1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thê điều lệnh - Vụ Thỉ Dực (Cập nhật chương 56/227)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 55.1

      Chuyển ngữ: Cacmons

      Rời khỏi Hàn Sơn nhã cư, Khúc Liễm theo Kỉ Lẫm đến khách viện.

      Kỉ Lẫm đằng trước, nàng theo sau, cúi đầu xuống, khiến người khác thấy sắc mặt. Sau nữa là mấy nha hoàn theo xa xa, Bích Xuân cũng ở trong số đó.

      Bấy giờ, Khúc Liễm bỗng cảm thấy người trước chợt giảm tốc độ, rồi đứng trước mặt nàng, khiến nàng thể dừng bước.

      - Liễm muội muội.

      Khúc Liễm ngẩng đầu lên nhìn , phát bản thân vẫn thấp hơn chút, phải ngẩng lên mới có thể thấy gương mặt của .

      - Gần đây Liễm muội muội sống thế nào?

      Kỉ Lẫm hỏi, mặt mang theo ý cười.

      Giọng của như châu như ngọc, dịu dàng bình thản, nghe thấy cũng là loại hưởng thụ vô cùng.

      - Tốt lắm.

      Khúc Liễm nở nụ cười với .

      Kỉ Lẫm cũng cười, dường như rất thích thấy nàng cười, mỗi lần nàng cười, ánh mắt của tựa hồ sáng rực hơn, trong trẻo phản chiếu gương mặt của nàng, như thể ánh mắt của chỉ vì nàng mà dừng lại, ai khác lọt vào mắt được nữa.

      thể phủ nhận, dưới cái nhìn chăm chú thế kia, bé nào cũng chịu nổi, trong lòng đều trỗi lên những cảm xúc khác thường.

      - Đúng rồi, ta có chuyện muốn nhờ Liễm muội muội đấy!

      xong, lấy khối ngọc bội từ trong cổ tay áo ra.

      Khi Khúc Liễm nhìn thấy khối ngọc bội đó, lập tức hơi khó xử, cái này rất giống khối huyết ngọc trước kia Kỉ Lẫm đưa nàng ở Khúc gia, biết mặt sau khối ngọc khắc chữ gì, Khúc Liễm nhanh chóng thấy được, mặt sau khắc chữ "Liễm" thể triện.

      Khúc Liễm:

      - ...

      - Ta mong Liễm muội muội có thể đánh túi lưới cho khối ngọc bội này nhé!

      Khúc Liễm rối rắm, nhưng cuối cùng vẫn :

      - Mấy ngày nay hơi bận, có thể ít ngày nữa mới làm cho huynh được.

      - sao đâu, ta chờ được mà.

      Kỉ Lẫm cười đến là sung sướng.

      Đến khách viện, Kỉ Lẫm rất mực quân tử dừng lại ngoài cửa, với Khúc Liễm:

      - Liễm muội muội nghỉ ngơi , nếu có cần gì, cứ với Cung Tâm nhé!

      Khúc Liễm ngoái đầu nhìn, phát Cung Tâm biết đến tự khi nào, lập tức mặt nhịn nổi mà run rẩy. Chẳng qua là vẫn cảm ơn Kỉ Lẫm, lại với Cung Tâm:

      - Làm phiền Cung Tâm tỷ tỷ rồi!

      Cung Tâm vội :

      - Đây là việc nô tỳ phải làm ạ!

      Chờ Kỉ Lẫm rồi, Cung Tâm liền sai nha hoàn đến hầu hạ Khúc Liễm rửa mặt, trong phòng bày sẵn chăn đệm sạch, chăn thoang thoảng mùi hương an thần, rất dễ ngửi. Trong góc phòng có đặt chậu băng, mang đến mát mẻ, thổi tan cái nóng của ban ngày, trong khí này, dường như dễ làm người ta quên cảnh giác, chỉ muốn nằm lên cái giường đó mà ngủ giấc cho .

      Khúc Liễm vốn nghĩ mình ở chỗ lạ ngủ được, nhưng ngửi hương an thần, dần dần ý thức trở nên mông lung.

      Cái nóng bên ngoài len qua kẽ rèm tơ tràn vào phòng.

      Khúc Liễm bừng tỉnh.

      Mở to mắt, tạm thời nửa tỉnh nửa mê biết mình ở đâu. Nàng nghiêng người nhắm mắt, quay mặt vào trong, tầm mắt vốn mơ hồ dần tập trung nhìn chăm chú hoa văn sơn khắc giường, lông tơ lại dựng thẳng, cái lạnh sinh ra từ tận đáy lòng, khiến cả người nàng cứng lại.

      bàn tay khẽ lướt qua mái tóc dài rối tung của nàng giường.

      Khúc Liễm chỉ cảm thấy cả người cứng đờ, hơi thở cũng mong manh, cảm giác chỉ riêng bản thân trong gian yên tĩnh này quá mức ràng, khiến lòng nàng run rẩy.

      Bích Xuân hiểu thói quen của nàng, khi nàng ngủ, chưa bao giờ vào phòng cả.

      Chẳng lẽ có ma ư...

      Mãi đến khi cái tay kia xoa đầu nàng, cuối cùng Khúc Liễm nhịn nổi nữa, ôm chăn xoay người bật dậy.

      Có rèm che, trong phòng hơi tối, nhưng Khúc Liễm vẫn nhận ra thiếu niên ngồi giường, vì y phục mặc, chính là bộ cẩm bào lưu vân màu tím nhạt sáng nay nàng thấy thiếu niên kia mặc, nàng còn nhớ ở gấu tay áo của có đính hồng ngọc lóe sáng dưới ánh mặt trời, hết sức đẹp đẽ.

      Thiếu niên giường chỉ lẳng lặng ngồi yên, thấy dáng vẻ phòng bị của nàng, khuôn mặt ngược sáng càng tối mấy phần:

      - Ngươi...

      Khi đối diện với ánh mắt của , Khúc Liễm bị dọa suýt tiểu ra quần, sợ đến mức dám lên tiếng nữa.

      Trong ấn tượng của nàng, Kỉ Lẫm như tia nắng xuân, bình tĩnh mà ôn hòa, trong sáng thư thái, là đại diện cho tồn tại của cái đẹp, đẹp đến mức khiến người ta nhịn được muốn thân thiết. Mà ánh mắt của cũng luôn trong trẻo ấm áp, như mặc ngọc thượng hạng nhất, im lặng mà tỏa ánh sáng dịu dàng.

      Thế nhưng bây giờ, ánh mắt đó biến đổi khôn lường, đầy vẻ u ám khó hiểu, như hòa làm với bóng tối trong phòng, khiến người ta chỉ thấy quỷ dị.

      Khúc Liễm chỉ cảm thấy xương cốt rã rời, loại nguy hiểm khiến nàng khỏi lui vào trong giường.

      Thiếu niên kia thấy nàng cảnh giác như động vật theo bản năng, vẫy vẫy tay với nàng:

      - Lại đây.

    2. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 55.2

      Chuyển ngữ: Cacmons

      Đương nhiên Khúc Liễm phải cún con để người ta gọi là đến, mà thận trọng hỏi lại:

      - Ngươi là ai? Vào đây làm gì?

      Người đó là Kỉ Lẫm, nhưng khí chất rất khác biệt, khiến nàng nhịn nổi mà hỏi câu này.

      - Chẳng lẽ ngay cả vị hôn phu của mình mà nàng cũng nhận ra à?

      cười khẽ, lại vẫy tay với nàng:

      - Lại đây, cho gia ôm chút nào!

      Khúc Liễm:

      - ...

      Khúc Liễm kinh ngạc vì , giọng này, diện mạo này là Kỉ Lẫm, nhưng sao mà khí chất lại khác xa nhau như vậy, ánh mắt cũng khác, giọng điệu cũng khác luôn. Kỉ Lẫm trong lòng nàng là quân tử tuân giữ quy củ cách nghiêm ngặt, luôn biết cách làm sao để tỏ lòng thích đối với nàng, nhưng chưa từng vượt qua Lôi Trì dù chỉ bước, rất chi đúng mực. Mà người trước mắt đây, phóng túng thẳng thừng, vốn chẳng để khuôn phép thế gian vào mắt - nếu mà để ý ấy à, nào lại vào khuê phòng nương thế này.

      Trong lúc nàng còn chưa biết làm sao, thiếu niên ngồi giường giơ tay kéo chăn của nàng, tha nàng ra ngoài rồi ôm chặt vào lòng.

      Khúc Liễm cả kinh, lập tức đẩy ra:

      - Ngươi phải là Kỉ Lẫm, buông ta ra!

      - nhảm, nàng thế mà lại nhận ra vị hôn phu của mình cơ đấy, đáng đánh đòn.

      tiếng "bốp", Khúc Liễm cảm giác được mông của mình bị người ta vỗ , khiến mặt nàng nhịn nổi mà đỏ lên, ngây cả người.

      Sống hai kiếp, lần đầu tiên nàng bị người ta đánh mông đấy!

      Lập tức hóa phẫn nộ thành sức mạnh, toan nắm tay đấm qua, lại bị bàn tay to bắt được, bao vây nắm đấm của nàng.

      - Nàng muốn đánh ta à?

      ôm cơ thể mảnh khảnh của nàng, dễ dàng khiến nàng giãy dụa được, cúi đầu cười bên tai nàng:

      - Trước kia biết nàng dữ thế này, mới bị nàng đánh, lớn rồi đừng hòng nhé!

      - nhảm, ta...

      Giọng hoàn toàn im bặt, Khúc Liễm lập tức trợn to mắt.

      Cảm giác đôi môi mềm mại kia hết sức chân , dán sát vào môi nàng, thậm chỉ còn cảm nhận được hơi thở của nhau.

      Theo bản năng Khúc Liễm ngừng hô hấp, rồi lại giãy dụa mạnh, lấy móng tay mà cào.

      hít mạnh hơi, bắt lấy bộ móng vuột cào cấu kia, khỏi nhìn cũng biết cổ bị nàng cào thành dấu, hơi bất ngờ, đè nàng ra giường, lại hôn nàng cái, môi kề môi với nàng, khẽ cười :

      - Nàng nên cắt móng tay , nuôi dài như vậy để làm gì chứ?

      - Buông ra!

      Khúc Liễm vừa sợ vừa tức, ngờ kẻ này làm càn như vậy, trong lòng chỉ thấy hổ thẹn.

      - đấy, ta đích thân đến thăm vị hôn thê của ta cũng đâu có phạm pháp!
      xong, lại hôn cái, nựng đôi má đỏ bừng của nàng, tay ôm eo nàng, ôm nàng vào trong lòng như đứa trẻ vậy.

      Khúc Liễm suýt hét lớn, y phục mỏng manh mùa hè cản được gì, khiến nàng cảm thấy bộ ngực vừa mới phát dục của mình dán vào lồng ngực , cả người xấu hổ đến mức co thành cục. Trong hai kiếp cho đến nay, trừ phụ thân, nàng chưa từng gần gũi với nam nhân nào đến vậy, dù là phụ thân, đó cũng là chuyện khi nàng còn , chừng lớn lên có khi nào như vậy đâu?

      - Ngươi buông ra, nếu ta gọi người ta đến...

      Khúc Liễm thẹn quá hóa giận, gấp gáp .

      - sao cả, trong khách viện này còn ai khác, nàng có kêu rách cuống họng cũng có ai đến đâu!

      Khúc Liễm:

      - ...

      Nàng thở sâu, khiến bản thân tỉnh táo lại, cố gắng bỏ qua cảm giác bị người ta ôm vào lòng, bình tĩnh :

      - Ngươi buông ra trước , thế này ta thoải mái.

      Nàng ngoan ngoãn cúi đầu, ra vẻ đáng thương.

      gì, chỉ dùng cằm cọ cọ lên đỉnh đầu nàng, lúc lâu sau mới :

      - Được rồi!

      Khi buông ra, Khúc Liễm lập tức xoay người rời khỏi xa, ngờ bị bắt lấy tay.

      - Nếu nàng dám chạy nữa, ta ngại ôm nàng như lúc nãy đâu, mãi khi nào nàng ngoan mới thôi đấy!

      Giọng của lành lạnh, nhưng tràn đầy ác ý.

      Khúc Liễm ngồi yên, nhìn vạt áo, rồi lại nhìn , giọng hỏi cho :

      - Rốt cuộc ngươi là ai?

      - Vị hôn phu của nàng đây.

      tươi cười nhìn nàng, kéo bàn tay bé của nàng lên ngắm nghía, như thể tìm được món đồ chơi, bóp tới bóp lui, song dùng sức rất , khiến nàng đau.

      Khúc Liễm nghẹn lời, thử nở nụ cười, hỏi lại lần nữa:

      - Rốt cuộc huynh làm sao vậy?

      Nàng cân nhắc, mò:

      - Huynh giống bình thường.

      - Đương nhiên, đây mới là ta mà.

      cười thành tiếng:

      - Thế nên tiểu nha đầu à, nàng phải tập làm quen thôi!

      * Vượt qua Lôi Trì: vượt quá giới hạn

    3. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 55.3

      Chuyển ngữ: Cacmons

      Gương mặt tươi cười của Khúc Liễm cứng lại, trong lòng suýt chút gào lên: Lừa quỷ à! Nào có ai mà cư xử đến vậy được, thực giống như là hóa thành người khác vậy, nàng thà mong rằng là phân thân của còn hơn. Chỉ là khi nhìn thấy híp mắt nhìn sang, trong mắt chứa biết điều gì, khiến lòng nàng lại căng lên, tạm thời dám hỏi gì thêm.

      - Sao gì nữa vậy?

      lại hỏi, vươn tay vuốt ve mái tóc dài ngang lưng của nàng.

      Khúc Liễm lòng:

      - Ta chẳng biết gì cả!

      bật cười, cười rất chi phóng khoáng, toàn thân đều thay đổi, còn là thiếu niên trong trẻo ôn hòa kia nữa, mà là kẻ mang khí chất nguy hiểm thể giải thích. lại cúi đầu, hôn lên mặt nàng, giọng ấm áp:

      - Thực thẳng thắn nhỉ! Nhưng vậy là tốt, đừng có bày trò trước mặt ta.

      Khúc Liễm hé răng.

      Trong phòng lập tức an tĩnh hẳn, chỉ có tiếng côn trùng kêu ở bên ngoài cửa vọng vào mà thôi.

      - Ta trước đây, lần sau lại tìm nàng.

      đứng dậy, khi nàng ngẩng đầu lên, hiểu sao trong mắt ngập ý cười, khom người ôm nàng vào lòng, dán vào tai nàng mà :

      - Lớn nhanh lên nào, đợi nàng cập kê, ta cưới nàng về làm thê tử rồi, đến chừng đó...

      Đến chừng đó làm sao?

      Khúc Liễm hiểu sao lại thấy hoảng sợ, đôi mắt trong suốt ngập nước phản ánh chân tâm trạng của nàng, khiến vừa thấy buồn cười, giọng trở nên tà ác hơn, kề sát thổi hơi vào tai nàng:

      - Đương nhiên là - bắt nạt nàng cho rồi!

      Gương mặt nàng đỏ bừng lên, hận thể đá cước.

      Đừng nghĩ rằng bề ngoài của nàng giống tiểu bạch hoa là dễ khi dễ nhé!

      Thế nhưng bây giờ nàng đủ can đảm đá , sao cũng thấy rằng nếu đá , nàng rất thảm.

      Cuối cùng chỉ đành đờ đẫn mặc ôm lại giường, rồi đắp chăn làm ổ cho nàng, cười rồi cúi đầu hôn lên mặt nàng, mới đứng dậy mất, khiến rèm cửa rung động.

      Khúc Liễm xém cắn chăn.

      Như vậy là quá quang minh chính đại rồi, khiến nàng sinh nỗi hoài nghi.

      Quả nhiên, lát sau, nàng khàn giọng gọi tiếng, khi thấy Cung Tâm vào, bấy giờ Khúc Liễm mới hiểu tất cả, tức giận đến mức mặt trắng bệch cả ra.

      Trong lòng nàng có cảm giác giận dữ, nghĩ Kỉ Lẫm chính là kẻ lừa đảo, lúc đầu cư xử nhã nhặn như thế, rồi sau đó lại bắt nạt nàng. Dù họ có là hôn thê, hôn phu của nhau chăng nữa, cũng chỉ mới định danh phận thôi, chưa thành thân mà, vậy mà hết ôm rồi hôn nàng như thế, quả thực chính là kẻ mặt người dạ thú.

      Cung Tâm thận trọng nhìn nàng, thấy ngực nàng phập phồng rất mạnh, trong lòng cũng biết làm sao.

      Chuyện vừa rồi, dù nàng ta tận mắt chứng kiến, nhưng vẫn nghe thấy thanh, cũng biết chắc chắn Khúc nương bị khi dễ. Nhưng bản thân nàng ta cũng chỉ là thị nữ nho , làm gì được đây? Đặc biệt là khi chủ tử trở mặt, tốt nhất là nghe lời người, nếu nếu người phát điên lên, ngay cả đại trưởng công chúa Thục Nghi cũng cản được đâu.

      Khúc Liễm thấy Cung Tâm cúi gằm mặt mà đứng, cơn giận chững lại, rồi bỗng nguôi dần.

      Xưa nay nàng phải kẻ thích gây khó dễ cho người khác, tất nhiên biết Cung Tâm chỉ là nha hoàn, có muốn ngăn cũng ngăn được.

      - Lúc nãy là thế tử vào à?

      Khúc Liễm hỏi.

      Cung Tâm đáp vâng, lại ngẩng đầu liếc nàng cái, thấy vẻ mặt nàng bình tĩnh, nhìn ra vui giận, tạm thời nàng nghĩ gì.

      - ... dường như giống bình thường.

      Khúc Liễm thử .

      Cung Tâm dường như hơi nghi ngờ nhìn nàng, như thể hiểu nàng gì vậy.

      Trong lòng Khúc Liễm cười lạnh, :

      - Dù ta và thế tử quen biết lâu, nhưng biết nhân cách huynh ấy cao thượng, trước nay thủ lễ, vừa rồi...

      Cung Tâm lại cúi đầu, nhanh chậm:

      - Khúc tiểu thư nghĩ nhiều rồi!

      Khúc Liễm thiếu chút nữa xì khói, ngầm hiểu Cung Tâm là nha hoàn của Kỉ Lẫm, nào có chuyện chủ tử của mình sai, e là trong đó có bí mật, chỉ là khó lòng hỏi được từ chỗ Cung Tâm.

      Nàng cố làm bản thân bình tĩnh lại, vội, dù sao rốt cuộc nàng cũng biết, bèn nhân dịp hỏi:

      - Công chúa dậy chưa? Nếu dậy rồi, ta cũng nên sang thỉnh an người, cáo từ hồi phủ thôi!

      - Xin tiểu thư đợi chút, nô tỳ sai người hỏi xem sao.

      Khúc Liễm thản nhiên đồng ý, giương mắt nhìn nàng ta .

      Cung Tâm rồi, Khúc Liễm lại gọi:

      - Bích Xuân.

      lúc sau, Bích Xuân hai mắt còn mơ màng buồn ngủ bước vào, Khúc Liễm thấy thế, còn gì nữa đâu, càng thêm tức giận hơn.

    4. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Editor lười chảy thây trở lại rồi nè:yoyo69:
      Có bạn nào còn theo dõi truyện này nhỉ?
      xin lỗi vì hơn nửa năm mất tích vừa qua, mình cố bỏ bê truyện lâu thế nữa.
      Từ giờ mình làm pic nữa, các nàng thấy chương pic nào còn chưa sửa báo lại giúp mình với.
      Các nàng tiếp tục ủng hộ mình lấp hố nha!:yoyo44::yoyo44::yoyo44:
      MitNa Minh, LyLy Mai, thienan27088 others thích bài này.

    5. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Chào mừng editor của chúng ta quay trở lại. :yoyo52::yoyo52::yoyo52:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :