Thế giới 1: Xuyên , cứu vớt thời mạt thế ! [1]
Ly nhíu mày, từ từ mở mắt, phát ở trong gian kỳ dị, xung quanh chính là những màu sắc bị méo mó. nhớ, hình như lúc họp hội đồng quản trị xong, khi ra ngoài bỗng nhiên căn bệnh tim bẩm sinh của lại bắt đầu tái phát, so với những lần trước dường như còn mạnh mẽ hơn. lẽ, chết rồi ? Đây là thế giới sau khi chết sao ?
Bỗng nhiên, trong đầu vang lên giọng non nớt.
[Xin chào ký chủ, ta là hệ thống số hiệu 410.]
"Hệ thống ?"
[Cập nhập thông tin ký chủ....]
'Ting' Trước mắt xuất bảng màu xanh lam, đó là thông tin về .
[Người chơi: Ly
Tuổi: 25
Giới tính: Nữ
Nhan sắc: 80/100 (Có thể thay đổi. Vì bệnh tim lâu năm nên sắc mặt tốt trừ thêm 10% còn 70%)
Mị lực: 70/100 (Có thể thay đổi)
IQ: 90/100
EQ: 80/100
Giá trị may mắn: 70/100 (Ký chủ may mắn của cũng thấp nha ! Giá trị dao động, tùy thời có thể thay đổi.)
Điểm tích lũy: 0]
"Người chơi ?" Ly nhìn lượt cái bảng, ánh mắt dừng lại ở dòng đầu tiên, nhíu mày nghi hoặc.
[Để ta giới thiệu. Ta là hệ thống số hiệu 410, là hệ thống mới nhất của 《Thời nữ phụ》, chính là ký chủ đầu tiên của ta, ta có thể giúp quay lại thế giới thực với thân thể hoàn toàn khỏe mạnh, nếu như tích đủ 2 vạn điểm tích phân.]
"《Thời nữ phụ》 ? Đó là nơi nào ?"
[Là công ty thời ở tương lai.]
"Được rồi, vậy làm thế nào mới có điểm tích phân ?"
[Chỉ cần xuyên vào các cuốn tiểu thuyết, cướp lấy hoặc phá hủy bàn tay vàng của nữ chính. Tùy vào mức độ hoàn thành nhiệm vụ mà đạt được điểm tích phân riêng.]
"Tại sao lại phải phá hủy bàn tay vàng của nữ chính ?"
[Bởi vì trong các thế giới, nữ chính bị hắc hóa quá nhiều, lạm dụng bàn tay vàng mà xáo trộn gian thế giới đó.]
"Ta hiểu rồi."
[Vậy chúng ta tiến vào thế giới đầu tiên thôi ! Vì là tân thủ nên mới đầu, ta đưa vào quyển nhiệm vụ cấp C, tương đương với nhiệm vụ dễ nhất.]
"Nhiệm vụ khó nhất hẳn là cấp S ?"
[ sai. Xin mời ký chủ lựa chọn...]
[Tiến vào thế giới đầu tiên ?]
[Yes/No]
"Yes"
------Ta là vạch phân cách thời -----
Ly cảm thấy thân thể nặng trĩu, gắng sức mở mắt ra thấy gương mặt bị bong tróc hơn phân nửa, đôi mắt còn có xu hướng lòi ra ngoài há miệng định cắn .
giật mình, biết lấy đâu ra sức mạnh, dùng tay đấm vào khuôn mặt ghê tởm kia phát, rồi cố gắng gượng đứng dậy, đá mạnh vào đầu nó khiến cái đầu kia cánh mà bay.
hoàn hồn nhìn tác phẩm của mình. Cái này, đá bay đơn giản vậy sao ? Nhìn tình hình, xem ra xuyên vào thời mạt thế rồi. Thời mạt thế mà là nhiệm vụ cấp C sao ? Nghe cái tên thấy sai sai rồi !
lát, thấy đầu mình choáng váng, toàn thân đều đổ mồ hôi lạnh, có lẽ là thân thể này bị sốt ? Chả trách lại thấy nặng nề như vậy.
[Ký chủ, ký chủ.] Lại là giọng non nớt đó.
"Hệ thống, đây là nhiệm vụ cấp C à ?" ôm đầu, chuyện với hệ thống qua thần trí.
[Khụ, cái này.... Là vì, đây là lần đầu ta dịch chuyển thời nên có chút chính xác ! Nhưng đây là nhiệm vụ cấp B, chỉ chênh lệch nhau có cấp....] Tiếng hệ thống dần trong đầu Ly .
Chênh lệch nhau có cấp ? Rốt cuộc hệ thống còn muốn chênh lệch mấy cấp mới đủ đây ?
"Đưa cốt truyện cho ta."
[ tải cốt truyện....]
Đây đúng thực là quyển mạt thế, nữ chủ tên Phượng Song Song là người xuyên . Lúc ở thời đại của ta, ta vô tình nhặt được sợi dây chuyền kỳ lạ, nó đưa đến mạt thế, bên trong sợi dây chuyền có lưu trữ gian siêu thị, còn có cả linh tuyền đặc biệt.
Cũng giống với mấy tiểu thuyết mạt thế khác, nước linh tuyền này có khả năng trị thương rất tốt, còn có thể giúp thanh lọc virut zombie cơ thể.
ta ỷ có nước linh tuyền nên ở mạt thế sợ trời sợ đất, dẫn người tung hoành khắp nơi, lại tiếc hy sinh đồng đội, có những lúc đánh xác sống, mắt thấy sắp thua đến nơi, ta liền lui vào gian náu để mặc những đồng bạn bên ngoài cho xác sống ngấu nghiến.
Sau này ta gặp được nam chủ Cố Kỳ, hai người vừa gặp , cùng nhau nắm tay lên con đường giải cứu thế giới, dẫm lên là bao nhiêu sinh mạng người. Nhưng đến cuối cùng, vẫn ai oán than còn cho đó là lẽ đương nhiên. Bọn họ cùng nhau trở thành Đế Vương Đế Hậu trong thời kỳ mạt thế.
Ly xem xong chỉ muốn phỉ nhổ. Đồng ý là để có được thành công giải cứu thế giới, hy sinh chút là đương nhiên, nhưng nữ chính từ đầu đến cuối vẫn cho ai biết việc có gian cùng linh tuyền. Mà linh tuyền kia rất đặc biệt bao giờ hết nước, nếu nữ chính có thể thầm cho bọn người kia uống họ cũng bị chết thảm như vậy.
thở dài, lại xem về thông tin nguyên chủ, cái người mà sống qua nổi chương kia.
Nguyên chủ tên Mộc Ly , là thiên kim tiểu thư, từ sống trong chăn êm nệm ấm, nào biết khổ sở là gì.
Bỗng nhiên đùng cái mạt thế đến, nàng tiểu thư chân yếu tay mềm này cùng với bạn thân là Phượng Song Song lúc chưa xuyên chạy trốn.
lần Phượng Song Song trải qua cơn sốt cao, nguyên chủ lo lắng, cũng màng an nguy tìm thức ăn, chăm sóc cho ta. Đến khi tỉnh lại Phượng Song Song giờ còn là Phượng Song Song của trước kia. ta cũng biết ơn nguyên chủ, đường cũng khá chiếu cố .
Nhưng nhận thấy nguyên chủ quá yếu ớt, lại mang dị năng gì, ta có chút khó chịu. Bởi vì dầm mưa dãi nắng quá nhiều, cơ thể vốn yếu đuối của nguyên chủ chịu nổi, cũng mang trận ốm. Phượng Song Song thấy vậy, ta chạy ra ngoài tìm kiếm đồ ăn, đến khi quay về, thấy nguyên chủ bị tên xác sống ăn mất.
Ly nhìn về phía cửa phòng mở toan kia, hề có vết tích bị phá. Cái này ràng là có người mở cửa sẵn mời con xác sống kia, theo trí nhớ của nguyên chủ có làm việc đó, vậy chỉ còn có thể là nữ chính đại nhân mà thôi.
Ly vẻ mặt trầm. Đây là trả ơn sao ? Nữ chính phải ? Linh tuyền ? Dây chuyền ? Hừ, để bà đập nát nó xem xem ta làm thế nào !
Ly nhẩm tính thời gian, có lẽ là nữ chính sắp quay lại xem kết quả rồi. cố gắng lê lết thân hình ra ngoài, cảm nhận được bên tay phải truyền đến trận đau nhứt, đưa tay lên nhìn nhìn phát tay có dấu cào, có lẽ là do cú đá lúc nãy, tên xác sống kia lúc ngã xuống vô tình cào qua ? lắc đầu, quan tâm đến, chuyện muốn bây giờ là rời khỏi cái địa phương này trước khi nữ chính đại nhân trở về.
Ly được đoạn khá xa, xác định ra khỏi phạm vi nữ chính qua mới thở phào nhõm. Với loại người như Phượng Song Song, hại lần nhất định cũng có lần sau. Ở cạnh người như vậy, lúc nào cũng phải căng não đề phòng thấy mắc mệt, tốt nhất là tránh xa cho lành, đợi có đủ lực lượng quay về 'thịt' ta sau.
Ly nhìn trời chạng vạng tối, mệt mỏi dựa người vào gốc cây gần đó, lại nhìn nhìn xung quanh, thở dài, ngồi xuống nghỉ ngơi lát để lấy lại sức. Sau hồi lâu, mới bám vào thân cây leo lên . là làm khó mà, thân thể này vốn yếu đuối lại còn gặp sốt cao, chỉ leo cây thôi mà có cảm giác sắp mệt chết đến nơi.
Chật vật leo lên, tìm tìm những cành cây to ngồi lên đó, như thế này lúc ngủ cũng lo có xác sống tấn công. Sau khi sắp xếp ổn thỏa, an tâm ngủ.
Cho đến nửa đêm, cảm thấy người mình nóng lên đến kỳ lạ, mồ hôi đổ ra như tắm, vừa khó chịu vừa mệt mỏi, khí trong cơ thể như bị rút cạn dần, ôm cổ khó thở, mày liễu nhíu chặt. Bụng lại đau thắt, tay chân bủn rủn, các cơ trong người như nảy lên điên cuồng, cuối cùng cơ thể có khả năng bám cây nổi khiến rơi xuống, cũng may là lúc nãy ngồi cành cao lắm nên lúc ngã xuống có hơi bị trầy xước chút, cũng có nguy hại gì.
dùng tay ôm lấy thân thể, trái tim cũng đập nhanh liên hồi sau đó cũng đau cả lên, cảm giác quen thuộc này khiến tròng mắt co rút lại. lẽ cơ thể này cũng bị bệnh tim hay sao ? Nhưng mà triệu chứng này rất khác biệt so với , đây hẳn phải là bệnh tim, lại nhìn về phía tay của mình, những đường gân xanh mồn , qua thời gian nó biến mất cùng với cơn đau của .
nâng người dậy, cảm thấy bản thân còn đau rát gì nữa, vết cào do tên xác sống kia làm ra cùng với những vết xước ngã từ cây xuống đều biến mất, hơn nữa cũng còn phát sốt.
Ly nhíu mày nghi ngờ, liệu đây có phải là do tên xác sống kia làm ? Có lẽ nào, khi cào tay khiến nhiễm virut zombie rồi ?
[Ký chủ xin đừng lo lắng.] thanh hệ thống vang lên.
"Hửm ?"
[Ký chủ đích thực là bị nhiễm virut zombie nhưng nhiều, lại thêm cơn sốt lúc nãy khi cùng virut zombie gặp mặt khiến virut tiêu tán hơn phân nửa, cho nên ký chủ chỉ có thể trở thành nửa người nửa xác sống.]
"Nghĩa là ta mất ý thức đúng chứ ?"
[ sai, chỉ là.... Ký chủ có thể có những dấu hiệu giống xác sống.]
"Ví dụ ?"
[Ví dụ như là thèm thịt, hoặc mạch tượng yếu, hơi thở cũng còn chẳng hạn.]
"Ý ngươi là cơ thể giống người chết ?" Ly chau mày, đặt tay lên mạch tượng xem thử, nhận thấy mạch tượng vẫn đập như bình thường gật đầu. Hẳn là có chuyện gì đâu.