1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ung dung ném bút - Hiên Dung

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 29: Lâm Lập trở về nước (1)

      Edit: Nhật Dương

      Trong lúc vô tình thời gian trôi qua nhanh, trong chớp mắt kỳ nghỉ đông cũng nhanh đến, nhưng đối với gia đình Lâm Dung kỳ nghỉ đông này giống với hai kỳ nghỉ đông trước, bởi vì trai của Lâm Dung là Lâm Lập năm nay kết thúc chuyến du học, sắp trở về nước.

      Lâm Dung thường oán trách với ba mẹ rằng trời cao công bằng, vì sao lại tồn tại người trai ưu tú như vậy. Ba Lâm Dung là giáo sư nổi tiếng của viện y học, mẹ là giáo sư vật lý ưu tú, nhưng kỳ lạ là từ Lâm Dung lại sợ bệnh viện và bác sĩ, đối với vật lý lại càng sợ. Lúc phân khoa trung học phổ thông ra thành tích các môn toán học, hóa học, sinh vật của Lâm Dung cực kỳ xuất sắc, chọn khoa học tự nhiên cũng là do môn vật lý quá kém —— lúc ấy đứng thứ hai bảng phân khoa, nhưng môn vật lý chỉ có 60 điểm, những môn khác gần như đều đứng nhất, có lúc còn nghi ngờ rằng biết có phải là con ruột của ba mẹ . Nhưng điều khiến vui là trai lại thừa kế hết mọi ưu điểm của ba mẹ , từ nổi tiếng là học sinh giỏi khối khoa học tự nhiên, trong quá trình học vật lý gần như gặp khó khăn như ; dưới bồi dưỡng của ba nên cực kỳ hứng thú với y học, sau khi hoàn thành hết khóa học trong nước thuận lợi sang Canada để tiếp tục đào tạo chuyên sâu.

      ra trong hai năm ở nước ngoài vẫn có cơ hội trở về nhưng bất đắc dĩ là thầy hướng dẫn của rất thích , vẫn lấy lý do phòng thí nghiệm quá bận rộn, thiếu hụt nhân lực để có cơ hội "cầm giữ" Lâm Lập, quả thực xem Lâm Lập trở thành trợ thủ đắc lực của ông, còn trả lương rất cao cho Lâm Lập. Cho đến kỳ nghỉ đông, Lâm Lập học xong các khóa học, thầy hướng dẫn vẫn muốn để ở lại Canada công tác, chỉ là Lâm Lập kiên trì muốn trở về nước nên mới tiến hành làm thủ tục trở về.

      Hai em cùng lớn lên từ nên tình cảm rất tốt, Lâm Lập rất cưng chiều em mặc dù rất tùy hứng nhưng cũng đặc biệt ưu tú đáng này, cho nên trước khi Lâm Lập trở về hai người gọi điện thoại tốt lắm, Lâm Lập trực tiếp mua vé máy bay Hải Tân, tới gặp mặt em trước, sau đó hai người cùng nhau về nhà.

      Sau khi biết tin này, Lâm Dung hào hứng chạy cho Lăng Tị Hiên biết, ngờ Lăng Tị Hiên lại khẩn trương vô cùng, khiến Lâm Dung khẽ khinh thường chút.

      Lăng Tị Hiên thấy dáng vẻ vui sướng khi người khác gặp họa của Lâm Dung khỏi than thở: "Dung Dung, đây chính là trai ruột của em, là vợ tương lai của , haiz, em , nếu như ấy chướng mắt phải làm sao đây?" Lăng Tị Hiên khẩn trương, sớm
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 29: Lâm Lập trở về nước (2)

      Edit: Nhật Dương

      Lúc ăn cơm, trai và Lăng Tị Hiên chuyện sôi nổi về chủ đề quân , huống chi rất lâu rồi được ăn món cay Tứ Xuyên chính tông nên Lâm Lập nào còn nhớ em hai năm gặp bên cạnh. Lâm Dung quẫn bách, thể làm gì khác hơn là tiếng nào, mình buồn bực dùng bữa, hơn nữa còn xem món ăn như kẻ địch mà trừng mắt, phồng má, hung hăng dùng sức cắn từng miếng từng miếng cho hả giận.

      Lăng Tị Hiên thấy Lâm Dung như vậy, biết là do và Lâm Lập lạnh nhạt , vì vậy vừa chuyện phiếm với Lâm Lập vừa dấu vết gắp thức ăn cho , nhất thời khiến Lâm Dung cảm động, trai ở bên cạnh cũng nở nụ cười.

      Biết sắp dùng bữa xong, Lâm Lập cầm khăn lau miệng, sau đó làm như vô tình mà nhàn nhạt với Lâm Dung: "Duy Tích đổi số điện thoại di động rồi, ấy nhờ cho em tiếng, đưa điện thoại di động cho ."

      Thẩm Duy Tích là bạn khuê mật chơi từ đến lớn của Lâm Dung, dễ nghe là hai người cùng chung chí hướng, khó nghe là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, dường như luôn có chuyện hết, có rất nhiều điểm giống nhau và cùng có tiếng chung, cho nên trước khi lên đại học vẫn luôn dính lấy nhau. Chỉ do thành tích thi vào đại học của Lâm Dung tốt, còn thành tích của Thẩm Duy Tích lại tốt nên mới học đại học ở hai thành phố khác nhau.

      Lâm Dung nghe vậy "oh" tiếng, ngoan ngoãn đưa di động ra, cho đến khi Lâm Lập bắt đầu nhập số mới vào di động của mới nhớ ra điều gì đó mà giận dữ hỏi: "Cậu ấy đổi số lúc nào vậy?"

      Lâm Lập cúi đầu tiếp tục nhập —— nhìn thuần thục nhập mà cần nhìn vào điện thoại của đoán chừng sớm nhớ số điện thoại của Duy Tích rồi, ngẩng đầu lên : "Chắc là ngày hôm qua!"

      Lâm Dung tức giận hô to: "Ngày hôm qua đổi mà sao hôm nay biết? Còn nữa, ràng là ở nước ngoài, sao cậu ấy lại cho biết trước? Ngay cả em cậu ấy cũng chưa !"

      Lúc này Lâm Lập mới ngẩng đầu lên: "Cho nên ấy nhờ cho em biết."

      "Vậy tại sao lại lượn vòng lớn như vậy nhờ cho em biết mà phải là nhờ em cho biết?" Lâm Dung tức giận hô to.

      Lần này Lâm Lập cũng lười , trực tiếp đưa điện thoại di động qua: "Xong rồi."

      " !" Lâm Dung vẫn để ý hình tượng mà hô to, hô xong mới đột nhiên suy nghĩ cẩn thận lại mà hỏi: ", có phải và Duy Tích gạt em chuyện gì hay ? Hai người phải là. . . . . . chứ." Quả là Lâm Dung thể tin được, Duy Tích lớn hơn bao nhiêu cũng ý nghĩa là trai lớn hơn bốn tuổi, huống chi bây giờ tốt nghiệp bác sĩ rồi, Duy Tích lại giống như , vẫn còn học năm hai!

      Lâm Lập nhàn nhạt : " có, là do ấy muốn gọi điện thoại cho em mà cẩn thận gọi tới chỗ của nên trực tiếp nhờ cho em biết."

      Nghe được cái lý do thối nát như thế, Lăng Tị Hiên ở bên cạnh cũng nhịn được cười : ", lý do này tuyệt đối thể tin."

      Lâm Dung tán thành, hung hăng gật đầu. ////ddlqd//n.d////

      Lâm Lập cười khổ với Lăng Tị Hiên: " biết nhưng Duy Tích mới năm hai đại học, việc học vẫn còn rất căng thẳng nên ba mẹ ấy căn bản cho ấy chuyện đương. Nhưng với cái miệng của Lâm Dung. . . . . ."

      Lâm Lập còn chưa hết bị Lâm Dung trách móc: "Em thế nào? Thế nào? Em cũng chưa từng cái gì về , hừ!"

      Lâm Lập để ý, tiếp: "Hơn nữa với quan hệ giữa nó và Duy Tích, nó mang hai chúng ta bán mới là lạ."

      " tốt lắm, bây giờ thành hai người các rồi?" Lâm Dung hung hăng nghiến răng , "Hừ, trọng sắc khinh bạn!"

      Lăng Tị Hiên thấy vẻ mặt đáng của Lâm Dung, cũng biết Lâm Lập phải người ngoài nên cũng dứt khoát che giấu tình cảm của mình, vỗ vỗ mặt : "Dung Dung, đừng làm rộn, nghe ấy xong ."

      "A, đúng đúng đúng, nhanh chóng thành thực khai báo, , hai người bắt đầu lúc nào? Mấy tháng gần đây sao? Sao em lại nghe chứ?"

      Lâm Lập nhìn vẻ mặt tò mò của em mình, cũng nhịn được mà sờ sờ tóc —— dài hơn hai năm trước nhiều, biết là do thay đổi phong cách hay do tóc tôn lên mà bây giờ Lâm Dung cũng đẹp hơn rất nhiều, nhưng tại sao. . . . . . Tại sao bộ dáng bây giờ vẫn giống như đứa bé, còn khiến người ta có cảm giác đáng chứ phải là xinh đẹp? Trước kia nghe và ba mẹ chuyện của và Lăng Tị Hiên xong còn có chút lo lắng có phải em đủ ưu tú để ở cùng chỗ với Lăng Tị Hiên hay . . . . . . Nhưng bây giờ, mặc kệ là đối với em hay là đối với tình cảm của hai đứa vẫn có lòng tin —— người em như vậy, ai cũng thích.

      "Là lúc hai đứa mới lên đại học."

      "À?" Lâm Dung quả muốn nhảy dựng lên, "Hai người lại giấu em hai năm?"

      "Em giấu bao lâu?" Lâm Lập bình tĩnh hỏi ngược lại, ra cũng đau đầu thôi —— em này, nhìn qua thay đổi rất nhiều nhưng tính tình lại thay đổi chút nào.

      "Em. . . . . . Em giấu . . . . . . năm rưỡi." Lâm Dung xong cũng cảm thấy đủ khí lực, cũng vậy thôi, cũng cho .

      Lăng Tị Hiên thấy đề tài kéo lên người mình, chỉ sợ lửa dẫn lên thân, vội vàng ở bên cạnh làm bộ như kiên nhẫn khuyên: "Tốt lắm, Dung Dung, hôm nay em vừa mới trở về, lúc này mới ăn xong bữa cơm, sau này chúng ta lại có được hay ?"

      Lâm Dung tiếng, xem như cam chịu.

      Ăn tối xong, Lâm Dung và Lâm Lập tới chỗ ở của Lăng Tị nghỉ ngơi trước, Lâm Lập và Lăng Tị Hiên thương lượng là ngày thứ hai mới trở về nhà, như vậy hai người có thể thay phiên lái xe, quá mệt mỏi.

      Mới vừa vào nhà, Lâm Dung chờ kịp mà mở
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :