1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hồngnhung16111997

      Hồngnhung16111997 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      43
      Mọi trưởng thành đều được trả giá bằng nỗi đau mất mát!
      Muốn được thương 2 bé nhưng bước ngoặt này cũng tốt!
      Sẵn sàng đón học bá comeback☺️☺️☺️
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 59

      Chu Tự Hằng ngồi trong phòng thẩm vấn.

      Trước mặt là cái đèn màu trắng, cái bàn dài, và bức tường đen.

      Phòng mở cửa sổ, hơi nóng từ bên ngoài luồn vào khe cửa, áp lên sống lưng Chu Tự Hằng, khiến tóc gáy cậu dựng đứng, mỗi tấc da thịt đều trở nên căng cứng.

      Bên kia bức tường là những tiếng kêu ngừng truyền đến, tiếng nữ sinh khóc nức nở, tiếng nam sinh rên la, cùng với tiếng phụ huynh quát mắng, tiếng cảnh sát khuyên giải.

      “Cậu là Chu Tự Hằng?” Vị cảnh sát trẻ tuổi ngồi đối diện cầm xấp tài liệu .

      “Ừ.” Chu Tự Hằng tựa lưng vào ghế, mắt nhìn xuống mu bàn tay.

      Thấy thái độ hờ hững của cậu, vị cảnh sát nhíu mày liếc cái rồi tiếp tục : “Trưa hôm nay cậu ở đầu hẻm trường Nhất Trung kéo bè lũ đánh nhau với đám người chưa thành niên, đối phương là Triệu Man Nhụy, Uông Chí Hồng, Hoàng Thạc, Giang Thành, Hạ Vũ…” Cảnh sát loạt các tên, cuối cùng nghiêm nghị hỏi: “Có phải ?”

      Chuyện này vô cùng nghiêm trọng, liên quan đến hơn mười người, đánh nhau có dùng vũ khí, mức độ bị thương đồng nhất, là vấn đề nóng nhất ở Nam Thành tại thời điểm này.

      Cảnh sát nhìn chăm chú vào cậu con trai ngồi cúi đầu trước mặt mình.

      Dáng vẻ của cậu rất bình thản, tóc mái đen chạm vào đôi lông mày, sắc bén trong ánh mắt ngừng nhắc nhở cảnh sát trẻ tuổi, rằng đây là người ra tay rất tàn nhẫn, làm cho cả nhóm người vỡ đầu chảy máu.

      Chu Tự Hằng có ý muốn phủ nhận, : “Đúng vậy.”

      “Nguyên nhân là gì?” Cảnh sát tiếp tục hỏi.

      Chu Tự Hằng , tay vuốt ve vết thương mu bàn tay, sau khi bị đưa đến đồn cảnh sát, vết thương của cậu được xử lý đơn giản, nặng lắm, chỉ là vết đứt .

      “Chu Tự Hằng, xin cậu phối hợp điều tra.” cảnh sát rất kiên nhẫn và ôn tồn .

      Có nguyên nhân.

      Nhưng Chu Tự Hằng muốn .

      Cậu yên lặng, ngay cả mắt cũng chớp, giống như pho tượng, ánh sáng bị chia cắt mũi cậu, làm cho bên sáng bên tối.

      “Chúng tôi liên lạc cho người giám hộ của cậu, giờ người ấy đường tới đây, trong lúc này cậu mình suy nghĩ kĩ .” cảnh sát hỏi được gì, đành phải tạm chuyển phương án.

      Người giám hộ.

      Chu Tự Hằng giật lông mi, đáp: “Ừ.”

      Người cậu chờ là Chu Xung, nhưng cuối cùng người đến lại là Tô Tri Song.

      Đây là việc ngoài dự liệu của Chu Tự Hằng.

      Cửa được mở ra, cảnh sát mang giấy tờ ghi chép ra ngoài, chuyện với Tô Tri Song.

      Vóc dáng Tô Tri Song cao gầy, lại giày cao gót, cần lên tiếng khiến người ta cảm thấy áp lực, Chu Tự Hằng qua khung cửa sổ nhìn ra bên ngoài, thấy bị đám người xúm lại xung quanh, quá nhiều tạp nên nghe , nhưng cũng có thể nhận ra là vị cảnh sát và các phụ huynh kể cho nghe chuyện gì xảy ra.

      Là người làm quan, nên kể cả khi vào đồn cảnh sát nhìn vẫn có phong thái của vị lãnh đạo.

      Chu Tự Hằng thầm nghĩ.

      Dường như cảm nhận được ánh mắt của cậu, Tô Tri Song bình tĩnh quay đầu, cách khung cửa sổ, nhìn thẳng vào Chu Tự Hằng, sắc mặt bình thản nhìn ra cảm xúc, chỉ có những lọn tóc tai là hơi rối.

      Chu Tự Hằng bỗng nhiên phát , rằng hình như lâu rồi cậu gặp Tô Tri Song.

      mình cậu ngồi trong phòng thẩm vấn, ngồi tính thời gian, lần gần đây nhất mà cậu gặp người mẹ kế này, chắc cũng tầm năm tháng trước rồi.

      Lúc đó Tô Tri Song đưa thuốc cảm và vở ghi của Trần Tu Tề cho cậu, cậu nhận, buổi chiều còn lôi cháu của ta ra đánh trận.

      Thế mới người mẹ kế này mọn thế nào, chẳng qua chỉ dạy dỗ cháu trai bảo bối của ta chút mà thôi, thế mà mất tích luôn từ đó đến giờ!

      Nhưng như vậy cũng tốt, mắt thấy, tâm phiền.

      Có đôi khi Chu Tự Hằng còn quên mất là mình có người mẹ kế.

      Tô Tri Song hề tỏ ra bối rối, rất bình tĩnh chuyện với mọi người.

      Mặt trời lặn ánh lên những sắc cam, xuyên qua những phiến lá, len vào khung cửa sổ, chiếu xuống mặt bàn.

      Chu Tự Hằng theo bản năng đưa tay sờ lên bàn, nhưng đây là phòng thẩm vấn của đồn cảnh sát, bàn có chậu hoa hồng mà cậu chăm sóc mỗi ngày.

      Chậu hoa hồng dành tặng cho Minh Nguyệt.

      Các ngón tay của Chu Tự Hằng giống như bị ánh mặt trời thiêu đốt, khiến cậu giật mình thu tay về, đầu lại cúi thấp, môi chống lên vết thương ở mu bàn tay.

      Cậu vừa đánh nhau, vừa bị thương, mu bàn tay phải đầy những vết thương chồng lên nhau, nếu Minh Nguyệt mà thấy thế nào đây? Chắc là lại khóc mất, bé này dễ khóc lắm cơ, hình như tại uống nhiều trà sữa quá nên người biến thành nước luôn rồi, nước mắt chảy ra như cái vòi nước bị hư ấy.

      Bên ngoài phòng thẩm vấn, Tô Tri Song bắt tay với mấy người cảnh sát, Chu Tự Hằng biết là cậu có thể ra về rồi.

      Nhưng đột nhiên cậu lại muốn cùng Tô Tri Song rời khỏi đây, cậu sợ gặp Minh Nguyệt, sợ để lộ vết thương làm bé khóc.

      Mà kể cả cậu có gặp nữa bé cũng vẫn khóc thôi.

      Cậu bị đưa đến đồn cảnh sát vào đúng ngày sinh nhật của Minh Nguyệt, tin đồn chắc chắn truyền khắp cái trường Nhất Trung rồi, bé hẳn cũng biết.

      Trong lúc suy nghĩ, cửa phòng được mở ra, cảnh sát trẻ : “Chu Tự Hằng, cậu có thể cùng mẹ ra về rồi.”

      Đó phải là mẹ tôi.

      Chu Tự Hằng trong lòng, sau đó đứng lên, lúc này cậu mới phát ghế thấm ướt mồ hôi, lại đưa tay kéo vạt áo phông đen mặc, lưng áo dính chặt vào lưng cậu, ướt sũng hết cả.

      Tô Tri Song đứng ở cửa, đưa khăn giấy cho cậu, : “ thôi.”

      Bên ngoài còn chật chội hơn cả phòng thẩm vấn, hành lang hẹp đầy ắp người, bên là Tô Tri Song và hai luật sư, bên là các học sinh bị đánh và phụ huynh, vì đôi bên thỏa thuận xong nên Chu Tự Hằng có thể thuận lợi ra khỏi đồn cảnh sát.

      Tô Tri Song đằng trước, bước rất đều và nhanh, Chu Tự Hằng giữ vững khoảng cách mét với , mãi đến khi lên xe, hai người vẫn câu gì với nhau.

      Bên trong xe, tài xế cũng lời, Tô Tri Song ngồi đằng sau, Chu Tự Hằng ngồi ghế cạnh tài xế.

      Chu Tự Hằng hạ cửa kính xe xuống, giờ giờ chiều, gió mát thổi tới khiến cho cậu thoải mái hơn.

      “Căn cứ vào điều 43 trong bộ luật quản lý an ninh trật tự, việc đánh người và cố ý gây thương tích bị tạm giam từ năm đến mười ngày, nộp phạt 200 đến 500 đồng.” được đoạn Tô Tri Song lên tiếng, “Cậu chưa đến tuổi thành niên, lại vi phạm lần đầu, nên bị tạm giam mà chỉ cần nộp phạt.”

      “Vậy tôi cần phải cảm ơn đâu nhỉ? đến tôi cũng được thả mà?” Chu Tự Hằng chống tay lên cửa xe .

      Mùi thuốc súng cay cả mũi, tài xế cảm thấy vậy nhưng vẫn rất nghiêm túc ngồi lái xe.

      Cho dù là ở trong xe Tô Tri Song vẫn giữ được tác phong đoan chính như cũ, hề tức giận, chỉ trả lời đúng trọng tâm: “E là , vì cậu thể đàm phán thành công với bọn họ được.” lại lật xem văn kiện, tiếp: “Trong những người bị cậu đánh, có người là con .”

      “Ừ.” Chu Tự Hằng lười biếng đáp, bĩu môi, “Tôi chưa từng đánh con .”

      Tô Tri Song mím môi, giống như nữ tu sĩ nghiêm nghị.

      “Cảm thấy tôi đáng mặt đàn ông? Hay là đủ tốt?” Chu Tự Hằng phì cười , “Tôi này mẹ kế, chẳng lẽ biết tôi nổi tiếng là học sinh cá biệt ở cái đất Nam Thành này à?”

      xong cậu còn diễu võ dương oai huýt sáo cái.

      Nhìn cậu giống như đứa nhóc năm tuổi vậy, Tô Tri Song để ý, : “Theo như ghi chép tôi đọc được nguyên nhân là do cãi vã, bọn họ nghị luận về bạn tên Minh Nguyệt của cậu, vì tức giận nên cậu đánh bọn họ, nữ sinh kia quá sợ hãi báo cảnh sát.”

      “Bọn họ gì về Minh Nguyệt vậy?”

      Tô Tri Song đặt câu hỏi, Chu Tự Hằng trả lời.

      cũng chỉ dừng lại hai giây rồi tiếp tục : “Chắc là Minh Nguyệt tuy là bạn cậu nhưng vẫn còn có liên quan với Trần Tu Tề, lời của bọn họ lại hơi khó nghe, có đúng ?”

      Chu Tự Hằng mắt sắc như dao, quay lại nhìn thẳng ra sau.

      “Nếu tôi là cậu tôi đánh bọn họ.” Tô Tri Song vẫn lật xem giấy tờ, “Hôm nay là sinh nhật của Minh Nguyệt, cậu dùng cách thô bạo như vậy để bảo vệ con bé, e là con bé biết được cũng vui vẻ gì, thậm chí còn rất buồn nữa.”

      Lồng ngực Chu Tự Hằng phập phồng vì giận, quát: “Mắc mớ gì đến !”

      Tài xế lặng lẽ lau mồ hôi, cẩn thận cầm chắc tay lái, yên lặng lái xe.

      Lúc Chu Tự Hằng xong, Tô Tri Song khép lại tờ văn kiện, bình tĩnh : “Chu Tự Hằng, cậu có biết khuyết điểm của cậu là gì ? Là quá nóng vội!”

      “Mấy tháng qua tôi có nghe được tin của cậu, cậu đánh Trần Tu Tề, xung đột với hiệu trưởng, càn rỡ ở buổi chào cờ.Có khi cậu cảm thấy, những việc làm đó của mình là để thể bản thân, vừa kiêu hãnh lại vừa tự hào, nhưng nếu tôi là Minh Nguyệt, có người bạn trai như cậu, tôi mệt muốn chết.”

      “Minh Nguyệt luôn chiều theo sĩ diện của cậu, bỏ qua những sai lầm nông nổi của cậu, nhưng bé ngày nào cũng phải lo lắng cho cậu, sợ hãi biết hôm nay cậu có lại gây chuyện ở đâu , rất mệt mỏi.Như lần này đây, cậu vào đồn cảnh sát, ra cách giải quyết có rất nhiều, nhưng cậu lại chọn cách cực đoan nhất.”

      Đây là lần đầu tiên, Tô Tri Song nhiều với Chu Tự Hằng đến vậy.

      Giọng của êm dịu như cơn gió, tiến vào lỗ tai Chu Tự Hằng.

      Lúc này cậu có phần chật vật biết phải làm sao, tóc mái phe phẩy quét vào trán.

      “Tôi muốn nặng lời với cậu, cũng muốn giảng giải những đạo lý lớn lao, tôi chỉ muốn cho cậu biết, rằng nếu cậu còn tiếp tục như vậy nữa được lâu dài với Minh Nguyệt đâu, tơ hồng bị buộc chặt quá, sớm muộn cũng có ngày bị đứt.” Tô Tri Song nhàng .

      được lâu dài…

      Chu Tự Hằng ngẩn người, vết thương mu bàn tay chợt nhói đau.



      [Sao lại bị thương?]

      [ liên quan đến em!]

      [Sao lại hung dữ với em?]

      [ thích thái độ đấy, em làm gì được ?]

      [Em tự với mình, phải kiên cường.]



      Minh Nguyệt luôn nhường nhịn cậu, nhưng đúng là đến ngày nào đó, cảm thấy rất mệt mỏi.

      Có kiên cường đến đâu nữa Minh Nguyệt vẫn chỉ là bé con yếu đuối mà thôi.

      Chu Tự Hằng nhìn ra đằng sau.

      đầu gối Tô Tri Song có đặt mấy tờ văn kiện, lúc này nhắm mắt dưỡng thần, tóc ở hai bên thái dương bị gió thổi khẽ lay động.

      Chu Tự Hằng hít hơi sâu, đổi chủ đề: “Hôm nay tại sao đồn cảnh sát lại gọi tới?”

      Trong lúc khốn khổ ấy, cậu muốn có ai đó để dựa vào, trong lòng như treo tảng đá lớn.

      Cậu rất nhớ nhà, cũng rất nhớ Chu Xung.

      Tô Tri Song vuốt huyệt thái dương, hơi mỏi mệt : “Bố cậu bảo tôi tới, ông ấy vướng chút việc nên thể được.”

      “Việc gì?” Chu Tự Hằng nhạy cảm hỏi.

      “Tôi biết.” Tô Tri Song đáp.

      Sau đó cả hai lại tiếp tục yên lặng.

      Tài xế vòng xe vào khu dân cư, : “Phó cục Tô, đến nơi rồi.”

      Tô Tri Song mở cửa xuống xe, dặn dò tài xế: “Đưa cậu ấy về.”

      Bóng lưng biến mất rất nhanh trong tầm mắt, Chu Tự Hằng nhìn ra khung cảnh bên ngoài ngược lại qua cửa xe, dáng vẻ như có điều suy nghĩ.

      vào nội thành thành phố, tài xế lái xe vào khu biệt thự Lâm Hồ.

      Xe còn chưa dừng, Chu Tự Hằng liền trông thấy cảnh tượng bắt mắt ở phía bên kia đường.

      Minh Nguyệt cầm chậu hoa đứng con đường , Trần Tu Tề đứng đối diện bé.

      Như có ngọn lửa xộc thẳng lên não, lúc Chu Tự Hằng định mở cửa xe xông ra, vết thương tay lại giống như chậu nước lạnh hất vào ngọn lửa thiêu đốt toàn thân cậu.

      [Khuyết điểm lớn nhất của cậu là quá nóng vội.]

      [Nếu tôi là Minh Nguyệt, có người bạn trai như cậu, tôi mệt muốn chết.]

      Chu Tự Hằng thu tay về, yên lặng lúc lâu mới với tài xế: “Có thuốc lá ?”

      “Có.” Tài xế đáp lại ngay.

      “Cho tôi điếu.” Chu Tự Hằng thản nhiên .

      Châm thuốc xong, Chu Tự Hằng học theo Chu Xung, hít sâu hơi.

      Bên ngoài cửa xe, cỏ lau khẽ lay động, Minh Nguyệt và Trần Tu Tề cùng mặc đồng phục học sinh, nhìn rất trong sáng và đẹp đôi.

      Phía sau lưng hai người, là ánh hoàng hôn ở Nam Thành.
      ---
      Lời tác giả: Học sinh giỏi Chu Chu loading 65%

      Lời editor: Má ơi mình nó đánh 10 người xong giờ còn hút thuốc :-(( Xong là lại còn học giỏi nữa mọe nó, con biết sống sao :))

      Chương 60: 22/2/18 <3

    3. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      thích chu chu hút thuốc đâu
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      ra mong 2 người bình an lớn lên
      Cảm ơn editor ạ ❤❤❤

    5. cupid_aint_a_lie

      cupid_aint_a_lie New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      9
      Thương Chu Tự Hằng vs Chu Xung...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :