1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mau xuyên: Phản diện nam thần cuồng sủng - Vân Tam Tam

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [29]
      Editor: Cao Hân Hân
      Hình ảnh Lục Hinh Nhã cùng.... Lục Cảnh Hiên chiến đấu mãnh liệt !

      "...Cảnh Hiên đừng...ưm tốt......"

      Vẫn là trong căn phòng mờ tối, Lục thiếu gia đè chị nuôi mình ở dưới, ngừng hôn lên.

      Tuy giống với lúc làm cùng Hoắc Diệc Vinh, nhưng hiển nhiên....cũng chỉ kém chút.

      Mà Lục Hinh Nhã miệng kêu muốn, nhưng đôi mắt đầy mê tình, là muốn cự tuyệt mà còn nghênh đón.

      Mấy hơi thở sau.

      Hai người còn muốn làm đến bước cuối cùng...

      "Ầm ——" tiếng cửa bị đẩy ra.

      Lục Bác Hàn vào, giơ tay lên cho cái tát.

      Nhưng, lúc sau.

      Lục Cảnh Hiên che bên mặt ngẩng đầu, ra cấu khiến toàn bộ khách khứa ở đây cảm thấy sợ hãi ——

      "Ông dựa vào cái gì mà đánh tôi ?! Ông có dám , ông có chút ý niệm nào đối với chị hay ?"

      thanh tố cáo từ trong màn hình truyền ra.

      Trời ạ !

      Cái này...

      Những bí mật ngừng tuôn ra, liên tục làm oanh tạc, phần lớn tân khách đều ngây dại.

      Ngay cả truyền thông cũng phản ứng kịp.

      Mấy giây tĩnh mịch.

      Toàn trường chỉ có hai người là trấn tĩnh như lúc ban đầu.

      Nhan Vũ đón nhận ánh mắt của Hoắc Trầm Ngạn, nhoẻn miệng cười.

      Vốn dĩ chỉ tính chiếu video đêm đó đánh mấy tên nam nhân kia.

      Bất quá, là ai đổi thành mấy cảnh kích tình của Lục Hĩnh Nhã đây ?

      đương nhiên là phải tặng cho vị đối tác này của mình ánh mắt khen ngợi rồi...

      "A... tốt..."

      Đột nhiên, màn hình lại chiếu lại cảnh diễn của Lục Hinh Nhã và Hoắc Diệc Vinh.

      Tiếng hờn dỗi vang lên thoáng kéo lại thần trí của mọi người.

      "Tách, tách, tách ——"

      Phóng viên phản ứng đầu tiên, giơ camera lên chụp liên hồi.

      "A !!"

      Tiếp theo tiếng hét chói tai vang lên.

      Liền thấy Chu Lỵ Dung vọt đến trước mặt Lục Hinh Nhã, tát cho ta mấy tát.

      "Đồ đê tiện ! Cái đồ hồ ly tinh này..."

      "...tôi..." Lục Hinh Nhã che mặt, khóc thút thít.

      Tức khắc khiến mấy nam nhân kia chạy lên bảo vệ.

      "Bà làm gì vậy ?"

      "Mau buông ấy ra..."

      Hai nhà Hoắc, Lục đều qua.

      Trong đó, lúc Lục Cảnh Hiên muốn lên bảo vệ Lục Hinh Nhã ——

      Trong chớp mắt.

      Cách đó xa, con ngươi Nhan Vũ lóe lên mị sắc, triển khai 'đôi mắt Chủ thần'.

      Chỉ trong thời gian ngắn, liền thấy khí vận Lục Hinh Nhã liên tục giảm xuống: 88%, 80%, 73%, 69%, 62%......

      Cho đến 53% dừng lại.

      được.

      Còn kém chút nữa.

      Trong đầu thiếu nữ Chủ thần nhanh chóng nghĩ nghĩ.

      Nếu Lục Hinh Nhã thông qua các nam nhân để lên đỉnh cao, như vậy....bây giờ, chuyện cần làm là giải quyết tên nam nhân của ta !

      Trước mắt.

      Giữa sân như diễn ra trò hề tua chậm triển khai từ mắt .

      Nhan Vũ thấy, Chu Lỵ Dung bị Lục Cảnh Hiên lôi ra ném qua bên, khó khăn đứng dậy, bộ dáng vô cùng điên cuồng.

      Tiếp theo, người phụ nữ trung niên bị chồng và con trai phản bội thê lương gào lên, phẫn nộ vô cùng, sức lực đột nhiên lớn lên hất mấy nam nhân kia ra, cào cấu Lục Hinh Nhã.

      Chỉ có Lục Cảnh Hiên theo bản năng chạy lên ngăn cản, lại bị bà đẩy ra, thẳng tắp ngã văng ra ngoài...

      Chính là lúc này !

      Thiếu nữ Chủ thần nãy giờ vẫn luôn yên lặng đứng xem đột nhiên nheo mắt, giơ tay phải ——

      khởi động nhẫn bạc, sợi dây mỏng đó bắn ra, chớp mắt bay đến mắt cá chân Lục Cảnh Hiên, hung hăng kéo cái.

      Trong nháy mắt bay trở về.

      Dưới ánh đèn trong suốt, chút cũng lưu lại dấu vết.

      Vốn là Lục Cảnh Hiên phải ngã xuống đột nhiên lại bay ra khoảng cách xa hơn nữa.

      Sau đó, 'ầm ——" tiếng.

      Đầu cậu ta nặng nề đập vào bên cạnh nhọn của bàn vuông.

      Máu bắn tung tóe.

      Tiếng kêu sợ hãi trong sân vang lên.

      Tất cả mọi người cơ hồ đều ngây ra.

      Bỗng dưng.

      Lại nghe 'ba' cái, ánh đèn tắt .

      Trước khi toàn trường lâm vào bóng tối, Nhan Vũ thấy khí vận đầu Lục Hinh Nhã giảm xuống còn 50% !

      Thiếu nữ Chủ thần quỷ quyệt câu môi, tiến lên, chuẩn bị lấy lại bàn tay vàng.

      Lại để ý đến ——

      Trong góc, nam nhân tuấn mỹ con ngươi khó lường nhìn , đồng thời lên.

    2. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [30]
      Editor: Cao Hân Hân
      "Sao vậy ?"

      "Cúp điện à ?"

      "Phục vụ đâu ? Phục vụ ?!"

      ....

      Đám người trận xôn xao.

      Dưới ánh đèn gọn gàng mỹ lệ khi lâm vào bóng tối, giống như lớp da hoa lệ bị xé toạc ra, luống cuống rối rít.

      Chứ đừng tới, vài giây trước.

      Mọi người còn chứng kiến trường đẫm máu.

      Vào lúc này, trong gian tối tăm thấy chút ánh sáng này, bọn họ như cảm thấy như bị bóng đêm thâm trầm nuốt chửng, vô cùng khủng hoảng.

      Rất nhiều người kinh hoàng chạy , đụng phải người khác hét chói tai.

      mảnh hỗn loạn.

      Nhưng.

      Cũng trong gian tối tăm đó, thân hình bé tự nhiên .

      bước lại bước.

      Nhan Vũ lặng yên tiếng động trong bóng đêm, vẫn chưa tiếp cận được với Lục Hinh Nhã, ngược lại đến góc dừng lại.

      Sau đó, đem ngân liên lần nữa bắn ra, chuẩn xác bay vào góc áo của ta.

      Mạnh mẽ móc lại.

      Chỉ nghe "Ầm ——" tiếng.

      Mấy nam nhân đứng bảo vệ Lục Hinh Nhã bị đẩy ra xa.

      "Vinh ca ca, ba, chú Hoắc !"

      ta ăn đau nằm cuộn tròn đất, nhất thời la lên tên của từng người.

      "Hinh Nhã, em ở đâu ?"

      "Hinh Nhã !"

      ...

      Mấy giọng nam truyền đến.

      "Em ở đây..." Lục Hinh Nhã dùng hết dũng khí đứng lên, tay chống mặt đất, muốn bò dậy——

      Hình như lại chạm được thân thể ấm áp.

      !?

      ngẩn ra, theo bản năng lần mò về phía trước, lại thấy tay mình tự dưng ướt ướt.

      Mùi máu thoang thoảng tản ra trong khí.

      Ánh trăng ngoài cửa ảm đạm chiếu vào, Lục Hinh Nhã chớp chớp mắt, có chút thích ứng với bóng tối gương mặt lại trở nên vặn vẹo.

      "Chị..."

      Tựa hồ có tiếng quen thuộc vang lên.

      Thiếu niên đầu đầy máu me cơ hồ còn nhìn thấy chút não bên trong, toe toét miệng nhìn , con ngươi trợn to, nhìn chằm chằm ả.

      "A ——"

      Lục Hinh Nhã đủ loại kinh hoàng hét ầm lên, trở tay, đẩy mạnh phát.

      Thi thể lần nữa đụng phải góc bàn.

      Chiếc ly đó thuận thế rơi xuống, mảnh thủy tinh văng ra tung tóe.

      Trong nháy mắt, có ít mảnh vỡ bay về phía Lục Hinh Nhã.

      Chính là lúc đó !

      Xa xa Nhan Vũ câu môi cười, nâng tay.

      Sợi dây bay ra, mang theo mảnh vụn đâm vào cơ thể, xuyên qua lớp thể xác, thẳng tới linh hồn !

      "A !!"

      Lúc này, Lục Hinh Nhã hét lên thanh càng thê lương hơn.

      Tựa như linh hồn bị lấy .

      Có vật gì đó vô cùng quan trọng, từ cơ thể ra.

      ta trợn trừng mắt, tựa như sắp chết, ôm ngực thở hổn hển.

      Bất quá ngay sau đó.

      Tất cả khôi phục lại bình thường.

      Bằng mắt người phàm thể thấy được.

      tia sáng từ thân thể Lục Hinh Nhã ra, bị sợi dây kéo , cuối cùng bay vào người của Nhan Vũ.

      Thiếu nữ Chủ thần nheo lại mắt, đắm chìm trong nguồn năng lượng sảng khoái vừa hấp thụ được ——

      Đột nhiên, phát giác ra cổ lực nào đó tấn công tới.

      thanh từ tính của nam nhân vang lên, kề sát bên tai ——

      "Khinh Ca, làm gì vậy ?"

      Là Hoắc Trầm Ngạn.

      Nhan Vũ thoáng chốc ngừng chút, tạm thời dừng quá trình hấp thu năng lượng, cố đè nén loại xúc động muốn đánh người, trấn định hỏi ngược lại.

      " phải tôi luôn đứng ở đây sao ?"

      "Phải ?" Trong bóng tối, Hoắc Trầm Ngạn nhíu mày, giống như có thể nhìn trong đêm thẳng tắp nhìn vào mắt , môi mỏng cong lên nghiền ngẫm.

      Ở trong gian đen mờ mịt này, người nam nhân toát ra cổ phong thái rất khác với những lúc bình thường ——

      Giống như lúc đầu hai người gặp nhau.

      Nguy hiểm lại quỷ dị.

      Hơn nữa...so với lúc đó còn lớn hơn.

      Trong nháy mắt, thiếu nữ Chủ thần thậm chí còn cảm thấy có loại...uy hiếp ép bách thần hồn.

      Nhưng chỉ là lúc thôi, đến nhanh như bị ảo giác, còn chưa vào thần trí của Nhan Vũ ——

      Người nam nhân đột nhiên cúi người, tiến đến cái cổ nhắn của , sau đó....


    3. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [31]
      Editor: Cao Hân Hân
      Thế nhưng lại cắn cái vào cổ .

      Rất .

      Giống như trước khi cắn xé con mồi đầu tiên phải dò xét thưởng thức chút.

      Con ngươi Nhan Vũ co rút, rốt cuộc thèm khắc chế cơn tức giận nữa ——

      Lúc đó, đột nhiên xoay người, đá cái.

      Hoắc Trầm Ngạn cười , tránh , lại muốn cầm lấy tay ...

      Mấy phút sau.

      Hai người giao phong mấy hiệp.

      Cho đến khi 'ầm ——' tiếng.

      Cả hai vì chèn ép lẫn nhau mà đụng vào cây trụ bên góc tường.

      May mắn là tại, trong bóng tối vốn cũng là mảnh hỗn loạn.

      Căn bản có ai để ý đến bên này.

      Giờ đây, hô hấp hai người tương phất, tư thế ái muội đến cực điểm.

      Ánh trăng từ cửa sổ chiếu xuống, giống như vòng thần chú vòng quanh dung nhan hai người.

      Cảnh tượng này, đẹp giống như kiệt tác lãng mạn tạp chí điện ảnh.

      nhìn gò má nam nhân, vẫn cười ưu nhã như cũ.

      Nhưng trong giọng lại khiến người khác rét mà run.

      "Hoắc tiên sinh vừa rồi là muốn làm gì ?"

      Nhan Vũ hỏi, trong mắt nổi lên tia u ám quỷ quyệt, đồng thời cũng bỏ cách gọi thân mật lúc trước.

      "Mới vừa rồi, tim đập nhanh ít."

      Hoắc Trầm Ngạn trầm thấp cười, cầm lấy cổ tay , ngón tay lướt qua chạm vào mạch đập của .

      "Tôi chỉ muốn...xác định chút thôi."

      Nhan Vũ mềm mại : ".... cắn vào cổ đối phương, là phương pháp để xác định tim người kia có đập hay ?"

      "Đúng vậy." Nam nhân lười biếng , môi mỏng cong lên thập phần tà ác, lại cúi người, .

      " tại tôi xác định, lúc nãy làm cái gì đó..."

      Hoàn toàn mở ra hình thức kìm hãm thân xác .

      Nhan Vũ ngừng lát, nhìn như người chưa uống thuốc, bỗng dưng nhớ lại bản tính người này.

      nhất thời lên tiếng.

      Hoắc Trầm Ngạn lại cúi người, ý vị thâm trường .

      "... , Lục Hinh Nhã kia là làm sao vậy ?"

      "Chắc là ngoài ý muốn thôi." Nhan Vũ cong môi cười tiếng, nhớ lại những điều 'dạy' mà giải thích: "Tôi sao biết được ?"

      Đồng thời, thiếu nữ Chủ thần nháy nháy mắt,
      nghĩ mình hẳn nên cùng so đo với tên phàm nhân thần kinh có vấn đề này.

      Huống hồ ta còn là đồng minh của ...

      Vì thế.

      bỗng dưng nhón chân, tiến đến cổ , sau đó...hung hăng cắn xuống.

      Hoắc Trầm Ngạn giật mình, chỉ cảm thấy đau đớn từ cổ truyền đến, độ cong khóe môi ngày càng sâu.

      Sau đó.

      chút lưu luyến lùi lại.

      Dưới ánh trăng, nhìn cười vui vẻ, bờ môi còn lưu chút tơ máu, đỏ tươi ướt át.

      Trong nháy mắt, trở nên mê hoặc như tinh.

      "Cái này coi như chúng ta huề."

      Nhan Vũ thản nhiên, nhấp nháp vị máu bên môi, đánh giá thời gian sai biệt lắm, nâng bước rời .

      Cho nên.

      thấy được, trong con ngươi nam nhân dựa vào tường kia...thần sắc tràn đầy hứng thú và xâm lược.

      "Ti ——"

      thanh vang lên.

      Nháy mắt trong phòng khách khôi phục ánh sáng như ban đầu.

      Mọi người vừa thoát khỏi bóng tối, còn chưa kịp thở phào nhõm, liền đụng phải hình ảnh vạn phần đáng sợ ——

      Vốn Lục Cảnh Hiên bị ném qua nằm yên ở góc bàn.

      Giờ máu đầu vung vãi khắp nơi, vẽ ra những đường con ghê người.

      Mà Lục Hinh Nhã khuôn mặt vặn vẹo ngã ở cuối vết máu, hoảng sợ kêu , giống như đỗ quyên bi ai thương khóc.

      Chẳng qua... hề có vẻ đẹp như đỗ quyên.

      giống như qua mấy phút ngắn ngủi, cổ hấp dẫn vạn người mê người ta đột nhiên biến mất chút dấu vết.

      Vào lúc này, các nam nhân nhìn kia, chỉ cảm thấy ả ta giống ngạ quỷ, trong lòng có nửa điểm thương tiếc.

      Đương nhiên, trừ ba người nam nhân bị ta xoát cao điểm hảo cảm ra.

      Nhưng, vẫn có bất đồng.

      Nếu là trước kia, bọn họ nhất định chạy đến, liều mạng an ủi Lục Hinh Nhã.

      Hoặc vì lúc này, đứng trước trường máu tanh ấy, mấy người đều bị dính chặt tại chỗ.

      Giữa sân qua vài giây tĩnh mịch.

      Cho đến giọng nữ thê lương vang lên, đánh vỡ trầm mặc.

      "Cảnh Hiên !!"

      Là Chu Lỵ Dung !

      Lúc trước nữ nhân trung niên này bị phản bội mà hoàn toàn lâm vào trạng thái điên cuồng, giờ đây gục bên xác Lục Cảnh Hiên, run rẩy tìm kiếm hơi thở....

      "A !!"

      Giây tiếp theo, bà ta thất thanh kêu to, bỏ con trai ra, hai mắt đỏ bừng, xông tới Lục Hinh Nhã.

      "Là ! Là giết Cảnh Hiên của tôi !!"

      Đôi tay dữ tợn đưa tới, lần này, kề đến bên cổ Lục Hinh Nhã ——
      1012, ly sắc, B.Cat9 others thích bài này.

    4. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [32]
      Editor: Cao Hân Hân
      "Ách...."

      kịp tránh , Lục Hinh Nhã bị bà bóp cổ, nhất thời sắc mặt xanh trắng.

      "Cứu, cứu..."

      nằm giãy giụa đất, bi thương nhìn về phía các nam nhân.

      Rốt cuộc, đám người Lục Bác Hàn hoàn hồn, chạy đến kéo Chu Lỵ Dung ra, đồng thời quát.

      "Mau ! Kéo bà ta ra !"

      ...

      Tình cảnh trở nên hỗn loạn.

      Tiếng thét chói tai, kéo nhau, máu tươi vẩy quanh...

      Vốn dĩ là phòng khách hoa lệ lung linh lại biến thành trò cười như thế này.

      Nhưng, chốc lát.

      Các ký giả ánh mắt tỏa sáng, giống như cá mập đánh hơi được mùi máu vậy, hưng phấn giơ máy chụp hình lên.

      Đèn flash vang liên tục.

      Càng nhiều tiếng la hét theo thanh này vang lên.

      Mặt các tân khách vặn vẹo, hoặc trốn tránh, hoặc quát lên bảo ngừng lại, đều muốn trở thành cái đích cho người gièm pha.

      Giữa sân, chỉ hai người trầm mặc đứng nhìn màn đáng châm chọc này ——

      Nhan Vũ cong môi cười nhạt, đáy mắt trong trẻo lên tia gian xảo.

      Hoắc Trầm Ngạn tựa vào bên tường, vừa hứng thú lại tẻ nhạt nhìn mấy trò khôi hài này.

      Ngay lúc này.

      Cả hai hẹn mà cùng có chung ý nghĩ.

      —— đây là nhân tính, đáng buồn cũng đáng ghê tởm...

      Từ buổi mừng thọ long trọng đẹp đẽ, lại bế mạc bằng cảnh máu me.

      Cuối cùng, Lục Cảnh Hiên vẫn được đưa vào bệnh viện, ngoài dự liệu...cậu ta sớm chết.

      Chu Lỵ Dung điên rồi.

      Theo bác sĩ chẩn đoán, khẳng định lúc Lục Cảnh Hiên đụng đầu vào cạnh bàn bỏ mạng, người nữ nhân trung niên này còn cách nào tự lừa mình gạt người nữa.

      chịu nổi đả kích chính mình lỡ tay giết con, bà ngất ngay tại chỗ, đến khi tỉnh lại, thần kinh hoàn toàn mơ hồ.

      Bất quá, cũng vì điều này, bà vừa vặn tránh được tội ngộ sát bị pháp luật trừng phạt, chỉ bị đưa vào bệnh viện tâm thần.

      ra đáng buồn, nhưng đây cũng có thể là loại may mắn.

      Đặc biệt là, so với thời gian tiếp theo của hai nhà Hoắc Lục mà ——

      Ngay đêm sinh nhật Hoắc Kình.

      Các ký giả thông qua internet, phát tin tức ra ngoài ngay tại chỗ.

      Tuy là Lục, Hoắc hai nhà liên thủ tạo áp lực, làm truyền thông dám đụng vào, rất nhanh cũng phong sát hết phần lớn các thông tin truyền thông.

      Nhưng, chuyện này huyên náo quá lớn, cộng thêm các thế lực đối nghịch với hai nhà bên ngoài tác oai tác quái.

      Vì vậy trong lúc nhất thời.

      loại hỗn hợp luân lý cùng sợ hãi, vở kịch lớn nhà quyền thế ở internet vẫn truyền liên tục.

      Rồi sau đó, lại có 'người biết chuyện' ra chuyện Lục Cảnh Hiên từng thuê người giết người, cảnh sát nhanh chóng bắt tay vào điều ra và khẳng định.

      Lần này, vốn là có vài người nghĩ người chết rồi nên bỏ qua, cũng bắt đầu nổi giận, đại chúng sôi sục công khai lên án đối với cha con nhà Lục gia.

      Còn cả chuyện em vợ cùng Hoắc Diệc Vinh lăn giường cũng buông tha.

      Đương nhiên người bị phỉ nhổ nhiều nhất chính là 'họa thủy' Lục Hinh Nhã.

      Tóm lại.

      Thanh danh hai nhà ngừng bị quần chúng chửi rủa, quả thực là thúi như trong cống.

      Mấy nhà danh môn còn lại thấy thế, cũng nhanh chóng rút lui, tốt hơn là bảo toàn khoảng cách khoanh tay đứng nhìn, đoạt tuyệt lui tới.

      Vì thế hai nhà lại hao tổn ít đối tác.

      Dưới loạt kích lớn như vậy, ảnh hưởng lớn nhất chính là: Giá thành cổ phiếu của Hoắc thị và Lục thị bị kéo xuống, nhất là Lục thị, vẫn ngừng rớt giá.

      Cũng chính là lúc này.

      Cuộc khởi tố đòi lại cổ phần của Nhan Vũ thừa cơ tấn công, lập hồ sơ mở phiên tòa, Trương luật sư được ủy thác từng bước ép sát.

      Vụ này vừa mở, mắt thấy chuẩn bị vén lên màn dư luận ——

      Nghĩ đến chịu nổi gánh nặng ở Lục thị, rốt cuộc Lục Bác Hàn bất đắc dĩ buông tay, chỉ muốn trả 30% cổ phần, tranh thủ muốn ngừng hầu tòa.

      Trải qua phen tranh luận.

      Sau khi Nhan Vũ lấy được 35% cổ phần mới rút lại đơn kiện, tiếp đến cũng có thêm hành động gì.

      Cho đến ngày hôm đó ——

      Cuộc họp đại cổ đông ở Lục thị.

      Lúc đám quản lý cùng chúng cổ đông Lục thị cố vắt hết đầu óc thương nghị làm cách nào để vượt qua mối khủng hoảng dư luận này, bỗng có đẩy cửa vào.

      Khiến ít người kinh sợ.

      "Lục Khinh Ca !"

      Bây giờ, Lục Bác Hàn như già mười mấy tuổi từ chủ tọa chợt đứng dậy, nghiến răng nghiến lợi .

      " đến đây làm gì ?!"
      1012, ly sắc, B.Cat8 others thích bài này.

    5. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [33]
      Editor: Cao Hân Hân
      "Đương nhiên là đến tham gia hội nghị rồi. Cha, ông quên tôi cũng là trong những cổ đông của công ty chứ ?"

      Nhan Vũ vừa , vừa nhìn xung quanh vòng, lễ phép gật đầu.

      "Chư vị, xin chào buổi sáng."

      nở nụ cười trong sáng, giống như ánh mặt trời, khí chất cao quý ưu nhã.

      Thoáng chốc kéo được vài phần hảo cảm.

      "Đại tiểu thư."

      Thậm chí có vài người đứng lên, cung kính gọi.

      "..." Lục Bác Hàn trầm giọng , trừng mắt nhìn qua mấy người chào Nhan Vũ, hai mắt bốc lửa.

      " ta biết cái gì ? Làm loạn hội nghị, còn các người...kêu bậy bạ gì đó ?!"

      "Cha sao phải tức giận ?"

      Nhan Vũ cười tiếng, giống như dạo mà trong phòng họp, đến bàn cuối nhìn Lục Bác Hàn .

      "Kỳ , về việc đưa Lục thị thoát khỏi nguy cơ tại, tôi có đề nghị..."

      Lục Bác Hàn cười lạnh : "Lục đại tiểu thư thử nghe xem."

      Nga...

      Nhan Vũ chớp chớp mắt, thấy tất cả mọi người đều nhìn sang, mới tiếp tục .

      "Tôi nghĩ, nếu cha là người khiến mọi việc thành ra thế này, vậy...chỉ cần Lục thị đổi chủ, như vậy phải là tốt hơn sao ?"

      Nháy mắt tiếng hít hơi vang lên.

      Phần lớn dùng ánh mắt như gặp quỷ nhìn .

      Lục Bác Hàn tức giận đến mức suýt chết: "Sao ? muốn tự tiến cử ?"

      "Đúng vậy." Nhan Vũ chuyện như lẽ đương nhiên: "Tôi nghĩ hình tượng của tôi trong mắt công chúng cũng tệ lắm."

      Đúng .

      Mọi người nghe vậy, đều khỏi thầm gật đầu.

      muốn tại ở Lục gia, chỉ còn mỗi vị đại tiểu thư này là bị phỉ nhổ....

      "Hoang đường !" Lục Bác Hàn giận tái mặt.

      " chỉ là kẻ do tội phạm nuôi lớn, dựa vào cái gì mà dám mơ ước Lục thị ?"

      "Dựa vào tôi là đại cổ đông lớn nhất Lục thị a." Nhan Vũ chậm rãi .

      "Nực cười !" Lục Bác Hàn nghe vậy, nhất thời trào phúng.

      " chắc điên rồi ? cùng lắm chỉ có 35% cổ phần !" Mà ông lại nắm trong tay 45.2% cổ phần.

      Nhan Vũ nhìn phong độ của ông ta hoàn toàn biến mất, chỉ nhàng : "Ông đừng vội."

      , giơ tay, đưa ra mấy tờ văn kiện.

      "Ông cho tôi 35%, bất quá, tôi đây lại thu mua 10.3% cổ phần."

      Toàn trường chấn kinh !
      Những người lúc nãy chào Nhan Vũ đột nhiên đứng dậy, đồng thời lên tiếng.

      "Chính là như vậy."

      Các cổ đông còn lại biết chuyện, chỉ biết trố mắt nhìn.

      Tầng quản lý cũng mảnh xôn xao.

      ", các người..."

      Lục Bác Hàn như thấy trận trời đất quay cuồng, chỉ vào bọn họ, hô hấp đều khỏi dồn dập.

      "45.3%" Nhan Vũ lại lên tiếng, tựa như rất phiền não mà nhìn ông ta.

      "Mặc dù chỉ hơn cha có 0.1% nhưng chính xác là tôi là đại cổ đông lớn nhất của công ty, sai chứ ? Cho nên, cha...ông vẫn nên nghe lời, từ chức !"

      " nằm mơ !"

      Lục Bác Hàn bị con số 0.1% làm nhục giận đến nổi gân xanh, đôi mắt đỏ ngầu đầy tơ máu khiến đa số cổ đông sợ hãi, lúc này quát lên.

      "Cho dù có là đại cổ đông sao, cho là....bọn họ đứng về phía sao ? Có giỏi dùng cách bỏ phiếu mà quyết định !"

      "Oh !" Nhan Vũ ngạc nhiên nhíu mày.

      "Bọn họ ủng hộ tôi, chẳng lẽ lại ủng hộ người bị dính nhiều tai tiếng, hơn nữa...còn là tội phạm kinh tế như ông hay sao ?"

      " cái gì ?" Lục Bác Hàn chấn động.

      dự cảm xấu nhất thời dâng lên.

      Giây kế tiếp.

      Lại nghe tiếng bước chân vội vã truyền đến.

      Chỉ thấy thư ký của Lục Bác Hàn mặt đầy kinh hoàng chạy vào.

      "Lục tổng, bảo, bảo vệ ...có xe cảnh sát ở dưới, .... muốn bắt giữ ngài !"

      "Cái gì ?!"

      Như quả tạ như xuống đầu ông ta.

      Lục Bác Hàn mặt trắng chạch ngã ghế, nhìn đến con mình vẫn như trước cười ưu nhã, chỉ cảm thấy.... chính là con quỷ.

      *

      Hồi lâu sau.

      Tiếng còi xe cảnh sát.

      đám nhân viên Lục thị nhìn lão chủ tịch thần sắc đờ đẫn bị mang .

      Mà cùng lúc đó.

      Tại phòng họp tầng cao nhất thiếu nữ Chủ thần ngồi xuống ghế chủ tọa, tất cả cổ đông cùng tầng quản lý nhìn khuôn mặt vô hại của , cảm thấy rét mà run.

      Nhan Vũ lại giống như có chuyện gì, chỉ đại khái giao phó công việc tiếp theo của Lục thị, liền giải tán, sau đó, theo như giao ước đến bàn công việc với đồng minh.

      nghĩ tới lại gặp phải cảnh tượng ngoài ý muốn ——
      1012, ly sắc, B.Cat10 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :