1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 147

      Từ Xán Xán ngồi ở tháp cẩm, nhìn y phục hôm nay của mình mặc.

      Hôm nay, nàng đúng lúc đội mũ hoa vàng ròng, mặc áo tay sam hồng tiêu kim, xem như đủ trang trọng, cũng định thay quần áo, ngồi ngay ngắn ở tháp cẩm đợi khách vào.

      Đổng ma ma tiến lên giọng : "Bẩm vương phi, Diên Ân Hầu tay cầm quân quyền, trấn thủ quân phương Bắc thị trấn quan trọng Bình Châu; Thừa Ân Bá là ca ca tiên hậu của Vĩnh An đế, cữu cữu của cố thái tử; Mật Hương Hầu tuy có tước vị, lại tham gia võ cử tiến vào hệ thống võ quan, bây giờ là thủ lĩnh hắc y vệ của Vĩnh An đế."

      Dứt lời, bà lùi sau đứng bên cạnh .

      Từ Xán Xán kinh ngạc nhìn bà cái, trong lòng trấn định rất nhiều.

      Phó đại nương mang theo năm vị muội muội vào Trúc Thanh viện.

      Đến cửa nội viện, nàng thấy thanh niên thanh tú mặc giáp trụ mang theo hai binh lính canh gác ngoài cửa, khỏi nhìn thoáng qua, phát thanh niên lông mi hình như trăng lưỡi liềm, lông mày, ánh mắt và lông mi đều rất đen, giống như bước ra từ bức tranh.

      Mà lúc này, ánh mắt nhìn bên này, trầm tĩnh thâm thúy hình dạng tốt đẹp, hình như là... Là mắt mèo.

      Phó đại nương dù hơn bốn mươi tuổi , lúc lại tầm mắt tương giao với thanh niên vẫn khỏi tim đập nhanh hơn.

      Nàng ngẩng đầu cao, bày ra bộ dáng càng thêm cao ngạo che dấu nội tâm rung động này.

      Hồ ma ma kính cẩn dẫn sáu vị nãi nãi đến trong viện.

      Phó Lục nương đột nhiên mở miệng hỏi : "Hồ ma ma, ba binh lính canh giữ ngoài cửa nội viện kia là có chuyện gì xảy ra sao?"

      Hồ ma ma dừng bước chân lại trả lời: "Bẩm lục nãi nãi, vài vị kia đều là thị vệ của vương phi."

      Phó Lục nương nghẹn chút, lúc này nàng cũng nghĩ đến thân phận địa vị chênh lệch giữa mình và Từ Xán Xán.

      Dừng chút, Phó Lục nương lại : "Những thị vệ này sao bề ngoài tuấn tú như thế? Tuyển trai lơ sao?"

      Hồ ma ma cười như cười : "Bề ngoài tuấn tú? Lão nô nhìn ra! Vẫn là Lục nãi nãi nhìn ra được!"

      Phó Lục nương: "..." Miệng của ma ma giữ cửa cũng lợi hại!

      Phó đại nương nhíu mày : " thôi!"

      Nàng xây dựng ảnh hưởng rất nặng, Phó Lục nương đành phải cúi đầu thêm nữa .

      Hồ ma ma tiếp tục dẫn đường sáu vị này về phía trước.

      Lấy Phó đại nương cầm đầu, nhóm sáu vị nãi nãi tới trước cửa phòng, các nàng lại thấy được nghênh đón như dự đoán, khỏi dừng bước.

      Hồ ma ma cười tủm tỉm cầu xin tiểu nha hoàn Hồng Phất đứng cuối hành lang: "Thỉnh cầu tiểu đại tỷ vào thông báo tiếng, sáu vị nãi nãi đến!"

      Hồng Phất là nữ hài tử mặt tròn, thân hình nhắn, mắt hẹn dài, thấy thế gật đầu, vèn màn bông lên vào phòng.

      Phó Ngũ nương thấy tỷ muội mình còn phải ở bên ngoài chờ thứ tiểu tức phụ gặp, trong lòng khó chịu, bước lên từng bước, nhìn Phó đại nương : "Đại tỷ —— "

      Phó đại nương liếc mắt ra hiệu nàng, ý bảo nàng lui ra xuống.

      Hồng Phất vén màn ra , cười khanh khách : "Vương phi cho mời!"

      Phó đại nương chờ sáu vị vào nhà chính, liền nhìn thấy Từ Xán Xán đầu đội mũ hoa vàng ròng, mặc áo tay sam hồng tiêu kim, đoan chính ngồi tháp cẩm gỗ Hoa Lê chạm hoa văn, thấy các nàng bước vào cũng có ý tứ bước xuống nghênh đón, khỏi đều sửng sốt —— thấy các nàng bước vào còn nghênh đón, Từ Xán Xán cũng quá kiêu ngạo ? !

      Từ Xán Xán đoan chính ngồi ở chỗ kia, thấy các nàng tiến vào, cũng chỉ mỉm cười mà thôi.

      Sáu vị Phó nương bất động, Từ Xán Xán cũng động, nhất thời hai bên có chút giằng co.

      Lý ma ma biết ý, cười sai tiểu nha hoàn lấy sáu cái lít cẩm đến: "Cũng thể để lúc người ta hành lễ với vương phi phải trực tiếp quỳ xuống mặt đất chứ!"

      Hôi Tuệ, Phấn Y và Hạt Y thấy thế, vội lấy sáu cái lót cẩm xếp thành ba hàng để đất nhà chính.

      Sáu vị Phó nương lúc này cũng hiểu ra các nàng đến tự rước lấy nhục, trong lòng căm giận nhưng bỏ kiêu ngạo xuống được, nhất thời tình cảnh trở nên căng thẳng.

      Từ Xán Xán chút cũng cấp.

      Cho dù Phó Dư Sâm phải hoàng thái tử nhưng thân phận của nàng vẫn là hoàng tử phi, ấn tước vị nàng cũng là Thân vương phi, sáu vị Phó nương gặp nàng, dựa vào lễ nghĩ cũng phải quỳ lạy nàng.

      Phó đại nương tức giận, phất tay áo bỏ .

      Phó nhị nương phía sau lặng lẽ kéo váy nàng, sau đó dẫn đầu mở miệng : "Tham kiến vương phi!"

      Phó nhị nương quỳ lạy như vậy, các Phó nương còn lại cũng thể làm theo, đành phải nghẹn khuất quỳ xuống theo.

      Phó đại nương quỳ rất là nghẹn khuất, lưng thẳng tắp, thân thể cứng ngắc.

      Từ Xán Xán cũng rất hài lòng.

      Nàng lại cười : "Các tỷ tỷ đa lễ , đều bình thân !"

      Sáu vị Phó nương vừa được Bích Vân mời ngồi xuống hai bên sườn, Hồ ma ma liền bước vào hồi báo Diên Ân Hầu phu nhân, Thừa Ân Bá phu nhân và Mật Dương hầu phu nhân tới.

      Từ Xán Xán nghe vậy lập tức đứng dậy : "Ta nghênh đón các vị !"

      Sáu vị Phó nương nhìn nàng trước kiêu ngạo sau cung kính, khỏi tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng các đến, các nàng cũng đành phải đứng dậy nghênh đón.

      Các nha hoàn ma ma vây quanh Từ Xán Xán ra nhà chính.

      Sáu vị Phó nương cũng theo.

      Thấy Hồ ma ma dẫn ba vị hoa y phu nhân vào, Từ Xán Xán vội nghênh đón.

      Ba vị phu nhân vị nào ít nhất nhìn qua cũng khoảng bốn mươi tuổi, hình như trẻ hơn so với Phó đại nương, vừa thấy Từ Xán Xán lập tức muốn hành lễ nhưng Từ Xán Xán lại ngăn cản.

      Từ Xán Xán đoán bà chính là mẫu thân Chu Diên Ân Hầu phu nhân, trong lòng khỏi thân mật, nắm tay bà, cười : "Các đại giá quang lâm, cháu dâu thụ sủng nhược kinh!"

      Diên Ân Hầu phu nhân cũng thân thiết cười : "Vương phi chê chúng ta già đáng ghét, tỷ muội chúng ta muốn mang ơn !"

      Bà lôi kéo tay Từ Xán Xán, cười để đại tỷ Thừa Ân Bá phu nhân và tứ tỷ Mật Dương Hầu phu nhân xem: "Đại tỷ, tứ tỷ, đây là nương tử của A Sâm!"

      Vì trượng phu của Thừa Ân Bá phu nhân và Mật Dương Hầu phu nhân đều là người của Phó Dư Sâm, cho nên rất nịnh nọt Từ Xán Xán, đều cười khanh khách nhìn Từ Xán Xán.

      Diên Ân hầu phu nhân cười : "Các tỷ xem, A Sâm sao lại có phúc như thế nhỉ, cháu dâu xinh đẹp, mỹ lệ như đóa hoa lê vậy!"

      Từ Xán Xán chỉ thẹn thùng cười: "Bên ngoài trời lạnh, mời các vào trong!"

      Diên Ân Hầu phu nhân giống như lúc này mới nhìn thấy Phó đại nương các nàng, miễn cưỡng mở miệng : "Nha, là Lai Dương Hậu phu nhân!"

      Phó đại nương đành phải bước lên hành lễ: "Tham kiến !" Nàng so với tiểu này còn lớn hơn hai tuổi, khi còn bé ăn ít khổ từ vị tiểu này, bởi vậy rất kiêng kị vị Diên Ân Hầu phu nhân này.

      Từ Xán Xán thờ ơ lạnh nhạt, phát ba vị quả là khắc tinh của sáu vị tỷ tỷ, trong lòng khỏi vui lên, hoài nghi ba vị được Phó Dư Sâm mời tới để khắc địch chế thắng áp bãi .

      Mọi người ngồi uống trà trong nhà chính.

      Diên Ân Hầu phu nhân và Từ Xán Xán đặc biệt thân thiết, ngồi sát bên cạnh Từ Xán Xán ngồi tháp cẩm, liên miên chuyện; Thừa Ân Bá phu nhân và Mật Dương Hầu phu nhân ngồi ở bên sườn tháp cẩm mỉm cười nghe, ngẫu nhiên cũng tiếp hai câu.

      Sáu vị Phó nương ngồi ghế dựa lớn hai sườn, im lặng thưởng trà.

      Bởi vì rất sợ Phó Dư Sâm, cho nên các nàng vốn nghe Phó Dư Sâm vào triều, thế này mới nhân cơ hội tới, ai biết đụng phải này ba vị lúng ta lúng túng.

      Lúc này Diên Ân Hầu phu nhân đến sinh nhật Từ Xán Xán, cười hỏi Từ Xán Xán: "Vương phi, ta có cầu quá đáng, biết có nên mở miệng ?"

      " mời !" Từ Xán Xán cười .

      Diên Ân Hầu phu nhân thế này mới : "Ta nghe mười sáu tháng mười là sinh nhật mười sáu tuổi của con nên muốn thay con xử lý chút, nhưng Trúc Thanh viện này có chút hẹp, vậy nơi nào cho tốt đây?"

      Từ Xán Xán còn chưa kịp , Mật Dương Hầu phu nhân liền hứng thú : "Ai có chỗ? phủ Thanh Thân vương chẳng lẽ còn đủ lớn?"

      Diên Ân Hầu phu nhân bộ dáng bỗng bừng tỉnh đại ngộ, đọt nhiên vỗ tay cái: "Ai u, đúng vậy, chính là Thanh thân vương phủ!"

      Nàng cười nhìn Từ Xán Xán: "Vương phi, thiếp thân lo liệu tiệc sinh nhật ngài ở Thanh thân vương phủ, ý ngài thế nào?"

      Từ Xán Xán biết được chút từ hai tỷ muội kẻ xướng người hoạ, bởi vậy cười : "Vậy do an bài, cháu dâu từ!"

      Diên Ân Hầu phu nhân thế này mới : "Kỳ , ta làm như vậy còn vì bản thân ta!"

      Thừa Ân Bá phu nhân vội tiếp lời : "Muội muội đến tột cùng vì cái gì?"

      Diên Ân Hầu phu nhân nghiêm trang : "Ta lo liệu tiệc sinh nhật vương phi, đến lúc đó nhiều khuê tú nhà quyền quý tham dự như vậy, muội chẳng phải vừa vặn nhân cơ hội chọn con dâu cho Chu nhà muội sao?"

      Thừa Ân Bá phu nhân, Mật Dương Hầu phu nhân và Từ Xán Xán đều nở nụ cười. Sắc mặt sáu vị Phó nương cương cứng, quả thực ngoài cười nhưng trong cười.

      Từ Xán Xán bên chuyện phiếm với các , bên lặng lẽ đánh giá ba vị này. Sau khi được Đổng ma ma nhắc nhở, nàng đối với tình huống của ba vị này có chút hiểu biết .

      Trượng phu ba vị này người người quyền cao chức trọng , nay xem ra, cũng theo phe Phó Dư Sâm, xem ra thế lực Phó Dư Sâm càng lúc càng lớn .

      Suy nghĩ như vậy, nàng càng vui mừng , đối đãi ba vị càng thêm thân thiết.

      Phó đại nương và Phó nhị nương nhìn sắc mặt như bình tĩnh, kỳ trong lòng tính toán .

      Các nàng phát ba vị này hoàn toàn tới nịnh bợ nịnh hót Từ Xán Xán , này chứng minh cái gì? Chứng minh Diên Ân hầu, Thừa Ân Bá và Mật Dương hầu đều theo Phó Dư Sâm, cho nên bọn họ mới có thể để ý tôn ti cao thấp nịnh bợ như thế!

      Như thế xem ra, thế lực Phó Dư Sâm sớm sâu lường được !

      Sắc mặt Phó đại nương tái nhợt, trong lòng bàn tay ra ít mồ hôi lạnh —— Mật Dương hầu là thủ lĩnh hắc y vệ của Vĩnh An đế, nếu ông ta theo phe Phó Dư Sâm vậy Phó Dư Sâm kế vị còn gì bất ngờ !

      Phó nhị nương nhìn về phía Diên Ân Hầu phu nhân ngồi ngay ngắn tháp cẩm thân mật trò chuyện với Từ Xán Xán ——mỹ nhân hiền lành tuổi này, chẳng lẽ trở thành nữ nhân tôn quý nhất Đại Lương sao?

      Sau khi tan triều, Vĩnh An đế mang theo Phó Dư Sâm trở về Sùng Chính Điện.

      Phó Dư Sâm kiên nhẫn hầu hạ ông nằm ngự tháp, lại cầm đệm vàng đặt ở phía sau ông, tận lực làm Vĩnh An đế nằm thoải mái chút.

      Từ Thuận Hòa ở lại Sùng Chính Điện nhiều ngày, đến thời gian lên điện châm cứu cho Vĩnh An đế.

      Bó châm xong Từ Thuận Hòa liền lui xuống.

      Phó Dư Sâm cầm cái khăn tay vàng lau mồ hôi trán Vĩnh An đế, vẻ mặt trầm tĩnh, có chút thiếu kiên nhẫn nào.

      Vĩnh An đế im lặng trong chốc lát, mới mở miệng : "A Sâm, vì sao ngươi cự tuyệt sắc phong?"

      Phó Dư Sâm nhìn ông ta, sau đó thành : "Con cảm thấy hoàng... Phụ hoàng người phải thực tình nguyện."

      Vĩnh An Đế: "..."

      Lúc ấy, ông quả quá tình nguyện. Nếu có biến cố, ông nhất định làm từng bước đem giao tất cả cho A Sâm ; nhưng lúc ấy A Sâm máu me đầm đìa sát khí đầy người đến, có thể làm cho ông nghĩ như thế nào?

      Phó Dư Sâm bưng chén thuốc bàn, dùng thìa bạc quấy nhàng, làm chén thuốc nguội chút.

      Lúc này, mi mắt rũ xuống, lông mi đen dày ngay tại mí mắt tạo ra hai bóng dày đặc, đôi môi đỏ mím chặt , thoạt nhìn trong ủy khuất mang theo quật cường.

      Tâm Vĩnh An đế nháy mắt mềm lại, nhìn Phó Dư Sâm, nhớ tới hoài nghi trước kia lâu.
      Last edited by a moderator: 9/3/18

    2. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 148:

      Trong mắt Vĩnh An Đế tựa hồ bốc lên ngọn lửa, ông tha thiết mong chờ nhìn chằm chằm Phó Dư Sâm, giọng cũng có chút rung rung: "A Sâm, trẫm nhớ tới tháng năm sinh của ngươi ?"

      Ánh mắt Phó Dư Sâm nhìn chằm chằm chén thuốc trong tay, lo lắng có nên thử hớp biểu hiếu cảm thiên hạ của mình hay , nghe lời của Vĩnh An Đế, khỏi giật mình, lập tức tâm sinh cảnh giác.

      nhìn Vĩnh An Đế, dừng chút, sau đó "Vâng" tiếng.

      Ánh mắt Vĩnh An Đế tỏa sáng: " Mười ba tháng năm?"

      Phó Dư Sâm có chút tình nguyện gật đầu.

      Vĩnh An Đế nhắm mắt lại, ở trong lòng nhanh chóng tính toán, cuối cùng phát vẫn thể xác định, đành phải suy sụp thở dài.

      Phó Dư Sâm nhớ tới mình sai người tra việc làm năm đó, trong lòng từng đợt ghê tởm, khó được giả trang , nhíu mi : "Người đứng lên uống thuốc !"

      Vĩnh An Đế mệt mỏi đứng dậy nhận chén thuốc, cầm chén hơi cạn sạch.

      Phó Dư Sâm nhận bát , đặt bàn.

      Vĩnh An Đế nhìn Phó Dư Sâm, trong lòng nghĩ ma ma đẻ Nguyên thị của Phó Dư Sâm rốt cuộc bây giờ ở nơi nào.

      Đúng lúc này, tiểu thái giám bước vào bẩm báo: "Quan gia, Kỳ Ngọc Điện Đổng quý phi cầu kiến."

      Phó Dư Sâm nghe vậy đứng dậy cáo từ.

      Vĩnh An Đế có chút mỏi mệt, khàn giọng : "Cho nàng vào !" Ông đến hậu cung lâu , cho dù Đổng quý phi sủng ái nhất cũng khó nhìn thấy mặt ông.

      Ông nhìn Phó Dư Sâm liếc mắt cái, : "Ngươi ngự thư phòng phê duyệt tấu chương hôm nay !"

      Phó Dư Sâm nhíu mi nhìn ông, xoay người lại câu: "Chú ý ngự thể !"

      Vĩnh An Đế: "..." Chú ý ngự thể? Trẫm bệnh thành như vậy còn có thể làm cái gì!

      Phó Dư Sâm ra khỏi Sùng Chính Điện, ở cửa ngoài vườn gặp Đổng quý phi khoác áo choàng đỏ thẫm thêu phượng đoạn lông chim.

      Đỏ thẫm màu là ăn mặc chính thất, Đổng quý phi dám mặc như thế, xem ra là chí ở ngôi vị hoàng hậu rồi.

      Đổng quý phi thấy Phó Dư Sâm liền dừng bước chân, liền đối với kiều cười.

      Nàng biết tin Thanh thân vương bồi Vĩnh An Đế ở Sùng Chính Điện nên đặc biệt mặc trong ngoài toàn màu đỏ đến đây.

      Đổng quý phi cảm thấy nếu bản thân giúp Thanh thân vương cưới Từ thị xuất thân thấp hèn làm vương phi, vậy Phó Dư Sâm nên báo đáp nàng, trợ nàng lên làm hoàng hậu.

      Phó Dư Sâm làm bộ làm lễ, mặt chút thay đổi rời .

      Khi đến hẻm , Thính Vũ lặng lẽ bẩm báo : " Lượng Quý phi nương nương muốn làm hoàng hậu."

      Phó Dư Sâm khẽ cười : "Ngươi nhắn với Lượng, 'Nếu có hoàng hậu, vậy nàng chính là hoàng hậu' ." Đổng quý phi muốn làm hoàng hậu, vậy giết Thư hoàng hậu bị giam cầm làm đầu danh trạng!

      và Đổng quý phi vẫn hỗ trợ cùng có lợi, Phó Dư Sâm ngại nâng đỡ Đổng quý phi làm hoàng hậu, điều kiện đầu tiên là Đổng quý phi phải trả giá và đổi từ bên trong.

      Sai khi dùng xong cơm trưa lại chuyện thêm chút, Từ Xán Xán tự mình tiễn ba vị và sáu vị tỷ tỷ.

      Duyên Ân Hầu phu nhân nắm tay nàng, thân thiết vừa vừa chuyện, tới ngoài cửa nội viện.

      Từ Xán Xán đứng ở đó, cười khanh khách nghe các chuyện, thỉnh thoảng nhìn mặt thối của sáu vị tỷ tỷ, tâm tình cực kỳ sảng khoái.

      Hàn Thủy thân mặc quân trang đứng ở bên phải đại môn nội viện, lẳng lặng nhìn Duyên Ân Hầu phu nhân còn chuyện với Từ Xán Xán.

      Mặt nàng trắng noãn trong suốt, đại khái vì vừa uống rượu, mặt ra màu sắc như hoa tường vi, khuyên tai hình giọt lệ hồng bảo thạch theo động tác của nàng lung lắc , xinh đẹp đến nỗi như giấc mơ hoa lệ.

      Hàn Thủy cảm thấy yết hầu hơi khô.

      rũ mắt xuống nhìn nữa, ý đồ dập tắt ý niệm đúng với Từ Xán Xán trong đầu mình, nhưng Từ Xán Xán gần trong gang tấc, gần đến Hàn Thủy có thể ngửi được hương thơm hoa hồng người nàng, làm tim đập nhanh hơn, loại cảm tình làm thống khổ lại làm cực độ vui thích như cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy Từ Xán Xán, làm thống khổ lại thích như mật.

      Hàn Thủy hít hơi, giương mắt nhìn qua, lại phát Từ Xán Xán vừa vặn nhìn .

      Bốn mắt nhìn nhau.

      Từ Xán Xán mỉm cười nháy mắt với , tiếp theo đem lực chú ý chuyển tới người Duyên Ân Hầu phu nhân.

      Hàn Thủy chậm rãi chuyển động thân thể, sau đó vào phòng trị —— mặt đỏ bừng, phải che dấu!

      Đến giờ Từ Xán Xán ngủ trưa, vừa mới rửa mặt, bưng ly mao tiêm chậm rãi nhấm nháp, Hồ ma ma liền báo lại: "Ngoại gia đại phu nhân và đại thiếu phu nhân tới!"

      Nghe chính là Từ Hàn thị và Thôi thị, Từ Nghi Liên tới, Từ Xán Xán nhân tiện : "Mời vào !"

      Nàng vẫn ngồi tháp cẩm thưởng thức trà, đợi bên ngoài truyền đến giọng thông báo của Hôi Tuệ thế này mới đứng dậy nghênh đón.

      Từ Hàn thị những ngày này vì Từ Nghi Liên mà gầy rất nhiều, nhìn có chút tiều tụy; Thôi thị giống như béo hơn, mặt càng thêm tròn , mượt mà mà sáng bóng, nhìn rất có hào quang mẫu tính.

      Hai mẹ chồng nàng dâu này vừa vào lập tức hành lễ với Từ Xán Xán.

      Từ Xán Xán sợ Thôi thị hành lễ tiện, vội ngăn cản: "Toàn người nhà, cần đa lễ!"

      Hàn huyên xong, Từ Hàn thị và Từ Xán Xán ngồi tháp cẩm, Thôi thị vốn dĩ muốn đứng hầu hạ bà bà, Từ Xán Xán thấy nhíu mi : "Đại tẩu, ngươi vì chính mình, cũng phải lo lắng cho đứa trong bụng, bụng lớn như vậy, sao có thể đứng lâu?"

      Từ Hàn thị vội cười : "Thôi thị lại đây ngồi !"

      Thôi thị thấy bà bà lên tiếng, thế này mới nghiêng người xuống phía bên trái.

      Từ Xán Xán nhìn nàng liếc mắt cái, nhân tiện : "Đại tẩu, lại đây ngồi bên cạnh ta !"

      Thôi thị thấy vương phi mở miệng, vội mỉm cười qua ngồi sát bên cạnh Từ Xán Xán.

      Tháp cẩm ở nhà chính là nơi Từ Xán Xán xử lý gia vụ và nghỉ ngơi hằng ngày, vì nàng thường ngồi, cho nên Chu Nhan sai người trải lớp dày gấm màu xanh và nhung lông vịt, ngồi xuống cực kỳ thoải mái.

      Thôi thị ngồi xuống mới cảm thấy thoải mái, nhìn Từ Xán Xán: "Vương phi, nó được làm từ gì vậy, sao lại thoải mái như vậy!"

      Từ Xán Xán cười: "Là Chu Nhan các nàng làm, bên trong hình như bỏ nhung lông vịt!"

      Thôi thị vừa nghe, cảm thấy quá trình làm ra rất phiền toái, nên hỏi thêm nữa.

      Từ Hàn thị thấy con dâu và Từ Xán Xán được mấy câu, lập tức bắt chuyện, cười : "Thiếp thân có mấy lời muốn với vương phi!"

      Từ Xán Xán liếc mắt nàng cái, nháy mắt ra hiệu Chu Nhan.

      Chu Nhan hầu hạ nàng được thời gian, lập tức hiểu ý Từ Xán Xán, lén lút ra hiệu, nha hoàn ma ma hầu hạ trong phòng lập tức theo nàng nối đuôi nhau rời khỏi.

      Chờ trong phòng chỉ còn lại Từ Xán Xán, Thôi thị và Từ Hàn thị, thế này bà ta mới mở miệng : "Xán Xán, đại bá ngươi bảo ta hỏi ngươi chuyện!" Gần đây, Từ Đình Hòa căn bản gặp Phó Dư Sâm, đành phải nhờ bà hỏi thăm Từ Xán Xán .

      Trong lòng Từ Xán Xán hạ quyết tâm, nên nhất định , này mới mở miệng : "Chuyện gì?"

      Từ Hàn thị nghiêng người về phía mép bàn, hạ giọng : " Vì sao Thanh thân vương từ chối sắc phong Hoàng thái tử?"

      Từ Xán Xán: "... Ta cũng biết!" Nàng biết. Ngày ấy, Thính Vũ Phó Dư Sâm thành Hoàng thái tử, nhưng khi Phó Dư Sâm trở về lại đến chuyện đó, nàng thấy muốn nên cũng cố hỏi.

      Từ Hàn thị thấy vẻ mặt ngây thơ của nàng, nhất thời có chút chỉ tiếc rèn sắt thành thép, nhân tiện : "Nếu ngươi hỏi hỏi cháu rể —— "

      Thôi thị thấy bà bà lại dám trước mặt Thân vương phi biết chừng mực, vội ho khan tiếng, ý muốn ngăn cản Từ Hàn thị ra lời ngu xuẩn.

      Từ Xán Xán vẫn hiểu ý của Từ Hàn thị.

      Nàng liếc Từ Hàn thị cái, sau đó bưng lên bát trà sứ trắng hoa cỏ bốn mùa, dùng nắp nhàng gạt lớp bọt nổi lên mặt nước, lại gì cả.

      Trong phòng nhất thời cực kỳ im lặng, chỉ có tiếng kim đồng hồ Tây Dương báo giờ "Ca ca ca ca".

      Vì Từ Hàn thị quá sốt ruột trượng phu , lòng mưu tính cho trượng phu, dưới cơn xúc động ra lời nên , sau khi xong cũng cảm thấy hối hận, nhất thời xấu hổ nên lời, đành phải im lặng.

      Thôi thị nhìn bà bà luôn luôn khôn khéo, trong lòng cảm thấy bà bà hôm nay có chút ngu xuẩn —— cho dù Từ nhị nương lúc trước dựa vào Từ phủ mới có thể bay lên cành đầu biến thành Phượng Hoàng, nhưng hôm nay nhị nương là Thân vương phi cao quý, thiếu chút nữa làm hoàng thái tử phi , thân phận địa vị xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, chỉ có công công, bà bà và tiểu Từ Nghi Liên ở trước mặt Thanh thân vương phi, vẫn xem nàng là nương Từ gia chi thứ hai!

      Bọn họ ngu xuẩn cũng tự biết, còn cảm thấy bản thân rất khôn khéo, rất lợi hại, khờ dại đến buồn cười!

      Thôi thị cười : "Nhị muội muội là Thanh thân vương phi, tất nhiên tận tâm tận lực quản lý gia vụ trong nội viện cho vương gia, sao lại biết chuyện bên ngoài của nam nhân chứ?!"

      Vừa cười nhìn Từ Xán Xán: "Nghe mười sáu tháng mười là sinh nhật của vương phi, thiếp thân sớm chọn lễ vật cho vương phi ngài rồi đó!"

      Từ Xán Xán nghe Thôi thị , phối hợp cười với nàng : " Duyên Ân Hầu phu nhân giúp ta xử lý yến hội sinh nhật, địa điểm ngay tại phủ Thanh thân vương, đến lúc đó ta đưa thiếp mời cho tẩu tử, tẩu tử nhất định phải đến đó!"

      Từ Hàn thị ngượng ngùng ngồi trong chốc lát, lúc này xen miệng : "Đến lúc đó ta cũng đến đó cung chúc sinh nhật vương phi!"

      Từ Xán Xán cười : "Tốt lắm, đến lúc đó ta sai người đưa hai thiếp mời, đại nương và đại tẩu cùng nhau đến !" Nàng cố ý bỏ qua Từ lão thái thái và Từ Nghi Liên, miễn cho hai người kia đến làm nàng mất hứng.

      Từ Hàn thị nghe vậy, gượng cười : "Tất nhiên rồi !" Xem ra mấy ngày trước đây, Nghi Liên náo động làm Từ Xán Xán tức giận. Làm sao sửa chữa đây? Lão gia vất vả nâng đỡ nàng lên, cũng thể vì Nghi Liên mà chặt đứt tình cảm lẫn nhau!

      Thôi thị cảm thấy Từ Xán Xán có thể như vậy, quả thực rất hợp tính tình nàng —— Từ lão thái thái càng già càng lẩm cẩm càng hoa mắt ù tai càng ích kỷ, từ khi Từ Nghi Liên sẩy thai tính tình trở nên cổ quái chuyện khó nghe, hai người kia vẫn nên đến để tránh làm mất mặt!

      Nàng cười : "Vương phi, thiếp thân đến lúc đó cần phải cho người niềm vui bất ngờ!" niềm vui bất ngờ, là danh môn Biện Kinh Thôi thị nhiều năm qua vật bí mật truyền xuống.

      Thôi thị là người cẩn thận, dễ mạnh miệng, Từ Xán Xán thấy Thôi thị khẳng định như vậy, khỏi cũng hiếu kỳ.

      Phó Dư Sâm trở lại Trúc Thanh viện, nghe Phó Dương Từ Xán Xán chiêu đãi nữ khách nên ngoại viện thư phòng.

      Vào thư phòng, chuyện thứ nhất làm là sai Quan Tuyết gọi Phó Quế vào đây.

      Phó Quế ở Thanh thân vương phủ nhìn người thu thập bố trí, nghe vương gia gọi , lập tức theo Quan Tuyết cưỡi ngựa chạy như bay trở về Quốc Công phủ.

      Phó Dư Sâm bưng ly nước ấm uống với viên thuốc nhạc phụ vừa cho , gặp Phó Quế bước vào, lúc này nuốt thuốc xuống, sau đó bảo Thính Vũ và Quan tuyết: "Canh giữ ở bên ngoài, cho người khác đến gần!"

      Chờ trong thư phòng chỉ còn lại bản thân và Phó Quế , Phó Dư Sâm thế này mới thấp giọng hỏi : " nay ai canh giữ Nguyên thị ở Ngạc Châu?" Trước kia, phái Phó Quế dẫn người Ngạc Châu xem Nguyên thị, bởi vậy kêu Phó Quế tới hỏi.

      Phó Quế vội : "Nay Phó Phong ở Ngạc Châu canh giữ Nguyên thị." Phó Phong là người nghiêm cẩn làm việc phụ trách, lúc nhận lệnh trở về mới để Phó Phong ở lại trông coi Nguyên thị.

      Phó Dư Sâm thế này mới yên lòng.

      nhìn cây phong lan giá để hoa, trong lòng bỗng nhiên có ý tưởng —— giết Nguyên thị!

      Phó Dư Sâm muốn làm người đứng đầu thiên hạ, nhưng dạng mẫu thân này, thân thế như vậy chỉ trở thành chỗ bẩn của , để đối thủ thừa cơ lợi dụng!


    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Mẹ đẻ Phó cũng đáng khinh.
      Kuen thích bài này.

    4. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 149:

      Bên ngoài biết khi nào trời bắt đầu nổi gió, quét cành khô trong viện phát ra tiếng động "Ca ca". Bên cạnh án thư của Phó Dư Sâm bày ra bàn trà, nước được đun sôi, phát ra tiếng"Phốc phốc"—— Nó được Từ Xán Xán sai người đưa tới thư phòng , có thể tùy lúc uống trà, còn có thể thường xuyên nấu nước, hơi nước làm khí trong thư phòng ướt át chút.

      Đứng trước án thư Phó Quế thấy thế, vội bưng ấm trà lên, đổ nước trà vào bình làm lạnh lúc ——mao tiêm thể dùng nước quá nóng!

      Người Phó Dư Sâm tựa vào lưng ghế, nhìn Phó Quế bận rộn, trong lòng bắt đầu tính toán.

      Nguyên thị nhất định phải chết, nhưng thể chết dưới tay thân tín của , bởi vì mặc kệ ai giết Nguyên thị, diệt khẩu là điều tất yếu.

      , muốn để thủ hạ tới chỗ chết!

      Mùi thơm mao tiêm mát lạnh tỏa ra khắp thư phòng.

      Phó Quế rót trà vào ly rồi dâng lên cho Phó Dư Sâm.

      Phó Dư Sâm nhấm hớp trà, liền có chủ ý —— tìm cơ hội đem chuyện Nguyên thị cho Vĩnh An Đế biết.

      Lão cha Định Quốc Công được, ông rất nhân từ nương tay, làm loại chuyện này ông được việc bại có thừa.

      Sau khi đưa ra lời bình cho phụ thân, tâm tư Phó Dư Sâm rộng mở sáng sủa, uống ly trà hơi cạn sạch, sau đó hỏi Phó Quế: "Đến hỏi khách của vương phi rời chưa!"

      Phó Quế đáp "Vâng" liền lui xuống.

      Thính Vũ biết được nhiệm vụ của Phó Quế, lo lắng vương gia nội viện lại làm bạn với vương phi nửa ngày ra, vội chạy vào, trong tay còn cầm danh thiếp: "Vương gia, đây đều là những người chờ gặp ngài, nô tài sàng chọn ít, chọn những người quan trọng, nếu ngài nhìn thử chút ?"

      Phó Dư Sâm vốn hơi mệt mỏi, nghe vậy đành phải nhận lấy, lật xem vài cái.

      cùng là tên của Thái Thường Tự Khâu Vân Hải.

      Phó Dư Sâm nhớ tới buổi sáng phê chữa tấu chương.

      Khâu Vân Hải dâng ba tấu chương buộc tội Lam Thiểu Kỳ ngầm chiếm đoạt ruộng đất của dân chúng.

      Đối với tấu chương của , Phó Dư Sâm rất vừa lòng .

      Nguyện vọng chung của Phó Dư Sâm và Vĩnh An đế chính là từng bước làm tan rã môn phiệt Đại Lương.

      Nay đánh ngã môn phiệt Thư thị, phải tiếp tục tìm kiếm mục tiêu mới, nhưng Lam Thiểu Kỳ được, bởi vì đại biểu Lam thị của Trịnh Châu nay là đồng minh của Phó Dư Sâm!

      Phó Dư Sâm ở trong lòng chuyển vòng tất cả môn phiệt của Đại Lương, cuối cùng có mục tiêu —— nếu Khâu Vân Hải nguyện ý làm quyền đầu của , vậy mời ông ta tiến vào, chỉ mục tiêu cho !

      "Mời Khâu đại nhân vào !" Phó Dư Sâm giọng .

      Chu Nhan nhìn Hồng Phất ở cuối hành lang hầm canh hạnh nhân hai quả ngân nhĩ cho vương phi, thấy Phó Dư Sâm dẫn theo Thính Vũ và Quan Tuyết đến, vội quỳ gối nghênh đón: "Bẩm vương gia, vương phi vừa mới ngủ."

      Phó Dư Sâm gật đầu, lập tức vào nhà chính.

      Cửa sổ trong phòng ngủ mở ra, cũng tính ấm áp. Phó Dư Sâm bước tới cửa sổ, đem gió lạnh lập tức chắn bên ngoài.

      mở cửa giường đóng chặt ra, phát Từ Xán Xán ôm chăm gấm đỏ thẫm ngủ say, tay chân tuyết trắng đều lộ ra bên ngoài, khỏi cười, cầm chăn đắp lại cho Từ Xán Xán, sau đó đóng cửa giường tắm.

      Tắm rửa xong ra, Phó Dư Sâm cũng lên giường.

      Trong lúc ngủ mơ Từ Xán Xán cảm thấy có chút nóng, sau lưng hơi lạnh, liền nhích người qua, dán sát vào vật lạnh lạnh kia, dùng sức cọ xát vài cái, cảm thấy rất mát mẻ thoải mái, đơn giản xoay người ôm lấy vật kia bắt đầu vuốt ve.

      Vừa nhẵn bóng vừa mát mẻ, vuốt rất thoải mái!

      Phó Dư Sâm được Từ Xán Xán vuốt ve lập tức có phản ứng, nhìn Từ Xán Xán giống như con chó ở trong lòng mình xoay lui xoay tới sờ tới sờ lui, khỏi thở dài hơi, cố gắng duy trì bình tĩnh, nhưng thân thể bộ vị nào đó sớm dựng thẳng lên.

      Từ Xán Xán cọ xát trong chốc lát, dứt khoát nằm người Phó Dư Sâm, mặt chôn ở trước ngực Phó Dư Sâm cọ xát rầm rì .

      Phó Dư Sâm xác định nàng nằm mơ, hơn nữa là mộng xuân, khỏi có chút kiềm chế được .

      cởi toàn bộ trung y tiết khố của Từ Xán Xán ra đặt ở bên, sau đó đè lên người nàng.

      Trong nháy mắt Phó Dư Sâm tiến vào, Từ Xán Xán vì đau mà tỉnh dậy, mở to mắt phát ra tiếng thở , thanh lại bị Phó Dư Sâm nuốt xuống.

      Phó Dư Sâm cảm thấy bên trong Từ Xán Xán vừa nóng vừa chặt, gắt gao hút chặt , bao vây lấy , khi Từ Xán Xán động tình, bên trong từng trận kịch liệt co rút làm Phó Dư Sâm như lên tiên cảnh.

      sợ bản thân bắn nhanh, lập tức cúi người hôn lên đôi môi mềm mại của Từ Xán Xán, dùng sức mút vào, cũng đẩy phía dưới tiến vào càng sâu, động tác nhưng chậm lại.

      Từ Xán Xán bị làm cho cả người run rẩy bắt đầu co rút, cảm giác chưa từng có bao phủ nàng, phía dưới co rút lại mất khống chế.

      Phó Dư Sâm chịu nổi nàng mãnh liệt co rút, đành phải vững vàng đẩy vài cái, sau đó suy sụp ngã xuống.

      Tuy rằng mềm nhũn nhưng vẫn như trước có thể cảm thấy nơi đó của Từ Xán Xán đè ép mấp máy mất hồn.

      Hai mắt Từ Xán Xán mông lung nâng hai chân lên quấn chặt eo Phó Dư Sâm, như trước cảm thụ rung động vừa rồi—— thành thân lâu như vậy, lần đầu tiên nàng cảm giác được cùng chỗ với Phó Dư Sâm ra cũng có thể đẹp như vậy.

      Chờ hai người ngồi dạy, trời bắt đầu tối .

      Từ Xán Xán để Phó Dư Sâm ngồi tháp cẩm tháp , sau đó bảo Bích Vân múc hai chén canh quả ngân nhĩ hạnh nhân bưng lên, nàng tự mình hầu hạ Phó Dư Sâm.

      Phó Dư Sâm từ từ ăn canh song quả ngân nhĩ hạnh nhân, ngẫu nhiên liếc mắt Từ Xán Xán cái, thấy nàng ánh mắt ướt đẫm , môi cũng hơi sưng, khuôn mặt trắng noãn ửng đỏ, hoàn toàn là bộ dáng sau khi được thương... Trong lòng khỏi rung động, thân thể lại có phản ứng.

      Từ Xán Xán xấu hổ mang e sợ hầu hạ Phó Dư Sâm.

      Vì Phó Dư Sâm tuổi trẻ nóng tính, ép buộc nàng làm phía dưới bây giờ vẫn còn têt dại , cũng may chỉ tê, cũng đau.

      Từ Xán Xán nhớ tới việc sung sướng lần đầu tiên từ xưa đến nay lúc buổi chiều, khỏi lặng lẽ quan sát Phó Dư Sâm liếc mắt cái.

      Ai biết Phó Dư Sâm nhìn nàng, mắt phượng sâu thẳm tựa hồ như có tia sáng lóe lên.

      Nghĩ đến lúc đó Phó Dư Sâm điên cuồng, mặt Từ Xán Xán hoàn toàn đỏ, vội dời ánh mắt .

      Phó Dư Sâm buông bát ngọc trong tay, trầm giọng : "Đều lui ra !"

      Bích Vân vội mang theo bọn nha hoàn hầu hạ ở trong phòng đều lui xuống.

      Từ Xán Xán ngẩng đầu nhìn , ánh mắt tựa như chảy nước, giọng cũng mềm mại cực kỳ đáng : "A Sâm, chàng muốn làm gì?"

      Trong lòng Phó Dư Sâm rung động, đứng dậy lôi kéo nàng vào phòng ngủ.

      Ngồi nhuyễn tháp trước cửa sổ ở trong phòng ngủ, Phó Dư Sâm nâng cằm Từ Xán Xán lên, dùng sức hôn nàng.

      Môi Từ Xán Xán mềm mại thơm ngọt, Phó Dư Sâm bỗng nhiên khó nhịn muốn cắn nát môi nàng, sau đó ngậm môi nàng dùng sức mút.

      muốn vĩnh viễn ôm Từ Xán Xán vào ngực, muốn nàng hòa tan trong lòng mình, vĩnh viễn chia cách...

      Lúc tiến vào thân thể Từ Xán Xán, lúc nước bên trong mặt mềm mại bao vây lửa nóng, Phó Dư Sâm có ý nghĩ đáng sợ: nếu trong lòng Từ Xán Xán có nam nhân khác giết nàng, đốt thành tro ôm vào trong chăn, để nàng vĩnh viễn ở cùng .

      Từ Xán Xán biết ý tưởng lúc này của Phó Dư Sâm, nàng lại nghĩ lúc phá bình phá ngã: ôi, ngày mai đường sợ rất khó coi !

      Buổi sáng ngày hôm sau, Phó Dư Sâm ra ngoài từ sớm, Từ Xán Xán vẫn ngồi nhuyễn tháp đọc sách.

      Bích Vân thấy nàng vẫn còn đọc sách, sợ mắt nàng chịu nổi, nhân tiện : "Vương phi, Duyên Ân Hầu phu nhân phái người đưa tới tám chậu hoa mai kia nay đặt ở cuối hành lang, trong đó có mấy chậu mai vàng nở, nô tỳ xem với ngài nha!"

      Từ Xán Xán vừa nghe, cũng thực có hứng thú, nhưng vừa giật giật, phía dưới vừa tê vừa đau khó chịu, đành phải lúng túng : "Ta nghỉ ngơi chút lại !"

      Bích Vân có chút nghi hoặc: Ồ? Vương phi nghỉ đến trưa mới dậ , còn có gì mệt vậy ? ra ngoài mới tốt cho thân thể!

      Tuy rằng cả đời Đổng ma ma chưa gả, nhưng dù sao cũng xuất thân từ thông phòng, đoán vương gia tuổi trẻ khí thịnh, vương phi chắc có chút tiện.

      Gặp Bích Vân đần độn còn muốn khuyên vương phi ra ngoài, bà vội mở miệng : "Bích Vân, ngươi dẫn người chuyển chậu mai vàng kia vào , để vương phi ở trong phòng xem, chẳng phải rất tốt sao?"

      Bích Vân vừa nghe, cảm thấy thực có đạo lý, liền bẩm Từ Xán Xán ra ngoài.

      Từ Xán Xán khỏi nở nụ cười.

      Bích Vân đôi khi thực thông minh, đôi khi lại ngu ngốc cách đáng !

    5. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 150:

      Lúc xế chiều, Duyên Ân Hầu phu nhân phái ma ma họ Trương mang quyển sổ ghi danh sách khách mời đến, để Từ Xán Xán đối chiếu danh sách khách mời yến tiệc sinh nhật mười sáu tháng mười.

      Từ Xán Xán sai Chu Nhan, Đổng ma ma và Trương ma ma cùng nhau định ra danh sách, mà nàng ngồi tháp cầm quyển sách tiếp tục đọc.

      Trương ma ma quen Duyên Ân Hầu phu nhân việc mình tự làm, chưa thấy qua Từ Xán Xán loại người lười như vậy.

      nghĩ tới Thanh thân vương phi lại tránh quấy rầy như vậy, khỏi lặng lẽ nhìn vài lần.

      Trương ma ma cảm thấy Từ vương phi xinh đẹp, nhưng cũng vô dụng —— ngay cả danh sách khách mời cũng giao cho đại nha hoàn và ma ma làm, có thể có bao nhiêu bản lĩnh?

      Từ Xán Xán nhàn nhã dựa đệm, cầm trong tay sách Phó Dư Sâm từ trong cung đưa cho nàng 《 tẩy oan lục 》, nghiêm túc xem, đắm chìm trong kịch tình lên xuống thể tự kềm chế, vẻ mặt biến hóa theo kịch tình biến hóa .

      Nàng cũng định mọi chuyện đều tự mình quản, hơn nữa, đối với nhà quyền quý ở Biện Kinh, so với Chu Nhan và Đổng ma ma, nàng biết quá ít , miễn cưỡng làm chuyện mình biết để bản thân mệt quá mức, còn bằng cho nhân sĩ chuyên nghiệp làm, nàng chỉ để ý kết quả tốt thôi!

      Bằng , Phó Dư Sâm an bài nhiều người cho nàng như vậy để làm cái gì?

      Bích Vân nghiêng mình quỳ gối bên người nàng, bưng bát thạch hoa quả thập cẩm dùng dĩa bạc đút nàng ăn. Vương phi quá thích nước ăn quả , Bích Vân hình thành thói quen mỗi ngày phải hầu hạ nước ăn quả cho vương phi; về phần vương gia, trừ phi vương phi buộc ăn ít, người khác căn bản có biện pháp khuyên ăn chút hoa quả.

      Lần đầu tiên Trương ma ma nhìn qua, hoa quả trong bát thủy tinh còn đầy bát, chờ lát sau bà nhìn lại, phát Từ vương phi ăn hết hoa quả—— Từ vương phi này cũng ăn quá nhiều ? !

      Bích Vân thấy chén trà của Trương ma ma hết rồi, lập tức nháy mắt ra hiệu Hạt Y đứng bên cạnh.

      Hạt Y vội bưng ấm trà rót thêm nước cho Trương ma ma.

      Sau khi làm xong danh sách khách mời, Chu Nhan dâng lên cho Từ Xán Xán xem.

      Từ Xán Xán nhìn nhìn, đầu tiên phát bên trong có Từ lão thái thái và Từ Nghi Liên, trong lòng có chút vừa lòng; nhưng tiếp theo nhìn lại phát đại bộ phận toàn quý nữ nhà quyền quý chưa từng thành thân, khỏi hơi hoài nghi tâm ý Duyên Ân Hầu phu nhân có phải cho Chu hay là cho Phó Dư Sâm.

      Nàng liếc nhìn cuốn sổ trong tay, trầm tư trong chốc lát, làm thái độ vừa lòng gật đầu: " Trương ma ma vất vả rồi!"

      Lại : "Đổng ma ma mang Trương ma ma xuống uống trà !"

      Chu Nhan thông minh cầm phong thư, dẫn Trương ma ma xuống .

      Trương ma ma hồi báo Duyên Ân Hầu phu nhân lời: " Tướng mạo Từ vương phi tốt lắm, tính tình cũng mềm mại, nhưng lại rất vô năng , mọi chuyện đều giao cho nhóm nha hoàn ma ma làm!"

      Duyên Ân Hầu phu nhân gật đầu : " Ý của huynh trưởng cũng chính là nạp hai phòng thứ phi xuất thân nhà quyền quý, làm người khôn khéo cho A Sâm, tương lai có thể giúp Từ vương phi quản lý gia vụ!"

      Đến lúc giờ Phó Dư Sâm uống thuốc, Từ Xán Xán đợi lại chờ, nhưng thấy Phó Dư Sâm trở về, liền lệnh Tảo Diệp thư phòng, nhìn xem vương gia trở về chưa.

      Tảo Diệp rất nhanh liền trở lại: "Bẩm vương phi, vương gia bảo mang thuốc của ngài qua!"

      Phó Dư Sâm gặp khách ở thư phòng.

      gặp Mã Minh Quang và Đổng Tồn Phú.

      Nguyên Lễ bộ thượng thư Đàm Thiên Văn vì Thư thị rơi đài mà liên lụy bỏ tù, nay lễ bộ thượng thư là đệ đệ Mã Minh Quang của thừa tướng Mã Minh Vũ.

      Đổng Tồn Phú nguyên là Công bộ thị lang, sau khi Công bộ thượng thư Tả Thế Minh là người của Thư thị rơi đài, thăng làm Công bộ thượng thư. Đổng Tồn Phú và Mã Minh Quang là bạn tốt cộng thêm quan hệ thông gia, hai người cùng nhau đến, ngoại trừ biểu ý nương nhờ ở ngoài, còn có chút tâm tư khác.

      Nghe của Thanh thân vương là Duyên Ân Hầu phu nhân thay Từ vương phi chuẩn bị yến hội sinh nhật, lựa chọn danh môn thục nữ cho Thanh thân vương làm thứ phi.

      Mã Minh Quang đích nữ Mã Tuệ Dĩnh và Đổng Tồn Phú đích thứ nữ Đổng Mẫn Lỵ bây giờ vẫn là khuê nữ, gặp cơ hội tốt này đương nhiên thể buông tha .

      Sau khi danh thiếp của bọn họ đưa lên, cũng chờ bao lâu, liền được gã sai vặt của Thanh thân vương đưa tới phòng khách trong thư phòng.

      Phó Dư Sâm ngồi sau án thư, nhìn chén thuốc mà Tảo Diệp và Hồng Phất vừa đưa tới nhíu mi ngẩn người.

      Mùi chén thuốc rất quái lạ, uống nổi.

      Lúc Đổng Tồn Phú và Mã Minh Quang hành lễ, Phó Dư Sâm gật đầu. Trong các môn phiệt ở Đại Lương Lô Châu Đổng thị và Uyển Châu Mã thị cũng nổi bật, nếu muốn diệt trừ đại môn phiệt chân chính tỷ như Túc Châu Thư thị, Trịnh Châu Lam thị và Huy Châu Hàn thị,vậy nhất định phải trước liên hợp trấn an này đó hai bậc môn phiệt.

      Sau khi ngồi xuống ghế gỗ hoa lê bên phía sườn đông, Đổng Tồn Phú và Mã Minh Quang đều ngửi thấy được mùi thuốc gay mũi, khỏi nhìn về phía Phó Dư Sâm, phát ngẩn người ngồi nhìn chén thuốc đen như mực kia.

      Hai người cũng nhớ đến Thanh thân vương lúc người yếu nhiều bệnh, nghĩ tới nay thuốc vẫn rời miệng, trong lòng khỏi chuyển động.

      khuôn mặt tuấn tú của Phó Dư Sâm mang theo nụ cười khổ, : "Lúc , lúc vẫn chưa thể ăn cơm phải bắt đầu uống thuốc, cho tới bây giờ cũng thể ngày có thuốc được, ai!"

      Mã Minh Quang là người thẳng thắn, liền hỏi: "Vương gia, thuốc đắng ?"

      Phó Dư Sâm rũ mắt xuống : "Đắng."

      Mã Minh Quang: "Vậy vương gia ngài mau thừa dịp nóng uống nhanh !"

      Phó Dư Sâm: "..." Lúc này Mã Minh Quang phải nên lời an ủi sao?

      Thấy Phó Dư Sâm vẫn chịu uống thuốc, Thính Vũ đứng bên cạnh nhân tiện : "Vương gia, nô tài khuyên ngài vẫn nên uống nhanh , chờ lát nữa vương phi phái Hồng Phất tới lấy chén thuốc!"

      Phó Dư Sâm nghe vậy, hề do dự, bưng chén thuốc lên uống hơi cạn sạch.

      Mã Minh Quangvà Đổng Tồn Phú: "..." Như thế xem ra, Thanh thân vương thế mà có chút sợ vợ!

      Ánh mắt hai người lóe ra, liếc nhau, sau đó dời tầm mắt .

      chính xong, Đổng Tồn Phú và Mã Minh Quang cùng nhau rời khỏi Thanh thân vương phủ.

      Hai người song song đến nơi hẻo lánh, Mã Minh Quang mở miệng : "Ta chỉ có đích nữ Tuệ Dĩnh, vẫn nên leo lên vương gia !" Huynh trưởng bảo đưa Tuệ Dĩnh làm thứ phi cho Thanh thân vương, nhưng sao lại nỡ lòng đem nữ nhi quý cho vương gia nhiều bệnh chứ! Tuy rằng vị vương gia này quyền cao chức trọng tướng mạo tuấn tú!

      Ai, đáng tiếc phân lượng thứ nữ quá , đủ tư cách.

      Thấy Đổng Tồn Phú đăm chiêu, Mã Minh Quang lại thấp giọng : "Ta thương lượng với đại ca chút!"

      Đổng Tồn Phú lại có gì luyến tiếc. Ông có nhiều nữ nhi, đích nữ thứ nữ đều đống, gả nữ nhi để bảo vệ vinh hoa phú quý kéo dài mấy trăm năm của Lô Châu Đổng thị, vẫn rất có lời !

      Sau khi Đổng Tồn Phú và Mã Minh Quang rời khỏi, Phó Dư Sâm nhìn thoáng qua Thính Vũ kính cẩn đứng bên cạnh, : " Biểu hôm nay của Thính Vũ tồi, thưởng Thính Vũ..."

      đột nhiên nhớ tới Thính Vũ từng đề cập đến cho đệ đệ vào Vương phủ hầu hạ, nhân tiện : "Cho đệ đệ ngươi vào , cho hầu hạ ở trong viện vương phi!"

      Hầu hạ trong viện vương phi là điều cực kỳ tốt, Thính Vũ vội quỳ xuống tạ ơn.

      Hết bận chuyện bên ngoài, Phó Dư Sâm lập tức trở về nội viện.

      Từ Xán Xán nghe trở về, vội ra nghênh .

      Hôm nay, trang phục Phó Dư Sâm đặc biệt tuấn tú, đầu đội ô sa chiết khăn, mặc áo mãng bào đỏ thẫm, mang thắt lưng ngọc đen, vô cùng phong lưu.

      Từ Xán Xán thấy dáng người tuấn tú thân thể phong lưu, trong lòng vui mừng, cười tủm tỉm nghênh đón.

      Phó Dư Sâm thấy mắt nàng hề chớp nhìn mình, cười cực kỳ ngọt ngào, lúc này nhớ tới mỗi lần chuyện phòng the Từ Xán Xán đều phải cầu xin nhìn mặt , nhất là đêm qua, trong lòng khỏi căm giận, cảm thấy Từ Xán Xán trông mặt mà bắt hình dong, nhìn Từ Xán Xán mang theo chút chỉ trích.

      Từ Xán Xán nghĩ đến tình hình đêm qua, cũng hơi chột dạ, ngượng ngùng sờ sờ chỗ vết thương môi dưới bị Phó Dư Sâm cắn, cũng gì.

      Nhìn động tác của nàng, mắt phượng Phó Dư Sâm nháy mắt sâu thẳm, đưa tay cầm tay Từ Xán Xán, lôi kéo nàng vào nhà chính.

      Thấy vương gia lôi kéo vương phi vào phòng tắm, Bích Vân vội ý bảo nhóm nha hoàn ma ma hầu hạ trong phòng theo nàng lui xuống.

      Từ Xán Xán thẹn trong lòng, bởi vậy Phó Dư Sâm là cái đấy, rất biết điều.

      Phó Dư Sâm để Từ Xán Xán đưa lưng về phía , ấn Từ Xán Xán thống khoái làm hồi, trong lòng vui sướng, còn tiện nghi khoe mã: "Về sau đều phải dùng tư thế này!"

      Từ Xán Xán tinh thần hoảng hốt thân thể bủn rủn, lại biết điều như trước "Vâng" tiếng.

      Tắm rửa xong ra, Phó Dư Sâm thấy Từ Xán Xán lại lặng lẽ nhìn trộm mặt , mặt chút biến sắc ngồi xuống mép giường, kéo Từ Xán Xán lại.

      Từ Xán Xán cực kỳ biết điều chối từ, lúc này quỳ gối giữa hai chân cúi đầu, cố gắng ngậm vào.

      Phó Dư Sâm vui sướng, lại phát khi Từ Xán Xán ngậm nơi đó của lại giương mắt nhìn cái, ánh mắt nàng ướt đẫm môi sưng đỏ, trong lòng Phó Dư Sâm rung động, nhất thời tước vũ khí đầu hàng.

      Dùng cơm tối xong, Phó Dư Sâm và Từ Xán Xán ngồi nghỉ ngơi tháp cẩm ở nhà chính.

      Phó Dư Sâm cầm quyển sách đọc, Từ Xán Xán khó được cầm châm tuyến thêu khăn tay cho Phó Dư Sâm.

      Bởi vì khăn tay này đặt ở trong thư phòng, Phó Dư Sâm ngẫu nhiên dùng để lau tay, cho nên Từ Xán Xán thiết kế cực kỳ đơn giản —— bất quá chỉ thêu bốn đường, sau đó thêu chữ "Sâm" thôi!

      Làm việc trong tay, Từ Xán Xán nhớ tới chuyện tình ban ngày, trong lòng còn hơi kỳ quái, liền mở miệng hỏi : "Phó Dư Sâm, hôm nay Duyên Ân Hầu phủ phái vị Trương ma ma đến nghĩ danh sách khách mời sinh nhật, thiếp phát —— "

      Nàng nhìn Phó Dư Sâm, biết bản thân có nên tiếp hay .

      Nghe vậy ánh mắt Phó Dư Sâm rời khỏi quyển sách tay, chăm chú nhìn nàng: "Phát cái gì?"

      Từ Xán Xán thấy mắt phượng sâu thăm thẳm nhìn mình, liền nhớ tới chuyện trong phòng ngủ vừa rồi, mặt hơi đỏ, rũ mắt xuống : "Thiếp phát nghĩ danh sách có rất nhiều quý nữ tuổi còn nhà quyền quý, ví dụ như đích nữ Lễ bộ thượng thư Mã Minh Quang Mã Tuệ Dĩnh, chất nữ Ngự sử Cận Vĩ Hoán Cận Mỹ Vận, đích thứ nữ Công bộ thượng thư Đổng Tồn Phú Đổng Mẫn Lỵ..."

      Nàng càng thanh càng thấp, đến cuối cùng, Phó Dư Sâm quả thực nghe thấy .

      Phó Dư Sâm ngẩng đầu nhìn về phía trước, giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng: "Theo tổ chế, Thân vương ngoại trừ Nguyên phi, còn có thể nạp hai lần phi tứ phu nhân..."

      Từ Xán Xán nghe vậy lập tức đứng dậy, trước phất tay cho người hầu hạ lui ra, sau đó mới đứng trước mặt Phó Dư Sâm, nghiêm túc nhìn : "Phó Dư Sâm, chàng thể nạp thiếp, mặc kệ là thứ phi vẫn là phu nhân, cũng thể nạp!"

      Phó Dư Sâm mặt chút thay đổi: "Vì sao?"

      Từ Xán Xán hít sâu hơi: "Bởi vì thân thể chàng tốt!"

      Nàng hơi hổn hển : "Nhiều nữ nhân như vậy, chàng có thể thỏa mãn người ta sao? Chàng sợ người ta cắm sừng chàng à!"

      Mắt phượng Phó Dư Sâm sâu thẳm lóe lên ngọn lửa, giọng khàn khàn: " Thân thể ta tốt?"

      Từ Xán Xán trợn tròn mắt: "..."

      Phó Dư Sâm áp sát Từ Xán Xán, đưa tay bóp eo Từ Xán Xán: "Nha, ra ta thỏa mãn nàng..."

      Trong lòng Từ Xán Xán hận thể tát mình bạt tai: biết tâm tư Phó Dư Sâm mẫn cảm, ngươi còn dám bậy?!

      Nàng che ánh mắt dám nhìn Phó Dư Sâm, miệng : "Ai nha, nghiêng lâu !"

      Từ Xán Xán phúc chí tâm linh ( khi vận may đến người linh hoạt khôn ngoan hơn), làm ra vẻ mặt thành khẩn, đưa tay sờ mặt Phó Dư Sâm: "A Sâm, chàng biết chàng có bao nhiêu lợi hại, mỗi lần thiếp đều..." Thành thân lâu như vậy, nếu xem mặt của chàng, thiếp chỉ có cao triều ngày hôm qua lần!

      "A Sâm chàng kỹ thuật rất tuyệt, thiếp sát bên chàng đều..." Mỗi lần đều giống như cưỡng gian, làm chút trò chơi khởi động chết à!

      "A Sâm, thiếp quá chàng , nếu chàng tìm nữ nhân khác thiếp làm sao bây giờ..." Nếu chàng tìm nữ nhân khác, hoặc là thiếp thiến chàng, hoặc là hai ta xa nhau!

      ...

      Phó Dư Sâm rũ mắt xuống che dấu đắc ý trong lòng: nữ nhân thiếu kiến thức chính là tốt! Về sau nên trông chừng Từ Xán Xán, cho nàng trao đổi việc này với nữ nhân khác...

      Mặt chút thay đổi ôm Từ Xán Xán ngồi đùi mình, làm ra vẻ cụ non : "Từ Xán Xán, về sau nàng phải ngoan chút, ta mới có thể càng thêm thương nàng!"

      Từ Xán Xán mềm mại cúi người, mặt dán mặt Phó Dư Sâm "Vâng" tiếng. Trong lòng lại suy nghĩ: nếu chàng ngày thường tốt như vậy, thiếp mới ngoan đâu!

      Ban đêm hai phu thê lại là hồi vấn vương.

      Phó Dư Sâm động tình, quên chuyện phòng the thể cho Từ Xán Xán nhìn mặt mình, nằm người Từ Xán Xán, vợ chồng son cùng nhau đạt tới đỉnh.

      Sau khi nằm sát xuống bên cạnh, Phó Dư Sâm mới : "Sinh nhật ngày mai của nàng, biết uống bao nhiêu rượu cũng phải làm ra bộ dáng uống say."

      Từ Xán Xán vốn dĩ mông lung buồn ngủ, nghe vậy lập tức mở to hai mắt: "Vì sao?"

      Phó Dư Sâm ôm nàng vào lòng hôn chút: " cho nàng biết!"

      Từ Xán Xán: "..."

      Vì Phó Dư Sâm muốn chứng minh bản thân cho Từ Xán Xán biết, ngày đêm này là tinh thần long mã, cuối cùng làm thân thể Từ Xán Xán đau nhức, mà trực tiếp ngã bệnh.

      Nghe Phó Dư Sâm bị bệnh, trong lòng Vĩnh An đế khẩn trương, chỉ để Từ Thuận Hòa chẩn bệnh cho Phó Dư Sâm mà còn phái Phong Địch đến.

      Lúc Vĩnh An đế nghe được bốn chữ "Miệt mài quá độ" từ trong miệng Phong Địch thốt ra, mặt biểu tình quả thực khó tả, nửa ngày mới : "A Sâm bây giờ chỉ có nữ nhân Từ thị mà..."

      Phong Địch cũng gì, dừng chút mới : "... Hảo hỏa phí than, hảo nữ phí hán."

      Vĩnh An đế: "..." Ông từng gặp Từ thị, cũng chỉ là tiểu nương thôi, có thể có tốn nhiều hán?

      Sau lúc lâu Vĩnh An đế mới mở miệng dặn dò Hoàng Lang: "Tuyên Đổng quý phi đến đây!" Nếu ông với A Sâm, A Sâm nhất định nghe; mà người làm công công như ông cũng thể chuyện này với con dâu, liền lệnh Đổng quý phi !


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :