1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chào anh, thổ hào! - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      ngốc đáng chết được.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Tặng 2c rồi nghỉ tết nhá bà con, thấy giống tháng lương thứ 13 .

      Chương 59: thẳng thắn



      Sau khi xem được lát, Tô Khả bắt đầu cảm thấy có chút thoải mái, có chút buồn nôn, liền tắt phim chơi trò chơi, chơi trò chơi lát lại tiếp tục nghiên cứu giáo trình.


      Trương Kỳ Kỳ cầm đồ đồng phục để ở chỗ này thay đổi, lại đội mũ chuyên môn lên, lúc này mới bắt đầu bận rộn.


      Lúc vừa mới vào phòng bếp còn có tâm tình bất ổn, thế nhưng khi bắt đầu công việc lu bù lên, liền trở nên rất nghiêm túc, rất nhanh liền tập trung tinh thần.


      Lúc nấu cơm là rất chú trọng, thí dụ như nấu cơm, rất ít dùng nồi cơm điện, mà là dùng nồi đất nấu; thí dụ như thái thịt, món gì cắt thế nào, cũng đều có các loại chú ý.


      Bởi vì vấn đề vật liệu, Trương Kỳ Kỳ đối với cái gọi là Phật nhảy tường tiến hành thay đổi, chỉ còn sót lại cách làm Phật nhảy tường, nhưng thay đổi nội dung bên trong, thêm vào càng nhiều hải sản và đồ ăn chay, bớt ít nguyên liệu nấu ăn chuẩn bị phiền phức, Phật nhảy tường của ra có thể xưng là nồi đất thập cẩm.


      Sau khi đậy nắp nồi đất bắt đầu hầm cách thủy, Trương Kỳ Kỳ lại bắt đầu dùng máy ép trái cây ép nước trái cây. cảm thấy Tô Khả huyết khí phương cương tràn ngập hỏa khí, lúc nào cũng đối với cũng động tay động chân, cho nên ép cho bình nước lê hạ hoả.


      Trương Kỳ Kỳ xới cơm xong, mới vừa đặt nồi đất lên tấm lót cách nhiệt, liền nhìn Tô Khả từ phòng giải trí ra, sắc mặt thoạt nhìn tốt lắm, giống như có chút tái nhợt, liền hỏi câu: "Tô Khả, làm sao vậy?"


      Tô Khả chuyện, trực tiếp vào nhà vệ sinh- - mới vừa rồi xem bộ phim khẩu vị nặng, muốn vào ói ra.


      Đối với loại chuyện đó, đối tượng Tô Khả muốn vẫn là Trương Kỳ Kỳ, cho nên loại chuyện đó tưởng tượng rất tốt đẹp, lần duy nhất kia kinh nghiệm thực chiến quả cũng rất tốt đẹp- - tối thiểu đơn phương cảm thấy dư vị vô cùng, thế nhưng bộ phim Phương Chính Dương gửi cho phá vỡ nhận thức của , làm như nghẹn ở cổ họng rất muốn nôn.


      Tô Khả đương nhiên có nhổ ra, rửa mặt ra, ngồi bàn ăn, đôi mắt chớp nhìn chằm chằm Trương Kỳ Kỳ, ánh mắt di động theo Trương Kỳ Kỳ, sau đó hết sức cảm thấy vẫn là Kỳ Kỳ của trong lành đáng lại mềm mại, cho dù mặc đồ đồng phục màu trắng.

      Trương Kỳ Kỳ bị nhìn có chút xấu hổ, khuôn mặt cũng có chút nóng, liền : " ăn cơm trước , em xối nước cái." cảm thấy người mình có mùi khói dầu, là khó có thể chịu được.


      Tô Khả cũng có ngăn cản.


      Trương Kỳ Kỳ cầm quần áo của mình vọt lên lầu tắm, tắm rửa xong thoa mỹ phẩm dưỡng da chải tóc dài, lại thu dọn phòng tắm, lúc này mới xuống lầu.


      Tô Khả xới cơm cho rồi, thấy xuống, liền : "Nhanh tới dùng cơm !"


      Trương Kỳ Kỳ giống như mọi động vật , đối với nguy hiểm biết luôn luôn có chút năng lực biết trước, bởi vậy liền ngay: "Em phải về nhà, biết em buổi tối rất ít ăn cơm." phát bàn cơm để chai rượu vang Barolo, trong tay Tô Khả cầm ly, khỏi cảm thấy Tô Khả đúng là thổ hào - - có dùng rượu vang Barolo với Phật nhảy tường sao? Nhưng suy nghĩ chút nữa, mùi vị món Phật nhảy tường đậm đà, uống chung cũng coi như phù hợp.


      Tô Khả rũ mắt xuống : "Cơm nước xong xuôi tiễn em."


      Trương Kỳ Kỳ cảm thấy xấu hổ khi gây phiền toái cho , liền : "Em đến cửa tiểu khu thuê xe là được rồi."


      Tô Khả lại nhìn cái, nâng cổ tay trái lên giả vờ giả vịt nhìn nhìn đồng hồ: " tại cũng mười giờ rồi, bên này luôn luôn có chút vắng vẻ, lại là mùa đông, em - - "


      Tô Khả do dự nhìn Trương Kỳ Kỳ, dường như muốn lại thôi: ". . . Sợ là dễ thuê xe." Nhưng trong ánh mắt của viết chính là - - "Gặp gỡ người xấu biến thái làm sao bây giờ" .


      Đại não Trương Kỳ Kỳ bị vô số tiểu thuyết và kịch truyền hình kinh dị trinh thám huyền ảo thành công tẩy não bắt đầu chuyển động nhanh chóng, khuôn mặt của dần dần có chút trắng.


      cười ngồi xuống bên cạnh Tô Khả: "Tô Khả, cần phải gấp gáp, từ từ ăn, em chờ ."


      Tô Khả rủ mắt xuống, giấu đắc ý trong mắt.


      bưng cốc rượu vang lên uống ngụm, sau đó nhìn Trương Kỳ Kỳ: "Có lạnh hay ?" tắt máy sưởi rồi, đương nhiên là có chút lạnh; bất quá sớm mở chai rượu vang Barolo rót hai chén.


      Trương Kỳ Kỳ gật đầu: "Vâng. Là có chút lạnh."

      Tô Khả lại uống ngụm rượu, lúc này mới đưa cái ly khác cho Trương Kỳ Kỳ, vẻ mặt bình tĩnh: "Uống chút rượu vang cho ấm áp chút." nhớ lúc Trương Băng Băng kết hôn, buổi tiệc bà nội Trương bảo Trương Kỳ Kỳ uống hết ly rượu vang, kết quả Trương Kỳ Kỳ mặt đỏ tới mang tai rất nhanh liền tìm được. tìm cả buổi, mới ở trong tân phòng tìm được Trương Kỳ Kỳ - - co lại ngủ ghế sa lon!


      Trương Kỳ Kỳ bưng ly rượu nhìn rượu màu đỏ bảo thạch bên trong, lại để sát vào ngửi ngửi, cảm thấy màu sắc rất đẹp mùi rượu nồng đậm. sợ bản thân uống say, lại có chút chịu nổi sức hấp dẫn của rượu vang Barolo- - dù sao dựa theo thực lực kinh tế của , đời này sợ cũng mua được loại rượu vang hơn hai vạn chai này.


      Tô Khả đếm xỉa tới : "Rượu vang Barolo Tuyền Phi năm 1974, chỗ này cũng chỉ còn chai thôi."


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ."


      bưng chén rượu lên tiến tới bên môi.


      Dưới ánh đèn rực rỡ, Tô Khả nhìn mỉm cười, quả nhiên là tuấn tú như thần tiên.


      Trong phòng ngủ ngọn đèn rất tối, Trương Kỳ Kỳ cuộn mình khăn trải giường trắng như tuyết. người của có mặc quần áo, ràng phải cảm thấy lạnh, nhưng vì tác dụng của rượu vang, cảm thấy nóng, nóng từ trong lộ ra bên ngoài, làm cảm thấy mình sắp bị hòa tan.


      Tô Khả sắp vội muốn chết, nhưng sợ lại giống như lần trước bị Trương Kỳ Kỳ ghét bỏ, cho nên đành phải vừa trong lòng mắng chửi, vừa dựa theo giảng giải bên trong giáo trình kiên nhẫn học tập.


      . . .


      Trương Kỳ Kỳ đau đến mức cảm giác say bay hơn phân nửa, dùng sức vỗ Tô Khả, giọng run run cầu khẩn: "Tô Khả. . . trước đừng. . . Trời ạ. . ."


      Sau phút đồng hồ, Trương Kỳ Kỳ được tạm thời giải phóng : ". . ."


      Tô Khả xấu hổ đến mức ước gì có thể tìm được cái hang chui vào, vùi mặt trong cổ Trương Kỳ Kỳ hồi lâu có động tĩnh.


      Trương Kỳ Kỳ cảm thấy xuất cơn đau giống như kim đâm, nhưng cái loại cười nỗi đau của người khác này mơ hồ làm cảm thấy mình dường như cần phải an ủi Tô Khả, cho nên vỗ vỗ lưng gầy mạnh mẽ của Tô Khả , "An ủi" : "Tô Khả, cố gắng hết sức! Ha ha!"


      Tiếp theo, Trương Kỳ Kỳ cảm thấy tình hình dường như hợp lắm . . .

      lưng gầy mạnh mẽ của Tô Khả chảy đầy mồ hôi, rất muốn dội nước, nhưng lại nỡ rời khỏi Trương Kỳ Kỳ.


      vươn tay tắt đèn, ôm lấy Trương Kỳ Kỳ ngủ đến bất tỉnh, kéo chăn lên nhắm mắt lại, kỹ càng cảm nhận đêm điên cuồng này. . .


      Cha Kỳ Kỳ dựa vào gối đầu, trong tay cầm điện thoại đọc tin nhắn Kỳ Kỳ gửi tới, oán giận : "Kỳ Kỳ con bé này rốt cuộc làm sao vậy? gọi cho nó nhiều như vậy mà nó nhắn tin lại, Tô Khả tạm thời có việc ra ngoài, ai đưa nó về, khuya quá nó dám ra cửa thuê xe, trước ở lại nhà Tô Khả đêm, ngày mai trở về."


      Mẹ Kỳ Kỳ giống như có tâm gì, dáng vẻ tâm tình rất tốt: "Kỳ Kỳ luôn luôn nhát gan ông cũng phải biết, ở lại chỗ Tô Khả cũng tốt, tối thiểu so với tự thuê xe trở về an toàn hơn."


      Cha Kỳ Kỳ vẫn rất bất mãn: "Tôi có thể đón nó!"


      Mẹ Kỳ Kỳ cười tiếng, lười phản ứng lại cha Kỳ Kỳ.


      Nằm ở giường, mẹ Kỳ Kỳ nhắm mắt lại mơ tưởng viễn vong, đối với tương lai có thể có được con rể giàu có tràn đầy kỳ vọng tốt đẹp - - Lâm Lâm sang năm liền tốt nghiệp, công việc tại khó tìm, Tô Khả buôn bán nhiều như vậy, sắp xếp cho Lâm Lâm môt chức vị tốt, chẳng phải rất dễ dàng sao? Kỳ Kỳ nếu theo Tô Khả, tương lai chí ít cũng cầm được ít tiền về nhà, cuộc sống trong nhà cũng càng dư dả . . .


      Lúc Tô Khả thò người ra cầm điện thoại di động nghe, Trương Kỳ Kỳ tỉnh.

      giả vờ trở mình, chịu đựng toàn thân đau nhức, biến thành tư thế nằm nghiêng đưa lưng về phía Tô Khả, trong lòng yên lặng hồi tưởng lại chuyện đêm qua.


      Nghĩ đến cuối cùng, vẫn còn có chút lo lắng, biết loại biện pháp này của Tô Khả có thể tránh thai hay .


      Tô Khả nghe Lâm Lỗi báo cáo: ". . . Tối hôm qua ầm ĩ đêm, hôm nay mang đứa bé làm giám định DNA rồi. . ."


      cúp điện thoại, suy nghĩ một lát, để điện thoại tủ đầu giường, lại quay qua ôm Trương Kỳ Kỳ.


      Chờ lát liền lại bắt đầu động tay động chân.


      Tô Khả lái xe quẹo trái qua đường đại học.


      nhịn được nhìn Trương Kỳ Kỳ ngồi ở vị trí kế bên tài xế, trong lòng vui mừng lại có chút ít lo lắng yên, rất muốn mở miệng hỏi chút cảm thụ của Trương Kỳ Kỳ, rồi lại sợ Trương Kỳ Kỳ lại tức giận, loại cảm giác này quả là khó có thể mô tả.


      Trương Kỳ Kỳ hôm nay trang điểm đơn giản, ở mặt thoa phấn cc, trang điểm đôi mắt có chút mệt mỏi, lại thoa son môi tươi tắn, dùng để che giấu sắc mặt tái nhợt và sắc môi nhạt nhẽo. Tô Khả giống như ăn thuốc kích thích bận rộn hơn nửa đêm, ra ngủ được bao lâu thời gian, buổi sáng sớm, còn bị Tô Khả giằng co cả buổi, cho nên thoạt nhìn cũng có chút tiều tụy, lại sợ ba mẹ nhìn ra, đành phải mượn trang điểm để che dấu.

      quả thực là lười chuyện, cũng lười nhìn dáng vẻ gió xuân đắc ý này của Tô Khả, bởi vì vừa nhìn liền có hồi ức tốt.


      Đến cổng tiểu khu nhà Trương Kỳ Kỳ, Tô Khả ngừng xe ở bên đường, nhìn Trương Kỳ Kỳ: " và em cùng trở về."


      Trương Kỳ Kỳ nhìn thấy phía dưới liền bắt đầu đau, liền ngay: " đừng đến. đến em để ý tới nữa!"


      Tô Khả: ". . ." cảm giác mình có chút ủy khuất, và Trương Kỳ Kỳ cũng như vậy, Trương Kỳ Kỳ còn muốn giấu diếm quan hệ của bọn họ.


      Thấy vành mắt Tô Khả tức giận đỏ lên, đôi mắt đen cũng lên tầng hơi nước, vẫn rất xinh đẹp, trái tim Trương Kỳ Kỳ cũng có chút mềm nhũn, cúi đầu : "Trong lòng em có chút loạn, để cho em suy nghĩ kỹ rồi sau!"


      Tô Khả biết nếu như mình đủ chủ động, Trương Kỳ Kỳ liền giống như đà điểu rụt đầu, cho nên thể nhượng bộ, nghiêm mặt : " về nhà chuyến, ở lát lại ." cũng muốn thẳng thắn với mẹ mình về quan hệ với Trương Kỳ Kỳ .


      Trương Kỳ Kỳ đoán được ý định của Tô Khả, suy nghĩ chút, bỗng nhiên mềm nhũn, đưa tay kéo tay Tô Khả, sờ sờ, đôi mắt chuyên chú nhìn , dịu dàng : "Tô Khả, em biết ý nghĩ của , thế nhưng em cảm thấy còn chưa tới lúc thẳng thắn. ra chúng ta đêm qua . . . Chuyện. . . Em còn muốn thử lại đoạn thời gian. . ."


      Ý của là phải thử chút và Tô Khả có thích hợp hay , nhưng Tô Khả lý giải thành thử loại chuyện đó nhiều hơn, lập tức vui mừng đôi mắt cũng híp lại, giọng khàn khàn: "Được. nghe lời em."


      Hai người suy nghĩ khác nhau, thế nhưng cũng rất hài lòng tình huống trước mắt.


      Trương Kỳ Kỳ xuống xe cầm túi xách vào tiểu khu, Tô Khả tự chủ mỉm cười, nhìn chậm rãi vào tiểu khu, đợi đến lúc nhìn thấy nữa, lúc này mới lái xe ra.

      Hôm nay là trời trong, mặt trời trắng xanh treo bầu trời, ngay cả ánh mặt trời dường như cũng nhạt nhẽo, nước đọng dưới đất tất cả đều đông lạnh, giày bốt cao gót của Trương Kỳ Kỳ dẫm lên phát ra tiếng soạt soạt.


      chậm rãi vừa vừa suy nghĩ, nghĩ đến chỗ phiền toái, đành phải lấy tay chà xát khuôn mặt, rồi lại sợ chà xát bay mất lớp trang điểm- - ài, dù sao Tô Khả người này là quá phiền toái!


      Đối với Trương Kỳ Kỳ mà , và Tô Khả ở cùng chỗ quá phiền toái, còn bằng bảo trì trạng. thể hiểu được cấu tạo não của Tô Khả - - tại sao phải chiêu cáo thiên hạ mối quan hệ của hai người cơ chứ?


      Nhớ tới Tô Khả, cũng có chút phiền, lại có chút ngọt, còn có chút chua xót, trái tim cũng có chút phát run.


      Nhớ tới cái ôm mạnh mẽ của Tô Khả, khuôn mặt của lại trở nên nong nóng. . .

      Sau khi lấy chìa khóa mở cửa, Trương Kỳ Kỳ phát sofa phòng khách nhà mình ngồi thanh niên xa lạ, còn cho là mình nhầm cửa.


      Thanh niên thoạt nhìn là kỹ thuật điển hình, lớn lên rất thanh tú, cách ăn mặc trung quy trung củ. Thấy Trương Kỳ Kỳ lập tức có chút khẩn trương đứng lên: "Em là - -" bé này xinh đẹp!


      Trương Kỳ Kỳ đóng cửa lại xoay người cầm dép lê trong tủ giày, phía dưới chua xót làm hít hơi, hai tay chống tủ giày dừng chút.

      Lúc này cha Kỳ Kỳ từ phòng bếp ra, vội vàng cười giới thiệu: "Tiểu Hồ, đây chính là con chú Kỳ Kỳ!"


      Lại nhìn Trương Kỳ Kỳ giới thiệu: "Kỳ Kỳ, đây là đồng nghiệp của ba ba, cậu ấy lớn hơn con bao nhiêu đâu, con gọi cậu ấy tiểu Hồ là được rồi!"


      Tiểu Hồ mặt đỏ rần, lắp bắp : "Kỳ Kỳ!"


      Trương Kỳ Kỳ cười cười: "Xin chào, tiểu Hồ!"


      Lại nhìn về phía ba ba: "Ba, con rửa tay ."


      Rửa tay xong từ phòng vệ sinh ra, Trương Kỳ Kỳ phát có hai lựa chọn, hoặc là phòng khách cùng tiểu Hồ, hoặc là phòng bếp hỗ trợ.


      chọn phòng bếp hỗ trợ.


      Mẹ Kỳ Kỳ thái thịt, thấy Kỳ Kỳ vào mặt mày hớn hở : "Kỳ Kỳ, con tới xào !"


      Trương Kỳ Kỳ "Nha" tiếng đáp ứng, xoay người thay quần áo.


      Tô Khả mới vừa lên lầu hai, vẫn chưa vào cửa liền nhìn thấy tiểu Huệ.


      Tiểu Huệ có chút khẩn trương: "Tô Khả, Dì Hoàng và chú Tô chuyện ở phòng khách."


      Tô Khả suy nghĩ chút, thấp giọng hỏi: "Bọn họ chuyện gì?"


      Tiểu Huệ thấp giọng : "Chú Tô lại tố khổ."


      Tô Khả nghe vậy trực tiếp vào. Cha của đời này biết làm sai bao nhiêu lần, mỗi lần kết quả đều là về nhà gặp mẹ sám hối, sau đó hai người làm hòa.


      Lần này xem ra cũng ngoại lệ.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 60


      Ba vừa về đến nhà, giống như trước đây, nhưng trong lòng Tô Khả có loại cảm giác thắng thảm, chút cũng cảm thấy cao hứng.


      Cho dù thế nào, cha của chơi nhiều lần như vậy, lần này là chơi lớn nhất, ngay cả con riêng đều có tới 2 đứa. Ông ta còn có thể trở về, mẹ đạt được mục đích, nên cũng vui vẻ chút.


      Thế nhưng, nghĩ đến ba ba làm ra cái chuyện hơi bẩn kia, trong lòng Tô Khả cũng có chút nghẹn, đối với ba ba có tiết tháo này, ưa chút nào, nhưng mẹ nỡ bỏ người chồng như vậy, cũng có biện pháp.


      Vừa đẩy cửa kéo ra đường , Tô Khả cảm thấy đúng, khỏi nhíu mày.


      Cha Tô Khả quỳ trước đầu gối vợ mình, kể lể: ". . . hai đứa bé này đứa tên là Tô Dĩnh, đứa tên là Tô Thông, đều lên tiểu học rồi, tôi phải chịu trách nhiệm làm cha . . ."


      Mẹ Tô Khả ngồi ở ghế sofa, nhìn ông chồng quỳ trước đầu gối, bụm mặt khóc đến bả vai run run. Bà cho rằng chồng mình tuy rằng hoang đường, thế nhưng bà có Tô Khả, có Tô Di, chồng hết hoang đường sớm muộn gì cũng trở về, thế nhưng nghĩ tới lần này chồng bà quyết tâm muốn ly hôn.


      Tô Khả đẩy cửa kéo ra, trầm giọng : "Mẹ, đồng ý ông ấy ."


      Cha Tô Khả quỳ, nhìn thấy Tô Khả đứng ở cửa, lập tức sắc mặt thay đổi, vừa đứng dậy vừa mắng: "Tô Khả mày là con chó, những cái video kia có phải mày sai người quay hay ? Chó sủa là chó cắn người, chó cắn người là chó sủa" mày mày cố ý gài bẫy Mỹ chúng , mày nham hiểm quá mà!"


      Tô Khả cũng chuyện, trầm mặt tới.

      Cha Tô Khả biết đứa con trai này tuy thích chuyện, thế nhưng ra tay vô cùng ác độc, lập tức liền sợ hãi, rồi lại bỏ xuống được thể diện làm cha, bởi vậy ngoài mạnh trong yếu la hét: "con chó mày muốn làm gì? Mày dám! Tao tố cáo - - "


      Lời còn chưa dứt, Tô Khả nhấc chân liền đạp tới, cước đạp ông ta ngã đất.


      Cha Tô Khả giãy giụa muốn chạy trốn, thế nhưng Tô Khả lại là cước đạp tới, đá vào ngực ông ta, ông ta khỏi thở dốc trận, giãy giụa bất động.


      Tô Khả qua, cước dẫm trước ngực ông ta, muốn dùng sức nghiền xuống dưới, mẹ chụp lại: "Tô Khả, giết chết ông ta con cũng phải đền mạng đó!"


      Thừa dịp mẹ Tô Khả kéo Tô Khả lại, Tô Thuận Phú đứng dậy chạy trốn, đến chỗ cửa kéo ông ta còn quay đầu kêu gào câu: "Hoàng Nhã Quyên, thứ tư chúng ta gặp nhau ở chỗ đăng ký kết hôn!"


      Thấy Tô Khả nhìn ông ta, ông ta vội vã chuồn mất - - tài xế vẫn lái xe mang theo Đinh Mỹ và hai đứa bé chờ ông ta ngoài cổng mà!


      Tô Khả nhìn mẹ khóc khàn giọng ghế sofa, trong lòng có chút mờ mịt. có biện pháp ép cha quay về, thế nhưng nếu như trái tim đối phương cũng có ở đây, ép người về có ích lợi gì? Còn bằng mắt thấy cho khỏe!

      biết mình nên an ủi mẹ, thế nhưng lại biết phải an ủi như thế nào, muốn gọi điện thoại cho chị , liền nghĩ tới chị mang thai, sau khi trái lo phải nghĩ, Tô Khả đứng dậy phòng thay quần áo, ở trong phòng thay quần áo gọi cú điện thoại cho Trương Kỳ Kỳ.


      Trương Kỳ Kỳ thay quần áo trong phòng ngủ, vừa cởi áo ngoài, điện thoại di động của liền vang lên.


      Cầm lấy điện thoại vừa nhìn, thấy là Tô Khả gọi tới, Trương Kỳ Kỳ liền nhấn nút trả lời, giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tô Khả mang theo chút vội vàng truyền tới: "Kỳ Kỳ, em tới nhà chuyến !"


      Trương Kỳ Kỳ hỏi vội: "Tô Khả, làm sao vậy?"


      Tô Khả trầm mặc lát, sau đó : "Cha muốn ly hôn với mẹ , vừa náo loạn trận rời , mẹ của thoạt nhìn rất đau lòng. . ."


      Trương Kỳ Kỳ lập tức hiểu được Tô Khả gọi tới an ủi người mẹ đau lòng của mình, lập tức liền : "Được, em ngay bây giờ." Đôi khi, con trai có khả năng đỉnh môn lập hộ, thế nhưng lúc mẹ đau lòng, thường chỉ cần con an ủi. Tô Di tại có thai, chuyện phiền lòng trong nhà khẳng định thể để cho chị ấy biết.


      Trương Kỳ Kỳ cảm thấy cần phải an ủi mẹ Tô Khả thay Tô Khả.


      Mẹ Kỳ Kỳ chờ Trương Kỳ Kỳ xuống bếp bộc lộ tài năng, kết quả phát con thay áo lông và quần jean ôm ra, đầu còn đội mũ, khỏi sững sờ: "Kỳ Kỳ, con đến xào rau hả ?"


      Trương Kỳ Kỳ mang theo xin lỗi : "Mẹ, mẹ Tô Khả có chút việc bảo chạy nhanh qua, đồ ăn mẹ xào nhé!"


      Mẹ Kỳ Kỳ nghe vậy liền ngay: " !"


      Bà đẩy Trương Kỳ Kỳ ra ngoài, còn nhìn tiểu Hồ ngồi đối diện đánh cờ với chồng mình giải thích : "Ba Kỳ Kỳ nè, mẹ Tô Khả bảo Kỳ Kỳ qua liền!"


      Cha Kỳ Kỳ nhíu mày, cảm thấy kẻ có tiền chuyện nhiều, nhưng chuyện.


      Sắp tới giữa trưa, bên ngoài đường kết băng cũng chậm rãi tan ra, bị giẫm nhão nhoẹt, nhìn vô cùng bẩn. Cũng may Trương Kỳ Kỳ mặc quần jean giầy thể thao, đường vẫn là thuận tiện.


      vừa mới vào cổng Cẩm Tú viên, liền nhìn thấy Tô Khả đến đón tới.

      Trong lòng Tô Khả loạn xà ngầu, ngực rầu rĩ, ngẩng đầu nhìn thấy Trương Kỳ Kỳ càng chạy càng gần, lập tức buông lỏng xuống, cảm thấy trong lòng ấm áp, vẻ buồn rầu quét sạch còn mảnh.


      Bên trong Cẩm Tú viên rất sạch , tuy rằng mặt đất còn có chút ẩm ướt, nhưng chút tuyết đọng cũng có. Trương Kỳ Kỳ chạy chậm chạy tới Tô Khả, bởi vì chạy vội nên có chút thở gấp : "Tô Khả, đừng khổ sở!" cầm tay Tô Khả.


      Tô Khả cúi đầu nhìn .


      Trương Kỳ Kỳ luôn luôn thích mang giày cao gót, nhìn rất cao gầy, ra mang giày cao gót mà , mới đến cái cằm của .


      Lúc này Trương Kỳ Kỳ bởi vì chạy đoạn đường, khuôn mặt trắng nõn có chút ửng đỏ, mắt to lấp lánh, bờ môi cũng đỏ tươi trơn bóng, nhìn rất có tinh thần.


      trái tim xao động phiền muộn của Tô Khả dần dần liền bình phục lại, nắm tay Trương Kỳ Kỳ, vừa vừa kể lại chuyện cho Trương Kỳ Kỳ lần - - tuy rằng câu "Việc xấu trong nhà thể truyền ra ngoài", nhưng Trương Kỳ Kỳ phải là người ngoài, là vợ của !


      Vào trong nhà, Tô Khả cũng vào, mà là lấy ra điếu thuốc đốt hít hơi, đứng ở cửa trước đưa mắt nhìn Trương Kỳ Kỳ lên lầu.


      Trương Kỳ Kỳ tới kéo cửa ngoài rồi, nhịn được lại quay đầu lại nhìn Tô Khả, thấy nhanh như vậy đốt thuốc lên bắt đầu hút, khỏi mỉm cười cái - - người này, nghiện thuốc lá dữ như vậy sao?


      Trong phòng khách yên tĩnh, tiếng khóc thút thít kiềm chế của mẹ Tô Khả chính là thanh duy nhất.


      Trương Kỳ Kỳ vào, trước tiên ngồi xuống bên cạnh mẹ Tô Khả, trước vỗ lưng bà, thấy bà có chỗ chuyển lực chú ý, lúc này mới rút ra tờ khăn ướt đưa cho bà, dịu dàng : "Bà mợ, con rót chén trà cho dì nhé."

      Mẹ Tô Khả nhận khăn ướt lau lau nước mắt mặt, thấp giọng : "Kỳ Kỳ, khiến con chê cười." Thân thích người nào biết chuyện xấu nhà bà, Kỳ Kỳ chắc hẳn cũng hiểu rõ toàn bộ, cần giấu giếm.


      Kỳ Kỳ quen thuộc phòng bếp làm chén trà an thần dưỡng tâm, lại bỏ thêm mật hoa táo quấy lên, lúc này mới bưng ra, đưa cho mẹ Tô Khả, thấp giọng : "Bà mợ, người trước uống ngụm trà ."


      Mẹ Tô Khả đành lòng bỏ qua ý tốt của , nhận ly uống ngụm, nước trà nóng hổi tinh khiết và thơm ngát chảy qua cổ họng, làm bà hoặc ít hoặc nhiều thư thái ít.


      Trương Kỳ Kỳ đưa tay xoa bóp phần gáy và xương sống cho bà, thấp giọng an ủi: "Nhà ai có chút chuyện? Thí dụ như em trai nhà mẹ đẻ bác con, bởi vì dính vào ma tuý, toàn bộ của cải đều cạn sạch, lại đến chỗ bác trộm tiền, bác cả con bực bội bác . . ." Bởi vì trường kỳ quan hệ với mẹ mình, Trương Kỳ Kỳ biết đối với phụ nữ trung niên mà , chuyện xui xẻo nhà người ta là biện pháp giải khuây tốt nhất, cho nên liền đem những chuyện xui xẻo của nhà thân thích hai bên phát sinh gần đây thêm dầu thêm dấm lần, sau đó : "Bà mợ, dì xem Tô Khả của dì tốt, nhân phẩm đáng tin, chơi đánh bạc hút chích; buôn bán làm tốt lắm, cũng cần người lo lắng; rất thích sưu tập xe, thế nhưng lái xe lại chậm như vậy, cũng đua xe. . . Con của dì ai vượt qua được? Vả lại họ Tô Di, gả tốt, nhà chồng có tiền, chồng lại thương, ấy lại có bầu, con lại nghe mẹ chồng của họ Tô Di nằm liệt giường, tương lai chăm sóc cháu ngoại trong tháng ở cữ đều có thể là việc của dì . . ."

      Tô Khả đứng ở ngoài cửa hút thuốc, nghe nhăng cuội phen, lại thành công dời lực chú ý của mẹ , trong lòng khỏi thở dài hơi, rất muốn ôm Trương Kỳ Kỳ nhào nặn sờ cái- - Trương Kỳ Kỳ bình thường nhìn thích chuyện, những thứ bát quái nhà mấy thân thích này làm sao mà biết được?


      Trương Kỳ Kỳ thấy cảm xúc mẹ Tô Khả bình tĩnh lại, liền đến cửa trước tìm Tô Khả: " ở với bà mợ , cần nhiều lời, bóp vai lưng cho bà là được rồi; bà mợ là người Sơn Tây, thích ăn mì , em làm cho bà bát mì , bảo bà ăn rồi ngủ lát."


      Tô Khả nghe được hai chữ "bà mợ " khuôn mặt cũng có chút ửng đỏ, rũ mắt xuống : "Biết rồi." Hừ, sớm muộn gì cũng phải làm cho Trương Kỳ Kỳ đổi giọng gọi mẹ . .

      Ngay lập tức Tô Khả ở phòng khách ngồi kế mẹ mình, im lặng an ủi mẹ; mà Trương Kỳ Kỳ mang theo tiểu Huệ phòng bếp, bận rộn nhào bột mì cắt thịt ba chỉ rửa rau làm tô mì thịt.


      Lúc Tiểu Huệ múc mì vào trong bát, Trương Kỳ Kỳ lấy điện thoại ra tìm cách làm mì Sơn Tây chính tôn - - biết nấu mì , nhưng mà sợ nước lèo làm đủ chính tông.


      Sau khi nấu xong múc mì vào trong bát, Trương Kỳ Kỳ tưới nước lèo nấu với hoa kim châm, nấm mèo, tàu hủ ky, măng mùa đông, tôm luộc, nấm đinh và thịt ba chỉ lên, sau đó thấp giọng dặn dò tiểu Huệ: "Đem hai chén mì này cho Tô Khả và mẹ Tô Khả, chị bưng bát cho em."


      Tiểu Huệ vội : "Chị Kỳ Kỳ cần, chị còn bận việc, dù sao cũng nấu xong rồi, em tự làm được."


      Trương Kỳ Kỳ cũng từ chối, cùng tiểu Huệ bưng mì lên.

      Tô Khả thấy mẹ tâm tình ổn định lại, cầm chiếc đũa bắt đầu ăn mì, liền nhìn Trương Kỳ Kỳ.


      Trương Kỳ Kỳ nhìn Tô Khả, mỉm cười với mẹ Tô Khả cáo từ : "Bà mợ, trong nhà của con còn có khách, con còn phải trở về."


      Mẹ Tô Khả hôm nay đối với Trương Kỳ Kỳ ấn tượng rất tốt, lúc này muốn đứng dậy tiễn Trương Kỳ Kỳ, lại bị Tô Khả đè xuống: "Mẹ, mẹ ăn mì trước , con tiễn ấy."


      Mẹ Tô Khả nghĩ tới con trai luôn luôn thích phản ứng hôm nay hoạt bát như vậy, khỏi nở nụ cười: "Được, con con !"


      Thấy Trương Kỳ Kỳ và Tô Khả cùng nhau ra, đều là dáng vẻ đẹp với dáng người cao gầy tứ chi thon dài, nhìn rất là tương xứng, Mẹ Tô Khả khỏi có chút hoảng hốt: Kỳ Kỳ bộ dạng xinh xắn, tính cách dịu dàng, làm người tài giỏi, mẹ Kỳ Kỳ có phúc khí. biết đứa này tương lai gả vào loại gia đình gì. . .


      Xuống lầu dưới, Tô Khả duỗi tay muốn nắm tay Trương Kỳ Kỳ, lại bị Trương Kỳ Kỳ đánh rớt: "Để làm chi a? sợ bị người ta nhìn thấy à?"


      Tô Khả "Hừ" tiếng, chuyện.


      Trương Kỳ Kỳ ra khỏi cổng Tô gia, thấy Tô Khả vẫn như con chó theo mình, khỏi bật cười: "Tô Khả, còn về nhà? theo em làm cái gì?"

      Tô Khả thấy mang hờn dỗi hết sức đáng , trong lòng khỏi say mê, thấp giọng : " nỡ bỏ em !"


      Trương Kỳ Kỳ nghĩ tới Tô Khả lại có thể biết dỗ ngon dỗ ngọt, khỏi đầu tiên là sững sờ, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú của Tô Khả, bỗng nhiên nhớ tới dáng vẻ đêm qua của Tô Khả, khuôn mặt cũng có chút ửng đỏ.


      Tô Khả nhìn đôi mắt long lanh như nước và khuôn mặt phiếm hồng của , cũng nghĩ đến tình hình kiều diễm đêm qua và khoái cảm cực điểm giống như thành tiên, trái tim run lên, lập tức hô hấp dồn dập, thấp giọng : "Đêm qua . . . Em có thoải mái chút nào ?"

      Trương Kỳ Kỳ lập tức có chút do dự: ". . ." Nên ? Đêm qua Tô Khả vừa mới bắt đầu vẫn rất dịu dàng, cũng cố gắng làm cho có thể tiếp nhận , nhưng quả chỉ cảm thấy đau thôi! Hơn nữa về sau Tô Khả giống như điên mãi kết thúc, vậy càng cần phải ra rồi. . .


      Tô Khả nhìn đôi mắt tránh né của Trương Kỳ Kỳ, trong lòng nhất thời - - mình lần này lại thất bại!


      cảm thấy trái tim nghẹn vô cùng, ủ rũ trở về.


      Lúc tối Phương Chính Dương gọi Tô Khả ra ngoài uống rượu.


      Trong lòng Tô Khả phiền, liền theo ta.


      Ba chén rượu vào bụng, Tô Khả cảm giác say dâng trào, hỏi Phương Chính Dương vấn đề ngu xuẩn: "Phương Chính Dương, lúc cậu và phụ nữ làm cái kia, phụ nữ phản ứng thế nào?"


      Phương Chính Dương dương dương đắc ý : "Tôi giường luôn luôn là đánh đâu thắng đó, gì cản nổi, phụ nữ tự nhiên là tự nhiên là dục tiên dục tử thở gấp thôi cao trào liên tục rồi !"


      Tô Khả: ". . ." Ài!


      Có tiểu phiên ngoại:


      Với tư cách là mẹ vợ Tô Khả, mẹ Kỳ Kỳ liên tục đợi đến lúc cháu ngoại Tô Chấn Vũ ba bốn tuổi mới bắt đầu dám ở trước mặt Tô Khả bày ra tư thế mẹ vợ, tuy rằng vẫn dám giống như các mẹ vợ khác để con trai dám dùng mà là gọi điện thoại gọi con rể đổi bóng đèn chuyển bình gas thông cống ngầm, nhưng cũng muốn thử chỉ tay năm ngón.


      Chủ nhật mẹ Kỳ Kỳ trong lúc rảnh rỗi, ngồi xe buýt chợ mua đồ ăn, nhưng dằn xuống nổi nỗi nhớ nhung với cháu ngoại Tô Chấn Vũ, ở nửa đường xuống xe, rẽ vào biệt thự Tô Khả ở Đế Hồ, gặp Tô Chấn Vũ vài ngày nhà bà ngoại.


      Khi bà qua, Tô Chấn Vũ trồng gốc hồng đậu sam với mẹ.


      Mẹ Kỳ Kỳ thấy con đào hố cháu ngoại tưới nước, khỏi căm giận : "Tô Khả đâu? Những chuyện lặt vặt này là phụ nữ và con nít nên làm sao?"


      Trương Kỳ Kỳ vừa dùng xẻng lấp đất trong hố, vừa : "Tô Khả ở phòng giải trí! Hơn nữa, đây là con cùng chấn Vũ giao hẹn, liên quan gì đến Tô Khả?" và Tô Chấn Vũ giao hẹn, hàng năm trồng cây đều phải tự tay trồng gốc cây.


      Mẹ Kỳ kỳ ma ma nghe xong liền biết Tô Khả lại ở phòng giải trí chơi trò chơi rồi, cau mày : "Tô Khả tại sao lại ghiền chơi trò chơi dữ vậy? Kỳ Kỳ, con cũng quản sao?" Tô Khả khi còn chưa làm con rể của bà, luôn kèm theo quầng sáng thổ hào, làm bà ngưỡng mộ thêm sùng bái; Tô Khả trở thành con rể của bà, bà mới biết được, Tô Khả lại có nhiều tật xấu như vậy, tùy tiện cái cũng có thể làm bà tức giận. thí dụ như, Tô Khả có đoạn thời gian đam mê tiểu thuyết huyền ảo mạng, lại có thể liên tục khen thưởng đại thần người ta, tiền mỗi lần khen thưởng đều là tiền lương năm của con trai Lâm Lâm bà; lại ví dụ như, Tô Khả trong khoảng thời gian này ghiền Võng Du, chẳng những tốn ít tiền mua trang bị, còn trang bị lại phòng giải trí, tiền hoa cũng đủ cho con trai Lâm Lâm bà mua chiếc xe hơi.


      Cho nên mẹ Kỳ Kỳ rất là lòng đầy căm phẫn, gần xa đối với con rể chịu cướp của người giàu chia cho người nghèo cứu tế con trai lớn có rất nhiều bất mãn.


      Trương Kỳ Kỳ miễn cưỡng nhìn mẹ của mình, lành lạnh : "Tô Khả vất vả khổ cực kiếm tiền nuôi gia đình, chơi đánh bạc hút chích, ngay cả hút thuốc cũng cai vì con, chơi Võng Du có sao đâu?"


      Mẹ Kỳ Kỳ: ". . ."


      Lúc chiều, mẹ Kỳ Kỳ mang Tô Chấn Vũ chơi trong sân, thấy trong ga-ra phía đông xếp hàng xe xịn để , trong lòng khỏi ngứa chút, liền tìm cơ hội thầm với Trương Kỳ Kỳ: "Kỳ Kỳ, con xem Tô Khả mua nhiều xe như vậy, nó lại cả ngày ở nhà đâu, xe con cấp bậc quá thấp, đem xe Tô Khả cho con chiếc !"


      Trương Kỳ Kỳ suy nghĩ chút, nở nụ cười: "Mẹ, lời này mẹ tìm Tô Khả , mẹ cũng biết, ấy thích sưu tầm xe, con cũng dám mở miệng." Tục ngữ "Cứu gấp cứu nghèo" . Nếu như cha mẹ hoặc là trai cần tiền gấp, trợ giúp chút cũng vấn đề; thế nhưng mẹ luôn luôn nghĩ tới chuyện bảo và Tô Khả nuôi trai, vui đâu.


      Mẹ Kỳ Kỳ: ". . ." Tô Khả xưa nay thích chuyện, lại lớn lên như băng sơn Tuyết Liên, bà cũng chỉ dám thầm ở chỗ này với Kỳ Kỳ, chỉ tiếc Kỳ Kỳ cho tới bây giờ đều là dầu muối vào.

      Chú thích:
      hồng đậu sam
      [​IMG]

      tô phở Kỳ Kỳ nấu nè
      [​IMG]

    4. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Tks nàng nhé. Chúc nàng ăn tết vui vẻ còn ta cày tết đây, đợi nàng quay lại

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Happy birthday Nàng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :