1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mau xuyên: Phản diện nam thần cuồng sủng - Vân Tam Tam

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [2]
      Editor: Cao Hân Hân
      Trong lễ đường sang trọng, đám đông bắt đầu di chuyển.

      sân khấu, vô số những dụng cụ tra tấn khác nhau...

      Mà chính giữa có thanh niên bị trói chặt ghế, cả người run rẩy.

      "A a a..."

      Tiếng hét thê lương truyền ra ngày càng yếu.

      Đầu cậu ta bị bịt kín, thất khiếu dâng lên màu đỏ tươi.

      Máu chảy xuống, cơ bắp cả người co rút, ràng là nhận thống khổ đến cực điểm....

      màn kinh tởm như vậy lại xuất trong lễ đường thuần khiết này.

      Nhưng, trong buổi tiệc lúc này.

      ít học sinh đứng phía dưới kích động.

      Vài bộ phận mặt trắng bệch, run sợ cúi đầu.

      có ai đứng ra ngăn lại.

      Mà chỗ thiếu nữ Chủ thần nhất thời chưa kịp phản ứng lại, lại vang lên những thanh chuyện hưng phấn.

      "A a a ! Hình phạt đầu tiên bắt đầu rồi ?!"

      "Trời ạ, lần này thế nhưng là ghế điện cơ đấy ! lợi hại, mà Cung thiếu khi nào mới đến ?"

      "Xí, bản lãnh của Cung thiếu còn cần cậu sao ?"

      "Ha ha ha, cậu xem cái tên tiện dân kia, cứ run như cầy sấy !"

      "Chậc chậc, đây chính là kết cục của tiện dân khi bị trục xuất."

      .....

      Từng câu từng chữ, đều mang theo tàn nhẫn vượt quá lứa tuổi, cùng với dáng vẻ cao cao tại thượng.

      Lát sau.

      nữ sinh hô lên: "Cậu ta im luôn rồi !"

      " phải chết rồi chứ ?"

      Lại thêm trận xôn xao.

      Chỉ thấy cậu thanh niên kia nằm liệt ghế, nhúc nhích.

      Lúc này, Nhan Vũ lấy lại tinh thần thuận tiệc liếc qua, nháy mắt xác định ——

      Đúng là, chết.

      thực tế khi bọn họ mới bước vào đây, cậu ta ở gần bên bờ cái chết.

      Chân mày thiếu nữ Chủ thần nhíu lại.

      phải do thương hại cậu ta.

      Mà là nhớ: Đây cũng là thế giới có pháp luật cai quản.

      Nhìn đám phàm nhân nơi này làm việc ác chút kiêng kị như vậy, khiến cho thiếu nữ Chủ thần kiếp trước luôn 'tuân thủ luật pháp'....cảm thấy rất thích.

      "Đông ——"

      Chính lúc đó, sân khấu truyền đến tiếng micro.

      Chợt, nam sinh tướng mạo tuấn bước lên.

      "Cung thiếu ! Là Cung thiếu a a a !"

      Trong chốc lát, cơ hồ tất cả học sinh đều la lên, nhìn bóng dáng kia, trong mắt đều là tôn kính cuồng nhiệt.

      Thẳng đến khi nam sinh kia dừng lại, tắt ghế điện, cầm mic, tiêu soái đưa tay lên chặn lại.

      Các học sinh liền cúi đầu, kính cẩn lên tiếng.

      "Cung thiếu, chiều tốt lành !!!"

      Nhan Vũ: "..."

      Đám người này, có bệnh vậy ?

      "Ừ." Nam sinh phía thấy thế, thập phần hài lòng, kiêu ngạo gật đầu, hai tay ôm lấy hai ——

      người khuôn mặt nhắn thanh thuần khả ái, mặt đồng phục người càng làm lộ ra những đường nét nóng bỏng.

      Nữ sinh còn lại, à , phải còn lại dịu dàng như nước, gương mặt sinh đẹp mềm mại, nhu nhược.

      Hai vị mỹ nhân mang vẻ đẹp khác nhau.

      Nhưng điểm giống nhau chính là ánh mắt cả hai đối với vị 'Cung thiếu' này đều chứa đựng ái mộ sâu sắc.

      "Còn chào ?" Nam sinh cười lạnh tiếng, ngẩng cao đầu .

      Vì vậy.

      Bên cạnh Nhan Vũ lại truyền ra trận hô lên.

      "La Nhi điện hạ, chiều an lành !"

      "Thẩm lão sư, chiều an lành !"

      Thừa dịp này, Nhan Vũ tranh thủ xem 'thông tin khách hàng' ở đây ——

      Mặc dù nơi này cũng mang bối cảnh đại, nhưng đây là thế giới cấp C.

      Nguyên nhân thế giới này cao hơn thế giới trước cấp là vì vị 'khí vận sủng nhi' ở đây trải qua nhiều điều huyền bí hơn.

      Cung Bắc Dã.

      Giới tính nam, cũng chính là cái người đứng sân khấu kia, 'khí vận chi tử' của thế giới.

      ta là con của nhà giàu mới nổi, được cha mẹ vô cùng cưng chìu, tướng mạo tuấn tú, thành tích học tập cũng vô cùng xuất sắc, từ là nam thần vườn trường, thiên chi kiêu tử* cứ như vậy mà được sinh ra.

      (*) Thiên chi kiêu tử [天之骄子]: Con cưng: Đứa con được cha mẹ cưng chiều quá sinh kiêu. Đứa con cưng của ông trời.

      Cho đến khi lên cao trung, ta thi đỗ vào trường Thánh Nặc dành cho quý tộc mà ta luôn mơ ước, tất cả đều thay đổi ——

      1012, ly sắc, B.Cat6 others thích bài này.

    2. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [3]
      Editor: Cao Hân Hân
      Nơi này đặt ranh giới cho 'Quý tộc' và 'Tiện dân' rất ràng.

      Mấy thứ hoang đường thế này dường như đến từ thời La Mã cổ đại.

      Những học sinh xuất thân từ xã hội thượng lưu quyền quý được gọi là 'Quý tộc', còn 'Tiện dân' là những học sinh với thành tích cao đặc chiêu tiến vào ngôi trường này.

      Bề ngoài nơi khác nhau nhất của hai bên có lẽ là cái nhãn áo.

      'Quý tộc' màu vàng, 'Tiện dân' màu bạc.

      Còn cụ thể hơn chính là trong sinh hoạt học đường, hai bên nhận được đãi ngộ khác nhau trời vực.

      'Tiện dân' phải đối với 'Quý tộc' kính cần hữu lễ, gọi họ là 'Điện hạ'.

      Mà 'Quý tộc' lại có thể tùy ý mắng chửi 'Tiện dân'.

      Thậm chí, khi có 'Tiện dân' nào đó làm chuyện quá phận bị 'trục xuất'.

      Tất cả học sinh Thánh Nặc dưới đều đồng lòng đem người đó trục xuất.

      Nhưng thủ đoạn 'trục xuất' của nơi này chỉ đơn giản là bị đuổi.

      Mà đó là hình phạt....

      Do người được công nhận là lãnh đạo của 'Quý tộc' chủ trì, mở ra hình phạt tàn khốc với người bị 'trục xuất'.

      Các học sinh còn lại phải phối hợp bắt người 'trục xuất', để người đó có đường trốn.

      Thường cuối cùng.

      Người bị 'trục xuất' tự sát chết cũng là bị thương tích đầy mình.

      —— Lúc Cung Bắc Dã mới vừa vào học, đúng lúc chứng kiến cảnh tượng của vị học trưởng bị trục xuất.

      Sau khi đối phương bi phẫn nhảy lầu xong, dưới uy hiếp của các gia tộc 'Quý tộc' ở Thánh Nặc, các học sinh dưới sân trường đều sợ hãi dám tiết lộ ra nửa lời với bên ngoài.

      Kể cả người thân người bị hại cũng như vậy, vì biết chân tướng nên cũng dám truy cứu.

      Thánh Nặc, nơi được khen là 'đệ nhất học viện dành cho quý tộc', kỳ lại giống với vương quốc ngược đãi nô lệ hơn.

      May mắn, Cung Bắc Dã nằm trong hàng ngũ của 'Tiện dân' ——

      Tuy là vì có thành tích cao nên mới tiến vào Thánh Nặc, nhưng ta là con của nhà giàu mới nổi cho nên cũng được mang nhãn vàng kim.

      Chỉ là bối cảnh của Cung Bắc Dã so với các quý tộc chân chính ở đây vẫn có nhiều khác biệt, cho nên ở trong hàng 'Quý tộc' luôn bị người ta xa lánh.

      Đương nhiên.

      thế nào nữa, Cung Bắc Dã cũng gặp phải bạo lưc học đường, lại so với những học sinh kia được đối đãi tốt hơn rất nhiều.

      Nếu ta chịu cố gắng, chỉ bằng thân phận 'Khí vận chi tử' ta có thể đến đỉnh cao của nhân sinh, trở thành 'Quý tộc' cao cấp nhất.

      Nhưng.

      Những loại kiến thức ở Thánh Nặc khiến lớp phòng tuyến trong lòng của Cung Bắc Dã bị đánh đổ.

      Nực cười là phải do ta đồng tình với mấy người 'Tiện dân'.

      Mà là vì từ trước đến giờ ta luôn được mọi người phải ngước nhìn, chưa hề gặp bất cứ chuyện xấu hổ nào.

      ta luôn tự hào về học thức của mình, nhưng thể hiểu nổi những lời đàm luận sắc bén của nhóm 'Quý tộc', giống bọn họ thân mang nhiều tài nghệ, càng có cách nào gia nhập vào tập thể bọn họ.

      Nhưng, Cung Bắc Dã lại vô cùng hâm mộ 'uy thế' của họ.

      Có thể tùy ý lăng nhục, làm chúa tể cao cao tại thượng của đám người tiện dân, đó là điều khiến tâm trí ta hướng tới.

      ta lại còn có hảo cảm với các nữ sinh nhưng uổng cho ta tay ngắn với có với tới....

      Chủ thần giao dịch tiền nhiệm phát ra.

      Khát vọng được trở thành người đứng vạn người của Cung Bắc Dã căn bản muốn cố gắng trong mỏi mệt nữa, nên đồng ý thực trao đổi.

      Dùng linh hồn làm giá, đổi lấy 'hệ thống nam thần'.

      Bàn tay vàng này đưa ra nhiệm vụ định kỳ, sau khi ký chủ hoàn thành xong, bề ngoài, sức lực, trí lực đều được nâng lên.

      Cũng vì khát vọng của Cung Bắc Dã, cho nên nhiệm vụ đa phần đều là vả mặt những tên cao phú soái mà ta ghét và....đẩy ngã các em trong lòng ta.

      Tóm lại.

      Thông qua từng nhiệm vụ Cung Bắc Dã biến thành 'nam thần', dần dần chinh phục Thánh Nặc, trở thành ông vua ngai.

      Sau khi tốt nghiệp, ta cũng tiếp tục dựa vào các mối quan hệ ở đây, từng bước lên đỉnh cao của xã hội thượng lưu...

      'Thông tin khách hàng' đến đây là hết.

      Nhan Vũ ý vị mà cong môi.

      đài cũng cùng lúc vang lên tiếng: "Yên lặng !"

      Toàn trường tĩnh mịch.

      Cung Bắc Dã ngạo nghễ ngẩng đầu, chỉ vào nam sinh ngồi yên nhúc nhích ghế điện, kể lại 'tội trạng' của cậu ấy.

      "Lớp 12 ban S Phó Tư Kình, thân là tên tiện dân lại nhiều lần dám bất kính với ta, cho nên hình phạt này..."

      ngờ.

      Lời ta còn chưa dứt, dị tượng xuất !

      1012, ly sắc, B.Cat4 others thích bài này.

    3. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [4]
      Editor: Cao Hân Hân
      Bởi vì ——

      Vị nam sinh vốn chết kia....đột nhiên động đậy.

      "Chưa, chưa chết ?" "Xác chết vùng dậy ?"

      Cả đám lại xôn xao cả lên.

      Thiếu nữ Chủ thần cũng ngẩn ra.

      Những tên phàm nhân kia là phỏng đoán, nhưng lại cảm nhận được ràng.

      Lúc nãy, đối phương tắt thở.

      Nhan Vũ thậm chí còn thấy linh hồn cậu ta tiêu tán.

      Nhưng bây giờ...

      Dưới hàng trăm con mắt.

      Chỉ thấy ngón tay xanh tím khẽ nâng lên, nam sinh ngồi ghế sờ soạng tháo khắn trùm đầu xuống, tuy động tác có chút chậm chạp.

      Nhưng, đây ràng phải loại hành động mà người chết có thể làm ra.

      " là chưa có chết ! Số tên tiện dân này lớn..."

      Người bên cạnh đột nhiên lên tiếng...

      Nhất thời kéo theo ít lời phụ họa.

      Ngu xuẩn...

      Nhan Vũ nhíu mày, khẽ thở dài.

      Sao lại chưa chết ?

      'Phó Tư Kình' chân chính tuyệt đối chết.

      tại người tỉnh lại chính là.... u hồn mượn thân.

      nghĩ nghĩ, cố cảm nhận, khóe miệng dần dần nâng nên độ cong thông suốt.

      Chậc.

      Hơi thở mới xuất này, đúng là....rất quen thuộc đó.

      Ý niệm chợt lóe.

      Nhan Vũ bỗng nhiên bước lên.

      "Niệm Ngữ học tỷ, ngài..." Sau lưng có vài học sinh nghi hoặc lên tiếng.

      lại làm như nghe thấy, vẫn thẳng tới tiện tay cầm dây cột tóc phía sau vẫn luôn thả tự nhiên xuống lên.

      Cùng lúc đó.

      sân khấu.

      Rốt cuộc khuôn mặt của 'Phó Tư Kình' được vạch ra.

      Trong hồi trải qua hình phạt bị điện giật lúc trước, ngũ quan của thiếu niên vẫn chưa từng lộ ra.

      Bất quá lúc này, cậu vẫn bị tóc mái phía trước che mất phần khuôn mặt.

      Mọi người chỉ có thể thấy ——

      màu đỏ tươi theo mí mắt nhắm chặt của thiếu niên chảy xuống.

      lên vài phần đáng sợ.

      Nhưng sau đó.

      Khi cậu đưa tay lau mồ hôi còn vươn trán, đồng thời mở hai mắt....

      Thế giới đột nhiên yên tĩnh trở lại.

      Cơ hồ hô hấp của tất cả mọi người đều bị cướp mất, chỉ có thể chăm chăm nhìn thiếu niên đài.

      Khuôn mặt tuấn mỹ đến nỗi có cảm giác chân , lúc này bởi vì nhuốm máu mà lộ ra vẻ quỷ mị.

      Khí chất lãnh lại dã.

      Đặc biệt là đôi mắt kia, đen trầm tựa như thấy tia sáng nào, như vực sâu dáy, cũng giống như cơn lốc muốn cuốn người ta vào trong đó.

      Đối mặt với ánh mắt đó.

      Tất cả học sinh đều rùng mình cái.

      Thẳng cho đến khi ai đó lẩm bẩm 'Hảo soái' vang lên, mới phá vỡ được tĩnh lặng này.

      Những người còn lại cũng lên tiếng thầm.

      "Trời ạ, mặt của Phó Tư Kình như vậy sao ? Tại sao trước giờ tôi lại phát ra ?"

      "Hình như là do cậu ta luôn cúi đầu, với hay để tóc mái lòa xòa phía trước đó."

      "A a a ! Cũng may là chưa chết, nếu rất đáng tiếc a..."

      ....

      Tiếng ồn ào liên miên.

      đài.

      Cung Bắc Dã vạn vạn ngờ đến màn biến cố này, nháy mắt sắc mặt đen lại.

      "Câm miệng !"

      tiếng quát chói tai.

      Vốn dĩ chúng học sinh trầm mê trong vẻ đẹp của 'Phó Tư Kình' nghe vậy giật mình hoàn hồn, ánh mắt lại lần nữa dán lên người ta.

      Cung Bắc Dã nhanh chóng khởi động đạo cụ 'hào quang nam thần'.

      Trời ạ.

      Bọn họ vừa mới làm cái gì ?

      Sao lại vì tên tiên dân thấp hèn kia mà xem 'vị thần' trong lòng họ như vậy ?

      Nháy mắt, các học sinh xấu hổ củi đầu, tỏ vẻ sám hối.

      Hừ.

      Cung Bắc Dã cười ngạo nghễ, cũng quên cảnh giác về dung mạo mới được lộ diện của 'Phó Tư Kình', lập tức : "Người đâu !"

      Dứt lời, mấy nam sinh cường tráng từ hậu đài ra.

      Cung Bắc Dã chỉ vào 'Phó Tư Kình', lạnh giọng phân phó.

      "Nếu tên tiện dân này qua được điện hình, vậy bây giờ lôi cậu ta ra đánh cho ta, để xem tên này có thể chống đỡ đươc đến khi nào !"

      "Vâng."

      Mấy người đó đáp lại, cầm mấy cây gậy dưới đất lên, định đánh ——

      "Đợi ."

      giọng ưu nhã vang lên.

      Mọi người sững sốt, nhìn về hướng phát ra tiếng .

      Chỉ thấy mang thân đồ đỏ phong thái cao quý bước lên đài.

      Tóc đen da trắng, ngũ quan tuyệt phối.

      Phần tóc phía sau tùy ý buộc thấp rũ qua vai, vuốt tóc mái lên chút.

      Lúc này, nhìn qua như mang theo loại mê hoặc khó cưỡng....

      Cùng với ánh mắt lúc nãy của thiếu niên có vài phần tương tự.

      khí lại mãnh tĩnh mịch.

      "Niệm, Niệm Ngữ..." Cung Bắc Dã người mang cái mác nam thần cũng ngây người hồi lâu, mới tìm lại giọng mình.

      "Thế nào ? Em đối với cách xử lý tên tiện dân này có ý kiến gì sao ?"

      Ánh mắt Nhan Vũ khẽ đảo, cười tiếng, nhưng lại ra câu khiến toàn trường khiếp sợ ——
      1012, ly sắc, B.Cat5 others thích bài này.

    4. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [5]
      Editor: Cao Hân Hân
      "Ta muốn cậu ấy."

      !!!

      Lời này vừa ra, mọi người đều khỏi đờ đẫn.

      ".....Em." Đồng tử Cung Bắc Dã co rút lại, dừng lát, đột nhiên la lên: "Cố Niệm Ngữ, em có ý gì ?"

      Phản ứng tựa như ta bị cho đội nón xanh vậy.

      Nhan Vũ ngược lại bất ngờ gì.

      Bởi vì ——

      Nguyên chủ lần này phủ phục trước ta, mặc dù có chân chính cùng vị 'khí vận chi tử' này qua lại nhưng trong lòng ấy luôn hiểu được điều đó.

      Cố Niệm Ngữ.

      Là thiên kim lai giữa hai đại gia tộc Cố thị ở Hoa quốc và An Đức Sâm ở Âu quốc, năm lớp 10 mới chuyển trường về nước, là nữ thần có bối cảnh lớn nhất ở học viện Thánh Nặc.

      Theo như trong 'thông tin khách hàng' có ghi, lúc đầu người Cung Bắc Dã nhất chính là nguyên chủ.

      Nhưng nguyên chủ trời sinh tính tình lãnh đạm cao ngạo, mặc dù ta có 'hệ thống nam thần' cũng thể công lược nổi.

      Thẳng đến khi cha mẹ nguyên chủ mất vì tai nạn máy bay, mất chỗ chống lưng, Cung Bắc Dã liền thừa cơ lúc yếu đuối nhất mà tấn công, khó khăn lắm mới đả động được tâm hồn thiếu nữ.

      ngờ, khi hai người còn chưa chính thức ở bên nhau, nguyên chủ đôi với mấy 'hồng nhan tri kỉ' của ta đưa ra dị nghị, cầu chỉ được toàn tâm toàn ý với .

      Cung Bắc Dã đương nhiên đồng ý, chỉ là ý chí nguyên chủ vô cùng kiên định, dù ta đưa ra nhiều thứ dụ dỗ như thế nào, cũng muốn giống như mấy nữ nhân kia mà nguyện ý dùng chung chồng.

      Vì thế, nguyên chủ ' biết nhường nhịn' nhanh chóng bị ghét bỏ.

      Thậm chí còn nhiều lần nhắm vào mấy nữ nhân khác của ta, vì muốn hồng nhan nguôi giận, Cung Bắc Dã liền trực tiếp biếm nguyên chủ giờ sa cơ thất thế thành người bị 'trục xuất'.

      Trải qua nhiều phen bạo lực học đường, cuối cùng chịu nổi nhảy lầu tự vẫn.

      tại.

      Nhan Vũ xuyên đến là thời điểm quan trọng kia ——

      Khi cha mẹ nguyên chủ mới qua đời lâu, Cung Bắc Dã điên cuồng theo đuổi nguyên chủ, mà thái độ của ấy cũng dần dịu lại.

      Lúc này, vị 'khí vận chủ tử' luôn cho là mình rất cao giá này, nghe Nhan Vũ câu đó đương nhiên là tức muốn hộc máu.

      Nhưng.

      Nhan Vũ cũng chả cần quan tâm tên đó nghĩ gì.

      " nghe sao ?" Độ cong khóe môi Nhan Vũ càng rực rỡ, căn bản thèm nhìn đến Cung Bắc Dã, chỉ nhìn vào thiếu niên gằn từng chữ.

      "Ta, muốn, cậu, ấy."

      Tầm mắt chạm nhau.

      mỉm cười vọng nhập vào đôi mắt lạnh lẽo đó.

      Con ngươi u ám có mục đích của thiếu niên, nhìn chằm chằm vào , nhưng dần dần có lại tiêu cự.

      Chỉ là, trong ánh mắt .... hề có quen thuộc nào.

      Hình như đây phải là giả vờ.

      Trong lòng Nhan Vũ nhất thời động cái.

      Chẳng lẽ tiền bối hề có ký ức của thế giới trước, cũng như là ký ức của chân thân sao ?

      Nếu là như thế, là....thú vị nha.

      Thiếu nữ Chủ thần nghĩ, tiếng cười quyến rũ vang lên, dung nhan càng thêm mê người.

      "Lại đây." hướng vẫy vẫy tay, đầu ngón tay trắng nõn khẽ đung đưa khiến lòng những người ở đây liền ngứa ngáy hết cả lên.

      thơm.

      Hương vị này là thơm.

      Nếu có thể ăn tốt quá, hẳn là đem lại rất nhiều năng lượng ...

      Thiếu niên yên lặng nhìn , đôi môi đỏ thẫm khẽ nhấp, cố gắng đè nén khát vọng muốn cắn nuốt trong người.

      Con ngươi u trầm che tia quỷ quyệt vừa thoáng qua, từng bước đến bên , ngoan ngoãn tựa như chú chó khổng lồ.

      Hai người càng thêm gần nhau.

      Trong lòng đều mang theo tâm tư người nào biết, khi hai bên đối kháng nhau, lại kỳ dị tỏa ra sức hấp dẫn khó .

      Nhìn dần dần tiến lại gần , hiểu vì sao những người ở đây lại có loại cảm giác mặt đỏ tim đập.

      "Cố Niệm Ngữ !" Cho đến khi Cung Bắc Dã nóng nảy hét lên, mới phá vỡ được bầu khí nóng bỏng này.

      "Em như vậy là sao ? Em coi trọng cái tên tiện dân này ? Tên đó chỉ là người bị trục xuất, phải nhận lấy trừng phạt của ta !"

      Hiếm khi thấy Cung Bắc Dã mặt mày vặn vẹo, lớn tiếng mắng như vậy, khiến cho chúng học sinh bên dưới bị dọa câm như hến.

      Nhưng, thiếu niên căn bản để ý đến ta, thẳng đến bên người Nhan Vũ, sau đó....

      ***

      Nhan Nhan → Tiền bối phiên bản bị thu : Nhốt lại nuôi, để mình hành hạ.

      Thiếu niên phiên bản người nào đó → Nhan Nhan: Ta muốn ăn hết ấy. . .

      (Là ăn theo nghĩa đen, chớ nghĩ bậy.)
      1012, ly sắc, B.Cat5 others thích bài này.

    5. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [6]
      Editor: Cao Hân Hân
      Sau đó, ôm chặt lấy .

      !!!

      Mọi người lại lần nữa chấn động, trơ mắt nhìn thiếu niên quỷ mị kia như con sói lớn dính lên người , nhất thời phản ứng kịp.

      Cậu ta còn cúi đầu, cọ cọ vào cổ .

      Môi mỏng hé mở, răng nanh sắc nhọn lộ ra, mập mờ lướt qua da thịt .

      Giống con thú vô hại nghẹn ngào làm nũng...

      Mới là lạ.

      Trong con ngươi quỷ quyệt của Nhan Vũ chợt lóe, khẽ nghiêng đầu.

      nhanh chóng đưa tay chế trụ cằm cậu, lực đạo vừa đủ.

      Nháy mắt liền cắt đứt mọi hành động của thiếu niên.

      Aizz...

      Thiếu niên bất mãn than , chỉ để cho hai người nghe thấy.

      Thiếu nữ Chủ thần cũng theo đó cười khẽ, tựa như ôn nhu đè cằm cậu.

      Nhưng thực tế lực đạo tay càng lúc càng lớn.

      biết từ lúc nào giới liên* lại xuất dưới ánh đèn lấp lánh, tựa như vô tình nhắm vào cổ cậu.

      (*)Giới liên : Ý dây xích chiếc nhẫn bạc của Nhan Vũ. Thế giới trước ta cứ dùng sợi dây, thấy dở dở sao sao ý, nên giờ giữ nguyên nguyên tác cho hay.

      Nguy hiểm.

      Thiếu niên đột nhiên ý thức được chuyện này, cậu nhanh chóng ngừng động tác.

      Chẳng qua dù cậu là chờ thời cơ, hay cố giấu diếm ánh mắt tham lam của mình....

      Bất quá cũng chỉ là con dã thú tạm thời ngủ đông.

      Tiền bối lần này .... ác liệt nha.

      Cho dù có bị mất trí nhớ chăng nữa, ta vẫn muốn cắn hay sao ?

      Ý cười khóe môi thiếu nữ Chủ thần ngày càng sâu, lướt qua yết hầu thiếu niên, mềm mại .

      "Ngoan."

      Khi đó, cậu mới buông lỏng ra, an phận đứng qua bên.

      Nhưng cặp mắt quỷ mị kia vẫn mực khóa lên người .

      Đồng tử đen trầm đứng dưới ánh đèn, phản xạ chút ánh sáng long lanh, mơ mơ hồ hồ khiến người khác cảm thấy cậu chịu ủy khuất.

      Đáng tiếc Nhan Vũ tâm tựa hàn ngọc lạnh lẽo, như cũ vẫn có chút dao động, vững vàng chiếm lấy thế thượng phong.

      Từ đây, trận giằng co bất động thanh sắc ra.

      Chỉ là, đối với những người xem mà ....hai người lại liếc mắt đưa tình lẫn nhau.

      Bọn họ ngây ngốc nhìn màn kia, mặc dù chỉ diễn ra trong mấy giây, nhưng mặt cơ hồ đều nóng hết cả lên.

      Cái này, đích xác là loại cảm giác mặt đỏ tim đập đó.

      "Cố Niệm Ngữ !!!"

      Lúc Cung Bắc Dã hoàn hồn lại phát điên rồi, tức giận hét ầm lên.

      " cút xuống ngay cho ta ! Cái mạng của tên tiện dân này, hôm nay ta xác định rồi !"

      Nhan Vũ cười nhạt, tiến lên mấy bước chặn lại người nào đó, phong thái vẫn bình tĩnh ưu nhã như cũ.

      "Ta muốn nhận chủ cậu ta."

      Mọi người lại đơ ra.

      Nhận chủ, tức là 'Quý tộc' thu nhận 'Tiện dân' để người đó lệ thuộc vào mình, trắng ra chính là biến thành nô lệ.

      Xã hội Châu Âu cổ đại có câu: "Chủ nhân của chủ nhân phải là chủ nhân của ta."

      Sau khi nhận chủ, 'Tiện nhân' chỉ phục tùng mỗi chủ nhân mình, mà cần phải nghe ai khác.

      Cho dù 'Quý tộc' đó có là 'Vương' chăng nữa, cũng có quyền vượt qua 'Chủ nhân', trừng phạt người lệ thuộc kia.

      Mà ở Thánh Nặc, 'Quý tộc' đem 'Tiên dân' lệ thuộc mình, phần lớn chính là muốn về thành tình nhân làm ấm giường...

      "Nếu giờ cậu ta lệ thuộc ta, dựa theo quy củ, thể trừng phạt cậu ấy."

      Thiếu nữ Chủ thần chậm rãi , than thầm.

      Quy củ của trường học này mặc dù có chút nực cười, cơ mà được cái cơ chế tự xử này, ừm....

      " !" Cung Bắc Dã nghe vậy, chỉ cảm thấy cho mình đội mũ xanh, gương mặt tuấn tú trở nên vặn vẹo.

      "Đúng, có thể thu nhận tên đó. Nhưng cũng đừng quên chuyện cha mẹ mình vừa mới chết ! Cố Niệm Ngữ, sắp thất thế rồi, tại ta có thể dễ dàng biếm thành 'Tiện dân' !"

      Mất thân phận quý tộc, để xem làm thế nào để bảo vệ tên tiện dân kia !

      Cung Bắc Dã , tự cho câu này của mình có thể uy hiếp được .

      Nhưng nào ngờ.

      Nhan Vũ khẽ cười, thèm để ý chuyện đó, lại ——

      1012, ly sắc, B.Cat5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :