1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      thập vương gia đừng mừng vội như vậy chứ
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @bornthisway011091 các chương pic bị hỏng được re-post ở phía sau rồi nhé.

      Chương 87

      người Thập vương gia có bí mật.

      Bí mật này thái hậu và Phong Khánh đế biết, tiên đế biết, Tiêu Tiềm cũng biết.

      Lâm Cẩm Nghi ra ý tưởng muốn đối phó Kỷ thị rồi, Tiêu Tiềm nhất thời cũng biết đối sách cụ thể, chỉ có thể hết khả năng hết những gì mình biết.

      Vì thế, Lâm Cẩm Nghi cũng biết.

      Nguyên lai, năm đó tiên đế đối với Thập vương gia Tiêu Lang thiên vị có thừa, khi đó mẫu phi Thập vương gia phân vị tuy rằng cao, nhưng tiên đế đối với Thập vương gia thiên vị thấy , trong triều ít người bắt đầu động tâm tư.

      Đương thời Phong Khánh đế vẫn là thái tử, là trưởng tử của hoàng hậu, địa vị vững chắt, đương nhiên đơn giản bị dao động. Nhưng lúc đó thái hậu toàn tâm toàn ý tính toán vì thái tử, nhìn nổi bị chút ảnh hưởng, liền sai người thầm hạ độc Thập vương gia.

      Cái loại độc này hại tính mạng, chỉ làm thể chất yếu , thể dựng dục đời sau.

      Về sau tiên đế biết, tuy rằng giận thái hậu tâm tư ác độc, nhưng thể làm gì, lấy đại cục làm trọng, vì bắt được chứng cớ, cũng thể xử trí quốc gia chi mẫu, vì thế chuyện này đến đâu. Bù lại, tiên đế càng sủng ái Thập vương gia, thậm chí trước khi băng hà, còn áy náy dặn Phong Khánh đế cẩn thận chiếu cố .

      Tiêu Tiềm năm đó nuôi lớn bên người hoàng hậu, cũng ngẫu nhiên mới nghe được việc này.

      Cho nên Thập vương gia và tiên vương phi thành thân nhiều năm cũng có con nối dòng. Mà Phong Khánh đế lúc đó với Thập vương gia, chỉ cần có đứa khôi phục phong hào cho , chẳng qua là qua loa tắc trách.

      Bọn họ đều ngờ là Sầm Thoa gả vào Thập vương phủ bao lâu, như kì tích hoài thai.

      Phong Khánh đế sau này hỏi ngự y trong cung, ngự y độc kia rất nhiều năm, chừng là thân thể Thập vương gia tốt lên. Mà y học luôn có kỳ tích, đứa của Sầm Thoa là kỳ tích.

      Lúc này ngôi vị hoàng đế của Phong Khánh đế được củng cố, đương nhiên cũng để ý Thập vương gia có thêm đứa trẻ, cho nên lúc đó động thủ.

      Nhưng về sau, Phong Khánh đế biết Thập vương gia dám cùng Hiền phi dao động vị trí thái tử trữ quân. Thập vương gia hồi uy hiếp địa vị , tại lại muốn dao động địa vị trưởng tử , Phong Khánh đế đâu thể nhịn, liền ngầm đồng ý hoàng hậu động tay chân với bụng Sầm Thoa.

      Lâm Cẩm Nghi biết việc này rồi, suy nghĩ nửa ngày, dựa vào hiểu biết của nàng về Kỷ thị, liền nghĩ ra kế sách, Tiêu Tiềm lại theo giúp hợp kế, toàn bộ kế hoạch hoàn chỉnh đưa ra. Cho nên mới có chuyện về sau hai người lấy lợi dụ Thập vương gia.

      ****

      Thập vương phủ, từ lúc Kỷ thị cùng ước định với Thập vương gia ngày ấy, liền thu thập đồ đạc, dẫn theo đại phu Sầm phủ tiến vào.

      Sầm Thanh Sơn tán thành bà nhúng tay vào gia nữ nhi xuất giá, nhưng Kỷ thị lấy lí do chiếu cố nữ nhi đẻ non, bịt miệng ông ta, bà tiên trảm hậu tấu, trước khi Sầm Thanh Sơn hạ triều trở về thu thập xong, xa mã Thập vương phủ cũng chờ bên ngoài, Sầm Thanh Sơn dù có đồng ý cũng có biện pháp ngăn trở.

      Kỷ thị đến, Sầm Thoa cũng sợ hãi nữa, mỗi ngày có thể ngủ được ăn được, hơn nữa Kỷ thị mang đại phu đến khai thuốc bổ, cùng thuốc của đại phu trong vương phủ để thanh lý thân mình, bất quá bảy tám ngày, nàng khôi phục tinh thần.

      Thập vương gia mỗi đêm đều tới, quần áo cũng thoát, cởi quần Sầm Thoa liền đè lên làm. Sầm Thoa như cái xác hồn mặc , cứ như vậy đến đêm, Kỷ thị trở về phòng, Sầm Thoa lại chết lặng thoát quần ở giường chờ Thập vương gia.

      Nhưng dù như thế, qua vài tháng, thân mình Sầm Thoa điều dưỡng, bụng vẫn là chút động tĩnh.

      Sầm Thoa vội được, ngày ngày ở trước mặt Kỷ thị lấy lệ rửa mặt, nàng nghĩ muốn đối diện Thập vương gia. Kỷ thị cũng cảm thấy sốt ruột, bà ở Thập vương phủ mấy tháng, Sầm Thanh Sơn rất khó chịu, phái người đến gọi về nhà vài lần.

      Như vậy tiếp tục có biện pháp, Kỷ thị và Sầm Thoa hai người gấp đến độ xoay quanh, lại làm nên chuyện gì.

      Hôm nay trước ngày hạ vũ, bên ngoài thời tiết nóng hơn ít. Kỷ thị mang Sầm Thoa xuất môn dạo, mua thêm vài loại trang sức thay đổi tâm tình.

      Sầm Thoa mong có thai, đương nhiên muốn bảo trì tâm tình sung sướng, nhưng ở trong Thập vương phủ, nàng cảm thấy áp bách đến hít thở thông, đương nhiên là mừng rỡ xuất môn.

      Mẹ con hai người thu thập phen, ngồi xe ngựa ra phủ.

      Trong quán trà đối diện Thập vương phủ trong, trà khách thấy họ ra, lập tức đứng lên thanh toán, trở về mật báo.

      Kỷ thị và Sầm Thoa đến Châu Ngọc các, tiểu nhị tươi cười nghênh đón các nàng lên nhã gian lầu hai, đại chưởng quầy từ trước đến nay nhiệt tình chiêu đãi.

      Đại chưởng quầy giới thiệu số trang sức mới, Sầm Thoa bởi vì có tâm tình gì cũng bớt hưng trí, Kỷ thị thấy nữ nhi đau lòng được, nhân tiện : "A Thoa, con để ý chọn hai món thích, nương mua cho con." Kỷ thị chưởng quản việc bếp núc Sầm phủ nhiều năm, lúc trước còn lén chiếm đồ cưới Lâm Ngọc San chết để lại cho Sầm Cẩm, đương nhiên thiếu tiền bạc.

      Sầm Thoa nay vẫn là Thập vương phi, nhân tiện : " cần nương tiêu pha, lúc trước vương gia cho ta ít bạc, dùng là được." Nàng giờ nghĩ đến Thập vương gia là cảm thấy phát lạnh, hận thể xài hết bạc cho, đặt bên người còn cảm thấy ghê tởm.

      Mẹ con chuyện, bên ngoài chưởng quầy mặt tròn lại vội vã tiến đến, bẩm báo với đại chưởng quầy: "Bên ngoài Trấn Nam vương phi đến, là tới lấy trang sức Tô đại gia chế tác, bảo ngài tự mình qua."

      Đại chưởng quầy là người thanh linh, đương nhiên biết ai quan trọng hơn, lập tức liền cười làm lành với Kỷ thị và Sầm Thoa: "Hai vị quý nhân, trong tiệm có khách quý đến, tiểu phụ nhân cáo từ trước, thay chưởng quầy khác hầu hạ hai vị quý nhân."

      Nếu người khác còn chưa tính, nghe tên Lâm Cẩm Nghi, Sầm Thoa lập tức đập bàn cả giận : "Lâm Cẩm Nghi là Trấn Nam vương phi, ta cũng là Thập vương phi. Chúng ta cùng phẩm cấp, ta lại đến trước, dựa vào cái gì ngươi hầu hạ nàng ?"

      Đại chưởng quầy muốn đắc tội với người, khó xử : "Nhưng Trấn Nam vương phi chỉ tên tiểu phụ nhân qua, tiểu phụ nhân nếu chối từ, Trấn Nam vương phi trách tội lên..."

      "Ngươi bảo nàng đến tìm ta! Ta xem xem nàng dựa vào cái gì đến cướp người với ta!" Ở trong hoàng gia, Lâm Cẩm Nghi khắp nơi áp nàng, trước mắt cư nhiên chưởng quầy cửa hàng trang sức cũng nhìn mình trong mắt, làm sao bảo Sầm Thoa nuốt xuống khẩu khí này.

      Đại chưởng quầy khúm núm, với chưởng quầy đến truyền lời: "Thập vương phi ngươi cũng nghe, còn mau chiêu đãi Trấn Nam vương phi!"

      Chưởng quầy mặt tròn đáp ứng, bước nhanh ra ngoài.

      Kỷ thị thấy Sầm Thoa tức , trấn an : "Tốt lắm, A Thoa, nàng cướp được người phải , con đáng tức giận."

      chuyện, bên ngoài vang lên tiếng bước chân, cửa nhã gian trực tiếp bị người bên ngoài mở ra.

      Lâm Cẩm Nghi thân áo sa nguyệt ảnh màu trắng, mang theo hạ nhân nối đuôi nhau vào.

      Sầm Thoa lập tức đứng lên, nhíu mày : "Ngươi tới làm gì?"

      Lâm Cẩm Nghi tìm vị trí ngồi xuống, tựa tiếu phi tiếu xem nàng, "Ta đến chọn mấy thứ trang sức, nghe Thập vương phi cái giá lớn chịu buông người, liền qua nhìn cái."

      Sầm Thoa cả giận : "Ta tới trước, ngươi dựa vào cái gì cướp người?"

      Lâm Cẩm Nghi chậm rãi : "Bằng vào ta là Trấn Nam vương phi, mà ngươi bất quá là Thập vương phi."

      Sầm Thoa nghiến răng nghiến lợi, lại biết cái gì nữa phản bác nàng. Từ trước nàng ỷ vào Thập vương gia thương, chính mình lại hoài đứa , sợ Lâm Cẩm Nghi cái gì. Nay cũng lo lắng cùng nàng cứng đối cứng.

      Kỷ thị lôi kéo Sầm Thoa, mang theo cười với Lâm Cẩm Nghi: "Trấn Nam vương phi xưa nay tính tình tốt, sao hôm nay khí thế bức người như vậy?"

      Lâm Cẩm Nghi đùa nghịch móng tay mình, cũng liếc nhìn bà : "Mới vừa rồi chú ý Sầm phu nhân ở đây. Sầm phu nhân thực làm người ta bật cười, ta cái gì 'xưa nay tính tình tốt' ? Tính tình tốt nên khắp nơi nhẫn nhịn người khác sao?" Nàng lườm Kỷ thị cái, "Nếu ta tại muốn nhường nhịn đâu?"

      Lâm Cẩm Nghi khuôn mặt vốn thập phần thanh lệ, hơn nữa sau khi Trung Dũng hầu phu nhân qua đời, nàng gầy vòng lớn, nay cả người thoạt nhìn càng xuất trần. Lúc này nàng quần áo quần trắng, chuyện bộ dáng xa cách, càng làm cho người cảm thấy dễ tiếp cận.

      Kỷ thị cũng biết nay nữ nhi tự khó bảo toàn, muốn cùng Lâm Cẩm Nghi giao phong chính diện, liền cười khuyên Sầm Thoa: "Tốt lắm, A Thoa, Trấn Nam vương phi mới có gia lâu, tâm tình tốt, chúng ta đáng vì chưởng quầy hầu hạ mà tổn thương hòa khí."

      Giáp thương mang bổng chuyện là phong cách nhất quán của Kỷ thị. Lâm Cẩm Nghi sớm chuẩn bị tâm lý, lúc này nghe bà ta ám chỉ Trung Dũng hầu phu nhân qua đời, tâm tình như trước gợn sóng, ngược lại còn ra vẻ tươi cười : "Sầm phu nhân có đạo lý, trước mắt ta tâm tình thập phần tốt, Thập vương phi đừng để ta tiếp tục giữ tâm tình đó, bằng ta trước mặt Thập vương gia hai câu, ngươi sợ là càng dễ chịu."

      Sầm Thoa gắt gao cắn môi, sắc mặt trở nên trắng bệch. Thái độ Thập vương gia với nàng chuyển biến, nàng cho rằng chỉ có người Thập vương phủ biết, bí mật này cũng là che dấu cuối cùng của nàng, nghĩ tới Lâm Cẩm Nghi cứ như vậy trắng ra.

      Đại chưởng quầy sợ các nàng náo lên mâu thuẫn, đến lúc đó chính mình ngược lại vướng cả hai đầu, liền hoà giải : "Trấn Nam vương phi, Thập vương phi cũng là người hòa khí, hẳn muốn cố ý phá hư tâm tình ngài. Ngài xem Thập vương phi cũng gì, thỉnh ngài dời bước sang nhã gian cách vách, tiểu phụ nhân trình trang sức lên cho ngài."

      Lâm Cẩm Nghi trào phúng nhìn Sầm Thoa và Kỷ thị cái, gật đầu đứng lên.

      Sầm Thoa gắt gao trừng nàng, bất đắc dĩ chỉ có thể nhìn nàng cứ như vậy mang người .

      Đoàn người Lâm Cẩm Nghi ra khỏi nhã gian, tới gian ngoài hành lang, đại chưởng quầy muốn đưa nàng vào cách vách, đột nhiên có thị vệ đến bẩm báo: "Vương phi, ngài cho thuộc hạ điều tra Vân Dật đạo nhân, thuộc hạ tìm được, trước mắt nàng đặt chân ở Vị Nguyệt am ngoài thành."

      Lâm Cẩm Nghi nghe xong, liền cười : "Tốt, ghi công cho ngươi, theo xe ngựa, chúng ta lập tức qua." Tiếp theo với đại chưởng quầy: "Đúng lúc có việc, phiền toái ngươi lần, ta lần tới lại qua lấy trang sức."

      Đại chưởng quầy vội đáp dám, đường tiễn nàng ra khỏi Châu Ngọc các.

      Tiễn bước Lâm Cẩm Nghi, đại chưởng quầy liền quay về nhã gian chỗ Sầm Thoa và Kỷ thị.

      Vừa rồi Lâm Cẩm Nghi và thị vệ chueyẹn ngay tại hành lang, cũng kiêng kị gì, Sầm Thoa và Kỷ thị đều nghe đầy đủ. Sầm Thoa tức giận : "Ngông nghênh tới cướp người, cướp được rồi lại , biết trong bụng nàng đánh bàn tính gì."

      Kỷ thị tâm nhãn hơn, hỏi thăm đại chưởng quầy: "Vân Dật đạo nhân lai lịch gì? Thế nào ở kinh thành chưa nghe qua."

      Đại chưởng quầy chiêu đãi khách quý kinh thành, tin tức đương nhiên linh thông, nhân tiện : "Vân Dật đạo nhân nghe đồn chính là cao nhân đắc đạo tọa hạ Tống tử nương nương, lúc trước nàng ở vùng Dương Châu làm phép cho rất nhiều phụ nhân vô sinh, khiến các nàng đều hoài đứa , cho nên thanh danh lan xa. Nhưng Vân Dật đạo nhân là người thế ngoại, hành tung mơ hồ bất định, tiểu phụ nhân cũng mới biết được nàng đến kinh thành."

      Lâm Cẩm Nghi gả vào Trấn Nam vương phủ mấy tháng, bụng còn động tĩnh, Trấn Nam vương cũng gần nhi lập, bọn họ tìm đạo nhân này là tình lý bên trong.

      Vì thế, Sầm Thoa lập tức ngồi yên, lôi kéo Kỷ thị : "Nương, chúng ta cũng mau theo!"

      Kỷ thị vỗ vỗ tay nàng, trấn an : "Đạo sĩ đến cùng là ngoại nam, chúng ta nên gặp."

      Đại chưởng quầy lại giải thích: "Sầm phu nhân lo lắng quá mức, Vân Dật đạo nhân này là thân nữ tử, kỳ là đạo ."

      "Nương, vậy cần lo lắng, chúng ta mau ." Sầm Thoa ngồi yên.

      Kỷ thị vẫn cảm thấy rất yên, kiên trì : "Dù sao Vân Dật đạo nhân đến kinh thành, chúng ta cũng vội nhất thời." Bằng vào lời đại chưởng quầy cũng đủ tin cậy, bà nghĩ vẫn nên về tìm người tra chi tiết đạo này mới an tâm.
      minhminhanhngoc, amandatruc, Lazzy Le46 others thích bài này.

    3. senhmac

      senhmac New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      1
      Tks ad dịch. Vậy là LCN hành động . Nhưng cái mình quan tâm là tình cảm của n9 và nữ 9 kia, khi nào gương vỡ lại lành.
      heavydizzy thích bài này.

    4. Halie.hp

      Halie.hp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      95
      Sao cái tình tiết Vân Dật đạo nhân thấy quen quá, phải mụ này hóa ra là đàn ông ? Giả đạo tìm hương khắp nơi?
      minhminhanhngocheavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 88

      Kỷ thị cùng Sầm Thoa trở về Thập vương phủ rồi cho người ra ngoài hỏi thăm về Vân Dật đạo nhân.

      Giống như đại chưởng quầy Châu Ngọc các , Vân Dật đạo nhân ở Dương Châu vô cùng nổi danh, nay tuy rằng mới đến kinh thành, ít người cũng nghe tiếng, mộ danh mà tới. Nhưng Vân Dật đạo nhân tính tình cổ quái, phải khách nào cũng gặp, ở kinh thành mấy tháng, chỉ giúp trợ người hữu duyên.

      Có sắc thái truyền kỳ, dân chúng kinh thành lại nghị luận nóng hổi, là Vân Dật đạo nhân vừa tới kinh thành, Trấn Nam vương phi Lâm Cẩm Nghi mang theo lễ vật tới cửa cầu kiến, lại bị chặn ở ngoài am ni . Trấn Nam vương phi đợi lâu bên ngoài, Vân Dật đạo nhân cũng chịu gặp mặt nàng.

      Sầm Thoa từ lúc biết tin tức này, cảm thấy ánh rạng đông của hi vọng, lập tức cho người mang lễ vật và số tiền lớn tới cửa cầu kiến.

      Kỷ thị mấy tin thần phật, cũng có cách nào, để tùy ý Sầm Thoa.

      Lễ vật và tiền bạc từ trong Thập vương phủ ra, Thập vương gia đương nhiên cũng biết, bất quá cũng vội muốn đứa trẻ để khôi phục phong hào, nên để ý.

      Cứ như vậy qua hơn nửa tháng, Sầm Thoa để hạ nhân mỗi ngày mang theo lễ vật tới cửa, bụng nàng như trước có hề động tĩnh, càng nóng vội thêm. Sau này nàng lại nghe Lâm Cẩm Nghi vẫn thường xuyên tự mình tới, nàng lại chỉ cho hạ nhân , sợ là có hi vọng.

      Kỷ thị mấy đồng ý nàng am ni ngoài thành, Lâm Cẩm Nghi biết xấu hổ đó là chuyện của nàng, bà muốn nữ nhi trở thành câu chuyện để dân chúng kinh thành nhắc lúc trà dư tửu hậu.

      Sầm Thoa nghe nương ngăn cản, nhân tiện : "Nương, giờ là lúc nào, hay chỉ muốn thể diện sao? Ngài có thương nữ nhi, để nữ nhi thôi." Tuy rằng lúc này Thập vương gia đánh đập, nhưng chỉ cần nghĩ đến hàng đêm đều phải cùng phòng với ác ma mặt người dạ thú như vậy, nàng cảm thấy ghê tởm muốn nôn.

      Kỷ thị mười phần bất đắc dĩ đành phải đồng ý, lại vẫn là lo lắng , "Vậy nương cùng con."

      Vì thế mẹ con hai người ngồi xe ngựa Vị Nguyệt am ngoài thành.

      như hạ nhân nghe ngóng, bình thường lúc này núi Lạc Thanh vốn thanh lãnh người tới tấp nập. Những người này đều phải ngày thường Hoàng Giác tự dâng hương, mà đều Vị Nguyệt am cầu kiến Vân Dật đạo nhân.

      Người đông tấp nập, có kiệu, Kỷ thị và Sầm Thoa chỉ có thể bộ lên núi.

      Kết quả hai người đến giữa đường, liền gặp Lâm Cẩm Nghi từ phía sau vượt qua.

      Lâm Cẩm Nghi ngồi kiệu Trấn Nam vương phủ đặc chế, cũng liếc mắt nhìn các nàng cái, chỉ giục kiệu phu mau lên núi.

      Sầm Thoa nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn nàng, cũng được gì.

      Hơn canh giờ sau, Kỷ thị và Sầm Thoa từng chậm từng bước rốt cục đến Vị Nguyệt am.

      Lúc này trong Vị Nguyệt am có người tranh chấp, dân chúng đều tụ tập vây xem, Kỷ thị mệt nổi, trước tìm chỗ nghỉ chân, Sầm Thoa cũng mệt mỏi, bảo nha hoàn đỡ mình qua nhìn xem.

      thấy lúc này ở trung tâm náo nhiệt phải ai khác, là Lâm Cẩm Nghi vẻ mặt giận dữ.

      tiểu đạo thanh tú đứng trước mặt nàng, khác hẳn nàng kích động, tiểu đạo vân đạm phong khinh, tựa hồ nhìn nàng vào trong mắt.

      Sầm Thoa chân tướng, liền bảo nha hoàn hỏi thăm dân chúng phen. Sau đó từ miệng dân chúng vây xem mới biết, Lâm Cẩm Nghi trong thời gian này hầu như mỗi ngày đến thỉnh Vân Dật đạo nhân, Vân Dật đạo nhân đều tránh mặt gặp, chỉ mỗi ngày cho đệ chọn người hữu duyên tử ở trong đám dân chúng. Mới vừa rồi chính là đám người hữu duyên sớm được Vân Dật đạo trưởng chọn lựa, chẩn ra hỉ mạch, gióng trống khua chiêng đến cảm tạ.

      Lâm Cẩm Nghi nhìn đương nhiên là tức có chỗ phát, tại chỗ chất vấn đệ tử Vân Dật đạo trưởng.

      "Ta ngày ngày tới đây, Vân Dật đạo trưởng lại tránh gặp, ngược lại dân chúng bình thường này, đạo trưởng lại gặp từng người , là để Trấn Nam vương phủ ta vào mắt?"

      Nàng quần áo gọn gàng, bên người mang theo nha hoàn thị vệ, vừa thấy chính là cao quý, ít dân chúng đoán được thân phận của nàng, đương nhiên là đến xem náo nhiệt.

      Nhìn thấy Lâm Cẩm Nghi cam chịu, Sầm Thoa thầm bật cười, lúc này liền lên phía trước, mở miệng : "Trấn Nam vương phi, đạo gia vốn chú ý duyên pháp, ngươi cần gì phải ép buộc?"

      Lâm Cẩm Nghi tức giận hừ tiếng, "Ngươi là ai, đến phiên ngươi tới này nọ? Ta có duyên pháp, ngươi có ?"

      Mọi người vây xem, Lâm Cẩm Nghi lại chút thể diện cũng cho nàng, trước mặt mọi người quát lớn. Sầm Thoa mặt lập tức đỏ lên.

      Ai ngờ tiểu đạo kia luôn thèm chuyện lại mở miệng giải vây, "Trấn Nam vương phi cần gì giận chó đánh mèo người khác? Tiểu đạo xem vị phu nhân này bộ mặt nhu hòa, quả là hữu duyên cùng đạo gia ta."

      Lâm Cẩm Nghi lại hừ lạnh, "Chỉ bằng nàng?"

      Sầm Thoa nháy mắt lo lắng, nâng cằm với Lâm Cẩm Nghi: "Tiểu đạo trưởng như vậy, chẳng lẽ còn đúng?"

      Lâm Cẩm Nghi tức , xoay người với người theo: "Chúng ta !"

      Sầm Thoa vui rạo rực nhìn theo nàng rời , lại quay đầu hỏi tiểu đạo : "Tiểu đạo trưởng, ngươi ta cùng với đạo gia hữu duyên, có phải có thể tiến cử ta vào sương phòng, gặp mặt Vân Dật đạo trưởng hay ?"

      Tiểu đạo lại mặt lộ vẻ khó xử , "Vị phu nhân này, mới vừa rồi tiểu đạo chỉ là thấy Trấn Nam vương phi khinh người quá đáng, cho nên mới giúp."

      Sầm Thoa cũng nóng nảy, : "Tiểu đạo trưởng sao có thể giữ lời đâu? Nơi này nhiều người nghe ngài chính miệng , nếu thế này vẫn tính, Vân Dật đạo trưởng sau này thủ tín với hậu thế như thế nào?"

      Tiểu đạo thể biện giải, nghe vậy thở dài, bất đắc dĩ : "Được rồi, vậy phu nhân chờ, tiểu đạo vào xin chỉ thị sư tôn."

      Sau lát, tiểu đạo lại ra, với Sầm Thoa: "Sư tôn đây cũng là duyên pháp, thỉnh phu nhân dời bước vào sương phòng."

      Sầm Thoa đuôi lông mày vui vẻ, hơn nữa nghĩ đến nếu Lâm Cẩm Nghi biết mình vẫn là ít nhiều vì nàng mới gặp được Vân Dật đạo nhân, khẳng định là tức giận đến chết, tâm tình càng sung sướng. Lập tức cho nha hoàn thỉnh Kỷ thị nghỉ chân bên kia tới, mẹ con hai người đồng loạt vào sương phòng.

      sương phòng Vị Nguyệt am phong cách cổ xưa yên tĩnh, đàn hương thản nhiên quanh quẩn, ngăn cách ồn ào náo động tranh cãi ầm ĩ bên ngoài.

      Tiểu đạo dẫn bọn họ vào, trong sương phòng, cạnh bàn tròn an vị bóng người đơn bạc gầy guộc, đó là Vân Dật đạo nhân.

      Sầm Thoa vụng trộm liếc mắt cái, thấy Vân Dật đạo nhân ngồi khoan kiên, vẻ mặt nhã trí thanh tú, thần sắc lạnh nhạt, có vẻ đẹp khó phân biệt trai .

      Vân Dật đạo nhân thấy hai người, liền đứng lên chắp tay : "Bần đạo gặp qua hai vị phu nhân." Nàng vóc người cao hơn người ngoài ít, thanh có thể là thanh nhuận uyển chuyển, mặc dù đủ kiều mị, lại như nước suối trong núi, làm cho người ta nghe thấy liền khó có thể quên.

      Sầm Thoa và Kỷ thị cũng hoàn lễ, Vân Dật đạo nhân thỉnh các nàng ngồi xuống chuyện.

      Lúc các nàng xuất môn là sau chính ngọ, trước mắt sắp hoàng hôn. Sầm Thoa nghĩ đến trước trời tối về Thập vương phủ, cũng cố nhiều với Vân Dật đạo nhân, thẳng vào đề: "Đạo trưởng, ta nghe ngài là cao nhân được Tống tử Quan phái đến, có thể cho ta đứa trẻ ?"

      Vân Dật đạo nhân cười : "Phu nhân gnói lời này, Tống tử Quan chính là phật gia, bần đạo tu hành là đạo pháp. Hai nhà dù tính thế nào, cũng phải nhà."

      Sầm Thoa vội bồi tội : "Ta sai, đạo trưởng đừng trách móc."

      Vân Dật đạo nhân lơ đễnh khoát tay, " sao, phố bên ngoài đồn đại, phu nhân nghe vào cũng bình thường. Bất quá chuyện sinh con, chú ý là duyên pháp. Bần đạo cũng thể cam đoan, chỉ có thể trước tiên thử duyên pháp cho phu nhân..."

      Sầm Thoa liên tục gật đầu, "Đúng đúng, quả muốn thử trước."

      Kỷ thị ở dưới bàn kéo váy nàng, ý bảo nàng đừng vội như vậy.

      Sầm Thoa lại bất chấp bà khuyên can, thúc giục Vân Dật đạo nhân: "Vậy đạo trưởng có thể hành pháp?"

      Vân Dật đạo nhân gật đầu : "Gặp tức là hữu duyên, còn thỉnh hai vị phu nhân dời bước vào nội thất."

      Sầm Thoa cùng Kỷ thị đứng lên, vào nội thất sương phòng. Sương phòng đơn sơ, là nội thất, kỳ cũng chỉ cách gian ngoài bình phong.

      Chỉ thấy sau bình phong, có giường, là ba tòa tượng trông rất sống động, trước tượng có lư hương cắm mấy cột hướng thơm ngát, trước đài là vài cái bồ đoàn.

      Vân Dật đạo nhân cho bọn họ quỳ gối phía trước, sau đó rửa tay dâng hương, ngồi xuống bồ đoàn, nhắm mắt lẩm bẩm.

      Kỷ thị và Sầm Thoa hai người tất nhiên cũng đều nhắm mắt, thành tâm cầu nguyện.

      Cứ như vậy, Vân Dật đạo nhân niệm gần nửa canh giờ, Sầm Thoa và Kỷ thị chân quỳ tê rần, Vân Dật đạo nhân mới mở mắt, bảo các nàng có thể đứng dậy.

      Kỷ thị tuổi lớn, thiếu chút nữa đứng lên nổi. Sầm Thoa nâng Kỷ thị dậy, cõi lòng đầy chờ mong hỏi Vân Dật đạo nhân: "Đạo trưởng, thế này tính là thành sao?"

      Vân Dật đạo nhân : "Hành pháp liên tục bảy ngày, phu nhân hôm nay trở về dâng hương tắm rửa, ngày mai canh giờ này lại tới."

      Bảy ngày, so với Sầm Thoa mới vừa rồi dự tính thời gian dài hơn nhiều. Nhưng nàng lúc trước đợi mấy tháng, cũng nghĩ tới đến lần đầu có thể gặp Vân Dật đạo nhân, như vậy so với bảy ngày cũng tính là gì.

      Lúc này bên ngoài mặt trời lặn, sắc trời ảm đạm, Sầm Thoa cũng dám trì hoãn, bảo nha hoàn cõng Kỷ thị, đoàn người xuống núi.

      Trở lại Thập vương phủ, Kỷ thị cảm thấy đùi rất thoải mái, cho đại phu cầm thảo dược đến chườm nóng, Sầm Thoa ở trong phòng chăm sóc bà lát, nha hoàn qua thúc giục, là Thập vương gia đến, tìm nàng.

      Sầm Thoa có lá gan chọc Thập vương gia mất hứng, lập tức chính viện.

      Thập vương gia đến cũng vì cái gì khác, thấy nàng tiến vào, cho những người khác xuống.

      Hai người cởi bỏ quần áo phía dưới, bắt đầu sinh hoạt vợ chồng, Sầm Thoa lúc này cũng biết khổ sở. Chỉ nghĩ đến qua bảy ngày, mình có thể giải thoát rồi.

      Vì hôm nay nàng phối hợp, Thập vương gia cảm thấy phá lệ tận hứng. Xong việc lập tức rời , mà ở giường nằm lát, cùng Sầm Thoa chuyện: "Bổn vương nghe hôm nay ngươi núi Lạc Thanh ?"

      Chuyện này Sầm Thoa cảm thấy có gì phải lừa gạt, gật đầu : "thanh danh Vân Dật đạo hẳn là vương gia cũng nghe, hôm nay bà tiếp kiến ta, chỉ cần liên tục thực bảy ngày, ta có thể hoài đứa ."

      Thập vương gia nhíu mày, : "Nếu linh nghiệm tốt rồi, chúng ta có thể cầu được."

      Sầm Thoa chịu đựng ghê tởm cười cười với , : "Vương gia có lý."
      minhminhanhngoc, Uyên Sama, hamaxink45 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :