1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không] Phó thám hoa - [Hồ Điệp Seba] (33)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Chương 25
      Sau kỳ thi mùa xuân, áp lực cực lớn cùng ác ý hoàn toàn chuyển mục tiêu sang nơi khác, Tam công tử hoàn toàn mù mờ, nhưng Giai Lam thật ra đoán được một chút. Tuy rằng thể nào đoán hết được mọi thứ, nhưng hơi hơi biết là phòng của Hầu gia chơi chiêu Càn Khôn Đại Na Di.

      Giai Lam biết là, ở giữa có tác dụng cực lớn của Thế tử phu nhân, ở hậu trạch cũng được xưng trí dũng song toàn, bày mưu tính kế, là đại hào kiệt kinh thế tuyệt diễm.

      Lại nói, vị Thế tử phu nhân có khuê danh Vương Noãn này, so với Vương Hi Phượng khôn khéo giỏi giang của Hồng Lâu Mộng là có điểm sáng chung, nhưng chung quy vẫn có sai biệt mang tính quyết ̣nh.

      Thế tử phu nhân Vương Noãn, chẳng những tâm cơ thâm trần, cư xử thuần thục, trị gia nghiêm chỉnh… có được ưu điểm của Vương Hi Phượng, càng đáng sợ là, Thế tử phu nhân tuy rằng phải là tài nữ chôn hoa rơi lệ (!), nhưng vẫn là biết chữ biết tính.

      (!) Ý nói bài Táng hoa từ, do Lâm Đại Ngọc sáng tác.

      Tuy rằng được giáo dục có chút linh tinh hoàn chỉnh, một nửa là theo mẫu thân vừa nhìn vừa học, một nửa là theo Vương gia tổ mẫu niệm Phật học vỡ lòng. Nhưng chỉ cần biết chữ như thế này, đã hơn xa Vương Hi Phượng ngoài trăm dặm, huống chi nàng tin Phật thật sự rất giản dị, đúng là có lòng thương hại đối với người khác.

      Chính vì có hai cái ưu điểm này, cho nên nàng hoàn toàn thắng Vương Hi Phượng.

      Trước kia nàng thích Kỷ Yến, do cảm thấy thằng nhãi con này là bùn nhão trát được tường, chỉ biết cáu kỉnh nóng giận, giống như di nương của hắn chỉ biết oán trời trách đất. Nhưng Kỷ Yến hăng hái tiến về phía trước, đường tẩu là nàng tin rằng trời cứu kẻ tự giúp mình, khi cha chồng còn chưa có lên tiếng đã thầm giúp đỡ tiểu đường đệ cùng chi này, cha chồng mở miệng chỉ càng làm nàng đúng lý hợp tình hơn mà thôi.

      Cũng bởi vậy, nàng đối với tiểu nha đầu Giai Lam này cũng có thiện cảm. Tuy nói lòng người cách cái bụng, mặc kệ nha đầu kia có phải vì muốn có tương lai tốt đẹp gì hay , chung quy vừa có tài văn chương lại còn nhỏ đã biết khoan dung độ lượng, vừa phải là người tùy tiện để người khác khi dễ. Ít nhất nàng tận trung với cương vị nha hoàn, phải ́ ý đùa giỡn dụ dỗ, mà là khuyên tiểu đường đệ tiến tới. Đứng ở lập trường của đương gia chủ mẫu, nàng thật sự tán thưởng thể nghi ngờ.

      Mặt khác, đứng ở góc độ là một nữ nhân, một tiểu nương có thể thi đến tiểu tam nguyên, thật sự rất muốn nhìn xem nàng có thể được bao xa.

      Cuối cùng, Thế tử phu nhân Vương Noãn, vẫn còn có chút lòng hăng hái muốn thua kém bậc mày râu.

      Đây là cái gọi là phải người một nhà, vào cùng một cửa. Tuy nói cha mẹ Kỷ Yến vẫn còn, thứ tự tới lược đại phòng nhúng tay. Nhưng BOSS đại phòng phải chỉ có một con mọt sách là Hầu gia, mà còn một Hầu phu nhân chính khí tuông trào, Thế tử gia nhiệt tình thương bàn tính thật sự oai phong được bao nhiêu. Ngay cả Thế tử phu nhân còn chưa khéo lõi đời, cũng còn có chút lòng hào hiệp.

      Chỉ là mọi người ở phòng này có chút e thẹn. Nhúng tay thì nhúng tay, luôn dùng lý do thế này thế nọ để che giấu.

      Mãi cho đến sau này, chủ tớ Gia Phong lâu chỉ có thể tự đoán mò, đại phòng ai cũng chưa từng theo chân bọn họ nói qua một chữ.

      Nhưng tình thế phát triển đến cuối cùng, Kỷ Yến vẫn phát hiện ra. Ai cũng cho hắn tạ ơn, chỉ nói hắn nghĩ nhiều. Nhưng hắn so với Giai Lam còn hiểu được đạo lý chữ hiếu đè chết người, càng lý giải được bá phụ, đường ca, đường tẩu hoàn toàn chỉa vào áp lực làm Dung thái quân bộc phát nổi trận lôi ̀nh.

      biết nên làm sao, biết phải báo đáp như thế nào. Hắn thực sợ hãi.

      Chiêu ca nhi vừa quậy ra chuyện, bắt đầu bị bệnh, trong mắt Khổng phu nhân chỉ có Chiêu ca nhi, chỉ để ý lằng nhằng chuyện Dung thái quân đáng ứng Tằng biểu tỷ vào cửa xung hỷ, nào có rảnh rang quậy ra được sóng gió gì.

      Chỉ có những đầy tớ hung ác có chút muốn nịnh bợ Khổng phu nhân gây khó dễ một chút, so với lúc công bố kết quả thi tú tài, cảnh khốn cùng ăn đói mặc rách, hoàn toàn tính là cái gì.

      Đại phòng vì hắn làm nhiều như vậy. Rõ ràng hắn chỉ là đứa con vợ lẽ cùng chi.

      Hắn chỉ có thể chăm chỉ, càng thêm chăm chỉ. Giai Lam phải kéo hắn mới làm hắn ra ngoài cùng A Phúc một chút, cũng phải chút lưu tình tắt đèn mới buộc được hắn nghỉ ngơi.

      đủ thời gian!” Kỷ Yến phát giận với nàng, “Ta thi Hương nhất ̣nh phải đậu cao!”

      “Ngất xỉu trong phòng rồi ngã bệnh, làm sao cũng khỏe lại được, chỉ có thể đến tào ̣a phủ mà thi.” Giai Lam kiên quyết cho phép, “Công tử, nô tỳ sẽ hại ngài.”

      Tam công tử giằng co với nàng trong chốc lát, bả vai suy sụp hạ xuống, vẻ mặt bất lực, “… thể báo đáp, ta chỉ có thể làm sáng lạn gia môn.”

      Giai Lam trầm mặc một lúc lâu, “Được mà, công tử. Chỉ cần ngài bình tĩnh, cử nhân khó.”

      Nhìn Kỷ Yến lăn qua lộn lại, thật vất vả mới ngủ say, Giai Lam nương ánh trăng ra ngoài, ở hành lang ngửa đầu, nhìn trăng sao sáng tỏ.

      Kỷ Yến chỉ có thể nói là tiến bộ vượt bậc, làm cho lão sư là nha đầu nàng cực kỳ khiếp sợ. Công tử nhỏ bé, ở trong thời gian rất ngắn bộc phát ra năng lượng dị thường.

      Tất cả ́ gắng, sẽ uổng phí. Tích lũy đủ, đột phá được tầng u mê kia, sẽ như mũi nhọn để ở trong túi (!), có muốn chắn cũng chắn được sự xuất sắc chói mắt.

      (!) Mũi nhọn để trong túi, phần chóp lộ ra ngoài, thành ngữ TQ ý có tài thì che giấu được.

      Có lẽ cũng nên quá mức kinh ngạc. Một đứa trẻ mười ba tuổi lại có thể viết ra “Phùng tuyết túc phù dung sơn” của Lưu Trường Khanh thời nhà Đường, người như thế mà phải thiên tài, thì ai mới là thiên tài?

      Phải, cử nhân khó. Khó nhất là, nên thi Hương như thế nào.

      Nàng nghĩ đến đau đầu, vẫn bó tay hết cách. Ngay cả chuyện nàng thi Hương còn có vẻ đơn giản hơn, có Thế tử phu nhân đánh yểm trợ, ai mà chú ý tới một tiểu nha đầu là nàng. Cho dù cẩn thận bị lộ, lấy chỉ thị từ phía ra, nàng cũng có thể quang minh chính đại thong thả ra đại môn… Tuy rằng sau này sẽ có rất nhiều phiền phức.

      Nhưng Kỷ Yến thì sao?

      Hắn là Tam công tử của Hầu phủ, cha ruột mẹ cả đều còn sống, phía còn có một tổ mẫu Dung thái quân bá chủ oai phong toàn Hầu phủ. So với Kỷ Chiêu thân bại danh liệt, trốn ở trong nhà giả bộ bệnh hừ hừ. Đứa con cưng đến tận tâm can thảm đến như vậy, làm sao có khả năng để đứa con vợ kế thi được công danh cử tử, rõ ràng là giẫm lên mặt của Kỷ Chiêu đúng ?

      Hiện tại lúc thỉnh an đã muốn là thời gian khó khăn nhất của Kỷ Yến, luôn hiểu sao mà bị Dung thái quân và Khổng phu nhân đến gần vũ nhục răn đe, muốn hắn nhận rõ thân phận của mình là cái gì… Như nào mới có khả năng thuyết phục hai người phụ nhân ngu muội này để cho Kỷ Yến thi Hương đây?

      Mùa thu càng đến gần, Giai Lam càng lo âu. Nhưng mà Kỷ Yến lại bình tĩnh trở lại.

      “Ngươi a, gia giảm xem chút sách .” Hắn ra vẻ già đời nói, “Ta cho dù treo ở chót bảng, ngươi tốt xấu gì cũng phải bắt được cái giải Nguyên, để ta nở mày nở mặt.”

      Giai Lam nói nên lời. Dung thái quân đã lãnh khốc hạ lệnh, để cho hắn ba năm sau mới nói lại chuyện thi.

      “Có một số việc, đúng là thể làm.” Tam công tử cười cười có chút ưu tư, “… Bá phụ cả đời tiếc nuối nhất, chính là thể tự mình thi cử công danh.” Ánh mắt hắn trong suốt sáng ngời, cực kỳ kiên ̣nh, “Ta muốn hoàn thành nguyện vọng của bá phụ.”

      Nàng đã phát hiện ra uy lực lãnh khốc của lễ giáo triều Đại Yến. Tộc trưởng hoặc lão tổ tông đánh chết con cháu hoàn toàn phải là chuyện gì lớn. Cái gọi là “đại nghịch bất đạo”, cơ bản là để người tối cao trong gia tộc quyết ̣nh.

      Giai Lam nhịn được bắt lấy tay áo của Kỷ Yến. Kỷ Yến có chút kinh ngạc, từ trước đến nay Giai Lam luôn bình tĩnh ít có khi tràn đầy cảm xúc nói nên lời như vậy.

      Tay nàng thật lạnh, còn phát run.

      “Đừng sợ.” Kỷ Yến nhẹ giọng, “Ta sẽ ́ gắng làm được. Ta là công tử của các ngươi. Đồng ý với ta, nhất ̣nh phải lấy được Giải Nguyên.”

      Cử tử đứng đầu bảng, chính là Giải Nguyên.

      Giai Lam chăm chú nhìn hắn một hồi lâu, phát hiện tiểu công tử ốm yếu này, đột nhiên lớn lên thật nhiều. phải là da thịt cao lớn, một đứa trẻ vừa mới vào thời kỳ trưởng thành, đã phải thẳng lưng, chuẩn bị gánh vác vận mệnh của mình.

      “Được.” Giai Lam rốt cục cũng lên tiếng, “Ta sẽ thi đậu Giải Nguyên.”

      “Phải tự xưng là nô tỳ.” Kỷ Yến sờ sờ đầu của nàng. Nha đầu này đúng là mọc được thịt, vóc dáng cũng cao lên, “Đừng để cho người ta bắt được sơ hở.”

      “… Nô tỳ sẽ thi đậu Giải Nguyên.”

      Hắn rốt cục cũng giống một thiếu niên, nở nụ cười thuần khiết, “Để cho người ta phải nhìn một cái, chủ tớ chúng ta có bao nhiêu lợi hại. Đứng đầu bảng, chót bảng gì cũng bao hết, ̉ kim đến nay ai mới được như thế?”

      Nước mắt Giai Lam cuối cùng cũng rơi xuống.

      Trước thi Hương, Thế tử phu nhân mượn Giai Lam mất, nói mẫu thân nàng thích tay nghề của Giai Lam, khiến ai chú ý đến gì nhiều. Ngày thi Hương, Kỷ Yến vẫn đến trường học như thường, trời chưa sáng đã , nhưng chạng vạng lại trở về.

      Tuy rằng Lý Nhi trước bữa tối đã lo lắng bẩm báo, Dung thái quân đến hôm sau mới sai người tìm… Kết quả hắn hoàn toàn có đến trường học.

      Thi Hương bao nhiêu ngày, Kỷ Yến liền mất tích bấy nhiêu ngày.

      Cho đến khi buổi chiều ngày Giai Lam trở về, Kỷ Yến với vẻ mặt tiều tụy, yên ổn bình tĩnh về lại Hầu phủ. có giấu diếm, nói thẳng là hắn mời phụ thân của bạn cùng trường bảo đảm, thi Hương.

      Dung thái quân giận tím mặt, cảm giác tôn nghiêm vô thượng của mình bị con cháu chẳng ra gì khiêu chiến, tức giận đến thỉnh gia pháp, lột quần áo đánh mấy chục gậy ở lưng, đánh tới mức Kỷ Yến hộc máu.

      Ngay cả Kỷ hầu gia cầu tình cũng trúng vài gậy, Thế tử gia dập đầu vừa khóc vừa nói, cử bảng chưa yết, lỡ mà Yến ca nhi thi đậu cử tử, nhưng lại nguy hiểm tính mạng, thật sự thể nào giải thích với người ngoài, mới làm cho Dung thái quân miễn cưỡng dừng tay.

      Nhưng cơn giận còn sót lại chưa tiêu, “Mầm móng hạ lưu y như di nương của hắn, còn vọng tưởng làm cử nhân lão gia? Phi!” Tuyên bố muốn tùy ý trừ Kỷ Yến ra khỏi gia phả.

      Kỷ Yến ngất bị nâng một cách thô lỗ về Gia Phong lâu, mặt trắng như tờ giấy, đám nha đầu lã chã run rẩy.

      Giai Lam phát run cũng hoàn toàn vì sợ hãi, phần nhiều là phẫn nộ cùng khinh thường.

      Già mà chết, mụ già xảo quyệt! Nếu phải đánh chết người có khả năng là cử tử, làm cho triều ̀nh truy cứu, Kỷ Yến sợ là bị gia pháp đánh đến chết. Nói trừ gia phả vang dội lắm, lại dám ngay tại chỗ trừ bỏ, còn phải lo lắng lỡ mà Kỷ Yến thi đậu cử tử sẽ bị hỏi nguyên do.

      Nỗi bất lực cùng vô lực mãnh liệt dâng lên, tâm huyết tĩnh lặng bao nhiêu năm qua, hoàn toàn bị kích thích ra ngoài.

      Nhịn đến răng nanh cắn chặt đến hơi hơi dao động, có thể khiến nàng xông ra chỉ có lời hứa hẹn Kỷ Yến cho nàng, và lời hứa hẹn nàng đã đồng ý với Kỷ Yến.

      Công tử nói, hắn sẽ làm được. Làm được cũng thể ai chiếu ́ lúc mưa rền gió dữ.

      Hút mấy hơi thật sâu, nàng cảm thấy khoang miệng có chút mùi máu tươi. Lấy ra khăn tay và nước ấm đã chuẩn bị sẵn, cẩn thận chà lau gương mặt tái nhợt của Kỷ Yến, dùng nước muối rửa vết thương bị gậy đánh sưng phù ghê rợn.

      Bốn tiểu thủy quả mặt mang nước mắt, nhưng ai khóc thành tiếng, chỉ im lặng chăm sóc.

      Một đêm này thật dài, thật lâu. Bởi vì có đại phu, công tử chỉ có thể dựa vào các nàng.

      A Phúc canh giữ ở ngoài cửa, cũng nhúc nhích, phát ra bất kỳ tiếng động nào.
      Last edited: 26/2/18

    2. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Đọc mà đau lòng quá huhu
      Thank editor nhiều lắm
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. Tuyết Liên

      Tuyết Liên Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      68
      Kỷ tiểu công tử, Giai Lam cùng nhóm tiểu thủy quả cố lên nào :-(((
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Mình nghi ngờ đây là truyện ngược, ngược tâm ng đọc, ngược thân nam chính, huhu tội nam chính quá à. Mong là tác giả cho kỷ yến 1 tương lai sáng lạng
      Nhi HuỳnhTuyết Liên thích bài này.

    5. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Chương 26
      Bao nhiêu năm chăm sóc hắn, bấy nhiêu năm nhìn hắn bị đánh.

      Giai Lam xoa xoa mồ hôi lạnh trán hắn. Phát sốt, người như lò lửa, tay chân như băng. Chuyện Gia Phong Lâu vẫn luôn chuẩn bị sẵn toa thuốc trị thương và hạ sốt tiêu bầm đã trở thành lệ thường.

      thể nghi ngờ gì, lần này là lần bị đánh nặng nhất. Nàng tin rằng, nếu phải nhờ Hầu gia, Thế tử và Thế tử phu nhân chiếu ́, Dung thái quân thật sự muốn đánh đến chết.

      Sự uy nghiêm của Thái quân cho phép bị khiêu chiến, nó cao hơn hết thảy mọi thứ. Chết một đứa con vợ lẽ nhỏ nhoi thật sự tính là cái gì.

      Trán của Kỷ Yến thật phỏng tay.

      Giai Lam cẩn thận giúp hắn dùng nước ấm lau thêm một lần, tình hình tốt lắm, Kỷ Yến bắt dầu nói mấy lời vô nghĩa. Chưa từng rơi lệ, lại nức nở. Thời điểm con người yếu ớt nhất, luôn theo bản năng gọi cha mẹ.

      Hắn kêu cha, cũng gọi mẹ. Chỉ nức nở đức quãng, lơ mơ mở miệng vài lần, lại ngậm vào. Cuối cùng hắn đau đớn mơ hồ kêu, “Giai Lam… hu hu… ta lạnh… ta đau…”

      Công tử thiếu niên vẫn luôn liều chết giữ tôn nghiêm, rốt cục lúc sốt cao ý thức rõ, mở miệng gọi nha hoàn của hắn, chảy xuống nước mắt đã nhịn thật lâu.

      Giai Lam cũng khóc theo.

      Đứa trẻ mạnh mẽ giả vờ như người lớn được tự nhiên này, ai khác có thể hiểu rõ hơn nàng, hắn có bao nhiêu sợ hãi lòng tốt của người khác, cực kỳ cẩn thận từng li từng tí. Ngây ngốc, chỉ nghĩ muốn báo đáp, chứ hề nghĩ cầu xin một chút mảy may nào.

      Đối với cha mẹ đã hoàn toàn tuyệt vọng, những người lớn có ý tốt với hắn ai cũng dám gọi, sợ khiến người ta có thêm phiền toái. Hắn rõ ràng muốn kêu phu tử hay bá phụ, cuối cùng đều nuốt vào trong.

      Người duy nhất dám gọi, chỉ có nàng, một nha đầu hèn mọn.

      Mãnh liệt phẫn độ và đau thương, cuối cùng hóa thành chua xót vô tận, làm nàng khóc thành tiếng.

      “Ta ở đây, công tử, nô tỳ ở đây.” ́ nén gào khóc, Giai Lam nắm tay Kỷ Yến, đầu ngón tay của hắn lạnh lẽo như thế, “Ta như thế nào cũng sẽ .”

      Nàng biết, cho dù có là thế kỷ hai mươi mốt văn minh thịnh vượng cũng có trẻ em bị ngược đãi, nhưng nàng chưa từng tận mắt thấy qua. Nàng sinh sống ở một gia ̀nh thực bình thường, cũng thực hạnh phúc.

      Sự thảm thương của Kỷ Yến đánh sụp hàng phòng ngự của tâm nàng, tuy rằng tuổi linh hồn đã là người trưởng thành, nàng vẫn mờ mịt đau đớn đứng lên, mãnh liệt tưởng niệm cha mẹ em của mình.

      thể nhớ, nên nhớ. Thời điểm hạnh phúc còn nằm trong lòng bàn tay, nàng coi đó là bình thường, quý trọng.

      Bây giờ cho dù muốn nhớ, cũng biết bọn họ ở nơi nào.

      Đó là một vụ tai nạn xe ̣ thực bi thảm, bị một chiếc xe vận tải lớn tông mạnh văng ra ngoài con lươn, rớt xuống vách núi đen, cả nhà ai may mắn thoát khỏi, ít nhất là thân thể thể may mắn thoát khỏi.

      Linh hồn mỗi người một nơi trong quỹ đạo, hoặc là thời . Nàng là người cuối cùng phải , bất lực nhìn người nhà tiến vào thời khác, trở thành những người khác.

      Cho dù nàng trở thành một tiểu nha đầu ở triều Đại Yến, vẫn luôn có thể vì sinh tồn mà phấn đấu, kỳ thật là vì nghĩ đến người nhà còn chưa chết, mà biến thành một người xuyên giống như nàng ở một thời nào đó…

      Nàng muốn để người nhà phải đau lòng. Cho nên phải liều mạng sống sót.

      Cho dù bao giờ có thể gặp lại nữa, nàng vẫn cha mẹ và trai em trai như trước kia. Tình của người nhà vẫn luôn là nơi vững chắc để nàng ỷ vào.

      Nàng chưa từng nghĩ đến, thật ra một gia ̀nh ấm áp, là một loại ban ân của trời cao. Có đôi khi gia ̀nh chỉ là nhà giam, mà còn là luyện ngục đáng sợ.

      Rất muốn bảo hộ tiểu công tử đáng thương này, nàng quay đầu cảm thấy sợ hãi và bất lực đến thế. Chỉ có thể nhẹ nhàng lau nước mắt của hắn, lại đổi một chậu nước ấm, nghĩ cách làm hắn hạ sốt.

      Khi Kỷ Yến tỉnh lại, đau đớn ở sau lưng như bị sấm chớp đánh trúng, làm hắn khó chịu hừ một tiếng, ngay cả sự tê mỏi khi nằm úp sấp cũng tính là cái gì.

      Sau lưng như bị bàn ủi đè nặng, từng đợt hô hấp đều như gặm nhấm ăn mòn, tổn thương như vậy, rất muốn khóc lớn kêu to.

      Đợi đã. Có phải mình vừa khóc? Ý niệm này nháy mắt áp chế tất cả đau đớn, chớp chớp mi mắt có chút sưng đỏ, cuống quít sờ hai má… Hoàn hảo, có nước mắt. Hẳn là vì sốt quá cao, đôi mắt khó chịu.

      Hắn thề được khóc. Rất yếu đuối, có một chút tác dụng gì, phải là nam tử hắn. Hắn thể khóc, đám Giai Lam sẽ thực sợ hãi.

      Thân là một công tử, nên có bộ dáng của công tử.

      Có người đến, hắn ́ hết sức ngẩng đầu, phát hiện Giai Lam mặt trắng đến môi cũng có màu, đôi mắt cũng thũng như quả đào.

      Này, tốt xấu gì ngươi cũng là người trước nay chưa từng có, tú tài nương tử đoạt được tiểu tam nguyên, khóc như vậy rất mất uy phong.

      “… Quỷ thích khóc.” Giọng của hắn khàn khàn giống như nói, chính hắn cũng nghe rõ ràng lắm.

      Kết quả nàng lại khóc, aiz, rất muốn nói với nàng, đừng khóc. Hắn đã sớm nói sẽ ́ gắng thật nhiều. Đây đã là kết quả tốt nhất… chỉ là bị đánh một chút. Nàng hiểu, Dung thái quân có bao nhiêu đáng sợ… Lén thi Hương, nhiều lắm chỉ có thể nói là thiếu niên khí phách nghe lời. Nếu nói dối, chưa kể đến việc rất dễ bị nhận ra, đến lúc đó Dung thái quân cáo trạng lên là bất hiếu, nói đến tiền đồ, mạng cũng có khả năng giữ được, ai cũng cứu được hắn.

      Hắn vẫn thể chết, Giai Lam và bốn tiểu thủy quả, còn có A Phúc đều trông cậy vào hắn. Hắn mặc kệ là vì nguyên nhân gì mà chết, cho dù là bị Dung thái quân dùng trượng đánh, trừ bỏ A Phúc, ai cũng sống nổi.

      Mới trước đây, rất nhiều lời hắn nghe hiểu, chỉ nhớ kỹ. Người chăm sóc hắn luôn rất thích nói chuyện. Hắn biết ngoại trừ bá phụ, hắn vốn có mấy thúc thúc.

      Nhưng bọn họ sống quá năm tuổi. Những nha hoàn bà tử chăm sóc cho họ, đều là bị trượng đánh xuống đất hầu hạ tiểu chủ tử của mình.

      thể chết. Đã nói là sẽ che chở các ngươi.

      Nhưng hắn vừa đau vừa mệt mỏi, mí mắt cực kỳ nặng nề, rất muốn ngủ, yết hầu như nuốt phải than, nói ra tiếng.

      Hắn chỉ có thể miễn cưỡng thanh tỉnh nhìn Giai Lam, cong khóe miệng, cười an ủi với nàng một cái.

      Nha đầu ngốc này sao lại khóc càng nhiều hả? Cái vẻ khí ̣nh thần nhàn trước kia quả nhiên là làm bộ. Khóc khó coi như vậy, còn miễng cưỡng cười với hắn, siêu thảm.

      sao đâu, đừng sợ. Trước khi ngủ mất, hắn chỉ kịp vỗ nhẹ nắm tay Giai Lam, cảm giác được Giai Lam cầm lại thật chặt, có chút run run.

      Đây là lần cuối cùng. bao giờ khiến ngươi sợ hãi như thế nữa.

      Một trận đánh này tuy đánh gãy xương sống của Kỷ Yến, lại thật sự tổn thương nguyên khí, nằm giường nửa tháng mới miễn cưỡng đứng dậy được, cử tử đứng thứ năm vẫn còn “ốm đau giường”, thể nhận chúc mừng.

      “Phó tiểu tài tử” phụ sự mong đợi của mọi người đoạt được Giải Nguyên, vẫn thần bí muốn chết như cũ, ngay cả mặt mũi cũng lộ ra.

      Nhưng so với danh đứng thứ năm của mình, Kỷ Yến càng vui mừng việc Giai Lam đoạt được vị trí đầu bảng, phá lệ ăn đến hai chén cơm trắng, đau đớn cũng đã đỡ hơn rất nhiều. “Có chút đáng tiếc, chót bảng đầu bảng bao trọn được, ta thế mà lại đứng thứ năm.” Nói đến cùng, giống như thật đáng tiếc, thực tế lại cực kỳ đắc chí.

      Giai Lam sẽ buồn nôn hắn. Để hắn hát hò một chút cũng sao.

      thực tế, sau khi yết bảng thi Hương, Kỷ hầu phủ nhanh chóng bị chen bể cửa, ca ca của Dung thái quân là Quốc công gia tự mình tới cửa, gặp được Kỷ Yến còn thực vừa lòng, giận dữ mắng mỏ muội muội chăm sóc cháu trai chắc chít cho tốt, tặng một dống lớn quà tặng cùng dược liệu sang quý qua đây. Mặc kệ là quan hệ thân mật hay cao quý, cơ hồ đều đến chúc mừng.

      Tuy rằng mấy lễ vật và dược liệu này, Kỷ Yến như cũ chưa từng nhìn thấy qua, nhưng Dung thái quân cũng đã tạm thời nhịn xuống.

      thể khác hơn, Kỷ Yến bây giờ rất là nổi bật.

      Nói sao đây?

      Từ khi Chính Đức đế cải cách khoa cử, văn tài chiếm sáu, gia thế chiếm bốn, sự chênh lệch nghiêm trọng này dẫn đến việc con em quý tộc ngã ngựa nặng nề. Tuy nói người tài thi cử để lấy tiếng, nhưng quý tộc cũng là vì lấy tiếng vậy, mấy chi tộc xa thì vì xoay người mà liều mạng, thư hương môn đệ lại càng thể vứt cái mặt này.

      Vì thế số lượng khoa cử rất là nghiêng lệch, tên con em quý tộc có thể miễn cưỡng viết lên ở chót bảng Vĩ đã là có thể ăn nói với tổ tiên, tuổi già bị quan văn cười nhạo, cũng phải là chuyện ngày một ngày hai.

      Rốt cục, con em quý tộc ra được một cử tử đứng hạng năm, đến mười năm sau cũng hãy còn nở mày nở mặt. nói thân là cậu tổ phụ Quốc công gia mặt kim quang sáng lạn, ngay cả con em quý tộc cũng có quang vinh.

      Dung thái quân có ́ hết sức gây sóng gió ở Kỷ hầu phủ, cũng dám khiến nhiều người tức giận. Ở Kỷ hầu phủ là lão tổ tông, còn ở trong giới quý tộc vẫn chưa đủ tuổi để xếp hàng.

      nói đến Dung thái quân mặt thì cười bên trong thì cắn chặt răng, Khổng phu nhân lại càng như xát muối vào tim, đau nhức đứng ngồi yên.

      Chẳng lẽ phải mắt thấy cái mầm móng hạ tiện Kỷ Yến này ba năm sau lại bắt lấy được cái danh tiến sĩ? Vậy Chiêu ca nhi ruột thịt của nàng phải đứng ở đâu? Ngay cả mẫu thân và ca ca nhà mẹ đẻ của nàng cũng nói là đem thằng nhãi đê tiện này ghi dưới danh nghĩa của nàng… làm sao chịu được cơn tức này?

      Đương lúc lửa giận công tâm, muốn thầm giết chết tiểu súc sinh này, vú em của nàng cho một ý kiến.

      Kinh thành có nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm, giết chết thằng nhãi con này khó, nhưng cử tử kinh đô đột nhiên chết, triều ̀nh luôn sẽ truy cứu. Thằng nhãi con này có thể có vận cứt chó lên làm cử nhân lão gia, phải là vì dựa vào vị phu tử bất công ở trường học gia tộc kia sao?

      Cứ nói để hắn thỉnh danh sư, đem hắn đến nông thôn thâm sơn cùng ́c, để người ta nhìn. Ra kinh thành, xoa tròn nắn dẹt còn phải chỉ cần một câu thôi sao, tiểu tử còn chưa dài lông, tại sao phải sợ hắn đến ngất trời như thế?

      Khổng phu nhân bừng tỉnh đại ngộ, đúng, sớm nên như thế.

      Vì thế Khổng phu nhân và Dung thái quân thầm thì một trận, tuyên bố muốn để Kỷ Yến thôn trang tĩnh tâm đọc sách, đã mời danh sư, hết thảy đều đã sắp xếp xong xuôi.

      Vì tỏ vẻ mẹ hiền nên rất rộng lượng để Giai Lam và bốn tiểu thủy quả hầu hạ công tử, Kỷ Yến năn nỉ mang A Phúc theo, nàng cảm thấy bất quá chỉ là thêm một phen thuốc diệt chuộc, cũng đồng ý.

      Khổng phu nhân biết là, vú em nói ra “ý kiến xấu” kia, lặng lẽ tiếp nhận một túi chân châu vàng từ nha hoàn của Thế tử phu nhân. Nàng còn dương dương tự đắc cảm thấy, hết thảy đều ở trong lòng bàn tay của mình.
      Last edited: 10/7/18
      Happyanh, huynhphuc9494, bachnhaty12 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :