1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banlamynam

      banlamynam Member

      Bài viết:
      53
      Được thích:
      49
      Cầu chương mới cầu chương mới :yoyo2::yoyo2::yoyo2:
      HangbaobinhThuonng thích bài này.

    2. Hangbaobinh

      Hangbaobinh New Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      9
      truyện này có ed tiếp vậy mọi người???:th_11::th_11::th_11::th_11::th_11::th_11::th_11::th_11::th_11:

    3. Hươg

      Hươg New Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      12
      Truyện này edit nữa ạ???

    4. Cẩu đản

      Cẩu đản New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      Buồn thế:yoyo66::yoyo66::yoyo66: truyện edit nữa hả admin:sad::sad::015::06(1): bao giờ mới tìm được editor cho bộ này:roft::roft::th_4::th_4:

    5. Cherry Võ

      Cherry Võ Active Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      199
      Chương 79.2: (tiếp)
      Edit:
      cherry võ

      Thượng Quan Diệu có chút nghi hoặc nhìn các vị lão sư chuẩn bị đứng lên, mọi người cười mà , thần sắc nhất thời lĩnh ngộ.

      Với tính tình của Dư Minh, nếu tìm được người thích hợp tốn chút thời gian lãng phí nào. Trong lòng có đáp án hiển nhiên vừa xem liền hiểu. Có thể ở trước mặt , nhận được đáp án:
      "Qua loa đại khái, về nhà đợi thông báo." Nhân vật Cố Thanh Thư tất phải thuộc về nha đầu kia. Nghĩ đến rất nhanh được hợp tác, trong lòng khỏi chờ mong.

      Tuy có chút hiểu biết về tính tình của Dư Minh nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của các vị lão sư Từ Y Nhiên thêm phần nắm chắc. đường trở về, trong văn phòng, Đường Tâm thấy liền bức thiết hỏi:

      " Thế nào? "
      " Ta cảm thấy vấn đề hẳn là lớn", cười xong có chút tự nhiên lắc lắc đầu trở nên nhàng, giơ tay sờ sờ tóc. Lui về sau vài bước, Đường Tâm lại cẩn thận quan sát hai lần, thản nhiên :" Chỉ mong đầu tóc dài này hy sinh có ý nghĩa. Bất quá dạng này của ngươi lại phen ý nhị. Trước đừng nhúc nhích để ta chụp tấm ảnh." Đường Tâm động tác nhanh nhẹn chụp ảnh hai bên sườn mặt phát lên Weibo.

      Trước mắt, tài khoản Weibo của Từ Y Nhân do quản lý, nhiều năm như vậy chưa có gặp đám fan dễ thương như vậy, thời gian dài đối với Y Nhân có nhiều cảm tình. Quả nhiên chưa tới hai phút, phía đươi đều đồng lòng nhất trí:
      " Oa, nhà ta đổi kiểu tóc a! "
      " Khuê nữ nhà ta thế nào cũng xinh đẹp nhất."
      " A.... ta chết"....... ..... ...... ....

      Mới cảm thấy mỹ mãn, đột nhiên nghĩ tới hai việc, lại vội vàng mở miệng:
      " Tô Khả Nhi xảy ra chuyện! Quá thời gian nếu ngăn cản được ngươi bị cánh truyền thông bao vây, trước chuẩn bị chút mới tốt!"
      " Làm sao vậy?"
      " Mang thai! Nếu phải có sư muội trong công ty phát ta ở trong toilet nôn nghén tại còn gạt chúng ta!" Vẻ mặt buồn bực mang theo chút may mắn xong, mắt thấy biểu tình ngạc nhiên của Từ Y Nhân, lại tiếp tục giải thích:"Hôm nay mới phát . Cũng biết là con ai, trước hết biết phía muốn giải quyết ra sao. Bất quá nếu ta muốn xóa bỏ đứa bé đến tân niên ."
      " ta lưu lại đứa bé?" Hiển nhiên là kinh ngạc, Từ Y Nhân có chút cứng họng hỏi lại câu. Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt giữ kín như bưng của Đường Tâm có chút minh bạch.

      Trước mắt, tai tiếng lớn nhất về ta là việc quan hệ với chủ tịch Giang Hạo Thành, Tô Khả Nhi nếu trộm gạt, tự nhiên ta có dự tính riêng. Có lẽ việc sớm được giải quyết. Trong lòng trận thổn thức, Đường Tâm lại mở miệng lần nữa:
      " Nga. Còn có, đài truyền hình Giang Bắc qua năm có buổi biểu diễn mời ngươi và Lâm Sở chung, ta đồng ý. Ngươi vẫn tiếp tục luyện hát, tiết mục được phát sóng trực tiếp nên cầu thận trọng hơn chút."

      Giới giải trí có tiết mục làm tốt nhất là ở đài truyền hình, buổi biểu diễn rattings của đài truyền hình Giang Bắc lúc qua năm cùng với tiệc tối liên hoan đón tết lịch của Hoa Hạ cạnh tranh với nhau.
      Buổi biễn diễn của đài truyền hình Giang Bắc hợp tác với Tinh Tế nhạc qua năm mùa, mỗi năm tinh quang rạng rỡ thu hút vô số nghệ sĩ trẻ tham gia. Mà mỗi năm, tuyển thủ giành giải cuối cùng luôn chiếm được rất nhiều hợp đồng.

      Quần jeans bó sát người phối với áo khoác nỉ màu hồng làm nổi bật lên làn da như tuyết, mái tóc ngắn nghịch ngợm tươi mát tạo ra khí chất văn tĩnh,điềm đạm. Hơi thở phào nhõm, Hứa Nhạc mở cửa xe, hai người bước xuống xe trong thanh ồn ào.

      Từ khi quay 《Thanh mai trúc mã》, từ người mới vươn lên vị trí NO.1. Công ty nâng đỡ, tiền bối dìu dắt, tác phẩm nổi tiếng nhất là cùng nam thần quốc dân Thượng Quan Diệp hợp tác, nhân khí internet luôn cao giảm. Mỗi khi xảy ra chuyện đều có tai to mặt lớn cứu giúp.

      Chỉ chớp mắt đem nghệ sĩ cùng lứa ném tút đằng sau, tự nhiên trở thành đối tượng được truyền thông ưu ái.
      " kia!" Bên cạnh, đạo thanh quen thuộc truyền vài tai, hơi dừng chân nhìn qua. Trần Viện Viện tay cầm cameras hưng phấn hướng phất tay, liền cười tươi đáp trả, Trần Viện Viện nhanh tay chụp hình.

      Phía sau lại trận tiếng động ồn ào, cửa xe mở ra, Thẩm Vi xuất với nụ cười tươi mặt. Diễn hay hát, Thẩm Vi cũng ngoại lệ. Đám phóng viên nhanh chân tới bao vây, Trần Viện Viện cũng cười rồi sát lại. Cùng là người mới bộc lộ tài năng nhưng nếu so nhân khí và thực lực ở thời đỉnh cao của Thẩm Vi càng có lực hấp dẫn hơn.

      Khôn sống mống chết. Người thích ứng được sống sót.
      Ở trong vòng luẩn quẩn này, thực trước sau đổi luôn rất tàn khốc.

      Qua năm, buổi biểu diễn có nhiều khách quý, trước đó đều trang điểm rất hoàn hảo, nhưng bởi vì phát sóng nên mở máy sưởi ít khách mời đều cởi áo khoác, thay trang phục rồi trang điểm lại. Tai to mặt lớn đều có phòng nghỉ riêng, đa số người mới đều ở phòng nghỉ phía sau đài.

      Đem áo khoác cởi ra chỉ chừa bộ dệt sam bên trong, bắt đầu trang điểm lại Thẩm vi bước vào cửa. Ánh mắt từ mặt xẹt qua, còn chào hỏi như hai lần trước mà thêm chút đề phòng và ghen ghét.
      " Vi vi tỷ, ngươi xem vừa rồi đám phóng viên đó dường như muốn ăn ngươi." Để ghế ngồi cho Thẩm Vi, nàng tiểu trợ lí bên cạnh với vẻ mặt xu nịnh khen tặng.
      " Tiểu Thiến." Hàm Sân quát mắng câu, tiểu trợ lí lại có chút ủy khuất tiếp tục : "ta chính là lời . Đám phóng viên đó cũng là, lúc đó đâu phải có mình tỷ ấy, cần chi chen lấn chụp hình. Bất quá với nhân khí và thực lực của Vi Vi tỷ, bọn họ chụp tỷ chụp ai! Đâu giống số người, dù lăng xê cách mấy vào trường hợp này cũng như ." Ngữ khí cổ quái, xong lời cuối cùng, lời châm chọc và mỉa mai ai cũng ràng.

      Tuyển thủ tham gia buổi biểu diễn được hóa trang xong. Nghe lời này, lại liên tưởng tới Từ Y Nhân và Thẩm Vi trước sau tiến vào, nghĩ cũng biết là lời này nhằm vào ai. Đặc biệt, lấy thực lực của Thẩm Vi tại muốn phòng nghỉ riêng cũng khoa trương mà lại vào phòng này là muốn làm khó dễ.

      Bởi vì nhân vật《Cố Thanh Thư》 vẫn chưa công khai và hôm phỏng vấn chỉ có ít người biết. Vào lúc này, mọi người chỉ có thể liên tưởng đến 《Tiêu dao kiếm》 nghĩ đến Từ Y Nhân quá nổi bật nên Thẩm Vi bất mãn.Hai nam sinh có diện mạo tuấn tú nhìn về phía Từ Y Nhân có chút đồng tình. Nhưng ở giới giải trí, tiền bối làm khó dễ hậu bối xảy ra quá nhiều, đối với tân binh chưa có danh tiếng như bọn họ phải biết nhẫn nhịn.
      " Cũng phải là. Thẩm tỷ xuất đạo ba năm rồi đâu, nơi nào mà tân binh có thể so sánh. Đặc biệt là có bảy tám tác phẩm còn tiến quân vào lĩnh vực ca hát. Chúng ta mới xuất đạo chỉ có thể hâm mộ thôi."
      đợi Từ Y Nhân chụyên, đạo thanh cười duyên bình tĩnh cắt ngang.

      Lâm Tư Kỳ ngồi dựa vào ghế, xoay người đối diện với Từ Y Nhân, vui cười tiếp: " kia, có đúng ?" nghĩ tới ấy đột nhiên chuyện giúp mình, hai người chỉ gặp mặt lần, chính là lúc tiệc sinh nhật Giang Tiểu Nhã ở toilet.

      Giờ phút này lại nhìn với gương mặt kiều diễm, đôi mắt linh hoạt nhìn quanh, có chút giảo hoạt nhìn cười, Từ Y Nhân khỏi nhiều thêm phần hảo cảm.

      tán thành gật đầu, nhìn về phía Thẩm Vi : "Cũng phải là, bảy tám bộ tác phẩm, ít nhất cũng đến rất nhiều năm đâu? Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, sợ là cách Thẩm tỷ đoạn lớn."

      Thẩm Vi chỉ hơn hai người hai ba tuổi mà giờ hai người ngụm liền kêu Thẩm tỷ, trái câu bảy tám bộ tác phẩm, phải câu nhiều năm thời gian, tuổi của ta lớn, nhất thời khiến ta có phần chán nản.

      Nhưng lại thể làm mất thể diện, chỉ có thể miễn cưỡng cười mở miệng: "Nơi nào, ra ta đag hâm mộ tuổi tác của các ngươi, cố kị điều gì, muốn cái gì cái đó. Bất quá, mới tiến vào vòng luẩn quẩn này nghĩ sao vậy cũng là điều bình thường."

      "Thẩm tỷ là lão nhân. đến đây chúng ta tự nhiên phải theo hảo hảo học tập đâu?" Lâm Tư Kỳ cực kỳ trôi chảy lại tiếp câu làm Thẩm Vi xanh mặt quay người tiếp lời. Chẳng hề để ý đối với Từ Y Nhân chớp chớp mắt, cúi đầu chuyện. Bên cạnh, Thẩm Vi sơ ý làm loạng choạng ly nước, tiểu trợ lý lúc nãy lắc tay tránh , ta "A" tiếng sẵn tay quăng cái tát, vẻ mặt tức giân :
      "Ngươi định bỏng chết ta à?" Tiếng vừa dứt, lấy khăn xoa xoa mu bàn tay mà chân chính bị thương là tay của tiểu trợ lý lại giấu sau lưng, miệng ngừng : "Xin lỗi, thực xin lỗi Vi vi tỷ. Ta cố ý, ngươi... ngươi sao chứ?"

      " Lần sau chú ý hơn chút." Lạnh lùng hừ tiếng, Thẩm Vi lại ngồi lại chỗ.
      Thấy vậy, Từ Y Nhân liền sửng sốt, cửa lại thêm vài người tiến vào.

      Sớm thấy Weibo mái tóc ngắn của Từ Y Nhân, Lâm Sở vừa vào liền để ý, lại giống quá khứ ngồi vào bên người .
      thanh của trận chung kết vừa phát ra, á quân Hứa Tịnh liền mang khuôn mặt vui vẻ bắt tay với mọi người.

      Bên tai truyền đến tiếng cười , Từ Y Nhân ràng cảm nhận được Lâm Sở bị bài xích ở ngoài vòng luẩn quẩn.
      "Các bài hát trong đêm chung kết đều ở đó. Công ty nâng đỡ ngươi nâng đỡ ai a!" đạo thanh mang theo hâm mộ và ghen tỵ vang lên đánh gãy cân nhắc của , Hứa Tịnh sang sảng cười : "Ta luôn luôn thích mấy bài hát đau buồn bi thương, có thể thông qua nhạc đem vui sướng cho mỗi cá nhân ta liền thỏa mãn."

      Nguyên bản là Hứa Tịnh đoạt được tiên cơ ra đơn khúc, nhân khí tăng vọt, từ nhiều phương diện có thể Lâm Sở. Mà Lâm Sở từ khi vào phòng chỉ biểu tình xảm xúc, làm khí trong phòng ngột ngạt khiến khó chịu thôi.

      Nhìn Lưu Tranh cười cười, mặc áo khoát ra ngoài hít thở khí. Rốt cuộc tư lịch còn thấp, khoảng cách đến mở màn còn nữa giờ, liền vào toilet rửa tay xong theo đường cũ trở về.
      Tới chỗ ngoặc, truyền tới tiếng của nam nhân: "Liền định như vậy. Trước mắt nhân khí của Hứa Tịnh thịnh như vậy, đến cùng đều phải do dùng quan hệ lăng xê, nếu làm sao có thể phát triển nhanh như vậy."
      Lưu Tranh ngữ khí trước sau như mang theo chút tức giận cùng cực lực khuyên bảo. Vài phút sau vẫn thấy Lâm Sở chuyện, tiếp tục tới, thấy hai người ràng sửng sốt chút, Lưu Tranh ngượng ngùng cười : "Y Nhân, Lâm Sở cảm xúc được tốt. Ngươi bồi hai câu, dù sao người đại diện như ta cũng có biện pháp!" Trước khi vỗ vỗ vai Lâm Sở.
      " Là bởi vì vừa rồi, họ những lời đó?" Ánh mắt dừng khuôn mặt ủ dột của Lâm Sở, Từ Y Nhân bị lưu lại chỉ có thể mở miệng thăm dò.
      Lâm Sở ngước nhìn cái, gì, nhưng cũng đủ để biết tâm tình của khi thấy ánh mắt phiền muộn kia.
      "Ngươi có nhiều thị phi cũng phải do nhân khí lúc đầu của ngươi rất thịnh sao! Nhưng khi ngươi bước vào giới giải trí hài lòng và thân bất do kỷ ngày càng nhiều. Vòng luẩn quẩn này ko nhân nhượng để thích ứng ngươi mà ngươi phải chậm rãi thích ứng. Đừng đem phê bình của mọi người để trong lòng, rất mệt." Trong lòng hiểu sao có chút áy náy nên thanh của Từ Y Nhân có chút nhu hòa hơn.
      " Còn ngươi, ngươi thấy mệt sao?" Tựa hồ có chút xúc động nhìn , Lâm Sở đột nhiên mở miệng hỏi.
      " Này...." ngạc nhiên, sửng sốt chút, nghĩ lại thời gian khổ sở trước kia rất xa vời, mỗi ngày đều sống trong hạnh phúc. Nghĩ đến khuôn mặt Thiệu Chính Trạch ôn hòa lưu luyến, khóe môi tự giác nở nụ cười hạnh phúc, :" hơn phân nữa thời gian, là có. Bởi vì có tín niệm và mục tiêu. Mỗi ngày khi ngủ dậy là đóng phim, tối ngủ mơ cũng tưởng đến lời kịch. Công việc lu bù lên, nơi nào nghĩ mệt đâu!"
      " Tín niệm cùng mục tiêu?" đem mấy chữ này nhấm nhuốt hai lần, lặp lại với thanh dần mang vẻ xác định.
      " Đúng vậy! Ta muốn đường đến đỉnh cao trong vòng luẩn quẩn này, muốn chứng minh chính mình cũng đủ ưu tú, chính là tín niệm của ta." Ngữ khí dừng chút, nhìn thanh niên trước mắt có chút suy tư, chung quy là giọng mở miệng : "Ngươi phải cũng có sao? Ngươi theo con đường này tới, khiến toàn thế giới nhớ kỹ cảm tình của ngươi. Như vậy là tín niệm, thực cảm động."
      " A." Tựa hồ là bị nữ khí nghiêm túc của đến, Lâm Sở nhàng cười tiếng, ánh mắt nhìn về phía ,lẳng lặng mở miệng : "Cũng bao gồm ngươi sao?"
      " Cái gì?"
      " ta tín niệm, có cảm động ngươi sao?" Ánh mắt thâm thúy lẳng lặng nhìn chăm chú vào , nhìn biểu tình nghiêm túc của , Từ Y Nhân có chút ngây người.
      Đem phản ứng của thu hết vào đáy mắt, Lâm Sở đột nhiên duỗi tay qua, chứa đầy thương xoa xoa tóc , bàn tay duỗi lại đây, thuận thế liền kéo lên cánh tay , muốn đem ôm vào lòng.

      Từ Y Nhân có chút ngạc nhiên, vừa rồi lời của Lưu Tranh lóe lên trong đầu , đuôi mắt đảo qua cửa thông đạo, thấy bóng người lung lay.
      " Đứng lại!" Trong lòng xẹt qua cảm giác tốt, đem Lâm Sở muốn ôm mình ném qua bên, Từ Y Nhân vội vàng hướng tới hướng Lưu Tranh vừa chạy. Phía sau Lâm Sở kéo cái, tránh thoát cả người trực tiếp quăng ngã ngồi mặt đất, đột nhiên quay đầu lại, có chút dám tin tưởng nhìn về phía Lâm Sở muốn đỡ mình, gằn từng chữ :
      " Ngươi muốn lợi dụng ta?" Lâm Sở chỉ trầm mặc duỗi tay, nhìn đôi mắt cam chịu làm lòng trầm xuống, hoàn toàn lạnh từ đầu tới gót chân.

      ảnh chụp lôi lôi kéo kéo vừa rồi nếu truyền lên mạng, nàng có trăm cái miệng cũng thể giải thích. Nhưng là Lâm Sở a! Cái thiếu niên ngây ngô mỉm cười, trước toàn thế giới tuyên bố: "Ta truy đuổi thiếu nữ mười năm, Lưu Y Y", trước mắt lại lợi dụng , dùng thủ đoạn như vậy, để gia tăng tỉ suất thắng cuộc.

      Trong lòng chua xót khôn kể, nước mắt thiếu chút nữa rơi khỏi hốc mắt, đột nhiên cuối thông đạo lại truyền đến tiếng, " Phanh", Lưu Tranh bị đá lăn cả người mặt đất, Hứa Nhạc lắc mình mà ra, phen đoạt di động trong tay .

      Cầm di động bước nhanh tới phương hướng của Từ Y Nhân, duỗi tay đem từ mặt đất nâng dậy, chỉ là vừa khéo ra tới nên cũng biết xảy ra chuyện gì. Chỉ mơ hồ nghe thấy tiếng Từ Y Nhân la lên, nam nhân chạy đâm vào trước người mình, tự nhiên là chút nghĩ ngợi trực tiếp đoạt di động trong tay .
      Lạnh mặt tiếp nhận di động Hứa Nhạc đưa qua, hai người ràng, cái là sườn mặt, cái là tư thế chuẩn bị muốn ôm hôn. sâu hít hơi, ngón tay run lên cắt bỏ ảnh chụp, có điểm dám ngẩng đầu xem kia gương mặt làm mình cảm thấy ấm áp.
      " A, ha hả……" Có chút ức chế được phát ra hai tiếng cười chua xót, cuối cùng là đối mặt với tầm mắt của , gằn từng chữ gian nan mở miệng : "Vừa rồi, thời điểm Lưu Tranh chuyện, ngươi có phải hay ? Có phải hay đối với gật đầu?" Đối mặt với ánh mắt sáng quắt của , Lâm Sở khóe môi câu lên nụ cười chua sót, nhàng tiếng "Là" hoàn toàn đem đánh rớt đến đáy cốc.

      "Ai nha, ta các ngươi cần tích cực như vậy sao! Trước mắt hai người đều là người mới, như vậy xào xào mức độ nổi tiếng ko cũng hướng lên . Đến lúc đó giả giả, phải là từ các ngươi sao? Liền tính muốn ở bên nhau, thề thốt phủ nhận tốt rồi ko phải sao! là!" Lưu Tranh đứng dậy vội vã tới nhìn khí giằng co giữa hai người, chẳng hề để ý vẫy vẫy tay mở miệng .

      " Ngươi biết cái rắm!" Xoay người hướng về phía rống to tiếng, trong lòng dời non lấp biển tới thất vọng đem cả người nuốt hết, mắt thấy Lưu Tranh trợn mắt há hốc mồm sững sờ ở tại chỗ, Từ Y nhân nghẹn ngào dẫn đầu rời .
      " Thứ gì! cho rằng ta là cái nhân vật gì?" Lấy lại tinh thần Lưu Tranh tức giận hướng về phía bóng dáng hai người rời mà phỉ nhổ, bên cạnh Lâm Sở lại là thần sắc đơn dựa vào vách tường.
      Thích người lại thích mười năm, chính là dũng khí mở miệng cũng có.

      Trận chung kết phía , năng có khí phách, chính cũng bị cảm động. Nhìn dưới đài tiếng vỗ tay như sấm, như thủy triều, giống nhau múa may dưới ánh huỳnh quang, ánh đèn lóa mắt đem vây quanh, tin tưởng, chính mình là thích thiếu nữ kia.

      Bằng , mười năm, thói quen chú ý tính sao lại thế, luôn yên lặng nhớ tới nàng tính sao? Hai mươi sáu tuổi, người bạn cũng ko có, thời khắc dùng nhạc để giải sầu tịch mịch lại tính như thế nào đây? Nhưng trước mắt, mới hơn nữa năm mà chính cũng xác định được tâm ý.
      Trước phần mộ của ấy, nghe Từ Y nhân vài lời đối với chính mình, nhìn đón gió mỉm cười, nghe thấy khóc kêu tên của , run bần bật canh giữ ở bên người . Thời điểm cùng nhau quay MV, tâm trí tự giác bị mang , liệt kê sách cách linh động, dựa vào bả vai làm bộ ngủ, thậm chí nguyện ý cứ như vậy vẫn luôn ngồi xuống. Lôi kéo chạy vội, nắm bàn tay mềm mại, lại làm nổi lên phản ứng. Còn có vừa rồi, khắc sâu như vậy, tưởng chân chính đem ôm vào ngực.

      Mỗi lần đều mở miệng khuyên , cho rằng đối với chính mình là bất đồng, nhưng mới vừa rồi đôi mắt hắc bạch phân minh, lại làm thấy được bi thương nơi đaý mắt. biết bắt đầu từ khi nào, trong lòng rối loạn toàn bộ.

      đường mau, tới cửa phòng nghỉ chung quy là bước chân chậm lại, nhớ tới màn vừa rồi, trong lòng Từ Y Nhân rối thành cuộn. Lâm Sở như vậy hoàn toàn xa lạ……

      có quan hệ tình , trong lòng vẫn cảm thấy đau. Mỗi khi nghĩ đến , khi qua mười năm gian khổ, tóm lại tính là vất vả. Ấm áp vốn tồn tại cách đặc thù, lại bị đánh vỡ.
      Có chút nhịn được xoa xoa cánh mũi, bên cạnh Hứa Nhạc có chút lo lắng nhắc nhở : " hồi các ngươi hát đôi đài《 bị gió thổi qua mùa hè 》, ngươi còn có thể sao?"

      " Ha hả……" Vô pháp ức chế phát ra tiếng cười giống người bệnh tâm thần, bên cạnh là Hứa Nhạc có chút hoang mang lo sợ. vốn xuất thân là nữ binh, đối với giới giải trí này cũng hiểu lắm, chức trách duy nhất chính là bảo hộ thiếu nữ bên cạnh. Nhưng trước mắt, nhìn ấy bi thương cực độ mà chút cũng giúp được.

      Bất đắc dĩ lại đau lòng, điện thoại trong túi Từ Y Nhân đột nhiên vang lên. Nhìn màn hình điện thoại sửng sốt chút, Từ Y Nhân tránh ra vài bước, lên tiếng đáp: “A Trạch.”
      thanh thiếu nữ mang theo chút giọng mũi, bên kia Thiệu Chính Trạch cảm giác thích hợp, mở miệng : “Xảy ra chuyện gì? Bị khi dễ?”
      Thanh của càng thêm ôn hòa, chút nào che dấu quan tâm xuyên qua điện thoại truyền tới bên tai, ủy khuất trong lòng tựa hồ muốn phát ra, chung quy vẫn là hít hơi sâu, mở miệng : “ có a! Chính là phòng nghỉ quá buồn, ra ngoài thay đổi khí nhưng giống như lại bị cảm lạnh!” Bên kia nam nhân có chút trầm mặc, thanh chậm rãi tiếp tục : “ có gì là tốt. Có việc, nhớ trước tiên phải gọi điện thoại cho .”
      “ Ân.” Mềm mềm mại mại đáp tiếng, nam nhân tựa hồ là nghe ra nàng bình tĩnh, thanh trầm thấp xuyên qua điện thoại truyền tới bên tai: “Y Y, cố lên!”

      Nắm điện thoại, thiếu nữ được cổ vũ, rơi nước mắt, tầm mắt đều có chút mơ hồ, lại nở nụ cười thoải mái. Trước mặt tựa hồ xuất vô số gương mặt tuổi trẻ tràn ngập niềm tin cậy, biết, đó là những người hoặc quen thuộc hoặc xa lạ giúp cho cảm thấy được cổ vũ cùng duy trì.
      “Ta .” Ngữ điệu nhàng câu, treo điện thoại.
      Nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Hứa Nhạc, gợi lên khóe môi tràn ra ý cười nhu hòa, vẻ mặt bình tĩnh : “Yên tâm . Ta có thể.” Đúng vậy, quyết ý thẳng tiến lùi. Cố lên! Từ Y nhân......

      chính là dù gặp bất luận khó khăn gì cũng bị đánh gục.Lưu Y Y! Thế gian này dù cho có ngàn vạn người khó xử , cũng còn có người luôn mở rộng vòng tay ấm áp cho mình dựa vào. qua, trở thành người ưu tú. Vì hai đời làm người, cũng vì như vậy là tốt cho !

      EM CÀY TIẾP BỘ NÀY.
      MONG M.N ỦNG HỘ NHA
      Last edited: 18/3/18
      Yoolirm Park, Traxy, Hươg9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :