1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Diện thủ - Nữ Vương Không Ở Nhà (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hoa Cúc

      Hoa Cúc New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      2
      Còn convert với sai chính tả bạn ơi :3
      Hậm hức => hậm hực
      Bỏ từ cái :v
      Nhưng dù sao vẫn cảm ơn nàng edit truyện này *thơm thơm*:th_18:
      heavydizzyChris_Luu thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ta biết là HE, mà quá trình ngược nam chính quá thấy tội gì đâu.
      heavydizzy thích bài này.

    3. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Thanhk nàng @heavydizzy . Còn về tên thái thủ trệ. Mình nhớ nhần Ban đầu Hán Vũ đế bị Hán cảnh đế ghét lên đặt tên như vậy. Về sau mới đổi thành Triệt
      heavydizzy thích bài này.

    4. Yenny mare

      Yenny mare Well-Known Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      894
      đẹp trai quá
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 56 Đại thắng trở về

      Lúc tin tức Diệp Tiềm lãnh binh mình xâm nhập truyền vào vương đình Đại Viêm, chúng thần trong triều nghị luận ào ào, chỉ trích Diệp Tiềm quá mức lỗ mãng. Phải biết rằng Đại Viêm triều tính ngược lên trăm năm, còn chưa bao giờ từng phái binh quy mô lớn viễn chinh Nam Man. Nơi đó địa thế hiểm trở phức tạp, khí hậu ẩm ướt hay thay đổi, đừng đội quân vào, ngay tiên đế từng phái đội tinh binh tiến đến tìm hiểu, cuối cùng đều có về, còn tin tức. Diệp Tiềm quyết định như vậy, là lấy tính mạng mấy vạn thiết giáp kỵ binh ra đùa.

      Nhưng Hoàng thượng nghe xong tin tức này, cũng chỉ cầm thư cười mà , nghĩ nếu mãnh tướng mình tỉ mỉ đào tạo, chút gan dạ sáng suốt ấy cũng có, vậy khỏi quá mức làm người ta thất vọng, chỉ có thể luân lạc dưới Hàn Dạ kia.

      Diệp Trường Vân cũng nghe được tin tức này, nàng lo âu tìm đến các ca ca hiển quý thương lượng đối sách. Nàng hiểu , nếu Diệp Tiềm thực xảy ra chuyện, gia tộc bọn họ vừa hưng thịnh sợ là phải suy bại theo, trở thành phù dung sớm nở tối tàn trong lịch sử, làm trò cười đàm tiếu trong triều.

      Nhưng vài ca ca có cách nào, ngoài tầm tay với, chỉ có thể dậm chân mắng Diệp Tiềm quá mức lỗ mãng và hành động theo cảm tình thôi.

      Lúc này trong phủ công chúa, Triêu Dương công chúa cùng Hoài An Hầu sắp đất phong thưởng mai vàng, phẩm trà thơm.

      Hoài An Hầu khẽ cười: "Trong triều nghị việc nóng bỏng, công chúa nghĩ thế nào?"

      Triêu Dương công chúa nhíu mày, hiểu: "Chuyện gì?"

      Hoài An Hầu ôn hòa cười: "Đương nhiên là chuyện Diệp Tiềm."

      Triêu Dương công chúa giọng hỏi: "Chúng ta an cư ở Đôn Dương Thành, làm sao có thể biết chuyện tái ngoại?"

      Hoài An Hầu mắt cười nhìn Triêu Dương công chúa: "Nhưng cuối cùng ta cảm thấy, có người ở Đôn Dương, nhưng tâm lại ở Nam Man."

      Triêu Dương công chúa chậm rãi nhấp tiếp ngụm trà thơm, nhàn nhạt : "chuyện Nam Man, cần quan tâm."

      Hoài An Hầu cũng tin, tức thời cười .

      Triêu Dương công chúa buông trà cụ trong tay, chuyển nhắt nhìn phía ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ mấy cành mai vàng đón gió run rẩy, ngạo nghễ tỏa hương

      Nàng thở dài, chậm rãi : " đến Diệp Tiềm, làm cho người ta lo lắng."

      Hoài An Hầu vừa cười vừa thở dài: "Nàng đối với có tin tưởng a!"

      Triêu Dương công chúa cũng cười, trong mắt hàm chứa điểm nghịch ngợm nhìn Hoài An Hầu: "Nếu người chậm mấy ngày, có lẽ có thể ở Đôn Dương nghe được tin báo tiệp."

      Hoài An Hầu cũng tin, rất có hứng thú : "Nếu như thế, ta đây ngại gì chờ thêm mấy ngày."

      Triêu Dương công chúa sở dĩ dám như vậy, là vì nàng biết nam nhân kia. để mình thất vọng, cũng để Hoàng thượng thất vọng, lại càng làm Đôn Dương Thành này náo nhiệt nhìn sau bỏ đá xuống giếng.

      Mấy ngày sau, tiệp báo đến từ tám trăm dặm phía nam, trát màu đỏ đưa vào Chính Dương Điện, ở án thiên tử.

      Nguyên lai Diệp Tiềm suất lĩnh hai vạn danh kỵ binh thiết giáp tinh nhuệ, từ biên cảnh xuất phát, dẫn binh nam hạ, đường quanh co vòng vèo, tới Nam Man, đại quân lui lại, cũng nhanh chóng quen thuộc địa hình, chiếm lĩnh thành trì Nam Man quốc gần Đại Viêm triều nhất -- Miên thành, như vậy chặt đứt liên hệ giữa quân Nam Man rút lui cùng vương đình Nam Man. Lưu lại ít quân đội đóng quân ở Miên thành, lại dẫn vạn rưỡi kỵ binh lên bắc, đón đầu tập kích Nam Man. Cùng lúc đó, Sử Trấn suất lĩnh mấy ngàn kỵ binh cùng với nghĩa dũng thu nạp ở Nam Cương, từ biên cảnh tiền phương truy kích quân đội Nam Man, hai đầu giáp công. Thống soái Nam Man vốn tưởng rằng tiến vào quốc thổ là có thể buông tâm, bỗng nhiên phát bản thân hai mặt thụ địch. Thống soái Nam Man vừa thấy tình thế tốt, hốt hoảng tìm đường chạy, nhưng hai lộ quân đội giáp công , đường là thiết giáp kỵ binh tinh nhuệ, bưu hãn dũng mãnh Diệp Tiềm tự huấn luyện ra, đội khác là quân từng chiến bại, hoặc là người Nam Cương mất nhà cửa, bọn họ đều hận thấu xương quân đội Nam Man xâm nhập quốc thổ.

      Dưới tình thế như vậy, thống soái Nam Man thể đào thoát, chỉ có thể ứng chiến. trận chiến này đánh cho thiên hôn địa ám, cuối cùng quân Đại Viêm bắt sống hơn vạn quân địch, chém giết thống soái, cũng triệt để chấm dứt khống chế của Nam Cương tới đất đai biên giới trong biên cảnh Đại Viêm quốc.

      Qua trận chiến này, Nam Man quốc tổn hại mấy vạn binh, đồng thời mất bình phong bọn họ chống đỡ người bắc -- Miên thành.

      Thiên tử Triệu trệ nhìn tin tức này, vỗ án trầm trồ khen ngợi, cũng hạ lệnh từ giờ đóng hai vạn quân tinh nhuệ ở Miên thành, bố trí phòng tuyến. Từ nay về sau người Nam Man thể bước vào biên giới Đại Viêm quốc bước.

      Trận chiến này, Diệp Tiềm công lớn quay về, thu hoạch chú ý chói mắt, cùng với thiên tử cho người phong thưởng lớn.

      Thiên tử hạ chiếu, phong Diệp Tiềm làm Viễn chinh hầu, cũng phong làm xa kỵ tương quân, thực ấp vạn ba ngàn hộ, tiền thưởng ngàn lượng, lăng la ngọc khí ba rương, cũng ban cho bốn mỹ nhân. Phong Sử Trấn làm An Bình Hầu, thực ấp vạn hộ, tiền thưởng năm trăm lượng. Vì xa kỵ tương quân Hàn Dạ chịu tiến thủ bảo thủ, phạt bổng ba năm, biếm làm Trấn nam tướng quân.

      Chiếu thư này, bao nhiêu vui bao nhiêu sầu, gia tộc Diệp Thị người người hân hoan chúc mừng, ngay cả Diệp Trường Vân trong thâm cung đều cười nở mặt, đảo qua tình cảm tích tụ ngày xưa. Nguyên xa kỵ tương quân Hàn Dạ cũng cúi đầu tang mặt, trong lòng đè nén. vốn giao hảo cùng Thanh Hà Hầu Vương Nghiêm, lúc này buồn bực thất bại, đương nhiên tìm Thanh Hà Hầu kể lể.

      Thanh Hà Hầu nằm giường bệnh, nghe chuyện này, từ trong lỗ mũi phát ra tiếng cười lạnh: "Bất quá là nhãi ranh thôi, nhìn hoành hành bao lâu!"

      Diệp Tiềm lúc này còn biết trò chơi quyền lợi trong Đôn Dương Thành, suất lĩnh kỵ binh, ngày đêm kiêm trình, hồi sư phục mệnh. Còn chưa tới Đôn Dương Thành, liền tiếp được chiếu thư thiên tử phong thưởng.

      tờ chiếu thư, Diệp Tiềm sửng sốt hồi lâu, nhìn Đôn Dương xa xa, biết nữ nhân ngày cười nhạo sỉ nhục , lúc này có cảm tưởng gì?

      Năm đó nàng từng , phải vương hầu gả, thời thân phong cảnh, nhưng nàng sớm làm vợ, cũng làm mẹ người.

      Nhiều năm trước, lúc còn biết trời cao đất rộng, trong núi hoang, đối diện nữ nhân quyến rũ, chỉ cách xa nhau đống lửa, nhưng lại phảng phất cách xa vạn núi. thời lấy tánh mạng chiếm về, vượt qua thiên sơn vạn thủy, nhưng nàng lại sớm ở nơi đó chờ .

      Diệp Tiềm tiếp được tờ chiếu thư, trong lòng thế nhưng vui sướng, trái tim chỉ có tràn đầy phiền muộn.

      ========================

      Lúc cưỡi ngựa vào Đôn Dương Thành, người khác thích và ngưỡng mộ nhìn viễn chinh hầu mới phong, lại biết vì sao mặt lạnh lẽo, nghiêm nghị cũng vui sướng, chỉ có lạnh nhạt bình tĩnh từ đầu đến cuối.

      Diệp Tiềm dẫn dắt thuộc hạ đến Chính Dương Điện, triều kiến quân vương, thiên tử vui mừng, tự mình xuất môn nghênh đón, cũng bày thịnh yến ở Tê Hà điện chúc mừng Diệp Tiềm.

      Buổi chiều, văn võ bá quan trong triều, hoàng tộc quý nhân, cơ hồ đều đến. Thân là nhân vật chính vạn người chú ý Diệp Tiềm ăn uống linh đình nhưng vẫn chú ý Triêu Dương công chúa cách đó xa.

      Triêu Dương công chúa an vị ở bên Vương Thái Hậu, lúc này vừa đúng lơ đãng, nâng mi dài, nhàn nhạt nhìn Diệp Tiềm.

      Diệp Tiềm trong mắt lửa nóng chấp nhất, nhìn chằm chằm Triêu Dương công chúa rời.

      Triêu Dương công chúa cùng Diệp Tiềm đối diện lát, cũng cúi đầu xuống, biết nghĩ cái gì.

      Diệp Tiềm trong lòng như có mất mát, nỗ lực như vậy, chỉ để nàng khinh thị, nhưng hôm nay vinh quang, cũng chỉ có thể đổi lấy nàng liếc mắt cái?

      Nhưng đúng lúc này, Triêu Dương công chúa lại mím môi cười khẽ, giống như gió thổi qua hồ nước, rất nhanh còn dấu vết.

      Diệp Tiềm sửng sốt, đây là cười với sao? Nàng có ý tứ gì?

      Triêu Dương công chúa ngọc thủ mảnh khảnh cầm lấy chén song nhĩ Thanh Ngọc trong tay, đối với Diệp Tiềm hơi hơi nhấc, sau đó ngửa cổ uống.

      Bỗng chốc, Diệp Tiềm bỗng cảm thấy máu trong thân thể tất cả đều dồn lên mặt.

      Triêu Dương công chúa uống rượu xong, cúi mâu nhìn phía Diệp Tiềm nữa, Diệp Tiềm đợi hồi lâu, nhưng vẫn được nàng nhìn thêm lần.

      Ngô Môn Trung bên cạnh lần này bởi vì chiến công cũng phong tướng quân, lúc này trong lòng cao hứng, nhìn thấy Diệp Tiềm thế này, vội lấy tay khuỷu tay chạm vào . Diệp Tiềm có mới phản ứng lại, cuối cùng thất lạc nhìn công chúa cái.

      Vừa đúng lúc này An Bình Hầu Sử Trấn mới phong tới bên Diệp Tiềm, kỳ thực vốn là đệ tử quý nhân, thời bởi vì chiến công phong hầu, nhà hai hầu, tuổi và Diệp Tiềm kém mấy, cũng coi như là thiếu niên đắc ý. Nhớ tới đó, tự nhiên rất cảm kích Diệp Tiềm, nếu phải Diệp Tiềm, sao có thể có công huân lớn như vậy? Tức thời tự chạy tới kính rượu Diệp Tiềm, thấy Diệp Tiềm mất hồn mất vía, khỏi nhíu mày: "Viễn chinh hầu đây là thế nào?"

      Ngô Môn Trung sớm quen thuộc Sử Trấn, tức thời vội ngắt lời cười : " có gì, uống nhiều rượu."

      Sử Trấn vừa nghe, cười ha ha: "Ta coi ngươi cũng uống mấy chén, thế nào uống nhiều, xem ra vẫn là tửu lượng kém. thể được a, chúng ta ra trận giết địch, cần phải mồm to uống rượu ăn khối thịt lớn, như vậy mới hùng khí khái, ngày khác ngươi nhà ta, chúng ta cùng nhau uống, nhất định phải nâng cốc luyện ra!"

      Ngô Môn Trung bất đắc dĩ, hắc hắc cười với Sử Trấn, vội đáp tốt tốt. Kỳ thực trong lòng lại cân nhắc, Diệp Tiềm và đều là lập công lên chức, đến cùng ở Đôn Dương Thành căn cơ nông cạn, nếu có thể kết giao vài đệ tử huân quý, vậy tự nhiên là thể tốt hơn. Ngày khác phải lôi kéo Diệp Tiềm nhiều nhà người ta, với mình đều có lợi. Huống hồ Sử Trấn này biết, mặc dù xuất thân danh môn, nhưng nội tâm cũng thẳng thắn, làm người lại hào sảng, tính tình tốt.

      Diệp Tiềm lúc này cũng phản ứng lại, vừa cùng Sử Trấn chuyện phiếm vài câu, vừa chú ý động tĩnh Triêu Dương công chúa bên kia, lại thấy Triêu Dương công chúa nhìn phía mình. Mãi cho đến yến hội qua nửa, Triêu Dương công chúa rời , mới phát , bên người Triêu Dương công chúa dĩ nhiên có Hoài An Hầu.

      Sử Trấn gần , theo ánh mắt của nhìn qua, thấy nhìn Triêu Dương công chúa, biết trong lòng nghi hoặc, nhân tiện : "Ngươi nhất định còn chưa biết, kỳ thực nghe là Hoài An Hầu ở Hoài An nuôi mấy phòng, luôn luôn ở Hoài An, rất ít tới gặp công chúa." xong đồng tình nhìn bóng lưng uốn lượn của nữ tử kia: " là đáng thương a!"

      Diệp Tiềm nhíu mày, nhìn mắt Sử Trấn: "Dưỡng mấy phòng? Ngươi nghe ai ?"

      Sử Trấn nhún nhún vai: "Ta cũng nhớ, mọi người đều đồn như vậy thôi."

      Diệp Tiềm lắc đầu, đồng ý : "Chỉ là lời đồn thôi, ta cùng Hoài An Hầu từng cộng thời gian, làm người khiêm tốn, dân như con. thời thành Hoài An bách nghiệp đãi hưng, ta thấy bận việc chính vụ bứt ra được, làm sao có thể nhàn hạ thoải mái ở Hoài An dưỡng mấy phòng tiểu thiếp đâu."

      lại nhìn Triêu Dương công chúa thấy bóng lưng, lại : "Còn nữa, Hoài An Hầu và Triêu Dương công chúa phu thê tình thâm, làm sao có thể đâu..."
      Nhược Vân, amandatruc, HangVO923 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :