1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Chs lại hi vọng nàng mẹ kế thương cậu chim thế nhỉ :)) hi vọng bù đắp tình thương của mẹ cho chim ^_^
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 45

      Chu Tự Hằng chà xát hai tay vào nhau rồi đưa lên mũi ngửi, hơi có mùi khói thuốc.

      Mẹ kiếp!

      Tô Tri Song đứng bục chuyện, gió quá to, hiệu trưởng đứng bên cạnh bị mái tóc rối tung che kín mắt, răng run lên bần bật vì lạnh.

      Vị phó cục trưởng mà hiệu trưởng giới thiệu lên còn mặc đồ ít hơn cả ông, áo vest đen và quần âu dài, đôi giày cao gót để lộ hơn nửa bàn chân.

      Cho ta lạnh chết !

      Nếu nhìn kĩ Tô Tri Song có cặp mày rậm và đôi mắt to, tác phong đĩnh đạc, khoảng ba bốn mươi tuổi, tuy gió thổi lạnh thấu xương nhưng giọng của vẫn hề có chút run rẩy, mái tóc được buộc gọn gàng ở đằng sau, là kiểu phụ nữ rất có khí chất.

      cầm tờ giấy lên đọc, các ngón tay trắng hồng và sạch .

      Chu Tự Hằng nhìn thấy cái tay kia tức giận cực kỳ, quay đầu định chuyện phiếm với Bạch Dương, vậy mà lại thấy Bạch Dương hiếm khi đứng nghiêm trang như bây giờ, thái độ rất kính trọng.

      Trông như cái cọc gỗ vậy.

      “Cái người đứng kia…” Chu Tự Hằng kéo dài giọng, bĩu môi, “Dê béo, mày biết ta à?”

      Bạch Dương dám dời mắt, vẫn nhìn thẳng về phía trước, : “ ấy từng là chiến hữu của bố em.”

      Cậu ta sợ run người, thêm: “ người phụ nữ rất mạnh mẽ!”

      Ồ!

      Còn có cả chuyện này nữa à!

      Chiến hữu của cục trưởng Bạch!

      Tô Tri Song, được đấy!

      Chu Tự Hằng biết rằng nếu muốn đánh bại quân địch phải tìm hiểu kĩ lai lịch của họ, nhưng cậu nhìn nổi cái dáng vẻ sợ hãi này của Bạch Dương, bất chợt đạp cho cậu ta phát.

      ràng tâm trạng của cậu tốt, vòng người đứng xung quanh cậu ai dám chuyện lớn tiếng, sợ chọc giận vị đại ca này.

      Bạch Dương bị đá đau, xoa xoa chỗ bắp chân qua lớp quần, đáng thương nhìn Chu Tự Hằng.

      Cách hai phút, Chu Tự Hằng lại liếc mắt lên nhìn.

      Ánh mắt sắc lẹm như dao găm.

      “Thế sao ta lại chuyển sang làm ở cục giáo dục?” Cậu hỏi.

      “Chuyển công tác giống bố em đó.” Bạch Dương đáp, “Nghe là vì ấy bị thương nặng, thể ở lại đơn vị.”

      Chu Tự Hằng rất có hứng thú, lông mày nhướn cao như ngọn núi, hai mắt sáng lên hỏi: “Bị người ta đánh trọng thương à?”

      Bạch Dương suy nghĩ hồi lâu rồi lắc đầu đáp: “Em…em biết, đại ca.”

      Chu Tự Hằng bực mình lườm cậu ta cái.

      Bản thảo của Tô Tri Song dài lắm, đúng lúc này đọc xong, nhìn dưới sân chút rồi gật đầu xuống.

      Chu Tự Hằng nheo mắt nhìn, mỗi bước chân của ta đều rất ổn định cân đối, cả người toát lên khí chất mạnh mẽ.

      Bạch Dương đánh bạo hỏi Chu Tự Hằng: “Đại ca, gặp ấy rồi à?”

      Chu Tự Hằng có ý muốn giấu diếm, đáp: “Ừ, gặp rồi, ở ngay chỗ rừng cây .”

      phải là…cái chỗ bọn họ đánh nhau đấy chứ?

      Bạch Dương sợ hãi hỏi tiếp: “Vậy… ấy có nhìn thấy em ?”

      đáng sợ!

      Chu Tự Hằng tức giận : “ gặp, lúc đó mày rồi.”

      Lại tiếp: “Mẹ nó, già rồi mà bước như quỷ vậy, chẳng nghe thấy tiếng động nào!”

      Tô Tri Song vừa bước xuống bục là Chu Tự Hằng bắt đầu đánh giá, đám học sinh xung quanh nghe mà kính nể, thầm nghĩ đúng là đại ca của trường có khác, ngay cả phó cục trưởng cũng sợ.

      Bạch Dương trong lòng rất thoải mái, vỗ ngực : “May quá may quá.”

      Cậu ta hình như rất hạnh phúc, còn chắp tay trước ngực cảm tạ trời đất nữa.

      “Yên tâm, có thấy mày cũng chết được đâu, có ở đây rồi!” Chu Tự Hằng khó chịu đưa tay nới lỏng cổ áo len.

      Mẹ kiếp! Nóng muốn chết!

      Sớm biết vậy nghe lời Chu Xung mặc nhiều áo như thế rồi!

      “Vâng ạ.” Bạch Dương gật đầu, vì béo quá nên nhìn như có cổ vậy.

      Cậu ta suy nghĩ chút rồi dè dặt ghé vào hỏi: “Này đại ca, quen ấy à?”

      “Mới quen.” Chu Tự Hằng đáp, “Hiệu trưởng cũng giới thiệu rồi còn gì.”

      “Phó cục trưởng cục giáo dục thành phố Nam Thành, Tô Tri Song.” Cậu nhàng , điệu bộ có vẻ giễu cợt.

      Bạch Dương lại thấy hơi căng thẳng, cảm thấy sao hôm nay nhiều chuyện đáng sợ ập tới như vậy nhỉ.

      “Vậy đại ca, ấy là…” Là gì của vậy?

      Nửa câu sau còn chưa kịp Chu Tự Hằng ngẩng lên nhìn cậu ta, hời hợt đáp: “ ta, sau này là mẹ của tao.”

      Bạch Dương kinh hãi đưa tay che miệng mình, bịt kín cả lỗ mũi luôn, quên mất cả việc hít thở, mười mấy giây sau mới cảm thấy ngột ngạt.

      Khuôn mặt bánh bao trắng trẻo của cậu ta đỏ bừng lên, dám thêm câu nào.

      Chu Tự Hằng quan tâm, cậu đút nửa bàn tay vào túi quần, để lộ vết sẹo mu bàn tay, lại cúi đầu nhìn xuống chân mình rồi đá văng hòn đá.

      Hòn đá văng , lăn đường đến đúng chân Minh Nguyệt.

      Minh Nguyệt cúi đầu nhìn, sau đó quay về sau nháy mắt với Chu Tự Hằng.

      Buổi sinh hoạt đến phần các học sinh giỏi lên phát biểu, Mạnh Bồng Bồng bị thầy chủ nhiệm gọi rồi, cho nên bên cạnh Minh Nguyệt có ai cả, gió lùa thẳng vào người bé.

      “Hắt xì!” Minh Nguyệt bỗng nhiên hắt hơi cái.

      bé cảm thấy hơi xấu hổ vì có Chu Tự Hằng ở đây, liền le lưỡi xin lỗi.

      Lửa giận trong lòng Chu Tự Hằng lập tức bị dập tắt, đổi lại là ngọn lửa tà dâng lên.

      Mẹ kiếp!

      Ỷ vào cái miệng hồng rồi trêu chọc cậu, trêu xong lại cho hôn, đúng là đùa bỡn lưu manh!

      Sinh nhật cậu cũng qua được mười ngày rồi, Minh Nguyệt cũng chỉ hôn cậu đúng hôm đấy thôi.

      Ít xíu như vậy, còn chưa cảm nhận đủ mà!

      Sau khi Minh Nguyệt hắt hơi, Chu Tự Hằng thấy sắc mặt của bé trắng bệch rất đau lòng.

      Cậu biết bố mẹ Minh Nguyệt rất thương con , nỡ để bé chịu lạnh, giờ mà bị cảm phải làm sao bây giờ?

      Các học sinh được xếp chỗ đứng giống như lễ chào cờ bình thường, đội ngũ theo thứ tự từ thấp đến cao, Chu Tự Hằng cao nên đứng cuối hàng.

      Cậu rút tay đút trong túi quần ra, vỗ vào người mấy học sinh đứng trước: “Các em, nhường đường tí nào.”

      Cậu vừa tiếng là cả đống người phía trước vội vã tránh ra, đồng loạt đứng sang bên để tạo thành con đường cho cậu .

      Chu Tự Hằng khó có khi nở nụ cười, tay phải cởi áo, lên tiếng khen ngợi: “Mấy cậu được đấy.”

      Lúc cặp lông mày của cậu nhướn cao, nhìn chẳng giống như khen người ta gì cả, cộng thêm vết thương đáng sợ mu bàn tay nữa, làm cho mấy cậu nam sinh được cậu khen chẳng dám ho he tiếng nào.

      Vì được mở đường cho nên chỉ hai ba bước là Chu Tự Hằng đứng bên cạnh Minh Nguyệt, thế chỗ cho Mạnh Bồng Bồng, cũng làm luôn vai trò cản gió cho bé.

      Minh Nguyệt thở phào nhõm.

      Cậu chuyện, người tỏa ra hơi ấm và mùi sữa tươi thơm ngọt.

      ấm áp…

      tự chủ được mà mỉm cười.

      Chu Tự Hằng hơi liếc mắt nhìn, thấy phần cổ trắng nõn của Minh Nguyệt lộ ra, chiếc mũ len trắng thêu quả bông bị gió thổi mà khẽ lắc lư.

      Cố gắng kìm chế suy nghĩ muốn trêu chọc Minh Nguyệt, Chu Tự Hằng đứng ngắm dáng vẻ thỏa mãn của bé, vui vẻ mỉm cười theo.

      “Chu Tự Hằng, sao em lại đứng ở đây?!” Thầy Thành nhíu mày quát.

      Chu Tự Hằng vóc dáng cao to, đứng cuối hàng cũng nổi bật lắm rồi, hôm nay còn lên đứng, lại càng giống như hạc giữa bầy gà, rêu rao càn rỡ với bộ đồ đen.

      “Báo cáo…” Cậu giơ tay lên, cố tình kéo dài giọng.

      Minh Nguyệt lo lắng thay cậu, thầm dùng mũi chân đá vào giày cậu cái.

      Chu Tự Hằng mỉm cười, cũng nhàng đá giày bé, nghiêm trang láo: “Em muốn đứng gần hơn để lắng nghe kĩ những kinh nghiệm mà các bạn truyền lại, cố gắng đạt được thành tích cao trong kì thi cuối kỳ ạ.”

      Thầy Thành nửa tin nửa ngờ, trong hàng ngũ vang lên những tiếng cười chế giễu.

      học sinh hư chẳng bao giờ quan tâm đến việc học mà lại muốn nghe người ta truyền đạt kinh nghiệm ư?

      Minh Nguyệt phụng phịu hờn dỗi, giơ chân đá văng hòn đá ra xa.

      Chu Tự Hằng mắt còn thèm chớp, tiếp: “Điểm thi cuối kì ảnh hưởng trực tiếp đến số tiền trong bao lì xì của em năm nay đấy thầy.”

      Giọng điệu của cậu rất thành khẩn, hai mắt lại sáng rực, thầy Thành nghe xong liền để cho cậu đứng đấy.

      ra thầy Thành rất thích cậu học sinh Chu Tự Hằng này, rất thông minh, từ khi vào học đến nay cậu bé này hề hư hỏng như lời các học sinh đồn đại, dạo gần đây còn ngủ trong lớp nữa, mặc dù tâm hồn hay treo ngược cành cây nhưng cũng chẳng làm chuyện gì ảnh hưởng đến tiết giảng.

      Theo kinh nghiệm tích lũy được qua nhiều năm giảng dạy, thầy Thành biết là Chu Tự Hằng có vấn đề riêng gì đó, nhưng cụ thể ra được.

      Ngay lúc thầy chủ nhiệm xoay người , Chu Tự Hằng cúi đầu cực nhanh, giọng với Minh Nguyệt: “Em ngoan nào, tan học mua trà sữa nóng cho em.”

      Hơi thở của cậu phả vào tai Minh Nguyệt, trong lòng bé chợt cảm thấy rất ngọt ngào.

      Minh Nguyệt lên tiếng, chỉ cúi đầu.

      bé rất sợ lạnh, mùa đông phải mặc hai lớp quần và áo bông dày, nhưng bên trong bộ đồng phục học sinh lại mặc hơi ít.

      Chu Tự Hằng khẽ cử động cơ thể, toàn thân bao trùm che chắn cho bé.

      giây sau, bàn tay trắng nõn bé sau ống tay áo đồng phục khẽ kéo vạt áo cậu, chỉ cử chỉ như vậy thôi cũng đủ làm tim cậu đập thình thịch như trống rồi.

      “Em rất ngoan mà.” .

      Cho nên phải mua trà sữa nóng cho em!

      Giọng như ruồi kêu, phụng phịu làm nũng với Chu Tự Hằng.

      Chu Tự Hằng thể nhịn được, đưa tay ngắt quả bông tròn mũ Minh Nguyệt.

      Thứ ở người em ấy sao cũng mềm như vậy chứ!

      *

      Buổi sinh hoạt kết thúc, thầy Thành cũng tuyên bố tan học, cả đám học sinh lập tức vui sướng chạy về nhà như ong vỡ tổ.

      “Mấy cái đứa này!” Thầy Thành lắc đầu cười, sau đó cũng ra về cùng các đồng nghiệp.

      Minh Nguyệt còn để sách vở ở lớp, với Chu Tự Hằng tiếng rồi cùng Mạnh Bồng Bồng lên lớp thu dọn đồ đạc.

      Còn lại mình Chu Tự Hằng đứng im tại chỗ nhúc nhích.

      Tô Tri Song ngồi xe, hai người nhìn nhau, Chu Tự Hằng hời hợt nhếch môi cười châm biếm, dùng khẩu hình miệng : “Con chào mẹ.”

      Tô Tri Song hề bận tâm, tài xế mau chóng lái xe rời khỏi trường Nhất Trung.

      Được lắm!

      Tô Tri Song!

      Bạch Dương như được xem kịch hay, cậu ta nuốt nước miếng, thán phục : “Đại ca, làm vậy… sợ… sợ sau này bị ấy chỉnh à?”

      “Sợ cái quái gì?!!!” Chu Tự Hằng .

      xong lại vỗ vai Bạch Dương, cười : “ phải còn có mày đấy sao?”

      “Có em sao ạ?” Bạch Dương ngập ngừng đáp.

      “Tao vẫn chưa đủ tuổi vị thành niên, nếu sau này bà mẹ kia dám ngược đãi tao mày chỉ cần với bố mày tiếng là được, để ông ấy áp giải chiến hữu của mình về đồn luôn!” Chu Tự Hằng nghiến răng, vẻ mặt có phần tàn ác, “Đến lúc đó để xem ta còn dám làm gì !”

      Bạch Dương nghe mà trợn tròn mắt.

      Chu Tự Hằng đưa mu bàn tay chống lên môi, dựa vào lan can chờ Minh Nguyệt, hậm hừ : “Hôm nay quá đen, đánh nhau lại bị ta bắt gặp, tốt nhất là ta đừng có mà năng linh tinh gì với người ngoài, …Hừ!”

      hổ danh là đại ca!

      Bạch Dương xun xoe lại gần, : “ đâu đâu! Đại ca, em mình đánh bi-a !”

      Chuyển chủ đề nhanh , cũng may là Chu Tự Hằng chỉ hơi sững sờ chút.

      Cậu ngẩng đầu nhìn lên lớp ở tầng , thấy Minh Nguyệt ở hành lang vẫy tay với mình, miệng cười vui vẻ, hai má lúm đồng tiền tròn căng.

      Đúng là tâm ý tương thông mà.

      Chu Tự Hằng vừa nghĩ đến câu này liền mỉm cười vui vẻ.

      Cậu đẩy mặt Bạch Dương ra, tiện đà lấy hai cái vé xem phim trong túi quần, : “Hôm nay có hẹn với chị dâu mày rồi!” Cậu kiêu ngạo giương cằm lên, “Là lần hẹn hò đầu tiên đấy biết chưa? Nào có thời gian rảnh mà với mày!”

      Bạch Dương giơ tay muốn lấy hai cái vé xem phim.

      Chu Tự Hằng cầm chặt như bảo bối, cho cậu ta đụng vào, chỉ quơ quơ trước mặt cậu ta.

      Ghế đôi, phim nước ngoài.

      Tên phim là “Hai đứa trẻ vô tư”.

      Bạch Dương chẹp miệng, cảm thấy đại ca nhà mình cũng am hiểu chuyện tình cảm ra phết!

      Nhưng suy nghĩ lát, cậu ta lại hỏi: “Này đại ca, phải còn thiếu đóa hoa hồng sao?”

      Ghế đôi, phim nước ngoài, cùng đóa hoa hồng đỏ, còn nội dung phim quan tâm làm cái quái gì!

      Chu Tự Hằng nghe xong chỉ cười : “Hoa tới rồi kìa.”

      Mặt trời ngả về tây, Minh Nguyệt mỉm cười về phía cậu.

      “Còn cần hoa hồng làm gì nữa chứ!” Chu Tự Hằng huýt sáo cái, .

      Vì trong lòng cậu, Minh Nguyệt chính là đóa hoa hồng rồi.
      ---
      Eo ơi sướng nhờ ngoan là được mua trà sữa cho uống đấy :)) Chị mày đây rất ngoan nhưng rất tiếc toàn phải tự thưởng cho bản thân thôi :))

      Chương 46: 25/1/18 <3
      Last edited: 23/1/18

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Ngọt e rang, hoa dang toi roi kia...
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      cũng muốn có 1 ng bạn trai thanh mai trúc mã lại ngầu như thế. huhu. thanks nàng nhaaa
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      Mật ong mà còn pha đường phèn kiểu này, mai chị mày phải kiểm tra máu cao thôi.
      ly trà sữa, Hằng bad boy bị Song ngự tỷ chỉnh thê thảm. Trong nhà thể nào cũng có cuộc đua kỳ thú cho xem. Ồ ố ô ô
      A fangNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :