1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Kế sách theo đuổi phu quân sau khi sống lại - Tô Nhị Thiếu

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. NgocThanhh95

      NgocThanhh95 Active Member

      Bài viết:
      229
      Được thích:
      341
      Chương 51: Chọc người tức đến tỉnh lại


      tới trước giường, nàng chầm chậm ngồi xuống, tay run run vươn tới dịu dàng vuốt ve gương mặt Hàn Lạc Tuyển. Hồi lâu mới chậm rãi mở miệng: "Hàn Lạc Tuyển, huynh biết ? Kể từ lúc nghe được tin huynh xảy ra chuyện, ta mơ thấy rất nhiều ác mộng. Người trong mộng, chuyện trong mộng ấy quá chân . Trang Chu nằm mộng hóa bươm buớm, biết là bươm bướm thành Trang Chu, hay là Trang Chu hóa bướm bay. Bởi vì từng hồi mộng cảnh đó khiến ta mê mang rồi."

      Lâm Thư lại hỏi: "Hàn Lạc Tuyển, huynh có hiếu kỳ xem ta nằm mộng gì ?"

      Thấy có phản ứng, nàng vươn tay búng mặt , tiếp: "Nhìn bộ dạng này của huynh có cũng vô dụng, thôi, nữa."

      Bên trong phòng an tĩnh hồi lâu, ngửi thấy mùi thuốc đắng, nàng lại ghét bỏ, lên tiếng tiếp: "Thôi, dù sao tại huynh cũng chẳng khác gì người chết cả. Ta liền miễn cưỡng cho huynh nghe chút ! Ta sợ huynh ra mang theo tiếc nuối, quay đầu lại cam lòng, chạy trở về làm phiền ta. Ta muốn bị con quỷ quấn lấy đâu, quá kinh khủng mà!" Lúc những lời này, trong giọng nàng tràn đầy chán ghét.

      Nếu như Hàn Lạc Tuyển tỉnh lại vào lúc này, nhất định bị chọc tức ngất .

      Cầm đoạn tóc đen như mực của lên, Lâm Thư vừa nghịch nghịch trong tay, vừa kể: "Ta mơ thấy ta gả cho Triệu Á Thanh rồi! Trong mộng ta đối xử với ta rất tốt, hết sức sủng ái ta. Nghe ta muốn làm Thái tử, ta bị hù dọa, nhưng sau được ta an ủi nhiều, ta liền ủng hộ ta tranh đoạt ngôi vị. =--ll,,..ê,,,q..uy,,,,do,,,,nn,...-==-Bởi vì ngôi vị Thái tử cần nhận được ủng hộ của Tứ đại gia tộc Hàn, Lâm, Đỗ, Mạc, vì thế, ta và huynh cãi vã. Ta muốn huynh ủng hộ Triệu Á Thanh nhưng huynh đồng ý. ==ll..,.q,q,q,d,,,o....nn...==-Chúng ta căng thẳng rất lâu, huynh lùi bước, cuối cùng cũng đồng ý ủng hộ Triệu Á Thanh. Nhưng huynh lại vì điều đó mà hoàn toàn cắt đứt với ta, bao giờ liên quan đến ta nữa."

      Dừng chút, Lâm Thư lại : "Trong mộng, Triệu Á Thanh nhận được ủng hộ của tam gia Hàn, Lâm, Đỗ, cuối cùng Mạc gia cũng bất đắc dĩ ủng hộ ta, thuận lợi trở thành Thái tử. Rồi hai năm sau, ta đột nhiên mượn Hổ phù Tử ngọc của ta mấy ngày, điều động cấm quân, Văn Đế bệ hạ nổi giận, trong đêm diệt sạch Lâm gia. Trong mộng, ta ngu ngốc bị Triệu Á Thanh lừa dối, hoàn toàn biết chính mình hại chết Lâm gia."

      đến đây, nàng dừng lại hồi lâu, thở dài, tiếp: "Sau đó Triệu Á Thanh đăng cơ, ta được sắc phong làm Hoàng hậu. Làm hậu mười năm, Triệu Á Thanh chối bỏ lời hứa cho ta ‘nhất sinh nhất thế nhất song nhân’ lúc ban đầu, trong cung lần lượt từng giai nhân lấy được sủng hạnh của ta, cứ như thế, ta dần bị lãng quên. Sau này hả, sau đó ta cũng biết vì sao, thân thể càng ngày càng thêm suy yếu, ngay cả thái y cũng chẩn đoán ra được bệnh gì. Ta đoán có lẽ mình bị trúng độc rồi. Khi đó ta trúng độc rất nặng, phát chuyện Lâm gia bị diệt có tham dự của Triệu Á Thanh, ta rất hận ta, từng nghĩ kêu ta đến cung của ta để độc chết ta. Nhưng vừa nghĩ tới Triệu Á Thanh chết rồi, tiện nghi cho hài tử của những nữ nhân khác thượng vị. Ngay cả kẻ nào hạ độc mình mà ta cũng chẳng biết, ta sợ để cho nhi tử của nữ nhân hạ độc mình lên thừa kế ngôi vị hoàng đế, cho nên lại càng cam lòng độc chết Triệu Á Thanh."

      "Trong mộng ta nghĩ, nếu báo được thù, ít nhất phải thoát khỏi gia phả của Triệu gia chứ? Vì vậy ta cầm dao găm lên đại điện, ở trước mặt văn võ bá quan, lấy cái chết bức bách Triệu Á Thanh, muốn bị phế truất , loại ta ra khỏi gia phả của Triệu gia. Tình cảnh trong mộng biến hóa quá nhanh, Triệu Á Thanh thừa dịp ta kiểm tra tộc phổ liền nhân cơ hội đoạt mất dao găm trong tay ta. Ta thấy tình huống bất ổn, liền lấy đao chuẩn bị trước trong tay áo ra, hung hăng đâm vào ngực mình."

      "Sau đó, vào lúc sắp chết, ta thấy được huynh. Huynh nhất định có thể cứu ta, còn thay ta báo thù. Nghe được huynh muốn thay ta báo thù, ta liền yên tâm chết . Ta đều nhớ hết cảnh tượng trong mộng, hết sức chân , chân thực khiến lòng ta hoảng hốt. Hàn Lạc Tuyển, huynh xem, ta mơ thấy ác mộng như vậy có kỳ quái hay ?"

      Lâm Thư chẳng trông mong gì đáp lại mình, tự nhiên tiếp: "Kể từ ngày nằm mộng đó, ta hỏi tam ca xem Triệu Á Thanh bị giam giữ ở đâu. Tam ca kêu người đưa ta đến địa lao nhìn Triệu Á Thanh, ta ra lệnh cắt đầu lưỡi, chém hai tay ta. Sau đó ta kêu thả người, ném ta ở đầu đường xó chợ.---...llq,,,q,,d...o,,,n.... có lưỡi, miệng thể , lừa gạt người khác. có đôi tay, ta thể viết chữ lừa dối người khác. phải Triệu Á Thanh muốn trở thành người đứng đầu sao? Ta để cho ta bằng người bình thường!" Lâm Thư hoàn hồn từ trong mạch suy nghĩ, dùng sức siết chặt đoạn tóc trong tay, vô ý thức cúi đầu nhìn.

      Vừa cúi đầu, phát đoạn tóc cầm trong tay bị nàng bện lại. Lâm Thư sợ hết hồn, vội bỏ đoạn tóc đó ra.

      "Làm ta sợ muốn chết! là kỳ quái, sao ta mới vuốt vuốt chút, bện tóc huynh vậy! Ta chưa từng bện đồ vật gì cả mà! Chưa bao giờ biện qua!" Nàng bị giật mình.

      Bên trong lại lâm vào yên tĩnh, trong chốc lát, Lâm Thư nghi thần nghi quỷ nhìn chằm chằm Hàn Lạc Tuyển, mở miệng hỏi: "Hàn Lạc Tuyển, phải quỷ hồn của huynh tác quái đó chứ! Có phải huynh chết rồi ?" xong, nàng vươn tay qua, muốn xem còn thở .

      Tay mới vừa đưa tới, liền bị người nắm được, khiến Lâm Thư sợ hãi, lập tức vung tay còn lại hung hăng vỗ xuống mặt Hàn Lạc Tuyển cái. Vì vậy, Hàn thế tử vất vả từ trong hôn mê tỉnh lại, liền bị Lâm Thư đập phát, hôn mê bất tỉnh.

      Lâm Thư cũng ý thức được mình phản ứng quá lớn, kêu mấy tiếng, phát có phản ứng gì, sợ xảy ra chuyện, liền vội vàng chạy gọi người.

      Dịch Vương phi và Dịch Vương gia vừa mới chuyện xong, liền nghe được có người bẩm báo bên nhi tử xảy ra chuyện. Bọn họ vừa gọi người mời đại phu đến xem, vừa vội vã về phía viện của Hàn Lạc Tuyển.

      Vừa nhìn thấy Lâm Thư, Dịch Vương phi vội hỏi thăm tình huống: "Lâm tiểu thư, Tuyển nhi xảy ra chuyện gì hả?"

      Lâm Thư có chút xấu hổ, cười khan : "Ta chuyện với , đột nhiên vươn tay kéo ta, ta bị giật mình, cẩn thận tát cái khiến hôn mê rồi."

      chú ý của Dịch Vương phi đều ở câu nhi tử tỉnh lại, nghe nhi tử tỉnh, khuôn mặt đầy kích động, lôi kéo Lâm Thư hỏi: "Tuyển nhi tỉnh rồi! Tuyển nhi tỉnh rồi hả?"

      Lâm Thư gật đầu, mặt vẫn hơi xấu hổ, may mắn là Dịch Vương phi chưa nghe câu sau của mình, như thế cũng tốt!

      Nhận được Lâm Thư xác nhận lần nữa, Dịch Vương phi khẩn cấp vào phòng xem Hàn Lạc Tuyển.

      Cùng đến với Dịch Vương phi, Dịch Vương gia thầm quan sát Lâm Thư. Nghe nàng tát cái khiến nhi tử hôn mê, khóe miệng liền co giật chút.--...ll$Q,,,&...****D...0....nnn..// nương này hơi dũng mãnh! Ngược lại nghĩ đến Hàn Lạc Tuyển cưới nữ tử như vậy, ngày sau nhất định rất đặc sắc, Dịch Vương gia xấu bụng nhếch khóe miệng.

      Dịch Vương phi rồi, lúc này Lâm Thư mới phát ra đứng phía sau Dịch Vương phi còn có nam nhân tuấn, thân thể uy vũ. Đoán được thân phận của người này, nàng liền nhún người hành lễ: "Tiểu nữ tử tham kiến Dịch Vương gia!"

      Dịch Vương gia hào sảng phất tay, để nàng đứng dậy.

      "Lâm tiểu thư mau đứng dậy ! Người nhà cần khách khí như vậy!"

      Khuôn mặt Lâm Thư hơi cứng đờ, vị Dịch Vương gia này cũng quá tự tin nàng gả cho Hàn Lạc Tuyển sao?

      "Dịch Vương gia đùa rồi. Bây giờ Hàn thế tử tỉnh lại, vậy ta quấy rầy nữa. Hôm nay ra cửa lâu, người trong nhà chắc lo lắng rồi."

      Dịch Vương gia có chút muốn để Lâm Thư rời , muốn giữ lại, bèn : "Lâm tiểu thư giúp Hàn gia ta việc lớn, giúp nhi tử ta tỉnh lại. Bổn vương rất muốn cảm tạ phen, chi bằng ở lại dùng bữa cơm !"

      đùa à! Lưu lại ăn cơm, nếu trong lúc đó Hàn Lạc Tuyển tỉnh lại, tìm nàng ‘hỏi thăm’ sao!

      Lâm Thư vội vàng xua tay : "Để ngày khác ! Hàn thế tử vừa tỉnh lại, nhất định rất bận bịu, ta quấy rầy thêm nữa! Lần này ra ngoài ta chưa với người nhà, nếu chần chừ nữa bọn họ càng lo lắng!"

      Thấy Lâm Thư kiên trì như vậy, Dịch Vương gia cũng tiện nhiều lời giữ lại.

      "Cũng được, ngày khác tiểu tử thối kia tỉnh lại, đưa nó đến Lâm gia, tiếng cảm tạ với Lâm tiểu thư!"

      Lâm Thư cười gượng, gật đầu : "Vậy ta trước! Chúc Hàn thế tử sớm ngày khang phục!"

      Dịch Vương gia gọi người tới đưa nàng rời , lúc này mới cất bước vào trong phòng. Đại phu còn chưa tới,---ll,,,q... Dịch Vương gia vừa bước vào liền thấy mí mắt Hàn Lạc Tuyển hơi nhúc nhích, biết nhi tử giả bộ ngất.—qq,,,Uyyyy....do---= Mặc dù biết trong lòng nhi tử tính toán điều gì, nhưng hoàn toàn gây trở ngại cho việc gây rối của Dịch Vương gia.

      "Được rồi! Người rồi, còn giả bộ chết gì nữa!" Lớn tiếng mở miệng, trong giọng của Dịch Vương gia còn mang theo hỏa khí.

      Dịch Vương phi nghe vậy, hơi mờ mịt nhìn trượng phu, khó hiểu hỏi: "Cái gì giả chết? Chàng Tuyển nhi à? Làm sao có thể! Chàng mù hả! Nhi tử nằm ở giường, ràng hôn mê, chàng lo lắng thôi, còn lung tung nữa! Chàng ra, ra ngoài!"

      Nếu hỏi Dịch Vương gia sợ nhất là ai chắc chắn là Dịch Vương phi rồi. Nhìn thê tử nổi giận mà nhi tử còn tiếp tục giả chết, Dịch Vương gia tức nhịn nổi, bước dài qua, nhéo cánh tay Hàn Lạc Tuyển cái.

      "Á! Đau! Ngài là thân phụ của con sao!" Hàn Lạc Tuyển bị đau mở mắt ra, trừng Dịch Vương gia cái.

      Dịch Vương phi hiểu nhi tử mình là cố ý giả bộ bất tỉnh, nhưng hiểu lý do vì sao.

      "Tuyển nhi, con sao chứ? Khó chịu ở đâu, cho mẫu thân biết . Còn nữa, con cố ý giả bộ bất tỉnh để hù dọa Lâm tiểu thư hả? Vì sao lại làm như vậy?"

      Hàn Lạc Tuyển lắc đầu, hai ngày qua có thể nghe được những tiếng bên tai, biết mẫu phi rất lo lắng nên luôn cố gắng tỉnh lại.L.>>&&&Q>>Q><<<D....=-== Nhưng ngờ hôm nay Lâm Thư đến thăm ! Còn đống chuyện vừa kinh hãi thế tục vừa chọc tức người, khiến tức đến tỉnh dậy. Sở dĩ Hàn Lạc Tuyển cố ý giả bộ bất tỉnh là muốn dọa nàng chút, đồng thời cũng muốn nghe nàng nhiều chút, cho rằng mình hôn mê nàng tiếp tục chuyện với .—ll,,,,e,e,...qu,,,yy....do,,,n....=-Nhưng nghĩ đến Lâm Thư chạy trốn quá nhanh, thời gian chưa tới nửa ly trà kêu phụ mẫu đến rồi. Hàn Lạc Tuyển hết cách, lúc này mới giả bộ bất tỉnh tới cùng.

      Vẻ mặt yếu đuối mở miệng, : " người con vẫn ổn, chỉ là cánh tay hơi đau." Hàn Lạc Tuyển giơ cánh tay mới bị Dịch Vương gia bóp đỏ hồng lên.

      Dịch Vương phi vừa thấy, giận đến mức qua dùng hai tay hung hăng đánh Dịch Vương gia, mắng: "Đồ xấu xa này! Ước gì con ta chết hả! Ta đánh chết tên xấu xa nhà ông! Đánh chết ông!"

      Thấy màn như vậy, Hàn Lạc Tuyển liền cười yếu ớt. Dịch Vương gia thấy nhi tử cười, cảm thấy là chói mắt. Vừa tránh né Dịch Vương phi, vừa mắng Hàn Lạc Tuyển: "Tên nhãi ranh kia, dám tính kế lão tử hả! Xem con lành bệnh rồi lão tử trừng trị con thế nào!"

      Nếu lúc này Lâm Thư ở đây, nhất định giật mình vì màn hài kịch của Hàn gia.

      Đợi Dịch Vương gia bị Dịch Vương phi đuổi tít ra ngoài, bên trong phòng chỉ còn lại mình , Hàn Lạc Tuyển mới thu hồi nụ cười, mặt mày suy nghĩ sâu xa.

      Những lời Lâm Thư khiến khiếp sợ, nhưng suy nghĩ kỹ chút, có lẽ cơn ác mộng đó của nàng từng xảy ra. Bằng , ngay từ ban đầu nàng hiểu Triệu Á Thanh như vậy, hận đến tận xương tủy. Nhớ lại lúc còn ở trấn Thanh Hà, Lâm Thư biết được Tử Ngọc người mình chính là Hổ Phù đau lòng muốn chết, ra những lời giải thích được. Hàn Lạc Tuyển chắc chắn Lâm Thư và Triệu Á Thanh đoạn chuyện cũ. Nhưng đoạn ‘chuyện cũ’ ấy rất có thể xảy ra trong tương lai.

      từng đọc qua vài cuốn sách kỳ bí, bên trong còn viết, có người ngủ, nằm mơ thấy tương lai, rồi tỉnh lại phát chuyện giống hệt trong mộng. cảm thấy tình huống của Lâm Thư giống hệt trong sách .

      Tám phần là do nàng mơ thấy chuyện tương lai nên mới này sinh oán hận Triệu Á Thanh. Cho nên ban đầu gặp gỡ đảo hoang, nàng lập tức nhận ra , hơn nữa còn hết sức tin tưởng ! Nghĩ thông suốt mọi chuyện, Hàn Lạc Tuyển lại hơi rối rắm.

      Hôm nay, xem ra Lâm Thư vẫn chưa khôi phục đoạn trí nhớ lúc trước ở chung với . Trong lòng Hàn Lạc Tuyển mến Lâm Thư, muốn đợi cho thương thế tốt lên rồi đến Lâm gia cầu hôn. Nhưng giờ Lâm Thư ràng chưa khôi phục trí nhớ, biết đến lúc tới cửa cầu hôn, nàng nguyện ý gả cho sao? Hàn Lạc Tuyển buồn bực rồi.
      AikoNguyenTôm Thỏ thích bài này.

    2. NgocThanhh95

      NgocThanhh95 Active Member

      Bài viết:
      229
      Được thích:
      341
      Chương 52: Đại kết cục


      Đợi vết thương người Hàn Lạc Tuyển khỏi hẳn sang tháng mười đầu đông rồi. Lá phong bắt đầu nhuộm đỏ, bầu trời gió mây mờ, xanh thẳm xa xăm. Nội loạn qua, tân quân thượng vị, kinh thành từ từ khôi phục bình yên như xưa.

      Bởi vì có Lâm gia trợ giúp, Hàn gia tra ra được đám người mai phục xuống tay với Hàn Lạc Tuyển. ra là, trong lúc lòng người toàn thành sợ hãi đối phó với nghịch tặc người Đỗ gia lại mua chuộc cai ngục trôm nom nhà giam, nhân cơ hội lén trốn . Đỗ Linh Nguyệt cam lòng thấy Triệu Á Thanh cứ như vậy mà thất bại, liền dùng đám thế lực cuối cùng do Triệu Á Thanh lưu lại, mai phục con đường buộc phải qua để hồi kinh. Mất sức lực rất lớn, dùng thuốc nổ đối phó với Hàn Lạc Tuyển. Cho dù thể cứu Triệu Á Thanh cũng muốn báo thù thay ta. Kết quả cuối cùng, cần cũng biết.

      Tâm vui vẻ, tinh thần thảnh thơi ngồi ở trong viện, Hàn Lạc Tuyển từ từ thưởng thức trà. Dịch Vương phi vừa tới liền thấy bộ dạng nhàn hạ tự đắc của nhi tử, giận dễ sợ, tới đoạt lấy chén trà trong tay Hàn Lạc Tuyển, cả giận : "Tuyển nhi! Con vẫn còn lòng dạ ở chỗ này uống trà à! Bà mối đến Lâm gia, bị người Lâm gia từ chối rồi! Người Lâm gia hề có ý gả Lâm tiểu thư đâu!"

      Hàn Lạc Tuyển mù mờ lát, khó tin : "Làm sao có thể! Mấy ngày trước con bàn bạc tốt với tam ca của Lâm Thư rồi mà, cam đoan với con, hôn của con và Lâm Thư nhất định hoàn thành!" Nhớ tới ý cười xấu xa của Lâm Kỳ lúc đó, Hàn Lạc Tuyển hơi hiểu ra. Tên hồ ly có lòng dạ hiểm độc này, ra là có lệ với ! Đôi tay nắm thành quyền, hận thể lập tức tìm Lâm Kỳ hỏi cho ràng.

      Dịch Vương phi nghe thế, buồn bực hỏi: "Nhưng nếu Lâm tam công tử đồng ý rồi vì sao bà mối của chúng ta đến lại bị từ chối tiếp chứ?"

      Hàn Lạc Tuyển lắc đầu, nhíu mày trầm tư.

      Lúc này Hàn Cửu liền chạy tới, bẩm báo: "Khởi bẩm Vương phi, Thế tử, có bà mối đến viếng thăm, là làm mối cho Thế tử và Lâm gia."

      Lần này Dịch Vương phi và Hàn Lạc Tuyển đều thể hiểu nổi. Vì sao bọn họ phái bà mối bị từ chối, rồi sau đó Lâm gia lại phái người đến Hàn gia làm mối? Nào có chuyện nhà đến cửa làm mai chứ!

      Dịch Vương phi phản ứng nhanh nhất, trước tiên mời bà mối Lâm gia vào phủ, chiêu đãi tốt đẹp biết đáp án thôi.—ll.,,q,q,q,..do,,,n....=- Vẫy khăn lụa, Dịch Vương phi kích động dặn dò: "Mau mời bà mối Lâm gia vào phủ! Phải chiêu đãi tốt! Bổn Vương phi thay y phục khác tới ngay!"

      Dặn dò xong, thấy nhi tử vẫn suy tư, Dịch Vương phi vỗ con mình cái, giục: "Còn ngây ngốc suy nghĩ gì thế! Thay y phục khác rồi cùng mẫu thân xem bà mối Lâm gia như thế nào ."

      Hàn Lạc Tuyển gật đầu, trở về phòng thay y phục khác rồi theo Dịch Vương phi đến đại sảnh, gặp bà mối Lâm gia.

      "Ai da! Đây hẳn là Vương phi rồi! Dân phụ tham kiến Vương phi!" Bà mối Lưu vừa thấy nữ nhân ăn vận đoan trang cao quý đoán ngay ra được thân phận, vội vàng đứng dậy hành lễ lấy lòng.

      "Đứng lên ! biết phải xưng hô như thế nào?" Dịch Vương phi hỏi.

      "Dân phụ là Lưu thị! À? Mặt mày vị công tử này như Phan An, chắc hẳn là Hàn thế tử rồi! Quả là tuấn tú, lịch , tác phong nhanh nhẹn!" Bà mối Lưu hết sức khen ngợi.

      "Bà mối Lưu quá khen rồi! biết ngươi được Lâm gia nhờ vả chuyện gì vậy?" Còn chưa có ngồi xuống, Dịch Vương phi hỏi thẳng.

      Bà mối Lưu vốn cười khép miệng, nghe Dịch Vương phi thế, nhất thời thu lại nục cười. Châm chước phen, mới chậm rãi : "Điều này, dân phụ được Lâm gia nhờ vả, đến Dịch Vương phủ, cầu hôn hộ Lâm gia."

      Hàn Lạc Tuyển nhíu chặt mày, im lặng. Còn Dịch Vương phi nghe xong chấn động, kinh ngạc : "Lâm gia tới cửa Hàn gia ta để cầu hôn? Hàn gia ta đâu có con nào chứ! Có phải lầm hay ?"

      " hề lầm! Tiểu thư dòng chính của Lâm gia muốn cưới Hàn thế tử, nhờ vả dân phụ đến trước làm mai.—ll,,,q,q, ==--d,,,===Mặc dù chuyện này hơi kinh thế hãi tục, nhưng cũng rất khác biệt đặc sắc ạ!" Bà mối Lưu phát huy uốn ba tấc lưỡi, ra sức .

      "Khác biệt rất đặc sắc, khác biệt rất đặc sắc..." Dịch Vương phi cười nổi nữa, quay đầu nhìn nhi tử phía sau lưng, sử dụng ánh mắt hỏi thăm ý tứ của Hàn Lạc Tuyển.

      Lúc này bà mối Lưu cũng nhìn chằm chằm Hàn Lạc Tuyển. Chuyện này vô cùng kinh thế hãi tục, xưa nay chưa từng có, biết vị Hàn thế tử này có thể đồng ý đây.

      Ai ngờ Hàn Lạc Tuyển trầm tư hồi lâu, đột nhiên thoải mái cười tiếng, cười đến như gió xuân phơi phới, chậm rãi mở miệng: "Bản công tử chấp nhận lời cầu hôn của Lâm gia."

      Dịch Vương phi trợn trừng mắt, lập tức hỏi: "Tuyển nhi, con phải nghĩ kỹ càng, con muốn gả cho Lâm tiểu thư sao? Nếu như con gả phải ở rể Lâm gia đó! Hàn gia chỉ có mình con thôi!"

      Hàn Lạc Tuyển cười trấn an Dịch Vương phi, : "Mẫu phi đừng lo lắng, hài nhi nghĩ kỹ rồi. Hài nhi nguyện ý gả cho Lâm tiểu thư!"

      Dịch Vương phi biết nhi tử phải là người chịu thua thiệt, thấy nhi tử cười bình tĩnh như thế, cho là nó có chủ ý, lúc này mới từ từ yên lòng. Tiếp đãi bà mối Lưu ngồi xuống, cùng bà thảo luận chuyện hai nhà.

      Chờ sau khi tiễn bước bà mối Lưu, Dịch Vương phi vội vàng hỏi: "Tuyển nhi, con xem vì sao Lâm gia lại làm như thế? Con đường đường là nam nhi, phải gả cho nữ nhân làm trượng phu sao?"

      Hàn Lạc Tuyển cười lắc đầu, chậm rãi : "Mẫu phi, con cảm thấy đây là dò xét của Lâm gia với chúng ta. Lâm Thư là bảo bối của Lâm gia, nếu gả cho con dễ dàng quá người Lâm gia yên tâm sao?"

      "Cho nên con nghĩ rằng đây là người Lâm gia thử dò xét chúng ta à? Sau đó đồng ý!"

      Dịch Vương phi hơi hơi hiểu rồi, nhưng vừa nghĩ, lại hỏi tiếp: "Nếu như bọn họ tính toán muốn con gả vào Lâm gia sao! Tuyển nhi, con đùa mà thành gả đó chứ! Phụ vương con chỉ có mỗi mình con, nếu như con ở rể Lâm gia, chưa đến toàn bộ kinh thành chê cười Hàn gia thế nào, chỉ đến sau này Hàn gia do ai thừa kế vẫn là vấn đề lớn đấy! Con từng nghĩ qua những điều đó chưa?"

      Hàn Lạc Tuyển lắc đầu cái, : "Mẫu phi đừng lo lắng, Lâm gia là thế gia trăm năm, có chừng mực thôi."

      Dịch Vương phi vẫn hơi thấp thỏm, quá yên tâm. Hàn Lạc Tuyển đành phải liên tục an ủi, phân tích theo hướng tốt cho mẫu thân mình nghe.

      Lại về Lâm gia, kể từ mấy tháng trước qua thăm Hàn Lạc Tuyển, bị dọa cho hoảng sợ, Lâm Thư chạy trở về Lâm gia liền thấy rất phiền não.

      Mặc dù còn chưa nhớ ra những ký ức mà Hàn Lạc Tuyển đến, nhưng kết hợp với chuyện trong mộng, nàng đoán ra được mình là được sống lại, nghĩ thông suốt mọi chuyện rồi. Bí mật giấu ở trong lòng, khiến nàng khó chịu.--..,...’’’^L^E^_^?^Q,,,U))(((Y....D&&&^0^,,,,11...**** Nghe Hàn Lạc Tuyển sắp chết, lòng nàng lại nảy sinh thương hại, gặp mặt chút. Đối mặt với người sắp chết, Lâm Thư liền buông bỏ cảnh giác mà ra chuyện khiến nàng phiền lòng. ngờ, Hàn Lạc Tuyển lại tỉnh dậy! Lâm Thư dám chắc có nghe hết những lời nàng hay , cho nên vài ngày đó luôn tràn đầy phiền não. Nếu như nghe toàn bộ điều nàng , chắc chắn hoài nghi nàng bị vật bẩn thỉu gì đó dây dưa ?

      Càng nghĩ Lâm Thư càng lo lắng. Đối với Hàn Lạc Tuyển, nàng cũng được là có cảm giác gì. Lúc trước, chưa mơ về chuyện xưa nàng có chút chán ghét , nhưng nằm mộng rồi, biết chuyện kiếp trước rồi, nàng liền thể chán ghét nổi . Dù sao, đời trước Hàn Lạc Tuyển si tình với nàng như thế, cả đời đều lập thất, mãi đến khi nghe được nàng xảy ra chuyện, lúc này mới bỏ cả thể diện quay về bên cạnh nàng. Đối với nam tử si tình như thế, nàng thể sinh ra được chút chán ghét nào, ngược lại còn nổi lên ít cảm xúc khác thường.

      Ngay lúc Lâm Thư quyết định về sau cắt đứt liên hệ với Hàn Lạc Tuyển Hàn gia lại phái bà mối đến Lâm gia làm mai. Lần này làm cho Lâm Thư sợ chết khiếp, nàng biết Hàn Lạc Tuyển tính toán cái gì. Là muốn thành thân với nàng hay là có mục đích khác. Vì vậy, nàng từ chối chút khách khí.

      Sau lại được người Lâm gia khuyên bảo, Hàn Lạc Tuyển là phu quân tốt, nàng liền do dự rồi. Suy nghĩ lại, tính toán thử dò xét xem có phải thích nàng, nghiêm túc muốn chung sống với nàng cả đời hay . Sau đó, mới có màn bà mối Lưu đến Dịch Vương phủ làm mai kia.

      Người Lâm gia vốn cho là lần này Lâm Thư gây khó dễ Dịch Vương phủ từ chối hôn này. ngờ, bà mối Lưu trở về là Hàn gia đồng ý rồi! Hàn Lạc Tuyển nguyện ý gả cho Lâm Thư! Điều này khiến mọi người ngạc nhiên hết cỡ.

      "Thư nhi, người nam tử vì con mà làm đến mức đó, ở Đại Chu tìm được người thứ hai đâu. Con đồng ý gả ! Nếu như nó dám đối xử tệ bạc với con, còn có Lâm gia làm chỗ dựa cho con mà!" Lâm lão phu nhân ý vị sâu xa khuyên nhủ.

      ra lòng dạ Lâm Thư dao động, cảm động là giả. người nam tử có thể vì nữ nhân mà làm đến mức đó, bỏ qua thân phận và thể diện gả cho nữ nhân, có thể thấy được quan tâm nữ nhân kia nhiều thế nào.

      Nhếch miệng cười, Lâm Thư khẽ gật đầu. An thị bên cạnh thấy vậy, vui mừng dặn dò bà mối Lưu để bà đến Dịch Vương phủ chuyến nữa, giải thích với Hàn gia phen, kính xin Hàn gia bỏ qua cho màn thử lúc trước của Lâm gia.

      Bà mối Lưu lặng lẽ chạy đến Dịch Vương phủ chuyến nữa, giải thích ràng mọi chuyện. Sau đó hai nhà trao đổi thiếp canh, nạp cát nạp chinh, rồi đến thỉnh kỳ, đón dâu.

      Ngày Lâm Thư xuất giá, trời đổ tuyết trắng bay bay. Hàn Lạc Tuyển đón dâu với đầu phủ tuyết trắng đợi ở bên ngoài cửa phủ Định Quốc Công. –ll..,e,e,q...q,,quuyyd,,,,doonn,,,..==--Mãi cho đến khi Lâm Thư lên kiệu hoa, người Lâm gia vẫn ai ra ngoài hắt chậu nước cả. Nhận được ánh mắt tràn đầy cảnh cáo của Lâm Kỳ, Hàn Lạc Tuyển hết sức trịnh trọng chắp tay vái lạy, nghênh đón Lâm Thư đến Dịch Vương phủ.

      Lòng đầy nhớ nhung, Hàn Lạc Tuyển ứng phó với tân khách qua loa, có lệ, rượu mới uống được nửa muốn về tân phòng rồi. Lại bị đám thư sinh của học viện Thánh Tài vây lấy, cho .

      "Haizz! Hàn thế tử, rượu này còn chưa uống xong đâu, gấp gáp muốn rời khỏi như thế, muốn làm gì thế!" Người ngăn lại là Thế tử Tạ Dịch Hoa của phủ Mục Hầu, lúc chuyện còn cười đến đáng đánh đòn.

      "Đúng đó! Hàn thế tử chạy nhanh như vậy làm gì! Tân nương tử ở trong phòng chạy đâu, uống vài chén với chúng huynh đệ !" Hoàng Hữu Tài cười xấu xa phụ họa.

      Bị người lôi kéo, hôm nay lại là ngày đại hỉ của nên Hàn Lạc Tuyển cũng tiện tức giận, đành phải mời rượu đám đồng học lúc xưa.

      Cũng may đám đồng học quá khốn kiếp, hoàn toàn chuốc say Hàn Lạc Tuyển. Thấy say bảy phần liền bỏ qua cho . Lúc này Hàn Lạc Tuyển mới được Hàn Cửu dìu về tân phòng.

      Đẩy cửa phòng ra, Hàn Lạc Tuyển kêu hạ nhân trong phòng ra ngoài. Hỉ nương có chút do dự, muốn gì đó, nhưng đối diện với gương mặt than của Hàn Lạc Tuyển, đành lui ra ngoài.

      Đợi tất cả mọi người hết, Hàn Lạc Tuyển về phía trước giường có người mặc thân hỉ phục, ngồi đoan trang.

      "Thư nhi." tiếng, Hàn Lạc Tuyển từ từ vén khăn voan đỏ đầu nàng.

      Ngửi được mùi rượu nồng nặc người , nàng ghét bỏ nhíu đôi mày thanh tú, bịt mũi tránh người , ghét bỏ : "Sao chàng uống nhiều rượu thế, người toàn mùi rượu, hôi chết được. –ll,,,q,q,q....d,,,ô...nn---Mau tắm! Nếu tối nay chia giường ngủ!"

      Hàn Lạc Tuyển vừa nghe, sắc mặt tốt lắm, uất ức nhìn nàng, : "Thư nhi, chúng ta vừa mới thành thân mà nàng chán ghét ta, sau này ta già nàng chán ghét ta chết luôn hả!"

      "Ai bảo toàn thân chàng hôi như vậy! Hoặc là tắm sạch rồi trở lại, hoặc là chia giường ngủ!" Lâm Thư kiên quyết nhượng bộ.

      Hàn Lạc Tuyển dứt khoát trở thành kẻ vô lại, nhào vào nàng, vây nàng ở trong ngực, dụi đầu vào cổ nàng thầm: "Thư nhi, đừng ghét bỏ ta. Ta rất nàng!"

      Hàn Lạc Tuyển đột nhiên cảm thấy lòng hơi chua xót, trước kia là ghét bỏ nàng, phong thủy luân chuyển, biến thành Lâm Thư ghét bỏ .

      Nhìn say, lòng nàng mềm nhũn, đôi tay ôm lấy , giọng cũng dịu dàng: "Chàng thích ta nhiều thế nào? Bây giờ ta vẫn chưa nhớ ra những hồi ức với chàng, phải làm sao đây?"

      "Trước kia khi nàng thích ta, ta biết quý trọng, giờ nàng nhớ ta, ta lại rất nàng.---;;;....lll.q.q....,,yyyy,,,,doo....==-= nhớ cũng tốt, hôm nay nàng thành thê tử của ta, có ta nàng là đủ rồi." Hàn Lạc Tuyển ôm chặt nàng, .

      Nàng có chút hoài nghi say đến mức nào, suy nghĩ chút, hỏi: "Chàng còn nhớ lúc chàng hôn mê bất tỉnh, ta những gì với chàng ?"

      " cái gì? Thư nhi, lúc đó nàng gì với ta?" đột nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt mơ hồ hỏi.

      Giờ khắc này, nàng hoàn toàn an tâm, cảm thấy cuối cùng trong lòng càng thêm kiên định. Nàng dịu dàng, nhàng vuốt tóc , mở miệng : "Vậy chàng mau buông ra, tắm rửa mau !"

      Hàn Lạc Tuyển câm nín trong lòng, dứt khoát làm nũng: "Đừng! muốn tách khỏi nàng đâu."

      Lâm Thư nhướng mày, véo cánh tay , cao giọng hỏi: "Có tắm rửa hay ?"

      bị đau kêu to, sợ sệt : "Ta , ta ! Lập tức ! Thư nhi chờ ta!"

      Nhìn say lảo đảo chạy , nàng liền cười hài lòng, thỏa mãn thở dài, nghe thấy là tốt rồi. Mặc dù đến bây giờ nàng vẫn chưa nhớ ra tình cảnh ở chung với Hàn Lạc Tuyển sau khi nàng sống lại. Nhưng đúng như , chỉ cần nàng, cưng chiều nàng là tốt rồi. Có người tâm ý thương, cưng chiều mình, dù cho nàng nhớ sao?

      Trong phòng ấm áp dễ chịu, ngoài phòng tuyết trắng rơi dày. Nhân sinh còn dài nữa...


      ****HOÀN****
      AikoNguyenTôm Thỏ thích bài này.

    3. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Hình như bạn post nhầm mục rồi bạn ơi. Đây là mục ebook mà :-O

    4. NgocThanhh95

      NgocThanhh95 Active Member

      Bài viết:
      229
      Được thích:
      341

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :