1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 89

      Trấn Nam vương phủ, Lâm Cẩm Nghi cùng Tiêu Tiềm ngồi chỗ, nghe mật thám ở núi Lạc Thanh bẩm báo tình huống Sầm Thoa và Kỷ thị ban ngày.

      Lâm Cẩm Nghi nghe xong, cong khóe miệng, mặt khó được xuất dáng vẻ hớn hở.

      Từ lúc Trung Dũng hầu phu nhân qua đời, tính tình nàng càng trầm tĩnh, hỉ nộ ái ố đều nội liễm rất nhiều, thậm chí có chút tối tăm, đôi khi Tiêu Tiềm nhìn nàng, giống như thấy chính mình.

      Mật thám bẩm báo xong, Tiêu Tiềm cho xuống, thấy Lâm Cẩm Nghi tâm tình cũng tệ, liền muốn trò chuyện thêm với nàng.

      "Kỷ thị phải dễ đối phó, trước mắt bà ta đối với Vân Dật đạo nhân vẫn yên tâm, có bà ta ở bên, dễ xuống tay."

      Lâm Cẩm Nghi vuốt ve cằm trầm ngâm lúc lâu, "Vậy chế tạo chút nhiễu loạn, để Kỷ thị thể lúc nào cũng theo Sầm Thoa."

      Như thế khó, Sầm phủ người như vậy, ai cũng có thể đâm chọc.

      Tiêu Tiềm gật đầu , "Được, ta sai người làm."

      xong việc này, canh giờ cũng sớm.

      Tiêu Tiềm tự giác đứng lên : "Vậy nàng nghỉ ngơi trước, có tiến triển ta lại với nàng."

      Lâm Cẩm Nghi đứng lên đưa tới cửa, "Vương gia thong thả."

      Trung Dũng hầu phu nhân tuy mấy tháng, tâm tình Lâm Cẩm Nghi vẫn được tốt, bình thường trang điểm cũng trắng trong thuần khiết, Tiêu Tiềm cũng thông cảm nàng, cho nên luôn ở thư phòng.

      bọn người Thiên Ti và Nhụy Hương ngóng trông hai người tốt đẹp, thấy bọn họ ôn hoà như vậy, trong lòng tránh được muốn khuyên hai câu. Nhưng mỗi lần đối diện ánh mắt Lâm Cẩm Nghi sợ hãi, vui giận, lời khuyên bảo hai người chỉ có thể nuốt vào trong bụng.

      **********

      chính viện Thập vương phủ, tùy tiện bắt chuyện vài câu với Sầm Thoa xong, Thập vương gia đứng dậy, chậm rãi mặc quần rời .

      Sầm Thoa lập tức gọi nha hoàn chuẩn bị nước ấm, chạy vào tịnh phòng tắm rửa phen.

      Tắm rửa xong, Sầm Thoa ghét bỏ bảo nha hoàn ném tẩm y mặc lúc cùng Thập vương gia, lúc này giường bên ngoài cũng thu thập tốt. Nàng lại qua thăm Kỷ thị, rồi trở về nằm xuống.

      Ngày thứ hai, Kỷ thị nghỉ ngơi đêm trở lại bình thường, nhưng vẫn cứ cảm thấy đứng đau mỏi.

      Sầm Thoa cũng dễ lại, nàng coi như còn trẻ, hơn nữa chờ mong sinh con rồi rời Thập vương phủ, thể chịu được.

      Sầm Thoa đau lòng Kỷ thị, muốn cho Kỷ thị ở trong phủ nghỉ ngơi, mình mang theo nha hoàn gặp Vân Dật đạo nhân.

      Kỷ thị cũng là bất chất thân thể khó chịu, kiên trì cùng đồng hành.

      Sầm Thoa cũng toàn tâm toàn ý ỷ lại Kỷ thị, thấy bà kiên trì, cũng khuyên nhiều nữa.

      Hôm nay núi Lạc Thanh, đám đông bắt đầu khởi động, Sầm Thoa trước tiên cho người chuẩn bị tốt kiệu , mẹ con hai người lên núi cũng tính là cố sức.

      Trong Vị Nguyệt am như trước tụ tập ít dân chúng cầu kiến Vân Dật đạo nhân, tiểu đạo khắp nơi ứng đối, thấy Sầm Thoa và Kỷ thị, mời các nàng vào.

      Vân Dật đạo nhân như trước thân đạo bào, đầu tóc đen dùng trâm cài lên, tiên phong đạo cốt, phong thái lỗi lạc.

      Tuy biết nàng là nữ tử, Sầm Thoa cũng tự chủ được nhìn nhiều hai mắt.

      ngày trước luc Sầm Thoa đến, cho hạ nhân mang vàng bạc tế nhuyễn, Vân Dật đạo nhân cũng thu. Hôm nay nàng mang ít hương liệu thanh nhã và lá trà, tính là đặc biệt quý trọng, xem như phần tâm ý, Vân Dật đạo nhân lại nguyện ý nhận.

      Thấy nàng thích vàng bạc, Sầm Thoa càng phát khẳng định Vân Dật đạo nhân chính là thế ngoại cao nhân đắc đạo.

      Hôm nay lưu trình giống ngày hôm trước, Vân Dật đạo nhân để các nàng quỳ gối bồ đoàn, bắt đầu hành pháp.

      Ngày hôm trước quỳ hơn canh giờ, hôm nay quỳ cũng đến lúc trời sắp tối, chừng hai canh giờ.

      Sầm Thoa coi như có thể chống đỡ, Kỷ thị lung lay sắp đổ, hai tay chống mặt đất mới giữ vững thân mình.

      Canh giờ đến, Vân Dật đạo nhân cho các nàng đứng lên, Sầm Thoa vội đỡ Kỷ thị ngồi xuống bồ đoàn, thân thiết : "Nương, người khỏe?"

      Kỷ thị trán đầy mồ hội, được Sầm Thoa lau mồ hôi, vừa : " có gì, nương nghỉ lát là tốt rồi."

      Vân Dật đạo nhân bảo tiểu đạo dâng trà, nhân tiện : "Thực bảy ngày, chú ý là tiến hành theo chất lượng, ngày mai canh giờ càng lâu, vị phu nhân này chống đỡ được, cũng cần cùng tiến vào."

      Sầm Thoa cũng khuyên nhủ: "Đúng vậy, nương, nữ nhi biết đường lên núi, ngài cần ủy khuất mình ngày ngày theo giúp con."

      Kỷ thị lắc đầu, chịu nghe theo, cũng mệt đến nên lời.

      Canh giờ còn sớm, hai người dùng trà xong, Sầm Thoa cho nha hoàn trông ở bên ngoài cõng Kỷ thị lên kiệu, hai người cùng nhau xuống núi.

      Vất vả hai ngày, Kỷ thị trở lại Thập vương phủ, sắc mặt tốt. Nhà giột gặp đêm mưa gió, các nàng vừa xuống xe, người gác cổng tiến lên bẩm báo: "Thông gia phu nhân, vương phi, mới vừa rồi người Sầm phủ đến thông truyền, là Sầm gia công tử hôm nay cưỡi ngựa chấn kinh, ngã xuống, tình huống tốt lắm..."

      Kỷ thị có trai , nữ nhi là lòng bàn tay, nhi tử là mu bàn tay, lập tức cường đả tinh thần : " tốt thế nào? tìm đại phu nhìn?"

      Người gác cổng hàm hồ : "Tiểu nhân cũng , người đến tìm ngài, tiểu nhân ngài và vương phi có việc ra ngoài, người tới vội vội vàng vàng về, chỉ để lại lời nhắn, phu nhân nếu trở lại, lập tức về nhà xem chút ."

      Kỷ thị cảm thấy đầu óc choáng váng, cũng dám ở lại, lập tức lên xe ngựa.

      Sầm Thoa thấy bà cước bộ bất ổn, tự đỡ lấy, "Nương, cần nữ nhi bồi ngài đường trở về?"

      Kỷ thị nhìn sắc trời tối, nghĩ Thập vương gia lát còn muốn tìm nàng, nhân tiện : " cần, con ở vương phủ chờ, nương về xem ca ca con thế nào, rồi lại đến nhìn con."

      Sầm Thoa gật gật đầu, nhìn theo xe ngựa rời .

      Kỷ thị lòng như lửa đốt trở về, Sầm phủ lúc này cũng loạn thành đoàn.

      Thê tử Sầm Ngọc là Vương thị, là Kỷ thị tự mình chọn lựa, tính tình nhu nhược. Thời gian này Kỷ thị ở trong phủ, luôn là nàng miễn cưỡng chủ trì việc bếp núc, trước mắt Sầm Ngọc xảy ra đại như vậy, Vương thị có tâm phúc, trừ canh giữ ở trước giường gạt lệ cái gì cũng biết.

      Kỷ thị sau khi trở về, nhìn Sầm Ngọc sắc mặt trắng bệch nhắm hai mắt nằm ở giường, hai chân đều lắp ván gỗ, quấn băng vải, lập tức nóng nảy, chất vấn Vương thị: "Ngươi đừng khóc, A Ngọc đây là thế nào?"

      Vương thị vừa khóc thút thít, vừa : "Thiếp thân cũng , chỉ biết là hôm nay phu quân hưu mộc, cùng vài bạn tốt ra ngoài thành ngắm cảnh, chạng vạng bị nâng về, là ở ngoại ô ngã ngựa, đôi chân đều bị vó ngựa dẫm đứt."

      Kỷ thị gấp đến độ được, lại hỏi: "Đại phu xem rồi như thế nào?"

      Vương thị tiếp tục : "Đại phu phu quân gân cốt đều đứt, phải ở giường nghỉ ngơi mấy tháng, về sau chừng còn có thể... còn có thể tàn tật."

      Kỷ thị hít ngụm khí lạnh, nhất thời hốc mắt đỏ lên.

      Lúc này Sầm Thanh Sơn ở trong thư phòng xử lý xong công vụ cũng tới, thấy Kỷ thị trách cứ liên tục: "Nhà chúng ta chỉ A Ngọc nam đinh, sau này môn hộ đều phải dựa vào chống đỡ, bà ở nhà hảo hảo nhìn , chỉ biết chiếu cố nữ nhi gả, bà làm mẹ thế nào?"

      Kỷ thị đau lòng con, vẫn tranh cãi: "Lão gia, a Thoa cũng là cốt nhục chúng ta, lại A Ngọc cũng lớn, ta nào ngờ chỉ ở trong phủ mấy tháng, xảy ra chuyện lớn như vậy đâu?"

      Sầm Thanh Sơn nhíu nhíu mày, ở trước mặt bọn tiểu bối nhẫn giận dữ : "Dù sao A Ngọc bị thương nặng, bà ở nhà chiếu cố , chỗ nào cũng cho ."

      Phải biết rằng triều đại này làm quan cũng chú ý dáng vẻ, Sầm Ngọc khoa cử c thông, vài năm nay dựa vào quan hệ Sầm Thanh Sơn mới đến chức quan nhàn tản, trong nhà giúp khơi thông hơn nửa năm, mắt thấy đến lúc có thể lên chức, trước sau này có phải tàn tật hay , gần ngay trước mắt cơ hội lên chức cũng còn. Sau này nếu tàn tật, ngay cả cơ hội vào triều làm quan đều có. Sầm Thanh Sơn chỉ cần nghĩ đến mình dốc sức nhiều năm làm việc, khả năng truyền đến đời Sầm Ngọc lại thất bại trong gang tấc, liền tức kềm chế được.

      Kỷ thị thấy Sầm Thanh Sơn giận , mặc dù vẫn lo lắng nữ nhi, cũng dám kiên trì.

      Sầm Thoa ở Thập vương phủ đợi canh giờ, Kỷ thị phái người tới đơn giản tình huống Sầm Ngọc, cũng trong lúc này bà phải ở lại phủ chăm sóc Sầm Ngọc, có thời gian tới.

      Nghe Sầm Ngọc nguy hiểm tính mệnh, Sầm Thoa cũng thở dài nhõm hơi, bảo nha hoàn thu thập chút đồ của Kỷ thị, cho người tiện thể mang về.

      Hôm sau giữa trưa dùng đồ ăn xong, Sầm Thoa người cùng vài nha hoàn lên núi Lạc Thanh.

      Vân Dật đạo nhân chờ nàng, thấy nàng đến mình, Vân Dật đạo nhân chút kinh ngạc, vẫn dẫn nàng đến chỗ tu hành quỳ xuống.

      Sầm Thoa ngửi thấy huân hương ngòn ngọt trong nội thất, nhất thời đột nhiên cảm thấy tâm tình sung sướng ít, vốn nên trầm tĩnh hôm nay nàng biết thế nào, đột nhiên cảm thấy có chút xao động.

      Lần này Kỷ thị đến cùng nàng, Vân Dật đạo nhân liền ngồi ở bồ đoàn bên cạnh Sầm Thoa, cảm giác được nàng dị thường, Vân Dật đạo nhân mở mắt ra kỳ quái : "Phu nhân cảm thấy nơi nào khoẻ?"

      Sầm Thoa gò má nóng lên, : "Cũng biết thế nào, tâm thần hơi có chút yên."

      Vân Dật đạo nhân bấm tay tính toán, : "Bần đạo có câu này, biết có nên với phu nhân hay ."

      Sầm Thoa : "Đạo trưởng cứ đừng ngại."

      "Phu nhân vốn chỉ có con trai, nhưng hẳn là siêu thoát mà , bần đạo sợ là bất lực..."

      Sầm Thoa nóng nảy vội hỏi: "Đạo trưởng thần thông quảng đại, ngài giúp ta! Ta có thể thêm dầu vừng, thêm công đức, muốn bao nhiêu ngân lượng ngài chỉ cần mở miệng!"

      Vân Dật đạo nhân cười lắc đầu, "Bần đạo là người thế ngoại, muốn cái đó có tác dụng gì? Bần đạo lúc trước , cái gọi là thực cũng bất quá xem nhân duyên con nối dõi trước, trong sinh mệnh có, bảo bần đạo như thế nào..."

      Sầm Thoa giữ chặt ống tay áo Vân Dật đạo nhân, "Đạo trưởng, ta chỉ có thể hi vọng vào ngài, cầu ngài giúp ta ! Ta đến đường cùng, nếu thể hoài đứa , ta nửa đời sau cũng bị hủy! Có biện pháp khác, ngài chỉ cần , nếu có thể làm được, cái gì ta cũng nguyện ý!"

      Vân Dật đạo nhân vỗ vỗ bàn tay nàng, hỏi: " cái gì cũng nguyện ý?"

      Sầm Thoa liên tục gật đầu, đầy cõi lòng chờ mong nhìn bà. Cái gì càng đáng sợ hơn là có hi vọng? Chính là có hi vọng lại tan biến. Nàng chịu được đả kích như vậy!
      minhminhanhngoc, Uyên Sama, hamaxink43 others thích bài này.

    2. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      sầm thoa cùng vân dật đạo sư thông dâm à
      heavydizzyTứ công tử thích bài này.

    3. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      @A fang ta cũng nghĩ như nàng
      A fangheavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 90

      Vân Dật đạo nhân gật đầu : "Được, khi như vậy. Phu nhân có từng nghe chuyện xưa Hoa Tư Thị ở Lôi Trạch dẫm dấu chân người khổng lồ, vì thế mang thai, sau đó sinh hạ Phục Hi?"

      thần thoại thượng cổ, Sầm Thoa đương nhiên nghe, liền gật đầu : " nghe qua, truyền thuyết dấu chân kia chính là lôi thần thượng cổ lưu lại, dấu chân này thấm địa tinh khí thần ngàn năm mà thành, Hoa Tư Thị mới có thể thụ thai..." đến đây, Sầm Thoa trong mắt lại dấy lên hi vọng, "Đạo trưởng ý tứ là, ta cũng có thể giống Hoa Tư Thị như vậy mượn dùng tinh khí thần linh mà thụ thai?"

      Vân Dật đạo nhân lại gật đầu, "Bần đạo đúng là ý tứ này." Sau đó bà dừng chút, : "Bất quá bần đạo pháp lực kém cỏi, giống lôi thần có thể ngưng kết địa tinh khí thần bên ngoài cơ thể như vậy. Cho nên cần giống người thường, thông qua tứ chi tiếp xúc."

      Thân cận phen? Sầm Thoa hồ nghi nhìn nàng, "Nhưng đạo trưởng phải là nữ tử sao?"

      Vân Dật đạo nhân giải thích: "Bần đạo phải cùng phu nhân sao, đứa này chính là địa tinh khí thần, có quan hệ với giới tính nam nữ." xong lại lắc đầu , "Thôi thôi, phu nhân tin, cho dù bần đạo đường đột, cũng là bần đạo say mê thuật pháp, gần đây vừa vặn nghiên tập ra, muốn thử phen mà thôi. Coi như bần đạo gì."

      Sầm Thoa vừa nghe cũng nóng nảy, vội hỏi: "Đạo trưởng, ta phải tín nhiệm ngài, nhưng đây là có chút... Có chút..."

      Vân Dật đạo nhân thở dài tiếng, kéo tay Sầm Thoa thủ đặt lên ngực mình. Ngực bà ta mềm nhuyễn, bàn tay Sầm Thoa cảm giác được, Vân Dật đạo nhân liền buông tay nàng ra, : "Chúng ta đều là nữ tử, chẳng lẽ phu nhân còn sợ bần đạo là tiểu nhân ham muốn sắc đẹp phu nhân mà mượn cơ hội chiếm tiện nghi?"

      Sầm Thoa hổ thẹn : "Là ta suy nghĩ nhiều, đạo trưởng nên trách móc. Ta tin tưởng đạo trưởng, đạo trưởng có thể vì ta thử lần?"

      Vân Dật đạo trưởng : "Được, vậy thỉnh phu nhân cởi quần áo, có thể nằm chỗ cùng ta." xong bà đứng dậy, kéo ra cái giường.

      Trong phòng tuy chỉ có hai người, nhưng Sầm Thoa chưa bao giờ thử ở chỗ đơn sơ như vậy, trước mặt người ngoài cởi áo tháo thắt lưng. Nhưng trong đầu nàng chấp niệm muốn trốn thoát Thập vương phủ vẫn đánh bại hổ thẹn.

      Rất nhanh, Sầm Thoa thoát áo ngoài, chỉ còn lại cái yếm cùng cái tiết khố.

      Vân Dật đạo nhân cũng cởi đạo bào, bất quá bà mặc yếm, chỉ dùng vài vòng vải quấn ngực, hạ thân cũng phải tiết khố mỏng nữ tử thường mặc, mà là cái quần dài vải trắng Tùng Giang.

      Hai người song song nằm cùng nhau, Sầm Thoa nhích lại gần, cách khoảng với Vân Dật đạo nhân.

      Vân Dật đạo nhân nhắm mắt, miệng : "Phu nhân nhắm mắt lại, giữ quyết tâm, minh tư tĩnh tưởng."

      Sầm Thoa theo lời mà làm, rất nhanh nhắm mắt lại.

      Cũng biết thế nào, nàng thế nhưng lâu ngủ mất, thậm chí còn có giấc mộng hoang đường.

      Trong mộng Vân Dật đạo nhân khuôn mặt thay đổi, thân hình lại biến thành nam tử, cùng nàng mây mưa, lửa nóng dây dưa, nàng lại cũng biết xấu hổ, ở trong mộng điên cuồng đón ý hùa ...

      Chờ lúc Sầm Thoa mở mắt, trong phòng tối, Vân Dật đạo nhân còn nằm bên cạnh nàng như trước.

      Sau đó Vân Dật đạo nhân cũng mở mắt : "Tốt lắm, hôm nay thành, phu nhân ngày mai lại đến là tốt rồi."

      Nghĩ đến cảnh hương diễm hoang đường trong mơ kia, Sầm Thoa mặt ửng hồng, rũ mắt : "Ta cáo từ, đa tạ đạo trưởng."

      ****

      đêm hôm đó, Lâm Cẩm Nghi nhận được tin tức. Nàng khỏi cảm thán với Tiêu Tiềm: "Quả nhiên thiếu Kỷ thị, tình thuận lợi hơn."

      Tiêu Tiềm cũng cười : "Đúng vậy, Sầm Thoa có đầu óc, nay lại bị Thập đệ dọa hỏng lá gan, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ tường, để người tùy ý đùa nghịch."

      Lâm Cẩm Nghi gật đầu, : "Vẫn để Kỷ thị về Thập vương phủ ." Dù sao cuối cùng nàng phải đối phó là Kỷ thị, Sầm Thoa bất quá là thuận đường. Nếu chỉ có Sầm Thoa tham dự trong đó, về sau chắc chắn thể đắc tội Kỷ thị.

      Tiêu Tiềm : "Ừ, ta thông qua quan hệ đưa vị đại phu am hiểu nối xương Sầm gia, chân Sầm Ngọc qua hai tháng là vô ."

      " hai tháng a" ngón tay Lâm Cẩm Nghi như có như mặt bàn, "Cũng biết Sầm Thoa có phải thai hay ."

      Tiêu Tiềm cũng rất chắc chắn : " có, cho dù có, ta cũng có thể nghĩ biện pháp để nàng giống như có thai."

      Tiêu Tiềm hứa son sắt, đương nhiên có biện pháp, Lâm Cẩm Nghi nhiều nghĩ nữa.

      Hai người xong, Tiêu Tiềm đứng lên: "Sắc mặt nàng thoạt nhìn được tốt như trước, hàng ngày nhớ uống thuốc bổ, sắc trời còn sớm, nàng nghỉ ngơi ."

      Lời này vừa ra, Thiên Ti và Nhụy Hương bên cạnh thập phần ăn ý liếc mắt nhìn nhau cái, mặt hai người đều ra vẻ lo lắng. Vương gia và vương phi nay lại xa cách như vậy, sau này khó có thể hòa dịu !

      Thiên Ti mở miệng : "Vương gia thư phòng gần hồ nước, gần đây có nhiều muỗi rất đáng ghét."

      Nhụy Hương cũng : "Năm trước mùa hè nghe vương gia muỗi ở thư phòng quả phiền lòng, cũng biết năm nay thế nào."

      Hai người kẻ xướng người hoạ, Lâm Cẩm Nghi sao hiểu. Lúc trước nàng biết được Tiêu Tiềm phát bí mật cảu mình, quả là sợ hãi cũng dám đối mặt. Nhưng mấy tháng tỉnh táo lại, tâm tình sớm bình phục. Kỳ đời trước lúc nàng vẫn là Sầm Cẩm, Tiêu Tiềm cũng làm gì sai, đời này biết thân phận của mình, còn tận tâm tận lực tìm cách giúp đỡ... Từ đầu đến cuối, trừ chuyện thích nàng, Tiêu Tiềm dường như cũng chưa bao giờ làm gì quá đáng.

      "Thư phòng có muỗi, vương gia ở lại ." Lâm Cẩm Nghi mượn nước đẩy thuyền .

      Tiêu Tiềm nghe vậy khỏi vui vẻ, " ?"

      Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu, quay đầu phân phó Thiên Ti lấy thêm chăn mỏng ra.

      Thiên Ti và Nhụy Hương cũng nhàng thở ra, vội vàng trải giường.

      Lâm Cẩm Nghi và Tiêu Tiềm hai người tự thay quần áo, rửa mặt, rồi thay đổi tẩm y lên giường ngủ. Giống trước đây, Tiêu Tiềm ngủ phía ngoài, Lâm Cẩm Nghi ngủ bên trong.

      Trong phòng thả bồn băng, rất mát mẻ, hai người đều đắp chăn mỏng, nhất thời nhưng chưa buồn ngủ.

      Trầm mặc lúc lâu, Lâm Cẩm Nghi mở miệng trước: "Lại vẫn hỏi vương gia, làm sao phát ta phải là Lâm Cẩm Nghi ?"

      Tiêu Tiềm cười , : "Chúng ta vợ chồng thiếu niên, rất nhiều thói quen của nàng chưa từng thay đổi, chỉ cần có tâm lưu ý, phát giác được. cũng khéo, khi đó Kinh Giao xảy ra chuyện lạ tương tự, ta tới điều tra, cũng đoán được tám chín phần."

      "Kinh giao phát sinh chuyện như vậy? Người nọ tại thế nào ?"

      "Ừ, bất quá người nọ và nàng tình huống giống, chết rồi phục sinh lại phải người triều đại này, mà là đến từ tương lai mấy trăm năm sau, cũng trước mặt mọi người rất nhiều lời bất lợi với triều đình, ngôn hoặc chúng. Sau này hoàng huynh bảo ta lén xử trí."

      Tiêu Tiềm động thủ xử trí, người nọ đương nhiên còn đường sống. Nghe như vậy, Lâm Cẩm Nghi khỏi choàng vàng, nếu phải Tiêu Tiềm phát bí mật của nàng, có phải tại nàng cũng bị coi thành nhân để xử lí hay ?

      Nàng trầm mặc , Tiêu Tiềm nhận ra, lại ra tiếng trấn an: "Nàng khác, nàng yên tâm, có ta ở đây, ta để nàng xảy ra chuyện nữa."

      Lâm Cẩm Nghi rầu rĩ 'Ừ' tiếng, : " nữa, chúng ta ngủ ."

      Tiêu Tiềm đáp lời, nhắm mắt lại.

      Kỳ trong lòng Lâm Cẩm Nghi còn có nghi vấn, Tiêu Tiềm sớm biết bí mật, vì sao đời này vẫn cưới nàng? Chẳng lẽ là ý tứ của Phong Khánh đế, cho nên thể cãi lại?

      Trước mắt thù lớn chưa trả, phải lúc nghĩ chuyện này, nàng cũng ấn xuống nghi vấn trong lòng.

      ******

      thượng tuần tháng tám, Thập vương phủ truyền ra tin vui, Thập vương phi Sầm Thoa sinh non nửa năm, rốt cục lại mang thai.

      Đồng thời, thanh danh Vân Dật đạo nhân ở kinh thành lan truyền rộng, dân chúng đều truyền Vân Dật đạo nhân pháp thuật siêu nhiên, ngay cả Thập vương phi sanh non lâu cũng lại hoài thai.

      Thập vương gia thập phần coi trọng đứa này, để Sầm Thoa ở vương phủ an tâm dưỡng thai, lúc này chân Sầm Ngọc cũng tốt lên, Thập vương gia đón Kỷ thị đến vương phủ, để bà chăm sóc Sầm Thoa.

      Sầm Thoa cũng cao hứng, chỉ ngóng trông mười tháng mang thai mau qua, nàng có thể lập tức thoát thân.

      Kỷ thị thậm chí bắt đầu tìm nơi cho Sầm Thoa sau này, Sầm phủ trở về được, tuy rằng tức phụ Sầm Ngọc bị bà kìm kẹp gắt gao, dám có ý kiến gì, nhưng Sầm Thanh Sơn hiển nhiên dung nữ nhi lập gia đình lại cùng cách về nhà. Nhà mẹ đẻ Kỷ thị ở vùng Giang Chiết, bà liền chuẩn bị để nữ nhi về nhà mẹ đẻ mình ở trước năm rưỡi, sau đó chờ chuyện qua , bà lại khuyên giải Sầm Thanh Sơn, có thể đón nữ nhi trở lại.

      Ai ngờ bà an bày xong, Sầm Thoa lại đồng ý, nàng : "Nương cần gì phiền toái như vậy, trước mắt ở nhà ngoại tổ, mợ là đương gia, tuy rằng mợ đáp ứng ngài, nhưng nữ nhi phải ở lại thời gian dài, ăn nhờ ở đậu, đến lúc đó còn biết phải chịu tức giận gì. Còn bằng vào Vị Nguyệt am ngoài thành, cách kinh thành cũng gần, đến lúc đó nương và ca ca thăm ta cũng thuận tiện."

      Sầm Thoa lo lắng phải có lý, Kỷ thị cũng lo lắng huynh trưởng và tẩu tử bạc đãi nữ nhi, nhưng bà vẫn lo lắng : "Vị Nguyệt am kham khổ, con có thể chịu được như vậy sao?" Sầm Thoa cũng được nuông chiều từ bé lớn lên, thực đưa tới am ni kia đến thịt cũng được ăn, sao Kỷ thị có thể yên tâm.

      Sầm Thoa tựa hồ nhớ tới cái gì, cắn môi cười cười, "Nữ nhi nguyện ý , sợ kham khổ."

      Kỷ thị xưa nay mẫn cảm đa nghi, Sầm Thoa mang thai mỗi ngày vẫn Vị nguyệt am, lúc đó bà còn kỳ quái phải chỉ làm phép bảy ngày sao, nhưng nữ nhi lại ngày ngày đều . Khi đó bà chiếu cố Sầm Ngọc thể phân thân, chỉ cho người đến hỏi vài câu, Sầm Thoa mình và Vân Dật đạo nhân hữu duyên, Vân Dật đạo nhân nguyện ý để nàng vào thêm, cũng hồ lộng cho qua. Lúc này nhìn thấy nữ nhi lộ ra dáng vẻ tiểu nữ nhi thẹn thùng, Kỷ thị lập tức tỉnh táo, cho lui nha hoàn, trầm mặt hỏi Sầm Thoa: "A Thoa, con thành cho nương, thời gian này đến cùng phát sinh chuyện gì?"

      @A fang ,@Tứ công tử chung là chỉ có Sầm Thoa mới ngu ngốc như vậy.
      Uyên Sama, amandatruc, Lazzy Le44 others thích bài này.

    5. Halie.hp

      Halie.hp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      95
      Vân Dật độn cái gì zô mà sờ ngực mềm hả :))
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :