1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      rảnh lúc nào là vào cung để xe truyện của b hết đấy, :))))
      fear thích bài này.

    2. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Có truyện mới tag t vào nhé:yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      fear thích bài này.

    3. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      ầy gù chưa đủ like nên ta chỉ post tnày thôi :v
      Chương 176: Lệ Sâm rời

      Thôi Lam Lam cảm thấy có chút bực mình rồi, Nam Ca cùng Lệ Sâm phối hợp quá tốt. Dựa theo loại tiết tấu này, ta rất nhanh liền thể lui được nữa.

      "Nam Ca, cha là cha ruột của con. Con xác định muốn đối đãi với cha như vậy sao?"

      Nam Ca chuyên chú đối phó Thôi Lam Lam, trong đầu đột nhiên vang lên câu này. Đó là giọng nam bình tĩnh, ở trong mộng của cũng xuất rất nhiều lần.

      Nhưng mà... Điều này sao có thể chứ? Người trong thân thể Thôi Lam Lam thế nhưng là cha ruột của mình?

      Hình ảnh trước mắt chuyển cái, cảnh trí xung quanh Nam Ca liền thay đổi. Đây là cái công viên , nơi trước đây cả nhà ba người bọn họ thường tản bộ. Lúc đó họ hạnh phúc như vậy đấy.

      Nam Ca biết đây là Thôi Lam Lam, hoặc có thể là người đàn ông kia khống chế tạo ra ảo cảnh. Chính là muốn khiến cho mình trầm luân ở trong đó, nhưng mà ảo cảnh này chân như vậy, thế nhưng có chút bỏ được.

      Thời gian tốt đẹp nhất của đều ở trong đó, có cha mẹ mến, có gia đình mỹ mãn. Ba ba là nhân viên nghiên cứu khoa học, mặc dù công tác bề bộn nhiều việc nhưng từ trước đến giờ cũng xem cùng mẹ.

      Lưỡi dao gian của Lệ Sâm càng ngày càng thành thạo, Thôi Lam Lam mấy lần tránh né được đều bị hung hăng vặn bị thương.

      Nhưng giống như Nam Ca, năng lực tự lành của thân thể ta có thể là rất khủng bố. Vết thương sâu tới xương chẳng mấy chốc liền biến mất thấy gì nữa.

      Khiến Lệ Sâm hoảng hốt là còn cảm giác được tinh thần Nam Ca vờn quanh. Động tác của cùng Thôi Lam Lam đều rất nhanh, loại thời điểm này, thể phân tâm quay đầu lại nhìn Nam Ca. Bởi vì phân tâm chút thôi nhất định bị Thôi Lam Lam giết chết.

      Thôi Lam Lam bên tạo ra ảo tưởng, muốn khống chế Nam Ca ở trong đó, bên còn nhiễu loạn tâm thần Lệ Sâm: " cho rằng Nam Ca vĩnh viễn ở bên cạnh sao? đâu, con bé là con của tôi. Sớm muộn gì cũng biết được con bé tiến hóa trở nên mạnh cỡ bao nhiêu. Mà mấy người các căn bản xứng với nó."

      "Cái hộp kia ra chỉ cần toàn bộ máu tươi của là có thể cởi bỏ. ngoan ngoãn vì tôi mà hiến tế, tôi bỏ qua cho cùng Nam Ca."

      "Vốn là muốn cho Nam Ca tận mắt thấy chết ở trước mặt nó, nghĩ tới thế nhưng để ý sinh mệnh Nam Chí Thành. Tùy tiện ra tay với tôi, tại Nam Chí Thành chết. Nam Ca nhất định hận chết !"

      Con mắt Lệ Sâm đỏ tươi mảnh, tinh thần Thôi Lam Lam xông tới quá lợi hại, thế nhưng cảm thấy đại não mình bị phân cách thành hai nửa rồi.

      Bởi vì thừa nhận áp lực quá lớn, lỗ chân lông liên tục thẩm thấu ra máu tươi. Giống như là Thôi Lam Lam vậy, ta có thể nặn toàn bộ máu tươi của Lệ Sâm ra!

      Nhìn Lệ Sâm càng ngày càng điên cuồng, Thôi Lam Lam cũng càng ngày càng vui vẻ. Đúng, nên như này mới đúng chứ. Nhân loại ngu xuẩn sao có thể xứng làm bạn với bọn họ?

      Nam Ca ở trong ảo cảnh, nhìn thời gian rối rắm biến ảo. Cuối cùng vừa yên tĩnh xuống lại thấy có người đàn ông mặc áo khoác trắng chậm rãi đến trước mặt .

      Khuôn mặt này ràng chưa từng thấy qua trong giấc mộng của mình, nhưng biết đây chính là cha ruột của mình.

      Người đàn ông ngưng mắt nhìn Nam Ca, lộ ra nụ cười hiền lành: "Tiểu ca, con lớn rồi."

      Nam Ca trầm tĩnh nhìn qua ông ta. Há hốc mồm nhưng cũng hô lên lời mà người đàn ông chờ đợi. Người đàn ông cũng giận, vẫn giải thích tiếp: " Lần đầu nhìn thấy con, ta còn chưa nhớ lại tất cả mọi chuyện. Đối với con thô bạo như vậy, là xin lỗi."

      Nam Ca rất muốn , chẳng hề trách ông. Nhưng mà vừa mới có ý nghĩ này, liền mãnh liệt khắc chế. thể trầm luân! Người đàn ông trước mặt, là kẻ địch!

      Còn ứng phó Lệ Sâm, Thôi Lam Lam nhíu nhíu mày. Tinh thần lực của Nam Ca quá mạnh mẽ, ta thế nhưng rất khó thẩm thấu vào.

      Ở trong ảo cảnh, người đàn ông còn đưa tay ra với Nam Ca: "Nam Ca, trở lại bên cạnh cha . thế giới này chỉ có ta và con mới là thân nhân."

      Nam Ca cúi đầu, nhìn đường vân lòng bàn tay ông ta. Rất hỗn loạn, giống như cái người đàn ông này vậy, có cách nào nhìn . Đáy lòng có thanh liên tục với , theo ông ta rời . con Zombie, chẳng lẽ muốn vĩnh viễn bị loài người nuôi nhốt sao? Vậy có khác gì sủng vật đâu chứ.

      Nhưng mà Nam Ca lại phản bác: " phải thế, tôi phải là sủng vật, Lệ Sâm tôi mà."

      Lời của , người đàn ông cũng nghe thấy. Ông ta khỏi buồn cười nhướn mày: "Con thế nhưng , ta con?"

      Cảnh tượng đột nhiên biến hóa, biến thành mảnh hoang tàn khi tận thế vừa tới. Hình ảnh liên tục xẹt qua trước mặt Nam Ca, nhìn thấy lần đầu mình gặp Lệ Sâm, bắn phát súng xuyên qua trái tim mình; Về sau chạy ra khỏi trong biển lửa, lại dùng mình làm đệm thịt khiến mình gãy vài cây xương sườn; Thời điểm ra khỏi thành, dụ dỗ lừa gạt mình vào trong đoàn Zombie giúp định vị; Về sau vì phòng ngừa mình chạy trốn, lại dùng thêm nhiều thủ đoạn.

      (tạo nghiệt quá ơi :))))

      Người đàn ông đồng thời xem vài hình ảnh này, thanh ông ta lãnh khốc khác thường: " ta biết con là Zombie cho nên đề phòng con tầng tầng lớp lớp. Trước kia ta tin con, về sau cũng vậy. Dạng người này bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ rơi con, sao con còn khăng khăng mực như thế?"

      Nam Ca tựa hồ bị người đàn ông này đầu độc, đột nhiên cảm giác được bản thân rất mệt mỏi, rất muốn ngủ say.

      Người đàn ông lên phía trước, đem thân thể từ từ ủn ở trong lòng: "Ta biết con rất mệt mỏi. " Giọng của ông ta mang theo tác dụng an ủi khổng lồ: "Nam Ca, con chỉ có ở bên cạnh ta mới có thể tuyệt đối an toàn. Ta có thể dạy con làm như thế nào dời tinh thần lực của mình , tương đương với bất tử. Con thích thân thể ai chiếm hữu người đấy. Huống chi chúng ta cần những thức ăn phức tạp của nhân loại kia, chúng ta hoàn toàn có thể nuôi nhốt số người. Khiến bọn họ cung cấp máu tươi. Những ngày tuyệt vời như thế, chẳng lẽ con muốn sao?"

      Muốn sao... Nam Ca ở trong lòng hỏi chính mình, người đàn ông này giống như rất có đạo lý nha.

      Đến nay, thân phận Zombie của cũng chỉ có mấy người biết . Nếu như chuyện này bại lộ, còn có thể ở lại căn cứ Bắc Hải sao? Hẳn là thể .

      Vậy vì sao rời trước bước, trước khi Lệ Sâm đuổi ra khỏi căn cứ chứ? ràng cường đại như vậy, chỉ cần cùng cha liên thủ. đời này có chỗ nào bọn họ công hãm được.

      Thôi Lam Lam cùng Lệ Sâm giờ là hai bên đều thiệt hại. Nhưng mà nhìn Lệ Sâm trầm đến đáng sợ. Thôi Lam Lam lại vui vẻ. ta thể chờ đợi được cùng Lệ Sâm chia sẻ vui sướng của mình: "Ha ha, Nam Ca lập tức trở về đến bên cạnh ta rồi. Từ đó về sau, trong sinh mệnh nó cũng có đám nhân loại ngu xuẩn như các ngươi nữa rồi!"

      Lệ Sâm có thể tha thứ được bất cứ chuyện gì, duy chỉ có thể tha thứ chính là Nam Ca rời . sớm Nam Ca hơn cả trong tưởng tượng của mình.

      Hơi dừng tay lại, cùng Thôi Lam Lam giằng co, sát ý trong mắt bắn ra: " cái gì?"

      Từng từ đều khắc cốt như vậy, phảng phất như muốn đem cái hải vực này bổ ra. Xung quanh tràn đầy người có dị năng chiến đấu, cường đạo tận thế bị khống chế. Còn có tinh của căn cư Thượng Kinh.

      Mà Lệ Sâm lại giống như là ngăn cách mảnh gian này lại, người ngoài căn bản là tham gia vào cuộc chiến này.

      Thôi Lam Lam lo Lệ Sâm nghe , còn nhắc lại lần: "Ta Nam Ca chuẩn bị rời khỏi !"

      " muốn chết!" Lệ Sâm thể nhịn được nữa, dị năng bị trong nháy mắt đề thăng lên tới trạng thái đỉnh núi. Thậm chí giọng của còn chưa rơi xuống, người thuấn di đến trước mặt Thôi Lam Lam, tay cầm lưỡi dao gian bổ về phía Thôi Lam Lam!

      Thôi Lam Lam nghĩ tới Lệ Sâm có thể bỗng nhiên nổi điên, ta hoảng loạn tránh né. Lưỡi dao gian vẫn rơi ở bờ vai ta, nếu như phải là tốc độ ta nhanh, chỉ sợ cánh tay bị Lệ Sâm gọt sạch!

      Thôi Lam Lam cuối cùng cũng tức giận, cả người ta run rẩy với Lệ Sâm: "Ta phí sức lớn như vậy mới tìm được thân thể phù hợp với ta như thế, thế nhưng muốn hủy diệt ta!"

      "Tôi riêng gì muốn hủy diệt thân thể này." Lệ Sâm so với vừa nãy lại càng chắc chắn. Theo tiếng , gian phía sau chậm rãi biến thành dòng nước xoáy đen như mực. Lập tức, dòng nước xoáy này sinh ra rất nhiều dòng nước xoáy . Phụ cận dòng nước xoáy, bất kể là sinh vật hay là khí, tất cả đều bị hút vào, biến mất còn hình bóng.

      Thôi Lam Lam khẽ trợn to hai mắt, ta nghĩ tới Lệ Sâm lại muốn cưỡng chế giải mở ra gian của người có dị năng hệ gian cấp chín!

      được, tuyệt đối thể để cho ta hoàn thành việc thăng cấp dị năng!

      Dòng nước xoáy còn ở trong gian lan tràn, mặt Lệ Sâm lạnh như băng sương: "Tôi còn muốn triệt để nghiền nát tinh thần ."

      Thôi Lam Lam có chút sợ rồi, nếu như là người có dị năng hệ gian cấp chín, chừng có thể làm được! trán ta thấm ra mồ hôi, nhưng rất nhanh liền bốc hơi. Mạnh mẽ nhắm mắt lại, ta gia tốc hướng dẫn ảo cảnh đối với Nam Ca!

      Tinh thần lực của Nam Ca trước đó để lại ở người Lệ Sâm vẫn còn ở đây. biết là do bản thân mình cảm giác được mà thôi. Vì vậy Lệ Sâm cũng ở trong lòng, trầm ổn lại thâm tình : "Ca nhi, nên quên cùng với lời em từng ."

      câu kia, giống như gió mát phá vỡ sương mù trầm trọng. Nam Ca trong ảo cảnh có chút tỉnh táo lại. Lệ Sâm cùng mình qua cái gì?

      nghĩ đến Lệ Sâm từng ôm , ôn nhu cùng che chở. Thời điểm nguy hiểm, vô thức đem chính mình bảo hộ ở sau lưnh. Thời điểm khó khăn, trước hết bận tâm đến cũng vĩnh viễn đều là chính mình. từng với , Nam Ca, phải sợ, hết thảy ở đây;

      cho chính mình hôn lễ thế kỷ, tuyên cáo tất cả mọi người, chính mình là vợ của . thâm tình như thế, lưu luyến như thế : Nam Ca, em.

      ấy ôn nhu như vậy đấy.

      Cho nên bây giờ hoài nghi cái gì chứ? Hoài nghi tình của Lệ Sâm với có kiên định hay sao? Nếu như thế giới này chỉ có người có thể đáng được tín nhiệm mà . Vậy người đó cũng chỉ có thể là Lệ Sâm!

      qua, mặc kệ phát sinh cái gì đều ở phía sau . Chỉ cần vừa quay đầu lại là có thể nhìn thấy!

      Vì vậy Nam Ca mạnh mẽ đẩy cái người còn ôm mình ra, bành trướng tinh thần lực xông tới. Toàn bộ hoàn cảnh đều lung lay vặn vẹo, hồi lâu sau mới khôi phục lại bình tĩnh.

      Người đàn ông nhìn lòng bàn tay mình, buồn bã mất mát, bi thống nhìn qua Nam Ca: "Tiểu ca, lẽ nào con tin cha sao? Con người đàn ông mà phản bội lại cha sao?"

      Nam Ca nhàn nhạt nhìn ông ta, sau khi trở thành Zombie. Tâm của chưa bao giờ có khắc kiên định như thế. từ đầu tới đuôi, sâu đưa mắt nhìn người đàn ông này cái. Giống như là muốn đem bộ dáng cuối cùng của ông ta, khắc ở trong lòng.

      Sau đó Nam Ca nhàng : ", phải là tôi muốn buông tay ông. Là ông sớm buông tay tôi trước. tại ông phải là cha tôi."

      Người đàn ông khiếp sợ lên phía trước hai bước: "Ta làm sao có thể phải là cha con chứ!"

      Nam Ca đao bổ về phía người đàn ông: "Bởi vì ông ấy tuyệt đối nghĩ tới biến tôi thành bộ dáng trong miệng ông!"

    4. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 177: Tin tưởng

      Nội tâm kiên định, hết thảy đều còn sợ hãi.

      Ảo cảnh người đàn ông xây dựng ra ở đao của Nam Ca, tựa như là cái hộp thủy tinh trong suốt khổng lồ, "Đùng" tiếng bỗng nhiên vỡ vụn!

      Mà Nam Ca ở thời điểm người đàn ông tâm thần yên, bừng tỉnh. còn đứng tại chỗ, chung quanh là chiến trường tanh máu. Bắc Hải chìm trận trận khuấy động, có vô số sinh vật biển biến dị muốn leo lên bờ.

      Cường đạo tận thế cùng đội ngũ Cố Liệt trong lúc đó chiến đấu cũng có chút nào giữ lại. Đám người bị Thôi Lam Lam khống chế này đều giống như máy móc có cảm tình, chỉ cần còn ngụm khí cuối cùng ở đây, bọn họ có thể chiến đấu tiếp.

      Vốn là thế cục giằng co, ở lúc Nam Ca chọc thủng ảo cảnh giam cầm bỗng nhiên bị đánh vỡ. Giờ phút này trong mắt chỉ có người đàn ông khống chế mảnh gian kia.

      đưa lưng về phía mình, thân hình cao lớn, lưng lại rộng dày ấm áp. Chính ràng nhất, mặc dù toàn tâm toàn ý chiến đấu nhưng Nam Ca lại cảm thụ được tình cảm trong lòng. Biết cũng có buông tha chuyện liên lạc với mình.

      Lệ Sâm ở lúc Nam Ca thoát khốn, chuyện lo lắng duy nhất trong lòng cuối cùng cũng để xuống. Thôi Lam Lam cũng đem toàn bộ tinh thần lực đều thu trở về, áp lực phủ lên ta thay đổi trở nên cực kỳ lớn. thanh xương cốt liên tục vỡ vụn vang lên ràng.

      Nam Ca kịp đợi muốn trợ giúp Lệ Sâm, rất nhanh liền vọt tới trước mặt . Đợi đến khi nhìn về phía Thôi Lam Lam, đao trong tay Nam Ca bị nắm chặt. đối với cái người này có phân nửa cảm tình.

      Thôi Lam Lam lại lần nữa bị Lệ Sâm hung hăng công kích, bởi vì tinh thần lực dư thừa, ta thành thạo lên. Thối lui tới khoảng cách nhất định, Thôi Lam Lam còn đau lòng nhìn qua Nam Ca: "Ta cho rằng, chúng ta mới là người đứng chung chỗ."

      "Ông và tôi cũng phải là loại người, tại sao tôi phải cùng ông chỗ chứ?"

      Thôi Lam Lam còn hỏi: "Ta và con phải là loại người?" Mũi ta biến dạng đến còn là mũi, con mắt còn là con mắt chỉ Lệ Sâm: "Lẽ nào chính là ta sao?"

      Nam Ca đứng ở bên cạnh Lệ Sâm, lúc chuyện cùng Thôi Lam Lam còn nhìn Lệ Sâm cái. thân người đàn ông của mặc dù có ngoại thương ràng, nhưng sắc mặt so với xưa nay yếu ớt hơn rất nhiều. Khẳng định là Thôi Lam Lam đối đại não tạo thành ảnh hưởng rồi.

      Mà Lệ Sâm nhìn qua Nam Ca, cũng thấy thống khổ chút nào. Trong mắt là thỏa mãn cùng vui sướng, may mắn chính mình có bị Thôi Lam Lam làm nhiễu loạn tâm thần. Cảm tạ Nam Ca lại lần nữa trở lại bên cạnh .

      Nam Ca tựa hồ phát giác Lệ Sâm suy nghĩ gì, thở dài hơi. Tại tình thế nguy cấp như vậy còn kéo cổ áo , khiến cúi đầu, ở môi cắn cái.

      Giọng của cũng vang lên trong đầu : " cứ như vậy tin em sao?"

      Lệ Sâm đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức nở nụ cười. khuôn mặt tươi cười kia, thấy thế nào cũng mang tia ngu đần.

      "So với tin tưởng bản thân mình, lại càng tin tưởng em hơn."

      Lời Lệ Sâm trầm ổn mạnh mẽ khiến hai mắt Nam Ca bỗng nhiên tỏa sáng. " sai." Nam Ca mặc dù là đáp trả Thôi Lam Lam, nhưng thân thể vẫn ở ngay trước mắt Lệ Sâm. Suy nghĩ trong đầu cùng chính mình liên kết chặt chẽ.

      tại khắc này mới biết được tình cảm của Lệ Sâm. Tựa như là ngọn lửa bao trong tầng băng, nhưng mà cũng cần cố hết sức cũng có thể cảm nhận được.

      Bởi vì phân tích hết thảy cho xem rồi, kể cả mềm yếu lẫn bao dung, cả thứ bảo vệ nữa.

      Nam Ca nhàng cười, hóa ra bất tri bất giác tình của Lệ Sâm đối với giống như là biển rộng thâm trầm.

      Hai người đều từ trong mắt đối phương nhìn ra khát vọng, bọn họ là thần giao cách cảm. Cho dù Nam Ca giải thích, Lệ Sâm cũng hiểu muốn cái gì.

      Tất cả say đắm, đều ở trong ánh mắt này.

      Mà Thôi Lam Lam nắm chặt nắm tay, trong nội tâm lại vì phẫn nộ mà đau kịch liệt. ta uy nghiêm với Nam Ca: "Con có thể ở tận thế tìm được đường sống trong chỗ chết cũng là bởi vì năm đó ta vì con tiêm thuốc vào. Ý nghĩa của ta đối với con giống với cha nữa rồi, lẽ nào con nên thần phục ta sao?"

      Nam Ca lúc này mới từ từ quay đầu, cùng Lệ Sâm sóng vai. Khuôn mặt cùng dáng người bọn họ đều xứng đôi như thế, cho dù khốn cảnh tầng tầng cũng ngăn cản nổi hào quang người.

      Nam Ca tỉnh táo hỏi Thôi Lam Lam: "Ông biến thành bộ dáng giờ cũng là bởi vì tiêm thuốc giống thế sao?"

      Thôi Lam Lam đắc ý giật giật khóe miệng: " sai, chỉ cần chúng ta giết người đàn ông bên cạnh con. Dùng loại thuốc này có thể phát triển ra càng nhiều người tiến hóa hơn."

      Nam Ca nhàn nhạt : "Nhưng mà tôi đối với đề nghị của ông nửa điểm cũng có hứng thú. Hơn nữa, thứ ông và tôi tiêm vào khẳng định phải là cùng loại thuốc."

      Vẻ mặt Thôi Lam Lam nhăn nhó phen, có chút giống như bị người khác lật tẩy rồi thẹn quá hoá giận: "Có quan hệ gì! Chỉ cần chúng ta biến thành giống loài đồng nhất là được!"

      "Câu này cũng sai." Nam Ca muốn cảm tạ Lệ Sâm liên tục dốc lòng dưỡng như thế. Nếu những đạo lý này đặt vào năm trước, tuyệt đối thể nghĩ ra: "Chúng ta cũng phải là loại Zombie đồng nhất. Lúc trước, khi ông vẫn là cha tôi, là vì bảo vệ tôi mới tiêm thuốc cho tôi. Về sau ông liền biến mất. Tôi biết ông trải qua cái gì, nhưng giờ ông hoàn toàn mất tình cảm của nhân loại. Cho dù ông thay đổi trở nên cường đại hơn nữa cũng phải là loại người giống tôi. Huống chi..."

      Nam Ca nhìn nhìn đám cường đạo tận thế xa xa còn chiến đấu: "Tôi còn suy đoán, ông vì có thể khống chế thân thể nhân loại nên thể thao túng Zombie. Nếu quân đoàn Zombie phải là lợi hại hơn so với bọn họ rất nhiều sao?"

      xong, Nam Ca đối với Thôi Lam Lam cười cười, đáy mắt còn nửa phần ân tình.

      Từ thời điểm cha vì bảo vệ mình mà buông tha cho bản thân kia, thân ảnh của người kia liền vĩnh viễn khắc vào trong lòng . Cha là người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, tuyệt đối cố gắng dùng thuốc khác biến mình thành con quái vật máu lạnh.

      Thôi Lam Lam lẳng lặng nghe Nam Ca xong, khuôn mặt vừa mới nổi giận cũng yên tĩnh trở lại. ta hề có dấu hiệu bật cười, còn cho Nam Ca tràng vỗ tay: " sai, con đoán là rất đúng. Chúng ta cũng phải là cùng loại thuốc."

      Nam Ca cùng Lệ Sâm đều đề phòng nhìn Thôi Lam Lam, liền thấy ta mãnh liệt trợn to hai mắt. Lớn lối lên phía trước hai bước: "Đó là bởi vì thứ ta tiêm vào mới là thuốc tiến hóa chính tông. Mà con bất quá chỉ là thuốc bảo vệ dịch mà thôi! Lúc trước ta nghe tổ chức bắt đầu kế hoạch tiến hóa nhân loại, là phẫn nộ. Con có thể chất tuyệt hảo, bọn họ thế nhưng muốn đưa con tới làm thí nghiệm."

      "Mẹ con vì bảo vệ con mà mất sinh mệnh, mà ta cũng chỉ có thể đem loại thuốc mới vừa nghiên cứu chế ra tiêm vào thân thể con. Để cho con mất giá trị thí nghiệm. Nhưng mà về sau, ta lại bị bọn họ bắt ."

      Lúc Thôi Lam Lam chuyện, lại biến thành cảm giác như ở trong ảo cảnh. Con mắt kia bao dung thân tình cứ như vậy nhìn chăm chú Nam Ca: "Sau khi bị bắt , bọn họ chỉ giam lỏng ta. Bởi vì trình độ học thuật của ta rất cần thiết. Nhiều năm sau, bọn họ đem thành phẩm tiêm vào trong thân thể ta. Chuẩn bị quan sát đoạn thời gian liền tiêm vào thân thể nhân loại quy mô lớn."

      xong, Thôi Lam Lam lại trở nên hung hăng: "Nhưng người tính bằng trời tính, ai có thể nghĩ tới tận thế lại đến chứ? Ảnh hưởng đến cách điều chế thuốc tiến hóa cùng số hiệu gien quan trọng nhất đều bị đánh rơi. " ta rất tức giận: "Những người từng hành hạ ta cũng đều biến thành Zombie !"

      Nam Ca có chuẩn bị tâm lý cho nên thời điểm nghe đến mấy chuyện này cũng kinh ngạc như trong tưởng tượng. Lệ Sâm vẫn nhìn Nam Ca, thương thế nhưng lại phải chịu quá nhiều chuyện lúc .

      Mà Nam Ca sai, cha sớm biến dị. Cũng phải là biến dị giống như Zombie. Mà là từ con người biến thành giống loài khác.

      Mặc dù biết toàn bộ công hiệu của loại thuốc tiến hóa này, nhưng cha Nam Ca khẳng định có tình cảm thuộc về nhân loại.

      Thôi Lam Lam còn đắc ý : "May mắn là bất kể là thuốc tiến hóa hay là thuốc bảo vệ cũng có thể ngăn cản được virus Zombie. Đây cũng là lý do con và ta đều biến thành Zombbe nhưng vẫn còn có thần trí!"

      ta cho là mình giải thích Nam Ca có thể quy thuận ta, vì vậy lại lần nữa đối với Nam Ca đưa tay ra: "Con của ta, con còn chờ cái gì nữa. Chỉ cần con chịu đứng ở bên cạnh ta, thế giới chính là của chúng ta! Đến thời điểm đó, con khống chế Zombie thế giới, ta khống chế chỗ có nhân loại. Ai cũng phải là đối thủ của chúng ta!"

      Nam Ca ung dung nhìn ta, dưới con mắt mong đợi của ta mà cự tuyệt: "Tôi chẳng hề muốn xưng bá thế giới."

      "Vậy con muốn làm cái gì!" Thôi Lam Lam tức giận hỏi.

      Nam Ca cầm đao trong tay từ từ giơ lên: "Tôi bất quá là muốn cùng người tôi thích ở cùng chỗ." khẽ cau mày, giọng dịu dàng mềm mại nhìn Thôi Lam Lam giống như trước đây: "Ba ba, con hoàn thành nguyện vọng của ba, sống tốt ở đời này."

      Thôi Lam Lam điên cuồng hô: "Ta có nguyện vọng đó!"

      Thân thể vừa mới bị Lệ Sâm đánh trọng thương cũng khôi phục lại toàn bộ rồi. Thôi Lam Lam cuối cùng cũng chuyện cùng Nam Ca nữa, mà là vận dụng toàn bộ lực lượng của mình, muốn giết chết Lệ Sâm!

      Lệ Sâm cũng sớm có chuẩn bị, đợi đến khi Thôi Lam Lam công kích mới phát tại lúc ta biết. Từ khu vực chung quanh thiết hạ gian cao cấp hơn, tinh thần lực của ta ở trong gian vặn vẹo giãy giụa.

      Sắc mặt Thôi Lam Lam thay đổi, Lệ Sâm như vậy rất nhanh có thể chọc thủng hạn chế của cấp chín. Đến thời điểm đó, chính mình cũng phải là đối thủ của ta!

      Hai tinh thần lực ở trong gian của Lệ Sâm liên tục va chạm, cả hai đều mơ tưởng chiến thắng cùng thâu tóm đối phương. Lệ Sâm thủy chung luôn giúp đỡ Nam Ca, gian của đặc biệt chặt chẽ. Trong cuồng bạo, Nam Ca cùng chính lại chút cũng bị thương.

      Bởi vì gian lớn xé rách, cả mảnh bầu trời này đều trở nên trầm. Liên tục có tiếng sấm vang lên, tia chớp xẹt qua, những sinh vật biển rục rịch cũng tại thời khắc này điên cuồng lui về phía sau.

      Đó là chiến trường thuộc về cường giả cao cấp nhất, căn bản có chỗ cho bọn chúng chen vào.

      Đủ mau rất nhanh liền thối lui đến chỗ sâu nhất trong biển cả, còn nếu như chậm hơn chút phải chịu kết cục bị hai phương diện tinh thần lực dồn chết.

      Ba người này chiến đấu cũng tai họa đến xung quanh, Cố Liệt thấy tình thế đúng. Gọi người của mình trở về, lái xe nhanh chóng thối lui khỏi chỗ này.

      Những tên cường đạo kia đều bị Thôi Lam Lam ra lệnh, cùng đoàn người Cố Liệt, đến chết ngừng.

    5. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 178: Thân phận bại lộ

      Bởi vì bọn họ đuổi theo xe chạy, giống như sinh vật biển. Người nào có dị năng gia tăng tốc độ toàn bộ đều bị gian của Lệ Sâm xé rách.

      Bọn họ thậm chí hề cảm nhận được tia đau đớn, thân thể liền biến thành bột phấn, tung bay trong khí.

      Nam Ca gắt gao siết chặt chuôi đao, cảm nhận được lực lượng so với còn cao hơn cấp bậc. Chính mình ở trước mặt người kia quả thực là cây cỏ .

      Nhưng mà chưa bao giờ lui bước, bởi vì có Lệ Sâm ở đây. Mở mắt ra, màu đen trong con ngươi chợt lóe qua ánh sáng sắc bén tựa như băng tuyết. Nam Ca hét lớn tiếng, cầm thanh đao đối với Thôi Lam Lam công kích cự ly gần!

      Thân thể Thôi Lam Lam bị người khống chế, vẫn còn hành động tự nhiên. Mà thuật cận chiến ta thi triển ra vẫn là ở lúc biến thành Zombie liên tục ma sát luyện ra.

      Thân thủ Nam Ca là bị Lệ Sâm dạy dỗ, tự nhiên cũng kém. Nhất là luyện hơn năm, cũng giết vô số Zombie cao cấp. Cho nên hai người giao đấu cùng chỗ, giống như là hai tia chớp, đùng đùng. Căn bản là nhìn thấy quỹ đạo bọn họ di động!

      Lệ Sâm biết Nam Ca phải là đối thủ của Thôi Lam Lam, đương nhiên thể nào để cho mình công kích Thôi Lam Lam. Vì vậy hai đánh , tình thế cứ giằng co như thế.

      Mắt Thôi Lam Lam biến thành mảnh đỏ như máu, thân thể ta bởi vì chịu nổi tinh thần lực lớn như vậy ở bên trong nên cũng bắt đầu vỡ vụn ra.

      Tuy nhiên năng lực tự lành của ta rất mạnh, cho nên miệng vết thương liền trải qua quá trình vỡ vụn rồi khép lại rồi lại vỡ vụn. Rất nhanh, trong khí liền tràn đầy hương vị máu Thôi Lam Lam.

      Nam Ca vốn là đối với người "Cha" trong cơ thể này có bất kỳ cảm giác quen thuộc nào. Ông ta mất nhân tính, hơn nữa coi Nam Ca trở thành vũ khí giết người, ông ta còn là cha .

      kiên định trong lòng này sau khi ngửi được hương vị máu, tinh thần Nam Ca đột nhiên phấn chấn lên. Chính là loại cảm giác này, biết vì sao vẫn luôn thể tiến giai. Bởi vì có tìm được loại máu thích hợp đến bổ sung!

      Mà thể chất Thôi Lam Lam vừa vặn thích hợp với !

      Đem ý tưởng của mình nhanh chóng trao đổi với Lệ Sâm. Ánh mắt nhìn Thôi Lam Lam quả giống như là nhìn con mồi vậy.

      Cát bay đá chạy, bầu trời bị che khuất kia ầm ầm vang lên tiếng vang khổng lồ. Giống như là Cố Liệt bọn họ rời rất lâu nhưng vẫn có thể cảm giác được.

      Thậm chí xe bọn họ đều bởi vì mảnh chiến trường kia mà rung chuyển. riêng gì bên này, căn cứ Bắc Hải ở cự ly xa cũng thể bình tĩnh.

      Vô số người đều bị tràng "Động đất" này hù dọa chạy ra khỏi gian phòng. Nhưng mà đợi đến khi bọn họ tụ tập đến quảng trường, thời điểm trầm mặc nhìn thấy cả vùng trời ở Bắc Hải kia đều tối om om mảnh. Tất cả mọi người đều ngừng hô hấp.

      Toàn bộ căn cứ rất nhanh liền tiến vào trạng thái canh gác đặc cấp, tinh trong căn cứ ra ngoài hết. Những người khác liền tự phát tổ chức, bảo vệ căn cứ! Bọn họ đều cho rằng, mảnh đất cuối cùng chưa được giải quyết kia thoát ra con quái vật gì đó!

      Mặt trời cũng bị ngăn trở, ràng vẫn là ban ngày mà lại giống như là Vĩnh Dạ đến lần hai vậy.

      Tần Mộ Yên cũng dừng lại nghiên cứu của mình, từ trong phòng ra. Mới vừa mở cửa liền thấy được Lệ Ngạn lo lắng đứng ở ngoài cửa. cũng nghi ngờ hỏi: "Bên ngoài phát sinh chuyện gì sao?" Đây hề giống động đất nha.

      "Là có người ở Bắc Hải chìm chiến đấu, nếu như có đoán sai. Hẳn là đám người đại ca."

      Tần Mộ Yên trừng to mắt, theo Lệ Ngạn ra ngoài. mới vừa kiểm tra ra mang thai cho nên lần hành động này Lệ Ngạn mới có tham gia. Lúc này Lệ Ngạn nửa ôm , bước chân có chút dồn dập.

      "Bọn họ phải là giải quyết cường đạo sao, tại sao có thể như vậy?"

      Mặc dù có dị năng nhưng biết , nếu như Lệ Sâm dùng hết toàn lực có cảnh tượng dạng này!

      Lệ Ngạn ôm Tần Mộ Yên xuống lầu, vì an toàn, cậu đưa ra cả xe cứu viện chuẩn bị từ trước. Sau khi nhét Tần Mộ Yên vào, Lệ Ngạn hôn gò má : " yên tâm đại ca, muốn xem chút, Nếu như căn cứ xảy ra chuyện gì, em ngay lập tức lái xe rời nhé."

      Tần Mộ Yên rất muốn cùng Lệ Ngạn cùng , nhưng tại trong bụng còn mang cục cưng. chỉ có thể ngừng nhìn Lệ Ngạn, nhàng phất tay với chồng: " phải bình an trở về đấy."

      " !" Lệ Ngạn hướng ra bên ngoài trụ sở chạy . Trước khi còn đưa mắt nhìn sâu Tần Mộ Yên cái. Cậu ở trong lòng xin lỗi với , lúc này mà vẫn còn phải rời khỏi .

      Lợi dụng quyền hạn của mình mà tụ họp quân đội, bọn họ liền hướng tới Bắc Hải chìm mà xuất phát.

      Dưới thời tiết ác liệt, từ trường cũng ổn định. Muốn liên lạc Tông Hạo Hiên chút nhưng thể dùng được vô tuyến điện. Vì vậy Lệ Ngạn đành phải đè bất an trong lòng xuống, hướng tới mảnh hắc ám khổng lồ kéo dài từ mặt đất tới trung mà .

      Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa bọn họ giờ phút này đến Bắc Hải chìm, nhưng mà cùng Lệ Ngạn nghĩ giống nhau. Bọn họ đụng phải rất nhiều động vật biến dị chạy trốn cho nên đánh loạn xạ mà tới trước. Mắt thấy khoảng cách với chiến trường cũng xa lại như thế nào cũng đến được, Tân Vũ Hoa cũng có chút ức chế.

      "Tông đại ca, đám động vật này vì sao lại nổi điên cả rồi?" Tân Vũ Hoa thao túng gốc cây khổng lồ, đứng ở đó mà trôi lơ lửng ở trung. giờ cậu còn có thể hành động như lính trinh sát.

      "Nhất định là phía trước có cái gì khiến bọn chúng sợ hãi." Dị năng sấm sét của Tông Hạo Hiên hề ngừng nghỉ, giờ chống cự với mảng lớn động vật biến dị này. Ở cạnh ta cơ hồ đều là người có dị năng cao cấp.

      Tân Vũ Hoa cắn răng, kéo kéo tóc: "Mặc kệ, phải liều mạng cùng đám động vật biến dị này. Coi như là giết hết cũng phải mở đường máu mà !"

      Diệp Thiệu ngồi trong xe vẫn luôn ngừng suy nghĩ, nhưng mà con mắt của ta lại gắt gao nhìn chằm chằm bầu trời đen kịt kia. Trong đầu ngừng mặc niệm, nhanh chút, lại nhanh chút. nghĩ tới là đám người bọn họ đụng phải trước lại là đội người Cố Liệt.

      Lúc ban đầu hai nhóm người ngay cả cơ hội chào hỏi nhau cũng có. Lúc đầu Cố Liệt sợ đám người Tông Hạo Hiên là trợ thủ Thôi Lam Lam kia gọi đến. nghĩ tới thời điểm Tông Hạo Hiên nhìn thấy Thái Phong Mậu sắc mặt lập tức biến đổi, mang tất cả người có dị năng phía sau ta gia nhập vào trong đội ngũ Cố Liệt.

      Mấy người này rất là ăn ý, có bốn người từ căn cứ Tân Bình ra. Toàn bộ đều vây công Thái Phong Mậu, những người khác, từng người đều có phân công riêng.

      Đám người Thái Phong Mậu bởi vì khoảng cách với Thôi Lam Lam tính là gần nên dần dần thoát khỏi khống chế của Thôi Lam Lam đối với bọn họ.

      Tông Hạo Hiên gia nhập khiến bọn họ nhìn thấy ánh rạng đông. Muốn xin tha, Tân Vũ Hoa lại cho dây leo lao tới. Cậu chỉ vào mũi Thái Phong Mậu mắng: "Chính là ông lúc trước cho người đến căn cứ Tân Bình nằm vùng, lại còn đến tấn công Tân Bình làm hại chúng tôi chết ít huynh đệ!"

      Tô Hoằng vốn cũng phải là người ghét ác như thù, nhưng mà ân oán cùng Thái Phong Mậu là thứ ta thể bỏ xuống. Căn cứ Tân Bình xem như là chỗ đặt chân đệ nhất của bọn họ, coi như là còn tồn tại nó cũng có ý nghĩa đặc thù.

      ta cười cười, trong đôi mắt hoa đào lên nguy hiểm: "Cuối cùng cũng tìm được mày."

      Bốn người Tông Hạo Hiên bọn họ, lấy ra người nào Thái Phong Mậu cũng phải là đối thủ. Lại càng cần phải tới bây giờ còn là bốn người cùng nhau lên. Bọn họ cũng hề mơ hồ, mỗi người công kích cái. Đơn giản giết chết Thái Phong Mậu!

      Mắt thấy đầu sỏ gây nên chuyện ngã trong vũng máu, ân oán trong lòng bốn người cũng tản . Bọn họ đều thầm, các huynh đệ lúc trước bởi vì cuộc chinh phạt kia mà mất sinh mệnh! cuối cùng chúng tôi cũng báo thù được cho mọi người rồi.

      Thời điểm Thôi Lam Lam ở xa xa cảm giác được liên lạc với bọn cường đạo liên đứt đoạn, tư thái cuồng bạo càng sâu. Nam Ca mình ngăn cản nổi, thiếu chút nữa bị ta thôn tính. Vẫn là Lệ Sâm ở trong lúc nguy cấp bảo vệ .

      Lau khóe miệng chút, Nam Ca còn khinh thường cười cười với Thôi Lam Lam: "Sao thế? bây giờ cùng tôi giả trang phụ tử tình thâm sao?

      Mạch máu mặt Thôi Lam Lam giống như hận thể bục ra khỏi làn da, máu giữ lại trong mạch đều là màu đen. Đôi mắt màu đỏ như máu kia cũng khủng bố trợn lên.

      ta nhìn Nam Ca, ở ngực mình loay hoay hai cái. Lập tức Nam Ca cũng cảm giác được có tín hiệu nào đó phóng ra ngoài.

      Lúc Nam Ca còn nghi hoặc, Thôi Lam Lam cười đến quỷ dị: "Nam Ca, ba ba cho con cơ hội cuối cùng. tại đến bên cạnh ta, con nên biết thân phận Zombie của con đối với toàn bộ nhân loại mà , đại biểu cho cái gì. Bọn họ đều vì tư lợi mà bắt con lại, giải phẫu nghiên cứu con đấy! Bọn họ e ngại con, căm hận con! Trừ ở bên cạnh ta căn bản là còn chỗ nào để đâu!"

      Nam Ca muốn chuyện, Lệ Sâm lại giữ chặt tay . Từ vừa mới bắt đầu, cái người đàn ông này liền trầm mặc đến độ làm cho người ta sợ hãi. nay, nhìn chằm chằm Thôi Lam Lam, nhìn đầu đuôi kẻ địch này.

      " làm cái gì?"

      Thôi Lam Lam chỉ chỉ ngực, đắc ý : "Bên trong này là cái camera mini, Nam Ca là con Zombie hung tàn bị ta phát sóng cho toàn bộ thế giới! Ha ha ha!"

      Lệ Sâm cắn răng, từng chữ đều lạnh buốt thấu xương: "Vì bức bách Nam Ca, thế nhưng dám làm như thế?"

      Thôi Lam Lam nhướng mày nhìn Lệ Sâm, kế hoạch của ta rất tốt. Chỉ cần Nam Ca giết Lệ Sâm, ta liền thừa nhận Nam Ca là thuộc hạ của mình.

      Tim Nam Ca cũng khỏi nâng lên. Mặc dù biết thân phận Zombie của thể lừa gạt cả đời được, nhưng mà thời điểm ngày này cuối cùng cũng tới, cũng rất sợ.

      Thôi Lam Lam biến sắc quan sát Nam Ca, trong lòng đều gấp rút kêu gào. Mau mau hoảng hốt , như thế ta mới có thể có cơ hội để lợi dụng!

      Lệ Sâm cầm tay Nam Ca, nhiệt độ lòng bàn tay đều dường như có thể xuyên thấu qua da thịt mãi cho đến trái tim Nam Ca.

      "Camera sao?" Lệ Sâm cười cười, nhìn qua Thôi Lam Lam: "Cho nên cái gọi là thuốc tiến hóa kia, có tiến hóa đầu óc cho sao?"

      " có ý gì?" Thôi Lam Lam tức giận .

      Lệ Sâm nhìn về phía Nam Ca, ôn nhu trấn an : "Người em nhất, vĩnh viễn cũng để ý đến thân phận của em là gì. Mà đổi thành người ngoài họ cũng biết, em với con Zombie máu lạnh trước mặt này giống. Em vĩnh viễn đều là kiêu ngạo của căn cứ Bắc Hải, là người vợ nhất."

      Nam Ca ràng rất lâu rơi lệ, nhưng mà khắc này. thế nhưng có xúc động muốn khóc.

      Thôi Lam Lam là tiến hành phát sóng tình hình thực tế, cho nên lời kia của Lệ Sâm trực tiếp liền bị truyền tới hệ thống. Khác với vô tuyến điện của Bắc Hải. Vệ tinh của Thượng Kinh hề bị cuộc chiến của bọn họ ảnh hưởng, chỉ là hình ảnh ổn định chút thôi.

      Ngay tại lúc Thôi Lam Lam mở phát sóng tình hình thực tế bao lâu, ít người liền nhìn thấy video diễn đàn, tim bọn họ cũng bị nhấc lên theo.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :