1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ta cũng có nghĩ như nàng @Nhiên Nhiên, nhưng nếu là bố ta có cảm giác thiên về bố nuôi :p
      Nhiên Nhiênfear thích bài này.

    2. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 161: Hôn lễ thế kỷ

      Nếu như tháng trước, thời điểm Lệ Sâm mới vừa tiếp nhận cơ sở chính Bắc Hải cũng bởi vì thế lực khắp nơi mà sứt đầu mẻ trán. tại Bắc Hải quả thực khối liên kết chặt chẽ.

      Ai phục Lệ Sâm, vậy chúng tôi liền đánh tới khi phục, căn bản cần Lệ Sâm ra tay! Bọn họ kính nể cường giả, đồng dạng cũng dùng thực lực chuyện, căn cứ cường hãn vốn cũng cần dùng đến giải thích!

      giờ căn cứ Bắc Hải triệt để nổi danh cả nước. Người trong căn cứ đều nhìn ra tiền đồ bừng sáng, tình cảm sùng bái đối với Lệ Sâm cùng Nam Ca giống như nước sông cuồn cuộn, liên miên dứt.

      Hai người kia ra bất luận lời gì cũng bị bọn họ tôn sùng thành chân lý. Mỗi ngày vì chen lấn ba vị trí hiến máu kia mà người trong cơ sở chính đánh nhau kịch liệt, giáo đài liên tục chật kín người.

      Hôm nay khí cơ sở chính đặc biệt thăng hoa, khắp nơi đều là giăng đèn kết hoa. Nếu mà có người biết tình huống, nhất định hỏi câu.

      Còn như người cơ sở chính trả lời thế nào sao? Đều là tự hào , đây là hôn lễ của người lãnh đạo cơ sở chính của chúng tôi! ấy muốn kết hôn với chị dâu nha!

      Lệ Sâm cùng Nam Ca là thần tượng cuối cùng của nhóm bọn họ, nam thần nữ thần, hôn lễ có thể hàm hồ sao? Đương nhiên thể!

      tháng này, vì sưu tầm đồ dùng và vật tư cho bọn họ kết hôn mà đám người có dị năng này giống như bị điên liều mạng đẩy nhanh tiến độ giải quyết Zombie. Vốn là Thẩm Cầm Nhã phỏng đoán hai tháng mới có thể sưu tầm toàn bộ vật tư, vậy mà tháng làm xong cả rồi.

      Hai mươi căn cứ Bắc Hải, cường nhân rất nhiều, người tài ba cũng ít. Lễ phục kết hôn của Nam Ca cùng Lệ Sâm đều là thủ công chế ra, dùng cũng là vải vóc tốt nhất mà bọn họ có thể sưu tầm được; Nhẫn kết hôn là Lệ Sâm chính mình tìm, mặc dù ở kim cương tận thế đáng giá tiền, nhưng tìm được chiếc nhẫn kim cương lớn như vậy, vẫn là khiến ít nương đều hâm mộ đỏ tròng mắt;

      Các loại thiết bị trong hôn lễ chính là Lệ Ngạn bọn họ xuất lực sửa chữa được tương đối nhiều, điện lực trong căn cứ hôm nay lại là cung ứng đến tối đa. Có thể để cho mọi người dùng cả đêm.

      Nam Ca lúc này ngồi ở trong phòng nghỉ ngơi, thay xong y phục, trang điểm cũng xong rồi. Làm dâu phụ cho là Tần Mộ Yên.

      Tần Mộ Yên kiểm tra lần cuối cùng trang sức rơi xuống xong mới tìm Nam Ca muốn lấy giấy hôn thú.

      "Nam Ca tỷ, giấy hôn thú của chị đẹp ?" Tần Mộ Yên tới, ôn nhu hỏi. Lần hôn lễ này ấy cũng hy vọng lâu đấy, hơn nữa ở tận thế mà có thể có hôn lễ long trọng như thế, là làm cho người ta hâm mộ mà.

      Còn như Nam Ca, chính là xem giấy hôn thú trong tay, vẻ mặt dở khóc dở cười. "Đúng vậy, tôi ở trong này các tìm ai vẽ thế?" Nam Ca lắc lắc quyển vở đỏ trong tay.

      sai, đây chính là"Giấy hôn thú" của cùng Lệ Sâm. Đừng là vẽ sách vở, mà ngay cả con dấu cũng đều là vẽ ra. Mặc dù vẽ là tốt, nhìn quá chân luôn... Nhưng vẽ giấy hôn thú, nghĩ như thế nào cảm giác cũng là lạ nha.

      Tần Mộ Yên ha ha cười tiếng: "Là họa sĩ rất nổi danh trước tận thế." ấy tiếp nhận giấy hôn thú cất kỹ: "Người kia , ta cả đời vẽ nhiều bức tranh như vậy nhưng còn chưa từng vẽ qua giấy hôn thú đâu... sau, ảnh chụp mặt này phải là vẽ nha."

      Rửa ảnh chụp còn phí thêm chút sức, may mà mặt hai người này trông hạnh phúc như vậy.

      Ngày đó chụp ảnh, Nam Ca còn cố ý mặc bộ sườn xám màu trắng. Bởi vì bối cảnh là màu hồng nên phụ trợ cho cả người trở nên giống như bạch ngọc tỳ vết vậy.

      Lệ Sâm là mặc bộ quân trang, trông rất kiên nghị. Tranh tranh thiết cốt, ngồi ở bên cạnh Nam Ca, tràn đầy khuôn cách bá đạo của quân nhân.

      Nam Ca chỉ nhớ , ngày đó Lệ Sâm cười đến đặc biệt vui vẻ. Chính cũng có thể liên tục cảm giác được tâm tình vui vẻ của ấy. Mà bây giờ, chính mình thế nhưng chuẩn bị gả cho ấy sao?

      Thời gian rất nhanh liền đến, lần hôn lễ này căn cứ cố ý làm vô cùng náo nhiệt. Mặc dù bởi vì bên ngoài đều là Zombie, thể xe hoa dạo phố, nhưng thời điểm Lệ Sâm đến đón dâu vẫn là dẫn theo đoàn xe trong căn cứ đến.

      Muốn đón người cần phải hao chút khí lực, các em trong phòng đem Lệ Sâm lăn qua lăn lại vòng mới thả người.

      Lập tức Lệ Sâm ôm Nam Ca xuống lầu, bỏ người vào trong chiếc xe thiết giáp của . Chiếc xe này của ở Bắc Hải mà đều là số số hai đấy. Hơn nữa chiếc xe đối với bọn họ còn có ý nghĩa giống nhau.

      Chiếc xe thiết giáp phong cách khắc nghiệt bị bố trí lại phen, từ trong tới ngoài đều đáng chịu nổi. Đoàn xe chạy vòng quanh căn cứ toàn bộ mười vòng, người tới tham gia hôn lễ đều đứng ở ven đường liên tục hoan hô.

      Mỗi người đều mặc bộ quần áo tốt nhất của bọn họ, có chút người còn trang điểm, khuôn mặt ai cũng vui sướng. chút cũng nhìn ra là ở tận thế.

      Lệ Sâm cùng Nam Ca song song ngồi cùng chỗ, thủy chung đều nắm chặt tay Nam Ca. Phong cảnh ngoài cửa sổ trong mắt đẹp bằng nửa phần Nam Ca.

      Nam Ca đoạn thời gian trước đối với kết hôn còn có cảm giác gì, dù sao mặc kệ có hay cái nghi thức này cùng Lệ Sâm đều là ở cùng chỗ, những người khác vẫn gọi mình là chị dâu nha.

      tại ràng, có nghi thức giống. Cái loại cảm giác danh chính ngôn thuận này làm cho có chút muốn khóc.

      Lệ Sâm phát tâm tình biến hóa, nhàng ôm , lại còn vỗ vỗ bả vai: "Hôm nay em là dâu xinh đẹp nhất."

      Nam Ca chôn khuôn mặt nhắn ở cổ gật đầu: "Vâng."

      Mặc dù vẫn là Zombie nhưng qua kiểm tra, biểu sinh học của nhân loại càng ngày càng nhiều. Tim đập thay đổi trở nên nhanh hơn so với trước kia, còn có hô hấp nhàng. Ký ức của cũng từ từ khôi phục, mặc dù thong thả nhưng cũng để cho cảm giác mình tiếp tục phải phiêu bạt nơi nương tựa nữa.

      Căn cứ rất lớn, mười vòng xuống, pháo hoa sai biệt lắm bắn nửa giờ. Theo trận tiếng pháo vang lên, hôn lễ chính thức bắt đầu.

      đến bọn họ tìm được pháo mừng, vẫn là dùng đại pháo ở trong quân đội để thay thế ...

      Hôn lễ có người điều khiển chương trình chủ trì, quá nhiều người xem lễ, mà trong căn cứ lại có lễ lớn như thế cho nên chỉ có thể đem lôi đài dùng để đánh nhau kịch liệt bố trí thành sân bãi.

      So với hôn lễ tham gia trước tận thế, mặc dù lần này phương tiện đủ xa hoa, nghi thức cũng đầy đủ nhưng mọi người vẫn công nhận đây là hôn lễ thế kỷ.

      Toàn bộ hành trình Nam Ca đều cười tủm tỉm, người điều khiển chương trình trước kia cũng là người chủ trì hôn lễ, rất hiểu được điều động bầu khí. ta hỏi cái gì, Nam Ca cũng ngoan ngoãn phối hợp.

      Kể cả Nam Ca tại thông minh ít nhưng trong thân thể vẫn mang tính chất đặc biệt ngu ngốc đáng . Có lúc người điều khiển chương trình nghiêm trang giỡn, còn nghiêm túc trả lời. Có chút đần độn trêu chọc mọi người cười ngừng.

      Lệ Sâm và Nam Ca tiếp xúc nhiều người, vốn cho rằng ấy là mỹ nhân cao lãnh. Ai có thể nghĩ tới lại đáng như thế chứ?

      Vì vậy chờ về sau hỏi Lệ Sâm, lần hôn lễ này tiếc nuối lớn nhất là cái gì. phải là đoàn xe đủ nhiều, thiết bị đủ xa hoa, mà lại là mời quá nhiều người tới!

      Nam Tiểu Ca của đáng như thế, quả thực chính là vạn người mê. Kéo ra ngoài chạy vòng, tất cả mọi người ấy luôn!

      Chính mình làm chồng cảm thấy tức ngực...

      Giờ phút này còn ở trong hôn lễ, Lệ Sâm lúc nào cũng che chở Nam Ca, kiến người tới xem lễ lúc nào cũng phát ra từng đợt thanh huýt gió xuỵt xuỵt.

      ít người độc thân nhìn thấy hai người bọn họ ngọt ngào như thế đều nảy sinh suy nghĩ tại tận thế tìm người bầu bạn. Hoàn cảnh bên ngoài lại kém như thế nào, chỉ cần tim bọn họ hướng về phía ánh sáng vẫn luôn có thể sáng lạn mà sống sót.

      Hôn lễ tiến hành đến thủ tục trao đổi nhẫn, người điều khiển chương trình còn cầm lấy giấy hôn thú của hai người cho mọi người xem xem: "Đây mới là vẽ mà, có phải rất tinh xảo hay ? Sầm tiên sinh còn uỷ thác tôi quảng cáo, hoan nghênh mọi người tìm ấy vẽ giấy hôn thú!"

      "Ha ha ha..." Đám người xem lễ bộc phát ra trận cười ầm lên, mà ngay cả Nam Ca cùng Lệ Sâm cũng đều buồn cười.

      Người điều khiển chương trình thấy trường đủ náo nhiệt mới đem hai cái hộp mở ra, trong đó đặt chiếc nhẫn của bọn họ.

      ta trước tiên đem cái loa đưa cho Nam Ca, hỏi : "Trước khi trao đổi nhẫn, nghĩ muốn cùng chồng mình ?"

      Nam Ca rất thích chiếc chiếc nhẫn kim cương cực lớn này, nhiều năm như thế đều hận thể mang theo tay suốt. Lúc này còn nhìn chằm chằm chiếc nhẫn kim cương. Nhìn lúc, ngẩng đầu đối với Lệ Sâm cười ngọt ngào: "Về sau cho em ăn no chứ?"

      Đám người đầu tiên là yên tĩnh, sau đó thế nhưng ầm ĩ lật trời.

      Mặt Lệ Sâm cũng có chút hồng, có chút bất đắc dĩ nhìn Nam Ca, nghĩ thầm, mặc dù biết lời em là có ý gì. Nhưng mà trước khi em có thể cân nhắc chút hay ... Em đây quả thực là khiến tất cả mọi người hiểu sai tiết tấu rồi đấy.

      Tuy nhiên ... Cũng là vợ của mình, đương nhiên là muốn tự mình tới đút no bụng nha. Vì vậy Lệ Sâm cầm lấy chiếc nhẫn kim cương, thành kính nhìn chằm chằm đầu ngón tay Nam Ca, đeo chiếc nhẫn cho rồi lại nghiêm túc hứa hẹn: "Đương nhiên ."

      "A a a a!" Người phía dưới hô to lên: "Hôn lễ này vì cái gì đen tối như vậy chứ!"

      "Tôi cần lại tiếp tục xem tiếp! Đây quả thực là ngược cẩu mà! Tôi muốn trách cứ hai người!"

      "Uy độc tốt đẹp lắm sao, tôi cảm thấy mắt mình sắp bị cắt rồi!"

      "Lệ Sâm ba ba là đẹp trai quá ngao ngao ngao!"

      Người điều khiển chương trình kỳ cũng cảm thấy rất buồn cười, dù sao hai người kia... Thấy thế nào cũng giống như là nghiêm trang lời đen tối nha...

      Nhưng ta vẫn đưa micro cho Lệ Sâm: "Vậy Lệ Sâm sao? Muốn cùng Nam Ca cái gì ?"

      Lệ Sâm duỗi tay, đem chiếc nhẫn của mình đặt ở trong lòng bàn tay Nam Ca, lúc cùng Nam Ca chuyện, còn cúi đầu giữ cho ánh mắt Nam Ca cùng mình ngang bằng mà cần ngước đầu lên nhìn mình.

      " hy vọng em cả đời này cũng có thể vô tư vô lự như thế, sống bình an vui vẻ."

      Sau khi Lệ Sâm qua, Nam Ca cũng sáng lạn cười tiếng giúp Lệ Sâm đeo nhẫn lên.

      Mà người đàn ông vừa lòng thỏa mãn, bảo trì tư thế này mà hôn môi Nam Ca. Mặc dù chỉ là dán cái liền tách ra ngay, nhưng ở góc độ mọi người thấy được, còn lặng lẽ liếm Nam Ca cái.

      Từ đầu đến cuối, đều là ôn nhu săn sóc dạng này khiến bầu khí tại trường lại lần nữa bùng nổ. Tiếng hoan hô lâu dứt.

      Trao đổi nhẫn xong, Diệp Thiệu còn đứng ra ta có thứ này muốn mời mọi người ăn. Mọi người ào ào giương cao cái cổ xem liền thấy được từng chiếc xe thức ăn được đẩy tới, sau khi vén cái nắp lên, đặt bên trong dĩ nhiên lại là thịt!

      tại động vật phải cũng biến dị hết rồi sao? Thịt này xác định có thể ăn chứ?

      Đám người ở đây đều rất lâu có khai trai, lại ngửi thấy được mùi hương nồng như thế đều ngừng nuốt nước miếng.

      đến Diệp Thiệu có thể phá được cái vấn đề khó khăn này là bởi vì máu Nam Ca. Tuy nhiên ta tạm thời chỉ dám thả mấy loại thịt này, lo lắng giống loài khác còn phát sinh lần biến dị thứ hai.

      Duy nhất khiến ta khó có thể mở miệng chính là máu Nam Ca dùng xong, hôm nay lại vừa lúc là tháng bọn họ ước hẹn. Diệp Thiệu vốn nên rút máu, nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày vui của Nam Ca, ai có thể vào lúc này làm cho Lệ Sâm thoải mái chứ?

      Diệp Thiệu liền trì hoãn ngày vậy, hôm nay ta mang thành quả nghiên cứu ra mời mọi người ăn.
      Last edited: 5/2/18

    3. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Haha. Đem máu Nam Ca để làm thịt thú ăn, ta chết mất thôi :))) Cái đống máu đáng giá ngàn vàng khó cầu đó. Ha ha ha
      À, ta góp ý nho là "triệu chứng bệnh tật" nàng đổi thành "biểu sinh học" được , vì ta cứ nghĩ là Nam Ca có bệnh mỗi khi đọc cụm đó. Hoho :v
      Last edited: 2/2/18
      huynhphuc9494, Nhiên Nhiênfear thích bài này.

    4. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Đánh chữ bi lỗl có ai bị hk, muốn bình luận mà khó qá. Mình dùng đt
      fear thích bài này.

    5. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 162: Hài hòa hài hòa

      "Thịt này qua xử lý, mọi người có thể yên tâm ăn." Diệp Thiệu bảo đảm hai lần, Tân Vũ Hoa liền đứng dậy: "Tôi đến trước !"

      Cậu kẹp lên khối thịt thả vào trong miệng, thời điểm nghiền ngẫm con mắt đều sáng cả lên.

      Nhanh chóng nuối miếng thịt xuống, cậu quay ra hướng tới Diệp Thiệu giơ ngón tay cái lên: "Bác sĩ Diệp, là lợi hại mà. Thịt này ăn quá ngon ý!"

      Diệp Thiệu ha ha cười tiếng: "Ăn ngon đó cũng là công lao của đầu bếp, tôi chỉ là lấy độc tố bên trong mà thôi."

      Vừa nhìn Tân Vũ Hoa ăn cũng có việc gì, những người khác cũng chịu ngồi yên, ào ào vọt lên muốn đoạt thịt.

      Nam Ca cùng Lệ Sâm đứng ở ngoài đoàn người, còn cùng Lệ Sâm: " trách được lúc trước Diệp Thiệu để cho em mang giúp ta mấy con động vật biến dị trở về, hóa ra là vì nghiên cứu này. Thịt kia nhìn ngon nha..."

      "Sao thế, em cũng muốn ăn miếng sao?" Lệ Sâm ôm eo hỏi.

      Nam Ca hì hì lắc đầu: " phải đâu, " ngẩng đầu, Lệ Sâm có thể từ trong con ngươi màu đen của nhìn thấy bản thân: "Em còn cảm thấy hứng thú với hơn chút."

      Lệ Sâm ý tứ sâu xa cười cười: "Vậy lát nữa về phòng liền cho em ăn no."

      Lệ Ngạn cùng Tần Mộ Yên đứng ở bên cạnh bọn họ, giả vờ là cái gì cũng nghe hiểu ...

      Yến hội tiến hành được nửa lại có người đến thông báo ngoài cửa cơ sở chính có người tự xưng là bạn của Nam Ca tìm lại đây.

      Nam Ca cùng Lệ Sâm lúc này còn mời rượu đâu, vừa nghe như thế đều nghi hoặc nhìn nhau.

      Bạn á? Sao lại nhớ nhỉ?

      "Đối phương có tên là gì ?" Lệ Sâm hỏi.

      "Có ạ, họ tên là Tô Phương cùng Tô Hiển."

      "A!" Nam Ca nhớ tới, đây phải là khẩu phần lương thực của sao!

      Lệ Sâm nắm tay cười : "Mời hai người kia vào ."

      Lặn lội đến đây chẳng hề dừng lại ngoài Tô Phương cùng Tô Hiển còn có đám người trốn ra được từ tai nạn thiên thạch tại căn cứ Tân Bình, kể cả đám người Tô Hoằng.

      tháng này, danh tiếng căn cứ Bắc Hải như mặt trời ban trưa. Bọn họ tới chỗ nào cũng nghe người ta đàm luận Lệ Sâm cùng Nam Ca, muốn biết cũng được nha. Vừa vặn bọn họ vẫn tìm kiếm chỗ lánh nạn liền chạy đến Bắc Hải tìm nơi nương tựa.

      Lệ Sâm đối với chuyện này đương nhiên là hoan nghênh, sau khi cùng Tô Hoằng bắt tay, nhìn thấy mằu sắc đôi mắt ta sâu hơn rất nhiều còn cười chúc mừng: "Xem ra dọc theo con đường này mọi người cũng phát sinh ít kỳ ngộ nha."

      Tô Hoằng khoát tay, khiêm tốn : " thể so với hai người , hai người mới lợi hại. Đúng rồi, chúc mừng cùng Nam Ca kết hôn, cuối cùng cũng tu thành chính quả rồi."

      Lệ Sâm ha ha cười tiếng: "Cũng cảm ơn các . Về sau liền ở lại Bắc Hải , trở thành thành viên mới cùng chung sức xây dựng Bắc Hải."

      Tất cả mọi người tương đối vui vẻ, Tân Vũ Hoa chờ Lệ Sâm cùng Tô Hoằng xong liền xông lên cho Tô Hoằng cái ôm.

      "Tôi là nhớ các muốn chết!" Tân Vũ Hoa vui vẻ .

      Tô Hoằng vuốt vuốt đầu cậu: " ràng mới mấy tháng gặp thôi mà cậu lại cao ra rồi. Thiếu niên có dị năng hệ mộc của cơ sở chính tương đối nổi danh, tiểu tử cậu có tiền đồ lớn đấy."

      Tân Vũ Hoa thẹn thùng vò đầu: "Cũng lợi hại như thế đâu, đều là mượn ánh sáng của Lệ đại ca thôi ạ. Tô Hoằng, các về sau cũng ở lại đây chứ, chúng ta cùng nhau giết Zombie!"

      "Được!" Đôi mắt đào hoa của Tô Hoằng tràn đầy nghiêm túc cùng vui mừng, tuy nhiên ta nhìn nhìn sau lưngTân Vũ Hoa, hỏi: "Tông Hạo Hiên đâu?"

      " ấy à..." Tân Vũ Hoa có chút ảm đạm : "Có thể có thể có chút mệt mỏi nên về nghỉ rồi."

      Hình ảnh vừa nãy Lệ Sâm cùng Nam Ca trao đổi nhẫn cùng hôn môi kích thích đến Tông Hạo Hiên, ta liền ở lại xem nữa.

      Kỳ Tân Vũ Hoa cũng là lòng đầy chua xót, nhưng cậu đối với Nam Ca nhiều hơn là loại sùng bái. ấy gả cho Lệ Sâm, chính mình ngay cả ghen tị cũng chưa từng trải qua. Khổ sở hai ngày, cậu cũng điều chỉnh tốt tâm tình. Về sau chắc chắn làm Nam Ca ngột ngạt.

      Nhưng Tông Hạo Hiên... Người lãnh tình như vậy nếu thích ai, chỉ sợ là cả đời... ấy có thể bỏ xuống hay , vậy phải xem chính bản thân ấy thôi.

      Tô Hoằng nhìn ra Tân Vũ Hoa do dự, cũng đoán được khoảng thời gian tách ra này, khẳng định bọn họ cũng xảy ra chuyện gì, vì vậy hỏi lại nữa.

      "Tốt rồi!" Tô Hoằng vỗ vỗ bả vai Tân Vũ Hoa: "Nghe trong căn cứ các cậu có rượu. , chúng ta uống rượu!"

      Hôn lễ liên tục ầm ĩ đến rất khuya, Lệ Sâm cùng Nam Ca ngược lại thèm bồi người đến xem lễ ăn cơm, tất cả đều giao cho Lệ Ngạn cùng Tần Mộ Yên.

      Rượu tồn Trong căn cứ cơ bản đều uống sạch trong đêm nay, Lệ Sâm cũng uống mấy chén nhưng còn xa xa mới đến trình độ say.

      Nam Ca là người về trước phòng cưới của họ trước, chỗ này ở chính giữa vào căn cứ. Cũng là căn nhà tốt nhất căn cứ, căn phòng rộng rãi sáng ngời.

      tại Nam Ca làm việc và nghỉ ngơi so với trước kia có quy luật hơn rất nhiều, buổi tối mỗi ngày cũng ngủ lúc, thuận tiện hồi tưởng lại ký ức chút.

      Hôm nay rửa mặt, thay quần áo xong liền chuẩn bị leo lên giường ngủ. Lệ Sâm ngồi ở ghế vừa vặn có thể nhìn thấy bộ dáng Nam Ca đưa lưng về phía mình bò lên giường, đường cong sau lưng rất mỹ lệ.

      vẫn luôn chờ ngày này cho nên chưa có chạm qua Nam Ca. Mà bây giờ... kéo kéo cà vạt, cảm thấy hô hấp nóng lên giống như bị lửa đốt vậy.

      Từ từ tới, mắt cá chân Nam Ca, nhàng vuốt ve hai cái.

      Nam Ca quay đầu nghi ngờ nhìn , ngơ ngác hỏi: "Sao còn tắm rửa ngủ? Ngày mai còn phải săn giết Zombie đấy." phát muốn chạm đến cấp tám rất khó, cho nên gần đây vẫn luôn rất chăm chỉ.

      Trong lòng Lệ Sâm có chút bất mãn, nằm nghiêng ở giường, còn đem Nam Ca ủng vào trong ngực. Đầu ngón tay ngừng đụng vào gò má rồi lại từ từ lùi xuống dưới...

      "Hôm nay là ngày chúng ta kết hôn đấy" Giọng khàn khàn: "Em có biết chuẩn bị xảy ra chuyện gì ? Vậy mà lại còn rảnh rỗi nghĩ tới giết Zombie, hử?"

      Cổ họng Nam Ca đột nhiên khô cằn, muốn lui về phía sau nhưng Lệ Sâm sao có thể cho phép chứ. Sức lực của lớn, vẫn như cũ giam cầm trong lòng.

      "Em... Em muốn ngủ ..." Nam Ca cảm thấy Lệ Sâm có chút nguy hiểm.

      Lệ Sâm lại cười xấu xa mê hoặc : " ra trừ máu, trong cơ thể khả năng còn có chút gì đó cũng có thể trợ giúp em lên cấp đấy, em có muốn thử chút ?"

      "A? Cái gì?" Nam Ca hứng thú.

      "Đồng ý rồi?"

      Lệ Sâm cười tiếng, giống như sương mù tan biến lộ ra ánh trăng sáng ngời, khiến Nam Ca nhìn thấy cũng khỏi ngây người.

      Cười như vậy cũng quá phạm quy rồi đấy, Nam Ca liền có tiền đồ ... Bị dụ dỗ thành công =. =

      ngây ngốc đáng gật đầu, ý thức chậm rãi rơi vào sương mù, chỉ nghe thấy Lệ Sâm : "Nam Ca, em..."

      ==== tắt đèn mời tự động bổ não ====

      Cuối cùng cũng ăn được tiểu Zombie chính mình liên tục thèm thuồng, Lệ Sâm tinh tế thưởng thức cả buổi tối, chết hương vị của .

      chưa từng qua người phụ nữ nào khác nên cũng thể so sánh đối lập, nhưng thỏa mãn mà Nam Ca mang đến cho tuyệt đối là cảm giác hai mươi mấy năm qua thể mang đến được.

      cảm tạ trong sinh mệnh của mình, có xuất . So với thỏa mãn, Nam Ca đến cuối cùng vẫn luôn cầu xin tha thứ. Lệ Sâm thấy mệt mỏi như vậy mà còn chưa ngủ, mềm mại dựa vào trong lòng mình giống như là cục bông mềm, liền hỏi suy nghĩ gì.

      Nam Tiểu Ca nghẹn khuất , ràng cũng là người có dị năng, ràng cũng rất cường hãn, tại sao lại theo kịp thể lực của chứ, phục!

      Lệ Sâm: ...

      Nam Ca còn lầm bầm: "Có cảm giác chuyện này tốt, thế nhưng lại đau như vậy. Em rất là phục, hừ."

      Lệ Sâm: "..." thế nhưng biết nên tiếp như thế nào.

      Nếu như Nam Ca có cảm giác, thời điểm cùng làm cái gì kia, ấy chẳng phải con cá chết sao... Được rồi, cho dù là cá chết cũng rất . Tuy nhiên chắc là đêm tân hôn của bọn họ làm lưu lại bóng ma mất...

      Nam Tiểu Ca về sau kiên trì nổi, nhắm mắt lại. Giọng phi thường , còn chậc chậc lưỡi: "Tuy nhiên sai, xác thực cùng máu của hiệu quả giống nhau. Giống như so với máu còn có hiệu quả tốt hơn chút phải..."

      Vẻ mặt Lệ Sâm hề có dấu hiệu xấu hổ, nghĩ muốn cùng chuyện lại phát ngủ say. Nhìn chằm chằm hồi lâu, mới hôn hôn môi chút rồi ôm cùng chìm vào giấc ngủ.

      ...

      Cơ sở chính sau nửa đêm chậm rãi yên tĩnh trở lại. Mọi người làm ầm ĩ rất lâu cũng trở về gian phòng của mình nghỉ ngơi.

      Tô Hoằng cùng Tân Vũ Hoa bọn họ đều ngủ, ngồi tán gẫu suốt cả đêm cơ sở chính những chuyện trải qua trong khoảng thời gian này.

      Mỗi người đều có cuộc sống của mình. Mừng rỡ của hôm nay, bọn họ tin tưởng bức ảnh tươi đẹp của cuộc sống tốt đẹp trong tương lai.

      Mà ở ngoài trụ sở, bên ngoài địa phương mà hệ thống phòng ngự có thể quản chế được, có con Zombie mặc áo choàng khô gầy lẳng lặng đứng lặng im.

      Đôi mắt nó trong đêm tối phát tán ánh sáng hồng sâu kín, gò má quá gầy, xuyên thấu làn da màu tím đen còn có thể nhìn ra hình dáng xương cốt của nó.

      Nó thủy chung luôn nhìn về phương hướng cơ sở chính, khoảng cách xa như vậy mà nó vẫn có thể cảm nhận được nhân viên lại lại ngoài trụ sở.

      Lời bọn họ , Zombie này cũng nghe hiểu.

      Hôn lễ thế kỷ của Lệ Sâm cùng Nam Ca... Là sao?

      Nam Ca, nghĩ tới vẫn cùng Lệ Sâm ở cùng chỗ. Tôi cảnh cáo , con Zombie nên sinh sống như Zombie.

      Những thứ nhân loại ngu xuẩn kia có cái gì tốt chứ, ở cùng chỗ chỉ biết kéo chân thôi. Tôi mới là đồng bạn của cơ mà, vì sao trở lại bên cạnh tôi?

      Tuy nhiên sao, tôi cũng qua nóng nảy. Chúng ta ngày nào đó gặp mặt. trợ giúp nhân loại giết nhiều Zombie như vậy, cũng nên chịu chút trừng phạt .

      Nghĩ tới đây, Zombie kia thế nhưng mở miệng bật cười. Thân thể nó rách nát chịu nổi, lại như là tràn trề sức chiến đấu, tiếng cười liên tục truyền rất xa.

      Coi như là cười, ánh mắt u màu đỏ vẫn như cũ có rời khỏi phương hướng cơ sở chính. Hàm răng nó lúc mở lúc đóng, còn có thể nghe được thanh hàm răng run lên, rin rít lọt vào tai.

      Zombie xung quanh tại lúc cảm nhận được hơi thở của nó lập tức điên cuồng chạy trốn. Mà có chút Zombie trốn chậm, ngay lập tức bị tiếng cười của nó trực tiếp đánh nát não bộ, ngã mặt đất bò dậy nổi.

      Rất nhanh, nó liền đem thân thể nấp ở trong áo choàng. Từ từ lui về trong bóng tối. Xung quanh trừ ít thi thể Zombie, còn có dấu vết nào khác.

      Mà người trong căn cứ buổi tối mỗi ngày cũng có thể nghe được tiếng Zombie gầm thét, căn bản cũng biết vừa nãy có bao nhiêu nguy hiểm lướt qua bọn họ. Tiến hóa, thôn tính, rèn luyện. Trong đêm tối có quá nhiều chuyện mà nhân loại thể biết được diễn ra.

      Bọn họ chỉ đắm chìm ở trong vui sướng của chính mình, vừa múa vừa hát. Thậm chí còn thảo luận Lệ Sâm cùng Nam Ca đều xinh đẹp như thế, dị năng lại nghịch thiên, biết về sau bọn họ có con là thần đồng như thế nào.

      Mọi người tạm thời quên mất ưu sầu đều ào ào cảm khái: "Khẳng định là ngàn vạn sủng ái tại thân!"

      tin buồn là từ giờ ta hết rảnh rồi, nên giờ chuyển qua tuần 2c nhé

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :