1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chào anh, thổ hào! - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 56: mở miệng



      Tô Khả vừa hút thuốc xong, trong miệng còn có mùi thuốc lá nhàn nhạt, hương vị đầu lưỡi có chút đắng chát, Trương Kỳ Kỳ lập tức liền bắt đầu giãy giụa.


      đẩy Tô Khả ra, còn vỗ mặt Tô Khả cái, sau đó vùi mặt vào trong chăn tiếp tục ngủ.


      Tô Khả sờ lên khuôn mặt bị Trương Kỳ Kỳ đập có chút tê dại, lại nhào tới, vạch chăn ấn chặt hai tay Trương Kỳ Kỳ dán sát Trương Kỳ Kỳ tiếp tục hôn. Lần này tuy trong lòng còn có chút vội vàng, nhưng động tác chậm lại, cũng dịu dàng hơn rất nhiều, trước nhàng mà hôn, đợi Trương Kỳ Kỳ buông lỏng, lúc này mới bắt đầu hôn sâu, cuối cùng ngậm lấy đầu lưỡi Trương Kỳ Kỳ.


      hút vài cái sau mới nhớ tới giáo trình trong dạy, liền lại dịu dàng hơn rất nhiều.


      Trương Kỳ Kỳ dần dần cũng phản kháng, bị động thừa nhận.


      Nhưng đến lúc Tô Khả chiến đấu mãnh liệt, liền bắt đầu giãy giụa.


      Tô Khả đành phải dịu dàng lại.


      Trương Kỳ Kỳ là bị đói tỉnh.


      còn chưa mở mắt, liền cảm giác được ấm áp ôm lấy mình; mở to mắt, phát gương mặt tuấn tú gần trong gang tấc, là Tô Khả - - Tô Khả và ngủ trán kề trán.


      Sau khi nhắm mắt lại ba giây, đại não Trương Kỳ Kỳ rốt cuộc thanh tỉnh lại, hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì.


      lấy cánh tay dài chân dài của Tô Khả để ở người mình ra ngồi dậy, cảm giác ở trong miệng mình có mùi thuốc lá, là lạ. Tiếp theo Trương Kỳ Kỳ liền phát nội y của mình bị cởi ra rồi, vội đưa lưng về phía Tô Khả cài nội y.


      Tô Khả cũng tỉnh, cầm hai cái gối đầu dựa ra đến phía sau, mở miệng hỏi Trương Kỳ Kỳ: "Đói bụng ? Muốn ăn cái gì?"


      vừa mới tỉnh ngủ, giọng có chút khàn khàn, Trương Kỳ Kỳ khỏi nhìn cái, ánh mắt từ khuôn mặt tuấn tú trượt. . . Sau đó chậm rãi dời đôi mắt, thầm nghĩ: Tô Khả vừa tỉnh ngủ cũng đẹp như vậy. . . Nhưng, tại sao lại cùng ngủ cái giường rồi hả ?


      suy nghĩ chút, : "Em muốn ăn cháo yến mạch."


      Tô Khả thấy giống trong mơ muốn ăn canh tương gì gì đó, nhìn cái sâu, xoay người lại xuống giường bắt đầu mặc quần áo.


      từ chỗ máy đun nước rót hai ly nước tới, đưa cho Trương Kỳ Kỳ ly, mình bưng ly khác chén ngồi ở bên giường uống ngụm.


      Trương Kỳ Kỳ uống hớp nước, phát độ ấm vừa vặn, liền đoán được Tô Khả nhất định vừa nếm qua rồi, khỏi cảm thấy là lạ, vừa oán thầm phương diện sạch tiêu chuẩn của Tô Khả, vừa nghĩ vấn đề.


      ngẩng đầu nhìn nhìn Tô Khả: "Trước khi ngủ hút thuốc lá đúng ?"


      Tô Khả bưng ly, mở trừng hai mắt thề thốt phủ nhận: " có."


      Trương Kỳ Kỳ nhìn , Tô Khả hai mắt thanh tịnh, nhìn thành vô cùng già trẻ gạt.

      mới mắc mưu, trực tiếp đến trước mặt Tô Khả, ở áo sơmi Tô Khả ngửi ngừi, lại chỉ nghe thấy được mùi thơm ngát nhàn nhạt, có mùi thuốc lá.


      chưa từ bỏ ý định, ngồi thẳng lên muốn ngửi miệng Tô Khả.


      Tô Khả trong lòng đấu tranh, là để cho Trương Kỳ Kỳ ngửi , vẫn là để cho Trương Kỳ Kỳ ngửi !


      đợi đấu tranh xong, Trương Kỳ Kỳ ngửi được mùi thuốc lá nhàn nhạt.


      nhíu mày đẩy Tô Khả: "Em muốn rời giường, ra ngoài trước !"


      Tô Khả ngoan ngoãn đứng dậy ra ngoài, đến cửa ra vào lại quay đầu lại nhìn : "Trong phòng tắm có mỹ phẩm dưỡng da, còn có Quần áo . . . . tắm rửa"


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ." Hôm nay Tô Khả sao ngoan như vậy?



      từ trong túi áo lấy điện thoại di động ra, phát là xế chiều hai giờ rưỡi rồi, liền tăng nhanh tốc độ mặc quần áo.


      vào phòng tắm của Tô Khả, Trương Kỳ Kỳ phát bên cạnh bồn rửa mặt chẳng những có bàn chải đánh răng chưa mở bao bì, còn có bộ dưỡng da Diorsnow cùng loạt dưỡng da tinh linh, mà ngăn tủ bên cạnh hệ thống sưởi hơi đặt bốn cái túi giấy tinh xảo.


      cầm hết túi giấy xuống dưới, phát chia ra chứa cái khăn lụa hoa văn màu vàng, cái váy xanh đậm và cái áo khoác ngoài màu đen, tất cả đều là Versace. Ngoài ra còn có bộ nội y thêu hoa màu xanh bảo thạch và hộp tất chân màu đen.


      Trương Kỳ Kỳ sững sờ trong chốc lát, lúc này mới bắt đầu bóc hộp bàn chải đánh răng và hộp mỹ phẩm dưỡng da.


      xuống dưới lầu, Trương Kỳ Kỳ phát Tô Khả dọn mấy món ăn sáng, bánh bao sữa, bánh cuốn dầu và cháo yến mạch bày lên bàn cơm rồi.


      Mắt Tô Khả hề chớp nhìn Trương Kỳ Kỳ từ cầu thang xuống.


      thích Trương Kỳ Kỳ mặc quần áo theo phong cách như thế, gợi cảm, sang trọng, vị phụ nữ mười phần.


      Trương Kỳ Kỳ bị nhìn khuôn mặt có chút đỏ, liền cố ý để ý Tô Khả.


      ngồi xuống bàn ăn, sau khi ăn vài miếng nhịn được ngẩng đầu lên : "Tô Khả, nghĩ tới còn rất hiền huệ."


      Tô Khả chuyện, nhìn mỉm cười. ra đều là Trương Kỳ Kỳ làm xong bỏ ở trong tủ lạnh, chẳng qua là hâm nóng rồi bưng lên mà thôi.


      Trương Kỳ Kỳ vừa ăn cơm vừa hỏi Tô Khả: "Em chờ lát cục thuế, bảo người đưa em đến bên ngoài tiểu được ?"


      Tô Khả rũ mắt xuống: " đưa em cục thuế."


      "Em còn phải tới tiệm xem nữa!" Trương Kỳ Kỳ lại bồi thêm câu. Ba phải đến Trường Xuân nhận xe, phải mình tự mình nhìn chằm chằm vào công nhân lắp đặt thiết bị.


      Tô Khả nhanh chậm : " giúp em."


      Trương Kỳ Kỳ nhịn được "Stop đê.." tiếng: " cần làm sao?"

      Tô Khả ngẩng đầu nhìn , trong ánh mắt đen láy mang theo vui vẻ: " là hộ cá thể a!"


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ." Chán ghét thổ hào nhà giàu mới nổi!


      lát sau, lại nhịn được : "Tô Khả, cám ơn ."


      Tô Khả ngẩng đầu, nghĩ tới lúc Trương Kỳ Kỳ ngủ, vì đo cup ngực Trương Kỳ Kỳ mà lần mò cả buổi, về sau mới nghĩ đến tìm từ áo lót Trương Kỳ Kỳ mặc . . .


      Trương Kỳ Kỳ phát Tô Khả tuy rằng cúi đầu, thế nhưng lỗ tai đều đỏ, khỏi sững sờ: "Tô Khả, xấu hổ cái gì?"


      Tô Khả ngẩng đầu nhìn cái, đỏ ửng mặt vẫn còn, đôi mắt đen lóe sáng ngời, dường như có tinh quang lóng lánh.


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ." Lại dùng sắc đẹp đến hấp dẫn lão nương rồi, thiệt là!


      Trương Kỳ Kỳ trước ăn xong, nhịn được hỏi Tô Khả: "Những mỹ phẩm dưỡng da và quần áo kia đều là mua?"


      Tô Khả múc thìa cháo uống: " dặn dò vợ Lâm Lỗi mua." chỉ chiều cao Trương Kỳ Kỳ và cup ngực, còn thêm vào câu - - "Màu da rất trắng" .


      Trương Kỳ Kỳ cảm thấy là lạ: "Vợ Lâm Lỗi là nhân viên của ?"


      Tô Khả gật đầu. quả là cũng phát tiền lương cho đối phương.


      "Vậy vợ Lâm Lỗi tên là gì?" Trương Kỳ Kỳ đuổi theo hỏi câu. Cũng chuyện gì xảy ra, trong lòng có loại ghen ghét nhàn nhạt.

      "Hình như gọi là Tĩnh gì đó, " Tô Khả nhíu mày nghĩ nghĩ, "Đều là bảo Lâm Lỗi nhắn lại, tên nhớ."


      Trương Kỳ Kỳ lười phản ứng lại .


      Tô Khả phải tăng nhiệt độ cho xe, ra ngoài trước.


      Trương Kỳ Kỳ đứng ở cửa trước, nhìn Tô Khả giúp lấy ra đôi giày ống Versace, trong lòng vừa ngọt ngào vừa chua xót sở.


      Sau khi ngồi vào vị trí kế tay lái, Trương Kỳ Kỳ đôi mắt nhìn thẳng phía trước, mở miệng hỏi Tô Khả: " vì sao đối tốt với em dữ vậy?"


      đợi Tô Khả trả lời, lại : "Em đều có cảm giác hạnh phúc được thổ hào bao nuôi rồi !"


      Tô Khả chăm chú nhìn , nhàng : " bao nuôi em nhé?"


      Trương Kỳ Kỳ khỏi buồn cười : "Em là giỡn đấy!"


      Tô Khả cũng từ trong túi áo lấy ra cái hộp nhung màu đỏ đưa tới: "Em thử mang xem."


      Trương Kỳ Kỳ cả kinh đôi mắt cũng trợn tròn: ". . . Có ý tứ gì. . ."


      Tô Khả có chút xấu hổ, mắt cũng dám nhìn Trương Kỳ Kỳ, rũ mắt xuống : "Xem như là. . . Quà tặng. . ."


      Trương Kỳ Kỳ nhận hộp trang sức, tim đập bắt đầu nhanh hơn - - là nhẫn sao? Cái này quá đột ngột à!


      ngẩng đầu ngơ ngác nhìn Tô Khả.


      Làm cho sóng mắt càng lộ ra lông mi dài đậm sâu thẳm, mũi cao thẳng, môi mím chặt, khuôn mặt trắng nõn lộ ra chút đỏ ửng. . . Đây là Tô Khả sao, nhưng sao cảm giác mình vẫn còn ở trong mơ chưa có tỉnh.


      Trương Kỳ Kỳ cúi đầu mở hộp trang sức ra.

      cái đế nhung tơ màu đen khảm vòng tay bằng vàng, phía khảm từng hột ngọc bích.


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ." Giống như có chút cảm động, có chút vui mừng, còn có chút thất vọng nhàn nhạt. . . Đây chính là trăm mối cảm xúc ngổn ngang sao?


      liếc Tô Khả, cảm thấy vàng có hơi ít, bất quá vẫn là đeo vòng vàng lên cổ tay.


      Tô Khả vươn người qua , giúp cài vòng tay.


      Trương Kỳ Kỳ nghe mùi thơm xen lẫn mùi thuốc lá nhàn nhạt người Tô Khả, cúi đầu : ". . . vì sao lại tốt với em như vậy. . ."


      Tô Khả im lặng lát: "Bởi vì thích em." Trước kia là thích, từ khi lên giường, liền biến thành . Nhưng lại xấu hổ ra cái chữ kia.


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ." Em cũng thích .


      biết chuyện gì xảy ra, khuôn mặt nóng bừng, cuối cùng vẫn gì.

      Trong xe yên tĩnh, chỉ có máy điều hòa thổi ra nguồn gió mát ti ti, bầu khí giữa hai người có chút mập mờ, vừa có chút kỳ quái.


      Trương Kỳ Kỳ hít sâu hơi, chỉ là : " đưa em tới cửa ra vào cục thuế là được rồi!"


      Tô Khả thuận miệng : "Những chuyện này giao cho được sao? Em người phụ nữ chạy ra bên ngoài làm những chuyện này, rất an toàn!"


      Trương Kỳ Kỳ trừng mắt liếc cái: "Em cũng phải có tay có chân, tại sao phải dựa vào ?" Tô Khả nếu như chỉ tặng quà lời nào, vậy chính là hoàn mỹ; chỉ cần vừa mở miệng, Trương Kỳ Kỳ liền muốn đánh hoặc là giận .


      Tô Khả trong lòng ngọt như mật cả người bay bổng: "Bởi vì là của em. . ." Nhìn sắc mặt Trương Kỳ Kỳ, mạnh mẽ nuốt xuống hai chữ "đàn ông" phía sau. cảm thấy Trương Kỳ Kỳ lên giường với rồi, tự nhiên là người phụ nữ của , cho nên rất hiểu Trương Kỳ Kỳ tại sao lại có phản ứng như vậy.


      lái xe ra khỏi khu biệt thự, thỉnh thoảng nhìn Trương Kỳ Kỳ, trong lòng cảm giác được thoả đáng và ngọt ngào vô hạn. Từ trong cơn mê đứt quảng của Trương Kỳ Kỳ, biết Trương Kỳ Kỳ thương . càng Trương Kỳ Kỳ, Trương Kỳ Kỳ cũng sao cả.


      Từ cục thuế ra, Trương Kỳ Kỳ bởi vì ánh mắt của người phụ nữ khác, nhớ tới thân phận nam thần của Tô Khả, lời cử chỉ liền khách khí với Tô Khả rất nhiều, Tô Khả liền tự động mơ mộng là Trương Kỳ Kỳ rốt cuộc có tự giác thân là người phụ nữ của , ở trong lòng liền suy nghĩ làm sao mang Trương Kỳ Kỳ về nhà cho mẹ nhìn.


      Đến gần cửa tiệm của Trương Kỳ Kỳ, Trương Kỳ Kỳ xuống xe trước, Tô Khả tất nhiên tìm chỗ ngừng xe.

      Trương Kỳ Kỳ còn chưa vào trong tiệm, liền nhìn thấy ba ba đứng ở đằng kia nhìn công nhân lắp đặt thiết bị sơn cửa tiệm, khỏi lại càng hoảng sợ, vội chạy tới: "Ba, ba tại sao lại ở chỗ này? Ba phải với mẹ là ba salon ô tô Trường Xuân nhận xe sao?"


      Cha Kỳ Kỳ thấy con liền vui vẻ ra mặt: "Ba sợ bị mẹ con mắng, lừa gạt bà ấy, vẫn ở đơn vị trực đêm, ban ngày tới đây lắp đặt thiết bị cho mặt tiền cửa hàng!"


      Nghĩ đến Tô Khả tới đây, trong lòng Trương Kỳ Kỳ liền khẩn trương." Vội phụ đẩy ba vào trong tiệm: "Ba, con dẫn ba nhìn xem tình huống trong tiệm!"


      Cha Kỳ Kỳ lập tức liền : "Được rồi, con sang đây xem máy trộn bê-tông để ở đâu."


      Sau khi thu xếp cho ba ba xong, Trương Kỳ Kỳ cơ hồ là chạy vội mà ra, rốt cuộc thành công ngăn cản Tô Khả về phía này.


      nhào tới trong ngực Tô Khả, chỉ lo thở, nhất thời chưa kịp chuyện.


      Tô Khả sắc mặt trở nên ửng đỏ hai mắt sáng lóng lánh nhìn , rất hưởng thụ thương nhung nhớ của : "Kỳ Kỳ, em - - "


      " nhanh !" Trương Kỳ Kỳ đẩy , "Cha em ở trong tiệm!"


      Tô Khả nhíu mày : " gặp cha em thế nào?"


      " thế nào, " Trương Kỳ Kỳ rất bình tĩnh, "Cha em bất quá chỉ bảo em gọi là 'Chú họ ' thôi."


      Tô Khả: ". . ." Chẳng lẽ vẫn thể tuyên bố chính thức?


      có ý tốt mà liếc nhìn bụng Trương Kỳ Kỳ.


      Trương Kỳ Kỳ phát giác gì, chỉ vội vã đuổi : " nhanh !"

      Tô Khả hai tay cắm vào trong túi quần, phong thái nhàn nhã: "Buổi tối muốn ăn phật nhảy tường." Buổi tối nhất định phải giữ Trương Kỳ Kỳ lại.


      "Được được được! Mau cút !" Trương Kỳ Kỳ khoát tay áo chạy trở về.


      Đợi vào trong tiệm, Tô Khả lúc này mới xoay người lại tới chỗ ngừng xe, vừa vừa móc điện thoại ra, gọi cho Lâm Lỗi: "Nghĩ biện pháp để cho ba tôi nhìn thấy video của Đinh Mỹ ."


      Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, mặt biểu tình ấn chìa khóa điều khiển từ xa cái, chuẩn bị trở về Cẩm Tú viên gặp mẹ .


      Ở trong tiệm bận rộn cả buổi, mắt thấy trời sắp tối rồi, Trương Kỳ Kỳ liền khuyên bảo ba ba theo trở về nhà.


      Hôm nay là thứ sáu, mẹ của vừa tan tầm, ở nhà trong quét dọn vệ sinh, thấy hai cha con đồng thời trở về, cười với chồng chào hỏi: "Trương Thuận Bắc trở về, em vừa nấu rượu gạo, uống chút nhé!"


      Trấn an ông chồng xong, bà lại nhìn về phía Trương Kỳ Kỳ: "Cũng năm giờ rồi, sao con còn chưa nhà Tô Khả làm cơm tối?"


      Trương Kỳ Kỳ có chút ngượng ngùng: "Đêm nay đại khái cần làm?"


      Mẹ Kỳ Kỳ buông khăn lau trong tay, cầm lấy điện thoại: "Mẹ gọi điện thoại cho mẹ Tô Khả, xem có cần làm cơm tối hay !"


      Trương Kỳ Kỳ há to miệng, muốn ngăn cản bà, nhưng lại biết cái gì đó, cuối cùng đành phải ngậm miệng lại.


      Điện thoại rất nhanh liền thông, mẹ Kỳ Kỳ mặt mỉm cười ở trong điện thoại chuyện trò vui vẻ với mẹ Tô Khả, giống như mẹ Tô Khả có thể nhìn thấy nụ cười mặt bà.


      Sau khi cúp điện thoại bà liền thúc giục Trương Kỳ Kỳ: "Mẹ Tô Khả Tô Khả bây giờ ở chỗ bà ấy, chờ lát bảo Tô Khả tới đón con cùng Đế Hồ bên kia!"


      Trương Kỳ Kỳ trong lòng loạn loạn, chuyện.


      Mẹ Kỳ Kỳ liếc mắt liền thấy được áo khoác ngoài người Trương Kỳ Kỳ: "Kỳ Kỳ, con mua áo khoác ngoài mới lúc nào thế?"


      Trương Kỳ Kỳ vừa cởi áo khoác ngoài vừa về hướng phòng ngủ, thuận miệng : "Hôm nay vừa mới mua!"


      Mẹ Kỳ Kỳ đuổi theo: "Cho mẹ xem!"


      Bà từ trong túi áo móc ra thẻ bài in chân dung nữ thần tóc rắn xinh đẹp, vuốt ve thẻ bài, mặt bà ra vẻ mặt mê mang, thấp giọng thầm: "Vers - - Kỳ Kỳ, phía sau đọc thế nào?"


      Trương Kỳ Kỳ có chút bối rối cầm áo khoác ngoài: "Đây là Versace nhái con mua ở mạng, con mua nổi đâu!"


      cầm lấy áo khoác ngoài vào phòng ngủ.


      Mẹ Kỳ Kỳ suy nghĩ chút, mặt mũi tràn đầy tươi cười mở miệng : "Kỳ Kỳ, ra sớm chút, đừng để Tô Khả chờ sốt ruột!"


      Cha Kỳ Kỳ cau mày thấp giọng : "Đợi tiệm Kỳ Kỳ mở xong, cũng đừng để cho con nó nhà Tô Khả nữa, tuy rằng bối phận bất đồng, thế nhưng Tô Khả và Kỳ Kỳ tuổi khác nhau lắm, luôn ở cùng chỗ, chung quy hợp thích lắm."


      Mẹ Kỳ Kỳ sang chuyện khác: "Tôi vừa gửi cho Lâm Lâm hai nghìn đồng, bảo nó tết nguyên đán trở về!"


      Cha Kỳ Kỳ lập tức giận: "Lâm Lâm lại hỏi xin tiền nữa, tại sao lại vừa hỏi bà liền gửi?"


      Mẹ Kỳ Kỳ thèm để ý : "Lâm Lâm đại khái lại chuyện đương rồi, nó cũng 26 rồi, cũng nên có bạn !"


      Cha Kỳ Kỳ cau mày chuyện.


      Tô Khả ngồi ở ghế sofa, đôi mắt xem tivi, đầu óc vẫn suy nghĩ tới Trương Kỳ Kỳ.

      Mẹ Tô Khả ở bên càu nhàu: ". . . Mẹ và Trương Cầm quyết định rồi, đối phương là cháu của chồng Trương Cầm, ba Trương Hàn của con bé là Phó chủ tịch tập đoàn Tứ Minh. . ."


      Đợi mẹ xong, Tô Khả mới nhanh chậm : "Con có bạn rồi."


      Mẹ Tô Khả: "Cái gì?"


      Bà sửng sốt vài giây, hít sâu hơi, lúc này mới nhìn chằm chằm vào Tô Khả bắt đầu truy hỏi: "Nhà con bé đó làm cái gì? Các con bắt đầu kết giao khi nào? Đến mức nào rồi?"

      bánh bao sữa

      [​IMG]

      bánh cuốn dầu
      [​IMG]

      Bộ mỹ phẩm Dior

      [​IMG]

      logo versace
      [​IMG]

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 57: Rượu cồn


      Tô Khả đôi mắt nhìn chằm chằm tivi, bộ dạng chẳng hề để ý: " Là bạn học trước kia của con. Trong nhà rất bình thường. Con kết giao với ấy mười năm rồi."


      Mẹ Tô Khả vốn rất khẩn trương, nghe vậy vẫn khỏi mỉm cười: "Làm sao có thể? Mười năm trước con bao nhiêu? Mười bốn tuổi! đùa gì vậy!" Nếu Tô Khả có bạn kết giao mười năm, bà đây làm mẹ sao lại biết? Tô Khả rất giữ mình trong sạch, nơi nào xằng bậy?


      Thấy mẹ tin, Tô Khả cũng thèm để ý, nhận trái táo mẹ gọt xong, từ từ ăn, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm màn hình TV, nhưng trong lòng từ từ tính toán.


      TV chiếu bộ phim thần tượng, đại khái tên phim chính là Tổng giám đốc chân dài mến tôi.


      Mẹ Tô Khả cho là xem tivi, liền ở bên cạnh giới thiệu : " Minh tinh này gọi là Lý Thụy, tại rất nổi tiếng, mấy bà Trương Cầm lần trước cùng nhau bỏ mấy trăm vạn chính là vì hẹn ăn bữa cơm với ta. Đáng tiếc ta chuyển hướng sang điện ảnh rồi, nghe sau này chịu đóng phim truyền hình nữa."


      Tô Khả: ". . ." nhớ tới trong mơ Trương Kỳ Kỳ gọi tên chính là Lý Thụy. . .


      Mẹ Tô Khả thấy Tô Khả sắp bóp nát quả táo trong tay, vội sẵng giọng: "Tô Khả, con rốt cuộc làm sao vậy?"


      Tô Khả dừng chút, : " có việc gì." thả quả táo bị bóp thành hình thù kỳ quái lên bàn trà, cầm lấy khăn ướt chậm rãi lau tay.


      Mẹ Tô Khả thấy rầu rĩ, liền kêu xuống dưới xúc tuyết: "Tô Khả, đường xe chạy còn có chút tuyết đọng, con xúc !"


      Đợi Tô Khả xuống lầu xúc tuyết đường xe chạy, mẹ Tô Khả vội cầm điện thoại di động gọi cú điện thoại cho Trương Kỳ Kỳ: "Kỳ Kỳ, dì muốn hỏi con việc."


      Trương Kỳ Kỳ mới vừa rửa tay trong toilet liền nhận được điện thoại của mẹ Tô Khả.

      Trong nháy mắt nhìn thấy biểu điện thoại gọi đến, trái tim chợt run lên cái - - Mẹ Tô Khả phải biết rồi chứ?


      Thế nhưng tránh khỏi điều đến, Trương Kỳ Kỳ suy nghĩ chút, vẫn là nhấn nút trả lời: "Bà mợ? Làm sao vậy? Có chuyện gì sao?"


      Mẹ Tô Khả sợ Tô Khả đột nhiên lên nghe được, hạ thấp giọng hỏi: "Kỳ Kỳ, hồi cấp hai Tô Khả luôn học chung lớp với con, khi đó nó có sớm ?"


      Trương Kỳ Kỳ nghe vậy lập tức buông lỏng xuống: "Hồi cấp hai chú họ làm sao có thể chuyện đương? ấy khi đó nhìn như bé xinh xắn, còn cao hơn con mà! nữ sinh lớp chúng con đều cao hơn ấy!"


      Mẹ Tô Khả lại vội hỏi câu: "Vậy nó tại sao? bạn tại con gặp qua chưa?"


      Trương Kỳ Kỳ suy tư năm giây, lúc này mới cân nhắc từng câu từng chữ : "Bà mợ, bà cũng biết, tính cách chú họ luôn luôn lãnh đạm, thích chuyện." ít, ra căn bản có trả lời vấn đề của mẹ Tô Khả.


      Mẹ Tô Khả thất vọng : "Được rồi được rồi! hỏi con nữa!"


      Thế nhưng bà nhịn được lại : "Kỳ Kỳ, nếu như con biết cái gì, nhất định phải với dì. Kết hôn là chuyện cả đời, dì và cha Tô Khả thể nào để mặc cho Tô Khả làm ẩu."


      Trương Kỳ Kỳ trả lời "Vâng", "Bye bye", cúp điện thoại.


      nhìn di động trong tay, trái tim giống như bị ngâm vào nước đá, rét buốt đến mức đau đớn như bị kim đâm.


      Cha Kỳ Kỳ múc hai chén rượu nếp ngọt ra, thấy Trương Kỳ Kỳ đứng ở cửa toilet ngẩn người, vội gọi : "Kỳ Kỳ, tới đây uống rượu nếp ngọt, uống xong ấm áp chút."


      Trương Kỳ Kỳ lập tức từ trong mơ tỉnh lại, liền qua bên bàn ăn ngồi xuống.


      Cha Kỳ kỳ vừa dùng thìa múc rượu ngọt uống, vừa lẩm bà lẩm bẩm : "Kỳ Kỳ, ga ra của phân xưởng chúng ta mới điều tới Phó Chủ Nhiệm, gọi Hồ Minh, năm nay mới hai mươi tám tuổi, thế nhưng chuyên ngành vô cùng tốt, toàn bộ hệ thống điều khiển của chúng ta đều là cậu ấy làm, người cũng rất tốt, lần này cũng được chia căn hộ, còn chưa có bạn . Con cũng đừng cái gì chủ nghĩa kết hôn, ngày mai ba bảo cậu ấy đến nhà ăn bữa cơm, con và cậu ấy làm quen. . ."

      Nghe ba ba lải nhải, Trương Kỳ Kỳ bỗng nhiên suy nghĩ cẩn thận: đúng vậy ha, trước đây luôn định kết hôn, nếu như có ý định kết hôn với Tô Khả, vì sao phải sợ mẹ Tô Khả can thiệp?


      Sau khi bịt tai trộm chuông an ủi bản thân phen, tâm tình của vẫn tốt, bất tri bất giác liền uống hết chén rượu nếp ngọt.


      Cha Kỳ Kỳ thấy uống hết chén, liền phòng bếp rót cho thêm chén nữa.


      Trương Kỳ Kỳ chậm rãi uống hết, lặng lẽ vuốt vuốt dạ dày có chút căng cứng, lặng yên suy nghĩ.


      Đúng lúc này điện thoại di động của lại vang lên.


      Trương Kỳ Kỳ cầm lên vừa nhìn, màn hình điện thoại ra hai chữ "Thổ hào" - - là Tô Khả gọi tới.


      " ở dưới lầu xúc tuyết gọi điện thoại cho em!" bộ dạng Tô Khả giống như rất thoải mái, "Em bây giờ làm gì?"


      Trương Kỳ Kỳ nghe được tiếng xúc tuyết, vội : " thanh này quả thực là ma xuyên lỗ tai, nghe đau đầu quá, đừng xúc nữa. Em uống rượu nếp ngọt!"

      Nghe xong, Tô Khả ngừng xúc tuyết, trong lòng cảm thấy giống như có cái gì hợp lắm, nhíu mày nghĩ ngợi, vội : "Em đừng uống!" Rượu nếp ngọt cũng là rượu nha, phụ nữ có thai có thể uống sao?


      Trương Kỳ Kỳ miễn cưỡng : "Em uống no luôn rồi."


      Tô Khả: ". . ."


      buông xúc dụng cụ tuyết liền lên lầu.


      Tiểu Huệ nấu ăn ở phòng bếp, mẹ Tô Khả vào phòng bếp nhìn. Bà chuyện với tiểu Huệ, chợt nghe thấy giọng Tô Khả có chút sốt ruột xa xa truyền tới, vội từ phòng bếp ra: "Tô Khả, gọi mẹ có việc gì?"


      Tô Khả bước chân dài lần bước mấy bậc đá lên lầu, bởi vì quá nhanh, hơi có chút thở gấp: "Mẹ, phụ nữ có thai có thể đụng tới rượu ?"


      Mẹ Tô Khả: ". . . Con hỏi cái này làm cái gì?"


      Tô Khả có chút cuống cuồng liền muốn mở Baidu điện thoại, mẹ Tô Khả vội : "Phụ nữ có thai đương nhiên là thể đụng vào rượu!"


      "Rượu nếp ngọt sao?" Tô Khả vẻ mặt bực bội, ngón tay thon dài rạch lên màn hình điện thoại di động.


      Mẹ Tô Khả suy nghĩ chút, : "Có nơi phụ nữ có thai có thể uống rượu gạo, nhưng Trịnh thành chúng ta bên này châm ngôn được."


      Thấy hai tay Tô Khả lướt nhanh đánh chữ, bà liền thêm câu: "Rượu nếp ngọt dù sao cũng chứa cồn!"


      Tô Khả ấn mở Baidu xem.


      Rất nhanh liền đứng lên cầm áo khoác muốn : "Mẹ, con ra ngoài chút!"

      Mẹ Tô Khả thấy rất gấp, vội đuổi theo : "Tô Khả, con làm gì đó?"


      Tô Khả rất nhanh liền lái chiếc Ferrari từ ga ra ra.


      Mẹ Tô Khả đứng ở cửa trước lầu hai, mở cửa sổ ra lớn tiếng : "Con đứa này! Cẩn thận chút!" tốc độ xe quá nhanh, Bà có chút lo lắng.


      Uống xong chén rượu nếp ngọt thứ hai, khuôn mặt Trương Kỳ Kỳ hơi nóng, liền vào toilet rửa mặt. giống như có chút dị ứng với rượu cồn, rượu trắng căn bản cũng có thể đụng vào, vừa trắng liền đỏ mặt đau đầu nôn mửa; rượu nếp ngọt khá tốt, uống liền mệt rã rời, rất nhanh có thể ngủ, là thuốc ngủ tự nhiên.


      vỗ lớp dưỡng da mỏng lên mặt, điện thoại liền vang lên, lại là Tô Khả.


      Tô Khả chỉ hai chữ: "Xuống lầu."


      Trương Kỳ Kỳ cảm thấy là lạ, bất quá vẫn dự định nghe Tô Khả. lại bóp chút sữa dưỡng bôi ở mặt, vừa xử lý chút tóc dài, lúc này mới cầm áo khoác ngoài mặc vào chuẩn bị xuống lầu.


      Cha Kỳ Kỳ dọn cái chén , nhìn thấy thuận miệng hỏi câu: "Kỳ Kỳ, trời tối rồi, con xuống lầu có chuyện gì sao?"

      Trương Kỳ Kỳ đầy cõi lòng tâm , nghe thấy ba ba , trực tiếp mở cửa ra.


      Mẹ Kỳ Kỳ cười : "Con bé làm cơm tối cho Tô Khả."


      Cha Kỳ Kỳ lúc này mới lên tiếng nữa. lát sau, ông lại thương lượng với mẹ Kỳ Kỳ: "Trưa mai tôi mời người đồng nghiệp tới nhà ăn cơm, được hay được?"


      Mẹ Kỳ Kỳ rất cảm thấy hứng thú: "là ai vậy? Tôi có biết ?"


      "Bà biết, là Phó Chủ Nhiệm mới tới." Cha Kỳ Kỳ giải thích .


      Nghe xong là Phó Chủ Nhiệm, mẹ Kỳ Kỳ liền đồng ý: "Đương nhiên có thể! Đến lúc đó đem mấy bình rượu Phần (thứ rượu ngon, sản xuất ở Phần Dương, tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc) của chúng ta ra đãi khách!"


      Trương Kỳ Kỳ vừa tới cửa tiểu khu liền nghe được hồi tiếng động cơ gầm rú, ngẩng đầu nhìn lên, phát chiếc Ferrari màu xám đen của Tô Khả quẹo cua nhanh như gió, sau đó rất nhanh thắng xe lại ngay trước mặt .


      che trái tim nhảy rộn, nhìn Tô Khả mở cửa sổ xe: " Nguy hiểm quá à! muốn hù chết em hả?"


      Tô Khả nhíu mày : "Lên xe."


      Đợi Trương Kỳ Kỳ lên xe, mới : "Cái xe này chính là tiếng động lớn, ra vượt tốc."


      Trương Kỳ Kỳ duỗi tay gõ cái tay lái : " tìm em có việc?"


      Tô Khả "ừ" tiếng, đạp cần ga lái xe ra ngoài.


      Trương Kỳ Kỳ cảm thấy lái quá nhanh, sớm kéo dây an toàn ra cài lên.


      Tô Khả mặt biểu tình hỏi : "Uống hết bao nhiêu rượu gạo?"


      Trương Kỳ Kỳ: ". . . Hai chén."


      Tô Khả chuyện, khuôn mặt tuấn tú nhìn có chút nghiêm túc.


      Tô Khả lái xe ngang qua đường Lũng Hải, rất nhanh đến viện chăm sóc sức khoẻ bà mẹ và trẻ em ở thành phố Trịnh thành, cổng cho thấy trong viện có chỗ đậu xe, trực tiếp lái xe vào cổng bệnh.


      Trương Kỳ Kỳ có chút sững sờ: "Đến bệnh viện làm gì vậy? Em hết sốt rồi!"

      Xe độ của Tô Khả đây bà con
      [​IMG]

    3. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Ôi
      Đọc chưa thèm

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 58: Đều có tâm tư



      Tô Khả dừng xe hẳn, lúc này mới nhìn , dịu dàng : "Ngoan, nghe lời."


      Trương Kỳ Kỳ uống hết rượu nếp ngọt, đầu óc vốn là có chút chóng mặt, cảm thấy Tô Khả lớn lên xinh đẹp như vậy, giọng lại dịu dàng như vậy, vì vậy lần nữa bị Tô Khả đầu độc, nghe lời xuống xe.


      Tô Khả vòng qua giúp mặc áo khoác ngoài, nắm tay trực tiếp vào cao ốc.


      Lúc Trương Kỳ Kỳ nhìn thấy bảng hiệu khoa phụ sản, lập tức dừng bước, chịu lên trước nữa: "Tô Khả, - - "


      ngửa đầu nhìn khuôn mặt của Tô Khả, dần dần hiểu: " cho rằng . . .cho rằng em mang thai?"


      Tô Khả có chút nóng nảy: " đã hẹn bác sĩ rồi, trực tiếp dẫn em là được."


      Trương Kỳ Kỳ cũng biết cái gì cho phải, hạ giọng : "Em mang thai hay mang thai tại sao em biết?"


      Tô Khả thẩm thị Trương Kỳ Kỳ: ". . . Em có thể xác định? chừng mang thai rồi, em lại uống nhiều rượu gạo như vậy, kiểm tra chút dù sao vẫn sai." Khi rời nhà, sớm hẹn bác sĩ.

      Trong lòng Trương Kỳ Kỳ cũng bị lời của mềm như chíp bông đấy, liếc Tô Khả, hậm hực : "Hừ, cho dù mang thai, phá được sao, cần gì khẩn trương như vậy hề hề - - "


      Nhìn đôi mắt dần dần trở nên lạnh của Tô Khả, những lời hờn dỗi này cũng nổi nữa, đành phải quật cường dời ánh mắt.


      Tô Khả lẳng lặng nhìn ánh mắt của , ánh mắt càng ngày càng lạnh, cuối cùng giọng khàn khàn: "Trương Kỳ Kỳ, em dám lập lại lần nữa?"


      Trương Kỳ Kỳ cho tới bây giờ chưa từng thấy như vậy, trong lòng khỏi có chút sợ hãi, vẫn kiên trì : "Bệnh viện đối diện mấy tiệm thuốc, chúng ta mua mấy que thử thai , về nhà kiểm tra trước, nếu mang thai hãy , được ?" mới muốn ở bệnh viện mất mặt đâu!


      Thấy Tô Khả rũ mắt xuống như ngẫm nghĩ, lại bồi thêm câu: "Hơn nữa, cho dù mang thai, cũng có nghe ai uống rượu gạo bị gì mà!"


      Tô Khả nhớ tới mấy que thử thai trong nhà bảo Kim Giai Lương mua, liền : "Trong nhà có, mang em trở về!"

      Trương Kỳ Kỳ đầu óc có chút hồ đồ, cảm thấy mình bỏ lỡ cái gì, ấn ấn huyệt thái dương, "ừ" tiếng.


      Lúc đợi thang máy, Tô Khả lại nhìn cái, thấy tóc dài rối tung ánh mắt mê ly, nhưng cứ giữ khoảng cách với lẻ loi trơ trọi đứng ở nơi đó ." Trong lòng liền tuôn ra thương tiếc ra được, liền qua, ôm eo Trương Kỳ Kỳ.


      Đêm đông phố Trịnh thành, xe từng chiếc hợp thành dòng sông xe, trong ánh đèn nê ông lóe lên chậm rãi tiến lên phía trước. Trương Kỳ Kỳ vốn nhìn dòng xe cộ phía ngoài, thấy thế khỏi có chút buồn cười, liền nhìn Tô Khả, mặt mỉm cười - - xe của nhanh có ích lợi gì, phải vẫn chậm rãi ?


      Tô Khả thấy mặt mỉm cười, tâm tình cũng buông lỏng chút, liền đưa thay sờ sờ tay Trương Kỳ Kỳ.


      Tay của Trương Kỳ Kỳ mềm mại đầy đặn, vuốt chơi rất vui.


      Xe của Tô Khả sắp đến Đế Hồ, Trương Kỳ Kỳ chợt nhớ tới chỗ quái lạ rồi, nhìn Tô Khả: "Trong nhà tại sao có thể có que thử thai?"


      Tô Khả gì.


      Trong xe hơi ấm rất đủ, khuôn mặt Trương Kỳ Kỳ có chút nóng rần lên, chút cảm giác say lưu lại kia lại dâng lên, nhìn bên mặt Tô Khả: " sớm hoài nghi em mang thai?"


      Tô Khả vẫn như trước gì, chỉ là nghiêng qua liếc Trương Kỳ Kỳ, sau đó tiếp tục chuyên tâm lái xe vào tiểu khu tiểu khu. Nếu phải hoài nghi Trương Kỳ Kỳ mang thai, sáng hôm nay bỏ qua Trương Kỳ Kỳ sao? là đồ ngốc!


      Sau khi xe dừng hẳn, Trương Kỳ Kỳ có chút nóng vội, liền xuống xe trước, đứng bên cạnh xe đợi Tô Khả. Trời tối đen, gió lạnh kèm theo ẩm ướt thổi qua, lạnh làm run bắn lên.

      Tô Khả khóa kỹ xe, thấy đông lạnh thành bộ dạng như vậy, trong lòng có chút hối hận, bước nhanh qua mở cửa, mang theo vào cửa trước, từ trong ngăn kéo lấy ra xâu chìa khóa đưa cho .


      Trương Kỳ Kỳ có nhận ngay, mà là nhìn Tô Khả: "Đây là - - "


      "Chìa khóa trong nhà, " trong lòng Tô Khả khẩn trương, dáng vẻ lại giả vờ ra rất tùy ý, "Em cầm chìa khóa ra vào thuận tiện."


      Trương Kỳ Kỳ do dự lát, lúc này mới nhận chìa khóa bỏ vào trong túi xách. cảm thấy mình mỗi ngày hai bận vội tới nấu ăn cho Tô Khả, có chìa khóa mà cũng thuận tiện ít, nhưng cảm thấy thái độ mơ hồ của Tô Khả có chút vô cùng trịnh trọng rồi.


      Tô Khả trước lấy dép lê bông vải cho Trương Kỳ Kỳ, lúc này mới lấy dép lê bông vải của mình thay đổi.


      Trương Kỳ Kỳ vừa đổi giày vừa đùa: " đưa chìa khóa cho em, phải cẩn thận đó, có thứ gì đáng giá mau giấu kỹ, bằng em cấu kết người ngoài cướp sạch nhà !"


      Tô Khả nghe được từ "Người ngoài " trong lời của , tự mình mơ mộng là Trương Kỳ Kỳ nghĩ là 'vợ' , trong lòng ấm ấm áp áp, chỉ dịu dàng nhìn Trương Kỳ Kỳ.


      Trương Kỳ Kỳ bị nhìn tim đập có chút nhanh, liền cúi đầu xuống cố ý thúc giục : "Nhanh đổi giày, lề mề!"


      Hai người cùng rửa tay ra, Tô Khả lấy que thử thai, Trương Kỳ Kỳ có chút khẩn trương đợi trong phòng khách.


      Tô Khả mở ra bao bì cầm giấy hướng dẫn ra, sau khi mở ra bắt đầu xem.


      Trương Kỳ Kỳ có chút khẩn trương chen vào, cùng xem.


      Tô Khả nghe thấy được hương thơm người Trương Kỳ Kỳ, khỏi có chút đứng núi này trông núi nọ, thân thể dần dần cũng có phản ứng, vội khép hai chân lại tiến hành che đậy.


      Trương Kỳ Kỳ hoàn toàn biết gì cả mà chỉ chăm chú đọc xem giấy hướng dẫn, còn chỉ vào bảo Tô Khả nhìn: "Ở đoạn đầu tờ giấy thử xuất hai vạch màu đỏ tím là mang thai, còn vạch là mang thai!"


      Tô Khả "ừ" tiếng, lặng lẽ hôn tóc cái.


      Tóc Trương Kỳ Kỳ rất mẫn cảm, cảm thấy có chút ngứa, liền dùng sức đẩy ra: "Chuyên tâm chút!"


      Sau khi hai người nhét chung chỗ đọc giấy hướng dẫn, Trương Kỳ Kỳ cầm giấy thử muốn toilet, thấy Tô Khả cũng cầm chén đứng dậy theo khỏi có chút xấu hổ : " ở chỗ này chờ là được rồi!"

      Tô Khả biết mình có chút nóng lòng, cũng có chút xấu hổ, bất quá vẫn kiên trì : " ở chỗ rửa mặt chờ em."


      Trương Kỳ Kỳ chẳng thèm nhiều lời với , trực tiếp nhà vệ sinh. cảm thấy hôm nay Tô Khả có chút quá căng thẳng, giống như có tâm tư gì đó thể cho ai biết.


      Tô Khả đứng ở chỗ rửa mặt, nhìn mình trong gương, tim đập có chút nhanh, có chút chờ mong, lại có chút biết làm sao. Về mặt lý trí, biết nếu như Trương Kỳ Kỳ có thai, vậy hôn giữa và Trương Kỳ Kỳ nhất định bởi vì điều đó mà đẩy nhanh tốc độ, sở dĩ có chút chờ mong; về mặt tình cảm, biết Trương Kỳ Kỳ nhất định muốn mang thai, mà cũng đối với bản thân lập tức làm cha có chút mờ mịt, biết nên làm ba ba đủ tư cách như thế nào.


      Trương Kỳ Kỳ rất nhanh liền ra, tay mang bao tay nhặt lấy giấy thử, cẩn thận từng li từng tí để xuống.


      Tô Khả đứng sát , đôi mắt cũng nhìn chằm chằm giấy thử kia.


      Nhìn đầu mút xuất vạch màu đỏ tím, trái tim khẩn trương của Trương Kỳ Kỳ lập tức thả lỏng, vui vẻ thiếu chút nữa nhảy dựng lên.


      mặt mũi tràn đầy tươi cười nhìn Tô Khả, lúc này mới phát mặt Tô Khả mơ hồ có chút mất mát, liền dùng bả vai đụng , cười : " vui sao? Ai nha, tốt!" Biết mình có mang thai, quả thực là cả người nhõm, trong lòng chút gánh nặng cũng có.


      Tô Khả vẫn cảm thấy Trương Kỳ Kỳ mang thai, cho nên mơ mộng ra bản thân có em bé, tại chứng minh đứa bé này cũng tồn tại, trong lòng của có chút vắng vẻ, cũng biết tại sao mình phải mất mát như vậy, chính là nhìn Trương Kỳ Kỳ vui vẻ, cảm thấy có chút cần ăn đòn.


      liếc Trương Kỳ Kỳ lòng tràn đầy vui mừng, trong lòng có ý định khác, liền lạnh lùng : "Ơ, em nên làm cơm tối! Nhớ muốn ăn Phật nhảy tường!"


      Trương Kỳ Kỳ ngại Tô Khả ở nhà vệ sinh cái điều này có chút đáng ghét, nhưng cảm thấy chuyện mình có mang thai coi như là việc vui rồi, cho nên quyết định tha thứ cho Tô Khả về điều này.


      Thấy Trương Kỳ Kỳ phòng bếp, Tô Khả liền lặng lẽ vào phòng giải trí lầu , khóa trái cửa - - mặc dù mấy máy vi tính ở phòng giải trí kia đoạn thời gian sử dụng, nhưng cũng đều cài network, vừa vặn xem vài cuộn phim Phương Chính Dương gửi cho , đề cao chút kỹ thuật, khiến Trương Kỳ Kỳ đối với lưu luyến rời, hề ghét bỏ nữa.


      Tô Khả thư thư phục phục ngồi ở ghế sofa, nhìn hình chiếu tường, rất cảm tạ Internet phát triển và đại kỹ thuật biến chuyển từng ngày.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      xé tem :yoyo39::yoyo39:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :