1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Edit chương này mà tui buồn não ruột, khóc hết cả nước mắt:yoyo25:
      nhung_rose, yuki0129, linhdiep173 others thích bài này.

    2. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      Đọc xong vừa thương A Đoàn của kiếp trước, ghét Ngô Đồng của kiếp trước, muốn A Đoàn tha thứ cho Ngô Đồng. Nhưng lại thương Ngô Đồng ở kiếp này...
      Buồn não nề
      ❤❤❤ editor ạ
      AChuhuyetsacthiensu thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Buồn não lòng, khóc ròng lun, huhu. 2 ng làm thế nào vượt qua vực thẳm này đây :-((
      huyetsacthiensu thích bài này.

    4. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      lúc trước còn trách A Đoàn kiếp trước nghĩ quẩn
      nhưng ra, A Đoàn suy tính mọi chuyện rồi
      đọc thấy Ngô Đồng có "sủng phi" là thấy ghét rồi đó
      :yoyo61:
      kiếp này A Đoàn với Ngô Đồng đối mặt thế nào đây
      @huyetsacthiensu hóng quá nàng ơi
      huyetsacthiensu thích bài này.

    5. Tống Thiên Ân

      Tống Thiên Ân Well-Known Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      1,185
      CHƯƠNG 116
      Editor: Tống Thiên Ân


      Nhìn nhau nhưng gì, A Đoàn dừng mắt mặt Ngô Đồng, đôi mắt đen như mực, có chút cảm xúc gì, từ đầu mày đến cuối mày đều yên tĩnh. Ngược lại mình lại vừa nghiên cứu tìm tòi, vừa hiếu kì, cảm xúc gì cũng lộ ra hết. lúc sau Ngô Đồng mới khẽ động đậy, nhàng đem A Đoàn để lên giường.

      "Huynh..."

      Tầm mắt Ngô Đồng hạ xuống, để ý.

      Nghiêng người lấy chén cháo Bán Đông đặt ở cái bàn bên cạnh lên, ngón tay thon dài cầm lấy thìa bạc nhàng quấy, múc nửa thìa thổi nguội sau đó đưa đến trước miệng A Đoàn. Lông mày A Đoàn nhíu lại, hỏi "Tại sao huynh hỏi năm năm qua nàng phải trải qua những gì, mọi chuyện như thế nào?"

      Phản ứng của Ngô Đồng lại là đem thìa bạc để sát lại hơn, cho cự tuyệt.

      "Ăn xong sau."

      Nằm hai ngàu, thân thể suy yếu đến đỉnh điểm, họng khô rát, dạ dày lại ngừng kháng nghị. Mùi thơm của cháo lan tỏa, A Đoàn mấp máy môi, cự tuyệt, há miệng. chén cháo đầy rất nhanh thấy đáy, A Đoàn liếm liếm môi, vẫn chưa thỏa mãn. Ngô Đồng nghiêng người để chén cháo qua bên, sau đó khom người kê sau lưng A Đoàn cái gối để cho nàng tựa lưng.

      "Bây giờ thân thể nàng rất yếu, phải ăn theo tuần tự, được ăn quá nhiều."

      Hai tay đan chéo đặt ở trước bụng, tròng mắt đen như mực nhìn A Đoàn, " tại nàng đem mình lúc trước cùng bây giờ chia làm hai người, nàng cho rằng đó là người, đúng ?"

      Cổ họng thoải mái hơn rất nhiều, lúc chuyện cũng cảm thấy đau đớn. A Đoàn chút do dự gật đầu, khẽ "Chúng ta sao có thể là cùng người được? Cho dù phụ mẫu giống nhau hay bằng hữu giống nhau chăng nữa nhưng tính tình hoàn toàn bất đồng, thời gian lại là khoảng cách đời."

      "Chúng ta tại sao lại cùng là người được?"

      Ngô Đồng khẽ cười, khóe miệng hơi nhếch lên "Giống như nàng , ta cũng vậy, khác biệt duy nhất là ta có thể nhớ lại kí ức của kiếp trước."

      câu liền có thể phản bác. Mắt hạnh của A Đoàn mở lớn, có chút khó tin nhìn Ngô Đồng. "Huynh quan tâm năm năm qua nàng sống như thế nào, ngược lại chỉ muốn khẳng định rằng chúng ta là cùng người?" Cái này, cái này phải là trọng điểm a! Huynh nàng như vậy...

      Sắc mặt tái nhợt, bộ dạng mắt hạnh mở to giống như con thỏ con bị giật mình làm Ngô Đồng càng thấy vui. Tiếp tục tới gần, đưa tay chạm vào đôi môi nứt nẻ của A Đoàn, thần sắc lạnh nhạt thay đổi. "Trong mắt ta, nàng và nàng ấy đều cùng là người, nàng phải thế thân."

      " tại, điều quan trọng là, nàng phải chăm sóc bản thân mình tốt."

      Nhìn A Đoàn như còn muốn thêm gì đó, Ngô Đồng cười cười, bình tĩnh . "Hay là , nàng muốn ta đem mình hạ dược đến choáng váng mới cảm thấy ta là của nàng chứ phải của nàng ấy?"

      Ngữ điệu bình tĩnh lại có thể những lời dọa người như vậy.

      "Muội muốn huynh đem mình hạ dược đến choáng váng chứ, huynh thể làm như vậy!"

      Đưa tay nhéo má A Đoàn vì kích động mà đỏ ửng, khẽ cười "Chúng ta khác nhau ở chỗ là ta có thể nhớ lại được kiếp trước, nếu như ta nhớ lại, ta bây giờ và ta của kiếp trước cũng hoàn toàn khác nhau, vậy nàng cũng có thời gian mà để ý xem nàng có phải là thế thân hay rồi."

      Khuôn mặt mỉm cười nhõm, vừa chăm chú lại vừa chân đáng tin.

      Khúc mắc cứ như vậy bị Ngô Đồng nhàng gỡ bỏ, bộ dạng có chút nghe theo. Thở ra hơi dài, sau đó ngẩng đầu lên "Muội muốn gặp Hứa Tâm Dao." Khuôn mặt lên tia tàn nhẫn.

      Lá thư kia A Đoàn cũng thấy, tại sao lòng dạ Hứa Tâm Dao có thể độc ác đến như vậy? Đầu tiên tới việc nàng sinh ra đứa bé, cũng tới việc nàng tìm người có dáng dấp giống với Ngô Đồng. Chỉ đến mình chuyện bức thư cùng bức tranh kia của nàng ta cũng ràng là buộc nàng phải tìm đến cái chết! Cho dù nàng sai, cho dù nàng ích kỉ lần nhưng Hứa Tâm Dao cũng nên vì Nhị phòng mà bức nàng phải chết!

      Chuyện kia ràng là do Nhị phòng làm sai, vì sao lại muốn nàng đến gánh tội hộ!

      Vì muốn sống qua ngày mà bức chết nữ tử đến hơi tàn cũng còn, tại sao lòng dạ lại độc ác đến như vậy!

      Đối với đề nghị này Ngô Đồng cũng thấy có gì khác thường, gật đầu sau đó gọi Giang Vạn Lí tới cầu của A Đoàn, Giang Vạn Lí nhận lệnh xong liền nhanh chóng mời Hứa Tâm Dao đến. Hứa Tâm Dao đến vô cùng nhanh, thực ra là bị Giang Vạn Lí kéo tới. Trong mắt A Đoàn lên tia nghi hoặc, vài ngày thấy sao nàng ta lại biến thành bộ dạng này rồi?

      Từ dung mạo của Hứa Tâm Dao xuất chúng, ngày sau trưởng thành càng đẹp hơn, bình thường nàng ta cũng rất chú trọng cách ăn mặc, dù là khi Nhị phòng xuống dốc vẫn như vậy. Nhưng nàng bây giờ, tóc tán loạn, quần áo nhăn nhúm, khuôn mặt hốc hác, tinh thần hoảng hốt, đâu giống như ngày thường? Cự tuyệt trợ giúp của Ngô Đồng, A Đoàn có chút khó nhọc xuống giường, sau đó đứng trước mặt Hứa Tâm Dao.

      Hứa Tâm Dao vốn ngây ngốc nhìn theo từng động tác của A Đoàn, sau đó thấy Ngô Đồng cầm áo choàng khoác lên cho A Đoàn trong mắt nhanh chóng lên thần thái, ngây ngốc trước đó như ảo giác. Nếu như có Giang Vạn Lí túm chặt lấy tay nàng nhất định nàng xông lên.

      "Dựa vào cái gì mà tất cả đều là của ngươi? Vì cái gì mà mãi mãi đối xử với ngươi tốt như vậy?"

      "Dựa vào cái gì mà ta lại rơi vào kết cục này?"

      A Đoàn ngốc, lúc nhìn thấy điên cuồng xuất mặt Hứa Tâm Dao cũng đoán được vài phần nên liền chuyển tầm mắt qua Giang Vạn Lí. Giang Vạn Lí tốn chút sức nào kéo Hứa Tâm Dao ngừng muốn lao về phía A Đoàn lại, sau đó quay qua với A Đoàn "Hồi tiểu thư, nô tài cho nàng ăn vài thứ, miễn để cho nàng lại đến quấy rầy tiểu thư."

      Giang Vạn Lí thẳng thắn xong, A Đoàn liền cảm thấy có chút buồn bực. phải là mềm lòng, mà là bộ dạng này của nàng ta có thể hỏi được cái gì? Nhìn Hứa Tâm Dao lâu, đối với lời của nàng xem như khí, tiến lên phía trước bước, sau đó nâng tay lên.

      "BA~!"

      Hứa Tâm Dao bị đánh đến choáng váng, mắt mở lớn thể tin nhìn A Đoàn. Nét mặt A Đoàn thay đổi, lần nữa nâng cao tay lên rồi lại hạ xuống nhanh và mạnh. Khí lực rất lớn, mặt Hứa Tâm Dao bị đánh lệch sang bên, khuôn mặt trắng nõn dần dần dấu bàn tay. A Đoàn có chút thở dốc "Hai cái tát này là ngươi thiếu nàng."

      Hứa Tâm Dao vốn dĩ chỉ còn chút thần trí, giờ đây bị đánh cũng chỉ có chút hoảng hốt. Bị A Đoàn đánh như vậy ngược lại khiến nàng ta tỉnh táo hơn rất nhiều, hai tay ôm lấy má trái má phải bị đánh sưng vù, hung hăng trừng mắt nhìn A Đoàn. "Ta thiếu nợ ai chứ? Ngươi dựa vào cái gì mà đánh ta? Cho dù ta thiếu nợ người khác cũng đến lượt ngươi ra tay!"

      Sắc mặt hung ác, nếu có Giang Vạn Lí kéo nàng ta lại, khẳng định nàng ta nhất định nhào đến chỗ A Đoàn.

      A Đoàn đến ánh mắt cũng lười phải bố thí cho Hứa Tâm Dao, nàng trực tiếp nhìn về phía Giang Vạn Lí. Thân mình cứng ngắc của nàng có thể cho thấy nàng cực lực khắc chế, nhìn Giang Vạn Lí lúc sau đó nhắm mắt.

      "Sau đại hôn ta muốn nhìn thấy nàng nữa."

      Sau đại hôn? Lúc này cần suy nghĩ chút rồi. Giang Vạn Lí thoáng nhìn qua Ngô Đồng từ đầu đến cuối lên tiếng đứng bên cạnh, sau đó nhanh chóng nhận lệnh. Thấy được A Đoàn có tâm trạng mà nhìn đến Hứa Tâm Dao nữa, trực tiếp cầm khăn tay nhét vào miệng Hứa Tâm Dao điên cuồng gào thét sau đó kéo ra ngoài.

      Phòng lại lần nữa yên tĩnh trở lại.

      Gió đầu xuân lướt qua khiến tóc A Đoàn có chút rối, thân thể mỏng manh có chút lung lay sắp ngã. Gắt gao nắm chặt tay lại, vừa hận Hứa Tâm Dao, cũng vừa hận chính bản thân mình! Hận Hứa Tâm Dao sao có thể ác độc như thế, hận chính mình sao lại có thể dễ mềm lòng như vậy! Khi nàng chìm dần vào ngọn lửa thống khổ đến nhường nào, Hứa Tâm Dao thể bù đắp lại dù chỉ là chút!

      Môi dưới cắn chặt bị người khác tách ra, mở to mắt nhìn Ngô Đồng đứng trước mặt.

      "Tại sao lại tức giận như vậy?"

      đợi A Đoàn trả lời, Ngô Đồng bế nàng lên đặt lên giường, đắp chăn mỏng cho nàng, khóe miệng khẽ cười nhưng từng câu ra lại sắc bén hơn câu trước.

      "Tại sao lại tức giận như vậy? Nàng ta và nàng có quan hệ gì chứ? Người nhà? Bằng hữu? Tại sao chuyện của nàng ta lại khiến nàng tức giận như vậy, lại còn vẫn có thể dễ dàng nhẫn nhịn tha thứ cho Hứa Tâm Dao mà giết nàng ta?"

      Sau đại hôn muốn gặp lại người này là điều tất nhiên rồi. phải bậc cha chú nhưng cũng là họ hàng, sắp đại hôn mà có tang lễ cũng phải là điềm lành.

      A Đoàn nhìn thẳng vào mắt Ngô Đồng, có chút giật mình. Đúng vậy, tại sao mình lại tức giận như thế? Thậm chí... Thậm chí nàng còn có cảm giác bị cảm động lây. đúng, nàng là nàng, ta là ta, giữa chúng ta có liên quan đến nhau nhiều đến mấy cũng thể thay đổi được chúng ta là hai người khác nhau.

      Vậy tại sao, ta lại tức giận đến như vậy?

      "Bởi vì nàng coi nàng là bản thân mình, nên mới tức giận, nên mới phẫn nộ như thế."

      Ngô Đồng ngồi cạnh giường, hai chân thon dài thẳng tắp tùy ý để bên giường. nhìn A Đoàn mà nghiêng đầu nhìn về phía hàng cây ngô đồng ngoài cửa sổ, lá xanh mơn mởn, bừng bừng sức sống, hoàn toàn đối lập với cảnh những ngày thu lá rụng. lúc sau mới thu hồi ánh mắt, như có như nhìn về phía A Đoàn có chút hoảng hốt.

      Cười vô cùng chắc chắn.

      "Ta dạy nàng thể giết người, nhưng nàng vẫn muốn làm kẻ sát nhân; ta nàng phải nhẫn nhịn, thậm chí ta còn luôn luôn dung túng cho nàng nhưng nàng vẫn có thói quen có chuyện gì đều giữ trong lòng; ta dạy nàng phải sống cuộc sống bình lặng nhưng nàng lại lục đục tranh đấu; ta dạy nàng phải nương tay nhưng nàng vẫn thủy chung lương thiện."

      "Dù là sống trong hoàn cảnh khác nhau nhưng thích chán ghét của hai người lại giống nhau như đúc."

      Ngô Đồng điều là mắt A Đoàn lại mở lớn hơn chút, cuối cùng cả mắt và miệng đều mở lớn.

      Trái lại Ngô Đồng lại vân đạm phong khinh (ung dung nhàng), nụ cười nhàng vui vẻ vẫn giữ môi. Hai mắt mở lớn, khẽ thở dài "Ta sớm qua hai người lại nhưng nàng muốn tin mà thôi."

      A Đoàn hướng mắt nhìn xuống dưới nên nhìn được sắc mặt giờ của nàng như thế nào. Ngô Đồng nhíu mày cho nàng thời gian để nghĩ mọi chuyện. Đứng dậy nhàng dặn dò "Bây giờ việc nàng cần phải làm là chăm sóc bản thân mình tốt, ta còn có chút việc cần giải quyết, hai ngày sau đến thăm nàng." A Đoàn có phản ứng Ngô Đồng cũng giận, quay người rời .

      Vừa muốn bước chân qua tấm bình phong nghe thấy giọng của A Đoàn.

      "Huynh cho rằng chúng ta là cùng người, vậy huynh cũng biết ta ghét cái gì."

      "Huynh... định làm gì?"

      Bước chân Ngô Đồng ngừng lại, quay đầu, chỉ ngẩng đầu nhìn về hướng mặt trời mọc.

      "Ta bao giờ mắc phải lỗi đến hai lần, nhiều cũng có tác dụng, sau này nàng biết."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :