1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại] Phu tử tòng tử - Hiểu Không Tàn Nguyệt [Mới: chương 51](Vào VIP từ 52)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Gấu trúc đệ nhất lười

      Gấu trúc đệ nhất lười Well-Known Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      2,633
      [​IMG]
      Chương 50: Tên buôn lậu thuốc_Minh Tiềm


      Trong xe, Cố Phán gối lên đùi , tay cứ mãi sờ bụng. Khi côđược xem hình siêu lúc hôn mê, thấy ảnh trắng đen có hai phôi thai như chuột, mới có cảm giác chân thực của người làm mẹ.


      A, phi phi phi, bé cưng của hề giống chuột.


      lại lấy tấm ảnh siêu ra, cứ mãi vuốt ve hai phôi thai ở gần nhau, vuốt sắp lủng lỗ luôn rồi, còn ngừng nhìn Minh Tiềm cười ngốc.


      Từ khi lên xe luôn chuyện điện thoại, toàn là tiếng nước ngoài nên Cố Phán nghe hiểu, nhưng cuộc gọi cuối hiểu, hỏi ở căn hộở Cửu Long có phóng viên rình rập . Đến tận bây giờ, sau xe bọn họ cũng còn mấy chiếc xe phóng viên đuổi theo ngớt, cho ba chiếc xe vệ sĩ ngăn đám phóng viên kia lại.


      Cuộc gọi cuối cùng của chưa đến mấy chữđã ngắt, Cố Phán đoán căn hộ kia chắc là có phóng viên đâu, đó là khu dân cư cao cấp của Hong Kong, có rất nhiều nhân vật danh tiếng ởđó, phóng viên dám trắng trợn xông vào.


      Mặc dù Cố Phán vì sao lại bất ngờ mang thai, cũng nghĩ ra, nhưng vô cùng vui mừng, nhìn lại người đàn ông này, suốt đường mãi làm mặt lạnh, y nhưđứa bé trong bụng làông Vương nhà bên cạnh vậy.


      Á, nghĩđứa bé trong bụng là của ông Vương chứ!


      Cố Phán tự cười vài tiếng bắt đầu cười nổi nữa, là lúc nào rồi, phóng viên khắp thế giới hăm he đào tổ tông nhà , còn rảnh rỗi trêu đùa . Bây giờ bọn họđang bị bao vây tứ phía, vậy mà lại mang thai ngay thời khắc quan trọng này.


      Ba tháng rồi...


      Cố Phán bấm tay xem bé cưng bị nhét vào bụng lúc nào, nhẩm tính, lại thấy tâm trạng chùng xuống, đó là, là lúc tức giận cưỡng ép vào ngày giỗ của Xuân Đường, vì sau đó bọn họ gặp nhau đến hơn hai tuần lễ nên chính xác là ngày đó rồi.


      Cố Phán mất hứng rồi, gì chứ, em béđến lúc nào cũng tốt hơn lần kia nhiều, cũng chẳng phải hồi ức vui vẻ gì, người đàn ông này luôn đào hố cho nhảy.


      Cố Phán chu môi liếc xe người đàn ông kia, lúc này Minh Tiềm chuyện xong, nhận ra côđang nổi nóng. nhìn ảnh siêu trong tay , có cảm giác địa vị của mình bị uy hiếp rồi.


      Những đứa trẻ chưa biết cóđược sinh ra hay bắt đầu tranh sủng với rồi, Minh tổng có dự cảm sau này hai đứa trẻ thành tình địch mạnh nhất của .


      cướp ảnh trong tay rồi vứt sang bên, giữ bàn tay chuẩn bịđi nhặt lại.


      "Mang thai vui đến vậy sao?"


      "Ừ."


      "Vậy em vui vì mang thai, hay vui vì mang thai con của ."


      Cố Phán há mồm định gì, lại nén trở về, hỏi ngược lại : "Em có con của , vui sao?"


      " vui cái gì giờ, vừa rồi chẳng phải nghe Lewis sao, cơ thể em thích hợp mang hai đứa cùng lúc, Phán Phán..."



      Minh Tiềm lại bắt đầu tẩy não , Cố Phán bịt tai la lớn ngắt lời : "Em nghe, em nghe, đừng nữa."


      biết người đàn ông này lại muốn khuyên bỏđứa trẻđi, nhưng làm sao nỡ chứ, vẫn chưa có chuyện gì xảy ra, có lẽ thể có chuyện gì làm bỏ con được.


      Cố Phán cảnh cáo : "Sau này đừng mấy chuyện hung ác này trước mặt cục cưng nữa, các con nghe được làm tổn thương tình phụ tử(cha-con trai).”


      "Làm sao em biết đó là tình phụ tử chứ, có khi là tình phụ nữ(cha-con )đấy."


      Cố Phán nghe hỏi vậy, sờ bụng nghĩ có phải là nam nữ , như vậy vui hơn, sinh ra cũng sợ nhầm.


      "Ai da, tình nào cũng tốt cả, dù sao em cũng cho làm gì con của em."


      chắn cánh tay bảo vệ bụng mình.


      "Phán Phán, sao em muốn về Minh gia với , bây giờ em phải ở nhà mới an tâm."


      Cố Phán trốn tránh ánh mắt nghiêm túc lo âu , tự lẩm bẩm: "Chuyện về nhà, em về, chỉ là bây giờ em chưa sẵn sàng..."


      chưa sẵn sàng lấy thân phận mang thai về gặp Xuân Đường, côở bên con trai duy nhất của ông vốn nên, bây giờ lại có con của , Cố Phán bị những đạo đức luân lýđèép thở nổi. Người ngoài có có viết thế nào, dù sợ nhưng dù sao cũng quen biết những người đó, nhưng từ xuống dưới Minh gia đều biết , lấy thân phận vợ của Xuân Đường ở tại Minh gia, hôm nay trở về lại vì mang thai đứa trẻ của con ông ấy, làm sao Cố Phán chịu được.


      Minh Tiềm biết này lại suy nghĩ miên man, vì cân nhắc tâm trạng của nên ép buộc, chỉ bọc lại bàn tay côđang đặt bụng, hai người nhìn nhau cười.


      ☆☆☆


      Ngay khi cửa được mở ra, Cố Phán chạy như bay đến salon trong phòng khách như tù nhân được thả ra. nằm vậy xuống ghế, mùi trong căn hộ làm cảm thấy cơ thểđược hồi phục sinh lực, giống như vứt hết mấy tin truyền thông kia xuống biển Java, còn là con cá xa bờ vùi vào ghế.


      Lại nghĩ tới hai bảo bối trong bụng, nhận ra bây giờ thể nhảy nhót lung tung như trước nữa. dừng mọi động tác lại, ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn chờ .


      Minh Tiềm đặt hành lí xuống, tới ngồi cạnh rồi ôm vào ngực mà hôn.


      "Tiềm, Tiềm, dừng lại, dừng..."


      Cả nửa ngày sau Cố Phán mới thoát khỏi "miệng hùm", côđịnh nhích sang bên cạnh để tạo khoảng cách với , thế nhưng ôm chặt hông , thể nhúc nhích được.


      "Mang thai rồi cần nữa sao?"


      "Đâu có, chỉ là cứ như vậy, em sợ làm con bị thương."


      Minh Tiềm tựa đầu lên bả vai gầy yếu của , cốý dồn hết sức lên đó.


      "Làm bị thương có sao, ngay cả sức đề kháng này mà con của còn có, vậy chẳng bằng khỏi sinh."


      Cố Phán cảm thấy đầu óc người đàn ông này hình như có vấn đề, lại đòi hỏi phôi thai ba tháng có sức đề kháng cơ!


      " còn mấy chuyện này làm gì, em thích nghe, sau này được nữa."


      Minh Tiềm hứa hẹn gì với , ôm lên phòng ngủ lầu, đặt lên giường rồi đắp mền kín lại, cầu ngoan ngoãn ngủ, nếu cho sinh con.


      Cố Phán tự thấy mình bị nắm thót, mấy tháng tiếp theo đây, chỉ cần chiều theo ý , dọa cho sinh con, sau đó chẳng phải ngoan ngoãn vào khuôn khổà!


      Cố Phán nhắm mắt nghe tiếng đóng cửa, sau đó hé mắt nhìn cửa phòng, chắc chắn rồi mới dám vén chăn ra lấy điện thoại.


      May là Minh tổng tịch thu điện thoại của .


      Cố Phán cầm di động suy nghĩ rất lâu, vẫn quyết định gọi cho Nhâm Lỗi, chuyện côđã mang thai cho . Từ khi có tin tức kia bọn họ liên lạc nữa, biết mấy phóng viên kia có tra ra là bạn tốt của rồi quấy rối . nếu có, thấy rất tội lỗi, vì mình mà đám người được bình yên.


      Nhâm Lỗi bắt máy, hỏi tình hình của gần đây: "Cố Cố, em về Hong Kong rồi à, sức khỏe ra sao, đầu còn đau ?"


      "Ách, sao Nhâm Lỗi biết em bị choáng đầu?"


      "Hình em ngất xỉu ở sân bay bịđăng lên mạng rồi."


      Cố Phán bừng tỉnh hiểu ra: "À, như vậy sao, ha ha, phóng viên làm việc hiệu suất quá, ngành truyền thông Hong Kong suy thoái được đâu."


      Nhâm Lỗi tiếp lời Cố Phán, rất đau lòng khi nghe Cố Phán có thể cười đùa trong tình cảnh này, cười nổi, hẳn là Cố Phán rất sợ hãi, vì sợ lo lắng mới giả bộ lạc quan.


      "Cố Cố, em nhất định tiếp tục với ta sao, thừa dịp bọn họ mới điều tra được quan hệ ngoài rìa của Tổng tài Minh Tiềm hãy rời khỏi , đến bên ..."


      Rời ư, rời được, bây giờ lòng thể xa người đàn ông kia, chỉ có thể rúc vào lòng .


      " Nhâm Lỗi, em có tin tốt muốn với , em, em mang thai rồi."


      Nhâm Lỗi còn cho là nghe nhầm, sững sờ cầm điện thoại, cho đến khi đầu bên kia lặp lại lần nữa, mới , đây là .


      Kẻ ngốc này, sao có thể là tin tốt được chứ! Cuộc sống sau này của phải tính sao? muốn làm loạn với tên đàn ông kia suốt đời sao.


      "Cố Phán, em bị ngu có phải , sao em có thể mang thai con ta, em muốn bị người ta bàn tán cảđời sao, em hồđồ quá rồi!"


      Nhâm Lỗi rất giận dữ, phần vì lo lắng cho tương lai của , nguyên nhân lớn hơn là tình dành cho Cố Cốđã hoàn toàn vô vọng vì côđã mang thai.


      nhờ lại năm tám chín tuổi, Cố Cố bé chạy sau lưng , sau đó lại cao hơn chút xíu, nét trẻ con dần mất , đến khi gặp lại côở Hong Kong, côđã biến thành người phụ nữ .


      Nhưng dù ở cạnh , cũng có hàng nghìn hàng vạn con đường bằng phẳng cho lựa chọn, sao lại khăng khăng làm theo ý mình, con đường nhiều chông gai nhất chứ.


      "Cố Phán, nghe lời , bỏđứa con , sau đó rời khỏi người đàn ông kia, ta thích hợp với em."


      Trong khi Nhâm Lỗi ởđầu bên kia tận tình khuyên nhủ Cố Phán bỏđứa trẻ, bỏ người đàn ông kia , cửa phòng mở ra, Cố Phán trơ mắt nhìn người đàn ông hiên ngang bước tới, sau đó lấy điện thoại còn ở bên tai , nghe Nhâm Lỗi chuyện.


      "Cố Cố, em có biết sinh con của người đàn ông kia gây ra hậu quả gì , nhất định ta cốý làm ăn mang thai, em hãy nghe lời , bỏđứa béđi, sau đó bắt đầu lại lần nữa, chăm sóc em chu đáo..."


      Minh Tiềm thẳng tay giật điện thoại khỏi tay Cố Phán, phản bác tên luật sư nhỏđang rắc bùa mê thuốc lú cho : "Côấy sinh con cho tôi đem lại hậu quả là hạnh phúc cảđời, mời sau này đừng liên lạc với Phán Phán nữa, thưa luật sư Nhâm Lỗi."


      Nhâm Lỗi chưa kịp đáp lời, dứt khoát ngắt máy, vứt điện thoại sang bên.


      "A, điện thoại của em, ! Rớt bể sao!"


      Minh Tiềm giữ người Cố Phán lại, đôi mắt hừng hực lửa giận, nhướng mi hừ lạnh:


      "Sao hả, lo nó rớt bể rồi thể liên lạc với Hộ hoa sứ giả sao? Đến khi nào các người mới ngừng lén lén lút lút tính toán rời khỏi ! Những lời ta , em nghe lọt sao? Em muốn nghe lời ta mà bỏđứa bé của , sau đó sà vào lòng sao? Tên luật sư này cũng vĩđại lắm, em đến mức ngay cả em mang thai con của người khác cũng ngại, có phải em động lòng rồi !"


      Cố Phán hề phiền muộn bởi lời khó nghe của , qua đôi mắt như phun lửa ấy, cảm nhận được đốm lửa bất an, chỉ có chút, bị giấu rất kĩ. Nhưng bây giờ bọn họđang giằng co giữa ba người với người, nhân số bên nhiều hơn, nên mới hiếm khi bắt được mặt yếu ớt của người đàn ông này.


      "Tại sao em gì, em thừa nhận sao!"


      Cố Phán khẽ gật đầu, hôn lên môi , sau đóôm lấy để an tâm.


      " đừng trách Nhâm Lỗi, ấy chỉ lo lắng cho em với từ cách là người cả thôi. Em bỏ , em còn phải sinh hạ hai bé cưng trong bụng, em còn rất nhiều chuyện phải làm, rất bận rộn, rảnh rỗi để Minh tổng ghen tuông đâu. Cho nên, nhân từđộ lượng, đừng so đo với em."


      "Em, cái này, càng ngày càng thông minh..."


      "Đương nhiên rồi, gần đèn sáng mà."


      ☆☆☆


      ngất xỉu ở sân bay nên sau khi về căn hộ, Cố Phán bị ép nằm giường suốt hai ngày, tay chân cũng liệt luôn rồi. điều người làm và vệ sĩ từ Minh gia tới, xuất bốn phía trong nhà, người biết chuyện còn tưởng ởđây có nhân vật quan trọng nào.


      Cố Phán cảm thấy người đàn ông này trông gà hóa cuốc, bốn phía có lấy tên phóng viên nào, cũng chỉ mang thai thôi, dù cơ thể hơi yếu, nhưng cũng phải liệt cả nửa người, làm như vậy chẳng phải tiết lộ sơ hở sao!


      làm Tổng tài kiểu gì vậy, còn biết tính toán bằng !


      Từ khi về Mĩ gặp phải đống chuyện, hành lí cũng bị tùy ý ném qua góc, giờ Cố Phán mới lấy, bên trong đó có quần áo riêng tư của hai người, gọi người làm giúp cũng hay, quyết định bò dậy sửa sang lại.


      Lewis sức khỏe thích hợp sinh hai đứa cùng lúc, nhưng trừ ngày bị phóng viên dọa cho ngất xỉu ở sân bay ra, sau đó cũng còn gì khác thường nữa, ăn được uống được ngủđược, còn lên cân, bé cưng cũng ngoan ngoãn làm khó , có khi Lewis đó là lang băm ấy chứ.


      Cố Phán sửa soạn lại vali, khi cầm quần áo bẩn ra, bình thuốc tránh thai mà Minh Tiềm đưa bị hất lăn ra, lọ trong màu nâu còn ít viên thuốc trắng lăn thảm hai vòng rồi dưng lại, Cố Phán khom người nhặt lọ lên. Ban đầu đưa thuốc đầy cả lọ, uống đến bây giờ còn tới mấy viên, có thể thấy được bọn họân ái rất thường xuyên.


      Cố Phán gục đầu sờ gò má xấu hổ nóng lên, chiếc lọ này là vật chứng cho mỗi lần ân ái của hai người rồi.


      Đột nhiên nghĩ tới câu của Nhâm Lỗi ngày đó, lại nhìn chằm chằm cái chai như cóđiều suy nghĩ.


      Ngày hôm sau, Cố Phán ăn sáng với , sau khi làm, côđội mũđeo mắt kính rời nhà.


      Côđến hiệu thuốc gần Cửu Long, trước khi bước vào lại đè vành mũ thấp xuống. Dính phải tia sáng của Minh tổng, giờ cũng thành người nổi tiếng, ra cửa cũng phải che che giấu giấu.


      Cố Phán trao đổi với nhân viên hiệu thuốc vài câu, sau đóđổ viên thuốc trong lọ ra cho nhân viên xem xét, người ta để trong lòng tay, cần nhìn kĩđã rất khẳng định đây phải thuốc tránh thai, còn hỏi có phải bị dân buôn thuốc lậu lừa rồi , bây giờ bọn buôn bán quá ngông cuồng rồi.


      Cố Phán thấy nhân viên nhìn thuốc mấy lần mà săm soi mặt , bèn thừa dịp người ta chưa nhận ra, vội vàng cảm ơn rồi ra khỏi đó.


      run cả người ra khỏi hiệu thuốc, phải vì lạnh, mà vì tức!


      Đáng ghét, tên buôn lậu Minh Tiềm khốn khiếp, hóa ra dùng lâu như vậy đến tận khi mang thai mới biết. Lúc trước từng tìm hiểu ảnh hưởng xấu của thuốc tránh thai, còn thấy vui vì thuốc Minh tổng đưa hề có tác dụng phụ nào, hay rồi, bây giờ tác dụng phụ tới rồi, chẳng phải côđây mang thai rồi à!


      Cố Phán nghĩ đời này chắc chẳng có người phụ nữ nào ngu hơn côđâu, mãi bị đùa giỡn trong lòng bàn tay, quay qua quai lại cũng chui lọt qua kẽ ngón, ngược lại còn bị nhét hai phôi thai vào bụng. vậy còn chậm tiêu, ngay cả mang thai cũng biết, nhưng trừ chuyện hơi buồn nôn, hề có dấu hiệu có thai nào khác nữa mà!


      Cố Phán kéo vành mũ xuống thấp rồi tiếp tục bước , nghĩ thầm khi về chất vất thế nào đây. sơýđụng vai vào người qua đường, gật đầu xin lỗi người ta, cũng ngừng, tiếp tục bước.


      "Cố Phán, côđứng lại!"


      Giọng này rất quen thuộc, giống như của đồng nghiệp ở văn phòng, Cố Phán quay đầu nhìn người gọi . rất kinh ngạc, sao lại gặp ta ởđây!








































      [​IMG]
      [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]
      Last edited: 7/1/18
      AikoNguyen, Themealice, hangcao21 others thích bài này.

    2. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      Má ơi, trễ 3 tháng mà phát , phải trình độ ân ái của 2 ac quá ghê gớm nên c k nhận ra sao

    3. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Ôi lại gặp cái bà bị đuổi khỏi toà soạn ngày xưa sao huhu mong mụ đó gây ra chuyện điên rồ gì

    4. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      chúc năm mới vui vẻ

    5. Gấu trúc đệ nhất lười

      Gấu trúc đệ nhất lười Well-Known Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      2,633
      Năm mới vui vẻ <3
      Mong xong truyện trong Tết Nguyên Đán hô hô
      baoyeubaoyeu, Du KhươngA fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :