấy ổn, trong lòng cũng thay Trắc phi thấp thỏm yên.

      Tuy rằng nhiều ngày Kiêu vương có đến thăm Trắc phi, nhưng mỗi ngày đều hỏi thăm về việc ăn uống nghỉ ngơi của nàng. Đủ thấy được bất luận mấy ngày kia trải qua chuyện gì, trong tâm điện hạ thủy chung vẫn có Trắc phi.

      Nghĩ vậy, tay xoa bóp cũng tăng thêm vài phần khí lực, muốn dưỡng cho toàn thân Trắc phi trở nên trắng mịn, trở nên càng xinh đẹp mềm mại để nắm chắc thánh tâm của điện hạ!

      Phi Yến thất thần, đợi đến lúc xoa bóp hồi mới hồi thần trở lại ,quay đầu hỏi: “ phải mới hôm qua bôi lần rồi sao, như thế nào hôm nay lại bôi nữa?

      Bảo Châu bất chấp mồ hôi chảy dài trán, vội vàng : “ Trắc phi người đây biết, cho nên mới quở trách nô tỳ lười nhác, cũng vì chân ướt chân ráo tới Hoài Nam nên bắt kịp xu thế ở đây, chỉ cần là nhà cao cửa rộng chút đều lưu hành biện pháp dưỡng thân như thế này.

      Lúc còn ở Bá Di, nô tỳ cũng chuyện phiếm với nha hoàn được phóng thích từ phủ doãn ở Hoài Nam, mới biết được ngày nay trong kinh thành thịnh hành Phương pháp dùng cao chi bảo dưỡng, có phu nhân thậm chí ngày đòi xoa bóp hai lần, làn da của phu nhân ấy mượt mà, thân thể nhìn còn đẹp hơn lúc có mặc xiêm y….”

      Phi Yến nhiều ngày nay lộ được vẻ mặt tươi cười, nhưng nghe câu cuối cùng của Bảo Châu xong cũng nhịn được nở nụ cười: “Nha đầu đứng đắn này, đúng là càng càng ra thể thống gì, nếu cần mặc xiêm y, ngươi phải là người làm mẫu thực đầu tiên đó…”

      Bảo Châu thấy Trắc Phi cuối cùng cũng nở nụ cười, trong lòng thoáng nhõm, lại chỉ huy tiểu thị nữ đứng bên bưng chén thuốc còn ấm tới hầu hạ Trắc phi uống vào.

      Đợi đến lúc phù dung cao trân quý đều theo nhiệt độ ấm áp của cơ thể hòa tan hấp thu hết làn da mượt mà xong, Phi Yến ngồi dậy, chậm rãi kéo tấm lụa mỏng phủ lên người, sau đó : “ Thay ta chuẩn bị chút rượu, hoa quả chay tịnh, ta muốn Long Hoa tự dâng hương.”

      Hiếm khi thấy Trắc phi muốn xuất phủ, trong lòng Bảo châu tràn đầy vui mừng. Cũng bởi vì lúc trước gặp nạn, Ngụy tổng quản có phân phó lệnh của Vương gia, là chỉ cần Trắc phi muốn xuất môn trước tiên là phải báo với , rồi phái người chuẩn bị cho tốt.

      Vì thế Bảo Châu ngay lập tức báo cho Ngụy tổng quản, cũng may Long Hoa tự mà Trắc phi muốn cũng cách vương phủ xa lắm, cũng là ngôi chùa nằm trong quận phủ đại nội, quanh năm hương khói, lâu là tới, cũng biết Kiêu vương có ân chuẩn hay .

      Lúc nhận được tin tức Phi Yến muốn dâng hương, Kiêu vương xử lý công vụ ở Hoài Nam. Nữ vương Bá Di vì chuyện Phi Yến bị rơi xuống cầu nên hết sức áy náy, thêm nghe Kiêu vương vạch trần thân phận của Tuyên Minh cũng tỉnh ngộ ra, thầm căm tức bản thân mình lại giống như bậc nhi nữ thường tình, bị vẻ ngoài mê hoặc, lại ngờ dẫn sói vào nhà.

      Lúc này nhân cơ hội mở miệng xin lỗi, cảm tạ Trắc phi vì đưa tới dụng cụ bơm nước, cũng nhờ đó mà định mức nước cung cấp cho Hoài Nam tăng lên rất nhiều so với hằng năm.

      Kiêu vương tự tay viết phong thư hồi , thông cảm cho nỗi lòng của nữ vương. viết được nửa có người thông báo có Ngụy tổng quản cầu kiến.

      Nghe được tin Trắc phi muốn xuất phủ, Kiêu vương liền gật đầu, hỏi: “Nàng cần chuẩn bị thứ gì?”

      Ngụy tổng quản liền nhẩm ngón tay tính: “Trắc phi phân phó nô tài chuẩn bị nhang thô, tiền vàng giấy, còn có đồ cúng trái cây, rượu…. Đúng rồi, còn có lẵng hoa cầu an…”

      Lẵng hoa cầu an này chính là bắt chước theo phong tục của đại Lương. Tương truyền xuất xứ của lẵng hoa cầu an này chính là từ nữ tử dân gian có chồng chết trận, nàng đau lòng ngày ngày ra khóc bên cạnh vách núi ngóng trông, khóc mãi đến khi mắt cũng mù, trời xanh cảm động vì tấm lòng trọng tình trọng nghĩa của nàng ấy, liền cho trượng phu nàng ấy được hoàn hồn, quay về đoàn tụ cùng vợ…”

      nghe Ngụy tổng quản thao thao bất tuyệt, đến khi nghe đến câu này, sắc mặt Kiêu vương bỗng trầm giống như chuẩn bị ra trận giết địch, vỗ bàn “chát” tiếng, làm cho nghiên mực bàn nảy lên, mực văng tung tóe thư án.

      Lẵng hoa bình an này cũng có tầng ý nghĩa khác, bình thường là cầu phúc cho trượng phu, tiêu trừ tai họa, cẩu khẩn bình an, lại cũng có thể thay người khuất ở dưới cửu tuyền cầu nguyện sớm ngày được siêu độ, tái thế làm người…

      thông cảm cho tâm tình của Phi Yến, biết nàng là nữ tử trọng tình nghĩa, cho nên tránh khỏi thương tâm mấy ngày vì cái chết của Phàn Cảnh, dù trong lòng vô cùng khó chịu nhưng vẫn cố gắng nhẫn nại, ai kêu mất kiềm chế, kiếm xuyên bụng làm chi?

      Nếu lúc ấy là tức giận mất khôn, kềm chế được ra tay giết người. Những cũng qua mấy ngày rồi, càng nghĩ càng thấy phiền não.

      Mấy ngày nay cũng phải cố ý vắng vẻ Phi Yến, nhưng mà là trong lòng Yến nhi hề có .

      Ở chung với Yến Nhi lâu như vậy, cũng chưa từng trải qua thời điểm nào như vậy! Mỗi lần thực tức giận, Yến Nhi đều tự động xuống bếp, tỉ mỉ hầm canh, chế biến đồ điểm tâm, rồi cẩn thận bỏ vào hộp giữ ấm mang tới, Kiêu vương vừa nhìn thấy tiểu nương tử nũng nịu chăm chú quan sát sắc mặt của mình cơn tức kia trong khắc liền tiêu tan thành mây khói.

      Đơn giản cũng biết nàng là hạng nử tữ gì, lại vì cam tâm tình nguyện làm thiếp làm vô cùng cảm động.

      Phải biết rằng để nàng cam tâm tình nguyện, cũng phải vì chính là đại Tề nhị hoàng tử, mà phải chính là xuất phát từ tình cảm của chính bản thân nàng.

      Mỗi khi nghĩ đến đây, nội tâm liền dâng lên thỏa mãn vô cùng.

      Nam nhi đại trượng phu quen chém chém giết giết chiến trường, nhưng cũng nào phải là sắc đá! Nếu như lúc đầu chỉ là vì thỏa mãn ham muốn chinh phục nên mới để ý đến giai nhân. sau quãng thời gian hai người ở chung với nhau, những va chạm, suy nghĩ cùng với tính tình cùng bổ khuyết cho nhau làm cho cảm nhận được tình cảm từng bước lớn dần, làm cho lòng như bị hãm sâu trong đó, muốn vùng vẫy cũng cách nào thoát ra được.

      Phi Yến giống như ngọn suối chảy từ ngọn núi cao, bình thường nhìn thấy rất nhu nhược hòa nhã, có thể dịu dàng len lỏi cấp nước cho cây xanh ở các khe núi, nhưng cũng có lúc cường hãn dữ dội khi nhập vào dòng sông lớn, lăm le nuốt cả kênh đào… Mà giờ dòng suối ấy lại lẳng lặng trú mình ở hậu viện, tĩnh lặng qua năm tháng, chỉ chờ mình dụng tâm thưởng thức.

      Nhưng mà… bây giờ chuyện pha trà đối ẩm dưới trăng vô cùng tốt đẹp lại bởi vì cái chết của tên cẩu tặc Phàn Cảnh làm cho tan thành mây khói.

      Cũng vì nàng quá thất thần cho nên thời gian này mình mới cố tình tránh mặt về phủ, thể tưởng tượng được nàng cư nhiên lại được tấc lấn thước, lại còn muốn đến tế vong phu Phàn Cảnh, thể nào nhẫn nhục được nữa.

      Cũng chính giờ phút này, Kiêu vương đối với việc lỡ tay giết Phàn Cảnh vô cùng hối hận. Người sống làm thế nào để so bì tranh giành cùng với người chết đây? Trong đáy lòng Phi Yến bây giờ, e là chỉ còn tồn tại hình ảnh tốt đẹp của Phàn Cảnh trước đây.

      Trong lòng Kiêu vương lửa giận cuồn cuộn cháy, nhưng chỉ là trong suy nghĩ, ngoài mặt vẫn phải cắn răng nghiến lợi thốt ra từ “Chuẩn!”.

      Ngụy tổng quản nhìn vẻ mặt trầm của Kiêu vương, trong lòng sợ hãi muốn chết, cuống quýt cúi đầu lui nhanh ra ngoài.

      Phi Yến dẫn theo Bảo Châu cùng vài thị nữ, Ngụy tổng quản lo chuẩn bị các việc lặt vặt, đặc biệt là cái giỏ hoa lớn dùng để cầu an đặt sẵn ở trước xe ngựa, hướng Long Hoa tự thẳng tiến. Ngụy tổng quản theo bên cạnh xe, còn Tiết Phong phụng mệnh Kiêu vương chỉ huy bọn thị vệ giáp trụ sẵn sàng theo bảo hộ an toàn của Trắc phi.

      Trước khi lên xe ngựa, Trắc phi có hỏi Ngụy tổng quản xem Kiêu vương ở đâu? Ngụy tổng quản cũng chỉ cúi đầu Kiêu vương công vụ bận rộn. Sau đó Trắc phi liền hỏi thêm gì nữa.

      Vì có Trắc vương phi đến dâng hương, Long Hoa tự từ xuống dưới đều mặc áo cà sa mới tinh, khách hành hương được vời sang ngày khác, chỉ để chờ đón tiếp Vương phi.

      ở trong quân doanh Hoài Nam, sắc mặt Kiêu vương vẫn như cũ tốt lên được chút nào. Binh tốt hầu hạ bên cũng dám thở mạnh, cẩn thận nhàng thu dọn bút nghiên mực ở bàn cùng tờ giấy tuyên thành bị vấy mực bẩn, xong lui sang đứng bên.

      Kiêu vương vừa cầm bút lên viết được vài chữ, nghĩ tới nghĩ lui như thế nào cũng thể nào tập trung xử lý công vụ được. tức giận ném bút ra bàn, mạnh mẽ đứng lên vào chuồng ngựa, xoay người lên ngựa chạy ra khỏi quân doanh.

      Kiêu vương đường giục ngựa chạy tới Long Hoa tự, xuống ngựa vào sân, nhìn thấy Ngụy tổng quản cùng Tiết Phong và bọn thị vệ, người hầu đều chờ ở bên ngoài đại điện. Ngụy tổng quản cùng Tiết phong thấy Kiêu vương đến liền vội vàng bước đến hành lễ. Kiêu vương thèm để ý, phất tay áo ý bảo cần bọn họ theo, mình vào đại điện.
      Last edited: 6/3/18

    3. Handy

      Handy Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      33
      Dạo này thời tiết đẹp thế nào mà các editor nhà má Cuồng năng suất quá

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hẳn là cầu an cho chính Kiêu vương mà.

    5. LyLy Mai

      LyLy Mai Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      47
      Hay quá, cảm ơn các bạn edit... <3<3<3

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :