[Hiện đại|Sắc] Loạn Dục - Tầm Sa (update chương 15)

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tamsa8

      tamsa8 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      48
      Chương 13: Nhất cự li


      tháng tiếp theo cứ ba ngày buổi tối đến câu lạc bộ, sáng đúng giờ có mặt ở công ty, chiều đúng giờ ra về. Nhịp nhàng như công dân gương mẫu.

      Tối đến rảnh rang có gì làm ở nhà tập luyện thân thể sơ qua, cùng bạn Daniel bàn chuyện kinh tế vĩ mô, phát triển đất nước.

      về Việt Nam ngày sớm nhận ra mình trước kia quá ngây thơ, tưởng là được tự do tung hoành ở châu Âu, phát triển đến cực hạn rồi đem tài sản cùng thế lực bên đó về nuốt sạch chuyện làm ăn của lão già, vậy nên nhiều năm thèm để tâm đến nơi nay nữa. Vừa về thấy đáng nhẽ ra mình nên lén lút tìm kiếm người tài từ trước.

      Mảnh đất châu Âu bị xâu xé nhiều năm kia về mặt nào đó bằng khu vực Đông Dương chưa được khai thác hết. Daniel ở bên ngoài ba tháng tìm được những người đủ tin tưởng, chuẩn bị ba tháng cũng sẵn sàng mở rộng việc làm ăn.

      Hết tháng thứ tư, đề xuất với lão già cho thu mua đất đai ở hai nước bạn, trồng cây xây trang trại phát triển sản xuất chăn nuôi, trong kế hoạch còn gợi ý mang công nghệ phương Tây sang, sẵn tiện mời chuyên gia về theo cùng mấy thứ công nghệ đó.

      Lão già rất hài lòng về kế hoạch của con trai. cũng giấu diếm gì lão ta, là phát triển sản xuất nông nghiệp nhưng ra là muốn xen kẽ trồng loại cây khác, thu lợi lớn hơn nhiều.

      Ở Đông Dương như Mỹ hay châu Âu, vũ khí dễ dàng tiêu thụ được. Dân ta thích đánh chém cho thỏa tay, xã hội đen chung đều lên từ giang hồ cóc ké, được tiếp xúc nhiều với súng đạn nên tự nhiên cũng quen dùng.

      Chất gây nghiện dễ hơn. chỉ có rất nhiều mặt hàng được ngang nhiên mua bán, mà việc nhập nguyên liệu thô cũng rất khó quản lý. Lượng tiêu thụ chỉ ngày cao, đầu đường xó chợ đâu đâu cũng dễ dàng tìm được người dùng. Nhưng nguyên liệu thô thôi giá trị cao, phải qua chế biến thêm bớt các chất mới có thể sử dụng. Điều này đều chính xác đối với tất cả các loại cây trồng.

      lựa chọn kỹ càng những người thích hợp để đề xuất. chỉ lý lịch hợp lý, hiểu biết chuyên môn, mà còn phải biết khéo léo ứng xử, mối quan hệ nhìn qua nên quá thân thiết, tránh cho lão già để ý.

      Người như vậy nhìn qua nhìn lại chỉ có hai. Hai em sinh đôi nhà Reed vốn là người Mỹ, sang Quốc học đại học đến năm thứ hai tai nạn ô tô tưởng như chết . quen biết với người trai thấy người đó được việc lại hợp ý, hào phóng trả tiền viện phí sắp xếp bác sĩ tốt cứu bọn họ. Khi họ về Mỹ cũng liên hệ ràng nữa. Hai người người học kỹ thuật, người học hóa học, lớn lên từ xe lưu động dành cho những người vô gia cư, nhờ trí thông minh và tiến thủ mà đều được học bổng toàn phần mới sang được Quốc ở tuổi hai mươi mốt. Viện phí trả đối với họ là số tiền lớn.

      từ trước đến giờ cẩn thận. Biết bọn họ là người có tài, ra sau khi họ về Mỹ vẫn giữ liên lạc, nhưng cách thức kín đáo bảo mật khó có người dò ra. Lão già dù có ở châu Âu chăng nữa cũng thể quản cả việc con trai lão dùng tiền riêng từ tài khoản ở ngân hàng Thụy Sĩ, hay liên lạc với người khác qua tin nhắn bảo mật.

      Kế hoạch được duyệt và khởi động cũng là nửa tháng sau đó. Quá trình giấy tờ của nước bạn cũng kém lề mề. Hệ thống phi pháp cùng hai người kia nghiễm nhiên danh chính ngôn thuận có mặt tại Đông Dương.


      lên kế hoạch này là cho lão già bận thêm bên chân nhện. C47 phải là nơi có thể dễ dàng mua chuộc, chiến tích lừng lẫy nhiều năm cùng thân thiết với Cục Cảnh sát điều tra ma túy hai nước Đông Dương phải muốn thao túng là thao túng. Muốn cho tăng gia sản xuất, dĩ nhiên lão cũng phải tăng cường đối phó.

      dĩ nhiên phải cứ như vậy mà trồng cây thuốc phiện sản xuất chất cấm. Thứ gì Việt Nam chưa cấm làm thứ đó trước. Lão già thấy hợp lý, để lão ta có thời gian mọc thêm mấy cái chân, tìm đường sau này làm ăn lớn hơn.

      Lòng tham của lão quả là vô đáy.

      ra đòi hỏi nhiều, vị trí số 1 thương trường sớm muộn cũng lọt vào tay . Bọn họ làm ăn ai cũng biết là muốn thao túng thị trường luôn phải cần nhiều người, kẻ khôn ngoan thực tế việc gì phải gấp gáp nuốt trọn cả chiếc bánh. Chỉ có lão ta về mặt này quá ngông cuồng tự đại.


      Mặt khác, lúc này An phải chịu đựng rót rượu cho khách.

      ra mà , trong năm số lần ở khu phòng ngoài phục vụ khách còn ít hơn số lần mặc quần áo! uống rượu chút lăn quay ra mơ màng ngủ, cái này là bản chất thể sửa được. May mà rượu vào lời nhất định ra, nếu ông chủ đá ra bãi rác từ lâu.

      Ấy vậy mà cậu chủ hôm nay lại đặc biệt mời ông chủ cùng hai vị khách nước ngoài trông giống hệt nhau, bốn người tiếng xí la xí lô để phải ngồi cùng mấy khác rót rượu!

      Cả tháng nay ta ba ngày đến bữa vô cùng điều độ, cũng cấm chơi đùa với các vị khách khác miễn là phạm luật lệ. Tưởng là ta bận rộn làm ăn, khi rảnh rang vui vẻ tặng mình đêm đến sáng, ngờ hôm nay lại còn bắt mình mặc quần áo nhân viên vòng ngoài ôm sát cả người từ lâu bị bỏ xó trong tủ, ngồi đây cười cười nghe họ .

      An mỗi năm ngoại trừ khi ra ngoài nhuộm tóc rất ít khi mặc quần áo, lại giữa hai khu phía trong chỉ choàng cái khăn bông. Nếu có chỉ mặc những bộ rộng thùng thình gần che hết cơ thể, có mặc loại đồ bó rít kín ra kín lộ ra lộ này. rất khó chịu.

      Lại nghĩ tới người này đúng là con trai của ông chủ, cũng là kiểu chủ nhân, giống như ông ấy vô cùng cẩn thận. biết ông chủ khi làm chuyện gì đều muốn thành công, dù là mất năm hay mười năm nữa. Bản thân cũng học hỏi được điều này.

      ta quả thưc đối với vô cùng cẩn trọng. Mặc dù tối đến đều cùng ăn uống rồi làm mấy chuyện kia, vì công việc thể nghỉ ngơi nên cũng thường làm thâu đêm suốt sáng mà còn ngủ lại luôn. Càng ngày số tiếng ra càng nhiều hơn lúc trước, nhưng thể vì vậy mà tiến quá nhanh được.

      Người ta nhất cự li - nhì tốc độ, cả hai bên đều có cự li, nhưng tốc độ thể quá nhanh chóng. biết lúc trước ta từng giả vờ ngủ để xem có kiểm tra điện thoại . Chiếc điện thoại đời mới nút chính chỉ có dấu phần vân tay bên hông, giống như hình dạng người ta thường để lại khi đặt ngón tay lên để mở khóa.

      ràng là mở khóa bằng gương mặt hay nhãn cầu gì đó, mà thử đem điện thoại ra soi mặt ta phải là bị bắt tại trận sao?


      Cậu chủ cũng là biến hóa khôn lường. Đối với kẻ dưới như mặt lúc nào cũng như đeo chì, năng cũng chẳng đâu vào đâu. Bây giờ chỉ phóng túng dựa vào người hết lần này đến lần khác, cánh tay vòng qua eo buông ra, mặt mũi còn giãn ra thấy , cười cười thân mật vô cùng.

      Matthew mang bản chất doanh nhân trong người, lại còn là kiểu doanh nhân lên từ vị trí thấp phải đối phó với biết bao nhiêu người cao, dĩ nhiên thể đối lập với cha mình, đều là mặt luôn sẵn sàng biến tấu. Nếu lúc nào cũng lạnh như băng khiến người khác có cảm giác phòng bị hoặc cho rằng khinh người muốn ra oai; nếu lúc nào cũng dễ dàng biểu lộ cảm xúc lại có đủ thị uy với kẻ dưới, càng đáng tin hơn.

      vừa rót rượu vừa nghe bọn họ chuyện rất cái gì, bản thân mình thường ngày hay Đông Tây giờ lại chẳng được chen vào, ngược lại cậu chủ vô cùng cao hứng kể chuyện hồi còn ở châu Âu.

      Tiếng của ba người kia toàn là giọng Mỹ, dù có giọng nhưng nghe có phần thô tục... tiếng của ta lại thuần chệch chút, lờ mờ nhận ra là ngữ điệu Cambridge, nghe vừa thân thiện vừa có chút như quý tộc hoàng gia, vô cùng dễ chịu.

      ta dỏng tai lên nghe hồi hết câu chuyện tình nghĩa cậu chủ lôi kéo người Reed- trai kia thác loạn cái gì, rồi lại dụ dỗ người Reed-em trai kia chơi bời cái chi, vừa hết chuyện ông chủ ngồi ghế bên kia gọi.

      "Nè Annie, qua đây với ta chút!" - ông chủ bằng tiếng rành mạch, vỗ vỗ lên đùi.

      thấy mình bắt đầu có chuyện để làm, mắt lấp lánh mừng rỡ nhưng quên nhìn ngó mặt mũi cậu chủ chút, thể để cậu chủ bị bỏ rơi.

      Matthew buông tay ra khỏi eo , thuận tiện vỗ vỗ thắt lưng ý bảo đứng lên. cố lộ bộ dáng vui vẻ, chỉ ngoan ngoãn e ấp ngồi vào lòng ôn. rót rượu cho ông ta nãy giờ cũng hiểu chuyện sang ngồi cạnh cậu chủ, để ta lại vòng tay qua cái eo nắn nắn.

      "Giới thiệu cho hai đứa, con bé này là đứa dâm đãng nhất ở đây. Ngực có hơi hơn tiêu chuẩn phương Tây chút, nhưng tất cả mọi thứ đều chê vào đâu được, lần là nghiện luôn!" - rồi ông quay sang nhìn con trai - "Có đúng Matt?"

      Matthew mặt vẫn cười ngoan ngoãn, lộ ra chút gian manh: "Đúng thưa ba. Con chưa từng thấy ai vượt qua được ấy giường."

      Hai em nhà Reed khỏi ngạc nhiên. Người có thể khiến Matthew Phạm năm đó người châu Á chơi đến khuynh đảo Tây Âu phải khen là số 1, thể tò mò kỹ năng giường của ta!


      Người lớn tuổi nhất trong bàn nghe con trai khen món quà này của mình vui lắm, uổng công ông ta nhiều năm nuôi dưỡng như vậy, liền cao giọng hỏi: "Sao, hai đứa? Có muốn thử xem con bé này làm được gì ?"


      câu như vậy, xác định hôm nay là ngày An được hưởng phước rồi.


      Cứ như vậy tám người chọn phòng riêng rộng lớn thoải mái, da thịt cọ xát liên tục triền miên đến mức còn nhận ra ai là ai, chỉ có thể hoang dại đưa mắt lên làm điệu bộ cầu xin thấy . Trong người như vĩnh viễn có dị vật, bao giờ lấy ra được.

      .

      (còn tiếp)

    2. tamsa8

      tamsa8 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      48
      Chương 14: Toan tính


      Áp dụng khoa học kỹ thuật tiên tiến, mấy loại cây được giá kia đáng nhẽ phải trồng ba tháng mới thu hoạch giờ chỉ rút gọn lại còn phân nửa. Giữa đồng mông quạnh ai kiểm tra nổi, bên ngoài là trồng ngô nhưng bên trong lại trồng cỏ. Hàng dài cây ngô kia vươn cao như bức tường thành che mắt người trộm nhìn.

      Cây quý thu hoạch xong được xử lý thành các chất vừa có thể tiếp tục chế biến làm thuốc giảm đau hay an thần, vừa có thể tạo ra chất gây nghiện. Các chất này phần được chế tạo tại chỗ, phần lại xuất khẩu qua biên giới cách đường hoàng chính chính.

      đơn giản nhưng ra người trồng ngô thể lấy tên mình mà nhập loại hàng khác. giấy tờ đều phải được che đậy kỹ lưỡng.

      Thị trường tuy rộng lớn nhưng đầu ra cũng phải dễ tìm. bắt chẹt những người trồng cây quý khác, bọn họ cũng phải hiền lành gì. Nhưng biện pháp đối phó đều được vạch ra từ trước, phi thương bất phú, ném đá giấu tay cũng là loại kỹ năng nên thuần thục.

      Cứ như vậy qua mấy tháng, trở thành nhà cung cấp nguyên liệu sơ chế có chỗ đứng ở Đông Dương.

      Dĩ nhiên ai biết người đó là , từng đoàn xe hàng đều được vạch ra lộ trình đến mức ai đoán được. Khu vực ba nước còn chưa phát triển giống châu Âu mỗi chiếc xe ra đường ngày đều bị chụp biển lại dưới mười lần, làm như đối với giới xã hội đen chính là quá mức cẩn thận, thừa hơi lắm chuyện.


      C47 cùng cảnh sát hai nước kia rục rịch điều tra. đứng chóp mạng lưới dày đặc nhìn phía ông già bám sát hoạt động của bọn họ, nhìn phía dưới đan xen như mê cung vận hành.

      Đồng thời, dĩ nhiên quên để câu lạc bộ tên của cha mình được hưởng những thành phẩm tốt nhất.


      ..

      ...


      Dạo gần đây An vui, vô cùng vui.

      Cậu chủ từ lúc phát triển kinh doanh, chế ra được cái loại thuốc gây nghiện gì đó khiến cả phòng chung lúc nào đốt chúng liên tục.

      Từ trước đến giờ câu lạc bộ có sử dụng chất gây kích thích, khách hàng khi thử qua vài lần, sau đó có nó cảm thấy đê mê sung sướng nữa. Nhưng loại mới này còn ác hơn, khách hàng nghiện rồi, có nó vẫn cương được nhưng thể tiết ra ngoài!

      Có lần khách hàng nghiện vào phòng riêng, ngờ bị hành cho tưởng chết sống lại, vị khách cũng rã rời thân thể nhưng lúc nào cũng chỉ có cảm giác sắp lên đỉnh mà lên tới được. Giống như muốn tát vô mặt , kỹ năng của bằng thứ chất gây nghiện!

      Người ta 1000 giờ là đủ để luyện thành chuyên gia. An theo ông chủ 10 năm, là nhân viên đầu tiên của câu lạc bộ này, tính ra thời gian hoạt động cũng là 8 năm. Nếu là chuyên gia số 2 chắc có người nào dám nhận là số 1 đâu nha!

      Dĩ nhiên mấy chuyện này bao giờ công khai so sánh được, ở vị trí của cũng để cho quá nhiều người biết đến mình. Nhưng lòng tự tôn của là có .

      Cậu chủ như thế nhưng lại bao giờ sử dụng thứ này. ta bước vào phòng chung nữa, lúc nào cũng chỉ kêu người gọi ra, thậm chí còn phải tắm rữa sạch kỳ cọ kỹ lưỡng ở phòng sinh hoạt hồi, bay hết mùi hương thần trí tỉnh táo mới được bước vào phòng riêng phục vụ. Những khác với ta cũng vậy, chừa ai.

      Cái loại hại người mà muốn bẩn tay này đúng là doanh nhân thành đạt.


      Chửi bới trong lòng như vậy nhưng gần đây đúng là cậu chủ càng ngày càng tốt bụng.

      Từ sau bữa tiệc ra mắt hai người bạn sinh đôi kia, tâm tình cậu ta vui vẻ sao đó mà trong mắt còn vẻ bình tĩnh lạnh nhạt trước đây nữa. Đôi mắt hạnh nhân đó lúc phát ra ý cười, khi hơi rũ xuống mệt mỏi.

      Bữa nay chuyện lạ ập tới, sau hồi lâu lăn lộn kịch liệt giường cả hai người nằm lấy lại sức. ta mò mò ngón tay vào vùng tam giác kia của , xoa nắn mân mê hồi tự dưng hỏi:

      "An, năm nay em bao nhiêu tuổi?"

      ngạc nhiên hết, tròn mắt trả lời: "Ừm... em 22 rồi ạ." phải cậu chủ chê mình lỏng lẻo già cỗi rồi đó chứ? biết là ở đây 20 lớn tuổi rồi mà!

      "Làm ở đây bao lâu?"

      giả bộ suy suy nghĩ nghĩ: "Cũng khoảng 8 năm ạ." - sau đó liền cuống quýt rơm rớm nước mắt, vừa siết chặt ngón tay bên dưới vừa xoa xoa mảng ngực rộng lớn săn chắc của người đàn ông: "Cậu chủ muốn chê em là hết hạn sử dụng rồi phải ?"

      ta nhếch khóe môi mỏng, gương mặt điển trai đường hoàng:

      ". Em rất đẹp."

      Matthew tay vuốt má , mặt vẫn tỉnh bơ hỏi tiếp:

      "Ngày nào cũng được đắp mặt nạ toàn là chất bổ, da dẻ hồng hào như mới 16 tuổi vậy. chỉ hiểu em làm cách nào mà cái miệng này lúc nào cũng quấn chặt lấy thôi."

      rồi ngón tay nữa chen vào động , hai ngón tay nhấn loạn xung quanh muốn tách nhụy hoa ra. An khỏi rên khe khẽ, hơi thở cũng gấp gáp, mấp máy môi trả lời:

      "Ưm... bởi vì... vì cậu chủ lớn quá... a..."

      Người đàn ông càng cười càng lộ vẻ gian tà, chống tay điều chỉnh tư thế rồi rút ngón tay ra khỏi hoa huyệt ấm nóng ẩm ướt, để tinh này đợi lâu nâng chân ta lên tiến vào.

      "A... Lớn.. cậu chủ... lớn nhất..."

      Kẻ thường kiệm lời giường nay cũng quen với người nhiều chuyện này, để cho cái miệng đáng hé mở kia phải trống vắng, dùng hai ngón tay ban nãy khuấy động phía dưới nhét vào giữa đôi môi nhắn kia.

      "Dẻo miệng. Tự nếm của mình vào."

      Lưỡi của An theo thói quen quấn lấy hai ngón tay to lớn thô ráp của cậu chủ. Vị mật của chính mình ngập trong miệng khiến mặt thêm đỏ, đôi mắt lại mảng u mê. Cái lưỡi tham lam muốn liếm láp ngón tay như liếm hạ bộ nam nhân, từ đầu ngón tay xuống đến kẽ ướt đẫm nước bọt.


      Hai người hiếm khi làm tình ở cái tư thế cơ bản truyền thống này, gương mặt quá gần nhau lại thêm kia mải mê chơi đùa với hai ngón tay mình bằng cái lưỡi tham lam đó, khiến Matthew có ảo giác muốn được hôn xuống xem môi miệng kia có ngọt ngào như màu hồng nhạt của nó . Nhưng dĩ nhiên làm vậy, phải nghĩ tới cái miệng này nuốt bao nhiêu thứ dơ bẩn của bọn đàn ông khác rồi, mình chỉ xem ta như cái nhà xí thôi.


      Mà ở dưới ta, An vừa thầm trách cái tư thế khiến bị động quá đỗi, cả động hông cũng thoải mái như thường khi làm càng phải siết chặt hơn để cậu chủ mê thích.

      ta có nghĩ thế nào chắc chắn cũng nghĩ ra, như vậy ra rất thống khoái, cũng rất thống khổ. Cố tình siết càng chặt càng đau đớn, trong đau đớn lại tìm thấy cảm giác rất sung sướng, mà sung sướng biết cảm nhận được bao lâu thấy đau khổ. Nhưng cơ thể này ngoài kỹ thuật được huấn luyện nhiều năm, cùng nơi tư mật khiến người ta có cảm giác như trinh nữ... còn điểm nào có thể hấp dẫn đàn ông đâu? Ngoài lấy đau đớn làm tỉnh táo đầu óc, càng thêm những lời ngông cuồng mê người, có cách nào khác.


      Mỗi người đuổi theo suy nghĩ riêng của bản thân, đến khi An hoàn toàn tê dại tưởng chịu được nữa Matthew mới giật giật bắn vào trong.

      cảm nhận sức nóng lan ra trong bụng mình, cảm thấy may mắn vậy mà vẫn chịu được, cố gắng thít thêm chút.


      Hai người cũng có làm tiếp, rồi mỗi kẻ bên cũng có ôm ấp săn sóc như tình nhân, cứ thế mà ngủ.


      .

      .


      hồi sau.

      Bên phải An, tiếng thở nhè của cậu chủ vẫn hài hòa phát ra. Đôi mắt nhắm chặt kia chút động tĩnh.

      Bên trái , điện thoại của Matthew chút rung động bỗng dưng sáng màn hình.

      nhìn thông báo email, nội dung hiển thị cũng chỉ có tiêu đề ngắn toàn bằng ký tự khó hiểu.


      ... Là bẫy, hay là ?



      .

      (còn tiếp)
      Last edited: 23/12/17

    3. tamsa8

      tamsa8 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      48
      Chương 15: Lựa chọn

      An từ năm 12 tuổi là An, theo chân ông chủ được ông cho người đào tạo.

      Ngoại trừ kỹ năng giường chiếu mà đứa nhóc con 12 tuổi đáng nhẽ ra nên biết, còn được học rất nhiều loại ngôn ngữ khác nhau. Từ giỏi nhất khả năng ngoại ngữ, câu nghe xong lặp lại sai chút từ hay ngữ điệu nào, hoàn toàn giống người bản xứ.

      nhìn mấy dòng ký tự kia cái nhận ra đó là bảng chữ cái tiếng Nga. Nhưng đọc tới đọc lui vẫn chỉ là những chữ cái liên quan gì đến nhau, chắc chắn là mật mã lồng trong mật mã.


      Sáng hôm đó cậu chủ vừa xoay người tỉnh, làm bộ bật dậy theo giống như cũng mới thức. ta dậy xong gấp gáp kiểm tra điện thoại ngay, thời gian rất ngắn trông như chỉ có xem giờ, nhưng nhận ra ánh mắt có quét xuống thông báo phía dưới.

      ngồi bên làm bộ muốn ăn sáng lắm rồi. ta thấy vậy cũng đặt điện thoại sang bên, để thưởng thức xúc xích to lớn kia, rồi lại bừa bãi hồi.

      Trông thái độ có vẻ rất cao hứng, biết con người này thâm tàng tới cỡ nào.


      Ông chủ ngày trăm công nghìn việc đối phó Đông Tây, chỉ có nhiệm vụ là thu thập tin tức. cầu của ông chủ đối với rất cao, đừng hòng báo lên mấy tin vịt vớ vẩn dài dòng, cũng nên vội vàng suy luận vô căn cứ.

      Phía dưới gần trăm con người, mỗi ngày tiếp xúc biết bao nhiêu loại tình hình kinh tế xã hội mà . chưa bị soán ngôi cũng là vì nhiều nguyên do.

      Các khác có muốn được cưng chiều như cũng dám nghĩ tới. Mỗi ngày phải dâm loạn đến mức độ nào, sẵn sàng tiếp những loại khách hàng gì, bọn họ có thú vui đặc biệt ra sao... Các tháng nào cũng được nghỉ mấy ngày tới tháng, uống thuốc tránh thai để xác định đúng ngày hành kinh.

      này 5 năm liên tiếp, từ lúc 17 tuổi bắt đầu uống thuốc chặn đứng luôn kinh nguyệt, bọn họ còn tự hỏi có phải vì vậy mà ngực ta được nảy nở hết , tự hỏi là nước nôi kia từ đâu ra, tự hỏi biết ta có còn sinh con được nữa , tự hỏi sống như ta vậy còn là phụ nữ hay chỉ là cái toilet!

      Đến lúc cơ thể rã rời muốn nghỉ ngơi còn phải xem xét chọn lọc đống thứ, tính toán coi nên lựa cái gì cái gì nên với ông chủ.

      Mà cái đoạn mã này, dĩ nhiên báo cho ông chủ phải chỉ đưa tới là xong. Rách việc chủ nhân là cái tội. cũng muốn chứng minh mình vô dụng, não bị người ta làm tới ngu si .


      Vậy là nhân dịp có cơ hội rèn luyện lại khả năng ngôn ngữ, cầm máy tính bảng ông chủ cho ngồi góc phòng sinh hoạt chung tra tới tra lui.

      Mấy ngang qua cũng chào hỏi gì cả, muốn làm phiền chị này, hai là muốn có khách nào vô tình lạc phòng lại chú ý đến ta.

      Bản thân ta ngoại hình có gì quá xuất chúng, ngoài kỹ thuật điêu luyện cùng cái luật dùng bao ngớ ngẩn kia có gì khác biệt. ra các ở đây đều được cho phép dùng bao, nhưng hầu như ai dùng vì sợ khách hàng thích nữa. Dĩ nhiên có người đàn ông nào tốn nhiều tiền chơi như vậy lại còn phải kiêng dè lo sợ bệnh tật! Tất cả bọn họ đều được chứng nhận khỏe mạnh.

      Nhưng nếu nhờ như vậy ông chủ thể dụ cọp vào hang rồng, mà tên cọp thô kệch kia lúc đó còn chưa biết đó là hang rồng. Danh tính chủ câu lạc bộ phải ai cũng biết được, người ngoài muốn vào đều phải hai cũ giới thiệu mới, xem xét kỹ lưỡng mới được bước chân vô.

      Con cọp kia nghe tiếng câu lạc bộ thượng lưu này nhiều năm mà thèm vào vì biết ông chủ là "khách quen", tự dưng bữa nọ bị ngạc nhiên hỏi khiêu khích câu. này ăn cái bạt tai xứng đáng, sau đó được thưởng rất hậu, từ đó gã ta phải ép người cho mình vào. Ông chủ đằng sau biết được rất vui vẻ, liền đưa cục cưng ra nghênh đón dưới tên người khác.

      Con cọp nghĩ này có gì đặc biệt, chơi chán những khác cũng hết hai tháng, hề nghĩ tới ngay từ đầu mình bị cho ngửi mấy thứ gây nghiện dục. Gã ta có khẩu vị nặng, thích chơi mấy thứ mạnh bạo tốn máu, mà các kia có tới đâu cũng tới được khả năng của An, nhanh chóng chạy mất. ta dùng tên của bạn cùng phòng, đặc biệt cho ông ta chơi trần, khiến ông ta càng hành hạ càng hứng thú với hoa huyệt siết chặt, ham muốn của trông tầm thường này kém gì người đàn bà của năm xưa.

      ngờ lần dùng chất kích thích quá độ, kia bị đâm tưởng muốn nát cái thân ngất xỉu, gã ta cũng cạn kiệt tinh lực cả người nhức mỏi gục xuống, vậy mà toàn bộ liên lạc tính toán trong điện thoại đều bị lén lút ghi nhớ. Gã ta vẫn hay biết, buổi sáng mệt mỏi trở về nhưng vì nghiện thuốc mà buổi chiều phát thèm, kiếm thấy ta chỉ đành qua loa với vài khác thấy chán, trước khi còn bị các phối hợp cho thêm liều, đến tối chất kia hoành hành trở lại mạnh hơn, biết trời biết đất gì nữa để sát thủ giết chết tức tưởi.

      Chất kích thích này là ông chủ đặc biệt tặng gã, cũng giống như mà gã gọi là "Vy" kia. Đáng nhẽ buổi tối chỉ mất tay chân thân tín, nhưng vì gã trầm mê "Vy" mà phải cùng mấy người em xuống địa ngục.


      Dông dài là vậy, ra cũng chỉ bởi vì gã ta ngu xuẩn. Làm giang hồ nhiều năm cũng chỉ biết đánh chém làm liều, đa phần là đòi nợ, sắp xếp lịch trình cho kẻ dưới cẩn thận tới nhưng lại để chỗ hở ở chính bản thân, nếu bị ông chủ cho người giết sớm muộn cũng bị bắt. Chỉ là khu vực của gã ta còn mới lại rộng lớn, cảnh sát chưa động tay tới thôi.


      Bởi vậy nên An chỉ có mỗi cái tên chữ, mà về cơ bản là chẳng hề có cái tên nào.

      Sau khi sử dụng danh tính của bạn cùng phòng thiên hạ đồn đoán con cọp kia bị bạn của tên chuyên bán ma túy và tù năm xưa quyến rũ đến ngu người. Ngày hôm sau khi "khen thưởng" cho An rồi có ý muốn gửi gắm cậu chủ cho xong, ông chủ ra lệnh cho bà Vân để khách hàng thấy Vy bị "khiển trách" ngày, khách hàng đều hả dạ bà liền cho đuổi ấy . ra ấy ở lại nằm trong phòng khác dưỡng thương.

      biết khi cậu chủ đem đồ ăn sang biết Vy bị trừng phạt, nằm ở phòng gần đó chưa. ấy được cậu chủ cấp cho 5 ngày nghỉ để chăm sóc , nhưng đến ngày thứ 2 cũng trở thành người cần được chăm sóc. Nếu ngày thứ 3 mà cậu chủ qua chơi đùa với hồi, thực ngày nào đụng chạm người khác này chán nản, đến muốn đập đầu vào gối!

      Sau 5 ngày nghỉ An chính thức ở căn phòng thuận tiện gần thang máy nhất kia mình. dẫu sao cũng ít khi trong phòng riêng, cậu chủ đời nào đến đây lần nữa mà phải giả vờ này nọ, có giấu mưu cũ cũng còn ý nghĩa. Chiếc bảng tên phía trước gỡ xuống, chăn ga gối đệm giường bên đều trở lại màu trắng nguyên bản, đồ đạc cũng được dọn , hoàn toàn xóa sạch dấu vết của Thúy Vy. Ông chủ coi như là người tốt.


      lập công lớn như vậy, đưa được người bạn cùng phòng ra ngoài, bản thân chẳng nghĩ phải đâu đành nhận phần thưởng là bữa tiệc hành xác cùng 5 ngày nghỉ phép kia.

      Những lần trước cũng vậy, nào quá quen mặt, làm 5 năm đều được từng bước ra . Bọn họ thường ẵm hết công trạng, lại muốn nhân cơ hội này xin ông chủ cho Vy được làm lại cuộc đời.


      Chuyện này vừa hết chuyện kia tới, ông chủ lần này lại bảo điều tra xem xét cậu chủ, biết có phải là thương nhiều năm chiến đấu cương vị này, cũng muốn nghỉ ngơi rồi ?

      năm nay chỉ mới 22 tuổi, nhưng nhìn phía dưới thấy có ai làm được điều mình làm. rồi như thế nào? Bản thân với cái cơ thể này làm lại cuộc đời rồi là làm cái gì? tài giỏi đến đâu cũng nghĩ ra.

      Vậy nên tại chỉ có thể ở bên cạnh ông chủ, tính trả cho ông thêm chút ơn nghĩa.


      ăn uống ngồi quệt quệt máy tính bảng hơn nửa ngày trời, cuối cùng cũng tìm được ngôn ngữ khá giống!

      Từ mấy ký tự tiếng Nga

      Nи енаэе дея и си?

      phiên từng ký tự ra la-tinh

      ni yenaze deya i si?

      lại gần giống như tiếng Navajo từng được sử dụng làm mật mã từ Thế chiến thứ Hai!!

      gõ từng chữ rồi xem xem bản dịch.


      ni... yenazeh... deya... il... shi... ?


      Kết quả bằng tiếng ngay trước mắt.

      Cánh cửa mở ra.

      Bây giờ mới nhận thức được, lúc này là giờ cao điểm, các đều ra ngoài.

      Matthew Phạm thân người cao lớn, mái tóc gọn gàng, mặc suit ba lớp màu xanh sẫm lịch thiệp trang trọng, cravat ngay ngắn với họa tiết chìm tinh tế nhu hòa, cơ thể cường tráng đẹp đẽ phía bên trong lại tôn lên bộ quần áo. Đôi mắt hạnh nhân sâu thẳm mà sắc bén đằng sau cặp kính mỏng chỉ bị che mờ mà càng thêm nổi bật tiếu ý bên trong. Ngay cả đôi môi mỏng cương nghị kia cũng nhếch lên thấy được, khó thế vô cùng mạnh mẽ.


      ta cởi hẳn ảo vest, đóng cửa để bảo vệ ở bên ngoài, về hướng . Bên cánh tay vắt áo vest đưa bàn tay lên nới cravat, tay còn lại lấy chiếc ghế đặt trước mặt đoạn, an nhiên ngồi xuống, chờ đợi. Vẻ trang trọng bị cởi bỏ lớp, trông giống con thú rình mồi hơn.


      An nhìn chằm chặp từng cử động của ta, phía dưới mắt vẫn thấy từng chữ được in đậm rất to màn hình. Trong đầu đọc rất , khỏi kéo bên chiếc khăn bông người, che lấy bờ vai có phần trống vắng.


      .

      Muốn.

      .

      Cùng.

      Tôi.

      ?


      .

      (còn tiếp)

    4. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      Np là sao???

    5. tamsa8

      tamsa8 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      48
      @nhimxu Trong truyện có mấy cảnh nhiều người giao hoan với nhau, n-p là chỉ quan hệ có nhiều hơn 2 người ạ ^^.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :