[Cận đại ] Tây Đô - Meo Meo Muội Tử ( np - ngược )

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Meo meo muội tử

      Meo meo muội tử New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      23
      Chương 5

      Người con này quả quá xấu , mắt , mũi thấp , miệng nứt nẻ , da vẻ trắng trẻo , tóc tai rối bời, cả người dính đầy bùn đất , nếu so sánh những tình nhân trước kém xa vạn phần .

      " Bỏ trốn " Đây ràng là câu trần thuật .

      Nhu Thanh chần chờ lúc lâu mới dám gật đầu .

      cần đoán cũng biết , ắt hẳn là trong số bọn quân kỹ , Mạc Lam Chiểu vỗ tay khen ngợi " Dũng cảm , biết tội đào tẩu trong quân đội kết cục ra sao ?"

      đợi trả lời liền tiếp " Tội đào tẩu nặng ngang tội phản quốc , phạm nhân bị đem ra quảng trường , đánh đập , trát muối , xẻo từng miếng thịt cho chó ăn, còn đầu chặt treo 7 ngày 7 đêm "

      Mạc Lam Chiểu vừa vừa nhìn biểu sợ hãi của Nhu Thanh , lòng thích thú vô cùng , định kể ra số cách tra khảo khác nữa đột nhiên ngưng lại , mắt vô tình đặt lên thân thể người con trước mặt , do vận động quá sức mà quần áo hơi xộc xệch , vì lập đông nên áo khoác rất nhiều nên bất kể lớp áo có hở cũng chẳng to tác bao nhiêu , chỉ là chú ý vào xương quai xanh nhắn kia . Chỉ vô tình lộ vẻn vẹn xương quai xanh lại khiến Mạc Lam Chiểu liếc mắt rời , tay vô giác chìa ra muốn chạm vào thử .

      Nhu Thanh bị những lời doạ cho hồn phách bay mất , chưa kịp lấy lại bị hành động kế tiếp làm cho thanh tỉnh , gạt cánh tay xấu xa kia ra , lùi về sau hơn mấy thước , mắt trừng to cảnh giác .

      Mạc Lam Chiểu hơi mất tự nhiên rút tay lại, nhìn người con kia giống con chó nhe răng đòi cắn người , rồi nhìn xuống hạ thân ghồ lên từ lúc nào của mình , khỏi bật cười , quả nhiên ở trong này lâu điên cũng thành điên , đến heo mẹ cũng xem thành tiên nữ . Bất quá xưa nay chưa từng bạc đãi bản thân bao giờ , nếu muốn chẳng việc gì phải kìm nén , chí ít những quân kỹ này còn sạch hơn chút .

      Nhu Thanh biết người đàn ông suy tính điều gì chỉ thấy tiến lại gần mình , tự giác lui về sau , muốn tìm đường trốn .

      Như biết muốn làm gì Mạc Lam Chiểu chậm rãi giơ khẩu súng lên , lần nữa nhắm thẳng đỉnh đầu , thản nhiên " Cứ tự nhiên chạy , nếu chạy khỏi viên đạn này ta thả ngươi vô điều kiện "

      Nhu Thanh ngay người , từng chứng kiến người lính dùng súng bắn chết người dân làm sao biết tốc độ của viên đạn nhanh như thế nào , chỉ cần cái chớp mắt nạp mạng diêm la , nay ra thử thách vô lí này chứng minh trêu đùa mình , nhưng đồng thời cũng là cơ hội duy nhất .

      Trong lúc Nhu Thanh do dự , Mạc Lam Chiểu lướt họng súng từ đỉnh đầu chầm chậm chầm chậm trượt xuống nơi cổ áo của , nở nụ cười nhàng đầy quyến rũ " Hoặc là ... làm đúng bổn phận của người quân kỹ " đến đây để họng súng chen vào khe hở lớp áo , đặt ngay giữa rãnh ngực .

      Nhu Thanh cảm giác được cái lạnh lẽo của họng súng ở lòng ngực, lúc này đây cầm được nước mắt , bỏ trốn vì hai chữ quân kỹ , tại sao ông trời nhất quyết ép vào đường cùng.

      Mạc Lam Chiểu làm ngơ giọt nước mắt của , thờ ơ ra lệnh " Cởi ra " Tay nhấn mạnh họng súng như cảnh cáo .

      Nhu Thanh ôm cổ áo , lắt đầu , nước mắt vung vẩy khắp nơi , khó khăn cầu khẩn " Xin ngài , xin ngài tha cho tôi ..."

      Mạc Lam Chiểu khó chịu , trước giờ cần lên tiếng tự động có người cởi đồ leo lên giường chờ , nay chỉ vì người nữ nhân xấu xí mà phải tốn lời đến thế , kiên nhẫn trầm giọng lặp lại " Ta bảo cởi ra ! "

      " Cầu xin ngài , tha cho tôi ... kiếp này tôi quên ơn , kiếp sau vì ngài làm trâu làm ngựa ..." Nhu Thanh quỳ dưới nền đất cứng , ngừng dập đầu lạy , dùng lực đến mức trán chảy cả máu vẫn ngừng động tác.

      " Ta cần , cũng chẳng kiên nhẫn tới mức đợi đến kiếp sau cho ngươi trả ơn !" Mạc Lam Chiểu nắm lấy chùm tóc dài của giật về sau , nhìn gương mặt đầy máu cùng nước mắt hoà vào nhau , vứt khẩu súng xuống đất , kéo vạt áo cũ kỹ kia xuống , từng lớp rồi lại từng lớp , đến khi chỉ còn thừa chiếc yếm màu vàng .

      Nhu Thanh hoảng hốt giãy giụa dữ dội , tay chân đạp đá lung tung , nhưng đối phương là đàn ông , chỉ cần cánh tay cũng đủ chế ngự được . Cảm giác bất lực này còn đáng sợ gấp ngàn lần Kiều thị phạt bắt rắn , hoá ra bị nam giới đè lên người ghê tởm đến vậy,

      " A!" Mạc Lam Chiểu cảm giác cánh tay truyền tới cơn đau , lực đạo thoáng buông lỏng , chết tiệt , con chó cắn ngược .

      Thân thể được buông lỏng , Nhu Thanh do dự đẩy người đàn ông thân ra , cuống quýt bò dậy , đáng tiếc còn chưa đứng vững bị Mạc Lam Chiểu nắm lấy cổ chân lôi về , cả người lần nữa đập mạnh xuống đất , cơn tức ngực khiến suýt tắt thở .

      " Chó con , cắn ngược chủ là tốt đâu , ta ... " Lời chưa dứt ngưng lại .

      Nhu Thanh hai tay cầm khẩu súng , tuy biết sử dụng súng nhưng cũng hiểu nên chĩa súng về hướng nào , miệng lắp bắp " Đứng đó ... được tới gần "

      Mạc Lam Chiểu giận quá hoá cười , nhún vai giơ hai tay lên , đôi mắt phượng rực lên ánh sáng , đó là ánh sáng của lửa giận .

      xukem, Nhiên NhiênDung Nguyễn 1995 thích bài này.

    2. Meo meo muội tử

      Meo meo muội tử New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      23
      Chương 6
      [​IMG]


      " Ngươi nghĩ ngươi ra tay được hay sao ?" Mạc Lam Chiểu nhếch môi cười hỏi , mắt rời khuôn mặt đẫm nước mắt của Nhu Thanh .

      " Tôi bắn đấy !" Nhu Thanh tức giận quát , bắt trước động tác lên nòng khi nãy của , sai li .

      Mạc Lam Chiểu bật cười , ôm bụng cười như thể nghe câu chuyện cười nào đó , con thỏ bày đặt giả làm cáo , quả ngu ngốc . Chờ cười xong, ý cười mặt từ từ thu hồi , hoàn toàn thay đổi thành con người lạnh lùng , như thể người cười điên cuồng trước đó là 2 cá thể khác nhau . Dưới con mắt hồ nghi của , thẳng thừng tiến tới chìa tay phải bắt lấy họng súng nhắm ngay lồng ngực mình .

      " Thế bắn cho ta xem " chút lay động .

      " Tại sao ..." Nhu Thanh kinh ngạc ngờ bất chấp đến vậy , tay có chút run rẩy nhưng vẫn nắm chặt khẩu súng .

      " là quân kỹ phải làm đúng bổn phận , ngươi nghĩ số tiền và gạo trả cho gia đình ngươi là vì cái gì , phải để con của họ ngoan ngoãn nằm dưới thân đàn ông mà hầu hạ hay sao ? " Mạc Lam Chiểu chuyện bằng cách thô tục nhưng lại giống dỗ ngọt trẻ , tay trái vuốt ve gương mặt dơ bẩn đối diện , sau đó là cằm , rồi tới chiếc cổ , cuối cùng là đặt trọn lên bầu ngực .

      " Buông tôi ra !!!" Nhu Thanh hét lên , tay theo bản năng bóp cò .

      Pằng pằng !!!!

      Khẩu súng bị lực đánh bay ra xa , đồng thời cũng nổ hai phát đạn , vang vọng cả bầu trời tĩnh mịch.

      Nhu Thanh ràng bóp cò hai lần chỉ là động tác của người đàn ông này còn nhanh hơn viên đạn , dùng khuỷu tay đánh vào cánh tay khiến khẩu súng văng lên cao , cảm giác khi tiếng súng vang lên cũng là lúc bản thân bị đẩy ngã ra đất , và tên đàn ông này lần lại lần chiếm thế thượng phong.

      " Chó con , ngờ ngươi ra tay , biết nó nguy hiểm đến cỡ nào , phải phạt nặng mới được " Mạc Lam Chiểu chậc lưỡi lắc đầu trách .

      " Buông tôi ra , xin ngài tha cho tôi , tôi biết lỗi rồi " Nhu Thanh như chim sợ cành cong , khóc lóc van xin . Mặt mũi tái xanh đến đáng thương .

      Mạc Lam Chiểu vẫn lời như cũ , hung hăng đặt Nhu Thanh dưới thân , tay nắm chặt chiếc cổ gầy yếu kia tay thong thả lột khoá quần , mặc kệ Nhu Thanh có cào cấu cắn xé đến đâu chăng nữa cũng kéo đai quần xuống rồi .

      " Ngoan ngoãn , chắc chắc thoải mái hơn những tên khác làm ngươi trước đó " tự tin , về khoảng này rất tự hào dòng máu lai của bản thân , nhờ nó mà có gương mặt nữa Tây nửa Á , đặc biệt phía dưới là hoàn toàn thuộc về kích cỡ của Châu Âu , khi còn tự ti oán hận nhưng sau này lại vô cùng hãnh diện , bao nhiêu phụ nữ đều mê mẫn , nên tin chắc này cũng như vậy.

      Cảm giác có vật gì đó đặt lên bụng , Nhu Thanh theo bản năng cúi xuống nhìn , lập tức kinh sợ , cái thứ xấu xí đó là gì , khủng khiếp tại sao lại mang người cái thứ vừa to vừa xấu như vậy , còn làm cái mặt tràn đầy tự tin nữa chứ , Nhu Thanh cảm giác cổ họng chua xót muốn ói .

      Thấy bị hù doạ sắc mặt trắng bệch , Mạc Lam Chiểu càng thoả mãn cùng hãnh diện , lộ ra bộ dáng tà mị cười " Chó con , đợi tiểu huynh đệ này chui vào người ngươi , dục tiên dục tử "

      Nhu Thanh cảm thấy từng lời ra đều tục tĩu bẩn thỉu , phản kháng càng điên cuồng , hướng về người mà đá đấm đủ kiểu , dùng móng tay mà cào cấu Nhưng đối phương là ai , Mạc Lam Chiểu nổi danh là công tử trăng hoa , từng có thời gian ăn ngủ ngày ngày trong kỹ viện , ăn chơi trác táng , nên đối phó với võ mèo cào của nữ nhân chính là cao thủ . Chỉ cần tay có thể chế ngự hai cánh tay lộn xộn.

      Xác định náo loạn được nữa , mới cúi đầu mò mẫm phía hạ thân của , tháo mãi được nút thắt bực bội dùng sức xé toạt chiếc quần cũ kỹ , cầm chiếc quần bị phá hoại tan tác lên trước mặt lắc lắc .

      " Phía che đậy , phía dưới mặc mỏng manh có phải cố tình thuận tiện cho đàn ông làm đúng chứ ?" ngả ngớn trêu chọc .

      " phải , tôi phải như vậy ... huhu " Nhu Thanh nhục nhã lắc đầu , vùng vẫy khóc lớn , sao có thể bỉ ổi có thành như thế , phải loại người dâm đãng đó .

      "Chậc , thời nào rồi còn mặc loại tiết khố thế này " nhìn tiết khố dày của chê cười , tay tháo xuống vật bảo vệ quan trọng nhất của người con , đến khi nhìn thấy , liền kinh ngạc ngẩng đầu .

      * Thời kì đó còn nghèo khó nên thái niệm mặc quần lót chưa thịnh hành .

      " Huhu , đồ khốn nạn , biến thái , được nhìn !" Nhu Thanh xấu hổ nhưng nỗi nhục nhã càng nhiều , nhịn được mắng chửi , tuy rành thế nhưng bản năng phụ nữ biết chỗ riêng mật thể cho người xem , hơn nữa chỗ đó bị dị tật nên càng thể cho người ta nhìn .

      Mạc Lam Chiểu nâng tay đặt lên hoa huyệt , hiếu kì sờ bóp nhiều lần , số phụ nữ chơi qua năm mươi cũng hàng trăm , nhưng chưa từng thấy hạ thân ai bóng loáng cọng lông như thế này , khiến vừa kinh ngạc vừa mê muội .

      " sạch " buột miệng thốt ra , đúng vậy đây chính là ý nghĩ duy nhất trong đầu .
      xukemDung Nguyễn 1995 thích bài này.

    3. Meo meo muội tử

      Meo meo muội tử New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      23
      Chương 7

      Nhu Thanh từ sức khoẻ yếu kém , bệnh tật liên miên , Trương thị mời bao nhiêu đại phu về chữa , nhưng ngày ngày phải sắc thuốc uống khiến thân thể càng suy nhược , tưởng chừng qua được mười tuổi , nào ngờ lúc bấy giờ tây y bắt đầu xuất ở Tây An đô , nghe danh là chữa bệnh rất hay , Trương thị liền tức khắc bán hết vòng vàng quyết mời bằng được vị bác sĩ đó về . Vị bác sĩ đó có lòng nhân từ nên hề nhận tiền bạc , đến khám cho miễn phí , ông còn kê đơn thuốc tặng cho Nhu Thanh , xưa nay chỉ nghe qua thuốc làm từ cỏ cây , nay được tận mắt chứng kiến những viên thuốc kiểu viên tròn đủ màu sắc khiến ai cũng tò mò , quả nhiên tai nghe bằng mắt thấy , lúc đó còn cho rằng đây là thuốc tiên , được vị bác sĩ đó luyện trong lò mấy ngàn năm rồi .

      Tuy thuốc có hình dạng kỳ lạ nhưng rất có hiệu quả , chỉ trong vòng ba tháng Nhu Thanh khoẻ mạnh hơn trước , còn ho nhiều như trước nữa , cả nhà ai cũng kinh hỉ cảm đạ vị bác sĩ đó , nhưng ít ai biết được rằng thành phần của những viên thuốc đó cực kì mạnh , nó khiến tóc dài ngừng , chỉ vài năm đài qua đầu gối thậm chí còn dài hơn , nhưng hết là thời điểm dậy , hạ thân của hề phát triển như những người cùng trang lứa khác , có lần tắm cùng các chị mới phát , mẹ rầu rĩ dám dắt gặp bác sĩ , cho rằng bị dị tật , nên từ đó tự ti vô cùng .

      Mạc Lam Chiểu thô lổ tách chân Nhu Thanh ra hai bên , nương theo ánh trăng mờ đánh giá tiểu huyệt bên dưới , phải công nhận tiểu nha đầu này tuy gầy nhưng chỗ cần có rất đầy đặn , ví dụ như phần mu huyệt , thịt thà no đủ tròn trịa , bóng loáng chẳng khác gì tiểu hài tử cả , càng ngắm càng thích muốn buôn tay . Mạc Lam Chiểu đẩy hai cánh hoa ra , để lộ hạch cùng khe huyệt , lúc này chúng nó như còn ngủ say lặng im giấu mình vào hai bên cánh hoa thịt .

      Mạc Lam Chiểu gẩy hạch cảm thấy cơ thể run , mỉm cười buông ra , tiếp tục thám phá xuống phía dưới , rà sát ngón tay vào khe động , cười hỏi " Khe huyệt bị chơi nhiều vẫn còn khít sao ?"

      Tinh thần Nhu Thanh căng thẳng tột độ , sợ hãi muốn đẩy cánh tay tác oai tác oái ở phía dưới ra nhưng bàn tay rắn chắc như gông sắt , lấy hết sức bình sinh vùng vẫy đều khiến lay chuyển , túng quẫn hả miệng chửi mắng.

      " Đồ khốn , đồ súc sinh , cầm thú !" lấy các vốn từ mình biết đem ra xả lượt , mong thức thời buông tha mình , đáng tiếc Mạc Lam Chiểu phải loại người có lòng tự trọng cao .

      " Vậy sao ? Thế ta cho ngươi biết thế nào là bị súc sinh cầm thú chơi đến chết !" nghiến răng nghiến lợi , đột nhiên rằng nâng côn thịt đẩy mạnh vào khe huyệt .

      " Á ... đau quá , đau quá , mau thả tôi ra , lấy nó ra ..." Nhu Thanh vì đau mà gào thét lớn , cả người giật nảy lên , sắc mặt còn chút máu nào , trắng bệch như tờ giấy , nước mắt ào ạt rơi xuống .

      Nhu Thanh tuyệt vọng khóc như mưa , mẹ ơi Tiểu Thanh đau quá , ai đó cứu với . Nhu Thanh cảm thấy hạ thân như bị rách rồi , đau rát tận cùng , chỉ muốn chết cho rồi .

      Mạc Lam Chiểu đổ mồ hôi lạnh , chỉ mình Nhu Thanh đau mà cả cũng chạy thoát , cúi người nhìn phía dưới chỗ hai người hợp thể, máu dính đầy thân côn thịt , phá lệ chói lọi .

      " Ngươi còn ..." Xử nữ , lời đến miệng nhưng cách nào phát thành lời , trước đây những phụ nữa chơi qua đa phần đều còn trong trắng , nhiều lúc muốn kích tình quẹt chút nước màu làm thú , nhưng lần này trực tiếp đụng tấm màng , rồi đến khi đâm thủng nó , cả quá trình đều cảm nhận ràng .

      " ... Đồ mặt người da thú , quân khốn nạn, đừng làm vậy với tôi nữa " Nhu Thanh tuyệt vọng khóc lớn, thân thể này dơ bẩn , sau này phải sống thế nào đây , thể gả được rồi .

      " Im miệng !" Mạc Lam Chiểu thấy cứ khóc lóc phiền phức , kiên nhẫn quát , nhưng Nhu Thanh cố chấp chịu nín , rốt cục phải lấy tay bịt cái miệng ồn ào lại.

      Nhu Thanh miệng bị bịt kín , tiếng mắng chửi khóc lóc biến thành ô ô , truyền vào tai đàn ông lại biến thành tiếng rên rỉ câu nhân , lúc này Mạc Lam Chiểu mới hài lòng , tiếp lục chuyện còn dang dở , vì có màn dạo đầu nên hoa huyệt khô khốc , nếu có máu xử nữ e là tiến lui vô cùng khó khăn .

      Mạc Lam Chiểu vốn phải kẻ dịu dàng , quản có thích ứng hay ,dùng hết sức lực thúc mạnh côn thịt vào tận sâu hoa tâm , khiến côn thịt to dài cứng đầu đội lên tử cung , hoa huyệt vì quá non yếu liên tục mấp máy như muốn đẩy vật thể lạ ra .

      " thoải mái " Mạc Lam Chiểu côn thịt bị từng thớ thịt bên trong hoa huyệt cắn mút , khỏi thở dài cảm thán.
      xukemNhiên Nhiên thích bài này.

    4. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Thanks editor nha, Tet nhat ma sieng nang the nay

    5. kymio

      kymio New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      Cố lên nha nàng, cốt truyện mới mẻ và thú vị lắm, ủng hộ nàng 100% nha:037:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :