1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vương phủ sủng thiếp - Giả Diện Đích Thịnh Yến (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hí hí. Hóng ngỏng cổ chương tiếp theo.

    2. Tóc Xù

      Tóc Xù Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      161
      Hóng vô lại.

    3. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      HAPPY NEW YEAR CÁC NÀNG :037::th_44::Cheerleader:
      == chương 24 ==

      thể , Dao Nương bị dọa rồi, mặtnàng lập tức trắng bệch.

      Nàng theo bản năng muốn phủ phục nằm mặt đất, để cho Tấn Vương ta cần ta cứ lấy, nhưng nàng đồng thời cũng nghĩ đến Tiểu Bảo.

      Nàng nhớ tới Tiểu Bảo đời trước có mẹ ruột, có lẽ bơ vơ nơi nương tựa, ở Diêu gia nhận hết sựxem thường của Lý thị. Nếu phải kể ra người mà Dao Nương cảm thấy có lỗi nhất, cũng chỉ có thể là đứa con trai duy nhất ở hai đời mà nàng có.

      Tiểu Bảo thể có mẹ ruột, nàng cũng thể chết được, cho nên nàng thể lại giẫm lên vết xe đổ mà lại làm thiếp của Tấn Vương.

      Đồng thời trong đầuDao Nương cũng có tia tỉnh táo, cảm giác bản thân nàng tự lâm vào mê chướng. ràng nàng là quang minh chính đại tới vương phủ làm nhũ nương, nhiệm vụ nàng làm rất tốt, khiến người khác thể bắt bẻ, tại sao lại cảm thấy chính mình nhất định phải dựa vào Tấn Vương mới là đúng chứ.

      Nàng cũng có bán mình cho Tấn Vương phủ, cũng phải là thiếp của Tấn Vương! Nàng chỉ là nhũ nương mà thôi!

      Quả nhiên là di độcđời trước ảnh hưởng sâu vô cùng, riêng gì thân thể của nàng, thậm chí là trong tư tưởng của nàng.

      Dao Nương đột nhiên có cảm giác thanh tỉnh, eo tự giác mà thẳng lên, cũng hề bày ra bộ dáng đề phòng trước ngực mình nữa, mà đôi tay rũ xuốngtự nhiên.

      Tấn Vương cho rằng Dao Nương cuối cùng định giãy giụa nữa, cảm thấy mỹ mãn đồng thời khỏi lại nghi hoặc, cảm thấy nhũ nương này có phải lạt mềm buộc chặthay , cố ý như thế để hấp dẫn chú ý?

      từng gặp qua rất nhiếu nữ nhân như thế rồi, bộ dáng thà chết từ uy vũ thể khuất, nhưng thực tế chỉ làm dáng giả bộ bên ngoài mà thôi, đều là diễn kịch cho ngươi xem.

      Trong cung loại kịch này là quá nhiều, Tấn Vương xem đến mức chán ngắt rồi.

      đột nhiên có chút mmất hứng thú, quá minh bạchcảm xúc này từ đâu mà đến, bất quá cũng muốn nghĩ ràng căn nguyên làm gì.

      Với nữ nhân cchưa bao giờ là có, mà là có muốn hay thôi.

      Muốn, phải có được.

      Tấn Vương thậm chí cóý nghĩ rằng, nếu nàng ấy có thể làm bệnh khiết phích của biến mất, muốn cho nàng đời vinh hoa cũng có thể.

      giống như người ở Lưu Xuân Quán vậy.

      Mặt Tấn Vương lại lạnh xuống, nhưng Dao Nương vẫn rũ mắt xuống như suy nghĩ điều gì đó nên cũng có phát điều này.

      *

      Với Tấn Vương mà , bất quá chỉ là câu, việc mà thôi.

      Nhưng với Dao Nương mà khác gì làm việc điên đảo nhân sinh của nàng.

      Nàng từ tức tính cách nhu thuận, từng rất nhiều người chửi rủa nàng là hồ ly tinh, là người dâm đãng, nhưng ra Dao Nương lại là nương cực kì chất phác, cũng có nhiêu mưu kế sâu xa như vậy trog đầu.

      Nàng sinh ra ở Tấn Châu, lớn lên ở Tấn Châu.

      Mà ở Tấn Châu, Tấn Vương chính là vua, là trời.

      Lời , đối với Tấn Châu dân chúng thua gì thánh chỉ.

      Bởi vì loại tư tưởngnày, từ khi Dao Nương vào Tấn Vương phủ, nàng hề có tâm tư phản kháng gì với Tấn Vương cả.

      Điều này với Tấn Vương phi mà đúng.

      Với Tấn Vương mà , cũng hoàn toàn hợp lí.

      Nhưng lúc này đây, nàng lại muốn thuận theo, nàng chết lần, nàng muốn chết lại lần thứ hai.

      Dao Nương ngẩng đầu, nhìn về phíanam nhân gần trong gang tấc kia. Khi ánh mắt nàng chạm đến đến khuôn mặt tuấn mỹ của đối phương, đồng tử nàng co rụt lại, cảm giác thể hô hấp ùa tới khiến trong lòng nàng hoảng hốt.

      Nhưng trong đầu nàng còn có cút tỉnh táo, quên tình cảnh tại của bản thân, nên lựa chọn ra sao.

      Nàng hơi hơi mà nhấp miệng, đầu rũ xuống thấp, tiếng run rẩy, lại cố gắng cưỡng bách bản thân chuyện.

      “Điện hạ, xin thứ tội cho dân nữ vô pháp nghe theo mệnh lệnh củangài. Dân nữ là phụ nữ có chồng, tuy phu quân qua đời, nhưng dân nữ còn có ấu tử ( con ), vẫn chưa có ý định tái giá. Tới Vương phủ làm công, cũng là vì muốn kiếm tiền dưỡng dục ấu tử trưởng thành. Điện hạ minh thần võ, quang minh lỗi lạc, lại có uy nghi khắp non sông, làm chuyện cưỡng bách phụ nhân đau khổ đáng thương nhu nhược ……”

      ràng Tấn Vương cảm thấy rất bực bội, nhưng loại bực bội này liên quan đến bất kì điều gì bên ngoài, có lẽ là thẹn quá thành giận do tôn nghiêm đàn ông cùng với việc thân phận địa vị bị khiêu chiến, nhưng càng do quẫn bách cùng nan kham nhiều hơn.

      đường đường là hoàng tửĐại Càn triều, thân phận vương tôn, lấy thân phận cùng địa vị của ,nữ nhân trong thiên hạ đều chạy theo, thế nhưng giờ lại bị nhũ nương nho cự tuyệtnhư vậy.

      Còn là bị cự tuyệt trong tình huống thế này, bản thân đóng vainhững ác bá có ý đồ ‘ khinh nam bá nữ ’, mà đối phương lại là thà chết từ……

      Nhưng nhìn bộ dáng của đối phương, hiểu sao cảm giác khó chịu này của lại tan , có lẽ bởi vì có thể nhìn ra nàng sợ hãi biết bao nhiêu, sợ đến cả người đều run rẩy.

      là đáng thương.

      Bộ dạng Dao Nương giờ xác rất đáng thương, nhìn qua giống như rất trấn định, kỳ chỉ là làm dáng mà thôi, nhìn kỹ là có thể nhìn ra nàng đến tột cùngkhẩn trương bao nhiêu. Khuôn mặt trắng bệchmột mảnh, tay run run, môi cũng run theo, thậm chí lông mi vừa dày vừa cong kia cũng run nhè , khóe mắt phiếm hồng, tạo cho người ta cảm giác giống như chực khóc tới nơi.

      Cũng bởi vậy khi nàng những lời này, ràng nên là lời lẽ chính đáng, thà chết từ mà cương liệt, nhưng ngược lại bây giờ lại tạo ảo giác tội nghiệp xin rũ lòng thương. giống như con thỏ con đối mặt với con sói muốn ăn nó, ràng biết phản kháng vô dụng, nhưng vẫn cố vươn móng vuốt khôn có gì là sắc bén để uy hiếp.

      Làm người ta cảm thấy vừa tức lại buồn cười.

      Tấn Vương môi mỏng hơi mím, muốn mở mệng răn dạy, rồi lại nên từ đâu, chẳng lẽ người ta thoát y cho xem là sai trái. Nhưng muốn Tấn Vương thừa nhận bản thân làm sai, với tính cách làm sao có thể.

      Vì thế chỉ có thể lạnh mặt, che dấu xấu hổ thậm chí là quẫn bách của mình, lạnh giọng : “ xuống

      Dao Nương nhịn được run run, ấn ngực, chân cẳng nhũn ra mà ra ngoài.

      Ra tới ngoài cửa, thể chống đỡ được nữa mà ngồi bệt xuống dưới đất.

      Nàng làmhắn tức giận.

      Như vậy, cũng tốt.

      *

      Dao Nương chậm rãi xuống lầu, sợ bị người khác nhìn ra điều dị thường, nàng cố ý xoa nắnở mặt hai lần, hít sâu vài hơi, mới về đông gian.

      Đông gian rất an tĩnh, Phúc Thành cũng ở đây, Ngọc Thúy ngồi ở mép giường nhìntiểu Quận chúa ngủ say.

      Nhìn thấy Dao Nương tiến vào, Ngọc Thúy theo bản năng ngẩng đầu nhìn nàng.

      “Di, Phúc nội thị đâu?” Dao Nương giả vờ như có việc gì.

      Ngọc Thúy đáp: “Phúc nội thị tịnh phòng rồi.” ( phòng WC)

      Dao Nương gật gật đầu, tới trước giường, thấy tiểu Quận chúa còn ngủ, liền qua bên tìm ít xiêm y thay cho Quận chúa, muốn tắm với Ngọc Thúy rồi ôm đồ, cúi đầu vội vàng ra ngoài.

      Ngọc Thúy nhìnbóng dáng nàng, gần như tiếng động mà thở dài.

      Phúc Thành cảm thấy bản thân lắm tuổi rồi mà làm ra chuyện như vậy, mất mặt, nhưng dù sao nhân sinh điện hạ cũng là đại .

      Ông chống đỡ ở trong tịnh phòng suốt nửa ngày, dù tịnh phòng này sạch thua gì phòng ngủ nhưng cũng khiến người khác thể chịu quá lâu. Ở trong lòng tính toán thời gian cảm thấy sai biệt lắm, ông mới từ trong tịnh phòng ra. Vừa đến trướctiểu lâu, thấy Tấn Vương lạnh mặt từ cửa ra, vội vàng đuổi theo.

      “Điện hạ, bây giờ trở về Triều Huy Đường sao ạ?”

      Tấn Vương chuyện, chỉ là sải bước về phía trước.

      Phúc Thành xem xét sắc mặt chút, chuyện đó thành sao?

      Tại sao lại thành chứ? Chẳng lẽ là điện hạ còn xử lí được nhũ nương nho sao? Hay là điện hạ có kinh nghiệm nên làm hư chuyện rồi?

      Phúc Thành cảm thấy điều sau có khả năng lớn nhất.

      Ông cũng dám hỏi nhiều, chỉ là cúi đầu theo phía sau Tấn Vương. Bước chânTấn Vương rất gấp, ông liều mạng mới có thể đuổi kịp. vất vả mới chờ được Tấn Vương dừng bước chân lại, ông nhịn được, giọng hỏi: “Nếu lão nô kêu Ám Thập đánh vựng tiểu nhũ nương kia, đưa đến trong phòngđiện hạ được ạ?”

      Tấn Vương nhìn ông, ánh mắt vô cùng lạnh.

      Lạnh lẽo giống như băng giá vậy.

      Phúc Thành lập tức im miệng, làm con chim cút thành .

      Tuy cam chịu nhưng Tấn Vương cũng buông tha ông, thời gian hơn nửa ngày tiếp theo, Phúc Thành bị Tấn Vương ra lệnh chạy vặt khắp phủ. ràng loại việc này tôi tớ phía dưới cũng có thể làm được, nhưng Tấn Vương lại cố tình lệnh Phúc Thành phải .

      Phúc Thành biết điện hạ nhà mình đây là giận cá chém thớt, nhưng chủ yếu là ông cũng rất vô tội.

      Mệt nhọc suốt ngày, tới buổi tối, Tấn Vương mới hừ lạnhmột tiếng tuyên cáokhổ hình của Phúc Thành kết thúc.

      Phúc Thành tự biết mình già nua thể nhược, giao việc hầu hạ Tấn Vương cho con nuôi tiểu Thuận Tử, sau đó vội vàng tới Tiểu Khóa Viện.

      Ông tới đông sương, ngồi đối diệnMục ma ma, thở ngắn than dài cùng Mục ma ma phun ra nước đắngnửa ngày hôm nay.

      “Ngươi là điện hạ nhìn trúng Tô nhũ nương?” Dù đây là câu nghi vấn, còn phải là khẳng định, nhưng Mục ma ma ra cũng quá kinh ngạc, bà chỉ là nghĩ tới nhanh như vậy.

      Từ lúc đầu Dao Nương tiến vào viện này, trong lòngMục ma ma chú ý rồi.

      So với Thúy Trúc thích gây chuyện, ngược lại Dao Nương trầm mặc ít lời, xử khiêm tốn càng khiến bà chú ý. Mục ma ma ở trong cung hơn cả nửa đời, biết cái dạng nữ nhângì mới khiến người thương tiếc. Hậu cung giai lệ ba ngàn, chân chính có thể làm ‘ Người quyền thế nhất’ nhớ thương lại có mấy người chứ? Mà có thể khiến các chủ tử chú ý ngoài các loại ưu thế như dung mạo xuất chúng, như tính tình khiến người ta thích, còn lại có người giống như Dao Nương vậy, là vưu vật trời sinh khiến nam nhân thể kháng cự nổi.

      Mục ma ma vốn nghĩ rằng nương từ trong nhà Từ Quốc Công này ra tới tầm đúng là hơn người, cũng biết từ chỗ nào tìm ra vưu vậtnhư vậy. Đối với tranh đấu gay gắt của Tấn Vương Phi cùng Hồ trắc phi, Mục ma ma trong lòng rất ràng, lại trước nay hề can thiệp vào, bởi vì bà gặp qua quá nhiều loại tình này, bà cũng cho rằng loại tranh đấu hậu trạch này liên lụy đến người nam nhân.

      Cho dù có chăng nữa, cũng tuyệt đối phải là Tấn Vương. Tấn Vương là do Mục ma ma chăm tới lớn, bà hiểu biết rất bản tính cùng thủ đoạn của tiểu chủ tử nhà mình.

      Nhưng trong lòngMục ma ma luôn hy vọng Tấn Vương có càng nhiều nữ nhân càng tốt, chỉ có như vậy, mới có thể sinh nhiều con nối dõi, khai chi tán diệp.

      “ Thân thể tiểu phụ nhân này còn trong trắng nữa, lại còn có cái hài tử, điện hạ chê sao?”

      Nghe thấy Mục ma ma như vậy, ánh mắt Phúc Thành lóe lóe, cười gượng : “Loại tình này điện hạ sao có thể thẳng ra với nô tài chúng ta được.”

      Mục ma ma gật gật đầu: “Điều này cũng đúng, điện hạ từ trước đến nay đều là người có chủ kiến. Dù như thế cũng có gì, có thể nở hoa kết quả mới biết được mảnh ruộng này có màu mỡ hay , so với nơi cằn cỗi mà dù dụng công sức như thế nào cũng mọc hoa kết quả vẫn tốt hơn...”

      Lời này Phúc Thành tiếp lời, ông biết nơi cằn cỗi mà Mục ma ma ai, phải Tấn Vương Phi hay sao.

      Biết dù sao đối phương cũng căn nguyên, ông cũng thể ra, chỉ là liên tục than thở ở trong lòng rằng hôm nay đến xem ngày. Có vài điều ông thể , chỉ có thể hàm hồ cho qua, nhưng Mục ma ma là ai, ở trong cung suốt hơn nửa đời, đạo hạnh cũng cao hơn ông, sợ bà gài ông lộ ra điều gì tốt tiêu.

      Vì thế Phúc Thành cũng dám lại tố khổ, càng quên mất bản thân lần này tới là làm gì, vội vội vàng vàng hướng Mục ma ma cáo từ, liền rời .

      Lưu lại Mục ma ma ngồi xếp bằng ngồi ở giường La Hán, mắt lão nhìn theo bóng dáng ông, mi tự giác mà ninh lên.

      Tác giả có lời muốn : Dao Nương lần này nếu là khuất phục, là lại vào đường xưa, nếu trọng sinh lần, khẳng định thể đường xưa này nữa.

      `

      Tấn Vương loại tâm tính này trắng ra là chính là cuồng ngược, là bệnh chung của nam tử sinh ra ở hoàng thất, ngươi đáp ứng thẹn quá thành giận, ngươi đáp ứng rồi lại hoài nghi ngươi có dụng tâm cùng mục đích gì. Cũng đừng quên Tấn Vương chính là hoàng tử, nữ nhân muốn trèo cao so với tưởng tượng của chúng ta còn nhiều hơn. Mặt khác, Dao Nương làm sao tiến vào Tiểu Khóa Viện, nhìn bề ngoài là do Tấn Vương Phi đưa tới. →.→

    4. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      Á. Nãy đăng xong out luôn. Chữ bị gì thế này????? Có nàng nào thấy chữ ko?
      Hale205 thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Vừa rồi, dễ đọc nàng ạ. Thế này cứ ngửi hơi thịt cũng chưa tới lượt rồi. Con đường của vẫn gian nan lắm.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :