1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phượng hoàng lưu lạc - Nhược Tình (9c Full) (beta hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. gaubonganvung

      gaubonganvung Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      53
      Rất cám ơn bạn truyện bạn edit đọc rất mượt:)
      janenguyen thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Ta là sắc nữ, truyện này thịt nguội hay thịt nạc v. nàng :p. Hình như nữ phấn nam trang, thích cái thể loại này + sủng =D. Lọt hố, lót dép ngồi hóng nàng :p:p.
      janenguyen thích bài này.

    3. xixon

      xixon New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      12
      hay...hay....
      janenguyen thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      janenguyen, NaDuongNữ Lâm thích bài này.

    5. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      ngày mai mình phải lên trường học bù Mác cho nên mai up nhar, tối t2 up 2 chương, thịt thà ê hề luôn hơ hơ

      .Chương 3.

      Beta: lyly & Ái Nhân

      Phục Thành Ngạn ở trong Hoa Khôi các làm tiểu nhị rất thuận buồm xuôi gió.

      "Vương đại gia, ngài tới rồi sao? Hoan nghênh hoan nghênh, là tìm tứ đại hoa khôi hay để tiểu nhân tìm nương khác đến chiêu đãi ngài?" Thấy Vương đại gia bụng to giống như mang thai bước vào cửa chính, Phục Thành Ngạn lập tức nở nụ cười tươi, nhiệt tình hỏi.

      "Tiểu Ngạn Tử, hôm nay “ Xuân hoa khôi” có khách nhân chưa?" Vương đại gia vuốt cái bụng to của chính mình, giọng tận lực đè xuống hỏi.

      " có, bởi vì hôm nay Xuân đại bài tâm tình cực kì, cực kì tốt, vì thế muốn gặp khách." Phục Thành Ngạn cũng cùng đè thấp giọng , giọng trả lời.

      "Tâm tình cực kì, cực kì tốt?" Vương đại gia nghe vậy, nhăn khuôn mặt tròn vo lại."Vậy tối hôm nay thể trông thấy Xuân hoa khôi sao?"

      " đâu, để tiểu nhân báo tiếng, Xuân đại bài vừa nghe người được là Vương đại gia ngài nhất định lập tức tới gặp." Bởi vì Vương đại gia ra tay hào phóng, Liễu Nghênh Xuân làm sao buông tha cơ hội tốt này?

      " sao?" Vương đại gia đắc chí, cho rằng mình có năng lực lớn như vậy, có thể làm cho Liễu Nghênh Xuân ra đón chào."Tốt, tốt, tốt, nhanh , nhanh !" đem thỏi bạc nhét vào trong tay Phục Thành Ngạn, vẫy tay .

      " Vương đại gia, ngài chờ chút." Phục Thành Ngạn nhét bạc vào trong vạt áo, cười lui ra.

      Kỳ thực Liễu Nghênh Xuân cũng phải tâm tình tốt, chỉ là cùng với ba vị hoa khôi tranh nhau xem đêm nay Hướng Lăng Ba ngủ cùng với ai thôi! Nhưng cũng đần như vậy, sao có thể buông tha ngân lượng trắng bóng kia đây.

      " được! Hôm qua Lăng Ba mới ngủ cùng với tỷ mà, dù thế nào hôm nay ta cũng tặng Lăng Ba cho tỷ!" Đinh Liên Đông giọng bén nhọn truyền ra.

      "Liên Đông muội muội, Nghênh Xuân tỷ tỷ hai ngày ta trước cũng có ngủ chung với Lăng Ba, xin muội thương xót, đêm nay để cho Lăng Ba theo tỷ tỷ, có được ?" Liễu Nghênh Xuân giọng mềm mại đặc trưng chứa đầy tiếng khóc nỉ non.

      Cho dù cách cánh cửa, nhưng Phục Thành Ngạn vẫn có thể tưởng tượng ra tình hình trong phòng lúc này, hẳn là hai tay Liễu Nghênh Xuân quấn cổ Hướng Lăng Ba, đáng thương cầu xin Đinh Liên Đông.

      Hai tay nhàng đẩy, ván cửa "két" tiếng bị đẩy ra, cử động của người trong phòng hoàn toàn rơi vào trong mắt Phục Thành Ngạn.

      Trong sương phòng lịch tao nhã, chỉ có Hướng Lăng Ba im lặng bị hai đại mỹ nhân chăm chú vây quanh, mà hai vị hoa khôi vì mà tranh cãi ngừng.

      là hiếm thấy, hôm nay chỉ có hai mỹ nhân ầm ĩ muốn Hướng Lăng Ba ngủ chung.

      Hướng Lăng Ba lẳng lặng đứng bên cạnh hai vị mỹ nhân, môi cười mỉm, giống như chút quan hệ nào với hai người tranh cãi kia.

      "Xuân đại bài, Vương đại gia tới, chỉ tên muốn hầu hạ." Vì lấy của Vương đại gia kia thỏi bạc, Phục Thành Ngạn mạo hiểm bị ăn mắng .

      "Cái gì?! Huynh nhìn thấy bây giờ bản nương tâm tình rất tốt sao? Huynh nhìn thấy ta thương lượng với Liên Đông muội muội, muốn nàng đêm nay Lăng Ba tặng cho ta sao? Huynh nhìn thấy bây giờ ta rốt cuộc có bao nhiêu bận rộn sao? Phục Thành Ngạn, huynh cố ý đối nghịch với bản nương có phải ?" Liễu Nghênh Xuân nhíu mày liễu, hung hăng trừng Phục Thành Ngạn.

      " có, tiểu nhân sao dám đối nghịch với xuân đại bài ngài?" Phục Thành Ngạn giả bộ kinh sợ, hèn mọn lời dối trá.

      " có huynh liền biến sang bên cho ta!" có tâm tình chuyện lôi thôi dài đòng cùng Liễu Nghênh Xuân tiếp tục cố gắng quấn lấy Đinh Liên Đông cùng với Hướng Lăng Ba." Được rồi, Liên Đông muội muội, muội muội tốt của ta, đêm nay tặng Lăng Ba cho tỷ tỷ, xem như tỷ tỷ van muội..."

      "Chỉ là, Xuân đại bài, ta cho rằng Vương đại gia luôn luôn ra tay hào phóng, lại coi Xuân đại bài như trân bảo, mỗi lần đều mang châu báu quý giá dâng đến tay , tôi nghĩ rằng lại buông tha cơ hội tốt như vậy mà thôi." có nghe lời biến sang bên, Phục Thành Ngạn kính cẩn : "Nhưng mà, nếu như Xuân đại bài thực muốn gặp Vương đại gia, bây giờ ta lập tức gặp Vương đại gia tiếng, bảo mang trân bảo hôm nay về hoặc là đưa cho nương khác."

      xong, liền cung kính khom người, định xoay người rời .

      Động tác của rất thong thả, bởi vì chắc chắn Liễu Nghênh Xuân trong vòng năm bước nhất định thay đổi chủ ý. , hai, ba, bốn...

      "Chờ chút." Quả nhiên, chưa tới năm bước, Liễu Nghênh Xuân gọi lại.

      "Còn có chuyện gì sao, Xuân đại bài?" Phục Thành Ngạn áp chế ý cười ở khóe môi, cung kính hỏi.

      " Huynh với Vương đại gia tiếng, đợi ta thay y phục, đeo trang sức xuống lầu nghênh tiếp." Vì châu báu Vương đại gia cố ý mang đến dâng cho nàng, cho dù tâm tình tốt hay bực mình, nàng cũng nhất định mang khuôn mặt tươi cười đón chào.

      Đơn giản là nàng cần châu báu này, để đổi lấy cơ hội cùng Hướng Lăng Ba ngủ chung a~~.

      "Thế nhưng Vương đại gia tới được lúc rồi, ta sợ lại chờ thêm, mang theo châu báu trở về mất." Phục Thành Ngạn cố ý để cho Liễu Nghênh Xuân có cơ hội tiếp tục quấn quít lấy Hướng Lăng Ba.

      " Huynh..." Liễu Nghênh Xuân tức giận đến sắc mặt tái nhợt, "Được, bây giờ ta liền đây!" Dùng sức phất ống tay áo, nàng nổi giận đùng đùng khỏi gian phòng của Hướng Lăng Ba.

      "Nghênh Xuân tỷ tỷ, vậy khuya hôm nay cứ để Lăng Ba cùng muội ngủ ." Thấy Liễu Nghênh Xuân ra khỏi phòng, Đinh Liên Đông cao hứng mặt mày rạng rỡ, thân thể thơm phức dính sát vào người Hướng Lăng Ba."Lăng Ba a Lăng Ba, khuya hôm nay đệ liền thuộc về tỷ tỷ ..." Ngữ khí thỏa mãn.

      Thấy thế, Phục Thành Ngạn nhíu lông mày rậm lại.

      thích nhìn thấy những nương khác thân mật như vậy với Hướng Lăng Ba, lại càng vui khi nghe được những nương khác Hướng Lăng Ba thuộc về các nàng .

      Phát giác suy nghĩ của chính mình, chân mày nhíu chặt hơn, sắc mặt càng thêm khó coi. phát , ham muốn giữ lấy của mình đối với Hướng Lăng Ba càng ngày càng thêm trầm trọng.

      Về vấn đề này, nên tỉ mỉ suy nghĩ phen mới được.

      "Huynh còn xuống chiêu đãi khách, đứng ở đó làm cái gì?" Đinh Liên Đông nheo đôi mắt đẹp lại, phi thường hài lòng với tên Phục Thành Ngạn biết thức thời này.

      " À, có việc... Hoa ma ma có việc muốn thương lượng với Đông đại bài, mời Đông đại bài lập tức đến 『 Hoa Khôi các 』 ( phòng của mama)" Phục Thành Ngạn mở to mắt dối, đơn giản muốn để cho Đinh Liên Đông có cơ hội tiếp tục ôm Hướng Lăng Ba.

      " ?" Biểu cảm của khi chuyện làm người ta thấy cực kỳ hoài nghi.

      "Đương nhiên." thản nhiên thực láo. Phục Thành Ngạn dùng sức gật gật đầu, gia tăng lực thuyết phục thêm chút.

      "Tốt nhất huynh có gạt ta, nếu ... Hừ hừ!" Hai tiết cuối cùng, Đinh Liên Đông chỉ cười lạnh. Người lừa dối nàng, hậu quả nhất định phải tự chịu lấy.

      Nàng ở má Hướng Lăng Ba ấn lên dấu son môi, sau đó lưu luyến rời buông ra." Lăng Ba tốt, tỷ tỷ trước lát, buổi tối đệ phải tới phòng tỷ tỷ nha! Tỷ tỷ đem ổ chăn ủ ấm."

      Khóe môi Hướng Lăng Ba nhoẻn ra nụ cười , có mở miệng trả lời.

      "Đệ lần nào cũng chịu chính miệng đồng ý với tỷ." Đinh Liên Đông chu môi đỏ mọng, đồng ý .

      "Lăng Ba luôn luôn đối xử bình đẳng, chỉ có đối với Liên Đông tỷ tỷ mới như vậy." Môi cười chuyển thành bộ dáng như cười như càng làm lòng người chua xót.

      bạc tình, là trời sinh hay là qua thời gian mà thành? Phục Thành Ngạn nhìn Hướng Lăng Ba, thầm suy đoán tâm tư của Hướng Lăng Ba.

      Là vì sợ khi trả giá bằng tình cảm , lại chiếm được tình của đối phương, sợ bị tổn thương, cho nên mới muốn giao trái tim lên người người?

      Ánh mắt của vẫn có rời khỏi người Hướng Lăng Ba, mãi đến khi ánh mắt lãnh đạm đó từ từ đón nhận .

      Hướng Lăng Ba nhìn thẳng đôi mắt thăm dò của Phục Thành Ngạn, sợ cũng tin Phục Thành Ngạn có thể ở trong mắt của cậu nhìn ra cái gì.

      Bí mật của mình, chỉ cần Hoa ma ma cùng bốn vị hoa khôi tỷ tỷ , như vậy, thế giới này thể có bất kỳ người nào biết.

      Mà cậu cực kỳ tin, các nàng tuyệt đối tiết lộ chút với người ngoài.

      "Lăng Ba, đệ thực là bạc tình, uổng cho tỷ tỷ đệ như thế. Tỷ tỷ đệ có thể so với Nghênh Xuân mập mạp, hề ít hơn nha" Đinh Liên Đông bất mãn đến mức lựa lời mà nữa, len lén ở sau lưng thầm mắng dáng người “ phì nhiêu” của Liễu Nghênh Xuân.

      " Lời này của tỷ tỷ, thể để Nghênh Xuân tỷ tỷ nghe được." Nếu Hoa Khôi các lại trình diễn hồi tiết mục mỹ nữ giành trai đẹp, khiến Hoa ma ma đau đầu thêm mấy ngày.

      "đệ thể thiên vị ta thêm chút sao?" Nàng dùng móng tay đâm vào lòng bàn tay, đôi mắt đẹp đỏ lên, hai mắt đẫm lệ lưng tròng hỏi.

      "Tỷ tỷ cũng biết, Lăng Ba tuyệt đối thiên vị bất luận là ai mà." Hướng Lăng Ba thèm để ý nàng vì vậy mà bị tổn thương, kính cẩn cười , lạnh lùng .

      "Lăng Ba..."

      "Đông đại bài, ma ma còn chờ nương." Thấy nước mắt trong hốc mắt Đinh Liên Đông sắp rớt xuống, Phục Thành Ngạn vội vã nhắc nhở

      Vừa nghe đến ba chữ "Hoa ma ma", nước mắt lưng tròng trong mắt của Đinh Liên Đông tựa như ảo thuật sau khắc liền biến mất thấy hình thấy bóng, chút dấu vết cũng có, giống như nữ tử lòng đau như đứt từng khúc ruột vừa rồi, cũng phải là nàng.

      "Lăng Ba, nhớ nha, ước định đêm nay." Đinh Liên Đông quyến rũ liếc mắt đưa tình với Hướng Lăng Ba, nhanh chóng biến thành nữ tử phong tình vạn chủng phong trần.

      "Lăng Ba nhớ." Đối với kỹ xảo trong nháy mắt biến sắc của nàng nhìn quen lắm rồi, Hướng Lăng Ba gật gật đầu, cho nàng nụ cười ôn nhu mê chết người.

      Mang theo biểu cảm lưu luyến rời rời khỏi phòng Hướng Lăng Ba, Đinh Liên Đông trước khi chia tay vẫn là nhịn được đưa lên cái hôn gió mới cam tâm rời khỏi.

      "Lăng Ba đệ đệ diễm phúc, chỉ đoạt tâm của tứ đại hoa khôi xuân hạ thu đông, đến đàn ông cũng bị đệ chọc cho trong lòng ngứa ngáy khó nhịn, vọng tưởng muốn chiếm đoạt đệ." Phục Thành Ngạn hiểu sao trong lòng lại bùng lên lửa giận, hình như là vì Hướng Lăng Ba đáp ứng lời hẹn của Đinh Liên Đông mà sinh ra.

      cho rằng, cậu cần diễm phúc này sao? Bất ngờ, cái ý niệm ra trong tâm trí Hướng Lăng Ba.

      Chỉ thấy mắt phượng của Hướng Lăng Ba nhíu lại, bộ dáng cần cố ý cũng đủ mê hoặc lòng người, phong tình tự nhiên tỏa ra. dịu dàng lên phía trước, thân thể thon gầy dựa vào người Phục Thành Ngạn.

      "Đệ..." Phục Thành Ngạn hô hấp cứng lại, vội vã muốn đẩy Hướng Lăng Ba ra, lại bị động tác kế tiếp của Hướng Lăng Ba làm cho khiếp sợ thể phản ứng.

      Bàn tay thon dài trắng nõn, đưa vào trong lồng ngực dày rộng của chậm rãi qua lại vỗ về chơi đùa; má phấn tuấn mỹ vô cùng bị nhiễm tầng đỏ tươi làm say lòng người, mắt phượng tình chăm chú nhìn .

      "Xin hỏi Phục công tử, có phải bị diện mạo của ta mê hoặc làm cho trong lòng ngứa ngáy khó nhịn, muốn giữ lấy ta, đem ta làm của riêng?" Hướng Lăng Ba phát ra giọng dịu dàng, cố ý ra hai câu cuối cùng gần như thầm đến.

      Đương nhiên là... Có!

      Phục Thành Ngạn bị diện mạo bất nam bất nữ của Hướng Lăng Ba mê hoặc đến mức lòng ngứa ngáy khó nhịn, muốn lập tức giữ lấy , khiến cùng mỹ nhân khác tách ra, nhét vào trong lòng, biến thành của riêng!

      Nhưng, lý trí lại cảnh cáo , Lăng Ba đệ đệ chưa bao giờ chủ động dựa vào người , lại càng dùng tư thái mềm mại đáng bậc này dựa vào , trừ phi -- Lăng Ba đệ đệ có chủ ý gì khác, mới có thể chút keo kiệt nào tươi cười đối với .

      Mà lần trước sau khi Lăng Ba đệ đệ đối với tươi cười, kết quả chính là lừa vào nhà tắm. Nhà tắm to như vậy, tìm cả đêm cũng chỉ có thể đổi lấy mấy ngày eo mỏi lưng đau.

      Vì thế lần này tuyệt đối tiếp tục giẫm lên vết xe đổ đó !

      "." Mặc dù là vạn phần muốn, bất quá Phục Thành Ngạn cự tuyệt ăn vào bao kẹo chứa đầy độc dược này.

      Hả? Hướng Lăng Ba ở trong lòng quay đầu , mắt phượng mỉm cười rút tình ý, đánh giá .

      Phục Thành Ngạn lại là người đầu tiên bị "Mỹ sắc" của cậu mê hoặc, nhưng thất bại lần này chẳng những có làm cho cậu cảm thấy nản lòng, trái lại làm cậu càng muốn trêu chọc Phục Thành Ngạn.

      Trong lòng quyết định, tươi cười Hướng Lăng Ba mặt càng sâu.

      bao kẹo chứa độc dược thường mới là thứ hấp dẫn người ta nhất .

      "Xin hỏi Phục công tử, diện mạo Lăng Ba so ra kém bốn vị tỷ tỷ sao? Nếu , làm thế nào khiến Phục công tử cự tuyệt tình ý của Lăng Ba đâu?" Hướng Lăng Ba đưa tay đặt ngực Phục Thành Ngạn cảm thụ nhịp tim đập tăng tốc.

      ra, cũng phải là động tâm a!

      Hướng Lăng Ba môi mỏng mỉm cười càng trở nên xinh đẹp hơn.

      Phục Thành Ngạn nuốt nước miếng, buộc chính mình nhất định phải coi thường tuyệt sắc trước mắt.

      Thiên địa huyền hoàng, Vũ Trụ hồng hoang, Nhật nguyệt doanh trắc, Thần túc liệt trương, Hàn lai thử vãng, thu đến, Nhuận dư thành tuế, Luật lữ điều dương, Vân đằng trí vũ, Lộ kết vi sương*... nụ cười đẹp làm sao, đôi mắt đẹp làm sao, làn da trắng làm sao…


      * đây là những câu trong sách cổ “thiên tự văn” vốn gọi là “sách ghép vần 1000 chữ của Vương Chi Hi” do Chu Hưng Tự làm chủ biên, nó là bài viết gồm các câu văn do 1000 từ lặp lại ghép thành.

      “Thiên tự văn” gồm các phần: 《 dịch kinh 》, 《 hoài nam tử 》, 《 thi kinh 》, 《 thượng thư 》, 《 lễ ký 》, 《 xuân thu 》, 《 luận ngữ 》, 《 hiếu kinh 》, 《 mạnh tử 》, 《 sử ký 》, 《 thần nông bản thảo kinh 》, 《 quản tử 》, 《 hàn phi tử 》, 《 trang tử 》, 《 hán thư 》. Lấy tư tưởng nho giáo làm cốt, bao gồm tự nhiên, lịch sử, thường thức xã hội, ngụ ý sâu sắc, kết cấu ràng, ngôn từ chau chuốt dễ hiểu, có thể là 1 trong 4 bài thơ cổ. Là cuốn sách căn bản dùng để giảng dạy cho trẻ em về chữ hán và khai sáng tư tưởng.

      Lời riêng của betaer: thứ cho kẻ bất tài sao dịch cái đoạn đó hay được T_T.



      con mẹ nó, sao《 thiên tự văn 》lại biến thành cái dạng này? !

      "Phục công tử?" Nhịn xuống tiếng cười vọt tới bên môi, Hướng Lăng Ba tiếp tục cố gắng sắc dụ Phục Thành Ngạn."Lăng Ba tự biết dung nhan so ra kém bốn vị tỷ tỷ, mà quan trọng hơn là Lăng Ba là thân nam nhi, thể làm cho chàng vui thích... Ngô!"

      Hướng Lăng Ba trợn to mắt, chưa xong lại bị đôi môi nôn nóng hé ra che lại.

      Dung mạo của cậu kém tứ đại hoa khôi? Cậu ta cho rằng thân nam nhi thể mang cho vui thích?

      Phục Thành Ngạn cánh tay siết chặt, kiềm chế vòng eo thon của Hướng Lăng Ba, làm cho thân thể mảnh khảnh của cậu dán sát vào có khe hở.

      Tiểu tử này, cậu trêu đùa người nhưng nghĩ đến hậu quả phải ? Vậy hôm nay để cho tiểu hài tử bướng bỉnh này bài học, khiến cho cậu hiểu người nào nên khiêu khích!

      Đôi môi nam tính dùng sức chà đạp môi đỏ mọng, làm đôi môi hồng hào nhuộm tầng sắc dục, càng làm cho người ta thấy hấp dẫn dụ hoặc.

      "... Ngô..." Hướng Lăng Ba giãy giụa, lại phát sức lực của chính mình đối nam nhân trước mắt lại tạo nên bất cứ tác dụng gì.

      Lần này, cậu đùa rất quá đáng sao? !

      Bất ngờ, cậu cảm thấy đai lưng quấn ở thắt lưng bị người thô bạo mở ra, áo dài mất chống đỡ mở rộng sang hai bên, lộ ra nội y trắng như tuyết.

      Mà đôi môi nam tính tràn ngập cướp đoạt cũng di chuyển xuống gáy hôn tới tấp, ấn xuống ký hiệu -- ký hiệu chứng minh Hướng Lăng Ba cậu thuộc về Phục Thành Ngạn!

      "Phục Thành Ngạn, ngươi dừng tay cho ta! Dừng tay!" Lần đầu tiên trong đời, Hướng Lăng Ba mặt lộ ra biểu tình kinh hoảng.

      Hai cổ tay bị Phục Thành Ngạn nắm đỉnh đầu, hoàn toàn có năng lực chống đỡ, chỉ có thể dùng lúc miệng rảnh ra mệnh lệnh cho nam nhân thể kiềm chế kia.

      Làm như có nghe thấy lời của cậu, lực đạo tay cùng môi Phục Thành Ngạn hoàn toàn có giảm bớt nửa phần, tiếp tục động tác xâm lược.

      "Huynh dừng tay cho ta! Phục Thành Ngạn, Huynh mau dừng tay cho ta!" Hướng Lăng Ba thay đổi khẩu khí, bởi vì bàn tay tà ác kia thình lình đưa vào trước ngực của , mô phỏng theo động tác trêu chọc vừa rồi của , chậm rãi vỗ về chơi đùa."Huynh, huynh, huynh... Dừng tay cho ta!"

      Lần này, Phục Thành Ngạn rốt cuộc nghe lời dừng tay, thân thể cường tráng đặt người Hướng Lăng Ba, cảm thụ thân thể mảnh khảnh của .

      thở sâu, ngăn chặn thú tính gần như khống chế được.

      vốn chỉ là muốn dạy dỗ chút tiểu tử đùa giỡn quá phận này mà thôi, thiếu chút nữa diễn giả làm . ... lại đối thiếu niên động thú tính? !

      ... lại muốn giữ lấy cậu? !

      gần đây tính tình quái dị, là đại biểu thích cậusao? Thích thiếu niên?

      Phục Thành Ngạn cúi đầu, nhìn Hướng Lăng Ba bị đặt ở dưới thân mình. Hướng Lăng Ba hung hăng trừng , ánh mắt kia phảng phất muốn lột da róc thịt .

      Tiểu tử này, đẹp đến mức nhiễm khói lửa nhân gian! Vẻ đẹp của cậu so với Hoa Khôi các tứ đại hoa khôi càng đẹp hơn. Mày liễu cong cong vẽ mà , mũi thẳng xinh xắn, cánh môi bị hôn sưng đỏ, cùng với đôi mắt chứa lửa giận... Vì sao hấp dẫn như vậy, làm tầm mắt thể rời khỏi?

      Chẳng lẽ có long dương chi phích ( gay) mà biết?

      "Huynh muốn nhìn tới khi nào? Còn chưa cút ! Huynh còn muốn đè ta tới khi nào!" Câu sau còn tức giận hơn câu trước, đến câu cuối cùng, Hướng Lăng Ba cơ hồ là dùng sức quát lên.

      cũng dám làm ra chuyện vô lễ như vậy với cậu? ! Mặc dù đùa giỡn là do cậu mở đầu, nhưng có nghĩa là có thể tùy ý đụng vào thậm chí hôn thân thể cậu...

      Nhưng đả kích lớn nhất là cậu lại tránh được người còn bị bệnh? ! Đây thể nghi ngờ là đả kích lớn đối với tự tôn của cậu. Cậu sao lại thể đẩy ngã đây?

      "Lăng Ba đệ đệ, lần này là giáo huấn đệ nên khiêu khích bất luận kẻ nào." Phục Thành Ngạn để ý đến tức giận của tiểu tử dưới thân, nằm người của cậu thuyết giáo.

      "Ta thích nghe giáo huấn, ta chỉ muốn huynh lập tức, lập tức cút xuống cho ta, đừng nằm ở người ta nữa!" chút bình tĩnh vào lúc này cũng còn sót lại chút nào, bây giờ trong đầu Hướng Lăng Ba chỉ có ý niệm thô bạo ném Phục Thành Ngạn ra khỏi phòng.

      "Đừng nổi nóng như thế! Trước hết nghe ca ca mấy câu, sau đó ta lập tức buông đệ ra, được ?" Phục Thành Ngạn chuyện trò vui vẻ, hình như chuyện đem thân mật đặt thiếu niên ở dưới thân là việc cực kỳ bình thường.

      "Huynh!" Chung sống với Phúc Thành Ngạn mấy ngày, Hướng Lăng Ba biết rất rất cố chấp."Huynh có lời gì nhanh!"

      "Lăng Ba đệ đệ, đệ phải biết đệ có khuôn mặt tuyệt sắc, nếu như đệ sinh là thân nữ nhi, nhất định khiến phái nam trong thiên hạ đều quỳ gối dưới giày của đệ." Ngón tay dài tựa như cợt nhã xoa hai má non mềm của người dưới thân, Phục Thành Ngạn mượn danh nghĩa dạy dỗ, để làm những hành vi sỗ sàng.

      "Đáng tiếc ta là thân nam nhi!" Mặc kệ Hướng Lăng Ba quay mặt thế nào, cũng ném ra ngón tay dài hạnh kiểm xấu mặt, cuối cùng buông tha giãy giụa, mắt trừng thẳng Phục Thành Ngạn phản bác.

      "Đúng vậy! đệ là thân nam nhi, phải nữ nhi." Phục Thành Ngạn phối hợp .

      "Điều huynh muốn chính là cái này? xong liền lập tức cút xuống cho ta, đừng đè nặng ta nữa!" thân hình cường tráng của Phục Thành Ngạn rất nặng, Hướng Lăng Ba bắt đầu cảm thấy hô hấp có chút khó khăn .

      Giống như phát cậu khó chịu, Phục Thành Ngạn thoáng xê dịch thân thể, làm cho người dưới thân dễ chịu chút -- nhưng cánh tay vẫn quấn quanh eo cậu.

      "Mặc dù đệ là nam nhi, nhưng bộ dáng họa thủy, chỉ nam nhân cam nguyện quỳ dưới giầy của đệ, thậm chí ngay cả nữ nhân cũng vì đệ mà tranh giành tình nhân... Điều này làm ta cảm thấy rất thấy phức tạp." câu cuối cùng, Phục Thành Ngạn gần như thầm.

      Hơi thở ấm áp phản phất bên tai, lỗ tai vốn trắng nõn đáng cũng nổi lên tầng đỏ ửng." Sinh ra là bộ dáng như thế này, ta cách nào thay đổi! Nếu như huynh muốn tiếp tục chuyện này ta có hứng thú chút nào, huynh liền cút ra ngoài cho ta!" Hướng Lăng Ba sắc mặt hung ác nhằm che giấu cảm xúc thẹn đỏ mặt sinh ra trong lòng.

      "Lời này ta chỉ lần. Chớ xem thường khuôn mặt họa thủy của đệ, đừng có tùy ý khiêu khích bất luận kẻ nào, bất luận nam nữ, bọn họ nhất định từ thủ đoạn để đoạt được đệ vào tay!" Phục Thành Ngạn đổi biểu tình nghiêm túc vô cùng chữ câu đều mang theo ý cảnh cáo.

      xong, rốt cuộc như Hướng Lăng Ba mong muốn, khởi động thân thể cao to rời khỏi sương phòng.

      Lửa nóng dưới khố làm động tác của có chút chậm chạp. Nếu còn , sợ chính mình thể chống lại ngọn lửa cháy mạnh ngút trời tự đáy lòng, thực cướp đoạt đồng trinh của cậu.

      là... Con mẹ nó! Hướng Lăng Ba bị lưu lại mình giường chật vật chống tay đứng dậy, hung hăng trừng bóng lưng Phục Thành Ngạn rời khỏi.

      Hai tay hoảng loạn sửa lại quần áo bị mở ra phân nửa, ánh mắt của cậu lơ đãng liếc về phía gương đồng, lại bị hình ảnh trong gương làm cho sợ đến mức cách nào phát ra tiếng.

      Người trong gương, tóc đen mất trật tự, môi đỏ mọng sưng sưng , khuôn mặt phong tình như bộ dạng vừa cùng tình lang hẹn hò hoan lạc phen...

      Này, chính là cậu sao?

      Mị hoặc phong tình đến nhường này, là cậu?

      Hướng Lăng Ba run run nâng lên gương đồng, ngơ ngác nhìn người trong gương.

      Người trong gương nhìn , hơn nữa, người trong gương cổ xuất mấy dấu răng thuộc về phái nam -- dấu vết kia, cũng đồng dạng xuất cổ cậu.

      Nguy rồi!

      Tim của cậu, thế nhưng mất quy luật bình thường, lấy loại tốc độ khống chế được đập mạnh .

      Cậu phải...



      phải là đối với tên Phục Thành Ngạn vô lại này... Động tình ?



      Cho nên nguy rồi...
      Last edited by a moderator: 30/1/15
      Khủng Long, Kimiko, Haruka.Me015 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :