“ Cậu như vậy là làm sao?”
Trương Vọng vừa gọi điện được cho Nguyên Dịch liền lập tức hỏi.
“Thân thể nơi nào
thoải mái, bác sĩ
thế nào? Trong nước
trị được chúng ta ra nước ngoài, chắc chắn
chữa khỏi. Cậu giờ đừng vội, tôi lập tức qua chỗ cậu”
“Cậu qua tìm tôi làm cái gì?”
“ Cậu lần sau có thể hay
đừng
chuyện dọa người như vậy?”
Trương Vọng vừa nghe ngữ khí của Nguyên Dịch liền biết mình suy nghĩ quá nhiều
Nguyên Dịch
biết Trương Vọng đến cùng phát điên cái gì,
ném quyển truyện tranh ‘tiểu quái thú’ trong tay xuống cười
,
“ Ngày mai chọn thời gian, tôi với cậu
chuyện chút”
“Nguyên Tiểu Nhị, cậu có thể đem lời
rang
chút được
, lão tử thiếu chút nữa bị cậu hù chêt.”
Đem cuốn truyện cầm lên, chỉ thấy tiểu quái thú ngã quị giữa vũng nước, còn thỏ
nhím
chổng vó lôi kéo sợi dây thừng cũng
tài nào đem Đôn Đôn béo quái thú kéo ra được. Nguyên Dịch thấy
màn như vậy, nhịn
được cười ra tiếng.
Trương Vọng bị tiếng cười dọa sợ lông tơ đều dựng hết lên. Xem ra đầu óc Nguyên Tiểu Nhị kia
có vấn đề, nếu trước kia
ở trước mặt Nguyên Tiểu Nhị xưng lão tử
sớm bị Nguyên Tiểu Nhị coi như cháu trai mà mắng ,
nghĩ tới
hôm nay thế nhưng còn có thể cười được. Gác máy, Trương Vọng sờ cánh tay, trong lòng có chút sợ hãi, xem ra bệnh cũng
phải
.
Nhan Khê trở về nhà, mở hộp quà tặng ra, nhìn này
bộ son môi hoàn chỉnh, đem bỏ vào trong tủ áo. Mở máy tính ra,
thấy biên tập réo rắt gọi tới gọi lui,
hồi sau mới biết được là nhà sản xuất bên kia lại muốn hợp tác cùng
ra tập truyện tranh mới.
Tiểu Khê Lưu: ‘ Này lần trước tiền nhuận bút còn chưa giao hết,
làm’
Minh Minh: ‘ Tiền nhuận bút ở phòng tài vụ
hạch toán, bọn chị là nhà xuất bản chính qui, tuyệt đối
tham ô tiền nhuận bút của tác giả. Tiểu thư mỹ lệ, nghĩ kĩ
chút, hợp tác?
Nhan Khê biết
sách của mình bán rất chạy, còn nằm trong top 20 sách bán chạy, nhưng
giờ
có nhiều thời gian vẽ truyện, gần đây ít đăng truyên lên weibo mà
ít fans
kêu gào kháng nghị
Tiểu Khê Lưu: ‘ Em
suy xét
chút, gần đây công việc của em có chút bận rộn, thời gian sáng tác
nhiều’
Minh Minh: ‘Chậm rãi vẽ, chỉ cần em nguyện ý kí hợp đồng, sau đó chúng ta
vội’
Nhan Khê
có vội đáp ứng mà tìm,
tìm
vài vị bản (kịch bản?? mình
biết dịch từ này thế nào ☹), vẽ vài câu chuyện xưa ấm áp, đăng lên weibo.
vẽ
tính là cao siêu nhưng lại rất manh, đem nhân vật chính họa đến là khả ái,
có
loại xúc động muốn cắn
phát.
Rất nhanh
weibo
lên vô số bình luận
[ manh đến muốn nhũn cả chân ra a, này cúc hoa
quả
chính là loại vừa xuẩn vừa manh ]
[ chủ thớt ngươi hảo a, nhân vật chính là cái gì
tốt lại cứ cố tinh là cúc hoa
, hahaha ]
[ haha, này chủ thớt cũng chỉ là dựa vào mấy chi tiết bán manh thôi, còn trình độ vẽ cũng chỉ có thể lừa gạt mấy người
trong nghề. Cố tình đám fans não tàn bên dưới cứ kêu hảo. Xã hội giờ
có ý tứ, họa sĩ chân chính
quan tâm, nghiệp dư
lại có fans trăm vạn, viết sách vì tiền ]
Nhan Khê nhìn đến những bình luận đánh giá này liền trực tiếp phản hồi:
[ Ta chính là dựa vào vẽ tranh bán manh nghiệp dư,
làm ngươi chê cười. Ta vẽ
phải vì mơ mộng, cũng
phải tương lai, chính là vì nghĩ họa liền họa. Đây là chuyện bình thường cỡ nào, họa sĩ nghiệp dư cũng có thể vẽ, cũng có thể có buổi triển lãm của riêng mình.
cảm tạ tổ quốc, cảm tạ xã hội, cảm tạ fans, nguyện thế giới này mãi hòa bình.]
Nhan Khê đối với những bình luận ác ý trực tiếp đáp trả, đối với antifans là giả tạo, còn với fans chân chính lại thấy tác giả vừa khả ái lại thẳng thắn. Bất quá nếu lại có người
vẽ
chuyên nghiệp
lại có vẻ rỗi hơi tìm việc.
mạng, cũng
biết ai với ai, biết được giáp kia là người hay cẩu, Nhan Khê mới lười
phản ứng lại đám anti đó.
giết người phóng hỏa,
thẹn với lương tâm, nếu những người đó cảm thấy
bẩn thỉu có thể thỏa an ủi tâm lý của họ,
vậy liền theo họ
. Coi như là làm việc tốt, những người tâm lý có chút khổ não nếu
tìm được chỗ phát tiết liền có chút
nhịn được.
“ Chậc, ta như thế nào lại cảm thấy chính mình đương như
phát hào quang?”
Nhan Khê lấy gương ra chiếu chiếu lên mặt, đem kịch bản cất
, lại chọn vài tin nhắn để phản hồi, bỗng nhớ ra mình còn có
tài khoản weibo khác, vừa đăng nhập
thấy fans hơn năm vạn.
Tất cả bình luận phía dưới đều là khen
có khí chất, bộ dạng xinh đẹp hoặc là dẫn chương trình tốt.
đại khái xem qua
lần, nhìn đến {Những câu chuyện bên ta}
phát lại
weibo, liền thuận tiện tắt
.
Tất cả bình luận phía dưới đều là khen
có khí chất, bộ dạng xinh đẹp hoặc là dẫn chương trình tốt.
đại khái xem qua
lần, nhìn đến {Những câu chuyện bên ta}
phát lại
weibo, liền thuận tiện tắt
.
“ Nhan Nhan” thấy Tống Hải , Nhan Khê đứng dậy mở cửa
“ Ba ba, sao muộn như vậy mà ba còn chưa ngủ?”
“Ba thấy phòng con đèn còn sang, liền tới xem xem”
Tống Hải mắt nhìn máy tính còn
bật liền nhắc:
“
ngủ sớm
chút, mấy ngày trước còn nghe
có người trẻ tuổi hay thức đêm rồi bất ngờ chết”
“Ba
cái tin tức kia chính là đài của bọn con đưa tin”
Nhan Khê đối với Tống Hải lấy lòng cười “Con lập tức
ngủ liền đây”
“Tự con biết là được”
Tống Hải vừa thấy con
đối với mình cười cười, liền
nỡ
ra nửa câu nặng lời
“Ba đây về phòng trước”
“Ba ba ngủ ngon”
Nhan Khê nhìn Tống Hải trở về phòng rồi mới
nhàng đóng cửa. Nằm
giường bỏ máy tính qua
bên, đột nhiên di động vang lên,
ô tán gẫu hóa ra là bạn đại học lâu
liên lạc.
[Nhan Khê
online sao, trong lớp có ai có cách liên hệ với bạn ấy
?]
và nữ đồng học này trước kia quan hệ
quá thân thiết, chỉ xem như là bạn học bình thường, nhưng quan hệ với Ngụy Hiểu Mạn dường như
tệ. Diễn đàn
ai để ý
, nữ sinh này lại tự nhiên tìm. Nhan Khê tắt ô tán gẫu, làm bộ như chính mình
có nhận được tin nhắn. Người chưa bao giờ liên lạc, bỗng nhiên
ngày đẹp trời tìm đến tuyệt
phải là cái chuyện tốt gì, làm gì có chuyện tốt gì đến phiên
? (chị n giống trẫm ghê, chả biết may mắn là cái vẹo gì )) Chẳng may là rủ nàng gia nhập đầu tư cái gì hạng mục, đến lúc
lấy cớ cự tuyệt, tình cảm vốn chẳng có mấy cũng hết sạch. Nhan Khê
để ý, cầm điện thoại ném tới đầu giường.
Từ khi bị Nguyên Dịch nửa đêm gọi điện thoại gây rối, từ đó về sau
liền có thói quen tắt điện thoại. Về phần công việc,
tính là người quan trọng, buổi tối có gì khẩn cấp cũng
tới phiên
xử lý. Có câu
làm người
thể mạnh miệng. Nhan Khê
hề nghĩ đến chính mình cũng nửa đêm còn có điện thoại công việc. Điện thoại của Kim đài trưởng nghe có chút gấp, tựa hồ còn có
ít ngườ
chuyện, hình như bên đầu kia còn
thương nghị cái gì.
“ Kim đài trưởng, phát sinh chuyện gì?” Nhan Khê nhận thấy có
tình
thích hợp, đầu óc chậm rãi thanh tỉnh.
“Tiểu Nhan,
mạng phát sinh chút việc, cháu ngàn vạn lần
thể tùy tiện phát ngôn”
Kim đài trưởng hạ giọng giảng giải “Ngươi là trụ cột của kênh chúng ta, nhất định
được can thiệp vào”
Nhan Khê
hiểu ra sao, nhưng nghe ngữ khí của Kim đài trưởng,
tình chắc chắn
“Hảo, cháu rất ít khi lên internet phát ngôn”
Kim đài trưởng cũng
giải thích đến cùng là phát sinh chuyện gì, liền vội vàng gác máy. Bị cuộc điện thoại này đánh thức, Nhan Khê cũng hết buồn ngủ, lấy di động ra tìm kiếm, nguyên lai
là có chuyện lớn.
Lý Giai Ngữ nhảy lầu tự sát.
Nhìn đến tin tức này, Nhan Khê có chút khiếp sợ, Lý Giai Ngữ hiệnLysaij
rất phát triển, cùng lúc nghe
cùng nhà đài giải trừ hợp đồng, tìm đến nhà đài tốt hơn, như thế nào lại như vậy… Bỏ qua
bên vài mâu thuẫn giữa nhà đài và Lý Giai Ngữ, Nhan Khê thấy đối phương là
người thập phần ưu tú,
ấy qua đời cũng là
tổn thất lớn. Cảnh sát còn chưa tra ra nguyên nhân
tự sát, nhựng
mạng
có những người nhận định là đài truyền hình bức tử
nàng, đài truyền bị ảnh hưởng, Thẩm Tinh Nhan weibo cũng thế, tất cả đều bị lên án
mảnh. Cũng có “Người qua đường chính nghĩa” phẫn nộ chửi bới, ở đài cũng có phóng viên tức mình trở về
weibo phản bác lại.
tại
weibo bị vạn ngươi chửi rủa.
việc tuy phát sinh vào ban đêm, nhưng người xem weibo cung
thiếu, khả năng giờ này xem lúc này toàn là cẩu độc thân. Nhan Khê cẩn thận suy xét hướng
của dư luận, phát
có người cố ý dẫn đường, muốn cư dân mạng hiểu nhầm rằng Lý Giai Ngữ bị đài truyền hình bức tử. Việc này ngoại trừ đối thủ cạnh tranh ra còn ai có thể tiêu tiền thuê thủy quân làm
tình này?
Có
số nghệ sĩ
nhân cơ hội này truyên truyền bản thân, lên mạng phát giọng thương tiếc còn
quên tự sướng, nhìn đến là phiền lòng.
Đây là trường ăn nhân huyết màn thầu cuồng hoan. (Trẫm thực
koong hiểu câu này
. Nàng nào hiểu thông não cho ta ))
Nhan Khê nằm ở
giường, lăn lộn trằn trọc mãi mà
ngủ lại được, cuối cùng chỉ có thể bật máy tính, dẫn nhân vật chơi
ngược chết bang phái đối thủ. Nhìn đến gần sang rồi mà
thiếu ngươi chơi online, Nhan Khê mạc danh kì diệu có cảm giác cảm động, hoá ra nhiều cẩu độc thân lên đây chơi như vậy.
“ Ngươi tối hôm qua cũng nghe bát quái?” Tiểu Dương ngáp
cái
vào văn phòng, trong giọng
có chút tiếc nuối
“
mạng cái gì cũng có thể
được,
đáng tiếc”
Các
đều là loại tiểu viên chức, cũng
thể bận tâm đến nhiều việc như vậy, chẳng qua chỉ cảm thấy, Lý Giai Ngữ vất vả
lên vị trí như bây giờ cuối cùng lại có kết cục như vậy, dù thế nào cũng cảm thấy
đáng tiếc.
“Tối qua chơi trò chơi, gặp được
tên bệnh thần kinh, chị đuổi theo giết
giờ” Nhan Khê uống mấy ngụm lớn café
“Em cũng đừng ở đài mà
mấy chuyện này miễn cho tìm phiền toái.”
“Em cũng chỉ dám ở đây
chút, ra ngoài đâu dám
gì đâu” Tiểu Dương ngồi xuống ghế.
“Buổi sáng em xem Thẩm Tinh Nhan
weibo bị vạn người bình luận sỉ vả, nếu là em
sớm tức chết.”
Lúc trước
mạng Thẩm Tinh Nhan cùng Lý Giai Ngữ tranh Nhất tỷ của Vệ Thị
còn là tin nội bộ.
tại Lý Giai Ngữ Tự sát, Thẩm Nhan Tinh liền biến thành đối tượng bức tử Lý Giai Ngữ là đối thủ duy nhất.
(Nhất tỷ:"Nhất Tỷ", những nữ diễn viên phải lọt vào Top "Đại Hoa đán", sau đó vươn lên đến vị trí "Đương gia Hoa đán", tức là đứng đầu trong số những Hoa đán đó mới có thể được xem là "Nhất Tỷ". "Nhất Tỷ" là người hội đủ yếu tố nhan sắc và tài năng. Và tất nhiên, họ luôn giành được những giải thưởng quan trọng hàng năm của nhà đài.)
“Nhan lão sư”
nhân viên công tác gõ cửa văn phòng của
“Có người tặng hoa cho
”.
Nha Khê nghi hoặc
ra cửa, mắt nhìn đến đóa hoa lại nhìn đến người đưa hoa, ở ô kí nhận liền kí tên mình xuống.
【 nhất biệt kinh niên, lại gặp lại, ngươi lại vẫn như Triêu Hà bàn mỹ lệ —— Tống Triều 】 (Các nàng giúp trẫm cái, đại ý
hiểu mà khổ nỗi
biết dịch thế nào cho hay ☹))
Tống Triều???
Nhan Khê đem bó hoa bỏ qua
bên, cảm xúc lại phá lệ quái dị. Lại gặp lại? Bọn họ trước kia có gặp qua sao?
Tống Triều. . . Tống Triều. . .
Nhan Khê bỗng nhiên nhớ tới
việc hồi còn ở đế đô, có hotboy của trường viết thư tình cho
, lại bị nữ sinh khác vụng trộm ném
, cái nam sinh dường như là Tống Triều.
(bản convert ghi là giáo thảo, trẫm tìm rụng gan rụng phổi mới ra được nghĩa ))
Lúc ấy
còn trêu rằng cái tên này
dễ nhớ,
nghĩ tới đem việc này quên luôn ra sau đầu. Có lẽ
ở đế đô cũng
có bao nhiêu kí ức, đối với loại chuyện
này,
cũng
quan trọng gì.
(Có nam phụ rồi, trẫm đây hóng kịch hay muahahahahahaha ))
cùng Tống Triều trước kia có gặp qua hai lần, Tống Triều đều
có ý đề cập đến chuyện này, như thế nào bây giờ lại thích cùng
tìm về quá khứ? Cố tình là loại quá khứ này, đến chính
cũng
hề có ấn tượng, vẫn là từ miệng người khác mà biết được.
chính là
suy nghĩ, di động liền vang lên, người gọi điện tới là Tống Triều,
do dự
chút rồi nghe máy.
“Tống tiên sinh”
Nhan Khê cũng
thích Lam Sắc
Cơ, bởi tuy đẹp nhưng nghĩ đến loại hoa này có khả năng là dung sơn nhuộm ra,
liền sợ hãi sơn này có hại vượt chỉ tiêu cho phép, có thể ảnh hưởng đến hô hấp.
“Tống tiên sinh” Nhan Khê cũng
thích Lam Sắc
Cơ, bởi tuy đẹp nhưng nghĩ đến loại hoa này có khả năng là dung sơn nhuộm ra,
liền sợ hãi sơn này có hại vượt chỉ tiêu cho phép, có thể ảnh hưởng đến hô hấp.
còn trẻ,
còn
tính mạng mình lắm.
“Nhan tiểu thư thích hoa tôi tặng em
?” Tống Triều lời
ôn nhu,đủ để cho chị em chết chìm khi nghe
.
“Cám ơn” Nhan Khê khách khí đáp “Khiến ngài phải tiêu pha rồi”
“Hoa tươi tặng mĩ nhân, Nhan tiểu thư cùng với nó rất xứng đôi”
Đây là
nàng cùng Lam Sắc
Cơ giống nhau, đều là bị thuốc nhuộm màu làm giả xinh đẹp? Được khích lệ như vậy Nhan Khê cũng
cảm thấy quá vui vẻ
“Cám ơn ngài
khích lệ, nhưng tôi
Tống tiên sinh vì lý do gì lại tặng hoa cho tôi?”
“Năm đó theo đuổi Nhan tiểu thư, Nhan tiểu thư
có đáp ứng.
tại.”
Tống Triều mặt
biểu tình thưởng thức bút máy cầm
tay, ngữ khí lại vô cùng ôn nhu
“Em vẫn là
muốn cho tôi
cơ hội theo đuổi em sao?”
Tống Triều bỏ bút máy xuống, đem giấy
bàn vo thành
đoàn “Nhan tiểu thư
cần để ý vài việc
trong quá khứ, tôi chỉ hy vọng tương lai của em có tôi.”
Mấy ngày gần đây rốt cục là thế nào?
gặp đàn ông
cứ người sau lại diễn
cái tình tiết ngôn tình cẩu huyết còn thiên phú hơn so với người trước, đều uống lộn thuốc sao?
“Tống tiên sinh, nhà chúng tôi có cái qui củ” đối với loại hào môn công tử như Tống Triều, Nhan Khê có cảm giác mình nên cự tuyệt ôn nhu
chút “Đó chính là
cùng họ kết hôn, tôi
lại vẫn rất tôn trọng truyền thống gia đình.”
Bên kia di động Tống Triều khẽ cười
tiếng “Nhưng
tại em họ Nhan, mối quan hệ của chúng ta dường như
tồn tại vấn đề này."
“Nhưng ở trong lòng tôi, tôi vẫn là họ Tống” Nhan Khê cười gượng
“Tống tiên sinh, cảm ơn ngài
ưu ái, nhưng chúng ta khả năng thành đôi
lớn, ngài vẫn đá ta ra khỏi tương lai ngài
.”
Tống Triều nghe tiếng chuông gác máy, khẽ cười ra tiếng, bỗng nhiên đem điện thoại ném mạnh vào tường. (khổ thân em điện thoại …)
Trong phòng ăn, Trương Vọng cho rằng lỗ tai mình có vấn đề, trừng lớn mắt nhìn Nguyên Dịch: “Cậu muốn chuyển ra ngoài ở?”
Nguyên Dịch biểu
lại thập phần bình tĩnh: “Như thế nào, rất kỳ quái?”
“Chuyển ra… cũng rất tốt.”
Trương Vọng tạm dừng
chút : ”Bác Nguyên cùng dì Từ bên kia
có ý kiến?”
Nguyên Dịch lắc đầu
chuyện.
Thấy
như vậy, Trương Vọng liền
hỏi lại nữa, ngược lại lại
tới
việc hôm qua
“Cậu tối hôm qua có phải cùng phụ nữ hẹn hò?”
“Hẹn hò?” Nguyên Dịch hđúng lý hợp tình lắc đầu “Chính là cùng bằng hữu ăn bữa cơm thôi.”
“Đơn độc
cùng phụ nữ
ra
gọi là hẹn hò
gọi là gì?” Trương Vọng ý trêu chọc
“Khó gặp được cậu đối với phụ nữ có hứng thú, lúc nào mang đến cho bằng hữu nhìn xem xem."
“Cậu nghĩ rằng tôi với cậu giống nhau, cùng với phụ nữ ăn bữa cơm
chính là thích? Nguyên Dịch nhăn mày “
, đừng có mà quấy rối.”
“Kỳ
, tôi cảm thấy
đương gì đó cũng
sao, dù gì…”
Trương Vọng thấy sắc mặt Nguyên Dịch khó coi, bắt đắc dĩ hạ giọng
“Được được được, chúng ta
đề cập đến chuyện này nữa, vẫn là
cậu xem thân thể có vấn đề gì, trạng thái xuất
thế nào, lúc nào
tức ngực, hụt hơi, hô hấp dồn dập?
“Cùng cậu… thời điểm đấu võ mồm?” Nguyên Dịch có chút do dự
“Hoặc thời điểm có người khiến tôi
vui?”
“Ai lại có bản lãnh như vậy, có thể đem cậu tức giận đến nghiêm trọng như vậy?”
Trương Vọng thuận miệng
: “Cậu thế nào mà vẫn
có thu thập
?”
Nguyên Tiểu Nhị bao giờ
có tính tốt như vậy?
“Tôi sao có thể cùng con
so đo được, chẳng nhẽ đem nàng đánh cho
trận?”
“
mà có thể làm cậu tức giận đến hụt hơi cũng
là
người có năng lực.” Trương Vọng bỗng nhiên ngừng lại, ánh mắt quái dị hướng tới Nguyên Dịch
“Cậu
là CON
?!”
Trương Vọng phản ứng lớn như thế Nguyên Dịch có chút
chịu được “Con
làm sao, Con
liền
đáng giận?”
Nữ nhân chọc tức người, so với nam nhân còn đáng giận hơn.