1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quân hôn ngọt ngào: Kiều thê thần y của Lục Thiếu - Thanh Phong Mạc Vãn (Update C88)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. trang.bella

      trang.bella Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      1,330
      Chương 14: Người phụ nữ của

      Mặc kệ Lục Hành Tung gì Giang Dao đều giữ thái độ im lặng hé răng, đưa dưa hấu cho , tiếp lấy lại tiếp tục cúi đầu đem miếng dưa hấu ăn sạch, sau khi ăn xong lặng lẽ nhìn Lục Hành Tung liếc mắt cái, trong lòng cũng đoán ra Lục Hành Tung có bởi vì chuyện thư báo trúng tuyển giận hay .

      Lục Hành Tung rất hiếm khi biểu lộ cảm xúc mặt, tức giận hay cao hứng chuyện gì, giống nhau đều mặt thần sắc nhàn nhạt, ai cũng cảm giác ra.

      Trong phòng bếp, thanh Lục Vũ Tình liên tục truyền ra phòng khách, ở phòng khách ba Lục tiếp đón Triệu Trang Tông, hỏi công việc cùng ít việc vặt trong sinh hoạt, ngẫu nhiên Triệu Trang Tông cũng cùng Lục Hành Tung mấy câu, Lục Hành Tung mở miệng trả lời, duy nhất Giang Dao ngồi ở kia mình giống như khí.

      phải ba Lục và rể Triệu Trang Tông cố ý xem làm mất mặt, mà họ đều biết tính cách Giang Dao thích chuyện, ngày thường ở trong nhà so với Lục Hành Tung đều trầm lặng ít hơn, cùng chuyện hơn phân nửa đều hỏi câu đáp câu, phương thức chuyện so với Lục hành Tung còn vắn tắt hơn, cũng may Lục Hành Tung thường thường đưa hoa quả cho vợ.

      Mấy người chuyện nửa, Giang Dao bỗng nhiên đứng lên, Lục Hành Tung lập tức đem ánh mắt đuổi theo, “Em muốn đâu?”

      Lục Hành Tung lo lắng Giang Dao vì bị Lục Vũ Tình chỉ trích tức giận, có chút sốt ruột hỏi, hỏi xong cả người cũng nhanh chóng đứng dậy duỗi tay kéo Giang Dao lại.

      đâu hết, em về phòng sắp xếp lại đồ đạc chút.” Giang Dao phe phẩy thư thông báo trúng tuyển trong tay.

      “Cùng nhau lên phòng, thoa thuốc mỡ lên vết thương cho em.” Lục Hành Tung lúc này mới buông tay Giang Dao ra, thấy Giang Dao chuyện tự nhiên, ngay cả hướng phe phẩy thư thông báo trúng tuyển đều có chút nhàng, lúc này mới buông lỏng.

      “Hừ! đủ mỏng manh! Vệt kia nhiều nhất có chút hồng, đến giờ liền biến mất, bảo bối của em giống như bảo vật vô giá.” Lục Vũ Tình từ phòng bếp mang thức ăn ra nghe được đoạn đối thoại của Lục Hành Tung nhịn được châm chọc câu, cũng biết tính tình của , cho nên vừa xong lập tức xoay người trở về phòng bếp.

      Giang Dao chỉ chuẩn bị mình lên phòng, cuối cùng lại biến thành Lục Hành Tung theo , Lục hành Tung phía trước hai bậc thang, bóng của ngả người , dáng người cao lớn che khuất ánh sáng phía trước, Giang Dao cứ như vậy đường nhìn chằm chằm bóng lên lầu, mãi cho đến khi trở về phòng mới thu hồi tầm mắt.

      Lục Hành Tung là người lính chuyên nghiệp, học đại học bốn năm sau đó chính thức tiến vào quân đội, sau lưng đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm làm sao có thể biết, trong lòng bất đắc dĩ cười, người sau lưng hơn phân nửa trừng mắt nhìn cả đường lại cho rằng biết.

      “Ngồi, hòm thuốc em để chỗ nào?” Phòng ngủ là sau khi hai người kết hôn bố trí lại lần nữa, lúc đó Lục Hành Tung trở lại đơn vị, sau khi kết hôn cũng rất ít khi về nhà, đều là Giang Dao sắp xếp, chỉ biết sau khi kết hôn, trước lúc mua hòm thuốc cho Giang Dao phòng ngừa vạn nhất, nhưng biết Giang Dao đặt ở chỗ nào.

      Giang Dao chỉ chỉ tủ quần áo trả lời, “Ngăn dưới cùng phía bên trái.” Rồi lại , “Em có mềm yếu như vậy, chút dấu vết này lát liền phai mờ.”

      “Em là người phụ nữ của Lục Hành Tung, cho phép em mềm yếu.” Lục Hành Tung câu, cũng ngẩng đầu nhìn, cúi người lấy hòm thuốc, nghiêm túc nhìn kỹ hạn sử dụng thuốc cao, lúc này mới thoa ít vào đầu ngón tay rồi thoa lên vệt hồng má Giang Dao.

      ***
      Thứ 7 chủ nhật thường là ngày nghỉ ngơi nên mình ít dùng máy tính. Hẹn gặp mọi người vào tuần sau nhé. Sang tuần cố gắng đến chương 30 cho truyện có tí kịch tính, khúc đầu hơi buồn tí ^^~~
      Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ :3<3<3<3
      lonkon95, BigCute→_→, SiAm35 others thích bài này.

    2. Esky147

      Esky147 New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      15
      Cảm ơn bạn chủ nhà nhiều lắm đọc mấy chương cùng lúc thiệt !

    3. trang.bella

      trang.bella Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      1,330
      Chương 15: Cháo của mẹ Lục

      Con tuổi 19 làn da mỏng manh trong veo như nước, sờ lên mịn màng, rất có lực đàn hồi, từ đến lớn Giang Dao lại trắng trẻo xinh đẹp cho nên vệt đỏ mặt vẫn rất .

      Lục Hành Tung thoa thuốc động tác rất cũng rất nhanh, nhàng mơn trớn rồi mới đem tay thu trở về, ánh mắt từ vết thương mặt dừng lại ở đôi mắt.

      Đối diện với đôi mắt chứa ý cười, Lục Hành Tung thân mình hơi hơi cứng lại, có chút ngoài ý muốn.

      Đối với đụng chạm bất thình lình, rất ngạc nhiên né tránh cứ như vậy yên tĩnh đối mặt với .

      thôi, xuống lầu ăn cơm.” Lục Hành Tung phục hồi tinh thần, đem tay tuỳ ý cho vào trong túi quần, mắt nhìn Giang Dao.

      Giang Dao gật gật đầu, chân nhấc bước đột nhiên khựng lại, quay đầu hướng về phía Lục Hành Tung thực nghiêm túc , “Sau này đừng cùng chị chuyện như vậy, xem chị thực tức giận.” Mặc kệ như thế nào, thương của Lục Vũ Tình đối với em trai Lục Hành Tung đều hết được, vì vậy Giang Dao hy vọng Lục Hành Tung đừng bởi vì mình mà thay đổi, khiến chị tức giận đau lòng.

      “Tính tình chị ấy như ném bom, nổ rồi liền có việc gì.” Lục Hành Tung chút nào để ý, hiểu rất tính cách chị mình, từ đến lớn luôn luôn như vậy.

      Nhưng Giang Dao những lời này làm trong lòng thoải mái, Giang Dao tôn trọng Lục Vũ Tình cũng giống như việc tôn trọng mọi người trong gia đình.


      Hai người xuống lầu, mẹ Lục cùng Lục Vũ Tình đem đồ ăn đặt hết lên bàn chuẩn bị gọi hai người xuống dưới ăn cơm, mẹ Lục thấy hai người xuống kêu tiếng qua ăn cơm, mắt nhìn vệt đỏ mặt Giang Dao, quả nhiên như lời Lục Vũ Tình, Lục Hành Tung mang theo Giang Dao trở về phòng thoa thuốc cho nên bà cũng chưa gì.

      Làn da Giang Dao rất mẫn cảm, thường xuyên va vào đồ vật gì đều rất lâu mới tan vết bầm, mẹ Lục nghĩ thoa chút thuốc cũng tốt.

      Bởi vì Lục Hành Tung năm ở nhà chỉ được hoặc hai lần, hôm nay vất vả trở về nên bàn toàn bộ đều là đồ ăn Lục Hành Tung thích.

      đến khẩu vị Lục Hành Tung, ở nhà họ Lục đều là nặng nhất, có lẽ học bốn năm ở trường quân đội Bắc Kinh, sau đó tới bộ đội cũng ở phương Bắc nên giống với khẩu vị người trong nhà thích ăn thanh đạm, Lục Hành Tung thích ăn cay, hương vị đậm nồng.

      Nhìn đồ ăn bàn sắc hương vị đều ngon miệng, ngay cả Giang Dao thích ăn thanh đạm đều khỏi giơ ngón tay cái.

      Sống trong khe núi nhiều năm, thôn núi đói nghèo, có sản vật gì càng đừng đến thịt, mấy năm nay vẫn luôn ăn thanh đạm, tại nhìn bàn đồ ăn có chút phấn khích.

      “Đúng rồi, mẹ có hầm cháo trong nồi!” Mẹ Lục ngồi xuống chú ý tới Giang Dao vẫn luôn có động đũa, đột nhiên nhớ tới, “Con còn bệnh, có thể ăn uống còn chưa tốt, mẹ hầm riêng cho con nồi cháo, đợi chút mẹ mang ra.”

      “Mẹ…” Giang Dao nghĩ cần, muốn ăn thịt, nhưng lời còn hết mẹ Luc phòng bếp đem nồi cháo nấu riêng đặt trước mặt .

      Nhìn trước mắt chén cháo và rau dưa đạm bạc, ánh mắt Giang Dao tự chủ được nhìn chén Lục Hành Tung, nhìn thịt trong chén , nhận mệnh ăn cháo trong chén mình.

      Tuy rau dưa cháo trắng hương vị nhật nhẽo, nhưng Giang Dao trong tâm vẫn ghi tạc lòng tốt của mẹ Lục.

      Buổi sáng bị chuyện thư thông báo trúng tuyển khiến người nhà đều vui, thậm chí còn khiến Lục Hành Tung và Lục Vũ Tình cãi nhau ầm ĩ, nhưng mẹ Lục bận rộn tốn nhiều thời gian làm bàn đồ ăn cho con trai vẫn nhớ sinh bệnh, ăn uống tốt có khả năng thích ăn cháo thanh đạm.

      Chương 16: EQ thiểu năng trí tuệ

      quan tâm và chăm sóc làm trái tim Giang Dao cảm thấy tội lỗi, mọi người trong Lục gia đều đối với xấu, đến mẹ Lục vẫn luôn thích người con dâu là , nhưng từ sau khi vào cửa, mẹ Lục trừ bỏ đôi khi trong miệng vài câu dễ nghe lại bao giờ làm khó dễ .

      Ba Lục vẫn luôn là người ở giữa điều hoà khí, đối với , ông là trưởng bối dù có chuyện gì đều biết giận, điểm này cùng Lục Hành Tung rất giống nhau.

      Ngẫm lại đời trước làm người, cuối cùng làm hại Lục gia có duy nhất đứa con trai cuối cùng lại có người nối dõi. Giang Dao trong lòng áy náy lại biết nên làm thế nào mới tốt.

      lặng lẽ liếc mắt nhìn Lục Hành Tung miệng to và cơm, người đàn ông này, ở giữa những hàng chữ trong di thư đều biểu lộ suy nghĩ, tâm nguyện muốn có đứa con, đáng tiếc thời điểm còn sống quá mức nhân nhượng , nên đến chết cũng thể có con.

      Kỳ , bằng thủ đoạn của Lục Hành Tung, chỉ cần cưỡng bức buộc trở lại bên người , hoặc buộc sinh đứa con đều có cơ hội kháng cự.

      Nhưng vẫn luôn phóng túng chạy trốn, có ép buộc, chỉ thầm theo , lặng lẽ để biết.

      Giang Dao nghĩ, đời này, nhất định phải sinh cho đứa con!

      “Ăn miếng thịt.” Lục Hành Tung sáng sớm cảm giác được Giang Dao ngừng nhìn , thấy nhìn chăm chú thịt trong chén bất đắc dĩ lại khát vọng, vợ , đáng .

      Giang Dao ngừng nhìn , Lục Hành Tung đoán có thể vợ rất muốn ăn thịt, vì thế liền gắp miếng bỏ vào bát , dặn dò , “Sinh bệnh ăn đồ nhiều dầu mỡ tốt, ăn miếng cho đỡ thèm, muốn ăn nhiều chờ hết bệnh mẹ làm cho em ăn.”

      Lục Hành Tung vừa xong, người bàn đều theo bản năng nhìn về phía Giang Dao, Giang Dao hận thể đem mặt chôn xuống gầm bàn.

      Trong lòng dở khóc dở cười, người đàn ông này, cố ý hay muốn tốt cho ?

      có gì, Giang Dao, con cần xấu hổ, mẹ con làm đồ ăn chính là đệ nhất thiên hạ, thời điểm ba sinh bệnh đều nghĩ muốn bà ấy làm thịt kho tàu, bị bệnh miệng có vị gì, muốn ăn gì đó đậm đà, chuyện này thực bình thường.” Nhìn Giang Dao có điểm ngượng ngùng, ba Lục vội vàng cười ha hả giúp Giang Dao giải vây, bên ý, con trai mình có lẽ EQ thiểu năng trí tuệ, nhìn , gắp gắp nơi nào cần nhảm nhiều như vậy?

      mở miệng, người bàn đều ăn cơm, ai có thể chú ý tới động tác này của ?

      Mẹ Lục trực tiếp bị lời của ba Lục phì cười, giơ tay đánh mu bàn tay ba Lục, “Ông cũng biết nhiều!” rồi nhìn về phía Giang Dao, “Đều là người nhà, chú ý nhiều như vậy làm gì? Muốn ăn chính mình gắp, ăn ít chút, đừng ăn quá nhiều.”

      “Dạ.” Giang Dao lúc này mới đem đầu cúi gằm xuống đáp lời, bỗng nhiên nghe thấy tiếng cười trầm thấp của người đàn ông bên cạnh, quay đầu, ném ánh mắt xem thường, nghĩ tới Lục Hành Tung ngược lại cười càng vui vẻ.

      tiếng cười của Lục Hành Tung làm tất cả mọi người đều ngừng ăn, biểu tình mặt dường như thấy quỷ nhìn .

      Ngay cả Lục Vũ Tình đều nhịn được trêu ghẹo, “Ba mẹ, mau xem, Lục Hành Tung nhà chúng ta cũng có lúc cười thành như vậy? Con nhớ , thằng nhóc này từ tới lớn biểu tình mặt đều như như , thời điểm còn học, bạn học con còn hỏi, “Lục Vũ Tình, em trai cậu mặt có phải bị đông cứng , có xảm xúc gì cả!” ngồi bên cạnh là em bạn cùng lớp, ngồi cùng bàn Lục Hành Tung, mỗi ngày đều bị Lục Hành Tung doạ sợ , sau đó em ấy chịu nổi liền cùng giáo viên xin thay đổi bạn ngồi cùng bàn.

      Chương 17:

      Giang Dao hướng về phía Lục Hành Tung nhìn thoáng qua, thấp giọng bật cười, “Chị, có chuyện này sao? Về sau như nào?”

      “Về sau vẫn luôn mình bàn, ai nguyện ý ngồi cùng .” Lục Vũ Tình xong chính đều bật cười, “Các bạn học trong lớp đều có điểm sợ dường như cảm giác được, còn ngẩng cao mặt, nhưng khi đó cũng có tâm tư gì, chỉ chuyên tâm đọc sách, lòng muốn thi đỗ vào trường quân đội Bắc Kinh.”

      Sau khi xong, Lục Vũ Tình thở dài, “ trưởng thành đến bây giờ chị chỉ gặp qua ba lần cười vui vẻ như vậy. Lần đầu tiên là thời điểm thu được thư báo trúng tuyển trường quân đội. Lần thứ hai là năm cuối đại học về nhà, biết nguyên nhân gì. Lần thứ ba chính là thời điểm hai đứa kết hôn, bạn bè bằng hữu tới uống rượu mừng đều , cười giống như đứa ngốc, tưởng tượng đúng là giống!”

      “Ăn cơm.” Vẻ mặt Lục Hành Tung từ lúc hồi ức Lục Vũ Tình nhớ lại khôi phục bình thuường, mặt lạnh, vì vậy tiếng ăn cơm đặc biệt giống như mệnh lệnh cho phép cấp dưới cãi lời chỉ huy.

      Sau khi xong, đôi mắt Lục Hành Tung chút đều chớp, cúi đầu nhanh chóng ăn cơm, tốc độ ăn cơm đều được bộ đội luyện ra, nhanh giống như gió lốc cuốn qua, mặc dù thời điểm ở nhà cố ăn chậm nhưng tốc độ này vẫn nhanh đến Giang Dao giương mắt líu lưỡi.

      “Người nhà hiếm khi đoàn tụ, mẹ lấy chút rượu, chúng ta nâng cốc.” Mẹ Lục đột nhiên rồi đứng dậy, cười ha hả về phía phòng bếp, lấy rượu nho bà tự ủ cất trong lạnh ra.

      Trời mùa hè, uống hai ngụm rượu nho tự ủ, quả thực chính là hưởng thụ, ngay cả Lục Hành Tung cũng rất thích hương vị này.

      “Thời gian ở bộ đội, rất hoài niệm hương vị này.” Lục Hành Tung nhìn Giang Dao, “ tốt nghiệp cấp 3, có muốn nếm thử ngụm?”

      “Hành Tung rất đúng, Giang Dao, hôm nay cũng phải nâng cốc chúc mừng con, chúc mừng con thi đậu đại học y Giang Nam, con chính là bác sĩ tương lai nhà chúng ta!” Ba Lục cười, “ vào đại học, Giang Dao cũng trưởng thành, rượu mẹ con ủ phải nếm chút.”

      “Chúc mừng?” Giọng Lục Vũ Tình đột nhiên vang lên, chưa kịp câu tiếp theo, Triệu Trang Tông nhanh chóng tiếp lời, “Đúng vậy, nên chúc mừng! Em dâu sau này chính là sinh viên, ra ngoài chuyện, và chị em đều cảm thấy mặt mày hãnh diện. Tuy rằng khôi phục thi đại học thời gian rất lâu, nhưng trong trấn nữ sinh viên rất ít, có thể thi đâụ trường đại học trọng điểm lại càng ít! Em dâu học cấp 3 thành tích ở trong trấn chính là học sinh xuất sắc cầm cờ trước, tại cũng đỗ đại học trọng điểm, hôm nay cần phải chúc mừng!”

      Triệu Trang Tông còn phải biết tính tình vợ mình? chút đều nghi ngờ, vợ nếu lại nhằm vào Giang Dao, bữa cơm này ăn xong cùng cậu em vợ cãi nhau tức giận khóc lóc chạy .

      Lục Hành Tung nhìn Triệu Trang Tông, chuẩn bị Giang Dao mở miệng.

      “Ba mẹ, con quyết định, đại học y Giang Nam, con .” Giang Dao từ lúc bắt đầu nhận được thư thông báo trúng tuyển đều suy nghĩ vấn đề này, “Ba mẹ, con xin lỗi, chuyện lần này là con tuỳ hứng, chỉ để ý chính bản thân, nghĩ đến mọi người, nghĩ đến Hành Tung, con rất hối hận. Con nên đăng ký đại học y Giang Nam, hối hận cũng muộn vì vậy con nghĩ Giang Nam học đại học Y.”

      ?” Mẹ Lục thanh đột nhiên sắc bén, “Con tính học đại học?”
      lonkon95, BigCute→_→, SiAm19 others thích bài này.

    4. trang.bella

      trang.bella Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      1,330
      Chương 18: Con muốn học lại

      “Con phải học đại học, con muốn học đại học y Giang Nam, con nghĩ sang năm tham gia thi lại đại học, thành tích con tương đối tốt, dù ở nhà năm cũng lo lắng sang năm thi đậu.” Giang Dao nghiêm túc giải thích.

      “Ở nhà? năm con định ở nhà làm gì? Được rồi, tại , nhưng lúc đăng ký nguyện vọng con nghĩ gì?” Mẹ Lục thực tức giận muốn phát điên, “Ông đứa này, như thế nào lại…?

      Giang Dao bị hỏi á khẩu trả lời được, thời điểm đăng ký, luôn nghĩ rời xa Lục Hành Tung, càng xa càng tốt, nhưng tại sống lại đời, hối hận. nghĩ rời xa Lục Hành Tung, chỉ nghĩ muốn ở cạnh , muốn cùng sinh hoạt tốt, làm đôi vợ chồng thương nhau.

      Vấn đề của mẹ Lục, Giang Dao suy nghĩ biết phải trả lời thế nào, trong lòng cứng rắn dứt khoát trả lời, “Thời điểm ghi danh có trách phải trách Lục Hành Tung! Nếu phải ấy chọc con tức giận, con có thể đăng ký đại học y Giang Nam sao? ấy nếu làm con giận, con khẳng định nghe lời đăng ký đại học y Bắc Kinh!”

      Giang Dao xong, trong lòng yên lặng đối với Lục Hành Tung hai câu thực xin lỗi, oan uổng , tìm được lý do khác.

      Lục Hành Tung thình lình bị Giang Dao trách như thế, trực tiếp mơ hồ, thế nào cũng nghĩ ra, đoạn thời gian đăng ký làm chuyện gì chọc giận vợ mình cao hứng?

      bàn người cũng suy nghĩ, Lục Hành Tung khi đó làm chuyện gì?

      “Khi đó Lục Hành Tung ở bộ đội trở về nhà, làm sao chọc giận em?” Lục Vũ Tình phản bác câu, sau đó lại nghi hoặc, hướng về phía Lục HÀnh Tung nhìn chất vấn , “Thời điểm em ấy đăng ký, mẹ em liên tục mấy ngày đều gọi điện thoại về, hình như cùng vợ em chuyện, có phải em ở trong điện thoại làm vợ tức giận?”

      Lục Hành Tung chuyện, trong lòng nhớ , mấy ngày đó hai người cũng cãi nhau, tuy rằng liên tục mấy ngày gọi điện thoại quan tâm Giang Dao, nhưng ở trong điện thoại cùng Giang Dao được mấy câu.

      Chẳng lẽ, chính vì mấy cuộc điện thoại này làm Giang Dao cảm thấy phiền nên mới thay đổi ý định đăng ký đến đại học y Giang Nam?

      Nghĩ vậy, Lục Hành Tung mở miệng xin lỗi, “Vợ, xin lỗi.”

      Mẹ Lục nghe vậy trong lòng cũng dễ chịu hơn, tuy rằng biết giữa Lục Hành Tung và Giang Dao vì chuyện gì cãi nhau, nhưng đứa chưa trưởng thành trong lúc nhất thời vui, giận dỗi sinh nông nổi cũng tốt hơn lời Lục Vũ Tình khi vào cửa, Giang Dao cố ý muốn rời khỏi Lục Hành Tung. Bởi vì hai vợ chồng cãi nhau là chuyện hết sức bình thường, nhưng nếu bên muốn rời chuyện còn bình thường.

      “Nếu con quyết định, vậy học muộn năm cũng phải thể, chẳng qua năm thời gian, con ở lâu trong nhà cũng phải chuyện tốt. Nếu học lại năm cũng tốt, như vậy tương đối chắc chắn, cũng cần lo lắng thành tích ảnh hưởng đến nguyện vọng.” Mẹ Lục , “Trong nhà cũng thiếu tiền cho con học năm cấp 3, vẫn là học tốt hơn.”

      thiếu tiền cũng chỉ có Lục gia có thể dứt khoát như vậy.

      Thời điểm này đọc sách vẫn còn rất tốn kém, gia đình nghèo biết bao nhiêu người được học, nhưng ở Lục gia, mẹ Lục cho Giang Dao học lại năm mắt đều chớp lần.

      “Mẹ, cần, dù học lại năm con vẫn rất tự tin.” Giang Dao lắc đầu, đối với năng lực của mình thực tín nhiệm, lúc trước ở khe núi làm bác sĩ dạy học, nhiều khoá học đều là đứng lớp, đầu rất thông minh khi đó còn dạy cả trương trình học cấp 2 và cấp 3.

      Chương 19: Sinh đứa bé

      “Em trở về trường học vậy muốn làm gì?” Lục Vũ Tình mở miệng giọng dịu vài phần, bởi vì Giang Dao có thể cảm nhận được em ấy .

      Giang Dao trầm ngâm, hướng về phía Lục Hành Tung liếc mắt, thấy bàn người đều chờ trả lời lúc này mới chậm rãi , “ năm này em ở nhà sinh đứa bé!”

      “Phốc… Khụ khụ! Khụ khụ!”

      Lục Hành Tung trực tiếp bị nghẹn cơm, ho đến cả mặt đỏ bừng vẫn còn dùng sức khụ khụ.

      Giang Dao vội vàng đem bát mình đưa cho , “Mau uống chút canh.” Rồi đặt bàn tay ở sau lưng Lục Hành Tung vỗ vỗ nhàng, nhíu mi vẻ mặt lo lắng nhìn Lục Hành Tung, “Có làm sao ? nuốt được chưa?”

      Nhìn lại tất cả mọi người bàn, ai động đậy, trợn mắt há hốc mồm, mắt choáng váng.

      Giang Dao đoán được Lục Hành Tung phản ứng lớn như vậy, trực tiếp bị nghẹn cơm.

      Tốt hơn chút Lục Hành Tung mới lắc đầu, ừ tiếng, nhìn chén canh bị uống hết, nhìn lại người đưa bát canh mới chú ý tới là Giang Dao.

      Giang Dao ăn xong non nửa chén cháo sau đó lấy nửa chén canh. Lục gia ăn cơm đều là mỗi người chén đũa thìa, xem ra Giang Dao vô cùng sốt ruột nên vội vàng cầm nhầm bát lấy canh cho , lúc này khuôn mặt xinh đẹp vẫn còn tràn ngập lo lắng.

      Lục Hành Tung nghĩ, vợ hình như thay đổi, nếu như trước kia, đưa cho chén canh nhất định là chị hoặc ba mẹ, càng dùng chén lấy canh cho .

      “Em vừa rồi sinh con?” Lục Hành Tung kinh ngạc nhất chính là chuyện này, “Em muốn có con?”

      muốn?” Giang Dao hỏi lại câu, trong lòng biết Lục Hành Tung tuyệt đối là người so với bất cứ ai trong nhà đều muốn có đứa con nhất. Đời trước, đến chết có lẽ đều mong muốn tiếc nuối này, cho nên nghĩ, dù sao đều phải học muộn năm, nếu có thể ở nhà năm, vậy mặc kệ là nam hay nữ trước tiên sinh đứa con cũng tồi.

      Trong nhà thiếu tiền, lo lắng nuôi được đứa , học đại học, đứa có thể giao cho ba Lục mẹ Lục, ban ngày họ làm trong nhà có thể mời bảo mẫu trông, hoặc có thể nhờ cha mẹ đẻ trông giúp.

      Mẹ Lục phục hồi tinh thần, ánh mắt khó giấu được kinh ngạc, vui mừng. phải bởi vì sốt ruột muốn bế cháu, mà bởi vì thái độ Giang Dao bà biết, Giang Dao giống như trước đây con bé thể ra ngoài, đối với Lục Hành Tung tuy là chồng nhưng lại thờ ơ lạnh nhạt.


      “Mọi người ăn tiếp, Giang Dao, em cùng ra ngoài!” Lục Hành Tung buông chén, mặt biểu tình hướng về phía ngoài sân với Giang Dao.

      Lục Vũ Tình thấy tình huống này, thanh vui mừng trong lòng vang lên, nhìn Lục Hành Tung cùng vợ trước sau ra ngoài sân, quay đầu với mẹ Lục ngồi bên cạnh, “Xong rồi, con có cảm giác Giang Dao sau khi ra ngoài bị em trai dạy bảo.”

      “Thằng nhóc ngốc này.” Ba Lục ha hả cười, “ chừng xem Giang Dao như binh lính giáo huấn, đừng để ý bọn họ, chúng ta ăn của chúng ta, chuyện của vợ chồng son chúng nó để chúng nó tự giải quyết.”

      Giang Dao theo Lục Hành Tung ra sân sau nhà, lúc này giữa trưa sân rất nóng, hơn nữa cảm giác được người Lục Hành Tung có áp lực làm người khác lo sợ, đoán được cảm xúc lúc này của Lục Hành Tung, giống như giận lại giống như có.

      Rốt cuộc là sợ trời nắng làm Giang Dao bị mệt, Lục Hành Tung dẫn đứng dưới giàn nho mới xoay người lại, đối mặt nhìn Giang Dao, thanh nghiêm túc hỏi, “Em nghĩ như thế nào?”

      Chương 20: muốn

      Bất chợt nghe được thanh Lục Hành Tung, Giang Dao trong lòng hoảng sợ, đoán được cảm xúc tại của .

      muốn có con sao?” Giang Dao lặp lại câu hỏi vừa rồi.

      Lục Hành Tung có chút đau đầu day day huyệt thái dương, rũ mắt nhìn kỹ người phụ nữ đứng trước mặt cúi đầu nhìn mũi chân.

      Tục ngữ , tâm phụ nữ sâu như đáy biển, Lục Hành Tung cảm thấy câu này rất đúng, muốn biết ràng tâm của phụ nữ, quả thực so với biết tâm binh lính mới còn khó hơn vài lần.

      muốn, nhưng phải tại.” Lục Hành Tung thấp giọng , “Ngẩng đầu nhìn , trả lời , em nghĩ như thế nào.”

      Giang Dao lúc này mới mấp máy miệng ngẩng đầu nhìn Lục Hành Tung, nhưng cũng chỉ nhìn thoáng qua, giây tiếp theo lại rời ánh mắt nhìn chỗ khác, bay tới những quả nho còn xanh màu lá trưởng thành.

      “Em nghĩ học đại học y Giang Nam, sang năm em tham gia thi đại học lần nữa, đăng ký đại học y Bắc Kinh, nếu có thể sinh đứa con cũng tồi, dù sao trong nhà đều có người giúp đỡ trông.” Giang Dao chuyện nhưng mắt dám nhìn Lục Hành Tung, nhiều ít vẫn hơi ngượng ngùng.

      “Nếu em nghĩ như thế, tại cho em, cần, nếu em thi đậu đại học y Giang Nam, vậy đại học y Giang Nam, tại tuổi em còn , thích hợp sinh con, sinh đứa bé quá sớm, đối với thân thể em tốt.” Lục Hành Tung giọng mềm , tuy vậy chỉ giới hạn trong điệu, ngữ khí vẫn giống như bình thường đông cứng thanh lãnh.

      “Như vậy, phải chờ em bốn năm.” Giang Dao thấp giọng .

      Lục Hành Tung nhướn mày, “Bốn năm, chờ em tốt nghiệp đại học, muốn có con vừa lúc thích hợp. Bốn năm, chờ được.”

      xong, đợi Giang Dao trả lời Lục Hành Tung tiếp, “Cứ như vậy, chuyện này cũng ba mẹ , trở về ăn cơm.”

      Cho Giang Dao ánh mắt trở lại phòng ăn, Lục Hành Tung dẫn bước trước, chẳng qua vài bước cảm giác được sau lưng có người theo, quay đầu nhìn lại, Giang Dao quả nhiên vẫn đứng nguyên, gật gật đầu, chân còn đá vài hòn sỏi dưới đất, biết suy nghĩ gì.

      còn cách nào khác, Lục Hành Tung quay lại hỏi, “Phơi nắng chưa đủ nóng? Còn muốn tiếp tục phơi?”

      “Lục Hành Tung.” Giang Dao cần ngẩng đầu nhìn đều biết, người đàn ông này biết đuổi kịp nhất định quay lại tìm, chỉ là lúc này ra, đúng là chút đều dễ nghe, nếu phải biết , đều cảm nhận được nửa điểm dịu dàng của người đàn ông này.

      Nghe Giang Dao gọi tên , Lục Hành Tung ừ tiếng rồi đứng thẳng người, đôi tay bỏ vào túi quần.

      đứng ở vị trí vừa khéo có thể chắn mặt trời ở trước mặt Giang Dao, giống như đem mình như chiếc ô che nắng, cũng biết vô tình trùng hợp hay cố tình thay che hết ánh nắng chói chang.

      “Nhận được thư thông báo trúng tuyển của em, nhìn thấy nguyện vọng đại học y Giang Nam, có tức giận ? Hay… tại có tức giận ?” Giang Dao chính vì cảm nhận được, Lục Hành Tung người đàn ông này, tức giận cũng biểu , huống hồ cũng phát giận với .

      “Vấn đề này với em rất quan trọng?” Lục Hành Tung đáp hỏi lại.

      phủ nhận chính là tức giận.” Giang Dao nhàng bĩu bĩu môi.

      có.” Lục Hành Tung lúc này mới .

      Giang Dao bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn, nghiêm túc nhìn, giống như xác nhận có phải thực tức giận như trong lời hay .
      lonkon95, BigCute→_→, SiAm25 others thích bài này.

    5. trang.bella

      trang.bella Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      1,330
      Chương 21: tức giận

      Ánh mắt quá mức bình tĩnh, bình tĩnh đến trầm lặng, điều này làm Giang Dao tin tưởng câu trả lời của .

      lúc sau Giang Dao thầm, “ ràng là tức giận”.

      rồi, có, bốn năm, chờ được.” Lục Hành Tung nghiêm túc sau đó dứt khoát , “ em tin, vậy muốn như thế nào, hoặc làm gì em mới tin có tức giận?”

      Những lời này xem như Lục Hành tung đối với Giang Dao giơ tay đầu hàng, dường như quan tâm đến việc có tức giận hay .

      “Nếu giận, vậy nhìn em cười cái .” Giang Dao sau đó nhìn Lục Hành tung nở nụ cười.

      Ngày mùa hè, mặt trời chói chang, chiếu vào người rất nóng.

      Giờ khắc này, Lục Hành Tung dường như cảm thấy cả cơ thể như nóng lên, đôi mắt chìm sâu vào khuôn mặt sáng ngời.

      Lục Hành Tung có thể khẳng định, đây là lần đầu tiên Giang Dao cười với như vậy, đôi môi hồng nhạt, hơi hơi vểnh lộ ra hàm răng trắng sáng và chiếc răng khểnh đáng , bên má hai lúm đồng tiền , lúc này đôi mắt mang ý cười mong đợi, bỗng nhiên khiến cho nghĩ đến Hồ Thánh ở Tây Tạng thanh khiết và trong suốt.

      “Ah...” cầm lòng được, Lục Hành Tung giơ tay xoa xoa đầu Giang dao giọng bật cười, “ giận, em vui vẻ tốt rồi.”

      giải thích làm Giang Dao chua xót, rất muốn cùng câu xin lỗi.

      thích em để tóc dài, học đại học, hãy để tóc dài.”

      Có lẽ ánh mắt Giang Dao nhìn quá mức tĩnh lặng, vì vậy Lục Hành Tung buột miệng ra, thích nhìn lúc mới gặp mặt, mái tóc theo gió tung bay.

      Thời điểm học cấp 3 việc học quá nặng, đem tóc dài cắt thành đầu trẻ con, tóc ngắn gọn gàng, sạch lưu loát nhưng vẫn cảm giác thiếu chút dịu dàng khi có mái tóc dài.

      Vừa xong, Lục Hành Tung có chút thất vọng, nhìn cười, vẻ mặt thất thần, như vậy đều có thể hiểu Giang Dao làm sao có thể vì thích mà để tóc dài?

      chờ Giang Dao đáp lại, Lục Hành Tung giọng vội vã, “Về phòng , đừng làm cho mọi người chờ lâu.”

      Tuy biết Giang Dao cự tuyệt, tìm lý do cự tuyệt, nhưng Lục Hành Tung vẫn cầm lòng được muốn nghe chính miệng .

      Giang Dao gật gật đầu, nâng bước chân theo sau Lục Hành Tung, đến khi cùng sóng vai mới mở miệng, “Nếu thích, em để tóc dài.”

      lời nhàng, lại làm thân hình Lục Hành Tung cứng lại, nhưng vì quen nguỵ trang nên nhanh chóng khôi phục như thường, rồi mới cùng Giang Dao về phòng.

      “Dạy bảo xong?” Vừa thấy hai người tiến vào, Lục Vũ Tình trêu ghẹo Lục Hành Tung, “Dạy kiểu gì?”

      ấy như bình thường cứ Giang Nam học đại học, tuổi ấy còn quá , chưa thích hợp sinh em bé.” Lục Hành Tung ngồi xuống sau đó duỗi tay lấy cho Giang Dao chén canh để trước mặt, quan sát mặt vài giây, thấy thần sắc như thường nhận chén canh uống hai ngụm, cong cong khoé môi dù chưa lộ ra ý cười nhưng mắt lại mang vài phần vui mừng.

      ghét bỏ chén mà chạm vào.

      Mẹ Lục nghe vậy lúc sau gật gật đâu, “Đúng vậy, thiếu chút nữa quên Giang Dao mới mười chín tuổi, tuổi này thực quá sớm.”

      Chương 22: Được như ý nguyện

      Vừa rồi mẹ Lục cao hứng quá sớm, bị Lục Hành Tung nhắc nhở cũng cảm thấy có đạo lý.

      Gia đình họ Lục đều là những người có trí thức, ai có ý nghĩ phụ nữ kết hôn sớm ở nhà giúp chồng dạy con. Mẹ Lục cũng là người phụ nữ, càng hiểu phụ nữ tuổi sinh con tốt nhất phải mười chín.

      Đây cũng là lý do tại sao Lục Hành Tung muốn cưới Giang Dao mẹ Lục vẫn luôn đồng ý, Giang Dao còn quá trẻ.

      đến , dù sao nó đều được như ý nguyện Giang Nam học đại học y?” Lục Vũ Tình chế nhạo, tuy biết hai người ở bên ngoài chuyện gì hay vì Giang Dao luôn im lặng thủ đoạn lợi hại, vài câu dỗ dành làm Lục Hành Tung xoay quanh.

      Ở trong mắt Lục Vũ Tình, Lục Hành phải đứa nhóc dễ lừa gạt, từ Lục Hành Tung rất thông minh, chỉ sợ hồng nhan hoạ thuỷ toàn bộ lý trí của đều bị cẩu tha mất.

      Nhưng Lục Vũ Tình có thể cảm nhận rất , sau khi Lục Hành Tung từ ngoài vào tâm tình rất tốt.

      “Được rồi Vũ Tình, đây là chuyện của em trai và em dâu, hai vợ chồng thương lượng tốt, nếu hai người quyết định vậy làm bọn họ tự giải quyết.” Ba Lục cũng nghe được ý trong lời Lục Vũ Tình, nhìn vào mắt ngăn ngừng .

      Lục Vũ Tình hừ tiếng, “Con biết, dù sao Lục Hành Tung vui liền tốt.” Lời cũng mang điểm bất đắc dĩ.

      “Quyết định như vậy , học đại học ở Giang Nam.” Mẹ Lục thoả hiệp, giống như ba Lục , hai đứa tự đưa ra quyết định của mình, bọn họ vui vẻ tốt, làm cha mẹ can thiệp quá sâu cũng tốt, tất cả trưởng thành cũng phải đứa bé bảy tám tuổi.

      Đại học y Giang Nam cũng là đại học y trọng điểm phía Nam, mẹ Lục nghĩ, lời này ra ngoài hãnh diện, có con dâu bản lĩnh. Sau khi tốt nghiệp đại học y làm bác sĩ, tốt xấu nghề nghiệp này cũng rất danh giá, càng làm người hâm mộ.

      Nghĩ xong, mẹ Lục đối với Giang Dao tuổi chưa hiểu hết chăm sóc người khác cũng quá để ý. Dù sao, hai vợ chồng chỉ cần tình cảm tốt, Giang Dao trưởng thành, hiểu được điều này.

      Sau khi ăn cơm trưa, Lục Hành Tung, Giang Dao và hai vợ chồng Lục Vũ Tình cùng nhau ra cửa, vợ chồng Lục Vũ Tình cũng phải về thành phố làm, Lục Hành Tung và Giang Dao cần về thôn Giang Thị. Nơi Giang Dao từ lớn lên, nhà mẹ đẻ .

      Lục Hành Tung lấy xe đạp ba Lục cùng Giang Dao ra khỏi nhà, từ nhà họ Lục đến thôn Giang Thị nhà mẹ Giang Dao mất nửa tiếng xe đạp, thời kỳ đầu phương tiện phổ biến nhất chính là xe đạp, sau khi phá bỏ dụng phiếu mua đồ vật, gia đình có chút điều kiện trong nhà mua chiếc xe đạp làm phương tiện lại.

      Xe ô tô ở trong trấn vẫn là đồ vật hiếm lạ, Lục goa hẳn là ngoại lệ, ba Lục phải mua nổi mà sinh hoạt ở trấn mua dùng được, nhưng Lục Hải Hưng sinh hoạt ở thành phố ra có xe con, ngày thường cuối tuần có việc gì thường xuyện tự mình lái xe mang theo con Lục Tiếu Tiếu trở về trấn cùng gia đình ăn cơm đoàn viên.

      được nửa đường, Giang Dao ngồi sau xe đạp tay cầm kem Lục Hành Tung vừa mua cho nàng, tay ôm eo Lục Hành Tung phía trước để ngã xuống đường.

      Phía trước, Lục Hành Tung cảm nhận bàn tay eo, phảng phất nghe được thanh ngồi đằng sau bên ăn kem bên hừ hừ thoả mãn, tâm tình tựa hồ thực tồi.

      Chương 23: Về nhà mẹ đẻ

      “Giang Dao, mẹ em rất ít trở về.” Xe tốc độ nhanh, giữa trưa có gió, thanh Lục Hành Tung truyền từ phía trước rất ràng, Giang Dao ở sau lưng có thể nghe từng chữ Lục Hành Tung hỏi.

      “Vâng, việc học quá bận.” Giang Dao nuốt kem giọng mềm mềm đáp lời, tự nhiên biết được mẹ trong lời Lục Hành Tung là mẹ ruột .

      Kỳ phải quá bận, chỉ là muốn trở về, vẫn giận bọn họ, giận họ lúc trước để ý phản đối, đáp ứng chuyện hôn nhân của và Lục Hành Tung.

      Vì vậy sau khi kết hôn, gần như về nhà mẹ đẻ, giờ ngẫm lại bất hiếu, ở nhà là con út lại là con duy nhất trong gia đình, ba mẹ cùng hai trai rất thương , đời trước nhẫn tâm đem gia đình bỏ lại phía sau ngoảnh mặt làm ngơ.

      “Em nhập học, thể trở về đưa em đến trường, để đại ca đưa em báo danh.” Lục Hành Tung dặn dò, “Có đại ca cùng, tương đối yên tâm.”

      “Vì sao nhị ca được?” Giang Dao hỏi, “Kỳ , em và nhị ca tình cảm càng tốt hơn.”

      Giang Kiệt là đại ca Giang Dao kém Lục Hành Tung tuổi, trùng hợp hơn khi học cấp 3 là bạn học cùng lớp, nhị ca Giang Lỗi hơn vài tuổi, nhưng Lục Hành Tung đối với hai em Giang gia hiểu rất .

      Vừa nghe Giang Dao muốn Giang Lỗi đưa , Lục Hành Tung trực tiếp phản đối, “ được, phải để đại ca đưa em , nếu nhị ca muốn đưa em , đại ca vẫn phải cùng.”

      Lục Hành Tung hề băn khoăn, tính cách Giang Lỗi rất giống Lục Vũ Tình, chỉ cần Giang Dao làm nũng chút, Giang Lỗi có thể mang theo Giang Dao cùng hoặc Giang Lỗi vừa thấy chuyện gì náo nhiệt quên ngay em , bỏ quên Giang Dao ở phía sau.

      Tính cách Giang Kiệt so với Giang Lỗi trầm ổn hơn rất nhiều, có Giang Kiệt cùng, Lục Hành Tung càng yên tâm hơn.

      Giang Dao ngồi sau xe đạp nhịn được giọng nở nụ cười, “Nhị ca nghe được, khẳng định vui.”

      cùng nhị ca chỉ kém nhau chưa đến bốn tuổi, cùng đại ca kém nhau sáu tuổi, đại ca khá trầm tính nên cùng nhị ca tương đối thân thiết, từ đến lớn thường dính lấy nhị ca chơi, chọc hoạ gì đều đẩy cho nhị ca, rồi lanh lợi chạy tìm đại ca hỗ trợ, xin cầu tình làm ba mẹ đừng trách phạt nhị ca.

      Nhớ lại tuổi thơ, rất hạnh phúc, làm chuyện xấu thiếu được mặt , lúc bị mắng chưa từng xuất , trong nhà có đồ ăn ngon nhất định ăn trước, ăn hết mới có thể đến lượt hai trai.

      Buổi chiều ánh mặt trời chiếu nắng chói chang, Giang Dao bệnh mới khỏi, ngồi ở sau cũng có chút khó chịu.

      Giang Dao nhớ , đời trước nhận được thư thông báo trúng tuyển, dùng im lặng cùng Lục gia phản kháng, lập tức trở về Giang gia. Được thông tin nhận thư thông báo trúng tuyển đại học y Giang Nam là người cùng thôn cho Giang gia, chờ ngày hôm sau và Lục Hành Tung về đến Giang gia, bị ba mẹ mắng trận, đem từ trong ra ra ngoài toàn bộ xương cốt đều mắng.

      Nhớ lại, cuộc sống của buồn cười, ở độ tuổi nên hiểu chuyện nhất lại cố tình lòng phản nghịch tận xương.

      Bởi vì thư thông báo trúng tuyển, ở Lục gia bị khinh bỉ, ở Giang gia ai cũng mắng, còn nhớ năm đó khi ba biết chuyện này mắng bước ra ngoài cửa, cút nhanh, sau này đừng trở về Giang gia, nhận là con , bụng uỷ khuất Giang Nam học đại học y, tự nhủ với bản thân phải sáng tạo cuộc sống mới, đừng ngày thường ngay cả tết có thể trở về nhà cũng về. Trở về Giang gia vẫn là sau khi tốt nghiệp, nhưng thêm chuyện nơi công tác, ở Giang gia lại cùng ba mẹ cãi nhau ầm ĩ.
      lonkon95, BigCute→_→, SiAm20 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :