1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      A a a a~ gói combo mấy chương liền của nàng @fear là ngon bổ quá , hóng quá nha, hóng Nam Ca và Lệ Sâm liên thủ ngược chết tên điên họ Doãn . Ahihi
      fearinbeibe thích bài này.

    2. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 151: Nghiền ép tinh thần

      Trước khi Nam Ca đến, trong đội xe xác thực phát sinh tranh chấp. Nguyên nhân rất đơn giản, đám người Lệ Sâm có thể bảo trì bình thản nhưng có nghĩa là những người khác cũng có thể.

      Mọi người vốn là theo cơ sở chính kêu gọi hành động mà đến, kết quả lại bị Doãn Húc Trạch lường gạt trở thành công cụ thu thập số liệu. Cho nên lúc tối có người dẫn đội đến chất vấn Doãn Húc Trạch.

      Đó cũng là người có dị năng cường giả trong căn cứ, trong thời gian ngắn như vậy liền tụ họp nhóm lớn. Bọn họ xưa nay ở trong căn cứ đều được người khác kính trọng, lần này ý tưởng cũng rất . Nếu như Doãn Húc Trạch chịu buông bỏ lần hành động này bọn họ liền nháo cá chết lưới rách luôn.

      Nhưng mà bọn họ hiển nhiên xem thực lực của Doãn Húc Trạch. Cơ sở chính chỉ có mình Doãn Húc Trạch là hệ tinh thần, tất cả tinh hạch hệ tinh thần đều bị Doãn Húc Trạch lấy làm thức ăn.

      Mặc dù ta thể nghịch thiên như Nam Ca, nhưng muốn ngăn chặn chút người này vẫn rất dễ dàng.

      đám người tập hợp ở cạnh xe Doãn Húc Trạch, người đàn ông đầu lĩnh có cái đầu cao lớn, tướng mạo hung mãnh. Chợt liếc nhìn dễ dàng khiến người ta kinh hãi. Hơn nữa đám người phía sau ta đều có khí thế hung hăng, ngang ngược bức người.

      Lại nhìn sau lưn Doãn Húc Trạch đều là đám người nghiên cứu, dị năng của bọn họ tự nhiên thể so sánh cùng những người khác trong đội ngũ.

      Người đàn ông đầu lĩnh còn chất vấn Doãn Húc Trạch: "Đến cùng tại sao phải làm như thế? sợ sau khi chúng tôi rời khỏi Bắc Hải đánh sụp cơ sở chính sao?"

      Doãn Húc Trạch chỉ nhàn nhạt đứng tại chỗ, có người đến nháo, ta đương nhiên nghĩ đến. Nhưng mà ta trả lời cũng rất đơn giản: "Nếu có ai muốn chiến, vậy chiến ."

      Mọi người thấy thái độ Doãn Húc Trạch chút ý tứ muốn đàm phán cũng có, cũng phẫn nộ tới cực điểm. Sau lưng người đàn ông cao lớn có người mắng câu: " như vậy chúng tôi cũng có gì dám làm! tại lập tức trả xe cho chúng tôi, nên ép chúng tôi động thủ!"

      Doãn Húc Trạch bị Doãn Nam nghiền ép nhiều năm như vậy sớm để nhân loại vào mắt. Theo ý ta người hữu dụng, ta liền chiếu cố nhiều chút. Còn có dùng được, dĩ nhiên là phải bỏ qua thôi.

      Mấy người này đương nhiên hữu dụng, nhưng mà người quen thuộc Doãn Húc Trạch cũng biết , ta giận dỗi rồi.

      Doãn Húc Trạch thích người biết thức thời, lạnh lùng hỏi câu: "Nếu như tôi để mọi người sao?"

      Đám người này cũng lại nhảm cùng Doãn Húc Trạch, trong nháy mắt liền thúc giục dị năng! Vốn cho là bọn họ có thể chiếm ưu thế về số lượng, ai biết dị năng còn chưa có phát tán ra ngoài. Thân thể của mọi người cứng ngắc ngay tại chỗ!

      Có vài người có dị năng ở đẳng cấp cao còn miễn cưỡng có thể nhúc nhích, nhưng càng nhiều hơn đều là đứng toát mồ hôi lạnh. Trong ánh mắt nhìn Doãn Húc Trạch tràn đầy kinh hãi.

      Là lúc nào ta có thực lực cường hãn đến thế? Tuyệt đối phải là trong khoảng thời gian này mới có. Xem ra trước kia vì để lừa dối Doãn Nam buông phòng bị mà ta nhẫn quá nhiều!

      Doãn Húc Trạch hài lòng nhìn ánh mắt kinh hãi của mọi người, nụ cười dịu dàng nở bên môi: "Sao rồi, thế này có đủ cho các người thần phục ? Nếu như đủ..."

      ta chậm rãi nâng lên tay, làm ra dấu tay hạ thấp xuống. Giọng cũng trở nên lạnh lùng nghiêm nghị: "Như này sao?"

      "Phù phù!" "Phù phù!" Vài tiếng, có mấy người thế nhưng chịu nổi áp lực tinh thần, trực tiếp quỳ gối xuống đất.

      Đây là lần đầu tiên bọn họ cảm giác được người có dị năng hệ tinh thần khủng bố như thế nào. Ở trong nhận thức trước kia, hệ tinh thần mặc dù ít ỏi nhưng chức năng mạnh nhất chính là dò đường mà thôi.

      Mà Doãn Húc Trạch đánh vỡ tất cả suy đoán của bọn họ!

      Có người hối hận, vài ngày này thành nghe theo lời Doãn Húc Trạch. chừng còn có thể tìm cơ hội chạy , nhưng bây giờ Doãn Húc Trạch nổi lên sát tâm với bọn họ rồi. Bọn họ còn có thể còn sống sót sao?

      Trong mắt Doãn Húc Trạch xẹt qua tia hài lòng, trong lòng cười thầm tiếng. Đám kiến hôi, các người nên sợ hãi .

      "Hệ tinh thần ở trong mắt mọi người là việc làm vô bổ, nhưng mà ở nước ngoài có người có dị năng cấp bảy có thể trực tiếp nghiền nát thần kinh người khác. Khiến đối thủ triệt để biến thành phế nhân."

      Hàm răng mọi người liên tục run lên, bị nghiền nát thần kinh chẳng phải là biến thành người thực vật sao?

      Kia còn bằng biến thành Zombie đâu! Bọn họ đều là cường giả, cường giả đối với truy đuổi lực lượng cùng sinh mệnh càng sâu hơn những người khác nhiều.

      Có thể chuyện đều cắn chặt răng cầu xin Doãn Húc Trạch tha thứ: "... Buông tha chúng tôi, muốn làm cái gì chúng tôi cũng làm cho ."

      Doãn Húc Trạch lại giả vờ suy tư: "Bỏ qua nhóm các người để cho các người có cơ hội cắn ngược lại ngụm sao?"

      " cường đại như thế, chúng tôi ai còn có thể là đối thủ của chứ?"

      Doãn Húc Trạch gì, tựa hồ là đồng ý.

      Lệ Sâm vừa mang theo hai người căn cứ thứ hai trở về lâu, những người khác liền tìm Doãn Húc Trạch đàm phán. biết Doãn Húc Trạch có thể cảm nhận được xung quanh có người cho nên cũng nấp thân hình.

      Giờ phút này đứng ở đó, đằng sau đoàn người quỳ mặt đất. Hai người bên cạnh sắc mặt rất khó coi, nhưng mà lại có bất kỳ biến hóa nào. Vẻ mặt cũng vẫn như cũ lạnh lẽo kiên quyết.

      Doãn Húc Trạch giống như là vừa mới nhìn thấy Lệ Sâm, còn giả bộ như kinh ngạc hỏi: "Đây phải là đội phó của chúng ta sao, đến lúc nào vậy?"

      Lệ Sâm có tiếp lời Doãn Húc Trạch, chỉ nhàn nhạt : "Nếu bọn họ cũng cầu xin tha cho, hãy bỏ qua cho bọn họ ."

      Doãn Húc Trạch thủy chung cẩn thận quan sát Lệ Sâm, bởi vì Lệ Sâm quá lạnh nhạt. ta biết Lệ Sâm cũng sợ chính mình. Còn như dị năng của Lệ Sâm, Doãn Húc Trạch nắm giữ tin tức xa hơn so với những người khác nhiều. ta biết được Lệ Sâm là người có hệ gian rất dũng mãnh.

      Nếu như phải là muốn lôi kéo Lệ Sâm, ta muốn cùng Lệ Sâm tỷ thí chút. Là chính mình lợi hại hay ta lợi hại hơn.

      Nếu như Lệ Sâm biết ý tưởng của Doãn Húc Trạch, nhất định cười nhạo ta biết tự lượng sức mình. Nam Ca chính là hệ tinh thần đây, mặc dù ảo cảnh của ấy rất khó chống cự nhưng Lệ Sâm cũng tới nỗi mất lý trí.

      Chỉ là người Doãn Húc Trạch mưu toan khiến khuất phục sao?

      Doãn Húc Trạch dùng tay nâng cái cằm, suy tư có nên tiếp nhận đề nghị của Lệ Sâm hay . Cuối cùng ta thở dài, với mấy người quỳ trước mặt: "Nếu đội phó cũng cầu tình cho mấy người, vậy tôi tha cho mấy người lần ."

      Mấy người này đều thở phào nhõm, nhưng Doãn Húc Trạch lại : "Nhưng mà trừng phạt các người vẫn thể tránh khỏi đâu."

      Tất cả mọi người lại kinh hãi lẫn khiếp sợ nhìn Doãn Húc Trạch, biết ta suy nghĩ cái ý tưởng độc gì. Có người kéo dài thời gian vốn chính là đợi uy áp của tinh thần lực qua. Giờ phút này thừa dịp Doãn Húc Trạch chú ý, ta mãnh liệt đứng lên, hướng về phía Doãn Húc Trạch hất tay cái chính là đạo hỏa diễm!

      Doãn Húc Trạch ngay cả con mắt cũng thèm thay đổi cái, ngược lại những nhân viên nghiên cứu khoa học đứng đằng sau ta, toàn bộ đều ngăn cản trước mặt.

      Lại nhìn ngọn lửa vừa mới lướt đến trước mắt ta, thế nhưng lại tự dập tắt ở trung!

      Cái người có dị năng kia là gần cấp năm mà còn chưa từng đụng phải tình huống dạng này, cả người ngu ngơ nhìn Doãn Húc Trạch.

      Doãn Húc Trạch lần này khẽ mỉm cười, với người đàn ông kia: "Đều trừng phạt của các thể tránh khỏi, tại thấy được sao?"

      Người đàn ông vội thăm dò dị năng trong thân thể cái, phát trong người rỗng tuếch! Tại sao có thể như vậy?

      ta lập tức lấy tinh hạch ra dùng, nhưng mà tình huống dị năng tiêu tán chút cũng thay đổi! Người đàn ông ngẩng đầu nhìn Doãn Húc Trạch: "Đến cùng làm gì tôi?"

      Người có dị năng khác cũng phát dị năng trong thân thể bọn họ mất hết rồi! Mặt mấy người khi đó xám như tro tàn vậy.

      Dị năng mang cho bọn họ thân phận cùng địa vị khó có thể tưởng tượng được, bọn họ tiếp nhận được bất luận tình huống nào mất dị năng!

      Doãn Húc Trạch còn khẽ cười cái: "Các người cũng cần quá sợ hãi. Tôi bất quá cũng chỉ ở trong đồ ăn động chút tay chân thôi. Nếu như bị tinh thần lực của tôi thúc giục áp chế, mấy thứ này đối với thân thể mấy người có bất kỳ độc hại nào. Còn như chuyện các biến mất dị năng, năm giờ sau cũng trở lại thôi."

      Mấy người này nhìn Doãn Húc Trạch, hai tròng mắt đỏ bừng hận thể giết chết ta, chỉ có hai người căn cứ thứ hai còn rất thanh tỉnh. Bọn họ là cùng Lệ Sâm cùng nhau hành động, có bị Doãn Húc Trạch hạ độc thủ.

      Sắc mặt Lệ Sâm cũng trở nên rất khó coi, từng nghe Thẩm Cầm Nhã qua. Cơ sở chính Bắc Hải rất thích nghiên cứu chế tạo các loại dược vật, riêng gì đối kháng Zombie mà còn có thể đối kháng người có dị năng, xem ra phải giả rồi.

      Doãn Húc Trạch đối với năng lực của bản thân đến cùng có bao nhiêu tự tin chứ. Ở thời điểm này lại dám tước đoạt dị năng những người khác?

      Tựa hồ là nhìn ra suy nghĩ trong lòng Lệ Sâm, Doãn Húc Trạch đối với chân thành đến khác thường : "Đội phó cần dùng loại ánh mắt này nhìn tôi, nếu quả có Zombie đến quần công. Chẳng lẽ bảo hộ chúng tôi sao?"

      Nắm tay Lệ Sâm siết chặt, khuôn mặt khẩn trương.

      Doãn Húc Trạch cười ha hả, cảm thấy trò khôi hài khuya hôm nay đến đây là đủ rồi. Vì vậy ta lạnh nhạt phất phất tay: "Tốt rồi, các người đều về nghỉ ngơi ."

      Đám nhân viên nghiên cứu khoa học phía sau ta còn trào phúng câu: "Làm tốt chức trách của các người, nên lại biết tự lượng sức mình như thế nữa."

      Cũng chỉ ngắn ngủi ngày, tôn nghiêm của đám người có dị năng này bị Doãn Húc Trạch nghiền ép ở dưới chân. Bọn họ giờ phút này hoặc là đứng, hoặc là quỳ. có người nào có thể ngẩng đầu lên.

      Ở trước mặt sinh mạng, bọn họ biết thể cùng Doãn Húc Trạch khiêu chiến.

      Lẽ nào bọn họ phải nhẫn nại như thế sao? Bọn họ sao có thể chịu phục chứ? Đôi mắt mọi người bởi vì bi phẫn cũng biến thành sắc hồng. Mặc dù dám ra khỏi miệng nhưng cũng ở trong lòng thầm thề. Nếu như tại có ai có thể cứu bọn họ ra khỏi tuyệt cảnh này, về sau bọn họ nhất định coi người kia trở thành người lãnh đạo tuyệt đối, vĩnh viễn phản bội.

      Bởi vì trong lòng tồn tại ý nghĩ này, có người từ từ đưa ánh mắt dừng ở người Lệ Sâm. Hình như chỉ có bị Doãn Húc Trạch dạy dỗ qua, có phải là bởi vì Doãn Húc Trạch cố kỵ thực lực cường hãn của ?

      Ánh mắt của mọi người còn rất hồ nghi, dù sao Doãn Húc Trạch khắp nơi tôn trọng Lệ Sâm, lại còn bổ nhiệm làm đội phó. Lệ Sâm nếu như cơ sở chính phát triển, khẳng định dưới người vạn người. Như vậy Lệ Sâm có thể giúp mình sao?

      Giờ phút này tin tưởng Lệ Sâm nhất, ngược lại là hai người ở căn cứ thứ hai trước nay vẫn luôn ưa . Bởi vì Lệ Sâm cường đại cũng làm cho bọn họ tự tin lên, bọn họ ưỡn ngực e dè ánh mắt những người khác.

      Cũng như vậy, bọn họ cũng ủng hộ cách làm của Lệ Sâm. Mặc kệ Lệ Sâm đêm nay cứu đám người này, bọn họ cũng tin tưởng Lệ Sâm có lý do của mình.

      Mà Lệ Sâm làm sao có thể cứu?

      Thời gian dài như vậy, còn chưa bao giờ nghẹn khuất như thế. Nếu như chỉ có mình cũng thôi , tại nhiều người bị Doãn Húc Trạch đối đãi như thế. Thí nghiệm vừa kết thúc, Doãn Húc Trạch nhất định giết bọn họ.

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Ô ô ô lăn lăn . Chương mới nàng fear đáng ôi. Thương quá, đè ra hun. Hóng nha~~~~~ kết cục của doãn .. Bình gì đó chắc chắn rất thảm cho coi .... Ngóng chương mới ghê. Hihi
      fear thích bài này.

    4. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 152: Nam Ca tìm đến

      Lệ Sâm tự nhận bản thân phải là người thích xen vào việc của người khác, nhất là sau khi tận thế đến. Nhưng trái tim của quân nhân kia từ trước tới nay chưa từng thay đổi.

      Hơn nữa, Doãn Húc Trạch cùng vốn từng có quan hệ, thù mới hận cũ còn bằng tính luôn bây giờ .

      Điện quang hỏa thạch, suy nghĩ chợt lóe qua Lệ Sâm liền gọi Doãn Húc Trạch lại: " muốn như thế nào mới có thể đưa thuốc giải cho bọn họ?"

      Doãn Húc Trạch quay đầu nhìn Lệ Sâm, ánh mắt nguy hiểm khác thường. Như vậy là ta lựa chọn đứng ở phía đối lập với mình sao? Doãn Húc Trạch quá mức để ý : " phải là buổi sáng ngày mai liền khỏi sao? cần vì bọn họ mà quá sốt ruột."

      "Sáng mai?" Lệ Sâm vẫn lạnh mặt như cũ, như vậy khiến người bên cạnh cũng nhịn được lui về phía sau hai bước.

      "Đúng vậy." Doãn Húc Trạch thoải mái nhún vai, nhưng ra thầm đề phòng.

      Lệ Sâm từ từ giơ tay lên, trong mắt bắn ra sát ý: "Nếu như tại tôi giết , có phải tinh thần lực của cũng tản ?"

      Đồng tử Doãn Húc Trạch co rụt lại nhưng ngoài mặt vẫn biến sắc : " nên biết bản thân chưa chắc có thể giết tôi, coi như là có thể toàn bộ cơ sở chính cũng coi là kẻ địch. Đến lúc đó cho rằng mình còn có thể sống được ra khỏi Bắc Hải sao?"

      Lệ Sâm đột nhiên nở nụ cười, tất cả mọi người biết tại sao người coi như là cười to cũng có thể càn rỡ đến như thế. Mà lời ra cũng đặc biệt ngang ngược: "Muốn ngăn tôi sao? coi mình là thứ gì chứ?"

      Doãn Húc Trạch thấy đối thoại vào ngõ cụt liền chuẩn bị đánh đòn phủ đầu. Dù sao Lệ Sâm tuyệt đối ngăn cản được tinh thần lực của mình công kích đâu.

      Nhưng mà đợi ta cùng Lệ Sâm ra tay liền nghe được trận thanh Zombie gào thét!

      Nghe thoáng qua cũng biết số lượng rất nhiều, ít nhất cũng đến mấy ngàn con!

      Doãn Húc Trạch chẳng quan tâm Lệ Sâm nữa, khiếp sợ quay đầu lại nhìn. Ở ngoài doanh địa bọn họ đóng quân quả nhiên xuất nhiều đôi mắt màu đỏ như máu. Những con Zombie kia đều nấp ở trong bóng đêm, giờ phút này bọn chúng thị huyết vọt tới!

      Doãn Húc Trạch lập tức nghiêm nghị hỏi vài trợ thủ: "Đây là có chuyện gì! phải là vung phấn đuổi Zombie sao? Vì sao còn có nhiều Zombie lại đây như vậy!"

      Đừng là Doãn Húc Trạch, những người có dị năng khác cũng đều bị dọa đến co quắp. Bởi vì tại bọn họ hoàn toàn sử dụng được dị năng á!

      Từ sau Vĩnh dạ, mấy người này phát có thể dùng dị năng để săn giết Zombie có ai rèn luyện thân thủ nữa. Giờ phút này mà cùng Zombie vật lộn, số lượng chúng nó lại nhiều như vậy chỉ có chịu chết thôi!

      Trợ thủ của Doãn Húc Trạch cũng sợ, giọng run rẩy: "Tôi cũng biết vì sao lại có nhiều Zombie như vậy... Chuyện này có khả năng a..."

      Lúc này mọi người cũng chẳng còn quan tâm theo đuổi đến cùng vì sao lại có nhiều Zombie vọt tới như thế. biết là ai kêu lên trước: "Zombie đến, mọi người mau chạy !"

      "Chạy mau!"

      Toàn bộ mọi người quay đầu, mù quáng muốn chạy. Lệ Sâm lập tức ngăn cản bọn họ: "Mọi người trước đừng động! tại chạy phải là hiến thân cho Zombie sao!"

      lo lắng hề ít hơn người khác, nhưng biết hoảng loạn giải quyết được bất cứ vấn đề gì. Nhớ tới sắc mặt của Doãn Húc Trạch sáng nay, Lệ Sâm lại lần nữa xác nhận: "Có phải đưa Zombie tới hay !"

      Sắc mặt Doãn Húc Trạch trắng bệch, vừa nãy có bao nhiêu hăng hái, tại liền có bấy nhiêu chật vật: " có... Tôi có dẫn Zombie đến mà..."

      Đám Zombie này cũng nghe bọn họ nhảm, các loại dị năng bay tán loạn hướng tới nhân loại mà công kích.

      Lệ Sâm đem những người có dị năng vừa chịu Doãn Húc Trạch nghiền ép đều bảo vệ ở phía sau. Giờ phút này bọn họ đều khẩn cầu nhìn Lệ Sâm, còn với : " cứu, cứu chúng tôi với!"

      Doãn Húc Trạch cũng muốn chay qua bên này, nhưng bọn họ cách Lệ Sâm vẫn rất xa cho nên chỉ có thể nghênh tiếp Zombie trước. Cũng may vài trợ thủ ta mang đến còn có chút dị năng, nếu khẳng định rất nhanh bị Zombie xé nát.

      Lệ Sâm bất chấp trấn an tâm tình của mọi người, tình huống cấp bách, thể giống như ban ngày dùng phương pháp bình thường săn giết Zombie. Nhưng ngay tại lúc chuẩn bị thúc giục dị năng xé rách gian, trước mắt lại xẹt qua vài hình ảnh.

      Hình ảnh kia thể quen thuộc hơn nữa, đều là khát khao của bản thân đối với Nam Ca.

      Mới bắt đầu Lệ Sâm còn ở trong lòng lúng túng ghét bỏ chính mình, sống chết trước mắt sao còn có thể có ý niệm khinh nhờn với Nam Ca chứ. Nhưng bất kể là khắc chế như thế nào, hình ảnh vẫn in sâu vào đầu hơn. Cuối cùng cũng ý thức được là lạ ở chỗ nào rồi!

      Đây căn bản cũng phải là ý tưởng của bản thân lại tác quái, mà là - - Nam Ca đến!

      Nhìn người bên cạnh chút liền biết, bọn họ hiển nhiên có năng lực chống cự mạnh như Lệ Sâm. Giờ phút này cả đám đều mù mờ xoay vòng quanh tại chỗ, lại còn ngừng duỗi tay trung, giống như muốn bắt cái gì đó vậy.

      Doãn Húc Trạch xem như hơi thanh tỉnh chút, bởi vì ta cũng là hệ tinh thần.

      Lệ Sâm đột nhiên còn hoảng loạn nữa, thậm chí còn ngừng tay lại.

      Mấy người có dị năng này mặc dù bị ảo cảnh của Nam Ca mê hoặc, nhưng dù sao vẫn ở cửa ải sinh tử. bao lâu sau cũng bừng tỉnh, phát Zombie xung quanh con cũng thiếu. Lệ Sâm giết bọn họ mà ngược lại là đá văng từng con , chút ít người này kinh hãi sắp khóc rồi.

      "Lệ Sâm, làm cái gì đấy... Bọn chúng sắp giết chúng ta rồi..." Lệ Sâm quay đầu, quả nhiên là nhìn thấy lần lượt từng khuôn mặt hoảng sợ.

      Vì vậy Lệ Sâm cho bọn họ ánh mắt an tâm rồi hướng xa xa kêu câu: "Đừng ngộ thương người của mình!"

      Nam Ca là thúc giục dị năng trước, sau đó mới chạy đến doanh địa. Những con Zombie kia nhanh hơn nhiều. tại đến phụ cận, cảm nhận được hơi thở Lệ Sâm, cũng nghe được lời .

      Mặc dù chỉ có ngày thấy nhưng Nam Ca vẫn cảm thấy dị thường nhớ nhung. Thần kinh khẩn trương ngày, giờ phút này mới có thể trầm tĩnh lại. Bên khóe miệng cũng nhộn nhạo nở nụ cười.

      hề lên tiếng nhưng Zombie bên cạnh Lệ Sâm giống như thủy triều tản .

      Đám Zombie này nghe theo mệnh lệnh của Nam Ca, công kích Lệ Sâm, tất nhiên muốn công kích Doãn Húc Trạch. Quanh người ta thừa nhận áp lực càng lớn.

      Doãn Húc Trạch cũng đoán được đám Zombie này nghe theo lời Lệ Sâm . ta quả thực là biết vậy chẳng làm. Vốn tưởng rằng Lệ Sâm có thể xé rách gian cũng rất lợi hại, nghĩ tới ta thế nhưng nghịch thiên đến loại trình độ này!

      Thời điểm mới bắt đầu ta nên nghĩ tới muốn kinh sợ Lệ Sâm mà phải đem hết khả năng, lôi kéo Lệ Sâm lại đây mới đúng!

      tại ta muốn năn nỉ Lệ Sâm tha cho ta lần còn có thể được sao?

      Mặc kệ có thể hay , Doãn Húc Trạch cũng khẩn thiết nhìn Lệ Sâm: "Lệ Sâm, giúp tôi chút . Giết chết những con Zombie này, vị trí người lãnh đạo của cơ sở chính tôi cần nữa, đều cho hết đấy."

      Lệ Sâm đối với vị trí người lãnh đạo có cảm thấy hứng thú, chỉ nhàn nhạt : "Hệ quả chính mình gieo xuống phải tự mình chấp nhận kết quả. Ở thời điểm tùy ý lợi dụng căn cứ khác cũng mất cái tư cách người lãnh đạo này."

      Doãn Húc Trạch nghĩ tới Lệ Sâm có thể dầu muối vào như thế, lại bức lui mấy con Zombie công kích. ta nhìn về phía người có dị năng khác: "Các mau lại đây giúp tôi chút chứ, lẽ nào các muốn nhìn tôi bị Zombie giết chết sao!"

      Những người có dị năng kia ngay cả ánh mắt thương hại cũng thèm cho Doãn Húc Trạch, có vài người thậm chí còn có chút hả hê cười cười.

      "Doãn Húc Trạch, có kết cục ngày hôm nay đều là do gieo gió gặt bão." Những người kia chút đồng tình Doãn Húc Trạch cũng có.

      "Tôi biết hành vi lúc trước của tôi có chút quá khích, nhưng chúng tôi đúng là nghiên cứu loại thuốc. Đấy là vì toàn bộ nhân loại mà cống hiến thôi mà!" Doãn Húc Trạch bắt đầu hướng dẫn bọn họ: "Chỉ cần các cứu tôi, những công lao này liền nhường cho các !"

      Doãn Húc Trạch giờ phút này chuyện, trong đầu cũng vang lên tiếng ong ong. Bởi vì tinh thần lực của Nam Ca tạo thành áp lực rất lớn đối với ta. Đây cũng là lần đầu tiên ta biết , có người giỏi cũng có người còn giỏi hơn.

      Còn như người có dị năng khác, bên chống cự lại ảo cảnh của Nam Ca, bên nghiến răng nghiến lợi : "Chúng ta đối với công lao của người táng tận lương tâm này có hứng thú! cứ thế mà mang công lao này xuống địa ngục thôi!"

      Vài trợ thủ bên cạnh Doãn Húc Trạch chết chết, bị thương bị thương. Giờ phút này hoàn toàn có sức chiến đấu nữa, mà ta đến đường cùng. giờ người có thể cứu ta chỉ có mình Lệ Sâm thôi.

      ta cắn răng muốn cho Lệ Sâm lễ quỳ, động tác còn chưa làm được liền có thanh mô tô gào thét lao đến.

      Sau đó Doãn Húc Trạch thấy được, Zombie bên cạnh giống như thủy triều bị tách ra. Nhường ra con đường cho chiếc xe gắn máy, bởi vì tốc độ xe quá nhanh, ta chỉ có thể nhìn thấy người con ngồi xe. Còn có mái tóc đen của ấy tung bay trung.

      Thời điểm Lệ Sâm nhìn thấy Nam Ca, mọi chú ý liền bị Nam Ca toàn bộ hấp dẫn . Doãn Húc Trạch sống hay chết, cũng quan tâm nữa rồi.

      Tốc độ xe Nam Ca lại gần đây chợt giảm, tiếng phanh xe chói tai vang lên. Bánh xe vạch ra mặt đất dấu vết sâu, đợi xe dừng hẳn, Nam Ca nhảy xuống. Vẫn là Lệ Sâm lên phía trước tiếp được .

      Vừa ôm như thế, Nam Ca liền muốn buông Lệ Sâm ra. giống như con gấu koala vậy, trực tiếp bám ở thân thể Lệ Sâm, lại còn gắt gao ôm cổ buông tay: "Lệ Sâm! Cuối cùng em cũng tìm được rồi!"

      Dọc theo con đường này Nam Ca biết cái gì là sợ hãi. Thủ phủ Bắc Hải nhiều Zombie cấp cao như vậy, nếu như Lệ Sâm ngăn cản nổi làm sao bây giờ?

      Còn may còn may, đến rất đúng lúc. có việc gì.

      Lệ Sâm ôm Nam Ca, giống như là chiếc xương sườn bị thiếu cuối cùng cũng trở lại trong lồng ngực mình vậy.

      Thời điểm đối mặt với Doãn Húc Trạch, vẫn là khuôn mặt trầm. Giờ phút này ngay cả mí mắt cũng đều là sóng nước mùa xuân. chuyện với Nam Ca dịu dàng đến thể dịu dàng hơn được nữa: "Làm sao em lại tới đây, hử? Đàng hoàng ở căn cứ chờ trở về được sao."

      Nam Ca nhắc tới chuyện này còn cảm thấy rất tức giận đấy, bĩu môi nhìn Lệ Sâm: " cũng , mặc kệ nơi nào cũng mang em theo. Nhưng mà lần này thế nhưng lại đơn độc hành động!"

      Đôi mắt Lệ Sâm mỉm cười, hiển nhiên Nam Ca cái gì chính là cái đó: "Ừm, biết sai rồi."

      Nam Ca vẫn bảo trì động tác treo ở người như cũ thay đổi, xinh đẹp hỏi: "Nếu biết sai, vậy muốn đền bù tổn thất như thế nào đây?"

      vốn chỉ muốn chút máu thôi, ai biết Lệ Sâm thế nhưng lại đưa mắt nhìn thẳng vào mắt , nghiêm túc khác thường : "Bồi em cả đời, có được ?"

      Nam Ca đầu tiên là sững sờ, sau đó thế nhưng khẩn trương lên. chuyện cũng lắp bắp: "Ai, ai muốn cả đời chứ."

      "Đương nhiên là Nam Tiểu Ca của ." Lệ Sâm sủng ái cười nhìn .
      Last edited: 29/1/18

    5. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 153: giết Doãn Húc Trạch

      Nam Ca phân biệt được ác ý với ý tốt nhưng toàn cơ bắp vẫn chỉ có thể nghe được lời tâm tình của mình Lệ Sâm thôi.

      thích dùng ánh mắt sủng ái như vậy nhìn mình, thích ôm , cũng thích hôn môi Lệ Sâm nữa.

      Tình cảm u mê, đơn thuần say đắm.

      giờ tình cảm thiếu thốn của từng chút lấp đầy người , cho nên ánh mắt nhìn Lệ Sâm cũng mừng rỡ như vậy.

      Lệ Sâm còn vuốt ve gò má , khẽ thả đầu ngón tay từng chút dời lên , nhàng xẹt qua mặt mày , vuốt vuốt cái đầu tròn tròn.

      Đầu tóc Nam Ca trông phiêu dật bền bỉ, nhưng thực tế sờ vào tay vẫn rất là mềm mại. Lệ Sâm thấy Nam Ca như thế nào cũng đặc biệt thuận mắt, trong lòng tràn đầy suy nghĩ. Người con này, mỗi sợi tóc của ấy đều là của mình.

      Tinh thần lực của Nam Ca nguyên bản vẫn chưa từng thu hồi lại, Lệ Sâm cường hãn hơn nữa, tự chủ hơn nữa ở trước mặt Nam Ca cũng phải tan rã.

      Cho nên từ từ nhắm mắt lại, hôn môi lên đôi môi mềm mại của . Nam Ca cũng muốn cùng thân cận nên có né tránh, ngược lại lại còn khẽ nghênh đón.

      Tuy nhiên động tác của so với Lệ Sâm còn nhanh hơn, ở môi mỏng của mổ cái liền lui lại.

      Lệ Sâm hiển nhiên rất là hài lòng, còn chưa có hôn đủ đâu.

      Nhưng mà Nam Ca lại để cho thân mật với nữa, chỉ chỉ Doãn Húc Trạch ở xa xa khổ sở giãy giụa giữa đoàn Zombie, với Lệ Sâm: "Còn chính chưa xử lý mà."

      Lệ Sâm nhíu mày nghĩ tới, người này sao còn chưa có chết vậy? Làm trễ nãi cùng người thân mật rồi đấy.

      Nam Ca mặc dù hỏi tình cụ thể, nhưng dọc theo dấu vết đường để cho đoán được là xảy ra chuyện gì. Vì vậy lại lần nữa tăng thêm dị năng muốn giết Doãn Húc Trạch.

      Lệ Sâm vừa muốn ra tay giúp , nhưng lại bị Nam Ca ngăn cản. còn có chút đắc ý nhìn Lệ Sâm cái: "Tự em có thể làm mà."

      Doãn Húc Trạch từ lúc vừa mới bắt đầu liền ở trong lòng ngừng chửi bới Lệ Sâm cùng Nam Ca, đến lúc nào rồi mà bọn họ còn thân mật được chứ!

      Mắt thấy hai người cuối cùng cũng chú ý tới mình, Doãn Húc Trạch hô to: "Hai người thả tôi ! Tôi bảo đảm về sau tìm hai người gây phiền toái nữa!"

      Nam Ca mắt điếc tai ngơ phất phất tay, có vài con Zombie dị năng hệ phong. Vài đạo đao gió xẹt qua lại vạch lên người Doãn Húc Trạch thêm vài vết thương nữa.

      Những người sau lưng Lệ Sâm kia đều kinh hãi nhìn Nam Ca, biết cường giả này là đâu đến. Sao có thể thúc giục điều khiển Zombie vậy?

      Nơi này có đến mấy ngàn con Zombie đó! Nếu như ấy muốn tấn công căn cứ nào đó chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao?

      Lại nhìn Nam Ca cùng Lệ Sâm thân mật như thế, ít người đều ở trong lòng thầm kêu khổ. Bọn họ cũng từng biểu qua địch ý với Lệ Sâm, bị này giết chết chứ? tại lại nịnh nọt bọn họ vẫn còn kịp sao?

      Sau khi Doãn Húc Trạch bị thương, sắc mặt càng kém. chút tôn nghiêm cũng có hô lên: "Các người muốn giết tôi à?! Các người đừng quên thân phận của tôi!"

      Nam Ca nhàn nhạt đáp lại ta: "Thân phận gì chứ? Cũng chính là đám nhân loại ngu xuẩn mà thôi. Dù sao chỗ này phải là có nhiều người sống như vậy sao. Muốn bao nhiêu người lãnh đạo mà có?"

      Mọi người hít ngụm khí lạnh, Nam Ca đây là cả toàn bộ Bắc Hải đều thèm để ở trong mắt a!

      Doãn Húc Trạch thấy ta bất kể là năn nỉ hay là uy hiếp cũng lay chuyển được Nam Ca liền ác độc nhìn về phía Nam Ca. Cố gắng dùng tinh thần lực đến công kích .

      ta dốc sức huấn luyện rất lâu chiêu làm hư hại thần kinh đối thủ. nghĩ tới thế nhưng hôm nay lại dùng tới. Ngay tại lúc tinh thần ta công kích Nam Ca, Nam Ca cảm giác được đầu mình mãnh liệt đau xót, tiểu Zombie trực tiếp phát hỏa.

      vốn còn muốn cho Doãn Húc Trạch cái chết có chút thể diện, nghĩ tới ta dám ăn gan hùm mật gấu mà thương tổn mình! phải là so đấu tinh thần lực sao, tốt, xem ai có thể áp chế ai!

      Nam Ca từ người Lệ Sâm nhảy xuống, ánh mắt sắc bén hướng tới phương hướng Doãn Húc Trạch trừng qua!

      Nếu như vừa nãy Doãn Húc Trạch tấn công tinh thần Nam Ca tạo thành tổn thương là cây kim châm vào trong đầu, vậy bây giờ tổn thương Nam Ca tạo thành chính là ngàn vạn cây kim châm, hung hăng cắm vào đầu Doãn Húc Trạch!

      Loại đau khổ này vốn phải là người thường có thể chịu đựng được. Doãn Húc Trạch bi thương gào tiếng, che đầu ngã mặt đất.

      ta cam lòng cứ thế bị Nam Ca áp chế, giấu tài thời gian dài như vậy cuối cùng ta cũng lên làm người lãnh đạo cơ sở chính. Là người có quyền lợi tối cao, là đối tượng tất cả mọi người muốn nịnh bợ cùng thần phục. ta thể cứ như vậy mà chết được!

      Vì vậy mặc dù là nằm mặt đất sắp chết, ta cũng bộc phát tiềm năng khổng lồ, trong lòng Nam Ca lên từng trận nguy cơ.

      thủy chung vẫn luôn biết , hệ tinh thần hệ cùng những dị năng khác giống nhau. Tinh thần của người thể đo lường tuyệt đối được, đối mặt với tử vong khiến Doãn Húc Trạch bộc phát tiềm năng chém giết Nam Ca!

      Nam Ca bất động đứng nguyên tại chỗ, mắt cũng chút chớp lần nào. Mà những con Zombie bị khống chế kia bởi vì tinh thần lực Nam Ca dời , toàn bộ đều xôn xao.

      Bọn chúng giống như là mới tỉnh lại sau giấc mộng dài vậy, cả đám chuyển hướng tới chỗ đám người Lệ Sâm.

      Những người phía sau Lệ Sâm đều sợ hãi nhìn : "Làm sao bây giờ? Đám Zombie này nghe lời sao?"

      Còn có người hỏi: " ấy sao thế? Vì sao lại nhúc nhích? Có phải gặp nguy hiểm rồi ?"

      " cần quấy rầy ấy." Lệ Sâm lạnh như băng , tất cả mọi người ai dám lên tiếng.

      đưa mắt nhìn sâu Nam Ca cái, biết có cuộc chiến của riêng mình. Mà bây giờ điều có thể làm chỉ là giúp Nam Ca quét dọn nguy hiểm bên ngoài mà thôi.

      Nghĩ tới đây, gian cuồng bạo của Lệ Sâm cũng thúc giục đến giới hạn!

      Những con Zombie muốn đến công kích cùng Nam Ca, trong nháy mắt liền bị nghiền thành mảnh vụn. Đồng thời xuất lối ra phía ngoài doanh địa, Lệ Sâm còn phất tay với mấy người phía sau: "Các trước từ nơi này rời ."

      "Vậy còn ?" Có người hỏi Lệ Sâm.

      "Tôi đợi Nam Ca cùng ." Bước chân Lệ Sâm động, bầu trời hay xuống hoàng tuyền. Nam Ca ở đâu ở đó!

      Mấy người này cũng biết , bọn họ mất dị năng. Ở lại chính là kéo chân Lệ Sâm, nhất thời ai thêm gì nữa, từ lối ra Lệ Sâm giúp bọn họ dọn dẹp chạy ra ngoài.

      Nam Ca giờ phút này còn hết sức nghiền ép tinh thần Doãn Húc Trạch. Thần thức của người đàn ông này là mảnh dơ bẩn đậm sệt, khiến cho Nam Ca cảm thụ được liền khỏi sinh ra chán ghét.

      Giờ phút này Doãn Húc Trạch thống khổ hơn nhiều, thần thức của Nam Ca là mảng lớn ánh sáng trắng chói mắt. ta thậm chí có thể tinh tường cảm giác được thần trí của bản thân ngừng bốc hơi xói mòn.

      Đợi đến cuối cùng, ta mãnh liệt phun ra ngụm máu tươi, biết bản thân triệt để thua Nam Ca rồi.

      nghĩ tới ta chí khí tràn đầy mà hành động lại thất bại. Bản thân hôm nay còn phải đem mệnh bù vào bên trong, khiến ta hối hận là có điều tra thực lực của Nam Ca cùng Lệ Sâm. Lại càng nên muốn để Nam Ca cùng Lệ Sâm toàn thân mà lui.

      ta từ từ thu lại tinh thần lực, sau khi tinh thần trở về, ta triệt để ngã xuống đất. Bởi vì thần kinh hư hại phần lớn, coi như là sống sót ta cũng biến thành người thực vật.

      Doãn Húc Trạch dứt khoát quỳ rạp mặt đất, híp mắt nhìn thoáng qua Lệ Sâm cùng Nam Ca. ta thống hận dạng người này. Vĩnh viễn đều là như hào quang bắn ra bốn phía vậy, mạnh mẽ như vậy, nghĩ muốn cái gì cũng có thể đơn giản lấy được, tới chỗ nào cũng dễ dàng được người khác ủng hộ.

      ta trả giá nhiều như vậy, thậm chí còn có được nửa quang cảnh của hai người đối diện.

      Những con Zombe bị Nam Ca đưa tới, ở trong vài phút ngắn ngủi, toàn bộ bị Lệ Sâm giết chết. Trong khí liên tục phiêu đãng mùi vị máu cùng thịt thối.

      Nam Ca cùng Lệ Sâm giờ phút này đứng chung chỗ nhìn Doãn Húc Trạch quỳ mặt đất. Chỉ cần bọn họ nhàng động thủ, Doãn Húc Trạch liền tắt thở.

      Tuy nhiên Doãn Húc Trạch sao có thể ngoan ngoãn chờ chết chứ, ta ra tay trước cả hai người mà phá hủy ý thức của bản thân, mà trước khi ta nhắm mắt, bên miệng còn lộ ra nụ cười tươi tắn!

      Tim Lệ Sâm lộp bộp tiếng, ôm Nam Ca lùi nhanh về phía sau.

      Nam Ca còn chưa hiểu là thế nào đâu, vốn là giết được Doãn Húc Trạch còn cao hứng, bởi vì lần chiến đấu này bản thân thế nhưng đột phá cấp bảy! cách khác, về sau có thể đơn giản phá hủy thần kinh của người khác!

      Thậm chí thời điểm lại thúc giục dị năng, ảo cảnh cũng có thể khống chế. xuất tình huống vô tình mê hoặc người khác nữa.

      Nhưng vì sao Lệ Sâm ôm muốn , cũng cho cơ hội chuyện gì cả.

      Mới vừa chạy hai bước, Nam Ca liền hiểu ra. Bởi vì xung quanh này thế nhưng lại có rất nhiều bom, vừa nãy Doãn Húc Trạch tự phá hủy bản thân chính là để nổ tung đống bom này!

      Nam Ca là hệ tinh thần, coi như là chạy được nhanh hơn nữa cũng thể nhanh hơn tốc độ bom nổ!

      Tim đột nhiên liền bị nhấc lên, nhìn thoáng qua gò má Lệ Sâm. Nghĩ thầm, hôm nay phải chết chung với Lệ Sâm sao?

      Lệ Sâm sao có thể cho phép Nam Ca chết ? thúc giục gian, bao vây những trái bom kia, mỗi quả đều bao chặt lại. Vì vậy từ xa xa mọi người liền nhìn thấy cảnh tượng, sau khi Doãn Húc Trạch chết, Lệ Sâm cùng Nam Ca cũng thèm kiểm tra thi thể ta, ngược lại còn cấp tốc lui về phía sau!

      Ánh lửa của bom vừa xuất , bọn họ trong nháy mắt ràng xảy ra chuyện gì. Nhiều thuốc nổ có uy lực khổng lồ như vậy, coi như là thần tiên cũng chạy thoát được.

      Vậy mà Lệ Sâm đến cùng là cường hãn đến trình độ nào chứ? dùng gian đè ép, Ánh lửabo tạo ra lại bị gắt gao ấn chặt lại. Vốn nên là tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa cộng với cảnh tượng ánh lửa cao ngút trời, thời điểm đè ép cùng nhau, gian đều biến dạng.

      Những thuốc nổ kia thế nhưng ở trong vài cái gian hẹp mà nổ tung! Hơn nữa từ góc độ bọn họ nhìn thấy, sức ảnh hưởng của thuốc nổ kia quá nóng rực. Ảnh hưởng tới bọn họ cũng có thể cảm giác được gian chấn động!

      Đông đông! gian chấn động kéo theo tốc độ gió lưu chuyển vậy mà có thể ném cả bọn lên vài mét! Thậm chí sau khi hạ xuống, bọn họ còn bị văng ra bốn phương tám hướng!

      Hiển nhiên lực lượng gian đè ép rất khủng bố, tất cả mọi người cho rằng hai người kia sao. Vậy mà mới vừa rơi xuống đất, ở chỗ Nam Ca cùng Lệ Sâm đứng liền xuất ánh lửa khác!

      Kia hẳn là được Doãn Húc Trạch chôn trước đó, cái người điên này an bài thuốc nổ riêng gì trong xe!

      Tất cả mọi người dám nhìn nữa, bởi vì tại thúc giục gian đè ép đám thuốc nổ này, kịp nữa rồi.

      Trong lúc nổ tung, Lệ Sâm cùng Nam Ca mới là người khẩn trương nhất. Nam Ca gắt gao cầm lấy tà áo Lệ Sâm, cũng muốn bị nổ thành thịt vụn đâu!

      Lệ Sâm kể từ lúc thức tỉnh dị năng hệ gian đến bây giờ còn chưa đụng phải tình huống khó giải quyết như bây giờ.

      trán liên tục có mồ hôi lạnh rơi xuống, kéo cả người Nam Ca gắt gao chụp vào trong ngực mình. khắc cuối cùng mới nghĩ ra biện pháp.

      biết có thể có tác dụng đây, dứt khoát thử rồi hãng sau !

      ta chỉ để đây và k gì thêm :yoyo36::yoyo36:
      chương 161: Hôn lễ thế kỷ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :