1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cưng chiều em nhất - Tĩnh Phi Tuyết

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 09
      Edit: Thanh Hưng

      Hôm sau là thứ hai, cuối cùng bầu trời cũng trong. Buổi sáng Hề Hi theo trai tới nghĩa trang tảo mộ đốt vàng mã cho mẹ, lúc bọn họ đến, cũng giống như năm trước, cha Hề Bá Niên chờ ở nơi đó.

      Trước bia mộ bày mười mấy vật tế, hàng năm đều trang trọng như vậy. Hương đốt trong bát hương còn dài có nửa ngón tay, bên cạnh ông ta vẻn vẹn chỉ có hai người phụ tá và người tài xế theo tùy lqd thân, có người liên quan tới chướng mắt.

      Nhớ tới kịch nháo năm ngoái, Hề Hi khinh thường cong miệng, trai Hề Duy gọi "Cha", lại hơi mím môi cúi đầu giả bộ câm. Hề Bá Niên sớm thành thói quen con tùy hứng, cũng biết kiên trì, trong mấy ngày giỗ vợ này là thể nào nghe tiếng gọi cha từ trong miệng .

      "Đến đây , trước thắp cho mẹ các con nén hương."

      Lễ tảo mộ đơn giản đúng là bộ kia, dâng hương, đốt vàng mã, dập đầu, từ lúc tám tuổi Hề Hi theo trai nên quen thuộc toàn bộ quá trình này, lúc này làm thuận buồm xuôi gió giống như ăn cơm ngủ dạng. Quỳ ở nơi đó, ngẩng đầu nhìn ảnh trắng đen mộ bia, người phụ nữ trong ảnh mặc sườn xám hoa , tóc dài buộc thành búi ở sau đầu, ngũ quan tinh xảo mà xinh đẹp, khí chất cao nhã động lòng người, xinh đẹp giống như tranh vẽ.

      Đó là mẹ của , bà ấy qua đời lúc mới tám tuổi, được mười năm, trí nhớ sớm mơ hồ, cho dù thấy ảnh, lúc này cũng cảm thấy thương cảm thế nào. Nhớ khi còn bé rất hay khóc, từ từ dĩ nhiên thể lại đau lòng, thời gian ngày từng ngày trôi qua, từ đứa bé tám tuổi đến tại mười tám tuổi, vết thương vẫn như cũ tồn tại ở trong trí nhớ, lại sớm thể lại tổn thương lòng của được nữa.

      Đối với cha, đối với tiểu tam, đối với Hề Tễ, thù hận hơi quá, nhưng chán ghét khẳng định là có, liên quan đến cái khác, chỉ cần là người bình thường đều thích chuyện lee quyy doon cha ruột mình ở bên ngoài tìm tiểu tam sinh con hoang gián tiếp hại chết mẹ ruột như vậy. Cho dù mẹ ruột chết bởi tai nạn xe cộ, nhưng nếu phải năm đó là cha nhất định ly hôn, mẹ cũng lái xe ra ngoài du lịch giải sầu cuối cùng tai nạn mà chết. Đây là quan hệ nhân quả, cái vòng quái dị, cha, Sầm Úy đều thể trốn tránh trách nhiệm. Cho dù đến nỗi báo thù rửa hận cái gì, nhưng cũng thể thờ ơ ơ hờ.

      Tảo mộ xong, cha con ba người trở về. Hề Bá Niên và con trai ở phía trước, chuyện công việc, Hề Hi an tĩnh bộ theo ở phía sau.

      Đến trước xe nghe được trai hai tiếng, biết giải tỏa rồi, Hề Hi rất tự giác, trực tiếp mở ghế trước ra ngồi xuống, sau đó khóa cửa xe cái, cũng quản cha ruột còn đứng ở bên ngoài hay .

      Hề Bá Niên nghiêng đầu liếc mắt nhìn, gì, chỉ với con trai: "Bên phía nước kia con bớt thời gian chuyến, khảo sát thực địa chút, ta có chút yên lòng với nhà đầu tư bên kia. Bác Hạng con cũng rất coi trọng hạng mục này, nhưng tốt nhất chúng ta vẫn nên cẩn thận tốt hơn, nếu như lần này thuận lợi, Hề thị chúng ta cũng phải là thể vượt qua thời gian."

      Đối với công Hề Duy cũng mơ hồ, ta do dự, lập tức gật đầu được: "Con an bài chuyện của công ty chút, lập tức lên đường."

      Hề Bá Niên nhìn con trai lớn càng lúc càng giống mình, có chút vui mừng vỗ vỗ vai ta: "Mấy năm này con làm vô cùng tốt, Hề Duy, con rất ưu tú, làm cha, cha vì con mà kiêu ngạo. Chờ tất cả hạng mục lần này đều kết thúc, cha tuyên bố từ chức tổng giám đốc, về sau toàn bộ Hề thị đều giao cho con phụ trách."

      Hề Duy cũng có vì thế mà cảm thấy mừng rỡ, ta chỉ là nhàn nhạt nhìn cha cái: "Người còn trẻ, chuyện này bây giờ tới quá sớm."

      "Ta già," Hề Bá Niên cười cười, vân mảnh ở khóe mắt rất ràng, cũng có vẻ xấu xí, ngược lại có vẻ phong độ đặc biệt, "Sau này là thiên hạ của những người tuổi trẻ các con. Bác Hạng con cũng quyết định năm nay lui xuống, giao công ty cho A Trác xử lý, chúng ta thương lượng rồi, đến lúc đó hai nhà cùng nhau làm bữa tiệc đồng thời tuyên bố với bên ngoài chuyện này."

      A Trác là trai của Hạng Việt Hạng Trác, cũng là nhân vật hô phong hoán vũ trong thế hệ trẻ ở Vũ Lăng.

      Hề Duy thêm nữa, ta cũng phải thích lại chuyện, nếu cha quyết định rồi, như vậy tùy ông ấy cũng tốt.

      Tầm mắt Hề Bá Niên nhịn được nhìn về phía con ở trong xe, cho dù cửa sổ xe dán màng thấy được bên trong, nhưng vẫn là nhịn được liếc mắt nhìn chằm chằm, lắc đầu mà thở dài: "Đứa này đoán chừng là hận ta cả đời, ngày hôm qua Hạ Y xảy ra tai nạn xe cộ, nếu bệnh viện hỏi thăm con nhớ cùng với con bé, quan hệ của người nhà họ Hạ rất phức tạp, ta sợ con bé gặp phải chút vừa mắt , đến lúc đó lại thua thiệt."

      Chờ Hề Bá Niên ngồi xe lqd rời , Hề Duy mới về trong xe mình. Hề Hi cầm điện thoại cùng đám người hỏi thăm tình huống Hạ Y, thấy trai cuối cùng cũng ngồi vào, nhíu nhíu lỗ mũi: "Lão già càng ngày càng dài dòng, ở chỗ này còn có thể lôi kéo công , cũng sợ buổi tối mẹ vào trong mộng tìm ông ta chuyện!"

      Hề Duy gõ xuống cái trán của em , nhưng cũng trách cứ vô lễ của , chỉ là hỏi: "Em muốn đến thẳng bệnh viện hay là về nhà thay quần áo trước?"

      "Em thân màu đen bệnh viện nhiều điềm xấu a," Hề Hi giật màu đen của mình, "Vẫn là về nhà đổi bộ thâm trầm thế này, dù sao cũng là thăm bệnh, Hạ Y sao, những người khác nhà bọn họ thấy được khẳng định mất hứng."

      ***

      Ngày đầu tiên Hạng Việt làm, có an bài công việc gì. là chuyên gia não khoa bệnh viện đặc biệt mời về, thân phận xem như là cao cấp. Có phòng làm việc riêng biệt, lại có hai người trợ thủ, cùng với chút quyền hạn đặc biệt. Trừ trước đó viện trưởng dẫn giới thệu với ít bác sĩ lãnh đạo bệnh viện lần, thời gian còn thừa lại hôm nay tương đối tự do.

      Hề Hi gọi điện thoại tới đây, hỏi : " giúp em thăm Hạ Y chưa?"

      Hạng Việt chợt nhớ lại là có chuyện như vậy. Tối hôm qua cho dù uống say, nhưng là uống
      [​IMG]
      Sweet you thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10
      Edit: Thanh Hưng

      Từ nhà hàng ra là hơn hai giờ chiều. Mắt Hề Hi còn có chút sưng đỏ, Hạng Việt xem đồng hồ, đưa lqd trở về: "Em chờ ở đây, quay lại bệnh viện lấy xe."

      Hề Hi : "Cùng , đứng ở chỗ này giống như kẻ ngốc."

      "Đứng ở bên đường giống như ngốc?"

      "Đứng chỗ có ý nghĩa."

      Hạng Việt hài lòng cười, gật đầu : "Vậy cùng nhau ."

      Hai người sóng vai , lúc băng qua đường Hề Hi đưa tay kéo vạt áo khoác của , nhìn chung quanh, cho thanh~hưng~llê~quuý~đônn dù là đèn xanh cũng rất thận trọng, giống như chuột chũi đất bị hoảng sợ, làm cho người ta cảm thấy đáng . Hạng Việt cười : "Sao lại vẫn giống như khi còn bé thế, băng qua đường cũng sợ hãi như vậy?"

      bĩu bĩu môi, chờ bước lên trước bậc cầu thang đối diện đường cái mới hừ hừ : "Em đây là vì sinh mạng mình mà phụ trách."

      Lời này cũng quá khoác lác rồi, Hạng Việt nhịn được dội nước lạnh, lạnh nhạt liếc cái: "Oh, vậy sao ngày hôm trước em lại lái xe ra ngoài?" có bằng mà lái xe còn nguy hiểm hơn n+ lần so với băng qua đường lúc đèn xanh.

      Đây là sai bước hận cả đời a! Hề Hi có chút xấu hổ: "Còn cho người ta phạm chút lỗi a! Em còn trẻ ngu ngốc được sao?" Đoán chừng cũng biết lời này của mình là chân đứng vững, lại vội vàng sang chuyện khác, chỉ vào quán bán khoai nướng cách đó xa mà : "Em muốn ăn cái đó, mua cho em."

      Giọng điệu này làm cho người ta vừa bực mình vừa buồn cười, Hạng Việt nhịn được nhéo gương mặt trắng noãn của , nhạo báng câu: "Da mặt cũng mỏng." Cho dù bị nhóc xem thường cái, cũng để ý, cười cười, lấy ví ra dẫn chọn khoai lang.

      Buổi tối Hề Duy quay lại, đầu tiên là đến xem em .

      Hề Hi ở phòng khách xem ti vi, mặc quần ngủ lớn ngồi xếp bằng ở ghế sa lon, trong tay cầm quả chuối tiêu ăn. Thấy trai quay lại, chân dẫm lên mặt thảm dầy, ba bước thành hai nghênh đón: ", mang thức ăn cho em sao?"

      Hề Duy giơ giơ túi trong tay lên để cho nhìn: "Nam Viên mới ra điểm tâm mới." Đổi dép, vừa vào bên trong vừa hỏi: "Buổi tối ăn cơm chưa?"

      Hề Hi ăn: "Tự em nấu cháo bột yến mạch, uống , trong nồi vẫn còn."

      Hề Duy giao điểm tâm lqd cho em : "Ăn điểm tâm , tự lấy." ta cởi áo khoác ra, tháo cà vạt xuống, xắn ống tay áo sơ mi lên tới cùi chỏ vào phòng bếp. Hề Hi giống như cái đuôi theo phía sau ta, vừa lấy điểm tâm từ trong hộp nhét vào miệng vừa hỏi: ", buổi tối chưa ăn cơm sao?"

      "Hôm nay công ty tương đối bận rộn, có thời gian." Hề Duy ăn điểm tâm em đưa tới miệng: "Em uống ?"

      "Em uống, giúp em đun nóng sữa." Lại mở tủ lạnh: "Có mì, em giúp nấu nhé? Cà chua với trứng gà có được hay ? Đúng rồi, bánh nhân thịt vẫn còn dư lại."

      Hề Duy lau vụn điểm tâm ở mép em , vỗ vỗ đầu của : " ra ngoài xem ti vi , tự mình làm."

      Hai em cùng nhau ngồi ăn, Hề Duy đến chuyện công tác ở nước : "Ngày mốt lên đường, ít nhất tuần lễ, em ở nhà ngoan ngoãn nghe lời, có chuyện tìm Phùng Tranh, để cậu ấy lại."

      Phùng Tranh là trong ba phụ tá riêng của Hề Duy, coi như là tương đối quen thuộc với Hề Hi.

      Hề Hi mím môi mất hứng: "Tại sao lại công tác à? Có phải ý tứ của lão đầu tử hay ? Ông ta muốn thanh nhàn phải ?"

      Xưng hô “lão già” đối với ba mình như thế là bộ dạng vô cùng vô lễ, nhưng Hề Duy cũng cải chính em , đút cho muỗng cháo, giải thích: "Hôm nay ở nghĩa trang, cha với chờ hạng mục tại trong tay xong xuôi, cùng bác Hạng cùng nhau làm bữa tiệc, chính thức tuyên bố để cho và Hạng Trác thay thế vị trí tổng giám đốc công ty."

      "Oh." Hề Hi phản ứng nhàn nhạt: "Vậy cổ phần sao? Có thể chuyển cho hay ?"

      Hề Duy nhìn em : "Em cứ ?"

      "Em biết ngay!" Hề Hi cười lạnh: "Ông ta chính là coi như kẻ ngu mà dụ dỗ! Trong tay nhiều cổ phần như vậy, tình nguyện cho nhãi con kia, cũng cho chúng ta phần, nếu như phải là mẹ có dự tính, lập di chúc trước, dặn dò chính xác cổ phần, tại hai ta còn biết bị bắt nạt thành cái dạng gì! Hừ, bình thường trong miệng cũng dễ nghe, bị kỹ nữ mưu tính ba năm biết điều, giả bộ thanh cao, ra còn phải là người đàn ông thối tha!"

      Thấy tức giận hận thể xắn tay áo liều mạng cùng người khác, Hề Duy cảm thấy em đau lòng vì mình, còn rất vui mừng, đưa tay ôm vai em , dụ dỗ : "Vì đáng giá tức by Thanh Hưng giận người quan trọng, vì chúng ta, đưa cho những người khác, những thứ này em chớ xía vào, an bài, em chỉ cần vui vẻ làm chuyện mình thích là được." Suy nghĩ chút, lại cho chút lợi ích: "Đừng quên chuyện chép sách, tiền tiêu vặt cũng trừ của em, nếu biểu của em tốt, chuyện
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 11
      Edit: Thanh Hưng

      Hôm sau Hề Duy dẫn em tới trường học, dặn dò mọi chuyện, sau đó mang theo cấp dưới lên máy bay xuất ngoại.

      Những năm này trai công tác thành chuyện thường như cơm bữa, Hề Hi cũng có gì thích ứng, ban ngày học, buổi chiều tan giờ học về nhà, có lúc xe với bạn, có lúc để cho lão Lý lái xe tới đón. Giống như học sinh tiểu học, rất ngoan, tan giờ học cũng đâu cả.

      Qua hai ngày, Hạng Việt gọi điện thoại tới chuyện bệnh viện sắp xếp xong xuôi, có thể để cho mấy duy nhất tại l.ê qu.ý đô.n đứa bé Đông Đông nhập viện trị liệu. Đây là chuyện tốt, Hề Hi rất tích cực, gọi điện thoại cho viện trưởng Triệu của viện phúc lợi Thái Dương, hai người thương lượng xong ngày mai tới viện dẫn theo mấy đứa bé trong viện tổng viện quân y tìm Hạng Việt, tình huống cụ thể nữa sau đó thương lượng.

      Mấy người Du Khả Dương cũng biết chuyện này, Đồng Dao đề nghị: "Nếu chúng ta lái xe đón nhé? Xe của viện mồ côi cũng sắp hỏng rồi, đứa bé ngồi an toàn."

      Tần Lạc Lạc cũng : "Vậy đón , xa như vậy! Coi như chúng ta , cũng có thể giúp tay thuê xe, lão Trương lái xe của viện phúc lợi đứng tiện, lần trước tôi còn thấy ông ấy thiếu chút nữa tông vào cây, rất dọa người."

      Cho dù Hề Hi là xã trưởng, cũng chuyên chế, nhìn những người khác, Du Khả Dương lại taxi, lý do là: "Tối mai cha mẹ tôi sắp xếp cho tôi xem mắt, ban ngày phải thử trang phục, có thời gian."

      Tin tức này đủ sức bạo phát, dọa mấy người Hề Hi sợ đến trợn mắt há hốc mồm.

      Tần Lạc Lạc phục hồi tinh thần trước tiên, nuốt nước miếng cái, thể tin hỏi: "Xem mắt?! ? Xem mắt? lầm chứ!"

      Du Khả Dương rất bình tĩnh: "Con xem mắt sao, có ý kiến?"

      "Dương Dương, mới 20!" Hề Hi cau mày .

      Du Khả Dương thấy mắt to long lanh của nhìn chằm chằm mình, gương mặt đồng ý, cười cười, mặt xinh đẹp nhu hòa rất nhiều, nhàn nhạt : "Tình huống nhà tôi các cậu cũng biết, ngay lqd cả chị tôi đều là kết thân, tôi như vậy còn có thể trông cậy vào hôn nhân tự do? thể nào, người như ba mẹ tôi vậy mắt cao hơn đầu, ngay cả mấy người Từ Trạch cũng nhìn trúng."

      Từ Trạch nghe vui: " chơi công kích người thân như vậy a, tôi thế nào? em tôi có nhà có xe còn có tiền, lớn lên cao ráo đẹp trai, nơi nào xứng với !"

      Đào Bân và Trình Hạo đều gật đầu chính phải, Thẩm Gia còn hỏi: "Ba mẹ tìm ai vậy? Sang như vậy, điều kiện vượt qua Hề Duy sao?" Cậu ta còn rất tự biết mình, lấy chính mình làm ví dụ, chọn thanh niên tài tuấn số số hai Vũ Lăng Hề Duy.

      Hề Hi lườm cậu ta cái, thích bọn họ lấy trai ra đùa giỡn, chỉ là lúc này nhiều có vẻ hẹp hòi. Thẩm Gia bị xem thường còn rất vui mừng, đưa tay chọc hai cái mặt nhóc, còn rất thú vị. Du Khả Dương đập tay cậu ta: " phải Vũ Lăng, là con trai nhà đổng tập đoàn Nam Sơn tại Bắc Kinh Triệu Giang."

      Tên Triệu Giang này là người qua đường Giáp, các người bạn hai mặt nhìn nhau, bọn họ đều là quần áo lụa là, trừ trong vòng thượng lưu ở Vũ Lăng, khác chỗ ngồi cũng chẳng thân quen. Tập đoàn Nam Sơn ngược lại cũng nghe qua, là tập đoàn lớn làm vật liệu xây dựng và địa ốc, nhưng cụ thể lắm. Cuối cùng vẫn là Trình Hạo : "Triệu Giang. . . . . . Cha ta có phải là Triệu Đại Trụ hay ?"

      Triệu Đại Trụ? Tên này nghe rất tức giận! Tần Lạc Lạc nhịn được cười trước: "Tôi a! Gia đình này là nhà giàu mới nổi à?!"

      Mắt Du Khả Dương trợn trắng: "Đừng chê cười người ta, chúng ta nếu tính toán ra, trừ nhà Hạ Y từ dân quốc chính là hộ lớn, trong nhà ai phải nhà mới phát tài mấy chục năm à? Cho dù nhà họ Triệu người ta lập nghiệp từ khởi thầu, nhưng rất có bản lĩnh, vận khí lại tốt, rất đáng ghen tỵ!"

      "Ơ, đây là thế nào đây, bắt đầu bao che rồi?" Từ Trạch có chút chua trào phúng câu.

      Mấy người Hề Hi ít nhiều biết chút tính toán của Từ Trạch, liếc mắt nhìn nhau, Thẩm Gia lên tiếng ngắt lời: "Đại Bạch Dương, chúng ta đều là người mình, quan hệ cũng sai, đừng lung tung, lại , nghĩ thế nào, Hề Hi rất đúng, mới 20, tại lại cam nguyện định cả đời mình xuống?" Đừng thấy bình thường cậu ta ăn mặc loè loẹt bộ dáng hoa hoa công tử, nhưng cậu ta lớn tuổi nhất, chuyện làm việc rất có quy tắc, thời điểm chuyện bình thường trong chín người bọn họ vẫn có phân lượng.

      Đồng Dao ôn nhu nhất cũng gật đầu : "Đúng vậy a, Dương Dương, chút nghĩ như thế nào , nếu như bây giờ 29 - 30 rồi, xem mắt này cũng thể gì nặng, nhưng bây giờ mới
      [​IMG]

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :