1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      tiếc cho An Dương
      cũng tiếc cho đại ca A Đoàn với Lan Diên nữa, phải vì lợi ích của gia tộc
      huyetsacthiensu thích bài này.

    2. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Ghét ba lan dien ko phai vi thuong cho an duong ma vi ghét cai tinh nhiều chuyen, tu quyết dinh cua ba.

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 119:

      Editor: huyetsacthiensu

      chiếc khăn ấm phủ lên mắt, chỉ làm giảm khó chịu của hai mắt, cũng làm cho thân người A Đoàn cứng ngắc buông lỏng xuống. Vừa ra khỏi tẩm điện của An Dương, liền bị đưa đến Đông cung. Ở chỗ An Dương thoải mái khóc trận xong, lớp trang điểm sớm trôi hết, rửa mặt qua loa lập tức xuất gương mặt trắng trong thuần khiết.

      Có điều mấy ngày gặp, biế nên lấy tâm tình như thế nào để đối mặt với Ngô Đồng.

      “Được rồi.” Giọng gọn gàng vang lên bên tai, A Đoàn mở mắt ra liền nhìn thấy Ngô Đồng gần trong gang tấc. Mấy ngày thấy, hình như có thay đổi gì, vẫn là bộ dạng tuấn, thong dong tự tại. Chậm rãi ghé sát vào bên mặt của A Đoàn, trầm ngâm nhìn đôi mắt còn lên tơ máu.

      A Đoàn theo bản năng nừng hô hấp, hơi trừng to mắt, nhìn như nhìn thẳng vào hai mắt của Ngô Đồng, thực ra ánh mắt trống rỗng, đầu óc cũng trống rỗng theo. Ngô Đồng nhếch khóe miệng cười như cười, ngồi thẳng người, giọng dặn dò “Tối nay đừng ngủ quá sớm, nếu ngày mai hai mắt sưng lên.”

      A Đoàn gật đầu theo bản năng, sau đó có dấu vết thở phào hơi. Nhưng hơi này còn chưa thở ra, Ngô Đồng ở bên kia nghiêng đầu, như để ý “Bây giờ nàng rất sợ ta, muốn nhìn thấy ta sao?”

      A Đoàn nuốt hơi khí chưa kịp thở ra ngược trở lại, lại trừng lớn mắt, nhìn chằm chằm vào Ngô Đồng. Ngô Đồng cười khẽ ra tiếng, thoải mái tựa lưng vào ghế ngồi. “Bây giờ An Dương như thế nào rồi?” Đột ngột bỏ qua vẫn đề vừa rồi, lại đúng ý của A Đoàn.

      đến An Dương, cảm xúc vừa rồi trực tiếp chuyển thành phiền muộn, thậm chí còn bất giác bĩu môi. “ biết, hôm nay cùng nàng trút ra trận, tốt hơn giấu ở trong lòng nhiều, chỉ là biết nàng kéo dài đến lúc nào mới nghĩ thông được.” Dừng chút mím môi lại . “Muội, muội làm sai rồi sao?”

      Mong muốn ban đầu là vì An Dương sai, nhưng nhìn thấy nàng khó chịu như vậy cũng đành lòng.

      Người bắt đầu lại là chính mình.

      Ngô Đồng lắc đầu, dấu vết để sát vào người A Đoàn “Chuyện của Đại ca nàng và Lan Diên được bàn bạc từ sớm, cho dù nàng , cũng chỉ là chuyện sớm muộn. Về phía A Đoàn, nàng đụng vào tường quay đầu, thủ đoạn ôn hòa chỉ làm nàng tránh rồi lại tránh, chỉ có thể sử dụng thủ đoạn độc ác nhất.”

      A Đoàn gật đầu, hơi rũ đầu xuống, cắn môi dưới , còn suy nghĩ chuyện của An Dương.

      ra… Bây giờ nàng cũng cần lo lắng quá nhiều.”

      “Huynh có cách gì tốt sao?” A Đoàn ngẩng mạnh đầu lên nhìn về phía ánh mắt của Ngô Đồng. Ngô Đồng cười nhạt gật đầu, sau đó dưới tầm mắt của A Đoàn ghé sát vào mấy phần. “ với mẫu hậu, để cho nàng ra ngoài chuyến.”

      đâu?”

      quan trọng là đâu, nàng muốn đâu . Mở mang tầm mắt về sông núi nước non đẹp đẽ bên ngoài chút, mở rộng tầm nhìn chút, cũng có thể điều chỉnh tâm tình của nàng chút. Bây giờ nàng nghĩ thông, chỉ có thời gian mới có thể làm lắng đọng lại, chờ tự bản thân nàng muốn mở lòng mới là thượng sách, đối với An Dương lời người khác an ủi chỉ là vô dụng.”

      Được rồi, thực tế hình như đúng là như thế. Hôm nay cùng An Dương khóc trận, khóc khóc, trút ra trút ra, nhưng trước khi bộ dáng An Dương vẫn là có gì tiếc nuối. Gật đầu “Được rồi, cũng chỉ có thể như thế, hy vọng bản thân nàng có thể từ từ suy nghĩ thoáng hơn, nên cố chấp nữa.”

      tại thời tiết thích hợp, trong đầu nghĩ qua mấy nơi phong cảnh tuyệt đẹp thích hợp để du sơn ngoạn thủy giải sầu, ngẩng đầu muốn cái gì đó, mới phát ra khoảng cách của hai người rút ngắn còn khoảng cách tay, gần đến mức có thể cảm nhận được mùi thơm thoái mái dễ ngửi người Ngô Đồng.

      Nháy mắt ưỡn thẳng lưng lên, hơi hơi ngửa ra sau.

      “Huynh dựa vào gần như vậy làm cái gì!”

      Ngô Đồng nhướn mày, bên môi vẫn cười nhạt như cũ. “Ta đến gần nàng còn cần lý do sao?” Khi chuyện khoảng cách giữa hai người còn, tay cũng khoác lên vai A Đoàn, nhìn thẳng vào hai mắt của A Đoàn. “Nàng là vợ vủa ta, chúng ta sắp thành thân rồi, ta đến gần nàng nên đến gần ai?”

      “Hay là nàng muốn ta đến gần nương nào?”

      Giọng trầm thấp làm say lòng người, hô hấp như có như phất qua mặt, A Đoàn trừng mắt, cứng cổ cố gắng bình tĩnh. “Mây ngày hôm trước Hoàng Hậu nương nương còn với muội, trước ngày thành thân chúng ta được gặp lại nhau, thích hợp!” Vừa vừa lui người về sau, kiên quyết thực lời của Hoàng Hậu nương nương đến cùng.

      Ngô Đồng đổi sắc mặt, khuỷu tay để ghế chống đầu, tay áo màu xanh rộng trượt xuống, lộ ra cánh đường cong cánh tay, khẽ nhếch khóe miệng như cười như , nhìn chằm chằm vào A Đoàn lui về sau. “Trước kia mẫu hậu còn với ta chuyện về trắc phi đó, có phải ta cũng nên nghiêm túc nghe theo lời của người hay ?”

      A Đoàn biết, Ngô Đồng tức giận.

      Mềm mại mím môi, cả người lui về góc, khống chế được tự động nhiễm lên nức nở. “Muội cố ý như vậy, muội khống chế được, muội cũng cần có thời gian…” Lý trí đồng ý với lời ngày ấy của Ngô Đồng, nhưng thân thể lại nghe theo lý trí, phải là già mồm cãi láo, là tâm tình biết nên đối mặt như thế nào, sau đó luôn muốn trốn tránh.

      Ngô Đồng rũ mi mắt xuống, lúc sau than tiếng, cuối cùng vẫn đầu hàng.

      “Ta cho nàng thời gian, nhưng nàng được trốn ta.”

      “Được.” A Đoàn gật đầu liên tục ngừng, sau đó nhìn sắc mặt Ngô Đồng còn hơi trầm xuống, nghĩ ngợi, im lặng rút ngắn khoảng cách. Ghé sát vào lôi kéo ống tay áo của Ngô Đồng, mềm giọng cầu xin tha thứ “Thái Tử ca ca, huynh nên tức giận được ?” Thái độ như khi mắc sai lầm ngày bé, làm cho người ta nỡ trách phạt.

      “Nàng đó!”

      Ngô Đồng hết cách vuốt chiếc mũi xinh đẹp của A Đoàn, “Nàng biết được ta thể nhẫn tâm đối với nàng được.”

      Nghe được câu này, A Đoàn dừng chút, ánh mắt nhanh chóng chớp vài lần, sau đó hơi chút áy náy. Đúng rồi, bản thân mình có thể cố tình gây như vậy, phải là ỷ vào Thái Tử ca ca cuối cùng tha thứ cho mình hay sao? Bởi vì biết, cho nên buông thả… Huynh ấy cũng làm gì sai, lời huynh ấy cũng đúng, huynh ấy chỉ có nhiều hơn mình ký ức của kiếp mà thôi.

      muốn tự độc ngốc bản thân mình mới có thể nghĩ thông suốt sao?

      ra, đối góc độ khác để nghĩ, nếu người sống lại là mình, bản thân mình làm, chẳng lẽ ở cùng Thái Tử ca ca sao? Nếu như người làm sai là mình, nhìn thấy Thái Tử ca ca lúc còn chưa biết gì, cũng khống chế được muốn đối xử tốt với huynh ấy chứ? Cho dù nam nữ khác biệt, cũng vẫn đến gần.

      Bởi vì nhận định là thuộc về nhau, cho nên để ý lời đồn.

      Về việc đúng sai của đời trước, là vô tâm cũng được, lạnh bạc cũng được, cái mình coi trọng hơn đương nhiên là kiếp này. Cho dù là năm năm qua kia, cho dù là bản thân lâm vào cảnh ngộ kỳ lạ, nếu muốn chọn, nhất định do dự mà chọn Thái Tử ca ca của tại.

      Cho nên, rốt cuộc là mình còn xoắn xít chuyện gì nữa?!

      Ở bên kia Ngô Đồng vẫn chờ A Đoàn mềm giọng cầu xin tha thứ, liền phát tiểu nương bên cạnh đột nhiên cúi đầu, cả người như quả bóng bị xì hơi? khỏi nghi ngờ, đưa tay chọc chọc hai má non mềm. “Nàng đây là làm sao vậy? Ta tức giận với nàng, ta cho nàng thời gian, ta chỉ muốn nàng trốn tránh ta.”

      Đáp lại Ngô Đồng là A Đoàn nhào mạnh vào ngực Ngô Đồng.

      Mỹ nhân đưa đến, Ngô Đồng đương nhiên là phải đón lấy. Hương thơm mềm mại trong ngực cũng kinh ngạc theo, vừa rồi phải là còn tránh kịp sao? Cúi đầu muốn làm , A Đoàn lại chôn chặt khuôn mặt bên trong ngực A Đoàn, chỉ là cho nhìn. Ngô Đồng bật cười, vỗ phía sau lưng A Đoàn trấn an.

      “Làm sao vậy?”

      Hai tay ôm chặt lấy eo , ánh mắt cũng bị bịt kín tầng sương mù, muội may mắn khi gặp được huynh…

      Tiếp theo cho dù Ngô Đồng có như thế nào, khuyên như thế nào, A Đoàn cũng từ ra từ trong ngực Ngô Đồng. rồi, thời gian cũng trôi qua lâu, cuối cùng phải bất đắc dĩ “Nếu nàng vẫn cứ như vậy, mấy ngày sau hai mắt của nàng cũng thể gặp người được…”A Đoàn động đậy đầu, chậm rãi rời khỏi cái ôm ấm áp của Ngô Đồng.

      Quả nhiên ánh mắt lại hồng.

      Ngô Đồng bất đắc dĩ, muốn gọi người mang nước ấm lên, A Đoàn lại mở miệng trước bước. “Thái Tử ca ca, vì sao huynh tò mò cuộc sống năm năm nay của nàng ấy?” Hỏi trực tiếp, trong mắt cũng toàn là nghi ngờ, có cảm xúc khác. Cho nên, A Đoàn nghĩ thông suốt rồi sao? Ánh mắt Ngô Đồng chuyển động cái là đưa ra được kết luận.

      Nghĩ như thế nào cũng quan trọng, chỉ cần nàng có thể nghĩ thông suốt là tốt rồi.

      Cánh tay dài duỗi ra ôm lấy vai A Đoàn, đưa tay véo mũi của nàng. “Nàng cho rằng Giang Vạn Lí có thể giấu ta sao? Mỗi ngày nàng làm cái gì ta đều biết, đương nhiên tò mò.” A Đoàn giãy dụa tránh ra, lại hỏi “Vậy sao huynh còn để cho việc đó tiếp tục phát triển như vậy?”

      Nhìn nàng từng ngày từng ngày héo mòn, thân thể cũng suy yếu.

      Tất nhiên thấy thoải mái, cuối cùng chỉ là tiếc hận.

      “Ta sai quá nhiều, lòng nàng chết, biết nên cứu vẫn như thế nào cũng cứu vãn được. Điều cuối cùng có thể làm, chỉ là để cho nàng bình tĩnh như mong muốn của nàng, đến làm phiền nàng, khi đó, ta chỉ có thể đối tốt với nàng được như vậy.”

      Đề tài này quá nặng nề, A Đoàn cũng biết nên lấy cớ như thế nào. Nhưng mà nhìn thấy ảm đạm mặt Ngô Đồng, miệng vểnh lên, vui “Huynh còn chưa về vị sủng phi kia đâu? Từ đầu đến cuối huynh đều cuối cùng nàng ấy thế nào? Chẳng lẽ huynh với nàng ấy song túc song phi (chỉ cặp nam nữ đương thắm thiết, như hình với bóng)?!”

      Biết A Đoàn là vì muốn điều chỉnh tâm trạng của mình, Ngô Đồng cũng , thẳng oan uổng của mình.

      “Sau lần đó ở thư phòng, ta cũng chưa nhìn thấy kia, làm sao lại có chuyện sủng phi nào cơ chứ?”

      xong lại vươn tay ôm A Đoàn vào trong ngực, chỉ trán nàng “Trong đầu nàng mỗi ngày đều nghĩ cái gì vậy, bộ dáng của ta lúc đó thế nào nàng cũng thấy, làm gì có bộ dáng song túc song phi chứ? Cái đồ có lương tâm nhà nàng, còn lấy lời này để trêu ghẹo ta!”

      A Đoàn chỉ buồn cười le lưỡi trong ngực Ngô Đồng.

      Sau khi cười đùa lúc hai tay ôm cổ, mặt cũng chôn ở cổ Ngô Đồng, thân mật khăng khít. ‘Thái Tử ca ca, kiếp này chúng ta phải sống tốt, được giống với đời trước có được hay ?” Ngô Đồng đặt cằm đỉnh đầu A Đoàn, vô cùng nghiêm túc. “Ta cho nàng cuộc sống an ổn, có tiếc nuối gì… vô lo.

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 120:

      Editor: huyetsacthiensu

      An Dương rồi, có bất kỳ dấu hiệu nào cũng với mình câu nào, ngày hôm sau rời khỏi cung, đâu cũng biết. Lúc chợt nghe được tìn Giang Vạn Lí truyền đến, A Đoàn và Hứa Tiêu Nhiên ngối đối diện nhau, sau khi nghe được lời của Giang Vạn Lí, bầu khí càng thêm tĩnh lặng.

      Khuôn mặt tuấn tú của Hứa Tiêu Nhiên buông xuống, nhìn buồn vui.

      lúc sau, trong lòng A Đoàn thở dài vài lần, động đậy môi, vốn muốn tìm hỏi ngày hôm đó hai người rốt cuộc những gì. Nhưng nhìn thấy bộ dáng bây giờ của Đại ca, quyết định hỏi nữa. Dù sao cũng là chuyện của hai người họ, cho dù mình thân mật với hai người họ như thế nào cũng phải là người trong cuộc, có quyền gì.

      Đợi Đại ca rồi, lại cẩn thận hỏi lại Giang Vạn Lí, khẳng định là có người theo nàng, viết thư cho nàng ấy, hy vọng nàng ấy có thể nghĩ thông sớm chút.

      Nghiêng đầu cố gắn làm cho mình xinh đẹp.

      “Mấy ngày trước phải Đại ca còn trốn muội như trốn rắn rết sao, sao hôm nay lại chịu đến viện của muội rồi?”

      Hứa Tiêu Nhiên cười cái, bất đắc dĩ lại vui mừng nhìn A Đoàn. “Nếu ta còn đến nữa, muội làm khiến cho mẫu thân bắt ta đến đây.” A Đoàn bĩu môi, bất mãn lầm bầm “ cứ như muội là người thể lý như vậy, ràng chính là huynh trốn tránh muội trước, chẳng lẽ là muội sai sao?”

      Cằm khẽ nhếch, xinh đẹ đáng , tràn đầy thần thái tiểu mỹ nhân,

      Hứa Tiêu Nhiên lắc lắc đầu bật cười, đứng lên, mỉm cười nhìn A Đoàn, khom người chắp tay. “Tiểu sinh (danh xưng của những người đọc sách tự xưng) vô lễ, xin Thái Tử phi tha thứ cho tiểu sinh lần này được ?”

      Người này! Bản thân muốn làm trò còn quên trêu ghẹo mình!

      A Đoàn lắc đầu cái để ý đến người này, vành tai nhiễm lên màu phấn hồng.

      Hứa Tiêu Nhiên nhìn giữa mi mày A Đoàn khó nén thẹn thùng cùng ngọt ngào, vừa hâm mộ lại có cảm giác nhà có con mới lớn. Cũng tốt, em ruột thịt cùng cha cùng mẹ, muội hạnh phúc thí tốt rồi. Lắc đầu, ném những suy nghĩ hỗn loạn ra khỏi đầu, sau đó nhàng “Mấy ngày nữa, Nhị ca Tam ca của muội đều nên trở về.”

      A Đoàn lập tức quay đầu, kinh ngạc hỏi ngược lại “Sao lại nhanh như vậy được, mới có vài ngày thôi mà, tin truyền còn chưa đến nơi!”

      phái người thông báo cho Thanh VIễn và Triệt Minh từ sớm, trước ngày thành hôn của muoioj tháng báo tin rồi.”

      Cho nên, Thái Tử ca ca sớm có tính toán? A Đoàn giật mình, Hứa Tiêu Nhiên nhìn khuôn mặt xinh đẹp cỉa A Đoàn, còn có chút non nớt, chằng bao lâu đoạn đường khác của đời người, người ở bên cạnh nàng cũng còn là người nhà, mà là Thái Tử điện hạ. khỏi “ Ta ngoảnh mặt làm thinh, Thái Tử đối với muội tốt.”

      “Ở nhà tòng phụ, xuất giá tòng phu, chúng ta đương nhiên theo cái này, nhưng lời người xưa nsoi luôn có vài phần đạo lý. Ở nhà, mẫu thân chiều chuộng, ta cũng dung túng cho muội, ta cũng rất vui muội bị cưng chiều mà hình thành tính tình ương ngạnh. Nhưng gả chi người khác cuộc sống đơn giản như vậy, nơi muội đến sinh sống cũng đơn giản như vậy.”

      “Thái Tử đối với muội rất tốt, sai, nhưng mà đứng từ góc độ người nam nhân mà , tất cả khoan dung đều có giới hạn, muội trăm ngàn lần thể ỷ vào việc Thái Tử thích muội mà có thể coi trời bằng vung, ngàn vạn lần nên dùng hết sủng ái tại, biết ?”

      “Có thể giở tính nết trẻ con ra, nhưng mà nên độ lượng chút, khôn nên làm quá.”

      còn ước gì muội giở tính nết trẻ con ra đó! Lời này đương nhiên A Đoàn nên lời với Hứa Tiêu Nhiên, nhưng cũng biết Đại ca vì muốn tốt cho mình, nếu cũng như vậy. Nghe lời gật đầu “Muội biết rồi, Đại ca, huynh cần quá lo lắng.” Dừng chút lại vươn tay lôi kéo tay Hứa Tiêu Nhiên làm nũng.

      “Hơn nữa còn có Đại ca làm hậu thuẫn cho muội, Đại ca vẫn luôn giúp muội!”

      A Đoàn như vậy làm Hứa Tiêu Nhiên chống lại được, chỉ phải bất đắc dĩ gật đầu.

      “Ai bảo muội là muội muội của ta, ta tốt với muội còn tốt với ai nữa?”

      “Đạo lý sống chung giữa hai vợ chồng ta cũng viết, cho nên ta chỉ có thể mượn lời người xưa để khuyên nhủ muội. Nhưng mà muội cũng cần cẩn thận quá, muội phải luôn luôn nhớ , cho dù như thế nào, Đại ca vĩnh viễn ở phía sau muội.”

      A Đoàn chỉ lôi kéo tay Hứa Tiêu Nhiên cười cười, chuyện của và An Dương biết ai đúng ai sai, nhưng chuyện người Đại ca có thể làm vẫn luôn làm rất tốt.

      chuẩn bị lễ thành thân, đương nhiên cần đến trường, chỉ yên tâm ở nhà là được. ra, bình thường sau khi Thái Tử phi được tứ hôn đều có các ma ma trong cung đến chỉ dạy quy củ trong cung cho đến khi xuất giác, A Đoàn đương nhiên cần, thuở lớn lên ở trong ucng, do Hoàng Hậu nương nương tự mình chỉ dạy, nơi nào cần nữa?

      Trực tiếp giảm bớt được chuyện.

      Giấc ngủ trưa ngày hôm đó ánh mắt trời vừa vặn, ánh nắng mùa xuân cùng với gió mùa xuân mát mẻ, thười tiết tốt như vậy, tuy rằng thể ra khỏi nhà, A Đoàn cũng dẫn theo Bán Đông cùng đám tiểu nha hoàn ra vườn hoa, ngồi bên trong lương đình đùa giỡn thêu thùa. A Đoàn nhìn Bán Đông, đột nhiên nghĩ đến. Mấy ngày này vội vàng nghĩ đến chuyện của A Đoàn, quên mất chuyện của Bán Hạ.

      “Đúng rồi, đưa của tỷ tỷ ngươi thế nào rồi, bây giờ tốt hơn chưa?”

      Bán Đông cười cái lộ ra lúm đồng tiền, lòng ý cảm ơn với A Đoàn “Lúc nô tỳ mang đồ về, chỉ tỷ tỷ nô tỳ mà mẫu thân nô tỳ cũng mắng nô tỳ trận, tiểu thư tâm địa tốt, làm nô tỳ thể được đà lấn tới! Nô tỳ theo lời tiểu thư lúc trước, là nếu trả đồ lại trực tiếp vứt bỏ luôn.”

      “Mẫu thân nô tỳ nghe được lời này mới trả lại, muốn đến miếu cầu bùa bình an cho tiểu thư! Nếu phải tổ mẫu nô tỳ ngăn lại, tiểu thư còn trẻ tuổi, mẫu thân nô tỳ còn muốn làm bài vị Trường Sinh cho tiểu thư nữa đấy!”

      Cả nhà Bán Đông là lòng cảm kích A Đoàn, đâu tìm được nương tốt như này chứ? Trước nay đánh chửi, ăn mặc cũng tốt hơn so với mấy tiểu thư tầm thường, đừng là ngày tết, chỉ ngày thường thôi, tiểu thư rất hào phóng, thường ngày đồ gì tốt tiện tay cũng có thể cho người làm, người đến báo tin cũng có khen thưởng.

      Ai khên tiểu thư tốt đây?

      Càng khỏi phải chuyện này, tỷ tỷ trước kia hầu hạ tiểu thư, cũng là chuyện từ lâu, tình cram chủ tớ tất nhiên là có, ngày tết tiểu thư vẫn quên tặng đồ gì đó, chỉ là khó có được, ngay cả đứa của tỷ tỷ tiểu thư cũng quan tâm. Bán Đông cảm động, hốc mắt cũng đỏ lên “Đứa tốt hơn nhiều, hôm nghe nô tỳ còn nghe còn chơi cả ngày ở bên ngoài mà kêu mệt nữa, trước kia nhiều nhất chỉ có thể chơi nửa canh giờ.”

      “Tỷ tỷ , biết thời gian này tiểu thư vội vàng chuẩn bị thành thân, thêm nữa là Nhị thiếu gia cùng Tam thiếu gia cũng sắp trở về, nàng cũng muốn đến làm phiền tiểu thư. Chờ qua mấy ngày này, tỷ tỷ đích thân đến cảm ơn tiểu thư.”

      A Đoàn buồn cười đưa tay lau nước mắt mặt Bán Đông, đây là những gì người nên được. Kiếp trước ngươi tốt với ta như vậy, kiếp này, tất nhiên ta muốn đối xử tốt với ngươi hơn gấp trăm lần mới được.” Như vậy cùng tốt, đứa tốt hơn, tỷ tỷ ngươi cũng yên tâm hơn chút, ta cũng có thể yên tâm. cần những lời khách khí nữa, tỷ muội các ngươi vẫn ở bên cạnh ta, những gì ta có thể giúp, tất nhiên cũng muốn giúp.”

      “Nhưng mà…”

      A Đoàn cười ghé sát vào Bán Đông, giọng nó “Đứa của tỷ tỷ ngươi sắp có thể chạy rồi, mẫu thân ngươi còn chưa đến chuyện của ngươi sao? Ngươi cũng đến tuổi thành thân rồi.” A Đoàn chuyển đề tài quá nhanh, trong nhất thời Bán Đông phản ứng kịp, đôi mắt vẫn mù sương. A Đoàn lại cười “Hay là ngươi sớm có tính toán? Là người nhà ai, với ta xem anfo, ta cũng tiện xem giúp ngươi.”

      Mặt Bán Đông đỏ lên, thể tin đứng lên, trừng A Đoàn “Tiểu thư! Làm sao người có thể như vậy chứ!” Ngược lại A Đoàn lại bình tĩnh “Làm sao mà ta thể chứ? Ngươi là đại nha hoàn của ta, ta quan tâm việc hôn nhân của ngươi chẳng lẽ là sai sao?” Bước chân của Bán Đông dính chặt.

      “Nô tỳ gả, nô tỳ muốn hầu hạ tiểu thư, muốn hầu hạ tiểu chủ tử sau này, nô tỳ gả!”

      Tính tình hồn nhiên hơn nữa cũng dám nhiều lời như vậy, đỏ bừng mặt, trực tiếp chạy.

      A Đoàn cùng với nhóm tiểu nha hoàn cười lớn, nhìn bóng dáng Bán Đông chạy trối chết. nương ngốc, làm sao có thể gả chứ. Nhưng mà xem ra bây giờ trong nhà nàng ấy còn chưa có tính toán gì, bản thân mình có thể nhìn xem.

      A Đoàn nhìn hòm chất đầy tiểu viện, thậm chí ngay cả ngoài sân cũng dọn lên, ghi chép từng hòm từng hòm để đưa vào nhà kho. lúc lâu, sau đó trừng mắt nhìn Hứa Triệt Minh ( hiểu sao ở đây lại là Hứa Triệt Minh rồi) bên cạnh “Đây chính là chút lễ mọn mà huynh sao?” Hứa Triệt Minh thân quần áo nhưng gật đầu tán đồng.

      “Tất nhiên là lễ mọn rồi, ta còn sợ thiếu!”

      Vài năm nhìn thấy Hứa Triệt Minh, khuôn mặt phát triển hoàn thành, giữa mi mày mơ hồ còn có xinh đẹp khi còn bé, nhưng mà làn da đen hơn, ổn trọng hơn nhiều, khí khái nam tử ra mười phần, còn là tiểu ca ca đào tổ chim khắp nơi trước kia nữa. VỪa rồi lúc mới gặp ngoài cửa, còn có chút xa lạ, nhưng tại, xem ra vẫn là tiểu ca ca trước kia.

      A Đoàn bất đắc dĩ bóp trán.

      “Nhiều như vậy, còn thiếu gì nữa?”

      Hứa Triệt Minh nhếch miệng cười cái, nửa ôm bả vai A Đoàn vòng qua hai cái hòm vào bên trong “Muội cũng đừng tức giận, những cái này nhìn nhiều nhưng ra tốn nhiều tiền đâu. Trừ số ít là đặc sản biên cương, nhưng cái khác đều là da lông! Da lông ở đó vừa tốt vừa tiện, còn có nhiều cái là tự tay ta săn, đều tích góp lại cho muội đấy!”

      “Muội giữ lấy, may quần áo cho mình cũng được, thưởng cho người hầu cũng được, tuyệt đối đều lấy ra được.”

      Vừa vừa đến sảnh chính, sau khi ngồi xuống A Đoàn nhìn Hứa Triệt Minh, khỏi lên tiếng hỏi “Tam ca, cuộc sống của huynh ở biên cương có tốt ?” Cho dù bây giờ tháng nào cũng có tin báo về, nhưng trong lòng vẫn có lo lắng. Nhưng mà bây giờ nhìn thấy Hứa Triệt Minh trạng thái tinh thần tốt như vậy cũng biết trong thư , nhưng vẫn muốn hỏi, muốn nghe chính miệng .

      Hứa Triệt Minh vung tay lên “Ta cũng chưa bao giờ dối lừa muội, cuộc sống ở biên cương làm sao mà thoải mái được chứ? Nhưng mà ta thích ở trong đó, ta cũng muốn ngây ngốc vô tri vô giác ở nhà qua ngày, muội cũng biết, ta vô cùng chán ghét mấy cái tứ thư ngũ kinh phiền phức kia, còn bằng cho ta đao!”

      Thấy A Đoàn còn muốn gì, Hứa Tiêu Nhiên lại “Đừng về ta nữa, phải ta trở về an toàn rồi sao? Ta trở về là vì muội! Ta còn tưởng rằng sang năm muội mới gả cho người khác, nghĩ đến năm nay muội gả rồi. Chẳng qua là muội yên tâm, Tam ca nhất định càng cố gắng hơn, cố gắng đến khi cho dù là Hoàng Thượng ta cũng phải tranh cái chuyện quyền lợi.”

      “Muội chỉ cần gả, làm sao vui làm sao đến, Tam ca vĩnh viễn ở phía sau ngươi.”

      A Đoàn trực tiếp đỏ hốc mắt, cúi đầu biết nên cái gì. Hứa Triệt Minh đưa tay, xoa đầu A Đoàn giống như khi còn bé “Nghĩ cái gì vậy? Mới như vậy cảm động, chờ hai ngày nữa Thanh Viễn trở về muội lại thân mật với ném ta ra tận chân trời ! Bây giờ ta ra sức làm cho muội cảm động, tránh cho muội bị tiểu tử kia đưa !”

      A Đoàn bật cười, ánh mắt cũng bị bịt kín sương mù, buồn cười nhìn Hứa Triệt Minh “Còn nhớ chuyện khi còn bé ? Muội thân với Nhị ca giả, nhưng mà muội vứt bỏ huynh xuống chân trời lúc nào chứ? Hơn nữa đó là Nhị ca, cái gì mà tiểu tử kia đến, bị Nhị ca biết được, hai người lại đánh nhau trận.”

      “Sợ sao?! Hứa Triệt Minh trừng mắt.

      “Bây giờ ai đánh ai còn chưa biết đâu, món nợ ngày bé bây giờ đúng lúc tính toán chút!”

      A Đoàn bị Hứa Triệt Minh đùa vừa khóc vừa cười, tốt, tiểu ca ca vẫn là tiểu ca ca trước kia, nhị ca cũng lập tức về đến nhà, cả nhà đoàn viện, là chuyện hạnh phúc nhất.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Cuối cùng cũng thông suốt rồi, chờ ngày đại hôn của 2 ng
      huyetsacthiensu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :