1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-đại thúc-1vs1]Trăng sáng trong lòng ta - Nhất Khỏa La Bặc (20+) [VIP]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Ôi lo lắng đến tận cùng rồi bao giờ mới hẹn hò đương đây
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    2. dieulinhaha

      dieulinhaha Well-Known Member

      Bài viết:
      84
      Được thích:
      2,126
      Thông báo tin buồn :yoyo25::yoyo25::yoyo25::yoyo25:
      Mình chuẩn bị thi nên có lẽ ngừng đăng truyện 2 tuần tới. Lúc đầu mình nghĩ có lẽ cố được nhưng bài vở nhiều quá. :yoyo50::yoyo50::yoyo50::yoyo50: tạm nghỉ 2 tuần rồi mình đền bù cho các nàng nhé. Thi xong rảnh đến tết mà. Thông báo này để các nàng đỡ phải hóng. Hai tuần nữa gặp lại m.n. :yoyo56::yoyo56::yoyo56::yoyo56::yoyo56::yoyo56:

    3. dieulinhaha

      dieulinhaha Well-Known Member

      Bài viết:
      84
      Được thích:
      2,126
      Chương 5: Lục Hoài Dư tham gia rất nhiều hội nghị to đều có, duy nhất chưa tham gia họp phụ huynh

      Editor: LInLA.

      Thẩm Minh Duyệt được khơi dậy dũng khí, gọi điện thoại theo số danh thiếp mà Trần Đồng Chu đưa cho .


      Qua hai hồi chuông điện thoại được nhấc máy.


      “ Xin chào, đây là văn phòng thị ủy.”


      Thẩm Minh duyệt: “ A, xin chào, tôi tìm Lục tiên sinh.”


      Thẩm Minh Duyệt nhớ tên , chỉ nhớ là hôm qua đến người nọ gọi là Lục Tiên Sinh.


      “ Cho hỏi, có hẹn trước ?”


      Thẩm Minh Duyệt: “ có, nhưng tôi tìm ông ấy có chuyện quan trọng.”


      Trần Đông Chu lúc này chuẩn bị vào báo cáo công tác, nghe được chỗ Hoàng thư ký có người xin gọi điện.


      “ Xin lỗi, có hẹn trước tôi thể chuyển cho Bí thư được.”


      Trần Đông Chu giọng hỏi: “ Ai vậy ?”


      Hoàng Thư ký cầm điện thoại : “ bé.”


      Trần Đông Chu chỉ vào văn phòng Bí thư: “Chuyển vào cho Bí thư.”


      Tối hôm qua bí thư nhìn tư liệu bé nhìn hồi lâu, Trần Đông Chu theo Bí thư nhiều năm như vậy sao lại biết bí thư đối với bé rất để tâm.


      Trần Đông Chu cùng Hoàng thư ký : “ Về sau bé này lại gọi điện, trực tiếp chuyển vào cho Bí Thư nghe.”


      Lục Hoài Dư trong văn phòng điện thoại nội tuyến vang lên, xem tài liệu chờ thông qua rồi ngẩng đầu.


      Cầm lấy điện thoại, “ Xin chào.”


      Bên kia ngập ngừng vài giây mới vội vàng chuyện, “ Chào ngài,, tôi là Thẩm Minh Duyệt, chính là đêm hôm đó...”


      Đêm hôm đó cái gì, Thẩm Minh Duyệt đỏ mặt lên, lên lời cũng biết như thế nào.


      Lục Hoài Dư có chút bất ngờ, cười bé tôi nhớ .”


      Thanh truyền qua điện thoại vào tai trầm thấp thuần hậu của người đàn ông, làm tài Thầm Minh Duyệt ngứa ngáy.


      Thẩm Minh Duyệt trịnh trọng cúi người lời cảm ơn, cho dù biết nhìn thấy “Cảm ơn ngài giúp, ngài là người tốt, rất cảm ơn!?


      Mẹ trị liệu có hy vọng hơn nữa cần lo lắng số tiền phí phẫu thuật khổng lồ nữa, tình cảm ơn người đàn ông này, mỗi việc đều giúp an bài tốt.


      cần cảm ơn, bé ạ.”


      Lục Hoài Dư từ khi nào thành nhà từ thiện, giúp nhưng phải báo đáp.


      nhóc đáng thương lại rất nghe lời, hai tiểu nhũ mềm mại, tuy rằng thân thể còn , nhưng thưởng thức tư vị rất tốt, cứ như vậy nuôi nàng trước, nuôi lớn chút thưởng thức mới tốt.


      Thẩm Minh Duyệt biết được tâm tư người nọ, chỉ bướng bỉnh lời cảm ơn: “ Cảm ơn ngài! cảm ơn ngài!”


      tưởng báo đáp, chỉ có vài câu cảm ơn quá mức rẻ tiền.


      Lục Hoài Dư tiếp về vấn đề này, hỏi “ Định khi nào học lại.”


      “ Đợi mẹ tốt chút tôi mới .”


      “Ừ, học tập tốt vào, đừng nên lo lắng thứ khác.”


      Sau lần chuyện này Thẩm Minh Duyệt cũng liên hệ với , lần nữa đến trường, tuy rằng tại có y tá chăm sóc mẹ Thẩm, Thẩm Minh Duyệt cũng rất bận rộn.

      Các học sinh mới tuy phải rất tốt, nhưng rất hòa hợp, còn có bạn cùng bàn Đông Đông trở thành bạn tốt.


      Thẩm Minh Duyệt bỏ học nửa năm rất nhiều kiến thức theo kịp, học được đều cố hết sức, miễn cưỡng cũng hoàn thành kỳ thi giữa kỳ, khi có thành tích khối khoa học tự nhiên có chút thê thảm.


      Sau kỳ thi giữa kỳ là buổi họp phụ huynh, Thẩm Minh Duyệt suy nghĩ, lấy danh thiếp gọi điện thoại. Hoàng Thư ký lần này nhìn thấy số điện thoại di động, trực tiếp chuyển vào văn phòng Bí thư.


      Lục Hoài Dư cầm lấy điện thoại, bên tai vang lên thanh mềm mại nhóc.


      “Chào Lục tiên sinh, Tôi là Thẩm Minh Duyệt .”


      Lục Hoài Dư nhếch khóe môi, “ Chào bé, tìm tôi có việc gì sao?”


      “Là như vậy, xin hỏi ngài thứ bảy này có rảnh ? Trường tôi... tôi mở buổi họp phụ huynh.”


      Mẹ Thẩm tất nhiên được, cho nên Thẩm Minh Duyệt nghĩ tới .


      Lục Hoài Dư nhíu mày, “ muốn tôi giúp tham gia sao.”


      Lục Hoài Dư tham gia rất nhiều hội nghị to đều có, duy nhất chưa tham gia họp phụ huynh.


      Thẩm Minh Duyệt cắn môi, “Ừ”


      “Tốt lắm.”


      Vốn hôm nay thứ Bảy tài xế Dương được nghỉ, nhưng Lục Bí thư hôm nay muốn dùng xe, đến trường, Tiểu Dương nghi hoặc, hôm nay hành trình Bí thư có.


      Đợi đến trước cổng trường, chỉ chốc lát có nữ sinh mặc đồng phục đứng trước xe nhìn thoáng qua, gõ vào cửa kính xe.


      Lục Hoài Dư cầm tài liệu tay, nghe được tiếng gõ cửa kính, thấy khuôn mặt nhắn thanh tú.


      Lục Hoài Dư buông tay liệu, mở cửa xe ra ngoài đứng yên.


      Thẩm Minh Duyệt “ Cảm ơn ngài có thể đến.”


      Lục Hoài Dư nghe được giọng của rất cung kính rồi cười.


      thôi, phòng học nào?”


      Thẩm Minh Duyệt dẫn , vóc dáng cao, so với giọng trầm, mình cố gắng lắm mới đến bả vai , còn vụng trộm cà nhắc mới có thể.


      Người đàn ông vừa vào phòng học hấp dẫn mọi ánh mắt, khí thế tràn khắp nơi, chủ nhiệm Thẩm Minh Duyệt còn tưởng rằng lãnh đạo đến thị sát.


      Đợi người đàn ông chủ động cùng chủ nhiệm chào hỏi, ấy mới biết là phụ huynh của Thẩm Minh Duyệt.


      Chả trách Thẩm Minh Duyệt có bộ dạng xinh đẹp như vậy, ra gen ba tốt, nhưng ba với con bộ dạng giống nha, hơn nữa ba trông rất trẻ tuổi.


      Chỉ có phụ huynh ngồi ở phòng học, học sinh đều đợi ở bên ngoài, Lục Hoài Dư đến chỗ ngồi Thẩm Minh Duyệt, mới phát người ngồi bên cạnh.


      Người kia tự nhiên cũng thấy ,


      Đông Chung Lâm chào: “ Lục Bí thư.”


      Đông Chung Lâm cười khóe, ngài tới họp phụ huynh cho đứa của ngài sao?”


      Đông Chung Lâm cảm thấy kỳ quái, nghe thấy ai Lục bí thư kết hôn, chẳng lẽ con riêng? Tính tuổi , mười tám tuổi sinh, thể nào, giấu diếm lâu như vậy tiếng gió cũng lọt ra.


      Lục Hoài Dư cười, vì câu đứa của ngài sao.


      phải, giúp tiểu bối chút.”


      Đông Chung Lâm thế mới biết mình hiểu lầm.


      “Vâng, tôi đến họp cho con Đông Đông, vốn mẹ cháu đến, nhưng ấy chịu, mẹ cháu lớn hơn tuổi cháu mấy, sợ người khác hỏi tới hỏi lui.”


      Đông Chung Lâm vợ cả qua đời sau mười lăm năm, năm ngoái mới cưới vợ mới, Lục Hoài Dư cũng tham gia hôn lễn, biết được vợ so với cách biệt hai mươi tuổi.


      Hai người trò chuyện lúc rồi bắt đầu, phát phiếu điểm của học sinh, Lục Hoài Dư lấy nhíu mày, đứa bé này học lệch nghiêm trọng.


      Thẩm Minh Duyệt cùng Đông Đông đứng ngoài hành lang, xem thấy cau mày, trong lòng khẩn trương, nhất thời xúc động mới gọi điện nhờ đến họp phụ huynh, nghĩ, sớm biết cố gắng hơn, ít nhất cũng thê thảm như vậy.


      Đông Đông nhìn người đến giúp họp cho Thẩm Minh Duyệt, thấy thế nào có chút quen quen, nhưng biết gặp ở đâu.


      Đông Đông hỏi Thẩm Minh Duyệt, “ Duyệt Duyêt, người đấy là ai thế?”


      biết ba Thẩm Minh Duyệt qua đời.


      Thẩm Minh duyệt nghe vậy kìm nén, dựa theo Trần Đông Chu giải thích.


      “ Bạn của ba mình.”


      Đợi chủ nhiệm lớp xong, có rất nhiều phụ huynh vây quanh bên cạnh giáo, hỏi tỉ mỉ thành tích thái độ của còn mình.


      Lục Hoài Dư lớn tuổi, nhưng lại biết cái này lại lâu như vậy, còn lên hỏi chủ nhiệm tình hình học tập của bé, thực cho rằng mình là phụ huynh của bé.


      Đông Chung Lâm cũng lên hỏi chút, đối với con nhà mình cầu cao lắm, thành tích cần quá kém là được quá kém cũng quan trọng, cho nó học bổ túc là được, cố gắng tốt nghiệp đại học.


      Hai người bước ra.


      “ Ba” Đông Đông lên trước ôm lấy cánh tay Đông Chung Lâm.


      Đông Chung Lâm dẫn Đông Đông trước “ Lục Bí thư, chúng tôi trước, lần sau cùng ăn cơm.”


      Lục Hoài Dư gật đầu, “ Được, lần sau gặp, Đông tổng thong thả.”


      Đông Đông vẫy tay “ Duyệt Duyệt tạm biệt, Thúc thúc tạm biệt.”


      Thẩm Minh Duyệt nhìn các học sinh khoát tay cha mẹ, ngực đau nhót, hốc mắt chua chát.


      Chẳng bao lâu trước nàng cũng có loại hành phúc đơn giản này.


      Lục Hoài Dư cúi đầu thoáng nhìn thấy mắt bé phiếm hồng, xoa đầu bé.


      Ôn nhu , “ thôi, Thúc thúc mời con ăn.”


      Tự xưng là Thúc thúc chọc được Thẩm Minh Duyệt nín khóc mỉm cười .


      ngẩng đầu, khuôn mặt xinh đẹp nhắn lại tươi sáng, nghiêng đầu khẽ . “cảm ơn thúc thúc.”
      Last edited: 3/5/18

    4. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Đúng là chuyện tình đại thúc - loli rồi haha.
      Lục bí thư nuôi dưỡng ý định nuôi lớn để thịt tồi haha

    5. dieulinhaha

      dieulinhaha Well-Known Member

      Bài viết:
      84
      Được thích:
      2,126
      Chương 6: Ở xe liếm tiểu nhũ, bé bị khinh dễ nước mắt lương tròng (H)
      Editor: LInLA

      Lúc ăn cơm bé cứ nhìn lén , còn tự cho là phát , mỗi khi nhìn qua, liền bối rối rời tầm mắt.

      Lục Hoài Dư cong môi, khóe miệng cong nụ cười nhạt.

      Chính cũng phát giác, khi ở bên tươi cười hơn bình thường rất nhiều.

      Bọn họ ăn cơm xong, rồi Lục Hoài Dư đưa nàng trở về bệnh viện.

      Thẩm Minh Duyệt nắm chặt tay, ngón tay vô ý xoắn lại chỗ, lúc lâu mới dám nhìn người đàn ông bên cạnh.

      “Lục thúc thúc, cảm ơn người.”

      Sau đó để lại môi dấu son môi .

      bé nghe được Đông Đông thúc thúc, cũng mở miệng là kêu thúc thúc.

      Lục Hoài Dư cười khổ, bỗng nhiên bị cái gì đó mềm mại chạm vào khóe miệng, phản phất qua cổ .

      bé, lúc trước phải dạy qua rồi sao, hôn phải như thế.”

      “Thúc thúc có thể dạy tôi .”

      bé khuôn mặt đỏ bừng, thanh mỏng manh, Lục Hoài Dư thiếu chút nữa nghe .

      Lục Hoài Dư kinh ngạc nhíu mày, bé là nhát gan, nhưng lại dám trước mặt cởi sạch quần áo, khi cùng hoan ái ràng sợ muốn chết, lại quật cường nắm chặt chân để tiện xâm nhập.

      tại lại hôn , giời lại nhưng lời này.

      Thẩm Minh Duyệt vì sao giúp nàng, nghĩ đại khái vì thân thể của , nhưng ngược lại cảm thấy may mắn.

      Lục Hoài Dư ôm lên đùi , tài xế Tiểu Dương nhìn thấy cho tấm ngăn lên, làm cho bé trong lòng mặt càng đỏ hơn.

      rũ mắt, lông mi run lên, Lục Hoài Dư nắm cằm rồi nâng lên, thẹn thùng, đôi mắt sáng ngời nhưng vẫn né tránh tầm nhìn chăm chú của .

      bé quật cường.

      Lục Hoài Dư nắm thắt lưng của , cúi đầu bắt được môi , như miêu tả môi , rồi sau đó cạy mở môi, đầu lưỡi chui vào, đầu lưỡi thơm ngọt chào đón, hề giống như lần đầu trốn tránh .

      Thẩm Minh Duyệt lại sắp thở nổi, may lúc này thúc thúc kịp thời buôn lỏng miệng ra.

      mặc đồng phục trường học, khuôn mặt nhắn thần thái thuần mị đỏ bừng lên, nhìn rất chọc người, mắt trong suốt như ngậm nước.

      Lục Hoài Dư lại cúi đầu, hôn lên môi bị sưng lên vì hôn, còn bị ướt sũng, bàn tay to dọc theo bộ đồng phục tiến vào trong, thắt lưng bé rất , chịu được cái véo .

      Thẩm Minh Duyệt còn có thời gian để bình tĩnh, môi lại bị mút lấy, mút lấy đầu lưỡi của , hai đầu lưỡi quấn lấy nhau, xúc cảm ẩm ướt mang theo luồng điện, làm cho từng trận rung động, đến tim cũng run lên.

      Thân mình đều mềm ra khi bị hôn, hơn nữa phát cái gì đó cứng rắn đâm vào mông , xê dịch mông phát cái kia càng lúc càng lớn hơn, nhất thời cứng đờ dám di chuyển.

      Lục Hoài Dư cũng biết chính mình nổi lên phản ứng sinh lý, như thế nào lại bị làm gợi lên dục vọng của dễ dàng.

      Môi kề lên tai , : “ bé, về nhà tôi .”

      Thẩm Minh Duyệt cúi đầu đáp ứng, “Ừ.”

      Miệng của bị ngậm đến ướt sũng sưng đỏ, có nhất thời bặm môi, Lục Hoài Dư ánh mắt u ám, bên dưới côn thịt lại trướng lớn vài phần.

      Lục Hoài Dư gõ tấm ngăn, với Tiểu Dương, “ Trở về nhà.”

      Tiểu Dương ngầm hiểu, Bí thư lúc nào cũng như con khỉ nóng nảy, nhưng đó là học sinh, với lại nhiều năm qua, bí thư cũng mang nào về nhà.

      Lần này lại mang bé về nhà, tuy rằng ngạc nhiên nhưng cũng dám tiếc lộ, cung kính đáp, “Dạ, Bí thư.”

      Lục Hoài Dư bàn tay còn lại ở nội y của , dần dần sờ lên, đẩy bra lên.

      Cắn vào bên tai của bé, “ bé, đem nội y cởi ra.”

      Tay người đàn ông ton lớn ôn nhu, ngón tay lại thô ráp, ma sát làm Thẩm Minh Duyệt run lên, nổi tầng da gà, động tác thiếu chút nữa làm Thẩm Minh duyệt nhảy dựng lên.

      cắn lên tai , dùng răng nanh ray , hơi thở nóng rực phun bên tai cùng cổ. chỉ lỗ tai Thẩm Minh Duyệt đỏ lên, thân mình cũng dần dần nổi lên tầng sắc hồng.

      Tay run run tìm kiếm khóa nội y cởi bỏ, bàn tay người đàn ông vừa vặn bắt được, nội y bị rơi xuống ra tiểu nhũ nõn nà.

      Lục Hoài Dư nâng niu trong lòng bàn tay, bộ ngực mềm mại.

      Thẩm Minh Duyệt cắn môi nức nở sợ bị lái xe phía trước nghe thấy, sợ người khác phát bọn họ làm chuyện xấu hổ.

      Quần áo ở trước ngừng nhấp nhô, tay ngừng miết nhu bộ ngực , ngón tay nhéo nhũ hoa khóe léo, lập tức đứng thẳng đội ở bàn tay , tiểu nhũ hoa tùy đùa bỡn.

      Di động Lục Hoài Dư vang lên, cầm lên nhìn thoáng qua, liền tiếp nhận.

      của Lục Hoài Cường gọi tới, hỏi han đến cuộc sống sau nhận chức.

      Lục Hoài Cường so với lớn hơn hai mươi tuổi, nhưng xem như con đỗi đãi.

      Lục Hoài Dư vừa cùng cả trò chuyện, như có chuyện gì thưởng thức bộ ngực .

      bé như muốn khóc đến nơi, người đàn ông còn ác ý làm khẩu hình bảo đem quần áo xốc lên.

      Thẩm Minh Duyệt dám cãi lời, run run hất áo lên tới cổ, Bra vắt ở tay , che được bộ ngực.

      Lục Hoài Dư nâng bộ ngực lên cao, cúi đầu, Thẩm Minh Duyệt nhắm mắt lại nhu thuận thẳng lưng, đem ngực hướng đến người đàn ông.

      Lục Hoài Cường : “ Ở đó cần phải gấp gáp, chậm rãi đem tác phong ổn định.”

      “Ừ.” Lục Hoài Dư trả lời, tiện thể đem tiểu nhũ hoa ngậm vào.

      Ông ấy biết là em ông ấy, giờ phút này tiến hành làm lệch lạc tác phong.

      Thẩm Minh Duyệt cả người run rẩy, nhũ hoa của nàng bị ngậm trong miệng , khoang miệng ấm áp, đầu lưỡi kích thích mút vào.

      Áo ngực che bên mặt Lục Hoài Dư, thơm ngát mùi vị thiếu nữ cùng hương sữa, Lục Hoài Dư theo bộ ngực liếm lên cao, bộ ngực mềm mại, nhũ hoa nhọn quẹt qua cái trán , mũi, rồi vào trong miệng .

      Khe Khẽ cắn miệng, run rẩy.

      Thẩm Minh Duyệt tay hất quần áo lên, tay che miệng, sợ cẩn thận kêu ra tiếng bị tài xế phía trước nghe thấy, cũng với người bên kia điện thoại nghe được.

      bị khinh dễ nước mắt lưng tròng, cắn môi đỏ bừng, tràn ra tiếng rên kiều mị thấp.

      “A... Lục thúc thúc.”

      Lục Hoài Dư thiếu chút nữa nhịn được mà ở xe làm , hung hăng đâm vào mông mấy cái, khắc chế chính mình đem bé ôm khỏi đùi hoàn hoãn lại.

      Cùng cả vài câu rồi cúp máy.
      Last edited: 3/5/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :