1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mau xuyên: Phản diện nam thần cuồng sủng - Vân Tam Tam

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [53]
      Editor: Cao Hân Hân
      Hoắc Trầm Ngạn thế nhưng lại né tránh.

      Vì thế.

      "Pằng ——" tiếng.

      Họng súng hướng thẳng đến ngực nam nhân.

      Nhưng có chuyện gì xảy ra.

      Đạn lướt qua vải rồi rớt xuống mặt đất, giống như món đồ chơi.

      Đây căn bản là viên đạn bị phế !

      Ý niệm chợt lóe.

      Nhan Vũ ý thức được mình bị trúng kế, muốn khởi động nhẫn...

      Nhưng.

      Hoắc Trầm Ngạn lại ra tay nhanh hơn !

      Ngay lúc kinh ngạc.

      Chỉ giây.

      nhướng người lên, nâng tay đánh vào sau cổ .

      Choáng váng.

      Vốn cơ thể rất yếu ớt thể chống đỡ được, thần hồn trong ký thể bị sốc.

      Lúc đó.

      Máu tươi từ khóe miệng tràn ra.

      Trước mắt Nhan Vũ tối sầm, cảm thấy vô cùng mất mặt, à , là mất mặt thần mà ngất .

      Sau đó.

      xụi lơ ngã xuống, bị nam nhân kéo lại ôm vào trong lòng.

      *

      Trong phòng ngủ lớn, tẻ nhạt và áp lực.

      Những chiếc rèm vừa dày vừa nặng ngăn cách các ánh sáng bên ngoài, tạo nên khoảng đêm tối.

      Bỗng dưng, trong bóng tối lộ ra tia sáng ngời.

      Có người vặn cửa vào.

      Nam nhân vô cùng tuấn mỹ bước đến giữa phòng ngủ.

      Nơi đó.

      Chỉ có chiếc giường chạm trổ hoa văn lớn.

      nền thảm mềm mại đỏ tươi, ở giữa vây lấy người.

      Chính là lõa thể.

      Hơn phân nửa cơ thể đều bị thảm bao lấy, chỉ có chiếc cổ mảnh khảnh cùng xương quai xanh là lộ ra trong khí.

      khiến cho người khác mơ tưởng viễn vông.

      Nhưng.

      Dưới tấm thảm đó, tay chân đều bị dây xích khóa lại.

      Dây xích đường kéo đến chân giường.

      Chỉ là, chính chủ vẫn lẳng lặng nằm, tựa như chìm vào mộng đẹp say sưa.

      Da thịt tái nhợt, sợi tóc đen nhánh, cùng đan xen với màu đỏ tươi dưới thân, trở thành cảnh sắc mê hoặc lòng người.

      Nam nhân từng bước đến gần.

      Thẳng đến bên giường.

      nhàng ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào dung nhan tuyệt sắc của , như thưởng thức.

      Cũng chính vào lúc này, Nhan Vũ bị người khác nhìn chăm chú như vậy cảm thấy khỏe, giật mình tỉnh lại.

      Lúc khôi phục được ý thức, bỗng chốc mở mắt.

      Liền đụng phải đôi mắt u như mực kia.

      " tỉnh rồi ?"

      Nam nhân môi mỏng khẽ nhấp nháy, nhìn vừa tỉnh lại, giọng trước giờ luôn lãnh đạm giờ đây trộn lẫn thêm chút gì đó gọi là quan tâm.

      Nhan Vũ lại có nửa phần xúc động.

      chỉ vừa cử động, liền nhận ra tình hình lúc này của mình.

      Bị áp chế như thế này, khiến nhớ lại đoạn thời gian bị khóa thần tiên giam giữ.

      Cơn tức giận thoáng chốc dâng lên.

      Nhan Vũ cong môi nở ra nụ cười ưu nhã, cũng đúng lúc đó ——

      khởi động chút thần lực còn lại mà vẫn tiết kiệm muốn dùng, chuyển đến đầu ngón tay, mắt thấy chuẩn bị tung ra...

      .

      Trước khi xuất ra giây, ngoài cửa lại truyền đến tiếng gọi kính cẩn.

      "Boss."

      "Ừm ?"

      "Lão gia được đưa vào bệnh viện, nhưng vô pháp cứu chữa tại chết. Phần nhị thiếu gia, bọn thuộc hạ giao cho cảnh sát, lấy hai tội danh là giết chết lão gia và lão chủ tịch Lục thị, ít ngày nữa lãnh án tử hình..."

      hồi về kết cục của cha con Hoắc gia.

      Vị nam nhân đứng sau thao túng tất cả chuyện đó nghe xong, ý tứ cười .

      " biết, ngươi lui ra ."

      "Vâng." Lát sau, ngoài cửa lại trở nên yên lặng.

      Hoắc Trầm Ngạn nhìn về phía Nhan Vũ, chậm rãi : "Nha đầu, kết quả này khiến hài lòng chứ ?"

      "Tôi nhớ, nội dung giao dịch của chúng ta là giúp tôi giải quyết Lục Hinh Nhã."

      Thiếu nữ Chủ thần , may mà nhờ tiếng gọi kia khiến bình tĩnh lại.

      Thần lực của dù sao vẫn còn rất ít ỏi.

      phải vạn bất đắc dĩ, sao có thể lại dùng người phàm chút giá trị nào ?

      Nghĩ, Nhan Vũ ngưng tâm cảm ứng tỉ số khí vận của vị khách hàng bên kia —— 15%

      Còn kém chút...

      "Chi bằng mang ta tới, rồi chúng ta hẳn bàn lại ?"

      Chờ giải quyết xong Lục Hinh Nhã trước khi cỗ ký thể này mất, nhất định báo đáp vị 'đồng minh' này cho tốt.

      "Được thôi." Nam nhân đồng ý.

      Nhưng vừa dứt lời, xoay lưng lấy ra phần văn kiện, lại cười : "Bất quá trước lúc đó, tôi cần ký tên vào đây..."


      Hân: Năm mới vui vẻ nha ! Hôm nay ta đăng hết thế giới này luôn nà ^^
      1012, B.Cat, Bạch Sắc Vi5 others thích bài này.

    2. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [54]
      Editor: Cao Hân Hân
      Nhan Vũ ngước mắt nhìn.

      Lại là... bản《 Đăng ký kết hôn 》.

      Ý cười bên khóe miệng càng sâu, bình tĩnh mở miệng.

      "Hoắc tiên sinh. Thứ nhất, tôi chưa đủ 20 tuổi; thứ hai, cho dù tôi ký, mà đăng ký, nó cũng có hiệu lực."

      "Nha đầu, sai rồi." Nam nhân ánh mắt khó lường, phản bác.

      "Qua đêm nay, mai chính là sinh nhật 20 tuổi của . Còn đăng ký..."

      thở dài, bỗng đưa tay luồn qua tóc .

      "Với tình trạng thân thể tại, luôn có phương pháp cần phải lộ diện."

      Đặc quyền của những người có quyền a.

      Thiếu nữ Chủ thần hất tay ra, trong mắt lên ba tia quỷ quyệt, lại muốn suy tính có nên dùng thần lực giải quyết tên này hay ....

      Nam nhân đột nhiên trầm thấp cười.

      " muốn giết tôi ?"

      đích chọc trúng tâm tư .

      "Vậy sao ?" Nhan Vũ cũng cười, khóe môi gợi lên độ cong xinh đẹp vô hại.

      Tựa như cây túc, chất độc trong cái đẹp.

      "Từ trong ra ngoài tôi đều có bố trí người." Hoắc Trầm Ngạn trả lời câu hỏi của , chỉ lạnh nhạt : " có thể giải quyết tôi, nhưng sau đó..."

      vừa , ngón tay thon dài đột nhiên điểm vào sau gáy .

      Đoạn trí nhớ đau đớn trước khi hôn mê ra.

      Phản ứng sinh lý của cỗ ký thể này khỏi khiến Nhan Vũ ủ rũ.

      Quá yếu.

      bây giờ, là quá yếu...

      Chỉ là tên phàm nhân ở thế giới cấp D, lại có thể bức đến mức này.

      Được rồi, đây chính là .

      Dù thế nào nữa, thiếu nữ Chủ thần chỉ có thể tiếp nhận nó mà thôi.

      Mới sinh ra chịu biết bao nhiêu đau đớn, cho nên Nhan Vũ cũng phải là loại dám đối mặt với tình trạng yếu đuối của mình.

      Cho nên, chỉ dừng trong đôi lát.

      Nhan Vũ nhìn Hoắc Trầm Ngạn trước mắt, bỗng dưng giọng .

      " tôi sao ?"

      "." Nam nhân chuyên chú nhìn , trong đôi mắt đa tình trời sinh dường như có chút lưu luyến.

      Nhưng nhìn kỹ, mới phát chỉ là mảnh lạnh lẽo.

      " cũng tôi đúng chứ ?"

      Nhan Vũ lại : "Thời gian của tôi còn bao lâu."

      " sao." Môi mỏng Hoắc Trầm Ngạn khẽ mấp máy.

      "Tôi ở bên cạnh trong quãng thời gian còn lại, và cố gắng làm tốt trách nhiệm của người chồng."

      Vì vậy.

      Đột nhiên thiếu nữ Chủ thần hiểu.

      "Cho nên, ra chẳng qua chỉ cảm thấy mình cần có nhân vật người vợ, phải ?"

      " sai." Nam nhân gật đầu: "Mà ...là người thích hợp nhất."

      "Cần gì phải vậy ?" Khóe môi Nhan Vũ khẽ nhếch, biết chấp niệm này của ta từ đâu đến, cũng lười nghiên cứu, chỉ .

      "Hoắc tiên sinh, tôi nghĩ thích hợp sống cuộc sống độc hơn..."

      "Tôi cũng nghĩ vậy." Hoắc Trầm Ngạn lại thừa nhận, chợt bổ thêm câu: "Nhưng bây giờ phải xuất rồi sao ?"

      Nhan Vũ: "..."

      là, muốn chuyện trong hòa bình mà cũng được.

      Như vậy... "Nếu như tôi vẫn đáp ứng ?"

      cười khẽ: "Giết tôi ? Hay là dùng cách gì đó để ép buộc tôi ?"

      "." Hoắc Trầm Ngạn bác bỏ, chậm rãi : "Tôi tin, tôi đả động đến ."

      Nhan Vũ ngẩn ra, vì câu trả lời ngoài dự đoán này, khiến hoàn toàn theo kịp suy nghĩ của ta.

      Đột nhiên, tâm niệm vừa động.

      Thiếu nữ Chủ thần phát tỉ số khí vận của Lục Hinh Nhã lại giảm xuống 0.1%, xem ra, nhiều nhất quá nửa tháng nữa... đạt đến điều kiện đoạt hồn.

      Đến lúc đó, cần giải quyết cho xong tên này, thăm dò tình trạng an ninh ở đây để trốn , phải nghĩ ra phương pháp nào để tiết kiệm thần lực nhất.

      Nếu vậy.... " có thể thử xem."

      nở nụ cười ưu nhã: "Chỉ sợ kết quả như ý nguyện."

      Nam nhân yên lặng, bỗng dưng đè vai xuống.

      cỗ lực đạo chợt tấn công đến.

      Giây kế tiếp.

      Nhan Vũ kịp đề phòng bị ép xuống giường.

      Lại bị bóng hình cao lớn che phủ.

      nheo mắt: "Đây chính là phương pháp mà đả động đến tôi ?"

      Nam nhân chỉ trầm thấp cười, cúi người, sau đó...

      Hân: Sau đó ? Mọi người tự mình đoán ! Hắc hắc ! (ಡ艸ಡ)
      1012, ly sắc, B.Cat6 others thích bài này.

    3. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [55]
      Editor: Cao Hân Hân
      Hơi thở ấm áp phả vào bên mặt Nhan Vũ.

      Trong bóng tối.

      Khuôn mặt hai người song song gần nhau.

      Trong khoảng cách vô cùng ái muội này, nam nhân dùng ánh mắt miêu tả ngũ quan tinh xảo của , sau đó, chậm rãi chuyển động.

      Các khớp xương ngón tay luồn vào trong chăn.

      nhàng lướt qua da thịt , vuốt châm lửa nóng.

      Ánh mắt chợt lóe, ý cười môi vẫn bình tĩnh như cũ.

      cho cùng...

      Đây cũng chỉ là cỗ ký thể, nếu bị làm nhục, thần hồn vẫn có thể lâm vào ngủ say.

      Nếu Hoắc Trầm Ngạn lấy việc này để uy hiếp, chỉ càng làm tăng sát ý của Nhan Vũ, chứ thể khiến phải chịu chút thống khổ nào.

      Nhưng.

      thực tế, nam nhân cũng có làm ra loại chuyện như cưỡng bức.

      Chốc lát, "Cạch ——" tiếng.

      Dây xích khóa tay chân được mở ra.

      nửa đứng dậy, khẽ khép mi mắt .

      "Ngủ ."

      Chủ thần Nhan Vũ ngẩn ra.

      Lại nghe giọng trầm thấp vang bên tai: "Muộn rồi, còn có thể chịu được sao ?"

      cũng đúng.

      là khối ký thể này rất nhanh biến mất.... Ngay cả thời gian tỉnh táo cũng khó mà duy trì.

      Lúc nãy khi giao phong với tên này, còn phải miễn cưỡng dùng thần hồn để chống đỡ.

      Nhưng như vậy, chỉ càng gia tăng tốc độ mục nát cho ký thể.

      "Ngủ , tôi ra ngoài trước."

      Nam nhân lại, rồi vì chỉnh lại góc chăn, đứng lên, lưu loát rời phòng ngủ.

      bước, lại bước.

      Nghe tiếng bước chân dần dần xa.

      Nhan Vũ rốt cuộc cũng chịu nổi, nặng nề thiếp .

      *

      Vì vậy những ngày tiếp theo.

      Sau trận giằng co hôm đó, mọi chuyện liền thuận lý thành chương diễn ra.

      Hoắc Trầm Ngạn được là làm được, bắt đầu từ ngày đó, đều hoàn mỹ thực trách nhiệm của người chồng ——

      Mỗi buổi sáng.

      đến bên giường, kiên nhẫn gọi từ trong mộng dậy.

      Mỗi buổi tối.

      canh giữ ở mép giường, đợi chìm vào giấc ngủ, mới chịu rời .

      Kể cả việc tắm rửa, mặc quần áo.

      đều tự mình làm giúp , tỉ mỉ tới mức có thể so với phụ tá toàn năng.

      Thức ăn cũng như vậy.

      Khi lần đầu tiên nhìn thấy trổ tài nấu nướng, là còn ngon hơn cả đầu bếp năm sao làm.

      Hoàn toàn nhìn ra người như vậy, lúc trước lại có thể nuốt trôi mấy món kinh khủng mà làm.

      Nhưng.

      Dù được chăm sóc ân cần như thế...

      Thân thể vẫn ngày càng suy yếu.

      Quần áo mang đều rộng ra, để lộ rằng người ngừng gầy .

      Thỉnh thoảng lại lâm vào hôn mê.

      Còn có...

      Da thịt tái nhợt đến nổi có thể nhìn thấy mạch máu.

      Đôi môi đỏ tươi đến mức bình thường.

      Giống như bông hoa trước thời khắc điêu tàn, đẹp đến động lòng người.

      Chỉ là...

      chẳng qua chỉ tỉ mỉ chăm sóc , ánh mắt vẫn lạnh lùng có nửa tia chập chờn.

      mệt nhoài nằm trong lòng của nam nhân, mi mắt cong lên nhưng sâu bên trong vẫn hờ hững như thường lệ.

      Có thể, những điều này đều giống như loại sống chung thân mật.

      Vẫn để cho hai người sinh ra loại ảo giác triền miên.

      Mà trừ cái đêm nam nhân mở xích cho , còn trói tay lại nữa, chỉ giữ lại dây xích chân với chân giường.

      Kỳ lạ là, lại khiến cho sát ý của dâng lên.

      Hai người tựa như trở thành ngày tháng còn là đồng minh của nhau.

      Cho đến ngày ——

      Lại buổi sáng sớm.

      Sau khi đánh thức dậy, lần đầu tiên lời tạm biệt với .

      "Nha đầu, tôi có việc phải đến công ty chuyến."

      câu nhạt nhẽo.

      Nhan Vũ giật mình: "Giờ sao ?" khéo, như thế nào lại cố tình vào ngày hôm nay đây...

      Thiếu nữ Chủ thần thầm cảm thán, trong lời còn mang chút buồn ngủ khỏi lộ ra ý nghĩa khác.

      "Sao vậy, luyến tiếc rồi ?"

      Hoắc Trầm Ngạn cười khẽ, cúi người, nhìn vào mắt .

      Lại là tư thế thân mật.

      Thân thể dù sao cũng quen với chuyện đó nên có kháng cự.

      lẳng lặng nhìn .

      Đột nhiên cúi đầu, lướt qua môi ....nhưng vẫn thực hôn lên.

      " khóa tôi lại sao ?"

      Thiếu nữ Chủ thần cười , bất chợt .

      Khi chuyện, đè lên chiếc nhẫn, chỉ cần chạm cái là bắn dây ra ngay ——

      Hân: Trầm Ngạn làm gì chắc có nhiều người thất vọng lắm nhỉ ? Ừm, ta cũng thất vọng, khụ khụ ! ╮(╯∀╰)╭ Cơ mà a, dù sao Trầm Ngạn cũng phải loại người thích cưỡng ép con người ta, dù gì hai người vẫn chưa nhau, nên ta nghĩ hai người tùy tiện ngủ với nhau đâu ! ꒡ꆚ꒡ Với cũng biết nếu càng ép buộc chỉ khiến thêm chán ghét hoy, tác giả cũng , truyện này phải truyện ngược tâm ngược thân gì, nên có mý vụ cẩu huyết kia đâu ! ʅ('◔౪◔)ʃ
      1012, ly sắc, B.Cat5 others thích bài này.

    4. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [56]
      Editor: Cao Hân Hân

      " cần."

      Hoắc Trầm Ngạn bình thản , khóe môi nở lên nụ cười xinh đẹp, đứng dậy, quay đầu .

      Ngay lúc đó !

      Nhan Vũ lợi dụng thời cơ muốn giải quyết người này, mấy sợi dây muốn vươn lên ——

      Mắt thấy sắp đâm vào phía động mạch.

      nam nhân đột nhiên xoay người lại....

      Trùng hợp phá quỹ đạo ban đầu mà tính toán.

      chiêu chuẩn bị tốt lại thất bại.

      Chịu liên lụy của ký thể, thần hồn Nhan Vũ thoáng chốc lâm vào mệt mỏi.

      được.

      Lúc này, Nhan Vũ đánh giá tình trạng thân thể này, hơi nhíu mi.

      phải do mềm lòng.

      Chỉ là lúc này Hoắc Trầm Ngạn đối với , cũng khác gì với mấy tên bắt cóc khi vừa xuyên đến.

      —— Nếu sức lực còn nhiều, nhất định nhanh chóng giải quyết đối phương.

      Nhưng tại, vì muốn đảm bảo ký thể có thể chịu đựng được đến khi gặp Lục Hinh Nhã.... đành phải từ bỏ .

      Dù sao Hoắc Trầm Ngạn cũng chỉ là phàm nhân nho mà thôi.

      Hừm, tiện nghi cho ta...

      Nghĩ đến đây, khi nam nhân khom người, đột nhiên cúi đầu, hung hăng cắn vào cổ .

      Bây giờ khí lực tuy yếu, thế nhưng vẫn đủ để khiến cổ lưu lại vết thương.

      Nhưng, Hoắc Trầm Ngạn chỉ cười , lại thuận thế ôm lấy , cũng hề phản kháng.

      Cuối cùng...

      ngẩng đầu, môi vài vệt máu đỏ tươi.

      Nam nhân duỗi tay giúp lau .

      Lần tạm biệt lần này cũng đột nhiên trở nên ôn nhu.

      rất giống đôi vợ chồng bình thường ở trần thế.

      , chờ tôi trở lại.

      trả lời, lại giống như ngầm thỏa thuận, nhìn bóng lưng đối phương biến mất ở trước mắt.

      lâu sau đó.

      Xác định rồi.

      Thiếu nữ Chủ thần mới nâng cỗ ký thể này lên, đến phía cửa sổ.

      Trong ngoài biệt thự đều có người canh gác.

      Nhưng, trải qua khoảng thời gian điều tra, phát ——

      Phía sau cửa sổ này, vừa vặn là góc chết.

      Tiếp theo.

      Nhan Vũ cầm nhẫn bạc, sợi dây như cọng tóc vươn ra quấn vào thân cây cường tráng.

      Chớp mắt, tung người nhảy qua.

      Cuối cùng, ổn định đứng dưới thân cây.

      Nhất thời máu từ trong miệng tràn ra.

      mím môi, dựa vào thân cây, lại chậm rãi đoạn rồi dừng trước mấy khu nhà, mới móc điện thoại từ trong túi áo ra.

      "Alo, xin chào...tôi ở Tinh Hà Uyển số 32, giúp tôi gọi xe cứu thương tới....đúng, người thân của tôi có lẽ cũng ở bệnh viện, ta tên Lục Hinh Nhã...."

      , thanh dần, thẳng đến cuối cùng triệt để nằm tê liệt mặt đường.

      Nhìn giống như hơi thở sắp tắt, nhưng môi lại là nụ cười sáng lạn.

      Mười mấy phút sau.

      Xe cứu thương inh ỏi chạy đến, chở người .

      Trong suốt lộ trình, thiếu nữ Chủ thần nằm ở giường bệnh đôi mắt nhắm tịt.

      biết trải qua bao lâu.

      Tiếng chuyện nho truyền tới.

      Hình như là giọng nữ quen thuộc cùng với nữ y tá cái gì đó.

      Sau đó là tiếng đóng cửa vang lên.

      Nhan Vũ nhanh chóng mở mắt, trước mặt chính là khuôn mặt nhăn nhó của Lục Hinh Nhã.

      "Lục, Khinh, Ca."

      Tiếng đè nén khẽ truyền đến.

      " lâu gặp." Nhan Vũ cười khẽ, nhìn vị khách hàng này lời chào.

      Tiếp theo, dùng chút sức lực còn lại của ký thể đứng lên, tới trước cửa, muốn đóng cánh cửa đó lại ——

      Ngay lúc đó.

      Lục Hinh Nhã run rẩy lôi cây súng từ trong ngực ra !

      Dưới ánh điện.

      Nhan Vũ nhìn thấy màn này, mặt vẫn chút thay đổi.

      —— Chỉ cần đoạt hồn đối phương trước khi khối ký thể này chết, có thể quay về gian giao dịch để hưởng dụng hoặc....tra tấn.

      ta như vậy còn giúp tiết kiệm thần lực để thoát khỏi ký thể.

      Vì vậy.

      Thiếu nữ Chủ thần thèm để ý Lục Hinh Nhã nhào tới mình, thậm chí còn quay đầu lại.

      Sợi dây như tia chớp đâm vào cơ thể Lục Hinh Nhã.

      Gần như cùng lúc đó, tiếng súng vang ——

      ===

      PS (của tác giả).

      Đối với vị nào đó, Nhan bảo vẫn còn quá trẻ để hiểu đời 233 (ahaha), đây là muốn ăn giáo huấn.
      1012, ly sắc, B.Cat7 others thích bài này.

    5. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [57]
      Editor: Cao Hân Hân
      "Pằng ——" tiếng.

      Cả thế giới tựa như ngừng lại.

      Tiếng la thất thanh của Lục Hinh Nhã vang lên ngoài dự liệu.

      Chỉ điều mà Nhan Vũ ngờ đến chính là ——

      Cùng thời khắc đó, bóng người cao lớn mở cửa.

      Sau đó.

      Lúc thần lực hiếm khi mãnh liệt bộc phát, thế giới lại mảnh tĩnh lặng.

      Sợi dây đâm vào cơ thể Lục Hinh Nhã.

      Mà thiếu nữ Chủ thần lại nhất thời quên làm động tác tiếp theo.

      phải do ký thể bị trúng đạn.

      Mà là bởi vì ——

      cỗ lực đạo chợt đánh úp tới.

      bị người đột nhiên xuất đè lên.

      Sau khi tiếng súng vang, hai người ôm nhau ngã xuống.

      Đối phương gắt gao ôm lấy Nhan Vũ, hơi thở quen thuộc bao vây quanh , lại để chịu chút thương tổn nào.

      Mấy giây sau.

      Lực giam cầm kia bỗng suy yếu.

      Nhan Vũ giãy ra, nhìn lên.

      Quả nhiên.

      Thấy được gương mặt tuấn mỹ của Hoắc Trầm Ngạn.

      Mà phát súng lúc đó trùng hợp đến nực cười bắn vào giữa ngực .

      Máu chảy ra từ người , màu đỏ ngập tràn trong mắt .

      Đôi mắt luôn mỉm cười khó có được lần tịch mịch yên tĩnh trở lại.

      "..." nhìn , ánh mắt thuần khiết có chút hiểu: "Tại sao ?"

      câu hỏi đầu đuôi.

      Nhưng nháy mắt nam nhân hiểu ý.

      Tại sao lại cứu ?

      Môi mỏng khó khăn mở ra, đứt quãng ra vài từ.

      "...Đây...cũng, cũng là...trách nhiệm...của người chồng... ?" Bảo vệ vợ.

      Dứt lời, liền thấy khẽ nhíu mày.

      Nam nhân biết.

      muốn còn chưa có đồng ý.

      Nhưng khi nhận định người nào, nhất định thay đổi.

      thực tế ——

      khăng khăng muốn trở thành bạn đời của mình, là vì thích hợp sao ?

      Có đôi khi.

      Chân tướng thường rất đơn giản.

      Sau khi tách tất cả khả năng ra, thể nào, đó thể là nguyên nhân chân chính.

      ra chỉ là vì... muốn .

      Đương nhiên, đó tuyệt đối tính là ''.

      Chẳng qua là do quá hứng thú, xúc động tò mò, cùng với.... chút chút, ừm, có lẽ gọi là đồ vật 'ưa thích' .

      ra đúng là buồn cười.

      người nhiều năm thích cái gì, lại có thể sinh ra loại cảm xúc này.

      Nhưng.

      Trải qua chuyện ngày trước, sớm khiến mất bản năng theo đuổi khát vọng.

      , mà càng khinh thường.

      ngờ, trùng hợp sống được bao lâu.

      cũng hề thương tâm

      Chính là tương phản như vậy, nghĩ, trước khi qua đời, có lẽ giữ lại đoạn thời gian cũng sao.

      Đúng ?

      Vì vậy tìm lý do là cần người bạn đời thích hợp, cho nên mới chọn .

      Nhưng thực chất là do muốn , nên mới cần người bạn đời.

      Kế hoạch khắc chế hoàn mỹ.

      nghĩ, bồi trong quãng thời gian cuối cùng của .

      Lại nghĩ rằng.

      Cuối cùng lại bồi* cả chính mạng sống của mình.

      (*) Từ bồi đầu tiên là chữ陪 ý là cùng nhau, ở bên cạnh, ở cạnh , chữ bồi thứ 2 là赔nghĩa là bồi thường, trả, trả bằng cả chính mạng.... Cả hai chữ đều đọc là [péi], đây là cách chơi chữ bên Trung Quốc.

      Lúc đó.

      cái gì cũng nghĩ, bất quá chỉ làm theo bản năng của cơ thể.

      Cho nên tại, ngã xuống.

      Sinh mạng trong cơ thể từng chút từng chút mất .

      Mất máu nên có chút hít thở thông.

      cảm thấy đau lắm.

      Dù sao trước giờ chịu đau quá nhiều.

      Đồng dạng, cũng cảm thấy mất mát hay bi thương, ngược lại còn mơ hồ sinh hứng thú.

      kỳ lạ.

      ra người như vẫn có thể làm ra loại hành động như chắn súng thế này...

      Nghĩ vậy, nhân lúc sức lực trong cơ thể chưa có hoàn toàn tiêu hao, nam nhân gọi tiếng.

      Nha đầu.

      Ừ ?

      Nhan Vũ theo bản năng đến gần.

      Ngay lúc đó.

      dùng hết khí lực nâng tay, đột nhiên bóp cổ ——

      Mặc dù biết thời gian còn lại của còn nhiều, nhưng vẫn muốn mang theo.

      Nhan Vũ bị bóp ngừng lát.

      Cũng hề chống cự.

      Bởi vì đôi tay này lúc trước có thể dễ dàng bẻ gãy xương người khác, nhưng bây giờ lại có bao nhiêu sức lực...

      Quả nhiên.

      Qua mấy giây, hai tay buông lỏng xuống.

      Ngón tay lạnh lẽo kia trượt ra khỏi cổ , chỉ để lại chút dấu hồng hồng.

      Sau đó.

      Hô hấp cuối cùng của nam nhân biến mất trong khí.

      Đôi mắt vẫn chưa nhắm lại, nhìn chằm chằm vào .

      Tựa hồ tầm mắt cố chấp dừng tại đó muốn chuyển dời.

      Đồng dạng, cũng thu lại tầm nhìn.

      Cho đến khi giọng cười như điên như dại vang lên ——

      Hân: Tạm biệt Trầm Ngạn ╥﹏╥
      1012, ly sắc, B.Cat7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :