1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Trọng sinh chi hoan sủng - Tuyết Mặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      @thuyvy2711 dạo này mình bận quá, chắc 1 tuần đc 1c thôi :-((((
      thuyvy2711 thích bài này.

    2. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Chương 4: Hợp đồng giống nhau

      Edit: Cuồng Soái Ca

      Vừa mới móc di động ra, bên cạnh vang lên tiếng còi ô tô, cái bóng chậm rãi ngừng trước mặt .

      Lâm tưởng chỉ nhìn cái biết là xe Cố Thành, lúc Cố Thành tự lái xe, đều ngồi xe này ra ngoài, thời điểm vẫn là Cố phu nhân, cũng ít lần dùng chiếc xe này.

      vừa mới nghĩ như vậy, cửa kính phía sau liền hạ xuống, rơi vào ánh mắt chính là khuôn mặt tuấn mỹ của Cố Thành: “Lâm tiểu thư, trời quá nóng, tôi đưa .”

      Lâm Tưởng có vài phần do dự, Cố Thành chủ động như vậy, vẫn là người mà từng biết sao? Đời trước lúc họ vừa mới quen biết, đây cũng phải là thái độ của .

      Cố Thành thấy phản ứng, chỉ đơn giản mở cửa xe từ bên trong, với : “ lên , đến nơi hãy xuống nếu bị cảm nắng.”

      Theo cửa xe mở ra, gió mát từ điều hòa thổi tới, Lâm Tưởng hít thở sâu, khom lưng ngồi vào trong xe.

      “Cám ơn, làm phiền rồi.”

      Cố Thành lấy bình nước từ trong ngăn tủ ra đưa cho : “ cần khách sáo với tôi, là người bên phía đối tác tất nhiên tôi phải tranh thủ lôi kéo vào công ty rồi.”

      Động tác của Lâm Tưởng hơi dừng chút: “Cố tiên sinh cũng biết chuyện này sao?”

      Cố Thành khẽ cười : “Đỗ Hân qua với tôi, chẳng qua ấy nhìn qua cũng có gì hứng thú, Lâm tiểu tư là cảm thấy công ty chúng tôi vẫn quá non trẻ sao?”

      Lâm Tưởng lắc đầu, quay đầu nhìn : “Là bởi vì có chút lý do riêng tư, trước mắt tôi vẫn chưa thể xác định có ký hợp đồng hay .”

      Cố Thành đón lấy mắt , khóe môi treo lên ý cười nhàn nhạt, muốn thêm gì đó, chợt nghe thấy tài xế phía trước : “Cổ tổng, đoạn đường này thể dừng lại quá lâu.”

      Ngay sau đó Cố Thành bảo tới công ty, lại với Lâm Tưởng: “Nếu ngại, tôi đưa tới tham quan công ty chút.”

      “Giải trí LX?” Lâm Tưởng hỏi.

      Cố Thành gật đầu: “Đỗ Hân đánh giá rất cao, tôi cũng xem qua các nhân vật diễn trước kia, rất tuyệt, chúng tôi lòng mong chờ gia nhập.”

      đầu Lâm Tưởng ra hàng dấu chấm hỏi màu đen.

      Đây vẫn là Cố Thành kia sao? Có phải gặp người giả mạo Cố Thành ?

      Cảm xúc của Lâm Tưởng quay cuồng nửa ngày mới hỏi Cố Thành: “Tôi nghe chị Đỗ trước mắt các người chỉ có ý định ký hợp đồng với mình tôi?”

      Cố Thành thoải mái gật đầu thừa nhận: “Tôi và Đỗ Hân đạt thành nhận thức chung, nghiệp vụ chỉ yếu của giải trí LX tập trung chủ yếu vào phương diện đầu tư điện ảnh, nhưng bản thân Đỗ Hân cũng là người đại diện, ấy muốn tạo ra siêu sao Thiên Hậu.” tới đây, tạm dừng chút, nhìn đôi mắt gằn từng tiếng : “Sau này chính là siêu sao Thiên Hậu kia.”

      Cho dù trong khoang xe mở điều hòa rât mạnh, nhưng trong nháy mắt Lâm Tưởng vẫn bị sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh, làm sao dám chắc chắn như vậy?

      Chẳng qua thể phủ nhận, lời này của Cố Thành khiến vô cùng kích động, khi nghe đến sau này chính là siêu sao Thiên Hậu, tần suất nhịp tim của Lâm Tưởng lập tức rối loạn, rất muốn đáp lại câu: “Tôi vốn chính là như vậy.”

      Xe qua nhà hàng, Cố Thành ra hiệu cho tài xế rẽ vào, chờ xe dừng lại, mới : “Lâm tiêu thư, món Quảng Đông của nhà hàng này tồi, có thể cùng nhau nếm thử được ?”

      Đây chính là phương thức làm việc quen thuộc của tổng tài bá đạo Cố Thành sao, Lâm Tưởng châm chọc trong lòng, ngay sau đó theo cùng xuống xe, bữa sáng chỉ vội vàng uống chai sữa bò, chịu đựng đến bây giờ cũng có chút đói bụng.

      Chẳng qua đời trước và Cố Thành sau hôm gặp mặt cũng cùng ăn cơm, bây giờ lại là gặp mặt sau đó cùng nhau ăn cơm, nên buổi tối trở về nhận được cuộc điện thoại của Lâm Kiến Quần, thông báo rằng hôn của được quyết định! Tiến độ này có phải quá nhanh hay ?

      Nhưng mà rất may bàn cơm Cố Thành cũng nhắc tới chuyện hôn nhân của hai nhà, chỉ là ngẫu nhiên vài câu về tiến độ nghiệp vụ của giải trí LX và vài lợi ích thực tế nếu ký hợp đồng.

      Ăn cơm trưa xong, đường tới giải trí LX, Lâm Tưởng hỏi Cố Thành vấn đề: “Cố tiên sinh cảm thấy tôi thích hợp tiếp tục phát triển ở giới giải trí sao?”

      Mày kiếm của Cố Thành hơi nhíu lại, suy tư vài giây sau đó : “Điều này phải hỏi chính , có thích cái vòng luẩn quẩn này hay ?”

      Lâm Tưởng : “ , tôi chỉ thích diên xuất, nhưng cái vòng luẩn quẩn này quá loạn, tôi cũng quá thích.”

      Cố Thành cười nhạt : “Vậy chuyên tâm diễn xuất là tốt rồi.”

      Lâm Tưởng nhìn khóe miệng tươi cười đẹp mắt của , trong lòng bỗng vô cùng kiên định, muốn từ bỏ nghiệp diễn xuất mà vô cùng thích, muốn ở lại chuyên tâm diễn xuất.

      “Cố tiên sinh, tôi quyết định ký hợp đồng với giải trí LX.” bình tĩnh .

      Trong ánh mắt Cố Thành có ánh sang long lanh lên, lại lần nữa giơ bàn tay ra trước mặt : “Hợp tác vui vẻ.”

      Lâm Tưởng nhàng cười, : “Tôi phải xem lại hợp đồng lần nữa mới được.”

      Nơi làm việc của giải trí LX được đặt ở tòa nhà của tập đòan Cố Hợp, diện tích chiếm cứ tầng, phía còn tầng cao nhất, là văn phòng chủ tịch của Cố Thành.

      Sắp xếp vị trí như vậy rất khéo léo, có loại cảm giác dưới người vạn người, xem ra Cố Thành rất coi trọng giải trí LX.

      Lúc Lâm Tưởng và Cố Thành tới, Đỗ Hân cũng ở công ty, nhưng ấy nhận được điện thoại của Lâm Tưởng, đường trở về công ty.

      Trong lúc chờ Đỗ Hân hai người tham quan trang hoàng bố trí trong công ty, Lâm Tưởng kinh ngạc phát , ngờ công ty còn sắp xếp phòng riêng cho , bên trong phòng nghỉ là phòng hóa trang, phòng để quần áo, cái gì cần đều có, mọi thứ được chẩn bị vộ cùng hoàn hảo, Lâm Tưởng dạo vòng, cau mày đánh giá Cố Thành, nửa ngày sau mới : “Các người cứ như vậy chắc chắn tôi gia nhập sao?”

      Cố Thành đẹp trai nhướn đôi mày kiếm: “Chúng tôi có tự tin thuyết phục được .”

      Lâm Tưởng còn gì để , Cố Thành và Đỗ Hân là cường cường liên thủ, có thể bắt được trong giây.

      Trong phòng làm việc riêng có cửa sổ sát đất, tầm nhìn vô cùng rộng lớn, Lâm Tưởng đến bên của sổ, nhìn ra ngoài, cảnh đẹp đô thị nhưng tòa nhà cao tầng san sát thu hết vào đáy mắt.

      Văn phòng của Cố Thành ở tầng, đời trước cũng qua mấy lần, lại chưa từng chú ý tới cảnh sắc bên ngoài văn phòng , có lẽ khi đó, vô tâm ngắm phong cảnh.

      Cố Thành đến bên cạnh , đưa cho ly trà hoa, mùi hương hoa lài nhàn nhạt kéo về chú ý của Lâm Tưởng, tiếp nhận ly trà nhấp ngụm, hương hoa tràn ngập khoang miệng, làm say mê nhịn được mà hít sâu hơi, đây là hương vị thích nhất.

      và chị Đỗ là quan hệ hợp tác?” lâm Tưởng nhị được hỏi câu, nghĩ ra hai người này có tám cái sào nối lại cũng liên quan đến nhau mà thế nào lại thông đồng với nhau.

      Hai tay Cố Thành cắm vào túi quần, đứng thẳng bên người , mắt xuyên qua cửa sổ sát đất nhìn về phương xa, sườn mặt cương nghị với góc cạnh rang, mười phần ý vị đàn ông.

      Nghe được câu hỏi của Lâm Tưởng, quay đầu lại : “Cơ duyên xảo hợp, trong buổi họp mặt của bạn bè, ấy lôi kéo đầu tư khắp nơi, đúng lúc tôi có hứng thú.”

      Lâm Tưởng nhướn mày, tiếp tục truy vấn: “Tại sao lại có hứng thú với giới giải trí?”

      Cố Thành nhếch khóe miệng: “Đối với bất kỳ hạng mục nào kiếm ra tiền, tôi đều có hứng thú.”

      Lâm Tưởng: ….

      Cố Thành có ý định tiếp tục đề tài này, nâng cánh tay chống lên của sổ thủy tinh, nghiêng người tới gần Lâm Tưởng, : “Nhìn thấy cao ốc Kinh Hội ?”

      Lâm Tưởng chỉ chỉ mấy con phố và tòa nhà màu đỏ sậm bên ngoài, : “Ở kia.”

      Cố Thành cười tiếng, dùng giọng trầm thấp như đàn violon bên tai : “Dáng vẻ bước thảm đỏ, ….khí phách, lúc nhận giải cũng vậy.”

      cũng thấy sao?” Lâm Tưởng cười quay đầu nhìn ,, lại kinh ngạc phát , khoảng cách của hai người lúc này…..Có chút quá gần, gần đến mức có thể dễ dàng cảm nhận được hơi thở ấm áp của , cùng với mắt rực rỡ tia sáng.

      Tình hình hay người ở chung đời trước thoáng lên, ngày thường số lần gặp mặt nhiều lắm,cho dù gặp mặt cũng biết gì, càng nhiều thời điểm là ở trong chiến tranh lạnh, mỗi người đều có bạn bè của mình, chỉ duy nhất vận động thân thiết giường, cũng là bốn tháng mới có lần, có khi đóng phim hoặc công tác, tháng ngay cả lần cũng có.

      giống như trước nay chưa từng nhìn cách nghiêm túc gần gũi như vậy, cũng chưa từng phát , ra đôi mắt của khi mang theo ý cười lại đẹp như vậy, giống như hai con suối trong veo thanh khiết, dễ dàng làm cho người ta bị hút vào trong đó.

      Lâm Tưởng có chút được tự nhiên thu lại tầm mắt, cúi đầu.

      lúc khí dần trở lên ái muội, vài tiếng đập của thanh thúy vang lên từ phía sau, Đỗ Hân đứng ở cửa nhìn bọn họ : “Ngại quá, tôi đến muộn, để lỡ cái gì chứ?”

      Đỗ Hân xuất làm Lâm Tưởng như trút được gánh nặng, vội vàng xoay người chào đón Đỗ Hân, thân thiết gọi: “Chị Đỗ.”

      Đỗ Hân nhìn cười : “Thế nào, ông chủ với về những lợi ích thực tế chưa?”

      Cố Thành tiến lên chen vào: “Đây là chức trách của , tôi dám vượt quyền.”

      Đỗ Hân giơ tài liệu trong tay lên, : “Nếu ông chủ cũng ở đây, chúng ta cùng ngồi xuống về nộidung của hợp đồng .” xong duỗi tay cầm lấy tay Lâm Tưởng, : “Vô cùng hoan nghênh gian nhập giải trí LX, từ hôm nay trở , chính là nhất tỷ của giải trí LX, tương lai xa, cũng trở thành nhất tỷ của giới giải trí.”

      Lâm Tưởng cười : “Chị Đỗ, miếng badnh này của chị có phải hơi lớn hay ?”

      “Tôi tin tưởng .”

      Cố Thành đúng lúc vỗ tay, : “Thời khắc đáng chúc mừng như như vậy, sao có thể thiếu champagne.” xong liền gọi điện thoại cho trợ lý, bảo ta mang chai champagne tới đây.

      Chẳng qua trước khi chúc mừng bằng champagne, ba người vẫn ngòi xuống xem kỹ lại hợp đồng.

      Đối mặt với hai người Cố Thành và Đỗ Hân, Lâm Tưởng tín nhiệm tram phần tram, cần xem nội dung hợp đồng, cũng do dự mà ký tên mình, chẳng qua nhìn bọn họ thận trọng như vậy, chính cũng dám ứng phó qua loa, ngoan ngoãn ngồi xuống nhìn kỹ từ đầu tới đuôi hợp đồng.

      Sau khi xem xong hợp đồng, Lâm Tưởng chỉ có ý nghĩ duy nhất là: Có khả năng cooddang ký cái hợp đồng giả. Đây vẫn là hợp đồng cho nghệ sĩ sao? Đây chính là hiệp ước cho đối tác !

      Gần như chút bất lợi nào, đại bộ phận thuế thu nhập vẫn do công ty trả, còn có các loại hoa hồng được chia, các loại tài nguyên do tự mình chọ lựa, muốn diễn hoặc thông cáo, công ty đều can thiệp quá nhiều….

      Sau đó Đỗ Hân : “ còn có vấn đề gì bây giờ có thể đề xuất, nhân lúc ông chủ ở đây, cùng nhau giải quyết.”

      Điều kiện như vậy nếu còn có vấn đề chính còn cảm thấy thiếu tâm nhãn, Lâm Tưởng cái gì cũng , cầm lấy bút máy xoát xoát ký xuống tên của mình.

      Hai tay Cố Thành ôm ngực ngồi thẳng, sau khi nhìn thấy tiêu sái ký tên, ánh mắt bình tĩnh cuối cùng cũng nhiễm ý cười nồng đậm, đúng lúc trợ lý Vi Ngụy mang champagne tới, liền tự tay rót cho ba người.

      “Hợp tác vui vẻ.” .

      Lâm Tưởng cười khanh khách cạn ly với , đời này, có thể cùng Cố Thành quen biết như vậy, rất tốt.

      sợi tóc dài rơi xuống bên má,Lâm Tưởng rất tự nhiên đưa tay vén nó ra sau tai, khi ngẩng đầu lên lần nữa, mắt vừa lúc nhìn thấy dáng vẻ hơi thất thần của Cố Thành.

      Đây là nhìn lén sao?

      Trái tim Lâm Tưởng nhảy bang bang, ngoài mặt vẫn ra vẻ bình tĩnh mà nhìn cười cười.

      Trong các loại điều kiện hậu đãi mà giải trí LX cung cấp cho Lâm Tưởng, còn bao gồm cung cấp căn phòng để Lâm Tưởng cư trú, căn phòng ở tiểu khu xa hoa giữa trung tâm thành phố, có bảo vệ nghiêm ngặt, phương tiện giao thông thuận tiện, tuyệt đối là tram dặm mới tìm được chỗ ở tốt thế này.

      Đối với sắp xếp này Lâm Tưởng cảm thấy vô cùng cừa lòng, bởi vì căn hộ kia đối với , vô cùng thân thiết và quen thuộc.

      Đời trước sau khi hai người kết hôn, căn hộ kia liền được ghi dưới danh nghĩa của Lâm Tưởng, bởi vì ở tầng cao nhất, lại có thêm vườn hoa trung, trong ánh mắt đầu tiên Lâm Tưởng liền thích nơi đó, thường thường ở lại vài ngày.

      Sau này, chỉ cần và Cố Thành cãi nhau, hoặc là có mâu thuẫn với Cố lão phu nhân, đều mang đồ đạc tới căn phòng này ở vài ngày, chờ tâm trạng được điều chỉnh tốt lại trở về.

      Dần dà, căn phòng kia trở thành cảng tránh gió chuyên chức của .

      nghĩ tới xoay vòng lớn, căn phòng này lại trở về trong tay , chẳng qua lần này ông chủ Cố cũng là hào phóng, phòng lớn như vậy liền tùy tiện đưa cho nhân viên làm ký túc xá cũng thích hợp hay sao? sợ vào ở rồi chịu ra sao?

      Lúc Đỗ Hân đưa chìa khóa phòng cho , còn cảm khái mà : “Nếu tôi có phòng của mình, cũng muốn ở ký túc xá như vậy, ở ngay trung tâm thành phố, đâu cũng thuận tiện, căn bản cần lo lắng kẹt xe!”

      Dáng vẻ Lâm Tưởng đắc ý : “Hoan nghênh vào ở.”

      “Nơi đó đồ điện gia dụng và đồ sinh hoạt đầy đủ hết, cũng quét tước sạch , lúc nào cũng có thể vào ở, có gì cần hỗ trợ cứ việc đề xuất.”

      Lam Tưởng mỉm cười gật đầu, lại nghe : “Trợ lý sinh hoạt sắp xếp cho hai ngày nữa tới, tên là Nhạc Tiểu Kỷ, phụ trách việc vặt trong sinh hoạt của .”

      Lâm Tưởng rất là cảm động với Đỗ Hân: “Chị Đỗ, chị đối với em tốt.”

      Đỗ Hân dám tranh công: “Tất cả những điều này đều cảm ơn ông chủ hào phóng của chúng ta.”

      Đúng là như vậy, đờ này Cố Thành, cho rất nhiều kinh hỉ ngoài ý muốn, giống như người hoàn toàn thay đổi.

      Lâm Tưởng cầm hợp đồng mới tay trở về phòng trọ vẫn luôn có cảm giác chân thực, giống như mộng du.

      Thẳng đến khi Trần Trừng gọi điện thoại tới, mới khiến trở lại thực.

      Trần Trừng trong điện thoại tức đến hộc máu lên án : “Lâm Tưởng, cậu có phải chán sống rồi hay ?”

      Lâm Tưởng bị mắng đến hiểu ra sao: “Làm sao vậy?”

      “Hai ngày nay Weibo đều lan truyền cậu mắt cao hơn đầu biết điều, cự tuyệt lời mời của CE, có chuyện này sao?”

      Lâm Tưởng lập tức nhớ tới người đại diện cao cao tại tượng kia của CE trong bữa tiệc mừng công, : “Đúng vậy, mình cự tuyệt.”

    3. Nguyên Hy

      Nguyên Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      73
      Được thích:
      619
      Chương 5: Ý nghĩ giống nhau


      Editor: Nguyên Hy
      Beta: Cuồng Soái Ca


      Trần Trừng la lên tiếng : “Cậu điên rồi ư! phải lúc trước cậu vẫn luôn muốn đươc gia nhập vào công ty này hay sao? Sao bây giờ lại cự tuyệt, đắc tội với người ta, tại bị truyền ra bên ngoài, đối với cậu có rất nhiều bất lợi, tất cả mọi người bàn tán về cậu. Sau này còn có công ty nào dám mời cậu cậu ký hợp đồng nữa chứ!?”


      Lâm Tưởng nhìn bản hợp đồng hôm nay mới ký ở bàn, an ủi : “Đừng nóng vội, hôm nay mình mới ký bản hợp đồng với những điều khoản rất tốt.”


      Trần Trừng nhanh chóng tới gần, “Ký hợp đồng mới? Điều khoản gì tốt? Ký với ai?”


      “… lời khó mà hết được, đây tuyệt đối là bản hợp đồng vô cùng kỳ diệu, cậu có muốn xem chút ?”


      Trần Trừng nhất định thể để cho người khác thừa nước đục thả câu được, vì thế mới tắt máy điện thoại lao nhanh như chp tới.


      Sau khi đọc kỹ lần bản hợp đồng, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lâm Tưởng : “Cố Chủ tịch này là muốn cậu chìm xuống hay sao mà lại hạ vốn đầu tư xuống đến thế này?”


      Lâm Tưởng trợn tròn mắt cách thiếu lễ độ, “Cái suy nghĩ của cậu có thể bình thường như mọi người được ?”


      Trần Trừng đồng ý: “Người bình thường ràng là vị Cố Chủ tịch này mới phải!”


      Lâm Tưởng suy nghĩ chút về khoảng thời gian ở chung với Cố Thành, trong lòng cũng có chút đồng tình với quan điểm của Trần Trừng. Cố Thành đúng là bình thường, ít nhất trong trí nhớ của về Cố Thành đúng thực là hai người họ rất khác nhau.


      “Chẳng qua cậu cự tuyệt công ty lớn như CE để đầu quân vào công ty mới như LX, như vậy rất nguy hiểm.” Trần Trừng thu lại bộ dáng thất thểu lại, đứng đắn thảo luận chính với .


      Lâm Tưởng dựa đầu vào vai Trần Trừng, : “Mình tin tưởng vào năng lực của Đỗ Hân.”


      “Nhưng dễ thấy được là tại cậu đắc tội với người ta, tin tức Weibo là do đại diện của CE truyền ra ngoài, nếu chuyện này còn có ai biết được nữa chứ, đây chẳng phải là muốn trả thù cậu sao?”


      Lâm Tưởng bất đắc dĩ : “Ai mà biết được chứ.”


      “Chúng ta có phải nên nghĩ cách gì đó ? thể cứ để tiếp tục bôi nhọ cậu như vậy được.”


      Lâm Tưởng : “Cậu quên rồi sao, tại mình ký hợp đồng nghệ sĩ mới, có chuyện gì có thể giao cho công ty quản lý xử lí.”


      Trần Trừng vỗ đầu mình, “Đúng rồi, có thể để cho cái vị Chủ tịch thần bí kia đối phó với !”


      Cá nhân Trần Trừng muốn phát điên, nghe công ty giao cho Lâm Tưởng căn hộ liền ồn ào đòi xem, “Biệt thự cao cấp nằm ở trung tâm thành phố, tầng cùng của tòa nhà cao tầng, là địa điểm để ngắm cảnh tốt nhất! Về sau chúng ta cần ở trong vườn hoa nữa rồi.”


      Lâm Tưởng ngồi dựa sô pha xoa xoa bàn tay, mí mắt lười biếng thèm nâng lên, “ tại mình rất mệt muốn ra cửa, nếu muốn xem nhà để ngày mai xem!”

      Trần Trừng vui, nhếch miệng : “Cậu có tinh thần gì cả.”


      Lâm Tưởng cười trừ, “Mình sao có thể so được với người mắc bệnh thích hoạt động như cậu chứ.”


      Trần Trừng khó thở, làm bộ như muốn bổ nhào lên người , Lâm Tưởng cầm di động nhanh chóng di chuyển sang chỗ khác, hoàn toàn tránh né được thân thể đổ xuống của Trần Trừng.


      Lâm Tưởng vào WeChat lập nhóm chuyện mới, trong nhóm chỉ có ba người là , Cố Thành và Đỗ Hân, đây là chuyện trước khi Đỗ Hân rời với , rằng nhóm này cũng tiện để cho bọn họ chuyện.


      Ảnh đại diện của Cố Thành là hình cái đầu của con Husky còn chắc chỉ vừa mới cai sữa, nó trừng đôi mắt của mình nhìn về phía trước trông rất là ngu ngốc. Lâm Tưởng click vào mở cái hình đó lên, cảm thấy đúng là trông rất ngốc, biết cái hình này là do lên mạng tùy ý download về, hay là thực con chó như vậy. Nhưng mà ở đời trước Cố Thành tuyệt đối nuôi chó, cả ngày chỉ cắm đầu vào máy tính, hận thể kéo dài ngày ra làm 48 tiếng để làm việc.


      Lâm Tưởng lại dạo vòng qua danh sách bạn bè của , phát ra bên trong trống . Quả nhiên, Cố Chủ tịch hề rảnh rỗi thoải mái giao lưu với bạn bè.


      Trần Trừng bon chen ngồi gần lại bên cạnh , phát thấy xem di động đến mức mê mẩn, ngăn được tò mò của mình liền mở miệng thăm dò: “ xem cái gì vậy? Mình cũng muốn xem.”


      Lâm Tưởng để ý tới Trần Trừng, quay sang bên chuyên tâm nhìn chằm chằm vào di động, bên vươn cánh tay đẩy Trần Trửng ra cách vô tình, “Tự mình tìm cái gì đó để chơi .”


      Trần Trừng còn cách nào khác đành phải giơ điện thoại trong tay lên chơi, rất thích lên Weibo xem xét này nọ, cho nên mỗi khi cầm điện thoại lên mở vào Weibo đầu tiên. Buổi sáng chú ý tới đề tài Lâm Tưởng từ chối ký hợp đồng với CE, trải qua buổi sáng tràn ngập tin tức, cùng rất nhiều bình luận, Trần Trừng cau mày nhấn vào xem, phát ra đề tài vốn dĩ rất hot này được thay thế bằng tin tức của Lý Hân Ý phát tán khắp Weibo.


      sai, chính là về cái giải thưởng Tân binh mà Lâm Tưởng muốn cạnh tranh với Lý Hân Ý.


      Trần Trừng quay đầu liếc mắt nhìn Lâm Tưởng cái, nhân vật chính với vẻ mặt vô tội của đề tài này lại rất tập trung lướt WeChat, Trần Trừng vô cùng lo lắng mà thở dài: Trong nhà có nương ngây thơ ngu ngốc, Trần Trừng cũng đành chịu biết phải làm sao.


      còn cách nào khác, Trần Trừng chỉ có thể mình xông vào hang ổ của kẻ địch thôi. Mà được, nếu xông vào những kẻ địch Weibo, rất nhanh bị phát , tính ra lễ trao giải trôi qua được hai ba ngày nay rồi, Weibo của Lý Hân Ý vẫn ngập trời những lời giận dữ, các fan của ta vẫn bình luận kêu oan vì cảm thấy người khác đối xử bất công với thần tượng của mình, tất cả đều đằng sau lễ trao giải có điều bí mật đen tối bị che giấu.


      Mà Lý Hân Ý lại thỉnh thoảng trả lời vài bình luận, trấn an các fan của ta, rằng ta cũng thực để ý blah blah…, làm ra bộ dáng nhu nhược để người ta càng thêm cảm thấy rất tủi thân.


      Trần Trừng càng xem càng giận dữ đến mức muốn hộc máu, bí mật đen tối? Hóa ra các ngươi dành được giải thưởng là do phía sau có bí mật đen tối sao? Xét về diện mạo và khả năng diễn xuất các người sao có thể so sánh được với Lâm Tưởng của chúng tôi, da mặt của các người được làm từ đất đá sao mà đập hoài vỡ vậy?!!


      Nghĩ vậy, Trần Trừng đầu đuôi với Lâm Tưởng: “Cậu muốn khóc cứ khóc .”


      Rốt cuộc Lâm Tưởng cũng ngẩng đầu lên nhìn cái, như nhìn kẻ ngốc, “ yên lành mình khóc vì cái gì chứ?”


      “Cái người đại diện của CE kia bôi nhọ cậu ở Weibo, ngấm ngầm cậu vừa mới nhận được giải thưởng muốn trêu đùa công ty lớn như CE. CE có thể để ý tới, nhưng về sau còn nghệ sĩ nào muốn nhận giải thưởng này nữa chứ. Lý Hân Ý còn thích mấy cái bình luận do Weibo này viết ra nữa. Cậu xem ta làm vậy là có ý gì.” Trần Trừng càng ngày càng nổi giận, thiếu chút nữa là kiềm chế lại được mà muốn ném vỡ điện thoại.


      “Nguôi giận, nguôi giận.” Lâm Tưởng vỗ lưng giúp bình tĩnh lại, với lấy diện thoại của xem xét chút rồi bình tĩnh : “Loại chuyện này cần thiết phải quan tâm quá tới bọn họ, cũng chỉ là tìm chỗ trút giận thôi, bây giờ bọn họ chỉ cần lấy gói cà phê thôi cũng cảm thấy cà phê nhiều loại đa dạng, có việc gì đâu.”


      “Bọn họ bôi nhọ cậu mà cậu còn để ý, thấy ý tứ các fan của Lý Hân Ý chưa, chắc chắn cái này là do ta .”


      Lâm Tưởng cười cười, thầm nghĩ cái này chắc hẳn là do Lý Hân Ý, chỉ là sau khi trọng sinh, có rất nhiều người xung quanh bị ảnh hưởng khiến cho kết quả đều bị thay đổi.


      Nhưng mà những lời này chỉ có thể để ở trong lòng, thể cho bất kỳ người nào biết, quay sang tiếp tục trấn an Trần Trừng: “Bây giờ chăng nữa cũng đều còn ý nghĩa nữa rồi, cái giải thưởng này trao cho mình nó chính là của mình, những chuyện Weibo người ta được tự do ngôn luận, sao chúng ta có thể bắt người khác được chứ?”


      Vẻ mặt Trần Trừng nghi hoặc nhìn : “Lâm Tưởng, ràng là cậu và mình cùng nhau lớn lên, vậy vì so mà mình lại luôn suy nghĩ nhiều thứ quá lên như vậy?”


      Lâm Tưởng nhìn về phía mở to đôi mắt quyến rũ, cười : “Để giải thích chuyện này chắc chỉ có thể là vì cậu quá ngây thơ mà thôi.”


      Trần Trừng phục, “Vậy sao là cậu trưởng thành sớm quá mức , ông cụ non.”


      Lâm Tưởng chán nản, “Có người dùng từ như vậy sao? phải cậu muốn xem nhà mới của mình sao? Đắc tội với mình rồi mình xếp cậu vào danh sách những người thể đến nhà mình!”


      “Nữ vương đại nhân tha mạng, tiểu nhân biết sai rồi.”


      Mới chịu chút uy hiếp là dễ dàng cầu xin tha thứ, người này có khí phách gì cả! Lâm Tưởng trưng ra vẻ mặt ghét bỏ rồi tiếp tục trở về lướt WeChat.


      Buổi tối Lâm Tưởng vừa mới rửa mặt xong chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi nhận được điện thoại của Lâm Kiến Quần, người này kìm nén đến tận bây giờ mới gọi điện thoại cho , hẳn là cũng dễ dàng gì.


      Lâm Tưởng để chuông điện thoại tiếp tục kêu như mở nhạc, thong thả ung dung đắp mặt nạ, chờ cho mặt nạ dán chặt da rồi lên giường nằm xuống, chuông điện thoại lặp lại lần thứ hai.


      Vừa mới ấn mở loa ngoài, liền nghe thấy thanh gấp đến mức thiếu kiên nhẫn của Lâm Kiến Quần vang lên: “Tưởng Tưởng, khuya như vậy rồi mà vẫn còn bận như vậy sao?”


      Môi Lâm Tưởng giật giật, : “Vừa rồi để ý nên nghe thấy.”


      Lâm Kiến Quần gượng gạo cười hai tiếng, : “Tưởng Tưởng, nghe hôm nay Cố Thành đưa con rời khỏi khách sạn, các con chuyện gì vậy? Cố Thành có mời con lần sau gặp mặt hoặc cùng ăn cơm ?”


      Lâm Tưởng lên tiếng hừ lạnh cái, “Chỉ là ta tiện đường nên đưa con , cũng gì cả, cũng hẹn con ăn cơm. Ba ba, vì sao người lại hỏi con như vậy? Có chuyện gì sao? Hay là lời Lâm Đóa lúc trước là sao?”


      Lâm Kiến Quần ở đầu dây bên kia vội vàng cắt ngang lời , “ , con đừng nghĩ lung tung, ta chỉ tùy tiện hỏi như vậy thôi.”


      rất lâu mới gọi điện thoại lần, gọi điện thoại liền tới chuyện của Cố Thành, còn là chỉ tùy tiện hỏi, xem là kẻ ngốc sao? “Nếu còn việc gì cần nữa con ngủ đây.”


      “Được được được, con ngủ , nếu rảnh về nhà, baba thực rất nhớ con.”


      “Con biết rồi, tạm biệt ba ba.”


      “Tạm biệt.”


      Lâm Tưởng đặt điện thoại sang bên, vẫn nằm im nhúc nhích, trong lòng dần dần cảm thấy nghi hoặc, hẳn là Lâm Kiến Quần biết Cố Thành và từng gặp mặt riêng, cho nên mới nhân cơ hội này mà gọi điện thoại tới thăm dò .

      Nhưng chuyện liên hôn giữa hai nhà Cố Lâm phải là hai người bọn họ sớm thương lượng rồi sao? Mặc kệ có đồng ý hay , chuyện này như ván đóng thuyền, tại vì sao Lâm Kiến Quần lại có phản ứng như vậy, cảm giác như là tự tin vào mình. Chẳng lẽ ở bên phía Cố Thành xảy ra chuyện gì khiến cho hợp tác giữa hai nhà Cố Lâm trở nên còn vững chắc nữa sao?


      Lâm Tưởng nghĩ trái nghĩ phải vẫn ra, liền mơ mơ màng màng ngủ mất.


      Trong lúc ngủ mơ thấy bàn tay to ấm áp của người đàn ông nắm lấy tay , vội vàng ôm vào trong lòng ngực, tim đến đôi môi, đầu lưỡi ướt át linh hoạt chui vào miệng , tiến tới khiểu khích đầu lưỡi của . Lâm Tưởng bị hôn đến mức da đầu tê dại toàn thân nhũn ra, cuối cùng chỉ có thể vô lực mà ngã xuống giường.


      Nơi thân dưới có cảm giác vừa ướt vừa ngứa vô cùng khó chịu, vô cùng khẩn trương mong muốn được dùng cái thứ gì đó của tới gãi ngứa cho , nhưng người đàn ông chỉ lo hôn môi , hoàn toàn để ý tới chỗ khác người .


      Lâm Tưởng khát khao mong muốn được thỏa mãn, vô cùng sốt ruột mà kêu tên của người đàn ông: “Cố Thành… Cố Thành…”


      Đôi mắt đột nhiên mở ra, ánh sáng đèn trong phòng chói lọi, Lâm Tưởng được tự nhiên mà xê dịch eo, phát ra toàn thân mình tê dại, nơi thân dưới cảm thấy vô cùng trống rỗng.


      lại có thể mơ mộng xuân với Cố Thành, nơi này khỏi cảm thấy khao khát, ở đời trước cùng Cố Thành cứ mười ngày nửa tháng là làm lần cũng có cảm thấy trống rỗng như vậy. tại chỉ mới ở cùng với lúc, lại có thể nông nổi nằm mơ được làm tình với !


      Lâm Tưởng đột nhiên ngồi thằng dậy, phát ra trong lúc mình ngủ quên làm rớt mặt nạ xuống liền luống cuống tay chân vào phòng tắm rửa sạch lại mặt.


      Nhìn kỹ mình trong gương, chẳng lẽ là bởi vì thân thể này còn quá trẻ tuổi, dồi dào tinh lực, mà linh hồn lại kết hôn mười năm, cũng trải qua việc hai cái kết hợp lại làm , cuối cùng khiến cho nằm mơ cũng mộng xuân liên tục.


      Đúng vậy, sai, nhất định là như vậy!


      Tự cho là mình giải thích hợp tình hợp lý, Lâm Tưởng rửa mặt xong an tâm trở lại giường nằm xuống.


      đêm mộng mị.


      Hai ngày sau Nhạc Tiểu Kỳ đưa tin tới, hôm nay Lâm Tưởng lại nhận được điện thoại của Đỗ Hân, thông báo là sắp xếp ổn thỏa mấy tổ chụp hình cho , kêu Nhạc Tiểu Kỳ tới đón .


      Nhạc Tiểu Kỳ có thân hình như cái tên của mình, trông rất đáng , vì bộ dáng béo của mình mà khiến cho chiều cao của trông như chưa tới mét sáu, thoạt nhìn cả người tròn vo như viên thịt, khiến cho người ta vừa nhìn thấy liền muốn lao tới nhéo nhéo cho tay, giọng cũng rất ngọt ngào, mềm mại, nghe thấy rất thoải mái.


      Nhạc Tiểu Kỳ ngồi xe bảo mẫu (xe của nghệ sĩ) của công ty tới đón , tuy xe dành riêng cho cho Lâm Tưởng, nhưng tại công ty giải LX chỉ có mình là nghệ sĩ, cho nên cũng có ai tranh dành cùng , cách khác chiếc xe này trở thành xe chuyên dụng của .


      Kiếp trước Lâm Tưởng là siêu sao Thiên Hậu, đến chỗ nào là được chào đón ở chỗ đó, ra vào cũng phải có cả đám người theo, vô cùng phô chương.


      Nhưng ở kiếp này, chỉ là Tân binh mới ký hợp đồng, công ty sắp xếp phòng ở, xe, trợ lý cho như vậy rất giống với ngôi sao nổi tiếng.


      Có lẽ là Cố Thanh cố ý lấy lòng , rốt cuộc hai người sớm phải bàn tới chuyện liên hôn, lấy lòng như vậy cũng có ích lợi cho việc lén lút ở chung của hai người.


      Chỉ là, khởi đầu như vậy cũng giống trước, lệu bọn họ còn giống như trước tôn trọng nhau như khách ?


      Nhạc Tiểu Kỳ có ấn tượng đầu tiên về Lâm Tưởng là người làm người khác kinh sợ, mặc bộ váy đỏ khiến cho nước da trắng càng thêm nổi bật. Đây là lần đầu Nhạc Tiểu Kỳ nhìn thấy người mặc màu đỏ lại trở nên xinh đẹp như vậy.


      Khuôn mặt Lâm Tưởng xinh đẹp hoàn mỹ, vẻ đẹp vừa trong sáng vừa quyến rũ, vừa dịu dàng vừa bướng bỉnh, tuyệt đối là kết hợp hoàn mỹ, khiến cho người ta nhìn thể rởi mắt. Lâm Tương thản nhiên đứng trước mặt , chỉ muốn quỳ xuống kêu tiếng nữ vương đại nhân.


      Mặc dù Lâm Tưởng có vẻ ngoài cao quý lãnh đạm, nhưng lại đối xử với người bên cạnh rất tốt. Tuy quá nhiều, ngữ điệu cùng biểu cảm của đều nhàn nhạt giống nhau, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy lạnh nhạt xa cách. Hơn nữa ngôn hành cử chỉ của trông rất hiền thục chân .


      Nhạc Tiểu Kỳ thầm đánh giá chủ mới của mình, cảm thấy chính mình nhặt được bảo bối, quyết định, từ ngày hôm nay trở , Lâm Tưởng chính là chủ nhân của . Nữ thần.


      Lâm Tưởng biết nàng trợ lý mới nhìn trộm mình, nhưng lại chọc phá mà chỉ câu được câu chuyện phiếm với , được mấy câu tiểu trợ lý mang lý lịch cá nhân bối cảnh gia đình ràng đưa cho . Lâm Tưởng cảm thấy rất vừa lòng, tương đối thích tiểu nương có suy nghĩ đơn thuần này.


      Sau khi đến công ty, Đỗ Hân giải thích công việc đầu tiên cách chi tiết cho , “Tập đoàn Cố thị có số sảm phẩm cần gương mặt đại diện, bởi vì số sảm phẩm ít, thế nên phải có mấy tổ chụp hình quay phim. Tôi biết chỉ thích đóng phim, chỉ có mức độ nổi tiếng của được tăng lên mới có nhiều cơ hội để lựa chọn những kịch bản tốt. Nhưng mà yên tâm , nếu như muốn cái cứ thông báo cho tôi. Hơn nữa vốn dĩ công ty của chúng ta thiên về đầu tư điện ảnh, chỉ cần chúng ta có dự án đầu tư điện ảnh TV, nếu thích đều có thể tham gia diễn.”


      Lâm Tưởng cũng coi như là người từng trải qua sóng gió, nhưng khi nghe đến kế hoạch của Đỗ Hân dành cho , vẫn nhịn được mà líu lưỡi, xem ra đây là Cố Thành muốn dùng cách này để cưng chiều tới chết mà.


      Chỉ là, làm như vậy khiến cho việc nhào đầu vào giới giải trí thực quan trọng sao? thực để ý tới chuyện vợ mình lăn lộn trong giới giải trí sao? Nhưng muốn hai người sau khi kết hôn rồi lại tôn trọng nhau như khách, ngừng rùng mình khi nghĩ tới chuyện sinh hoạt của mình.


      người giống nhau, vậy vì cái gì mà hai biểu lại tương phản hoàn toàn như vậy chứ? Lâm Tưởng nghĩ trăm ngàn lần cũng ra, cuối cùng cũng chỉ có thể đổ lỗi cho tượng bươm bướm khi mình trọng sinh.


      Studio chụp hình cách công ty xa, là chỗ của nhiếp ảnh gia danh tiếng làm việc. Đúng lúc Đỗ Hân rảnh rỗi liền cùng ngồi xe bảo mẫu qua đó. Thời gian chờ đèn xanh đèn đỏ, Đỗ Hân chuyện phiếm với Lâm Tưởng, “Chuẩn bị khi nào chuyển nhà?”


      Lâm Tưởng chống cằm, : “ bắt đầu dọn dẹp đồ đạc rồi, mấy ngày nữa chuyển qua.”


      Đỗ Hân gật đầu, “Bảo Tiểu Kỳ giúp dọn dẹp.”


      Nhạc Tiểu Kỳ ở phía trước nghe thấy được cuộc chuyện của các , cười ngọt ngào đáp: “Làm việc là sở trường của em, chị Lâm Tưởng, chị đừng có khách khí với em, nếu chị có cần cái gì cứ việc sai bảo em.”

    4. Esky147

      Esky147 New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      15
      Cám ơn bạn chủ nhà nhiều nha! Truyện hay quá, ngóng chương mới của bạn.
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    5. Nguyên Hy

      Nguyên Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      73
      Được thích:
      619
      Chương 6: Quyết định

      Editor: Nguyên Hy
      Beta: Cuồng Soái Ca


      Lâm Tưởng cũng muốn từ chối, : “Vậy , đến lúc gọi điện thoại cho em.”

      “Được ạ.”

      Đỗ Hân vừa xem xét lịch trình vừa với Lâm Tưởng: “Nhiếp ảnh gia lần này là Mic, người này có kỹ thuật rất tốt nhưng tính tình rất xấu, lát nữa em chỉ cần làm theo cầu của ta là được. Nếu như ta có cái gì đó dễ nghe cũng cần phải để ý tới.”

      Lâm Tưởng nghiêm túc gật đầu.

      Thân là mình tinh hạng nhất, Lâm Tưởng chụp vô số ảnh, năng lực biểu cảm cũng rất xuất sắc, cho nên cũng lo lắng chút nào.

      Khi xe mới vừa tới bãi đỗ xe của studio, Đỗ Hân liền nhận được điện thoại của Cố Thành, tiện tay bật loa ngoài. Lâm Tưởng ở bên cạnh yên tĩnh nghe bọn họ chuyện.

      “Đỗ Hân, nghe hôm nay Lâm Tưởng chụp ảnh.”

      Mặc dù chỉ là giọng truyền tới, nhung cũng cảm thấy giọng của Cố Thành vẫn trầm thấp dễ nghe như cũ. Tâm trạng của Lâm Tưởng có chút ngứa ngáy tự chủ được mà khóe miệng nhếch lên.

      “Đúng vậy, hôm nay cũng có thể xem như là ngày đầy tiên ấy làm ở LX, cho nên tôi cũng cùng ấy. Có phải Cố Chủ tịch cũng muốn tới xem đúng , dù sao tai nghe bằng mắt thấy, chỉ có thể tự mình nhìn thấy khả năng làm việc của ấy mới có thể biết người tôi chọn chính là ‘con gà đẻ trứng vàng[1].”

      [1] Con gà đẻ trứng vàng: thuật ngữ trong giới giải trí, nghĩa là người nghệ sĩ có tài nằng kiếm được rất nhiều tiền về cho công ty quản lý.

      Cố Thành cười hai tiếng, : “Tôi tin tưởng con mắt của , địa điểm chụp hình ở đâu?”

      Đỗ Hân vừa địa chỉ cho Cố Thành vừa nháy mắt với Lâm Tưởng, sau đó cúp điện thoại, mới cười : “Ngoài miệng Cố Chủ tịch tin tưởng vào con mắt của chị, nhưng rốt cuộc vẫn phải tự mình tới kiểm chứng. Cho nên lát nữa em cần phải biểu cho tốt, cũng khổng thể để cho chị bị mất mặt được.”

      Lâm Tưởng vẫn rất bình tĩnh, nhưng khi nghe được Cố Thành tới cũng cảm giác được chút hốt hoảng cùng chút chờ mong nho . Đời trước kết hôn mười năm, Cố Thành bao giờ tới thăm ở chỗ làm việc, cho nên cũng chưa từng thấy qua bộ dáng lúc làm việc của . Khi đó cũng biểu để bụng, phủ định cảm giác khó chịu trong lòng.

      Đỗ Hân giao tình khá tốt với Mic, hai người gặp mặt liền chào hỏi, sau đó nhón mũi chân lên quàng tay lên bả vai Mic, cười dặn dò: “Hôm nay tôi mang tới bảo bối, cẩn thận đấy, thu hồi cái tính cách xấu xa của lại.”

      Mic cao gần mét chín, dáng người cao lớn thô kệch bị Đỗ Hân vỗ vai, nhưng vẻ mặt lại cười thẹn thùng, ôm lấy eo Đỗ Hân ghé vào tai : “Sao, đây là người mới của công ty ?”

      Đỗ Hân trừng mắt liếc ta cái, ghét bỏ : “So sánh cái gì chứ, tóm lại là đừng có xằng bậy.”

      Mic đẩy cái, “Chán ghét, tôi chỉ biết là đối với những lúc như thế có cách nào đành phải kiềm chế nỗi tức giận lại mà thôi.”

      Đỗ Hân vừa lòng vỗ vai ta, “Yên tâm , Lâm Tưởng nhà chúng tôi rất giỏi.”

      Sau đó có nhân viên đến dẫn Lâm Tưởng thay quần áo làm tóc trang điểm, Nhạc Tiểu Kỳ nhanh chóng ôm túi chạy theo sau.

      Chủ đề đầu tiên chụp ảnh là chủ đề trung tính hóa, công ty chuẩn bị cho Lâm Tưởng vài bộ âu phục cùng với mấy bộ trang phục đơn giản, tạo hình rất có khí thế tuấn tú. Nhưng mà khi chuyên viên trang điểm makeup làm tóc cho lại làm kiểu gợi lên vẻ gợi cảm, tóc xoăn lọng to cùng với đôi môi đỏ rực như lửa, trang điểm và trang phục rất liên quan đến nhau.

      Lâm Tưởng cũng có ý kiến gì, an vị ngồi ở đó tùy ý cho chuyên viên trang điểm tô tô vẽ vẽ mặt . ra chuyên viên trang điểm cũng tự mình lảm nhảm blah blah, cho biết cầu của nhiếp ảnh gia: “Ý tưởng lầ này của Mic là ứng dụng thủ pháp khao trương để biển diễn ra hình ảnh đánh sâu vào đối lập mãnh liệt nên mới cho trang điểm phối hợp gì với trang phục cả.” Chuyên viên trang điểm xong cũng tự mình xem xét lớp trang điểm mình vừa làm, hài lòng mà : “Lâm Tiểu thư, thực rất xinh đẹp.”

      Lâm Tưởng nhìn lời cảm ơn, nghiêm túc đánh giá cút chính mình trong gương, nhấp nhấp đôi môi đỏ, cảm thấy vừa lòng với bộ dáng lúc này của mình, sau đó quay đầu với Nhạc Tiểu Kỳ: “Cố Chủ tịch tới rồi sao?”

      Nhạc Tiểu Kỳ vội càng : “Em vừa xem, vừa đến, tại chuyện cùng với chị Đỗ.”

      Lâm Tưởng thở sâu, đứng dậy rời khỏi phòng hóa trang.

      Ở studio, Mic cùng với nhân viên làm việc, Đỗ Hân cùng với Cố Thành ngồi ở khu nghỉ ngơi chuyện phiếm, nhưng sau khi nhìn thấy Lâm Tưởng xuất đều hẹn mà cùng yên tĩnh.

      Lâm Tưởng cũng luống cuống, sớm tập thành thói quen là tiêu điểm được mọi người chú ý. Khi phát ánh mắt Cố Thành nhìn chằm chằm về phía mình, bỗng nhiên có chút nóng lòng muốn thử, vì thế bước chân nhàng vòng đến giữa phòng, nhìn Cố Thành cùng Đỗ Hân hỏi: “Tạo hình này thế nào?”

      Bọn người Cố Thành còn chưa kịp tỏ thái độ, Mic ở bên cạnh lên tiếng trước, chỉ thấy ta huýt tiếng sáo, hưng phấn mà : “Perfect! Đây chính là cảm giác mà tôi mong muốn, quá tuyệt vời, chúng ta nhanh chóng bắt đầu .”

      Lâm Tưởng bị Mic vội vàng dẫn đến trước màn ảnh, cho cơ hội chào hỏi cùng Cố Thành, chỉ từ xa quay đầu lại mà nhìn gật đầu cái.

      Cố Thành cũng mang theo ý cười mà nhìn gật đầu.

      Đỗ Hân nhìn hành động của hai người, cười : “Thế nào, có phải rất ngạc nhiên đúng ?”

      Ánh mắt Cố Thành vẫn nhìn Lâm Tưởng như cũ, tâm tính tốt mà phun ra hai chữ: “Hoàn mỹ!”

      Đôi tay Đỗ Hân ôm ngực, mang theo vẻ nghi hoặc hỏi Cố Thành: “Lúc trước rất thẳng thẳng đáp ứng đầu tư vào giải trí LX, phải là bởi vì tôi muốn ký hợp đồng với Lâm Tưởng đó chứ?”

      Cố Thành quay đầu nhìn , vẻ mặt cao thâm khó đoán mà : “ đoán mò.”

      Đỗ Hân kìm nén trợn mắt xúc động, tâm tư của Chủ tịch thế nào sao dám đoán mò chứ.

      Trước khu chụp Mic trình bày chút về ý tưởng chụp hình cho Lâm Tưởng: “Tôi muốn có được cảm giác bình tĩnh cơ trí nhưng phải có khí phách, nên tìm cảm giác trước xem sao? Giống như là người phụ nữ mạnh mẽ khí thế mang theo nóng bỏng nhưng lại quá mức cương ngạch.”

      Lâm Tưởng nghe xong tỏ vẻ hiểu : “ hiểu.”

      Mic quá khẳng định mà nhìn , sau đó vỗ tay : “Ok, chúng ta chụp trước mấy tấm xem thử.”

      Lâm Tưởng bình tĩnh mà đứng chính giữa trước màn ảnh, đôi tai đút trong túi quần, hai chân tự nhiên tách ra thành tư thế xải chân nhảy qua, cằm hơi hướng vào trong, ánh mắt nhìn thẳng về phía máy ảnh.

      Đây chỉ là tư thế vô cùng bình thường, mà khi làm mọi người đều bị ánh mắt của làm cho ngây người hồn phiêu phách lạc, như là có thể xuyên thục tất cả, làm người ta còn chỗ nào có thể che giấu được.

      Mic tự nhiên bị nhìn chằm chằm liền cảm thấy trái tim giống như bị bàn tay vô hình nắm chặt, làm hô hấp của ta trở nên dồn dập, rất muốn kêu lớn tiếng to, rồi lại sợ quấy rầy cảm xúc của , vì thế chỉ có thể liều mạng mà ngừng bấm, hy vọng có thể đem khoanh khắc hoàn mỹ này chụp lại.

      Lâm Tưởng chủ động liên tục thay đổi tư thế, căn bản cần để Mic phải nhắc nhở tư thế cùng biểu cảm, ta chỉ cần ở kia ngừng nhấn nút chụp là được.

      Khi chụp được lúc, Mic bảo Lâm Tưởng đổi trang phục, còn mình đứng ở trước camera ngây ngốc, giống như là bay mất linh hồn.

      Đỗ Hân lên trước, rất đắc ý hỏi : “Thế nào? Hẳn là có vấn đề gì chứ?”

      Mic như tỉnh mộng, mắt trừng trừng, tức muốn hộc máu mà : “Cái gì mà có vấn đề? Vấn đề rất lớn, mang người mẫu hoàn hảo như vậy đến trước mặt tôi, dạy dỗ lại cái sở thích kén chọn của tôi, về sau sao tôi còn có thể chụp ảnh cho người khác được nữa chứ! Như vậy sao mà sống!”

      Đỗ Hân bị vô cớ nổi giận gậy rối phì cười, thầm nghĩ ai có thể chạy nhanh tới đây mang cái nghiệt này thu phục lại, ngoài miệng hừ cười : “Cái này phải việc của tôi!”

      Mic vô cùng đau đớn mà lên án: “Sao có thể hư như vậy!”

      Sau khi tâm trạng ổn định lại, Mic cảm khái mà : “ xem, ánh mắt của ấy là độc, tuyệt, bề ngoài cần phải , hoàn mỹ, nhưng cái khó chính là những bức ảnh của ấy rất tốt, từng chi tiết được xử lý vô cùng chuyên nghiệp, khí thế cũng rất cường đại. Nếu phải trước đó với tôi ấy là tân binh, có đánh chết tôi cũng tin.”

      Nghỉ ngơi xong, Lâm Tưởng thay đổi bị trang phục màu vàng đơn giản, tóc cuộn sóng bị buộc lên thành đuôi ngựa, lớp trang điểm mặt cũng nhạt rất nhiều, cả người thoạt nhìn có vẻ nghịch ngợm lại hoạt bát.

      Chủ đề này là sung sướng (!?), Mic ở bên dặn dò vài cậu rồi lại chuyên tâm ấn nút chụp. Lâm Tưởng ở trước màn ảnh trình diễn hơn mười tư thế chụp, bộ dáng lúc tươi cười hề lặp lại, làm cho người nhìn cảm giác hoa cả mắt.

      Cố Thành đứng ở bên cạnh vẫn nhúc nhích, nhìn đến mức mê mẩn.

      Lâm Tưởng đổi tư thế, khi quay mặt đúng lúc đối diện với Cố Thành, trong nháy mắt, vô cùng tự nhiên mà hướng nhìn với ánh mắt quyến rũ, còn ngọt ngào gửi tới nụ hôn gió, động tác nghịch ngợm này làm cho Mic đưng sau máy ảnh hưng phấn mà la lên tiếng: “Tốt!”

      Cố Thành: “…..”

      Đỗ Hân: “…...”

      Cố Thành nhướng mày, quay đầu lại hỏi Đỗ Hân: “ ý muốn là cái gì vậy?”

      Đỗ Hân trả lời: “Tạo dáng, khá tốt.”

      Hai giờ chụp ảnh rất nhanh qua , trước khi Mic lôi kéo Lâm Tưởng, hai muốn chụp chân dung của , “Mặc kệ khi nào ở đâu, chỉ cần muốn chụp, tôi cũng rảnh.”

      Đỗ Hân kéo ta từ bên cạnh Lâm Tưởng ra, “Muốn ấy làm người đại diện của , chuyện này phải với tôi.”

      Mic: “…...”

      ******

      Khi đoàn người đến bãi đỗ xe, Cố Thành nhìn Lâm Tưởng : “Có thể cùng nhau ăn bữa tối được ?”

      Hai người quyết định ăn cơm, nhưng Đỗ Hân từ phía sau đuổi kịp theo đúng lúc nghe được, mặt dày hỏi: “ biết là có phần của tôi ?”

      tay Cố Thành đút túi quần, tay cầm chìa khóa xe, cười như cười nhìn : “ phải vừa rồi muống tăng ca sao?”

      Chỉ là nhiều chuyện hỏi câu thôi mà bị ép phải tăng ca sao? Cố Chủ tịch còn có tình người hay vậy?! Đỗ Hân há miệng thở dốc, cuối cùng cũng nên hiểu , “Đúng vậy, muốn tăng ca!”

      chứng minh, đối nghịch cùng Cố Chủ tịch là có kết cục tốt, Đỗ Hân bất đắc dĩ quay đầu lại nhìn tiểu trợ lý : “Tiểu Kỳ, theo chị, chị lái xe tiện đường đưa em về.”

      Nhạc Tiểu Kỳ vui tươi hớn hở đáp lại: “Cảm ơn chị Đỗ.”

      Hai người nhanh chóng lên xe bảo mẫu, khi xe rời khởi, Nhạc Tiểu Kỳ tò mò mà hướng ra ngoài cửa sổ xe nhìn cung quanh, hỏi Đỗ Hân: “Chị Đỗ, chị Lâm Tưởng cùng Chủ tịch có quan hệ gì vậy?”

      Đỗ Hân dựng thẳng cánh tay đặt lên trước miệng, làm ra động tắc “Hư”, : “Chuyện của Chủ tịch chúng ta thể nhiều chuyện, chị cũng biết bọn họ có mối quan hệ gì.”

      Nhạc Tiểu Kỳ vội vàng ngậm miệng lại, làm động tác kéo khóa miệng.

      Xe bảo mẫu rồi, Cố Thành cũng mở cửa vị trí cạnh lái xe ý bảo Lâm Tưởng lên xe.

      cũng có hỏi Lâm Tưởng muốn ăn cái gì, mà trực tiếp lái xe khỏi đó với tốc độ cao, xem ra có kế hoạch từ trước, cho nên Lâm Tưởng cũng hỏi gì, bộ dáng hoàn toàn ôn nhu ngoan ngoãn. Kỳ quen với việc khi hai người ở chung chuyện nhiều. Trước kia chuyện là bởi vì rùng mình, tại chuyện lại còn mang theo mấy phần vi diệu ái muội. Lâm Tưởng cảm thấy còn rất hưởng thụ.

      Nhưng ra Cố Thành hỏi : “ hỏi tôi muốn đưa đâu sao?”

      Nhìn tuyến đường này, Lâm Tưởng mơ hồ đoán được nơi bọn họ tới, nhưng nếu Cố Thành hơi như vậy, cũng nên nghe lời hỏi : “Chúng ta đâu vậy?”

      Cố Thành : “Tú Cẩm viên ở vùng ngoại ô, hải sản ở đó cũng tệ, có thích ăn hải sản ?”
      Lâm Tưởng vui vẻ : “Rất thích!”

      Cố Thành cười cười, lúc sau nữa, chỉ chuyên tâm vào lái xe.

      Tú Cẩm viên tọa lạc ở lưng chừng núi gồm khu nhà biệt thự và khách sạn để nghỉ ngơi. Bởi vì phong cảnh ở đây rất đẹp. an ninh lại được thắt chặt, cho nên rất được những nhân vật giàu có nổi tiếng thích. Đời trước Lâm Tưởng cũng thường xuyên tới đây ăn hải sản, ở bên trong Cố Thành có đống biệt thự dành cho tư nhân, nghe là bởi vì cùng cới Chủ tịch của Cẩm Tú viên có quan hệ bạn bè, đối phương mới nhịn đau đớn mà bán lại cho .

      Lâm Tưởng ttuwfng đến tiểu biện thự kia tham quan lần, vừa đúng lúc gặp được người nhà của Cố Thành tới đây du lịch. Sau này Lâm Tưởng mới biết được, ra người trong nhà Cố Thành rất thích nơi này, thường xuyên tới đây ở mấy ngày. Từ đó về sau Lâm Tưởng tới tiểu biệt thự nữa, mỗi lần tới chỉ để ăn hải sản rồi sau đó liền chạy mất.

      ngờ rằng nhiều năm qua cái khách sạn rực rỡ mỗi khi được nghỉ phép đều tới, tại lại có bộ dáng rất mới, loại cảm giác này kỳ diệu, là càng sống càng quay về.

      Cố Thành trực tiếp lái xe tới trước cửa quán ăn Trung Quốc của khách sạn, sau khi bọn họ xuống xe, có người lái xe đậu ở bãi đỗ.

      Tùy rằng rất quen thuộc với nơi này rồi, nhưng trước mắt Lâm Tưởng vẫn thu bản thân lại, làm như biết chỗ này, cho nên chăm chú theo Cố Thành vào phòng ăn, giống như là sợ mình bị lạc.

      Hai người được dẫn tới chỗ ngồi sắp xếp tốt từ trước, vừa mới ngồi xuống, người phụ vụ mang thức ăn lên, bày đầy bàn.

      Lâm Tưởng làm việc cả buổi chiều nên sớm cảm thấy đói bụng, lúc này thức ăn ngon ở trước mặt, có chút gấp gáp chờ nổi.

      Cố Thành đưa cho chén canh, : “Trước uống chút canh cho ấm bụng.”

      “Cảm ơn!”

      Lâm Tưởng nhanh chóng uống canh, vừa mới buông cái thìa xuống, Cố Thành mang bát thịt cua được lột sạch đến trước mạt . Lâm Tưởng nhìn thịt cua tươi ngon mềm mại, ánh mắt lấp lóe, nhớ tới trước kia Cố Thành cũng bóc thịt cua cho như vậy, nhưng đó là chuyện từ rất lâu rồi, lâu đến nỗi cũng quên mất chi tiết chuyện lúc đó rồi.

      Lúc này nhìn thấy bát thịt cua này, lại có chút luyến tiếc nỡ ăn.

      khí bàn ăn hai người thực cũng tồi, gì như thế này, chờ đến khi ăn xong mới tìm đề tài để chuyện phiếm.

      Cố Thành rót cho ly trà hoa, trầm mặc lúc rồi mới : “ cha có từng với về chuyện lúc trước tôi cùng với ông ý giao ước.”

      Lâm Tưởng cầm chén trà ngồi thẳng thân mình, thầm nghĩ đây là muốn làm to chuyện sao?

      Đắn đo chút mới trả lời: “Ông ấy chưa , nhưng tôi cũng nghe qua Lâm Đóa chút.”

      Cố Thành được tự nhiên mà ho tiếng, ngón tay vô ý thức mà vuốt ve mép ly, : “Bởi vì lúc trước hợp tác, cha cùng với tôi chưa hỏi qua ý kiến của tự mình quyết định chuyện hôn hai nhà, như vậy…... tôi với chính là hôn phu của nhau.”

      Lâm Tưởng ngẩng đầu nhìn thẳng , muốn nhìn thấy yên tĩnh chân trong đáy mắt , “Cho nên?”

      Cố Thành nhấp ngụm trà, phản ứng quá mức bình tĩnh của Lâm Tưởng làm sinh ra cảm giác khẩn trương, “Trong khoảng thời gian này tôi thận trọng suy xét lại, cảm thấy đính ước như vậy là quá mức qua loa, cũng công bằng đối với . Kết hôn là chuyện lớn, là chuyện cả đời, nên bị đem ra là thành vật trao đổi. Vì lúc trước tôi quá cuồng vọng tự đại, bây giờ cảm thấy rất có lỗi.”

      Lâm Tưởng có gì để , cảm xúc nội tâm phức tạp, mọi chuyện xảy đến quá nhanh với , và nhanh chóng nhấn chìm .

      Năm đó cùng Cố Thành kết hôn, chính xác là bị bắt, bắt đầu như vậy, tựa như khiến cho trong lòng cảm thấy bế tắc, giống như trong lòng có quả bom nổ chậm vậy, sau đó có cuộc sống vô cùng an nhàn giàu có, cho nên quả bom ấy bùng nổ, giống như là nó bị kịp thời dập tắt vậy.
      Last edited: 17/10/19

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :