1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @Lamei Cảm ơn bạn đọc và chia sẻ cảm xúc của mình về câu chuyện <3 Bình luận của bạn là nguồn động lực to lớn cho mình, hi vọng bạn tiếp tục theo dõi câu chuyện cho đến cuối nha, thương :3

    2. Lamei

      Lamei Well-Known Member

      Bài viết:
      138
      Được thích:
      607
      @Ngân Nhi Đương nhiên phải theo dõi đến cùng rồi, truyện hay thế này cơ mà :x Phải xem quá trình CTH lột xác để qua cửa nhà chú Minh dì Giang để rước MN về chứ. Mà cứ nghĩ đến ông bố vợ lại chết vì cười :v

      Sẵn tiện thêm chút cảm nhận. CTH gặp được MN như thế đúng là phải cắn rơm cắn cỏ đội ơn bố mẹ vợ. 2 người đều là những người tân tiến trong thời đại mở cửa nên mới giáo dục được con hiểu chuyện như vậy. Nếu họ mà như những ông bố bà mẹ bình thường khác, ắt hẳn MN khổ sở vì “học dốt” của bản thân, khéo còn bị cấm chơi với học sinh cá biệt nhiều năm CTH, chứ đừng được tự do đương ở tuổi trăng rằm và hùng hồn tuyên bố bên nhau cả đời như vậy. À đương nhiên ông bố quốc dân Chu Xung cũng là khởi nguồn của mọi may mắn đến với chàng :yoyo60:
      hargane187, duongduong, Nhược Vân4 others thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 62
      Nam Thành bước vào những ngày cuối tháng mười, cũng là cuối thu, thời tiết giá rét và mù sương, tiếng ve và ếch kêu dần biến mất, những tán cây bắt đầu rụng lá.

      Trong lớp học, giáo viên Ngữ Văn trả bài thi tháng.

      Vì cửa sổ đóng chặt nên tiếng gió truyền vào được, làm cho tiếng xoạt xoạt của những tờ giấy thi trở nên rất ràng giữa bầu khí yên tĩnh trong phòng học.Thời tiết tuy khá lạnh, nhưng tâm trạng của các học sinh lớp 11 lại rất căng thẳng và hồi hộp, ai cũng mang trong mình tâm trạng “Gió hiu hắt thổi, sông Dịch lạnh, tráng sĩ trở về”.(*)

      (*Hai câu trong bài “Dịch thủy ca”, hai câu này Kinh Kha hát khi từ biệt Cao Tiệm Ly lên đường hành thích vua Tần là Doanh Chính. Cuộc chia tay diễn ra bên bờ sông Dịch.)

      Giáo viên Văn hơn 60 tuổi, qua hơn nửa đời người, nhưng nhìn vẫn rất có khí chất, dạy Văn được hơn 30 năm, khi khuyên bảo hay dạy dỗ các học sinh, ông bao giờ năng thô lỗ, nhưng vẫn có thể khiến cho các học sinh hiểu ra và ý thức được việc mình làm.

      Lớp 11 phân khoa làm cho công việc của các giáo viên cũng nhiều thêm, thầy Vũ dạy Văn này vừa mới xong việc ở khoa mình phải vội vàng chạy đến ban tự nhiên khối 11 để lên lớp.

      Ông là người khá nghiêm khắc trong chuyện dạy học, hơn nửa đời người của ông giành cho nghề giáo, ông thể chấp nhận bất cứ chi tiết sai sót nào dù chỉ là hạt cát, mà lần này thành tích thi tháng lần đầu tiên của lớp 11 khiến cho ông rất hài lòng.

      Trong chuyện này, người khiến cho ông nổi giận chính là Chu Tự Hằng.

      Bài thi được trả theo thứ tự xếp hạng, đứng thứ nhất nghi ngờ gì chính là Mạnh Bồng Bồng, còn đứng cuối, cũng nghi ngờ gì, chính là Chu Tự Hằng.

      Thầy Ngữ Văn trầm giọng : “Chu Tự Hằng, 77 điểm.”

      Chu Tự Hằng đứng dậy đến trước bục giảng, yên lặng chờ thầy khiển trách.

      “Em có biết điểm trung bình môn Văn của lớp là bao nhiêu ?” Thầy Vũ nhíu mày .

      “Em biết.” Chu Tự Hằng gật đầu đáp, “107 điểm.”

      Bài thi khó lắm, chỉ tập trung vào những kiến thức cơ bản, ngay cả Bạch Dương cũng được đến 110 điểm.

      “Thế mà điểm của em lại thấp hơn hẳn 30 điểm!” Thầy Vũ đập tay vào bài thi của Chu Tự Hằng, chỉ vào số điểm màu đỏ rực bên , “ mình em làm tụt bao nhiêu điểm trung bình của lớp có biết hả?”

      Điểm điểm điểm, chính là vận mệnh của các học sinh.

      30 điểm này cũng đủ làm cho Chu Tự Hằng chết sống lại 30 lần rồi.

      Thầy Vũ thấp hơn Chu Tự Hằng rất nhiều, nhưng khí thế lại áp đảo.

      Chu Tự Hằng cúi thấp đầu, gì.

      “Em đọc lại đề bài cho tôi, chị hãy phân tích và trình bày cảm nhận của mình về hai câu được truyền lại cho đời sau trong bài ‘Đằng Vương Các tự’ của Vương Bột: Lạc hà dữ vụ tề phi, thu thuỷ cộng trường thiên nhất sắc.”(*) Ông đọc lại đề bài lần, “Vậy mà em viết cái gì đây? Đề bài cầu phân tích và cảm thụ, còn em sao? Em chỉ viết cho tôi đúng câu.”

      (*Bản dịch của Đinh Vũ Ngọc: Ráng chiều cò lẻ cùng bay, nước thu xanh biếc chung màu trời xanh.)

      “Ánh nắng chiều là đẹp! Vương Bột miêu tả rất xuất sắc.”

      Lúc này bỗng có học sinh nhịn được mà bật cười, tiếp đó vài học sinh khác cũng quay sang nhìn, cuối cùng cả lớp đều đồng loạt cười ầm lên.

      Minh Nguyệt có tâm trạng mà cười, bé mím môi nhìn Chu Tự Hằng đứng trước bục giảng.

      Nếu là lúc trước Chu Tự Hằng nhất định cãi lại, thái độ thờ ơ thèm quan tâm làm cho các thầy bó tay, nhưng bây giờ cậu lại lời, thậm chí nét mặt còn hề tỏ ra mất kiên nhẫn.

      Chỉ yên lặng cúi thấp đầu, nghe thầy dạy bảo.

      Thấy thái độ của cậu rất đúng mực, lại thành lắng nghe, cho nên thầy Vũ cũng làm khó cậu, chỉ nhìn nhìn lại bài thi của cậu vài lần rồi : “Quay về nhớ đọc kĩ lại sách, cố gắng ghi nhớ bài.”

      Chu Tự Hằng gật đầu, nhận lấy bài thi, nghiêm túc đáp: “Em biết rồi, cảm ơn thầy.”

      Trả xong bài thi, thầy Vũ lại cầm phấn viết lên tấm bảng đen, ông có nhiều kinh nghiệm nên luôn đưa ra được rất nhiều những dẫn chứng phong phú, khiến cho các học sinh có tinh thần chăm chú lắng nghe.

      Mà Chu Tự Hằng lúc này còn tập trung nghe giảng hơn cả những học sinh khác nữa, thậm chí cậu còn ghi chép cẩn thận lại vào vở ghi.Dạo này cậu thay đổi quá nhiều, làm cho Bạch Dương phải mở to con mắt vì kinh ngạc, cảm thấy đại ca của mình hình như bị ai đó nhập vào rồi.

      “Đại ca, dạo này uống nhầm thuốc à?” Bạch Dương thầm , “Hay là…” Đầu óc có vấn đề?

      Cái suy nghĩ thứ hai kia, Bạch Dương dám ra.

      Chu Tự Hằng chăm chú ghi chép, kiên nhẫn ghi lại những lỗi sai trong bài thi, ngay cả những lời giảng của thầy cậu cũng chép thiếu chữ, chữ của cậu rất đẹp, gọn gàng ngay ngắn giữa ô vuông.

      Chu Tự Hằng có tâm tư đâu mà quan tâm đến Bạch Dương, cậu cầm quyển sách bàn Bạch Dương lên rồi đập vào đầu cậu ta.

      Được! Lại đập đầu mình!

      Đích thị là đại ca rồi!

      Nhưng mà…đại ca tu tâm đổi tính, quyết tâm học giỏi rồi sao?

      Vấn đề này Bạch Dương nghĩ nát óc mà vẫn thể hiểu nổi, cậu gục mặt xuống bàn, cái cằm bị đè ép nổi lên mấy ngấn mỡ, trông như con chó Nhật vậy.

      Ngay lập tức, viên phấn bay tới đập trúng đầu Bạch Dương.

      Bạch Dương như lâm vào trận địch, sợ hãi co rúm người lại, ngoan ngoãn cầm bút nghe giảng.

      Chu Tự Hằng cười cậu ta, vẫn nghiêm túc ngồi ngay ngắn, hai mắt sáng ngời chăm chú nhìn lên bảng.

      Dạo này cậu có thể giữ vững được thái độ học hành chăm chỉ suốt cả ngày, và tình trạng đó tiếp diễn được gần tháng nay rồi.

      Sau hơn hai mươi ngày thay đổi, khối 11 vốn êm đềm bỗng dưng dậy sóng, từ học sinh đến các thầy , ai là bàn luận về việc Chu Tự Hằng tự nhiên thay đổi tính nết, và kết quả cho việc chăm chỉ học tập lần này được ghi nhận ở thứ tự xếp hạng trong lần thi tháng.

      Chu Tự Hằng, đứng thứ 651 của khối.

      Đối với lớp chuyên tự nhiên đây là thành tích quá bình thường, nhưng đây là Chu Tự Hằng, người từng xếp thứ hai từ dưới lên.

      Dường như cậu biến thành con người hoàn toàn khác.

      Nhưng cũng hẳn vậy, vì ngày ngày cậu vẫn như thường lệ đèo Minh Nguyệt học, công khai nắm tay trong sân trường, giờ tự học buổi tối vẫn cầm theo cốc trà sữa đu đủ nóng vào lớp, danh tiếng và oai phong vẫn được duy trì, ai dám đắc tội.

      Minh Nguyệt ngồi làm lại bài đại số bị sai, nghĩ mãi mà vẫn hiểu, Chu Tự Hằng đưa cho bé tờ giấy nháp của mình, trong đó ghi lại đầy đủ các bước tính toán theo công thức, mà cách làm của cậu vừa ngắn gọn lại vừa chi tiết hơn nhiều.

      Giờ tự học buổi tối Minh Nguyệt và Bạch Dương đổi chỗ ngồi, trong lớp các học sinh cắm đầu vào học, xung quanh chỉ vang lên tiếng bút viết và tiếng lật trang sách.

      Cực kì yên tĩnh.

      Cũng bởi vì quá yên tĩnh nên lúc giảng bài cho Minh Nguyệt, Chu Tự Hằng phải cực , khó khăn lắm Minh Nguyệt mới nghe được.

      bé mơ mơ màng màng nghe cậu giảng, Chu Tự Hằng là thầy giáo tốt, cực kì kiên nhẫn với Minh Nguyệt.

      là giỏi.” Minh Nguyệt khen cậu.

      Trong ánh mắt của bé như cất giấu ngôi sao sáng, Chu Tự Hằng xoa đầu bé, dịu dàng đáp: “Bài này cũng làm sai, phải nghe thầy giảng lại mới hiểu.” Cậu rất thà thừa nhận sai lầm của mình.

      Minh Nguyệt mở to mắt nhìn Chu Tự Hằng.

      Gương mặt của cậu cực kì đẹp, chỗ nào cũng như được tỉ mỉ tô vẽ mà thành, lười biếng liếc mắt cái thôi trông cũng vô cùng phong lưu tuấn tú, đẹp đến ngây người.

      Cậu thay đổi, thay đổi đến long trời lở đất.

      Cậu chịu ghi chép bài, môn học nào cũng chăm chú ngồi nghe giảng, quyển sách nào cũng mở ra đọc rất kĩ, những quyển sách còn bị cậu dùng làm vật trang trí bàn học hay để ném Bạch Dương nữa rồi.

      Ngay cả giờ tự học buổi tối cậu cũng bỏ, dường như cậu còn cảm thấy buồn ngủ nữa, còn thấy cậu ngủ trong lớp giết thời gian như trước, mà từng giây từng phút đối với cậu bây giờ đều vô cùng quý giá và ý nghĩa.

      Cậu còn nộp cả vở bài tập nữa, lúc thầy chính trị lần đầu tiên xem vở bài tập của cậu, ông rất ngạc nhiên khi thấy chữ của Chu Tự Hằng rất đẹp và ngay ngắn.

      Thậm chí cậu còn chủ động hỏi thầy Vật Lý những vấn đề mà mình hiểu, chủ động hẳn lên bàn giáo viên để nghe cho hơn.

      Chu Tự Hằng, người từng rất ngông cuồng, lúc nào cũng quái đản, thờ ơ lạnh nhạt với mọi thứ, lúc lại cợt nhả huýt sáo, như thể tất cả những ngọn núi cao đều bị cậu giẫm nát dưới chân vậy, vô cùng kiêu ngạo.

      Mà giờ đây, cậu biết cúi đầu thừa nhận khuyết điểm, với Minh Nguyệt “Bài này cũng làm sai.”

      Cảm giác như có cơn mưa xuân tưới mát vào thế giới của Chu Tự Hằng, làm cho hoa nở chim bay, vạn vật hồi sinh, mọi điều đều trở nên tốt đẹp hơn.

      Minh Nguyệt phải mất lúc lâu mới hoàn hồn.

      Chu Tự Hằng tiếp tục xem lại bài thi Ngữ Văn, trước mặt còn mở sẵn quyển sách Văn rồi.

      [Ánh nắng chiều là đẹp, Vương Bột miêu tả rất xuất sắc.] Câu cảm nhận của cậu trở thành trò cười cho cả lớp, nhưng cậu hề thấy giận, rất nghiêm túc mở sách ngồi tham khảo đáp án chuẩn.

      Thầy Vũ dạy Văn hề biết rằng, số điểm 77 lần này có ý nghĩa như thế nào đối với Chu Tự Hằng.

      Ở lần thi tháng trước, điểm Văn của cậu còn chưa được nổi 60 điểm, bài duy nhất mà cậu làm được là ở phần đề tự chọn, còn lần này, Chu Tự Hằng làm hết sức có thể, viết bài văn đủ 800 chữ hơn kém.

      học thuộc lòng à?” Minh Nguyệt chọc vào tay cậu.

      Chu Tự Hằng cười gật đầu: “ học bài ‘Đoản ca hành’.” (*) Cậu giỏi môn Văn lắm, thể phân tích cảm thụ được, nhưng nếu học thuộc lòng lấy được điểm phần chép chính tả, cho nên cậu phải cố gắng.

      (*Đoản ca hành là tên khúc nhạc phủ, thuộc Tương hoạ ca. Tào Tháo có hai bài, đây là bài thứ hai, thể tráng chí và ý nguyện cầu hiền tài. – Từ thivien.net)

      thấy bài này rất hay.” Chu Tự Hằng bắt được ngón tay bé, lại được đà nắm tay buông.

      “Vậy có thể là Tào Tháo cũng rất xuất sắc.” Minh Nguyệt nghiêm túc với cậu, nhưng ngay sau đó lại làm mặt quỷ.

      “Cũng có vẻ đúng.” Chu Tự Hằng suy nghĩ chút rồi cũng thành trả lời.

      Bộ dạng nghiêm túc của cậu nhìn rất đáng , Minh Nguyệt nhìn mà ngây người, cúi đầu tiếp: “Trong bài này thích nhất là câu nào? Có phải câu ‘Đối tửu đương ca, nhân sinh kỷ hà, thí như triêu lộ, khứ nhật khổ đa’ ?” (*)

      (*Bản dịch nghĩa từ thivien.net: Trước chén rượu nên hát ca, bởi vì đời người có được bao lâu, tựa như sương sớm, những ngày qua sầu khổ biết bao nhiêu.)

      người kiêu ngạo như Chu Tự Hằng, chắc là thích câu này.

      Nhưng cậu lại gật đầu mà chỉ im lặng, chốc lát sau lại nghiêng đầu, gằn từng chữ : “ thích câu ‘Minh minh như nguyệt, hà khả xuyết’.”

      Vầng trăng sáng kia, đến lúc nào mới hái được đây?

      Gương mặt Minh Nguyệt bừng lên sắc hoa đào, bé trả lời cậu: “Lúc nào cũng được.”
      ---
      Càng ngày càng phục Minh Nguyệt :)) Phóng khoáng dễ sợ :))
      Chương 63: 2/3/18 <3

    4. HanVuong

      HanVuong New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      19
      Hẳn là lúc nào cũng được :v Minh nương cũng dần thay đổi rồi đấy, bạo dạn hơn n lần :v
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Lamei

      Lamei Well-Known Member

      Bài viết:
      138
      Được thích:
      607
      Fiu linh tự ngược vì đọc truyện quá sớm =.=‘ xíu thôi hết 1 chương gì cả :-(

      Chương này có gì đặc biệt ngoài câu chốt hoành tráng đầy tự tin của Nguyệt Nguyệt! 10 điểm về chỗ :v
      A fangNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :