1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cực sủng vợ yêu - Tai phải bên trái Chương Mới ~ing~

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Gạo Nếp

      Gạo Nếp Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      116
      Chương 37: Hoàng Tử Của Em Chỉ Có Thể Là

      Đối với các bạn , ngày lễ quan trọng nhất trong mùa hè gì hơn đó là ngày quốc tế thiếu nhi

      Theo truyền thống, đêm trước ngày lễ, tổ chức đêm văn nghệ. Lớp của Diệp Tiểu Tiểu diễn tiết mục dựa theo truyện cổ tích được thích nhất” Người đẹp ngủ trong rừng” sân khấu và kịch bản được giáo cùng các bạn nhiệt tình với văn học biên soạn, chỉ còn chọn diễn viên.

      Sau khi giáo công bố các vai diễn, các bạn tranh nhau ứng cử nhân vật mình thích. Nhưng trẻ có lẽ mang tâm lý ghét rất rỏ ràng, phù thủy gian ác cùng đồng bọn xấu xa có ai muốn đảm nhận, mà quốc vương hay hoàng hậu, tiểu tiên nữ, hoàng tử hay công chúa, cùng nhân vật chính nghĩa rất được hoan nghênh, vai mà có rất nhiều bạn tranh cử.

      giáo nhìn danh sách tay, cười :”xem ra phù thủy xấu xa bị tất cả các trò ghét rồi nha..”

      Ánh mắt lỡ đãng nhìn đến chỗ Diệp Tiểu Tiểu ngồi, đôi mắt giáo tỏa sáng

      Ánh mắt mừng rỡ nhìn bé” Đúng rồi, Tiểu Tiểu có muốn tham gia ? Tiểu Tiểu vừa rồi cũng lên báo danh đấy.”

      giáo... giáo. Con ... Con.. Con muốn diễn phù thủy xấu xa đâu...” Cái miệng nhắn của bé bẹt xuống, vành mắt cũng hồng hồng.

      giáo sững sờ, có chút cảm giác tội lỗi, cảm giác như chính mình là bà phù thủy xấu xa trong truyện cổ tích, làm cho công chúa lương thiện phải khóc, gấp rút vãn hồi:” Tiểu Tiểu đương nhiên phải là phù thủy xấu xa rồi”

      đứa bé đáng thế này, sao có thể diễn vai phù thủy được chứ? Rất đáng tiếc nha.

      “ Sao nè, Tiểu Tiểu có muốn thử vai công chúa ?” Coi giáo cười híp mắt .

      Trong lớp, Diệp Tiểu Tiểu là bé đáng , linh động nhất, hơn nữa giọng rất mềm mại, rất êm tai, hoàn toàn phù hợp với điều kiện công chúa trong chuyện cổ tích, nếu bé chịu sắm vai công chúa, hiệu quả chắc chắn tốt hơn cả dự đoán.

      Thấy ánh mắt sáng quắc của giáo, Diệp Tiểu Tiểu do dự gật gật đầu. bé hoàn toàn mang ý tứ của giáo thành hai lựa chọn, nếu diễn công chúa phải nhận làm phù thủy xấu xa, cho nên, bé đành phải khuất phục dưới uy quyền của giáo.

      “ Tiểu Tiểu diễn vai công chúa sao?” Sau khi bé gật đầu, tiểu nghịch ngợm Tôn Lập, hai mắt sáng ngời, ồn ào “ giáo, giáo, con cần làm kỵ sĩ, con muốn vai hoàng tử.”

      “ Được, được, được, để đổi cho con.”

      là, mới cầm bút, bỗng có bàn tay bé cực nhanh ra đoạt lấy bút trong tay .

      Chỉ thấy khuôn mặt nhắn đen thui đầy bình tĩnh của Nghiêm Hạo, nhìn thấy vai hoàng tử danh sách, con ngươi loé tia giận dỗi, chút do dự đặt bút xoá hết danh sách vai hoàng tử, vô cùng quyết đoán, viết mình lên.

      giáo sửng sốt, nhìn hành động kì quái của bạn học Nghiêm Hạo, có chút vừa ý” Bạn học Nghiêm Hạo, cho dù trò muốn diễn hoàng tử cũng nên xoá hết tên bạn học, nếu trò muốn diễn đến lúc đó phải tranh cữ, nếu được chọn mới có thể diễn được vai hoàng tử, có biết ?”

      Nghiêm Hạo lời nào, lạnh lùng kiêu ngạo nhìn lướt qua gương mặt có tên danh sách kia dưới bục giảng.

      Cho dù có tranh cử, mình cũng có thể dễ dàng thắng những người này, tiểu hoàng tử, chỉ có thể là mình, hừ!!!

      Thời gian tranh cử vai diễn ngay xế chiều hôm đó, phương thức thử vai chính là trực tiếp mang nhân vật trong kịch bản mình muốn diễn ra diễn , sau đó giám khảo bỏ phiếu chọn người mình cảm thấy thích hợp nhất.

      Giám khảo là do ba thầy giáo các ban khác nhau đảm nhận, trong nhóm học sinh diễn thử, người được phiếu cao nhất là người đạt được vai. Mà nghi ngờ gì Diệp Tiểu Tiểu dựa vào về ngoài thanh thuần đáng , giọng mền mại êm ái, lấy áp đảo số phiếu, gần như là trực tiếp lấy được vai công chúa.

      Lúc đến phần Nghiêm Hạo ra sân khấu, cậu cũng có nghe lời giám khảo, diễn lời kịch độc diễn của hoàng tử mà trực tiếp kéo Diệp Tiểu Tiểu vừa diễn xuống lên sàn diễn cùng mình, cuối cùng mà đương nhiên, cậu cũng thành công lấy được số phiếu cao, có được vai hoàng tử như mình muốn.

      “A Hạo, giỏi, có thể thắng được rất nhiều người như vậy.” đường tan học về, Diệp Tiểu Tiểu xoay quanh Nghiêm Hạo, vui vẻ hét lên” A Hạo là hoàng tử”

      Uhm, đúng vậy, là hoàng tử, còn em là công chúa. Em muốn làm công chúa vậy hoàng tử của em chỉ có thể là . Nghiêm Hạo khẽ nheo đôi mắt.

      “Dì ơi, Dì ơi. A Hạo là hoàng tử trong vở kịch ở trường. A Hạo thắng rất nhiều người, lấy được vai hoàng tử, A Hạo giỏi, giỏi”Vừa về đến nhà, Tiểu Tiểu chờ được, vội báo tin vui này cho mẹ Nghiêm.

      Mẹ Nghiêm có chút kinh ngạc, thằng con khô khan, lãnh đạm nhà mình mà chịu chủ động báo danh tham gia mấy cái tiết mục kia sao?

      “Phải ? Có phải Tiểu Tiểu diễn vai công chúa ngủ trong rừng?”

      “Dạ, A Hạo là hoàng tử Philip còn con là Aurora công chúa.”

      Quả nhiên là vậy! “Nếu là vậy, công chúa hôm nay phải ăn nhiều hơn chút, dì làm cho con món gà hầm nấm hương có được hay ?”

      “Được ạ” nhóc vui vẻ đồng ý, đôi mắt híp lại tựa trăng non.

      “Như vậy còn Tiểu Hạo, hoàng tử của chúng ta muốn ăn gì đây?” Mẹ Nghiêm xoay người nhìn Nghiêm Hạo ngây ngốc, vài lời trêu chọc.

      “Tuỳ tiện” Nghiêm Hạo nắm tay bé dắt , trực tiếp tặng cho mẫu thân đại nhân cái bóng lưng bé quật cường.

      Mẹ Nghiêm sờ sờ mũi, có chút xấu hổ” Dẹp, đáng chút nào.”
      h0903nhunhu, susu, garan26023 others thích bài này.

    2. garan2602

      garan2602 Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      46
      Cmt trước bày tỏ rồi đọc sau. Huhu bạn quay lại t mừng quá, 2 hố này t theo lâu ơi lâu, hơi bị thích luôn ý. Đội ơn bạn edit.
      :yoyo23::yoyo26::yoyo45:

    3. Gạo Nếp

      Gạo Nếp Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      116
      Chương 38: Công Chúa Và Hoàng Tử

      Trãi qua nữa tháng tập luyện, đêm hội dưới mong đợi của mọi người cuối cùng cũng nhàng lướt đến.

      Ngày đó, sau giờ học tất cả học sinh ở lại trường, sau khi dùng bữa tối, chuẩn bị sân khấu diễn kịch.

      Trước khi tiệc tối bắt đầu, phụ huynh cũng rối rít ổn định chỗ ngồi.

      Hai Mc buổi diễn do hai bạn đảm nhận, sau đó là mời hiệu trường phát biểu xong là buổi diễn chính thức bắt đầu.

      Tiết mục đầu tiên là múa Aerobic do các bạn năm nhất tiểu học trình diễn. Đội hình tương đối đồng đều, dạng hồng tươi cùng nhau xuất sân khấu, động tác đồng nhịp, thỉnh thoảng làm chút đáng , nhanh chóng làm người thích, thoáng cái làm cho khí hội trường nóng lên.

      Tiết mục của Diệp Tiểu Tiểu cùng bạn học là thứ ba, sâu khi tốp thứ hai lên sân khấu bọn họ bắt đầu chuẩn bị.

      Nghiêm Hạo cho rằng Diệp Tiểu Tiểu rất hồi hộp, ngoài mặt tỏ ra rất vô tư như mọi ngày, đối với động viên của giáo cùng bạn học, bé cũng chỉ bật cười hi hi, nhóc đây chính là thói quen sao?

      Mà ngược lại, chính mình tỏ vẻ ko hồi hộp tim lúc này lại đập thình thịch thình thịch a~~~

      “A Hạo!” Diệp Tiểu Tiểu nhảy đến trước mặt cậu, ngọt ngào gọi tiếng, sau đó hai mắt tỏa sáng, nhìn cậu, đo hỏi:” A Hạo, sao chuyện vậy?”

      giáo ở sau lưng trầm mặc, nhưng lướt qua bạn học Nghiêm Hạo giống như bức tường... Này, bạn học Nghiêm Hạo mà chuyện mới là bình thường.

      Tiểu Tiểu cảm thấy khuôn mặt căng thẳng của Nghiêm Hạo đáng , nghĩ nhiều trực tiếp đưa tay lên hai gò má của cậu cố sức véo.”HiHi... là thích..”

      Khó trách mọi người đều thích véo hai má của mình.

      ra bé vừa mới bị các thầy giáo véo má, nên thấy khuôn mặt căng thẳng của Nghiêm Hạo liền muốn véo thử lần.

      Nghiêm Hạo khẽ công tròng mắt, ánh nhìn dịu dàng vẫn là đem mặt bé của cậu thành món đồ chơi chà xát xoa bóp.

      “Ai nha, chốc nữa Tiểu Tiểu lên sân khấu, bạn học Nghiêm Hạo nên bóp mạnh như vậy nếu lưu lại vết đỏ tốt đâu.” Thấy hai đứa nghịch thành nghiện, giáo vội vàng nhắc nhở.

      “Dạ, biết. Thưa ” Tiểu Tiểu đáp lời nhưng lại mang vẻ mặt xấu xa tiến lại gần Nghiêm Hạo, phà hơi lên mặt cậu, vân vê chỗ cậu bị véo, vừa thổi vì vì vừa hỏi” A Hạo có đau lắm ? Để Tiểu Tiểu xoa xoa nha, xoa xoa đau nữa.”

      Bàn tay nhắn mềm mại của bé áp lên má cậu, lòng bàn tay mang nhiệt, nhanh chóng tiến vào tim cậu làm cho cậu khỏi nóng lên.

      Ngay lúc đó, Nghiêm Hạo cảm thấy yên lòng, còn hồi hộp như trước. Đây là lần đầu cậu gặp phải chuyện như thế này, hơn nữa cũng là lần đầu tiên cậu cùng bé của mình diễn kịch, lo lắng hồi hộp cũng là chuyện thường. Đúng là mới vừa rồi bé vừa nháo vừa dụ dỗ khiến lòng khẩn trương cũng hoá thành động lực.

      “Cảm ơn các bạn lớp hai mang đến cho chúng ta rất nhiều niềm vui, sau đây là các bạn lớp ba mang đến tiết mục kịch đặc sắc” Công Chúa ngủ trong rừng” xin mời các bạn...”

      Lời Mc nhàng truyền đến, lớp của Tiểu Tiểu bắt đầu lên sân khấu.

      “Tiểu Tiểu a, chờ nhóm bạn Tôn Lập trở lại, con hãy lên sân khấu nha!" giáo ngồi xổm người xuống, tán thưởng nhìn Diệp Tiểu Tiểu, "Bất quá, Tiểu Tiểu thoạt nhìn chút cũng hồi hộp! lợi hại!"

      " ơi ,Tiểu Tiểu trước có biểu diễn đàn dương cầm, từng khiêu vũ, phải là lần đầu biểu diễn ạ!" Diệp Tiểu Tiểu ngẩng đầu đáp.

      "A, là vậy...! Tiểu Tiểu đúng là giỏi, khó trách lúc trước tập luyện thuận lợi như vậy, ra là Tiểu Tiểu còn có thể đánh đàn dương cầm khiêu vũ, là lợi hại!" Đối với trẻ con nên khen đúng thời điểm, các thầy giáo cũng keo kiệt lời để khen ngợi ...

      Chuyện xưa mở đầu bằng cảnh công chúa Aurora được sinh ra, Cả nước bởi vì tiểu công chúa sinh ra mà hoan hô ăn mừng,ba bà tiên lương thiện cũng nhận lời đến chúc phúc cho nàng.

      Nhưng mà chỉ có bà phù thủy hắc ám là được mời nên sinh ra hận, nguyền rủa tiểu công chúa tròn mười sáu tuổi khi se tơ bị con thoi đâm phải mà thiệt mạng.

      " công chúa quý của ta, sau này ngươi lớn lên vô cùng xinh đẹp tao nhã, ai gặp ngươi cũng đều nhưng mà vào hoàng hôn năm ngươi mười sáu tuổi, ngươi bị con thoi của guồng quay tơ đâm trúng tay mà chết" Bà phù thủy độc ác buông lời nguyền khi công chúa được sinh ra.

      may là do mụ phù thủy làm rối nên bà tiên thứ ba chưa kịp chúc phúc cho nàng nhưng là, pháp lực của bà ta quá mạnh mẽ nên tiểu tiên nữ chỉ có thể dùng hết khả năng của mình , làm cho tiểu công chúa chết mà là ngủ say.

      Chỉ cần nàng ngủ say là mang được hi vọng chỉ cần nàng nhận được nụ hôn thương chân thành nàng tỉnh dậy.

      Vì phòng ngừa lời nguyền của mụ phù thủy mang đến may cho nàng, ba vị tiên nữ sắm vai người phàm mang theo tiểu công chúa rời khỏi hoàng cung, cùng nhau tiến vào khu rừng rậm.

      Trong chớp mắt, mười sáu năm qua , sinh nhật của nàng sắp tới.

      Ngay trước đêm sinh nhật của nàng ba vị tiểu tiên nữ vội vàng làm cho nàng tiệc sinh nhật hoành tráng. Mà công chúa lại mang giỏ vào rừng sâu, những năm gần đây, nàng đều ở trong rừng, cho phép gặp người xa lạ, mà bạn của nàng, cũng chỉ có những động vật đáng này thôi.

      Công chúa trong rừng vui vẻ ca hát, khoan khoái khiêu vũ, mà lúc này đây, hoàng tử Philip dũng tiêu sái xuất , chàng bị tiếng hát ngọt ngào của nàng mà tìm đến

      Aurora và Philip nhanh chóng rơi vào lưới tình, bọn họ cùng nhau nhảy múa cùng các động vật vui vẻ.

      Khán giả dần dần bị khí vui vẻ sân khấu làm cho nóng lên nhưng rất nhanh, bà phù thủy lại xuất , mười sáu năm qua, mụ vẫn tìm kiếm tiểu công chúa, liên tục, cũng chưa từng thấy được nàng! Tiểu công chúa bị guồng quay tơ châm rách ngón tay, té xỉu!

      Hòng tử Philip muốn cứu công chúa, lại bị mụ dùng mọi cách ngăn trở, bất quá, chàng có từ bỏ, vượt qua bao khó khăn nguy hiểm cuối cùng chàng cũng đến được bên công chúa.

      Lúc này cơ thể chàng rất nhiều vết thương, y phục cũng rách tơi tả.

      Nhìn đến đây, ít phụ huynh cảm động rơi lệ a~~~

      Mấy mắn thay vì nụ hôn chân thành của hoàng tử mà công chúa tỉnh lại

      Cuối cùng, công chúa và hoàng tử cùng nhau hạnh phúc vui vẻ mãi về sau.

      Dưới đài tiếng vỗ tay như mưa,biểu diễn tương đối thành công!

      Lề /// Edit truyện Ngôn mà ngỡ rằng kể chuyện cổ tích ~~~~
      h0903nhunhu, susu, Chris2 others thích bài này.

    4. Gạo Nếp

      Gạo Nếp Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      116
      chương 38: Tặng người nữa vầng trăng
      Tiệc tối quá hai giờ, kết thúc cũng qua chín giờ tối, thường giờ này hai đứa cũng lên giường ngủ.
      Nhưng mà có lẽ diễn xuất quá hưng phấn, sau khi về đến nhà, hai đứa cũng thấy buồn ngủ. Dù sao ngày mai cũng học, mẹ Nghiêm liền cùng bọn chơi đùa trong phòng khách.
      "Tiểu Tiểu, đói con, chú đưa mọi người ra ngoài ăn khuya có được ?"
      Ba Nghiêm vốn là có lòng tốt, nhưng lời vừa ra liền bị bà xã nhà mình phê bình" sao vậy? tại trễ rồi, cho tụi ăn đêm nay cần ngủ sao?"
      " là nghĩ cho tụi mới chứ, với lại, đêm nay hai đứa cố sức diễn kịch rồi, cực khổ như vậy chắc chắn là rất đói rồi. Tiểu Tiểu, chú có đúng ?"
      Ba Nghiêm hướng Tiểu Tiểu ra sức ra dấu, nhưng lại thấy nhóc hiểu gì.
      Chỉ là, Tiểu Tiểu trầm mặc lại làm cho mẹ Nghiêm lầm tưởng nhóc đói bụng là , lập tức sửa lời:" Nếu Tiểu Tiểu đói bụng, nấu ít đồ ăn khuya cho con, đúng lúc hồi chiều dì có mua mấy món con thích, dì liền làm đồ ăn cùng trà sữa trân châu cho con, được ?"
      " trễ như vậy còn nấu cái gì, liền trực tiếp ra ngoài ăn phải tốt sao?" ba Nghiêm lên tiếng.
      "Đồ ăn ngoài sao tốt bằng nhà làm?dạ dày con nít lại yếu cẩn thận ăn vào bị đau bụng phải làm sao?" mẹ Nghiêm mang vẻ mặt ghét bỏ.
      Ba Nghiêm nghẹn lời, được rồi, dạ dày tụi là đậu hủ còn của mình là kim cương, nếu mình nhớ lầm bữa tối hai hôm trước bị đói, vợ trực tiếp lôi kéo mình ra ngoài ăn phải sao? còn giờ sao, mình muốn tốt cho vợ, vợ, muốn vợ động tay ngược lại vợ lại thèm, đối đãi như vầy là sao, sao chênh lệch lớn vậy chứ?
      Ba Nghiêm im lặng chui vào góc tự kỷ....~~~
      "Tiểu Tiểu, con tắm rồi, được lăn sàn, dì giò nấu đồ ăn khuya, chốc nữa có, con ngoan ngoãn ở thảm chơi cùng A Hạo , biết ?"
      "Dạ, con biết rồi dì." bé gật gật đầu,ôm gấu trong lòng lăn lộn qua lại thảm , nhìn sang thấy A Hạo vừa tắm xong ra ngoài.
      " A Hạo anhh ra rồi a~~" Tiểu Tiểu vui vẻ đứng dậy, dính lên người Nghiêm Hạo" A Họa, A Hạo, nhìn kìa nhìn kìa, trăng sáng quá..~~"
      Nghiêm Hạo theo ngón tay nhóc nhìn lên, chỉ thấy trăng từ từ nhô cao, cũng giống như bình thường thôi.nhìn cũng có gì lạ. Đúng là, của cậu giống như là phát điều bí mật vĩ đại vô cùng kinh người, vẻ mặt hưng phấn, lê đôi dép chạy tới chạy lui.
      "A Hạo thấy được ?" vẻ mặt bé mừng rỡ chỉ lên trăng sáng trời" Trăng trời cứ theo Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu chỗ nào trăng cũng theo đến chỗ ấy. khi nãy về tới nhà Tiểu Tiểu liền nhận ra."
      "A Hạo, A Hạo, có cung trăng có chị Hằng Nga ? có phải có Thỏ Ngọc nho đáng ?" Tiểu Tiểu liên tục hói cậu, sau đó vẻ mặt đầy nghi ngờ" là... vì sao chị Hằng Nga luôn theo em?"
      Nghiêm Hạo nghe nhóc hỏi, khóe miệng như có như nâng lên nụ cười yếu ớt, trăng theo em cũng chỉ là do ảo giác của em thôi
      lý do là trăng cách mặt đất rất xa, bên cạnh đó có gì ngăn ánh sáng của nó lại, mặt đất lại có phạm vi nhất định. mặt khác là do nguyên lý chuyển động, bới vậy nên mới sinh ra ảo giác, trăng lúc nào cũng theo ta.
      " A Hạo, ,sao chị Hằng Nga cứ mãi theo em?"
      lời của Tiểu Tiểu làm cho cậu hoàn hồn
      "À.. là do chị ấy thích em" suy nghĩ chút, cậu thấy đây là câu trả lời tốt nhất.
      quả nhiên, vừa nghe xong bé bật cười khanh khách, nắm lấy tay của cậu chạy ra cửa sổ, đối với trăng bầu trời hét lên to.
      "chị Hằng Nga, Tiểu Tiểu cũng thích chị, nhưng cũng thích A Hạo, cho nên chị có thể chia cho A Hạo nữa hay ?"
      ở trong bếp mẹ Nghiêm nghe thấy giọng của Tiểu Tiểu, tò mò hòi" "Tiểu Tiểu sao phải chia trăng cho Tiểu Hạo ?"
      "Bởi vì như vậy. về sau khi đêm tối, A Hạo cần phải sợ nữa." Tiểu Tiểu ngây thơ trả lời.
      Nghiêm Hạo sững sốt, ánh mắt trong suốt phản chiếu hình dáng , đem mỗi lời , mỗi nụ cười cất giữ vào bên trong. phút giây này cậu cảm dộng, như vạy chắc chắn là giả rồi
      bởi vì thích mình nên bé chủ động mang thứ mình thích chia nữa cho mình?
      "Tiểu Tiểu, Tiểu Hạo, đến ăn này, ăn no rồi ngủ nếu chơi nữa là ngày mai dậy nổi đâu đấy." mẹ Nghiêm mang hai chén đồ ăn ra gọi bọn đến.
      "Oa, là ngon, A Hạo mau ăn thử xem " sau khi ăn ngụm, Tiểu Tiểu liền lấy muỗng đưa đến miệng Nghiêm Hạo, cười híp mắt nhìn cậu.
      Mẹ Nghiêm thấy hai đứa uống chung chén trà sữa trân châu, hoàn toàn bỏ qua chén còn lại bàn, dự định bưng quay ngược về bếp, ngờ bị bàn tay khác đoạt mất.
      "Ha ha, thế mà bọn ăn, vậy chúng ta ăn thôi, nào em , đến đây, cũng đút cho em như vậy!" sau khi đoạt lấy chén, cười hắc hắc.
      Mẹ Nghiêm nhìn thấy bộ dáng như quỷ đói của ông chồng, lập tức xụ mặt, láo, vừa nãy phải bọn đói sao, có mà đói có.
      Hai đứa sau khi ăn xong liền ngoan ngoãn chạy về phòng.
      "A Hạo, A hạo kể chuyện cổ tích cho em nghe được ? trước kia ngủ cùng ba, ba kể chuyện cho em đấy" mới ăn no nên buồn ngủ chút nào.
      Nghiêm Hạo đem lời của vào lòng nhưng lại bắt được điểm quan trọng"Em vẫn ngủ cùng ba hả?"
      nghe ra nguy hiểm trong lời của cậu, nhóc liền gật đầu" Đúng, đúng vậy, ba rất tốt, mỗi lần em sợ hãi ba đến bảo vệ em."
      "Về sau cho phép em ngủ cùng ba nữa"
      " Tại sao ạ?" nhóc hiểu
      " tại sao cả'' Cậu ôm lấy nhóc" Tóm lại, em lớn rồi, thể cứ dính lấy ba, biết ? Ba rất bận lại còn phải chăm sóc mẹ, em ngoan như vậy được làm phiền ba nữa."
      " A... biết rồi." Tiểu Tiểu câu hiểu câu gật đầu" Nhưng mà ....về sau ai bảo vệ Tiểu Tiểu?"
      " Em có " dừng chút, lại " có thể bảo vệ cho em tốt"
      "Em biết rồi,. mẹ có ba, Tiểu Tiểu có A Hạo, A Hạo giống như ba bảo vệ Tiểu Tiểu thât tốt. Có đúng hay ?" hai mắt bé sáng ngời, giống như bào trời đầy sao.
      Nghiêm Hạo gật đầu.
      bảo vệ em tốt, cho nên em cần tìm người khác.
      h0903nhunhu, Chris, garan26022 others thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :